Hai người cứ thế di chuyển lên càng ngày càng cao, chỉ đến khi gặp một áng mây màu hoàng kim thì mới dừng lại, trên đó có dáng hình một người đàn ông trung niên râu tóc xồm xoàm , vẫn đang ra vẻ đạo mạo bằng cách vuốt lấy chòm râu dê của mình, hắn không ai khác là Ngọc Hoàng, người đứng đầu thiên giới theo chức vụ, tất nhiên là chỉ chức vụ thôi vì hắn còn chưa mạnh bằng những nhân vật từ thời Hồng Hoang như Tam Thanh hay Nữ Oa, đồng thời còn là nhạc phụ tương lai của Thiên Hồ nữa.
" Ngọc Hoàng, trong đây là Linh Minh Thạch Hầu, con khỉ đã quấy rối khắp trần gian gần vài thập niên gần đây...Vậy ta giao nó lại cho ngươi..." Chân Chân đưa chiếc bình chứa Lục Nhĩ Di Hầu cho Ngọc Hoàng khẽ nói. Còn ở bên cạnh thì Bạch Thiên hơi có phần khinh thường tên phế vật này, không những phế vật lại còn thêm cái tật ngu ngốc nữa, thật không thể hiểu nổi mấy thằng đạo diễn Tung Của sao lại tạo ra được hình tượng tên này sao cho giống truyền thuyết nhất có thể mà lại tạo ra được hình tượng của một thằng ngu mà lên làm được Ngọc Đế, được cái hắn có tám đứa con gái xinh đẹp thì cũng bù lại vài điểm trừ, vả lại tên này không có liên quan gì đến Tây Vương Mẫu như lời mọi người đồn đoán cả, bởi Thiên Hồ trước khi lên lại đây lần nữa đã tìm được thông tin từ Hệ thống về cô nàng này, cả Ngọc Hoàng và Tây Vương Mẫu đều là tạo vật do tạo hóa tạo ra nên cả hai chẳng quan hệ gì với nhau hết, Thất Tiên Nữ thì do Tây Vương Mẫu hấp thu tinh hoa sinh mệnh của thiên địa mới sinh ra các nàng, duy chỉ có Lục Nhĩ Di Hầu thì mới do tên ngu này tạo ra thôi.
" Cảm ơn ngươi, Bồ Tát, ngươi không biết được vì tên này mà ta phải lao tâm khổ tứ đến thế nào đâu ??, Haizz, cuối cùng cũng giải quyết xong !!! " Ngọc Hoàng giả vờ cảm thán vô cùng giống làm Chân Chân cũng hơi tên tưởng tên này, tin là mình đã bắt được Tôn Ngộ Không thật.
" Vậy chúng ta cáo từ, đi thôi Bạch Thiên...." Chân Chân hơi điểu chỉnh lại đóa hồng liên dưới chân mình rồi bay về nơi phương xa dưới cái nhìn của Ngọc Hoàng nở nụ cười đầy ẩn ý. Sau đó, hắn đi vào tẩm cung của mình, đặt trước bình lên bàn và giải thoát Lục Nhĩ Di Hầu khỏi chiếc bình đang niêm phong nàng.
" Con gái, ngươi làm tốt lắm !! " Ngọc Hoàng nở nụ cười đắc ý vì hắn đã hầu như qua mặt được tất cả mọi người và bào chữa được lỗi lầm do mình gây ra, Lục Nhĩ Di Hầu cũng bình thản nở nụ cười nói: " Không có gì, phụ thân...." Được hắn dặn từ trước nên Lục Nhĩ cũng không dại mà uống hết chén nước mà tên Ngọc Hoàng chuẩn bị sẵn, đối mặt trực diện với kẻ phá hoại cuộc đời mình thì ngoài sự chán ghét nàng không còn chút tình thân nào cả, hơn nữa tên này còn có âm mưu giết hại cả mẫu thân nàng để bịt đầu mối càng làm ngọn lửa căm giận trong người nàng tăng lên , cháy hừng hực ở trong lòng khó có chỗ giải tỏa.
