" Tránh ra... " Đáp lại cô bé chỉ có giọng điệu thiếu kiên nhẫn tới từ Quỷ Tướng cô vừa hỏi.
" Ngài... Ngài ... Có thể mua giúp ta một tờ thôi có được không ạ ?? Nếu không... Ta sẽ bị bọn chúng... Không ... Cho ăn cơm mất ... " Cô bé mắt hơi đỏ ửng lên run run tiếng hỏi.
" Không phải việc của ta... Vả lại thứ ta hứng thú và muốn mua không phải tờ vé số của ngươi... " Bóng đen lạnh lùng đáp.
Nghe được câu trả lời từ vị Quỷ Tướng cao quý kia, cô bé đã hiểu hắn không hề muốn mua bất cứ tờ vé số nào từ cô cả, mặc cho cô bé đã nói ra hoàn cảnh khó khăn cô đang gặp phải. Dù sao đi nữa, ở ngưỡng độ sức mạnh như của hắn, những bữa cơm nhỏ nhặt của nàng có hay không với người khác cũng chả đáng là bao, giọng thoáng chốc đã bình thản hơn nhiều nói : " Vâng... Chúc ngài buổi tối vui vẻ... " Rồi bước từng bước chân nặng trĩu sang các vị khách khác ở hàng ghế sau.
" Ngươi bán bao nhiêu ?? " Bất ngờ , vị Quỷ Tướng cao lãnh kia lại hỏi nàng một câu.
" Mười xu một tờ ạ !! Không biết ngài định mua bao nhiêu tờ ?? " Cô bé nhanh chân tới trước mắt hắn , nhanh nhảu hỏi.
" Ta nói ta không hứng thú với vé số của ngươi, ta hỏi ngươi được bán với giá bao nhiêu ?? " Bóng đen hỏi lại.
" Theo giá cũ thì ta được mua lại với giá hai mươi lăm xu, nếu ngài thích ta có thể đưa ngài tới nơi chuyên buôn bán những quỷ nô như ta ,ở đó đồng bạn của ta còn rất nhiều. " Cô bé hồn nhiên đáp, không có chút vẻ gì bi thương hay đau buồn khi bị bán như vật phẩm như bó rau hay những vật dụng vô tri vô giác.
Vốn để tồn tại được trong thế giới lấy sức mạnh và quyền lực vi tôn, những quỷ nô thấp yếu về cả thể chất lẫn sức mạnh như nàng thì chỉ bị mẫu phụ bán đi thôi vì không đem lại lợi ích gì cho họ hết cả...
" Các ngươi không thể tự tu luyện như bọn chúng sao ?? "
" Không có... Chúng ta phần lớn được bán ở trong chợ đã là những con quỷ không được trang bị về phương diện sức mạnh vì không vượt qua cuộc kiểm tra từ khi bốn tuổi. "
Những thông tin vừa nghe được từ cô bé không khỏi làm bóng đen biểu cảm tỏ ra khác thường, tất nhiên gã đã từng đồ sát qua rất nhiều quỷ cho thanh Ma Kiếm thường dùng nhuốm rất nhiều màu máu tươi nhưng chỉ dừng lại ở những con quỷ có toát ra mùi đặc biệt mà đã giết qua rất nhiều những sinh linh vô tội mới có được còn tiểu quỷ như cô bé bán vé số thì lần đầu được biết.
" Ngươi muốn giết chủ nhân đã mua ngươi không ?? " Bất chợt gã hỏi nhỏ cô bé một câu.
" Giết ?? Ngài biết ta trói gà còn không chặt, huống chi so lại được với Quỷ Binh... " Cô bé gật đầu , lại buồn rầu nói.
Không biết từ lúc nào, cô bé đã ngồi ở chiếc ghế không tên quỷ nào dám ngồi, đó là vị trí ngay bên cạnh vị Quỷ Tướng vừa chớp mắt đã giết Quỷ Binh, nhỏ giọng đáp.
" Ta có thể cho ngươi sức mạnh làm điều đó... Đổi lại ta muốn ngươi chỉ coi riêng ta là chủ nhân của ngươi về sau... Quyết định như nào tùy thuộc vào ngươi, nên nhớ cơ hội giúp ngươi thay đổi vận mệnh chỉ có một thôi. " Lời chiêu dụ thoáng chốc được buông ra từ vị Quỷ Tướng kì lạ nàng vừa mới gặp.
