" Thân yêu, ngươi tìm đâu được tiểu muội muội dễ thương thế này ?? " Thiết Chùy cũng từ trong nhà đi ra bên ngoài, không cưỡng lại được vẻ bề ngoài của Tiểu Bạch Tố Trinh thốt lên. " Thiết tỷ, ngươi đừng làm nàng sợ hãi...." Lão đại trong thất tiên nữ đầy muộn phiền nói vì trước đó các nàng cũng đã từng trải qua cảm giác này khi mới bị hắn bắt về đây, cô nàng này luôn nhiệt tình chào đón các nàng, tiếp theo đó còn cho các nàng ăn từng người một, thay quần áo cho các nàng,.... Nói chung cô nàng này hoàn toàn xem các nàng là búp bê để chơi đùa vậy. Tất nhiên, các nàng lúc đó vẫn còn trong thân phận tù binh nên không thể nào làm gì khác ngoài mặc cho nàng xử trí, mãi cho đến khi các nàng được chính người bắt cóc mình giải cứu, dĩ nhiên cái giá để tự do không hề bình thường....
" Ta...Ta...." Tiểu Tố Trinh ngượng ngùng nằm trong lồng ngực Thiên Hồ, rụt rè liếc nhìn nhiều mỹ nữ đang nhìn vào mình, tuy trong thân tâm nàng cảm nhận được nồng đậm sự quan tâm từ mọi người nhưng vẫn có chút không quá quen với cảm giác này.
" Được rồi, các ngươi đừng chọc nàng nữa, vào nhà nào....." Hắn bất đắc dĩ đuổi đi mấy cô nàng có chung sở thích chọc ghẹo này, nhưng vì sao các nàng lại đi ra đây đông như vậy sao ?? Vì các nàng tất cả đều không biết nấu cơm !! Nghe thì có vẻ khá bất ngờ nhưng sự thật thì đúng là vậy, Lục Nhĩ thì khỏi phải nói rồi, với tố chất thân thể của nàng thì đừng nói là nhịn một tháng dù vài trăm năm vẫn không chết đói được ( giống như Tôn Ngộ Không ý ), còn Thiết Chùy thì....Đừng nên cho nàng vào bếp thì hơn nếu ngươi không muốn nói là một thảm họa, chắc chắn món ăn nàng nấu sẽ không ăn được, khuyến mại thêm căn phòng bếp sẽ cháy nổ, hỏng,....Riêng về thất tiên nữ thì các nàng còn chưa phải động vào bếp nâú ăn lần nào trong đời, khi nào cũng có người sẵn sàng nấu cho nàng ăn. Tổng hợp tất cả các yếu tố trên thì nhân tuyển thích hợp nhất ngoài hắn thì còn ai vào đây nữa.
" Nha....Chúng ta sắp có cơm để ăn....."
" Các ngươi chơi xấu....Đợi ta với....."
" Đại tỷ tỷ, ngươi chắc chắn đã âm mưu từ trước đúng không ?? Đừng níu lại vạt áo ta..."
" Đại ca ca......" Duy chỉ còn độc lại Tiểu Bạch Tố Trinh vẫn đang lưu luyến ngồi trong ngực hắn, luyến tiếc nhìn về thất tiên nữ đang nô đùa ngoài kia. " Đừng ngại, các nàng sau này sẽ là gia đình của ngươi..." Thiên Hồ xoa đầu nàng khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tố Trinh hơi đỏ ửng lên, đỉnh nhẹ cái đầu nhỏ một cái, rồi chạy ra chơi cùng các nàng, bộ dạng háo hứng làm hắn bật cười thành tiếng.
" Nàng là xà yêu sao ?? Lại còn là Bạch Xà quý hiếm nữa, ngươi đưa nàng về có dự tính gì ??? " Liên tiếp hai câu hỏi vang bên tai hắn từ Lục Nhĩ Di Hầu vẫn đang khoanh hai tay trước ngực, đầy khinh bỉ với tên biến thái chuyên phá hoại giấc ngủ ban đêm của nàng này, thử hỏi ở lầu một đang thư thái nằm ngủ thì ở lầu hai liên tiếp diễn ra các hoạt động mạnh thì ai mà chịu cho nổi, huống chi còn là một con khỉ có tai thính như nàng, tất cả các âm thanh đều được Lục Nhĩ tiếp thu không thiếu hợp âm nào.