" Sau này, ngươi có thể tùy ý ra vào nơi đây tùy thích, con gài, dù sao thì nơi đây vẫn là nhà của ngươi...." Không biết kế hoạch của mình đã bị Lục Nhĩ khám phá ra, Ngọc Hoàng vẫn tiếp tục diễn kịch , làm ra bộ dạng một từ phụ rất yêu thương con gái mình.
" Nhà ?? Ngươi cũng biết nói ra câu đấy à ??? Nói ta là con gái ngươi mà không cảm thấy ngượng mồm sao....Nha...Ngươi cũng làm đến chức vụ Ngọc Hoàng thì làm gì còn tồn tại mấy thứ cảm xúc đó nữa...Ngươi xem ta là công cụ cho ngươi thì đúng hơn !! Ta nói đúng chứ, PHỤ THÂN...." Đến bước này thì Lục Nhĩ cũng cởi bỏ nốt lớp mặt nạ của mình ra bên ngoài, trở lại thành một cô gái xinh đẹp không kém gì Ngộ Không, chĩa Định Hãi Thân Châm về phía tên vô liêm sỉ phụ thân ngồi đối diện mình.
" Ngươi trước phải bình tĩnh lại đã, con gái...Ngươi cũng hiểu được là với chức vụ của ta thì việc phát sinh mối quan hệ này chắc chắn sẽ vi phạm thiên quy do Thiên Mẫu đề ra, vì sự an toàn của hai mẹ con ngươi nên ta mới phải làm như vậy...Xin lỗi vì nhiều năm nay ta không quan tâm được đến ngươi...." Ngọc Hoàng tuy mồm nói vậy nhưng trong lòng lại đang hận gần chết mấy tên đưa cho hắn cái lọ Hóa Công Tán hàng lởm kia, thế mà dám nói sau vài phút thì nàng sẽ không còn chút công lực nào, vì thế đang tận lực kéo dài thời gian đến khi nó phát tác.
" Phi.....Thôi cái bộ mặt giả tạo đi, Ngọc Hoàng. Ngươi mà thực sự thật lòng với mẫu thân ta thì đã không đuổi nàng xuống trần gian và phế bỏ tiên thể của nàng, đã thế lại còn không một lần đến thăm nàng bao giờ...Vậy còn nói quan tâm nàng !! Thứ ngươi quan tâm chỉ là cái bộ mặt của mình trước mặt những người khác thôi, danh tiếng thực sự đã phá nát đi tâm cảnh của ngươi từ lâu rồi...." Lục Nhĩ Di Hầu vẫn thản nhiên vạch ra lỗi lầm của tên ngu xuẩn Ngọc Hoàng này, nàng thực ra cũng có dính phải Hóa Công Tán đâu mà sợ hãi tên này.
" Thứ ngươi muốn bây giờ là gì ?? " Cố nén tức giận đang trào dâng trong lòng vì những lời nàng nói quá đúng sự thật, Ngọc Hoàng vẫn làm ra vẻ hòa nhã với Lục Nhĩ Di Hầu nhằm giữ hình tượng mình trong lòng nàng, nhằm để nàng phục vụ cho mình những nhiệm vụ tiếp theo, đã chót hứa với Như Lai Phật Tổ rồi nên cũng không thể thất hứa được, đó chính là để nàng làm một trong những kiếp nạn sẽ ngáng đường Ngộ Không.
" Ta muốn chức vụ của ngươi, có được không ?? "
" Không thể được, chức vụ này chỉ có mình ta xứng đáng thôi !! Ngươi đổi thứ khác đi " Ngọc Hoàng không chút do dự cự tuyệt đi mong muốn của Lục Nhĩ Di Hầu, nói đùa hắn đã cố gắng bao nhiêu vì cái chức vụ này, giờ nói buông là buông dễ dàng vậy sao ??.