Nói thật ở trong căn nhà tồi tàn không khác gì chuồng chó kia lâu ngày, không những bị đánh đập dã man, bị bỏ đói nhiều người mà còn phải chứng kiến cảnh đồng bạn mình đã bị chết đói hay làm trò tiêu khiển cho đám quỷ tộc quý tộc, cô đã sớm căm ghét chúng tới tận xương tủy.
Khổ nỗi, không có được sức mạnh cũng như quyền năng đánh bại được chúng, đương nhiên nàng chỉ đứng yên chịu cảnh bị áp bức tới thảm hại...
" Ta nguyện ý ... Ta Finn thề sau này sẽ hiệu trung với chủ nhân cho tới khi sức cùng lực kiệt, thọ mệnh tiêu hao hết hay dù cho có phải hi sinh thân mình cũng hoàn thành sứ mệnh được giao phó... Kính xin ngài nhận lấy thứ tượng trưng cho lòng thành của ta... " Nói rồi một viên đá nhỏ xíu bay ra từ mi tâm cô bé bay lơ lửng lên trước tầm mắt gã, tự động rơi vào tay bóng đen.
" Cái này dùng để làm gì ?? "
" Thưa chủ nhân tôn kính, theo như thông tục của quỷ tộc dựa trên những gì ta được truyền dạy trong huyết mạch, thứ ở trên tay ngài là quỷ tâm của ta, có nó ngài muốn ta sống thì ta được sống, muốn ta chết chỉ cần phá nát nó... " Finn thành thực đáp.
Mọi con quỷ khi thấy luồng sáng đỏ phát ra từ hàng ghế đầu cũng biết được có quỷ đã thực hiện nghi thức nhận chủ với con quỷ cấp cao hơn đều không khỏi giật mình, không biết được ai lại may mắn được Quỷ Tướng thu nhận làm nô bộc...
" Được rồi... Kể từ giờ ngươi là cấp dưới của ta, bất kì ai muốn động vào ngươi bây giờ cũng như có gan chọc giận ta... Ở đây không tiện truyền cho ngươi sức mạnh quỷ, đợi khi nào xuống cảng Black Rock ta sẽ ban cho ngươi. " Gã xoa đầu Finn nói.
" Vâng... Chủ nhân... " Finn tất nhiên cũng không phản đối chủ nhân mới của nàng , ngồi yên cạnh gã trong suốt chuyến hành trình từ Thung Lũng Chạng Vạng tới thành Black Rock.
Hai tiếng sau, cả hai đã dừng chân ở bến cảng thành Black Rock, không thể không thừa nhận nơi đây phồn hoa hơn nhiều so với vùng như tối cổ ở Thung Lũng trước đó, Finn cũng đã thay bộ đồ mới do gã đưa cho nàng... Ừm... Nó cũng gần giống chủ nhân nàng, bao ngầu luôn à nha...
" Chủ nhân... Ta ngửi thấy mùi thơm ở gần đây !? Yêu nhân kia ta dám chắc ngài chỉ cần ăn một miếng sẽ gia tăng vài trăm năm tuổi thọ... " Finn khịt khịt chiếc mũi nhỏ, chỉ tay về hướng đông mừng rỡ thốt lên.
" Tìm chỗ nghỉ ngơi trước đi đã, đêm đã khuya rồi... " Đưa cho cô nàng một túi tiền nặng trĩu toàn là vàng nguyên khối, bóng đen giọng khàn khàn nói rồi đi trước nàng một bước.
" Đợi đã, chủ nhân, ta biết một tiệm ăn rất ngon ở gần đây... " Finn gọi ới theo, không quên ném theo con dao trên tay đã dính đầy máu chảy từng giọt từng giọt một dính đầy một quãng đường nàng vừa mới đi qua.
Con dao kia kể ra vứt đi cũng khá uổng đó chứ nhưng biết sao giờ, máu của con quỷ bẩn thỉu kia cứ chảy hoài làm người khác cứ chú ý tới nàng và chủ nhân. Mà chủ nhân nàng thì thích sự yên tĩnh, càng tránh được sự chú ý sẽ càng tốt.
Con dao kia dù đã đánh dấu cột mốc nàng vừa mới thành công giết được tên bệnh hoạn Quỷ Binh Nhất đã khống chế nàng bấy lâu nay nhờ sự trợ giúp từ chủ nhân mới của nàng, tuy vậy cũng nên để cho quá khứ ngủ yên đi thì hơn, bắt đầu một tương lai rực rỡ hơn.
