Edit & Dịch: Emily Ton.
Sau khi sinh ra, nguyên thần thường sẽ bị tổn thương và suy yếu, rất khó đề cao.
Sức mạnh của nguyên thần bị hạn chế, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới tiềm lực và thành tựu tương lai của một võ giả.
Một khi nguyên thần bị hao tổn, sẽ không thể nào chữa trị. Mặc dù ngoài mặt thoạt nhìn không có ảnh hưởng lớn đối tu vi, nhưng nghiêm túc mà nói, khả năng ngày sau sẽ không bao giờ có thể thăng cấp!
Đối một võ giả mà nói, sự suy giảm tu vi, thật sự còn muốn nghiêm trọng hơn ngã xuống cảnh giới gấp trăm lần!
Hơn nữa, loại ảnh hưởng này khi cảnh giới còn thấp, vẫn không thể nhìn ra, chờ đến khi tu luyện đến trọng cảnh thứ 6 trở lên, sự khác nhau giữa nguyên thần mạnh hay yếu sẽ cực kỳ rõ ràng.
Ngay cả võ giả cùng cấp, nguyên thần cường đại, sức chiến đấu rõ ràng cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Kiếp trước nguyên thần của Hoàng Nguyệt Ly chính là tự nổ, vì thế, nàng mới cho rằng bản thân mình khẳng định sẽ bị hồn phi phách tán.
Hiện tại, mặc dù nàng không biết vì sao trở thành thế này, trọng sinh không thể hiểu được, nhưng, nàng có thể cảm giác được, sức mạnh nguyên thần của mình chưa bằng một nửa kiếp trước.
Đây là sự tình rất nguy hiểm, không chỉ sẽ ảnh hưởng tới tu vi của nàng, nếu làm không tốt, sẽ nguy hiểm tới sinh mệnh nàng.
Điều này giống như một quả bom hẹn giờ luôn chôn ở bên người.
Hoàng Nguyệt Ly vẫn luôn đau đầu với tình trạng này, nhưng cũng không có biện pháp gì có thể giải quyết được, vì thế nàng vẫn luôn tính toán mau chóng thăng cấp tới trọng cảnh thứ 6, chờ thực lực cường đại một chút, sẽ tìm kiếm linh dược trong thiên địa có thể chữa trị nguyên thần.
Thật sự không nghĩ tới, hiện tại Thiên Hoàng Quyết lại có Thánh Sương linh tuyền lớn như vậy!
Mặc dù nước linh tuyền có hiệu quả đối việc tẩm bổ nguyên thần không phải rất nhanh chóng, nhưng, có nhiều nước suối không ngừng cuồn cuộn như vậy, chỉ cần hàng năm đề dùng để uống. Năm rộng tháng dài tích lũy dần lên, khẳng định sẽ có trợ giúp.
Nỗi lo lớn nhất của nàng, cuối cùng cũng có hi vọng giải quyết!
Hơn nữa, hiện tại nàng có thể chất nghịch thiên, xem ra trở về trọng cảnh thứ 9, bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
Hoàng Nguyệt Ly ngồi quỳ ở trên mặt đất, liên tục uống thêm vài hớp nước, cảm giác mát lạnh thẩm thấu vào chỗ sâu trong linh hồn của nàng, khiến nàng không tự chủ được hiện lên tươi cười.
Đúng lúc này, một giọng nói thúi truyền tới từ bên cạnh.
"Oa, nữ ma đầu, ngươi có sở thích thật là đặc biệt, thật sự thích uống nước ta tắm!"
Hoàng Nguyệt Ly quay đầu nhìn lại, không biết tiểu phượng hoàng đã tỉnh lại từ khi nào, hai gót chân nhỏ trắng nõn đang bắn tung toé ở trong linh tuyền, lúc ẩn lúc hiện, trên mặt tràn đầy biểu tình tự mãn.
Hoàng Nguyệt Ly nhìn thấy bàn chân nho nhỏ của hắn, lại nhìn thấy khuôn mặt phúng phính của hắn, khóe miệng co giật.
Giây tiếp theo, từng tiếng kêu khóc kinh thiên động địa truyền ra từ trong khu vườn.
"Cứu mạng, nữ ma đầu bạo lực gia đình ——!"
......
"Thịch! Thịch! Thịch!"
Tiếng đập cửa vang lên, Hoàng Nguyệt Ly ném tiểu phượng hoàng vừa mới bị nàng trị xuống một bên, lắc mình rời khỏi không gian.
Mở cửa phòng ra, Thải Vi mang vẻ mặt nôn nóng đang đứng ở cửa.
"Tam...... Tam tiểu thư......"
Hoàng Nguyệt Ly nhíu mày nói: "Ta không phải đã nói, ta có việc cần phải bế quan tu luyện, bất luận kẻ nào tới đều không được quấy rầy ta sao?"
Tâm tình nàng không vui, trong ánh mắt lưu chuyển, tự nhiên mang theo một chút uy thế.
Điều này khiến cho Thải Vi không thể không co rúm lại một chút.
Không biết vì sao, Tam tiểu thư nhà nàng dường như uy nghiêm cường thế hơn so với ngày thường, chỉ một cái nhìn thoáng qua như vậy, đã khiến sau lưng nàng đổ mồ hôi lạnh, quả thực nhìn thấy còn khiến người sợ hãi hơn cả Nhị tiểu thư.
Là nàng bị ảo giác sao?
Thải Vi không biết rằng, vừa rồi Hoàng Nguyệt Ly đã từ một người thường không thể tu luyện, đã nhảy lên trở thành võ giả Khí Huyền Cảnh tầng thứ 9, cách Ngự Huyền Cảnh chỉ có một bước mà thôi.