" Vậy thì không phải do ngươi quyết định, Nhạc phụ a...." Một giọng nói khác vang lên khiến Ngọc Hoàng sợ mất mật, chuyện hắn tư thông với một tiên nữ mà bị lộ ra thì cái chức vụ đứng đầu tiên giới này chắc chắn không còn do hắn nắm giữ nữa, chưa nói chi đến tính mạng của mình, bởi thế hắn đã ấn
" Ngươi là người đã bắt cóc Thất Tiên Nữ...Ngươi đã làm gì các nàng rồi...." Sau vài giây mất bình tĩnh thì hắn cũng lấy lại phong thái mỗi ngày, nhận ra được giọng nói mình không bao giờ quên này.
" Các nàng vẫn bình an, dù gì thì cũng là lão bà của ta mà, không nói nhảm nữa, Chân Chân, giam hắn lại cho ta...." Lẽ ra thì tên này phải biến mất rồi mới phải, cũng may hắn có mấy đứa con gái xinh đẹp nên cũng được ưu đãi đôi chút. Không đợi Ngọc Hoàng kịp phản ứng thì hắn đã bị giam ngay vào trong chiếc bình ban nãy được đặt ở trên bàn, cùng với đó là giọng điệu ngọt ngào của Chân Chân phát ra : " Thân yêu, ngươi chỉ biết lãng phí nhân gia, đến cả việc cỏn con như này mà cũng dùng đến chân khí của ta ".
" Không có cách nào, ta cũng không muốn rườm rà với tên này...Với lại, ta chẳng phải có lão bà lợi hại như này sao ?? " Luồng chân khí trước hắn truyền ngược vào ngươi Chân Chân là do Yêu Hậu Chân Chân lưu lại cho Thiên Hồ phòng trường hợp bất chắc, thế mà tên này lại đi cho nàng kiểm soát lại một phiên bản khác của mình ( Diễn viên đóng trong phim này khác với diễn viên đóng Tây Du Kí nha, hình ảnh mà nàng hóa thân thành để thử thách hắn cũng một phần lấy từ hình tượng của cô nàng này và nhiều phiên bản khác của mình ).
" Các ngươi khoan trò chuyện đi..Ta nghe được âm thanh của Thiên Binh Thiên Tướng đã sắp tới gần rồi..." Lục Nhĩ khẽ cau mày nói.
" Ngọc Hoàng, trong đây là Linh Minh Thạch Hầu, con khỉ đã quấy rối khắp trần gian gần vài thập niên gần đây...Vậy ta giao nó lại cho ngươi..." Chân Chân đưa chiếc bình chứa Lục Nhĩ Di Hầu cho Ngọc Hoàng khẽ nói. Còn ở bên cạnh thì Bạch Thiên hơi có phần khinh thường tên phế vật này, không những phế vật lại còn thêm cái tật ngu ngốc nữa, thật không thể hiểu nổi mấy thằng đạo diễn Tung Của sao lại tạo ra được hình tượng tên này sao cho giống truyền thuyết nhất có thể mà lại tạo ra được hình tượng của một thằng ngu mà lên làm được Ngọc Đế, được cái hắn có tám đứa con gái xinh đẹp thì cũng bù lại vài điểm trừ, vả lại tên này không có liên quan gì đến Tây Vương Mẫu như lời mọi người đồn đoán cả, bởi Thiên Hồ trước khi lên lại đây lần nữa đã tìm được thông tin từ Hệ thống về cô nàng này, cả Ngọc Hoàng và Tây Vương Mẫu đều là tạo vật do tạo hóa tạo ra nên cả hai chẳng quan hệ gì với nhau hết, Thất Tiên Nữ thì do Tây Vương Mẫu hấp thu tinh hoa sinh mệnh của thiên địa mới sinh ra các nàng, duy chỉ có Lục Nhĩ Di Hầu thì mới do tên ngu này tạo ra thôi.