" Chỉ là ta thấy nàng đáng thương nên mới đưa nàng về thôi....." Thiên Hồ nói xong thì bỏ lại Lục Nhĩ với khuôn mặt đầy dấu chấm hỏi, tự bao giờ mà tên này lại còn đi thương cảm với trẻ em vậy, thế mà đêm nào cũng hành hạ lấy thất tiên nữ kêu lên những tiếng kêu phải khiến người ta xấu hổ nếu nghe phải, còn về phần nàng thì thường xuyên mơ thấy những giấc mộng hương diễm chưa từng gặp phải.
" À mà tỷ tỷ ngươi có phải vừa mới tới đây không ??? " Thiên Hồ đột quay sang hỏi Thiết Chùy làm nàng hơi có chút giật mình nhưng vẫn thành thật thừa nhận : " Đúng là có, thân yêu. Nàng tới để trò chuyện với ta một chút rồi quay về...Mà sao ngươi lại biết hay vậy ?? ".
" Nàng còn để quên chiếc quạt ba tiêu trên ghế kia kìa....." Nghe được hắn nói Thiết Chùy hơi bất đắc dĩ về tính hay quên của tỷ tỷ mình, bảo sao nàng có ít người theo đuổi như vậy, ngoài con trâu già xấu xí kia và Thiên Hồ thì làm gì có người nào nữa đâu...Bù lại thì mấy tuần trở về trước hắn có quay trở về Thủy Liêm Động để đỡ khiến các nàng lo lắng, ngoài ra còn gặp được cả Thiết Phiến cũng đã chuyển sang đó sinh sống luôn. Cá nước lâu ngày gặp nhau thì khó tránh khỏi chuyện thân mật, trong khi Thiên Hồ và Dương Thiền đang bận chuyện đại sự thì bắt gặp Thanh Hà và Tử Hà đã quay trở về, mắt chứ O mồn chữ A nhìn hai người mà không để ý tới cửa động đã bị khóa, ngay sau đó các nàng cũng bị một lực hút vô hình kéo đến chỗ Dương Thiền đang hơi có vẻ suy kiệt, thay nàng tiếp thương từ tên bại hoại này. Và vì hoàn thành thành tựu nên Thiên Hồ được phép mở khóa một hạng mục năng lực của mình trong hình dạng bình thường, giải thích cho việc hắn có thể tự do thuấn di được.
" Ta...Ta...." Tiểu Tố Trinh ngượng ngùng nằm trong lồng ngực Thiên Hồ, rụt rè liếc nhìn nhiều mỹ nữ đang nhìn vào mình, tuy trong thân tâm nàng cảm nhận được nồng đậm sự quan tâm từ mọi người nhưng vẫn có chút không quá quen với cảm giác này.
" Được rồi, các ngươi đừng chọc nàng nữa, vào nhà nào....." Hắn bất đắc dĩ đuổi đi mấy cô nàng có chung sở thích chọc ghẹo này, nhưng vì sao các nàng lại đi ra đây đông như vậy sao ?? Vì các nàng tất cả đều không biết nấu cơm !! Nghe thì có vẻ khá bất ngờ nhưng sự thật thì đúng là vậy, Lục Nhĩ thì khỏi phải nói rồi, với tố chất thân thể của nàng thì đừng nói là nhịn một tháng dù vài trăm năm vẫn không chết đói được ( giống như Tôn Ngộ Không ý ), còn Thiết Chùy thì....Đừng nên cho nàng vào bếp thì hơn nếu ngươi không muốn nói là một thảm họa, chắc chắn món ăn nàng nấu sẽ không ăn được, khuyến mại thêm căn phòng bếp sẽ cháy nổ, hỏng,....Riêng về thất tiên nữ thì các nàng còn chưa phải động vào bếp nâú ăn lần nào trong đời, khi nào cũng có người sẵn sàng nấu cho nàng ăn. Tổng hợp tất cả các yếu tố trên thì nhân tuyển thích hợp nhất ngoài hắn thì còn ai vào đây nữa.