Sau khi sinh ra, nguyên thần thường sẽ bị tổn thương và suy yếu, rất khó đề cao.
Sức mạnh của nguyên thần bị hạn chế, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới tiềm lực và thành tựu tương lai của một võ giả.
Một khi nguyên thần bị hao tổn, sẽ không thể nào chữa trị. Mặc dù ngoài mặt thoạt nhìn không có ảnh hưởng lớn đối tu vi, nhưng nghiêm túc mà nói, khả năng ngày sau sẽ không bao giờ có thể thăng cấp!
Đối một võ giả mà nói, sự suy giảm tu vi, thật sự còn muốn nghiêm trọng hơn ngã xuống cảnh giới gấp trăm lần!
Hơn nữa, loại ảnh hưởng này khi cảnh giới còn thấp, vẫn không thể nhìn ra, chờ đến khi tu luyện đến trọng cảnh thứ 6 trở lên, sự khác nhau giữa nguyên thần mạnh hay yếu sẽ cực kỳ rõ ràng.
Ngay cả võ giả cùng cấp, nguyên thần cường đại, sức chiến đấu rõ ràng cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Kiếp trước nguyên thần của Hoàng Nguyệt Ly chính là tự nổ, vì thế, nàng mới cho rằng bản thân mình khẳng định sẽ bị hồn phi phách tán.
Hiện tại, mặc dù nàng không biết vì sao trở thành thế này, trọng sinh không thể hiểu được, nhưng, nàng có thể cảm giác được, sức mạnh nguyên thần của mình chưa bằng một nửa kiếp trước.
Đây là sự tình rất nguy hiểm, không chỉ sẽ ảnh hưởng tới tu vi của nàng, nếu làm không tốt, sẽ nguy hiểm tới sinh mệnh nàng.
Điều này giống như một quả bom hẹn giờ luôn chôn ở bên người.
Hoàng Nguyệt Ly vẫn luôn đau đầu với tình trạng này, nhưng cũng không có biện pháp gì có thể giải quyết được, vì thế nàng vẫn luôn tính toán mau chóng thăng cấp tới trọng cảnh thứ 6, chờ thực lực cường đại một chút, sẽ tìm kiếm linh dược trong thiên địa có thể chữa trị nguyên thần.
Thật sự không nghĩ tới, hiện tại Thiên Hoàng Quyết lại có Thánh Sương linh tuyền lớn như vậy!
Mặc dù nước linh tuyền có hiệu quả đối việc tẩm bổ nguyên thần không phải rất nhanh chóng, nhưng, có nhiều nước suối không ngừng cuồn cuộn như vậy, chỉ cần hàng năm đề dùng để uống. Năm rộng tháng dài tích lũy dần lên, khẳng định sẽ có trợ giúp.
Nỗi lo lớn nhất của nàng, cuối cùng cũng có hi vọng giải quyết!
Hơn nữa, hiện tại nàng có thể chất nghịch thiên, xem ra trở về trọng cảnh thứ 9, bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
Hoàng Nguyệt Ly ngồi quỳ ở trên mặt đất, liên tục uống thêm vài hớp nước, cảm giác mát lạnh thẩm thấu vào chỗ sâu trong linh hồn của nàng, khiến nàng không tự chủ được hiện lên tươi cười.
Đúng lúc này, một giọng nói thúi truyền tới từ bên cạnh.
"Oa, nữ ma đầu, ngươi có sở thích thật là đặc biệt, thật sự thích uống nước ta tắm!"
Hoàng Nguyệt Ly quay đầu nhìn lại, không biết tiểu phượng hoàng đã tỉnh lại từ khi nào, hai gót chân nhỏ trắng nõn đang bắn tung toé ở trong linh tuyền, lúc ẩn lúc hiện, trên mặt tràn đầy biểu tình tự mãn.
Hoàng Nguyệt Ly nhìn thấy bàn chân nho nhỏ của hắn, lại nhìn thấy khuôn mặt phúng phính của hắn, khóe miệng co giật.
Giây tiếp theo, từng tiếng kêu khóc kinh thiên động địa truyền ra từ trong khu vườn.
"Cứu mạng, nữ ma đầu bạo lực gia đình ——!"
......
"Thịch! Thịch! Thịch!"
Tiếng đập cửa vang lên, Hoàng Nguyệt Ly ném tiểu phượng hoàng vừa mới bị nàng trị xuống một bên, lắc mình rời khỏi không gian.
Mở cửa phòng ra, Thải Vi mang vẻ mặt nôn nóng đang đứng ở cửa.
"Tam...... Tam tiểu thư......"
Hoàng Nguyệt Ly nhíu mày nói: "Ta không phải đã nói, ta có việc cần phải bế quan tu luyện, bất luận kẻ nào tới đều không được quấy rầy ta sao?"
Tâm tình nàng không vui, trong ánh mắt lưu chuyển, tự nhiên mang theo một chút uy thế.
Điều này khiến cho Thải Vi không thể không co rúm lại một chút.
Không biết vì sao, Tam tiểu thư nhà nàng dường như uy nghiêm cường thế hơn so với ngày thường, chỉ một cái nhìn thoáng qua như vậy, đã khiến sau lưng nàng đổ mồ hôi lạnh, quả thực nhìn thấy còn khiến người sợ hãi hơn cả Nhị tiểu thư.
Là nàng bị ảo giác sao?
Thải Vi không biết rằng, vừa rồi Hoàng Nguyệt Ly đã từ một người thường không thể tu luyện, đã nhảy lên trở thành võ giả Khí Huyền Cảnh tầng thứ 9, cách Ngự Huyền Cảnh chỉ có một bước mà thôi.
/548
|