" Cảm ơn ngươi, Bồ Tát, ngươi không biết được vì tên này mà ta phải lao tâm khổ tứ đến thế nào đâu ??, Haizz, cuối cùng cũng giải quyết xong !!! " Ngọc Hoàng giả vờ cảm thán vô cùng giống làm Chân Chân cũng hơi tên tưởng tên này, tin là mình đã bắt được Tôn Ngộ Không thật.
" Vậy chúng ta cáo từ, đi thôi Bạch Thiên...." Chân Chân hơi điểu chỉnh lại đóa hồng liên dưới chân mình rồi bay về nơi phương xa dưới cái nhìn của Ngọc Hoàng nở nụ cười đầy ẩn ý. Sau đó, hắn đi vào tẩm cung của mình, đặt trước bình lên bàn và giải thoát Lục Nhĩ Di Hầu khỏi chiếc bình đang niêm phong nàng.
" Con gái, ngươi làm tốt lắm !! " Ngọc Hoàng nở nụ cười đắc ý vì hắn đã hầu như qua mặt được tất cả mọi người và bào chữa được lỗi lầm do mình gây ra, Lục Nhĩ Di Hầu cũng bình thản nở nụ cười nói: " Không có gì, phụ thân...." Được hắn dặn từ trước nên Lục Nhĩ cũng không dại mà uống hết chén nước mà tên Ngọc Hoàng chuẩn bị sẵn, đối mặt trực diện với kẻ phá hoại cuộc đời mình thì ngoài sự chán ghét nàng không còn chút tình thân nào cả, hơn nữa tên này còn có âm mưu giết hại cả mẫu thân nàng để bịt đầu mối càng làm ngọn lửa căm giận trong người nàng tăng lên , cháy hừng hực ở trong lòng khó có chỗ giải tỏa.
" Sau này, ngươi có thể tùy ý ra vào nơi đây tùy thích, con gài, dù sao thì nơi đây vẫn là nhà của ngươi...." Không biết kế hoạch của mình đã bị Lục Nhĩ khám phá ra, Ngọc Hoàng vẫn tiếp tục diễn kịch , làm ra bộ dạng một từ phụ rất yêu thương con gái mình.
" Nhà ?? Ngươi cũng biết nói ra câu đấy à ??? Nói ta là con gái ngươi mà không cảm thấy ngượng mồm sao....Nha...Ngươi cũng làm đến chức vụ Ngọc Hoàng thì làm gì còn tồn tại mấy thứ cảm xúc đó nữa...Ngươi xem ta là công cụ cho ngươi thì đúng hơn !! Ta nói đúng chứ, PHỤ THÂN...." Đến bước này thì Lục Nhĩ cũng cởi bỏ nốt lớp mặt nạ của mình ra bên ngoài, trở lại thành một cô gái xinh đẹp không kém gì Ngộ Không, chĩa Định Hãi Thân Châm về phía tên vô liêm sỉ phụ thân ngồi đối diện mình.
" Ngươi trước phải bình tĩnh lại đã, con gái...Ngươi cũng hiểu được là với chức vụ của ta thì việc phát sinh mối quan hệ này chắc chắn sẽ vi phạm thiên quy do Thiên Mẫu đề ra, vì sự an toàn của hai mẹ con ngươi nên ta mới phải làm như vậy...Xin lỗi vì nhiều năm nay ta không quan tâm được đến ngươi...." Ngọc Hoàng tuy mồm nói vậy nhưng trong lòng lại đang hận gần chết mấy tên đưa cho hắn cái lọ Hóa Công Tán hàng lởm kia, thế mà dám nói sau vài phút thì nàng sẽ không còn chút công lực nào, vì thế đang tận lực kéo dài thời gian đến khi nó phát tác.
