" Cảm ơn ngươi, Xích Khao, phiền ngươi đã mang những thứ này đến đây...." Một nông phu cầm lấy những vật dụng đã được sửa chữa lại khách sáo nói.
" Không có gì, Bá lão, à mà sao ta không thấy con gái út của ngươi đâu nhỉ ??? " Xích Khao nghi hoặc hỏi, trong ấn tượng của nàng thì hình như Bá lão này có quan hệ khá mật thiết với gia đình nàng, bởi con út của lão cũng là em dâu tương lai của nàng mà.
" Chắc nó lại đi chơi với tiểu Hồ rồi...." Quả nhiên theo ánh mắt của cả hai người nhìn ra xa thì trông thấy một bé gái khả ái không kém em trai mình đang đùa nghịch cùng nhau, hai đứa bé chơi khá nhiều những trò chơi dân gian như đuổi bắt, bịt mắt bắt dê,....Đó là người ngoài cuộc không nghe được bọn nhỏ nói chuyện thôi chứ thực chất nếu nghe được chắc chắn sẽ hiểu được vẻ bề ngoài dễ đánh lừa nhân tâm như thế nào..
" Ca ca, ngươi nói bao giờ ta mới được gả cho ngươi vậy ??? " Thường thì ở thời đại này nữ hài tử luôn trưởng thành sớm hơn những nam hài cùng tuổi, tuy vậy nàng vẫn kém xa hài đồng ở trước mắt nàng lúc này.
" Nga muội, chẳng lẽ ngươi lại không tin vào phu quân tương lai của ngươi a ?? Ta cam đoan chúng sẽ thoát khỏi được tên bạo quân kia.." Nam hài vỗ về khuôn mặt non nớt của nàng nhưng không kém phần mị hoặc chúng sinh của nàng, an ủi nói.
" Nhưng ta sợ ngươi về sau sẽ không cần ta nữa, ai bảo ngươi càng lớn lên càng tuấn mĩ như vậy đâu..." Tiểu loli si ngốc sờ khuôn mặt nam hài, không đành lòng nói, không nhắc gì thêm về vấn đề gây phiền muộn kia. Nếu anh em đọc qua về những truyền thuyết liên quan đến cô nàng này, chắc hẳn sẽ biết đến câu chuyện vị vua muốn lấy được trái tim của trẻ em để chế thuốc trường sinh bất tử. Nhân gian nơi Thiên Hồ hàng lâm xuống cũng trùng với một kiếp nạn trong Tây Du Kí về tên bạo quân đó.
Tất nhiên , đừng nói là vua, chúa hay thần , quên là Ngọc Hoàng tân nhiệm còn là lão bà của hắn sao ?? Ngươi có ngưu bức có ngưu bằng nàng không ?? Thậm chí , tùy tiện một cái búng tay của Thiên Hồ cũng dư sức giết tên này . Nhưng như vậy thì còn gì để giải trí trong vài chục năm ở đây nữa, vì vậy hắn thử để yên xem tên này có dám đụng đến mình không... Còn đã đụng đến thì chắc chắn ngay cả thây lẫn hồn đều không còn..
Trong lúc hai tiểu khả ái đang thì thầm gì với nhau mà Xích Khai căng tai nghe mãi không được, thì khung cảnh đều đã ngả về chiều. Trùng hợp thay, nơi đây lại đúng là cảnh biển tuyệt đẹp hấp dẫn ánh mắt Xích Khao ngắm nhìn nó. Khi mặt trời biến mất và để lại một trò chơi của những sắc thái vàng, từng tia sáng mỏng manh yếu ớt mà đem lại vô số cảm xúc lắng đọng trong tâm trí nàng, có lẽ những khoảnh khắc ngắn ngủi đó sẽ mãi mãi đọng lại trong ký ức nàng.
" Tỷ tỷ, chúng ta trở về thôi !!..." Mãi tới khi mặt trời hoàn toàn kết thúc công việc của mình, nhường chỗ cho người bạn tri kỉ mặt trăng thì Xích Khao mới bị âm thanh của đệ đệ mình đánh thức nàng trở lại sau cảnh sắc tuyệt đẹp ban nãy, khẽ giật mình rồi xoa đầu Thiên Hồ.
" Ân, vậy ngươi trước hết cũng phải chào tiểu thê tử của mình đã..." Xích Khao mỉm cười sủng nịch hắn, đưa mắt về tiểu Thường Nga đang luyến tiếc không rời hắn.
" Thường Nga, hẹn mai gặp lại..." Đối với những người đang yêu hay mới bắt đầu biết yêu thì câu nói này đều đủ đảm bảo được ước hẹn của hai người mà không cần phải nói gì nhiều lời cả.
