Trên thế gian rộng lớn, bất kể ở thế giới hay đa vũ trụ nào đều sẽ có những linh hồn đi lạc, do cơ duyên và sự sắp đặt của thiên địa sẽ tùy thời biến đổi thành những cấp bậc khác nhau. Những linh hồn mang trong mình những vấn vương với trần gian, cõi phàm nhân hoặc có những oán hận còn chưa thực hiện được, còn được gọi với cái tên oán hồn (oan hồn), sẽ có tiềm năng tiến hóa thành quỷ hồn phụ thuộc vào chấp niệm hay oán niệm của họ lớn tới đâu, mạnh hơn nữa thì sẽ thành chúa quỷ nếu gặp được đầy đủ cơ duyên.
Còn những linh hồn vất vưởng đã chẳng có lưu luyến gì với trần gian, đã đạt được sự thanh thản trong tâm hồn thì sẽ dễ dàng hơn nhiều khi họ sẽ được dựa vào công đức họ đã tạo ra khi còn sống mà được ưu tiên hơn, chắc có thể sẽ có cơ duyên lạc vào luân hồi hay... Cũng trở thành quỷ do bị dụ dỗ bởi những con quỷ hay thường trực tìm tới họ.
Riêng ở Tây Du Kí, khái niệm này được làm rõ khá chi tiết và cẩn thận, khi có đủ Thần, Ma và Nhân Loại, ba cõi ba giới riêng biệt nhau. Tất nhiên khi Đường Tam Tạng Đường Huyền Trang trở thành Phật cũng đã được coi là thần cùng với những chúng tiên nhân có tuổi thọ trường tồn với thiên địa nên gộp lại vẫn là tam giới. Vậy câu hỏi đặt ra ở thế giới này có thần hồn không ??
Đáp án dĩ nhiên là có, ở cấp bậc cao như thê tử hắn, Dị Thần, cô nàng tồn tại được ở cả hai trạng thái giao nhau để thuận tiện di chuyển giữa Tam Giới khiến các vị thần đều bất lực với cô nàng. Khi thì là ở dạng Hồn, khi thì ở dạng thực thể có cơ thể tồn tại chân thực mới làm cho việc áp chế cô nàng trở nên khó khăn tới vậy. Sở dĩ làm được như thế vì khi mới tới thế giới đó, cô nàng đã tu luyện phần hồn của mình tới cấp bậc vượt ngoài cả nhận biết thế giới đó đạt được, nôm na hơn thì công pháp cô tu đã thuộc cấp bậc của thế giới cao hơn , thêm nữa tu luyện cả thân thể, thứ chứa đựng linh hồn mạnh mẽ trên mới biến nàng được xem là vị thần mạnh đến nỗi cả tam giới hợp sức mới chỉ phong ấn được nàng tạm thời chứ không thể tiêu diệt được nàng...
Tiểu cẩu do Eric tìm thấy cũng là một trong những yêu thú tu hồn tu và có cơ duyên gặp được Thiên Hồ , được hắn cho phép cô nàng sống trong Vong Linh Kết Giới nhằm cai quản một tuyến đoàn quân giúp hắn. Nhờ vào Yêu Hồn mạnh mẽ vượt trội hiếm có yêu có được, nàng dễ dàng nằm trong số ít những yêu hồn lãnh đạo của thế giới này, đồng thời quen biết được Thánh Thú Kỳ Lân, thời kì nó còn mới bị Thiên Hồ phong ấn vô đó...
Loay hoay với vài những ký ức nhỏ nhặt, tiểu cẩu nằm trên chiếc giường êm ái ngủ mất lúc nào không hay... Trong mơ, nàng nhớ lại vài sự kiện nhỏ nhặt trong những mảnh vỡ ký ức thời nàng còn sống, nào là cảnh giết chóc, là cảnh tang thương... Những đồng loại của nàng đã dần ngã xuống... Vô số vũng máu hiện hữu trước mặt nàng trong sự bất lực đến cùng cực... Nàng không cứu được họ... Không cứu được bất cứ ai....