" Phi.....Thôi cái bộ mặt giả tạo đi, Ngọc Hoàng. Ngươi mà thực sự thật lòng với mẫu thân ta thì đã không đuổi nàng xuống trần gian và phế bỏ tiên thể của nàng, đã thế lại còn không một lần đến thăm nàng bao giờ...Vậy còn nói quan tâm nàng !! Thứ ngươi quan tâm chỉ là cái bộ mặt của mình trước mặt những người khác thôi, danh tiếng thực sự đã phá nát đi tâm cảnh của ngươi từ lâu rồi...." Lục Nhĩ Di Hầu vẫn thản nhiên vạch ra lỗi lầm của tên ngu xuẩn Ngọc Hoàng này, nàng thực ra cũng có dính phải Hóa Công Tán đâu mà sợ hãi tên này.
" Thứ ngươi muốn bây giờ là gì ?? " Cố nén tức giận đang trào dâng trong lòng vì những lời nàng nói quá đúng sự thật, Ngọc Hoàng vẫn làm ra vẻ hòa nhã với Lục Nhĩ Di Hầu nhằm giữ hình tượng mình trong lòng nàng, nhằm để nàng phục vụ cho mình những nhiệm vụ tiếp theo, đã chót hứa với Như Lai Phật Tổ rồi nên cũng không thể thất hứa được, đó chính là để nàng làm một trong những kiếp nạn sẽ ngáng đường Ngộ Không.
" Ta muốn chức vụ của ngươi, có được không ?? "
" Không thể được, chức vụ này chỉ có mình ta xứng đáng thôi !! Ngươi đổi thứ khác đi " Ngọc Hoàng không chút do dự cự tuyệt đi mong muốn của Lục Nhĩ Di Hầu, nói đùa hắn đã cố gắng bao nhiêu vì cái chức vụ này, giờ nói buông là buông dễ dàng vậy sao ??.
" Vậy thì không phải do ngươi quyết định, Nhạc phụ a...." Một giọng nói khác vang lên khiến Ngọc Hoàng sợ mất mật, chuyện hắn tư thông với một tiên nữ mà bị lộ ra thì cái chức vụ đứng đầu tiên giới này chắc chắn không còn do hắn nắm giữ nữa, chưa nói chi đến tính mạng của mình, bởi thế hắn đã ấn
" Ngươi là người đã bắt cóc Thất Tiên Nữ...Ngươi đã làm gì các nàng rồi...." Sau vài giây mất bình tĩnh thì hắn cũng lấy lại phong thái mỗi ngày, nhận ra được giọng nói mình không bao giờ quên này.
" Các nàng vẫn bình an, dù gì thì cũng là lão bà của ta mà, không nói nhảm nữa, Chân Chân, giam hắn lại cho ta...." Lẽ ra thì tên này phải biến mất rồi mới phải, cũng may hắn có mấy đứa con gái xinh đẹp nên cũng được ưu đãi đôi chút. Không đợi Ngọc Hoàng kịp phản ứng thì hắn đã bị giam ngay vào trong chiếc bình ban nãy được đặt ở trên bàn, cùng với đó là giọng điệu ngọt ngào của Chân Chân phát ra : " Thân yêu, ngươi chỉ biết lãng phí nhân gia, đến cả việc cỏn con như này mà cũng dùng đến chân khí của ta ".
" Không có cách nào, ta cũng không muốn rườm rà với tên này...Với lại, ta chẳng phải có lão bà lợi hại như này sao ?? " Luồng chân khí trước hắn truyền ngược vào ngươi Chân Chân là do Yêu Hậu Chân Chân lưu lại cho Thiên Hồ phòng trường hợp bất chắc, thế mà tên này lại đi cho nàng kiểm soát lại một phiên bản khác của mình ( Diễn viên đóng trong phim này khác với diễn viên đóng Tây Du Kí nha, hình ảnh mà nàng hóa thân thành để thử thách hắn cũng một phần lấy từ hình tượng của cô nàng này và nhiều phiên bản khác của mình ).
" Các ngươi khoan trò chuyện đi..Ta nghe được âm thanh của Thiên Binh Thiên Tướng đã sắp tới gần rồi..." Lục Nhĩ khẽ cau mày nói.
/716
|