" Ân...Hẹn gặp lại, tiểu phu quân.." Thường Nga thẹn thùng đáp lại, trong thâm tâm vẫn luôn nhớ về lần đầu tiên mà hai người gặp nhau, ngày mà nàng đã gặp được mệnh trung chú định của đời mình.
-------------------------------------------------------------------------------------------
" Dừng lại, ngươi là ai, tại sao lại ở trong nhà ta vào thời điểm này ?? ". Tiểu Thường Nga ngại ngùng trông thấy nam tử tuấn mĩ đang thảnh thơi ngồi uống trà trong nhà mình, đặc biệt hơn tên này nhìn đi nhìn lại thế nào cũng còn dễ thương hơn cả nàng, chuyện gì đang diễn ra đây...
" Ân....Rất có cốt khí, không hổ danh là tiên tử xinh đẹp nhất Thiên Đình trong tương lai..." Thiếu niên lẩm bẩm vài câu nói làm tiểu Thường Nga còn tưởng tên này có vấn đề về thần kinh nữa cơ, tuy vậy rất nhanh nàng nghe hiểu được vài thông tin trong đó, nhất là những từ ở gần cuối càng khiến nàng chắc chắn hơn về suy tính của mình là đúng.
" Ta nhắc lại lần nữa...Ngươi là ai ?? " Tiểu loli vẫn ngạo kiều tra hỏi thiếu niên, đừng tưởng rằng cậy có thân hình đẹp trai là nàng sẽ mềm lòng nhưng giọng điệu nàng lại nhỏ nhẹ quá mức bình thường, không dám hô to lên sợ nam nhân này biến mất.
" Yên lặng nào...Ngươi không nghe thấy những âm thanh của chúng vọng bên tai mình sao ?? " Lời nói của thiếu niên như có ma lực hấp dẫn tiểu Thường Nga im lặng lại cố gắng lắng tai nghe những lời như hắn nói.
" Gió luôn có những hợp âm của riêng mình, những bài ca nó tạo ra luôn làm ta phải ngạc nhiên bởi âm thanh đó...Lại đây nghe thử xem..." Lời dụ hoặc gây nên tính tò mò của tiểu loli, nàng không tự chủ được lại gần phía hắn, ngồi trong ngực hắn nghe Thiên Hồ kể về những câu chuyện ngọn nguồn của những nguyên tố khởi nguyên....Trên thực tế tên này ở lần dịch chuyển ban đầu hơi có phần lỗi một chút, dẫn tới việc tới luôn nhà con gái người ta. Bởi vậy, hắn không thể làm cách nào khác ngoài dụ dỗ luôn cô nàng tiểu loli xinh đẹp này...
" Không có gì, Bá lão, à mà sao ta không thấy con gái út của ngươi đâu nhỉ ??? " Xích Khao nghi hoặc hỏi, trong ấn tượng của nàng thì hình như Bá lão này có quan hệ khá mật thiết với gia đình nàng, bởi con út của lão cũng là em dâu tương lai của nàng mà.
" Chắc nó lại đi chơi với tiểu Hồ rồi...." Quả nhiên theo ánh mắt của cả hai người nhìn ra xa thì trông thấy một bé gái khả ái không kém em trai mình đang đùa nghịch cùng nhau, hai đứa bé chơi khá nhiều những trò chơi dân gian như đuổi bắt, bịt mắt bắt dê,....Đó là người ngoài cuộc không nghe được bọn nhỏ nói chuyện thôi chứ thực chất nếu nghe được chắc chắn sẽ hiểu được vẻ bề ngoài dễ đánh lừa nhân tâm như thế nào..
" Ca ca, ngươi nói bao giờ ta mới được gả cho ngươi vậy ??? " Thường thì ở thời đại này nữ hài tử luôn trưởng thành sớm hơn những nam hài cùng tuổi, tuy vậy nàng vẫn kém xa hài đồng ở trước mắt nàng lúc này.
" Nga muội, chẳng lẽ ngươi lại không tin vào phu quân tương lai của ngươi a ?? Ta cam đoan chúng sẽ thoát khỏi được tên bạo quân kia.." Nam hài vỗ về khuôn mặt non nớt của nàng nhưng không kém phần mị hoặc chúng sinh của nàng, an ủi nói.
" Nhưng ta sợ ngươi về sau sẽ không cần ta nữa, ai bảo ngươi càng lớn lên càng tuấn mĩ như vậy đâu..." Tiểu loli si ngốc sờ khuôn mặt nam hài, không đành lòng nói, không nhắc gì thêm về vấn đề gây phiền muộn kia. Nếu anh em đọc qua về những truyền thuyết liên quan đến cô nàng này, chắc hẳn sẽ biết đến câu chuyện vị vua muốn lấy được trái tim của trẻ em để chế thuốc trường sinh bất tử. Nhân gian nơi Thiên Hồ hàng lâm xuống cũng trùng với một kiếp nạn trong Tây Du Kí về tên bạo quân đó.