" Amanda... Amanda... Đừng sợ, đã có ta ở đây... " Thời điểm nàng đã sắp chìm đắm trong bi thương không thoát ra được, một giọng nói quen thuộc, trầm ấm, ấm áp đến lạ thường đã kéo nàng trở lại hiện thực. Nàng mở mắt dậy đã thấy mình đã nằm trong vòng tay rắn chắc của nam nhân mới bị nàng góp phần phá hoại mối quan hệ với người yêu của hắn a...
" Ca ca... Ta tưởng ngươi giận ta nên không tới đây chứ... " Tiểu cẩu, không , tên của nàng là Amanda cũng do hắn đặt cho nàng, mang ý nghĩa rất đặc biệt theo lời hắn nói mà nàng tới giờ vẫn chưa hiểu được, ôm chặt lấy hắn giận dỗi.
" Ta giận ngươi lúc nào mà ta cũng không biết ta... Lại nhớ lại vài chuyện phải không ?? " Hắn khẽ dùng ma lực chữa trị ổn định lại tâm trạng cho nàng hỏi.
" Vâng... Ta nhớ được vài ký ức khi tộc nhân của ta bị tiêu diệt. Lúc đó ta chỉ là ... Là... Một vật nhỏ bé vô dụng, không bảo vệ được bọn họ... " Amanda giọng nghẹn ngào đáp, cảm giác sợ hãi và bất lực kia dường như ảnh hưởng tới nàng rất nhiều, đôi tay nhỏ vẫn không ngừng run lấy bầy được Thiên Hồ nắm lấy mới khiến nàng đỡ run hơn.
" Đó không phải lỗi của ngươi... Sự yếu đuối kia mới chính là thứ làm cho ngươi rắn rỏi, mạnh mẽ như bây giờ không phải sao ?? Thực ra đâu phải ai từ lúc đầu đã sở hữu sức mạnh vô đối hay có khởi đầu hoàn hảo cả. Chính sự rèn luyện và cố gắng mới làm cho tự thân phát triển từng ngày... Thế nên, ngươi phải thật quyết liệt nhìn vào thứ quá khứ đau thương khi trước và biến nó thành sức mạnh của bản thân chứ không được cho nó chi phối ngươi trở thành một phần giống nó. Ngươi là Amanda của ta, không phải tiểu công chúa của kỳ lân tộc... " Hắn thở dài xoa đầu cô bé vẫn còn bị ám ảnh với thứ quá khứ hư ảo kia. Lúc tìm thấy cô nàng ở thế giới kia, thoạt nhìn hắn cứ nghĩ cô bề ngoài đã mạnh bạo như thế thì chắc chắn sẽ có ý chí kiên cường không thua kém vẻ bề ngoài kia nhưng rồi hắn đã lầm, ẩn giấu sâu trong linh hồn đó lại là sự yếu đuối đến đáng thương, luôn che đậy bởi sự mạnh mẽ giả tạo, lớp vỏ bọc chỉ có hắn mới thực sự xem thấu...
" Ngươi không hiểu được... Họ là phụ thân ta, là mẫu thân ta, tỷ tỷ ta, ca ca ta, những người thân của ta... Ngươi có biết họ đã vì ta mà phải hi sinh mạng sống của mình không ?? Ta.. Ta ... Vẫn là tiểu công chúa của Kỳ Lân Tộc... Điều đó không thể chối bỏ được. " Tâm trạng Amanda đã trở nên kích động, không ngừng giãy dụa tay chân trong ngực hắn hét lớn.
" Amanda... Mặc ngươi có suy nghĩ gì đi chăng nữa thì trước hết ngươi cũng phải suy nghĩ cho bản thân mình trước đã. Chả lẽ ngươi định biến mọi công sức hay mạng sống của họ đã phó mặc cho ngươi trở thành công cốc ?? " Lời nói trên dường như đã thức tỉnh phần nào ý nghĩ của Amanda, thực chất những cuộc trò chuyện như bây giờ hai người đã không phải hôm nay mới bắt đầu mà đã khởi xướng từ khi nàng sử dụng gần như cạn kiệt ma lực để cứu Eric và được hắn chữa trị cho mới làm nàng thức tỉnh kí ức nàng cất nó rất lâu ở sâu trong tiềm thức, cứ ngỡ đã quên được nhưng lại chưa hề buông được...