" Ngài... Ngài ... Có thể mua giúp ta một tờ thôi có được không ạ ?? Nếu không... Ta sẽ bị bọn chúng... Không ... Cho ăn cơm mất ... " Cô bé mắt hơi đỏ ửng lên run run tiếng hỏi.
" Không phải việc của ta... Vả lại thứ ta hứng thú và muốn mua không phải tờ vé số của ngươi... " Bóng đen lạnh lùng đáp.
Nghe được câu trả lời từ vị Quỷ Tướng cao quý kia, cô bé đã hiểu hắn không hề muốn mua bất cứ tờ vé số nào từ cô cả, mặc cho cô bé đã nói ra hoàn cảnh khó khăn cô đang gặp phải. Dù sao đi nữa, ở ngưỡng độ sức mạnh như của hắn, những bữa cơm nhỏ nhặt của nàng có hay không với người khác cũng chả đáng là bao, giọng thoáng chốc đã bình thản hơn nhiều nói : " Vâng... Chúc ngài buổi tối vui vẻ... " Rồi bước từng bước chân nặng trĩu sang các vị khách khác ở hàng ghế sau.
" Ngươi bán bao nhiêu ?? " Bất ngờ , vị Quỷ Tướng cao lãnh kia lại hỏi nàng một câu.
" Mười xu một tờ ạ !! Không biết ngài định mua bao nhiêu tờ ?? " Cô bé nhanh chân tới trước mắt hắn , nhanh nhảu hỏi.
" Ta nói ta không hứng thú với vé số của ngươi, ta hỏi ngươi được bán với giá bao nhiêu ?? " Bóng đen hỏi lại.
" Theo giá cũ thì ta được mua lại với giá hai mươi lăm xu, nếu ngài thích ta có thể đưa ngài tới nơi chuyên buôn bán những quỷ nô như ta ,ở đó đồng bạn của ta còn rất nhiều. " Cô bé hồn nhiên đáp, không có chút vẻ gì bi thương hay đau buồn khi bị bán như vật phẩm như bó rau hay những vật dụng vô tri vô giác.
Vốn để tồn tại được trong thế giới lấy sức mạnh và quyền lực vi tôn, những quỷ nô thấp yếu về cả thể chất lẫn sức mạnh như nàng thì chỉ bị mẫu phụ bán đi thôi vì không đem lại lợi ích gì cho họ hết cả...
" Các ngươi không thể tự tu luyện như bọn chúng sao ?? "
" Không có... Chúng ta phần lớn được bán ở trong chợ đã là những con quỷ không được trang bị về phương diện sức mạnh vì không vượt qua cuộc kiểm tra từ khi bốn tuổi. "
Những thông tin vừa nghe được từ cô bé không khỏi làm bóng đen biểu cảm tỏ ra khác thường, tất nhiên gã đã từng đồ sát qua rất nhiều quỷ cho thanh Ma Kiếm thường dùng nhuốm rất nhiều màu máu tươi nhưng chỉ dừng lại ở những con quỷ có toát ra mùi đặc biệt mà đã giết qua rất nhiều những sinh linh vô tội mới có được còn tiểu quỷ như cô bé bán vé số thì lần đầu được biết.
" Ngươi muốn giết chủ nhân đã mua ngươi không ?? " Bất chợt gã hỏi nhỏ cô bé một câu.
" Giết ?? Ngài biết ta trói gà còn không chặt, huống chi so lại được với Quỷ Binh... " Cô bé gật đầu , lại buồn rầu nói.
Không biết từ lúc nào, cô bé đã ngồi ở chiếc ghế không tên quỷ nào dám ngồi, đó là vị trí ngay bên cạnh vị Quỷ Tướng vừa chớp mắt đã giết Quỷ Binh, nhỏ giọng đáp.
" Ta có thể cho ngươi sức mạnh làm điều đó... Đổi lại ta muốn ngươi chỉ coi riêng ta là chủ nhân của ngươi về sau... Quyết định như nào tùy thuộc vào ngươi, nên nhớ cơ hội giúp ngươi thay đổi vận mệnh chỉ có một thôi. " Lời chiêu dụ thoáng chốc được buông ra từ vị Quỷ Tướng kì lạ nàng vừa mới gặp.