Tất nhiên , đừng nói là vua, chúa hay thần , quên là Ngọc Hoàng tân nhiệm còn là lão bà của hắn sao ?? Ngươi có ngưu bức có ngưu bằng nàng không ?? Thậm chí , tùy tiện một cái búng tay của Thiên Hồ cũng dư sức giết tên này . Nhưng như vậy thì còn gì để giải trí trong vài chục năm ở đây nữa, vì vậy hắn thử để yên xem tên này có dám đụng đến mình không... Còn đã đụng đến thì chắc chắn ngay cả thây lẫn hồn đều không còn..
Trong lúc hai tiểu khả ái đang thì thầm gì với nhau mà Xích Khai căng tai nghe mãi không được, thì khung cảnh đều đã ngả về chiều. Trùng hợp thay, nơi đây lại đúng là cảnh biển tuyệt đẹp hấp dẫn ánh mắt Xích Khao ngắm nhìn nó. Khi mặt trời biến mất và để lại một trò chơi của những sắc thái vàng, từng tia sáng mỏng manh yếu ớt mà đem lại vô số cảm xúc lắng đọng trong tâm trí nàng, có lẽ những khoảnh khắc ngắn ngủi đó sẽ mãi mãi đọng lại trong ký ức nàng.
" Tỷ tỷ, chúng ta trở về thôi !!..." Mãi tới khi mặt trời hoàn toàn kết thúc công việc của mình, nhường chỗ cho người bạn tri kỉ mặt trăng thì Xích Khao mới bị âm thanh của đệ đệ mình đánh thức nàng trở lại sau cảnh sắc tuyệt đẹp ban nãy, khẽ giật mình rồi xoa đầu Thiên Hồ.
" Ân, vậy ngươi trước hết cũng phải chào tiểu thê tử của mình đã..." Xích Khao mỉm cười sủng nịch hắn, đưa mắt về tiểu Thường Nga đang luyến tiếc không rời hắn.
" Thường Nga, hẹn mai gặp lại..." Đối với những người đang yêu hay mới bắt đầu biết yêu thì câu nói này đều đủ đảm bảo được ước hẹn của hai người mà không cần phải nói gì nhiều lời cả.
" Ân...Hẹn gặp lại, tiểu phu quân.." Thường Nga thẹn thùng đáp lại, trong thâm tâm vẫn luôn nhớ về lần đầu tiên mà hai người gặp nhau, ngày mà nàng đã gặp được mệnh trung chú định của đời mình.
-------------------------------------------------------------------------------------------
" Dừng lại, ngươi là ai, tại sao lại ở trong nhà ta vào thời điểm này ?? ". Tiểu Thường Nga ngại ngùng trông thấy nam tử tuấn mĩ đang thảnh thơi ngồi uống trà trong nhà mình, đặc biệt hơn tên này nhìn đi nhìn lại thế nào cũng còn dễ thương hơn cả nàng, chuyện gì đang diễn ra đây...
" Ân....Rất có cốt khí, không hổ danh là tiên tử xinh đẹp nhất Thiên Đình trong tương lai..." Thiếu niên lẩm bẩm vài câu nói làm tiểu Thường Nga còn tưởng tên này có vấn đề về thần kinh nữa cơ, tuy vậy rất nhanh nàng nghe hiểu được vài thông tin trong đó, nhất là những từ ở gần cuối càng khiến nàng chắc chắn hơn về suy tính của mình là đúng.
" Ta nhắc lại lần nữa...Ngươi là ai ?? " Tiểu loli vẫn ngạo kiều tra hỏi thiếu niên, đừng tưởng rằng cậy có thân hình đẹp trai là nàng sẽ mềm lòng nhưng giọng điệu nàng lại nhỏ nhẹ quá mức bình thường, không dám hô to lên sợ nam nhân này biến mất.
" Yên lặng nào...Ngươi không nghe thấy những âm thanh của chúng vọng bên tai mình sao ?? " Lời nói của thiếu niên như có ma lực hấp dẫn tiểu Thường Nga im lặng lại cố gắng lắng tai nghe những lời như hắn nói.
" Gió luôn có những hợp âm của riêng mình, những bài ca nó tạo ra luôn làm ta phải ngạc nhiên bởi âm thanh đó...Lại đây nghe thử xem..." Lời dụ hoặc gây nên tính tò mò của tiểu loli, nàng không tự chủ được lại gần phía hắn, ngồi trong ngực hắn nghe Thiên Hồ kể về những câu chuyện ngọn nguồn của những nguyên tố khởi nguyên....Trên thực tế tên này ở lần dịch chuyển ban đầu hơi có phần lỗi một chút, dẫn tới việc tới luôn nhà con gái người ta. Bởi vậy, hắn không thể làm cách nào khác ngoài dụ dỗ luôn cô nàng tiểu loli xinh đẹp này...
/716
|