Nói thật, để gỡ bỏ khuất mắc của Amanda tưởng như dễ nhưng lại rất khó bởi nếu là vết thương ngoài da thì sẽ có thể theo thời gian lành lại được nhưng còn vết thương trong lòng mới là thứ khó chữa trị nhất, càng bị rối ở trong hồi ức tiêu cực sẽ càng dễ dàng làm cho tâm ma quấy nhiễu bản thân hùng mạnh hơn, rồi đến một ngày nào đó hoàn toàn bị nó nuốt chửng và thao túng.
Còn những linh hồn vất vưởng đã chẳng có lưu luyến gì với trần gian, đã đạt được sự thanh thản trong tâm hồn thì sẽ dễ dàng hơn nhiều khi họ sẽ được dựa vào công đức họ đã tạo ra khi còn sống mà được ưu tiên hơn, chắc có thể sẽ có cơ duyên lạc vào luân hồi hay... Cũng trở thành quỷ do bị dụ dỗ bởi những con quỷ hay thường trực tìm tới họ.
Riêng ở Tây Du Kí, khái niệm này được làm rõ khá chi tiết và cẩn thận, khi có đủ Thần, Ma và Nhân Loại, ba cõi ba giới riêng biệt nhau. Tất nhiên khi Đường Tam Tạng Đường Huyền Trang trở thành Phật cũng đã được coi là thần cùng với những chúng tiên nhân có tuổi thọ trường tồn với thiên địa nên gộp lại vẫn là tam giới. Vậy câu hỏi đặt ra ở thế giới này có thần hồn không ??
Đáp án dĩ nhiên là có, ở cấp bậc cao như thê tử hắn, Dị Thần, cô nàng tồn tại được ở cả hai trạng thái giao nhau để thuận tiện di chuyển giữa Tam Giới khiến các vị thần đều bất lực với cô nàng. Khi thì là ở dạng Hồn, khi thì ở dạng thực thể có cơ thể tồn tại chân thực mới làm cho việc áp chế cô nàng trở nên khó khăn tới vậy. Sở dĩ làm được như thế vì khi mới tới thế giới đó, cô nàng đã tu luyện phần hồn của mình tới cấp bậc vượt ngoài cả nhận biết thế giới đó đạt được, nôm na hơn thì công pháp cô tu đã thuộc cấp bậc của thế giới cao hơn , thêm nữa tu luyện cả thân thể, thứ chứa đựng linh hồn mạnh mẽ trên mới biến nàng được xem là vị thần mạnh đến nỗi cả tam giới hợp sức mới chỉ phong ấn được nàng tạm thời chứ không thể tiêu diệt được nàng...
Tiểu cẩu do Eric tìm thấy cũng là một trong những yêu thú tu hồn tu và có cơ duyên gặp được Thiên Hồ , được hắn cho phép cô nàng sống trong Vong Linh Kết Giới nhằm cai quản một tuyến đoàn quân giúp hắn. Nhờ vào Yêu Hồn mạnh mẽ vượt trội hiếm có yêu có được, nàng dễ dàng nằm trong số ít những yêu hồn lãnh đạo của thế giới này, đồng thời quen biết được Thánh Thú Kỳ Lân, thời kì nó còn mới bị Thiên Hồ phong ấn vô đó...
Loay hoay với vài những ký ức nhỏ nhặt, tiểu cẩu nằm trên chiếc giường êm ái ngủ mất lúc nào không hay... Trong mơ, nàng nhớ lại vài sự kiện nhỏ nhặt trong những mảnh vỡ ký ức thời nàng còn sống, nào là cảnh giết chóc, là cảnh tang thương... Những đồng loại của nàng đã dần ngã xuống... Vô số vũng máu hiện hữu trước mặt nàng trong sự bất lực đến cùng cực... Nàng không cứu được họ... Không cứu được bất cứ ai....
" Amanda... Amanda... Đừng sợ, đã có ta ở đây... " Thời điểm nàng đã sắp chìm đắm trong bi thương không thoát ra được, một giọng nói quen thuộc, trầm ấm, ấm áp đến lạ thường đã kéo nàng trở lại hiện thực. Nàng mở mắt dậy đã thấy mình đã nằm trong vòng tay rắn chắc của nam nhân mới bị nàng góp phần phá hoại mối quan hệ với người yêu của hắn a...