Nói thật ở trong căn nhà tồi tàn không khác gì chuồng chó kia lâu ngày, không những bị đánh đập dã man, bị bỏ đói nhiều người mà còn phải chứng kiến cảnh đồng bạn mình đã bị chết đói hay làm trò tiêu khiển cho đám quỷ tộc quý tộc, cô đã sớm căm ghét chúng tới tận xương tủy.
Khổ nỗi, không có được sức mạnh cũng như quyền năng đánh bại được chúng, đương nhiên nàng chỉ đứng yên chịu cảnh bị áp bức tới thảm hại...
" Ta nguyện ý ... Ta Finn thề sau này sẽ hiệu trung với chủ nhân cho tới khi sức cùng lực kiệt, thọ mệnh tiêu hao hết hay dù cho có phải hi sinh thân mình cũng hoàn thành sứ mệnh được giao phó... Kính xin ngài nhận lấy thứ tượng trưng cho lòng thành của ta... " Nói rồi một viên đá nhỏ xíu bay ra từ mi tâm cô bé bay lơ lửng lên trước tầm mắt gã, tự động rơi vào tay bóng đen.
" Cái này dùng để làm gì ?? "
" Thưa chủ nhân tôn kính, theo như thông tục của quỷ tộc dựa trên những gì ta được truyền dạy trong huyết mạch, thứ ở trên tay ngài là quỷ tâm của ta, có nó ngài muốn ta sống thì ta được sống, muốn ta chết chỉ cần phá nát nó... " Finn thành thực đáp.
Mọi con quỷ khi thấy luồng sáng đỏ phát ra từ hàng ghế đầu cũng biết được có quỷ đã thực hiện nghi thức nhận chủ với con quỷ cấp cao hơn đều không khỏi giật mình, không biết được ai lại may mắn được Quỷ Tướng thu nhận làm nô bộc...
" Được rồi... Kể từ giờ ngươi là cấp dưới của ta, bất kì ai muốn động vào ngươi bây giờ cũng như có gan chọc giận ta... Ở đây không tiện truyền cho ngươi sức mạnh quỷ, đợi khi nào xuống cảng Black Rock ta sẽ ban cho ngươi. " Gã xoa đầu Finn nói.
" Vâng... Chủ nhân... " Finn tất nhiên cũng không phản đối chủ nhân mới của nàng , ngồi yên cạnh gã trong suốt chuyến hành trình từ Thung Lũng Chạng Vạng tới thành Black Rock.
Hai tiếng sau, cả hai đã dừng chân ở bến cảng thành Black Rock, không thể không thừa nhận nơi đây phồn hoa hơn nhiều so với vùng như tối cổ ở Thung Lũng trước đó, Finn cũng đã thay bộ đồ mới do gã đưa cho nàng... Ừm... Nó cũng gần giống chủ nhân nàng, bao ngầu luôn à nha...
" Chủ nhân... Ta ngửi thấy mùi thơm ở gần đây !? Yêu nhân kia ta dám chắc ngài chỉ cần ăn một miếng sẽ gia tăng vài trăm năm tuổi thọ... " Finn khịt khịt chiếc mũi nhỏ, chỉ tay về hướng đông mừng rỡ thốt lên.
" Tìm chỗ nghỉ ngơi trước đi đã, đêm đã khuya rồi... " Đưa cho cô nàng một túi tiền nặng trĩu toàn là vàng nguyên khối, bóng đen giọng khàn khàn nói rồi đi trước nàng một bước.
" Đợi đã, chủ nhân, ta biết một tiệm ăn rất ngon ở gần đây... " Finn gọi ới theo, không quên ném theo con dao trên tay đã dính đầy máu chảy từng giọt từng giọt một dính đầy một quãng đường nàng vừa mới đi qua.
Con dao kia kể ra vứt đi cũng khá uổng đó chứ nhưng biết sao giờ, máu của con quỷ bẩn thỉu kia cứ chảy hoài làm người khác cứ chú ý tới nàng và chủ nhân. Mà chủ nhân nàng thì thích sự yên tĩnh, càng tránh được sự chú ý sẽ càng tốt.
Con dao kia dù đã đánh dấu cột mốc nàng vừa mới thành công giết được tên bệnh hoạn Quỷ Binh Nhất đã khống chế nàng bấy lâu nay nhờ sự trợ giúp từ chủ nhân mới của nàng, tuy vậy cũng nên để cho quá khứ ngủ yên đi thì hơn, bắt đầu một tương lai rực rỡ hơn.
/716
|