" Nha....Chúng ta sắp có cơm để ăn....."
" Các ngươi chơi xấu....Đợi ta với....."
" Đại tỷ tỷ, ngươi chắc chắn đã âm mưu từ trước đúng không ?? Đừng níu lại vạt áo ta..."
" Đại ca ca......" Duy chỉ còn độc lại Tiểu Bạch Tố Trinh vẫn đang lưu luyến ngồi trong ngực hắn, luyến tiếc nhìn về thất tiên nữ đang nô đùa ngoài kia. " Đừng ngại, các nàng sau này sẽ là gia đình của ngươi..." Thiên Hồ xoa đầu nàng khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tố Trinh hơi đỏ ửng lên, đỉnh nhẹ cái đầu nhỏ một cái, rồi chạy ra chơi cùng các nàng, bộ dạng háo hứng làm hắn bật cười thành tiếng.
" Nàng là xà yêu sao ?? Lại còn là Bạch Xà quý hiếm nữa, ngươi đưa nàng về có dự tính gì ??? " Liên tiếp hai câu hỏi vang bên tai hắn từ Lục Nhĩ Di Hầu vẫn đang khoanh hai tay trước ngực, đầy khinh bỉ với tên biến thái chuyên phá hoại giấc ngủ ban đêm của nàng này, thử hỏi ở lầu một đang thư thái nằm ngủ thì ở lầu hai liên tiếp diễn ra các hoạt động mạnh thì ai mà chịu cho nổi, huống chi còn là một con khỉ có tai thính như nàng, tất cả các âm thanh đều được Lục Nhĩ tiếp thu không thiếu hợp âm nào.
" Chỉ là ta thấy nàng đáng thương nên mới đưa nàng về thôi....." Thiên Hồ nói xong thì bỏ lại Lục Nhĩ với khuôn mặt đầy dấu chấm hỏi, tự bao giờ mà tên này lại còn đi thương cảm với trẻ em vậy, thế mà đêm nào cũng hành hạ lấy thất tiên nữ kêu lên những tiếng kêu phải khiến người ta xấu hổ nếu nghe phải, còn về phần nàng thì thường xuyên mơ thấy những giấc mộng hương diễm chưa từng gặp phải.
" À mà tỷ tỷ ngươi có phải vừa mới tới đây không ??? " Thiên Hồ đột quay sang hỏi Thiết Chùy làm nàng hơi có chút giật mình nhưng vẫn thành thật thừa nhận : " Đúng là có, thân yêu. Nàng tới để trò chuyện với ta một chút rồi quay về...Mà sao ngươi lại biết hay vậy ?? ".
" Nàng còn để quên chiếc quạt ba tiêu trên ghế kia kìa....." Nghe được hắn nói Thiết Chùy hơi bất đắc dĩ về tính hay quên của tỷ tỷ mình, bảo sao nàng có ít người theo đuổi như vậy, ngoài con trâu già xấu xí kia và Thiên Hồ thì làm gì có người nào nữa đâu...Bù lại thì mấy tuần trở về trước hắn có quay trở về Thủy Liêm Động để đỡ khiến các nàng lo lắng, ngoài ra còn gặp được cả Thiết Phiến cũng đã chuyển sang đó sinh sống luôn. Cá nước lâu ngày gặp nhau thì khó tránh khỏi chuyện thân mật, trong khi Thiên Hồ và Dương Thiền đang bận chuyện đại sự thì bắt gặp Thanh Hà và Tử Hà đã quay trở về, mắt chứ O mồn chữ A nhìn hai người mà không để ý tới cửa động đã bị khóa, ngay sau đó các nàng cũng bị một lực hút vô hình kéo đến chỗ Dương Thiền đang hơi có vẻ suy kiệt, thay nàng tiếp thương từ tên bại hoại này. Và vì hoàn thành thành tựu nên Thiên Hồ được phép mở khóa một hạng mục năng lực của mình trong hình dạng bình thường, giải thích cho việc hắn có thể tự do thuấn di được.
/716
|