" Ca ca... Ta tưởng ngươi giận ta nên không tới đây chứ... " Tiểu cẩu, không , tên của nàng là Amanda cũng do hắn đặt cho nàng, mang ý nghĩa rất đặc biệt theo lời hắn nói mà nàng tới giờ vẫn chưa hiểu được, ôm chặt lấy hắn giận dỗi.
" Ta giận ngươi lúc nào mà ta cũng không biết ta... Lại nhớ lại vài chuyện phải không ?? " Hắn khẽ dùng ma lực chữa trị ổn định lại tâm trạng cho nàng hỏi.
" Vâng... Ta nhớ được vài ký ức khi tộc nhân của ta bị tiêu diệt. Lúc đó ta chỉ là ... Là... Một vật nhỏ bé vô dụng, không bảo vệ được bọn họ... " Amanda giọng nghẹn ngào đáp, cảm giác sợ hãi và bất lực kia dường như ảnh hưởng tới nàng rất nhiều, đôi tay nhỏ vẫn không ngừng run lấy bầy được Thiên Hồ nắm lấy mới khiến nàng đỡ run hơn.
" Đó không phải lỗi của ngươi... Sự yếu đuối kia mới chính là thứ làm cho ngươi rắn rỏi, mạnh mẽ như bây giờ không phải sao ?? Thực ra đâu phải ai từ lúc đầu đã sở hữu sức mạnh vô đối hay có khởi đầu hoàn hảo cả. Chính sự rèn luyện và cố gắng mới làm cho tự thân phát triển từng ngày... Thế nên, ngươi phải thật quyết liệt nhìn vào thứ quá khứ đau thương khi trước và biến nó thành sức mạnh của bản thân chứ không được cho nó chi phối ngươi trở thành một phần giống nó. Ngươi là Amanda của ta, không phải tiểu công chúa của kỳ lân tộc... " Hắn thở dài xoa đầu cô bé vẫn còn bị ám ảnh với thứ quá khứ hư ảo kia. Lúc tìm thấy cô nàng ở thế giới kia, thoạt nhìn hắn cứ nghĩ cô bề ngoài đã mạnh bạo như thế thì chắc chắn sẽ có ý chí kiên cường không thua kém vẻ bề ngoài kia nhưng rồi hắn đã lầm, ẩn giấu sâu trong linh hồn đó lại là sự yếu đuối đến đáng thương, luôn che đậy bởi sự mạnh mẽ giả tạo, lớp vỏ bọc chỉ có hắn mới thực sự xem thấu...
" Ngươi không hiểu được... Họ là phụ thân ta, là mẫu thân ta, tỷ tỷ ta, ca ca ta, những người thân của ta... Ngươi có biết họ đã vì ta mà phải hi sinh mạng sống của mình không ?? Ta.. Ta ... Vẫn là tiểu công chúa của Kỳ Lân Tộc... Điều đó không thể chối bỏ được. " Tâm trạng Amanda đã trở nên kích động, không ngừng giãy dụa tay chân trong ngực hắn hét lớn.
" Amanda... Mặc ngươi có suy nghĩ gì đi chăng nữa thì trước hết ngươi cũng phải suy nghĩ cho bản thân mình trước đã. Chả lẽ ngươi định biến mọi công sức hay mạng sống của họ đã phó mặc cho ngươi trở thành công cốc ?? " Lời nói trên dường như đã thức tỉnh phần nào ý nghĩ của Amanda, thực chất những cuộc trò chuyện như bây giờ hai người đã không phải hôm nay mới bắt đầu mà đã khởi xướng từ khi nàng sử dụng gần như cạn kiệt ma lực để cứu Eric và được hắn chữa trị cho mới làm nàng thức tỉnh kí ức nàng cất nó rất lâu ở sâu trong tiềm thức, cứ ngỡ đã quên được nhưng lại chưa hề buông được...
Nói thật, để gỡ bỏ khuất mắc của Amanda tưởng như dễ nhưng lại rất khó bởi nếu là vết thương ngoài da thì sẽ có thể theo thời gian lành lại được nhưng còn vết thương trong lòng mới là thứ khó chữa trị nhất, càng bị rối ở trong hồi ức tiêu cực sẽ càng dễ dàng làm cho tâm ma quấy nhiễu bản thân hùng mạnh hơn, rồi đến một ngày nào đó hoàn toàn bị nó nuốt chửng và thao túng.
/716
|