CHƯƠNG 74: CÔ CŨNG KHÔNG DỄ DÂY VÀO
Chưa đầy 5 phút sau khi Hoàng Đình
đưa ra thông cáo, tiếng đồ đạc đổ vố
bỗng chốc liền vang vọng khắp phòng
nghỉ của Thời Thụy.
Cố Ngọc Lam giận dữ chỉ thẳng vào
mặt người đại diện, sắc mặt vô cùng khó
coi: “Đáng chết, chẳng phải nói là Hoàng
Đình sẽ không vì chuyện cỏn con này mà
lên tiếng bác bỏ tin đồn sao? Giờ thì nhìn
đi, giờ cư dân mạng đều coi tôi như trò
cười rồi đây này” “Tôi cũng không ngờ là
Hoàng Đình lại nghiêm túc như thế”
Sắc mặt người đại diện cũng không
khá hơn.
“Ăn hại!”
Cố Ngọc Lam điên tiết chửi bới, không
phát tiết thì không được.
Người đại diện thấy cô ta tức giận liền
không dám phản bác gì, chỉ có thể lời
ngon tiếng ngọt an ủi cô ta: “Lam Lam,
bớt giận đi nào, tình huống của em vốn có
đặc thù, nếu như Hoàng Đình đã đưa ra
thông cáo như vậy, thế thì chúng ta từ bỏ
đi vậy, ít nhất thì cũng đạt được mục đích
rồi, tuy hiện giờ trên mạng đều đang chửi
mắng, nhưng ít nhất cũng thu về không ít
sự chú ý. Lúc này, em cần phải bình tĩnh,
đâm lao thì phải theo lao, dư luận như
hiện nay là điều khó tránh khỏi”
“Tốt nhất là nên thết”
Cố Ngọc Lam giận dữ trừng mắt nhìn
người đại diện, cơn giận vẫn nghẹn trong
lồng ngực.
Vốn dĩ cứ nghĩ là sẽ hãm hại được ả
tiện nhân Đường Ngọc Sở kia, ai ngờ lại
gậy ông đập lưng ông, định dựa hơi
Hoàng Đình để tạo scandal, kết quả là
người ta vội vàng ra thông cáo bác bỏ,
phủi sạch mọi quan hệ.
Cả một buổi sáng làm gì cũng hỏng
bét, Cố Ngọc Lam chỉ cần nghĩ đến cảnh
Đường Ngọc Sở nhân cơ hội này chế nhạo
cô ta thì trong lòng càng không thẻ nào
bình tính được.
Lại Tiếu Lan từ bên ngoài bước vào,
thấy Cố Ngọc Lam đang đùng đùng nối
giận, không khỏi bước lại gân nói: “Lam
Lam, bình tĩnh đi đã, vê thông cáo thanh
minh của Hoàng Đình kia, tôi có một phán
đoán như thế này, không biết có nên nói
hay không?”
“Phán đoán gì?” Cố Ngọc Lam sựng
lại, ánh mắt vô cùng sắc bén.
“Thời Thụy với Hoàng Đình đang hợp
tác với nhau, ban đầu vốn dĩ do Đường
Ngọc Sở đảm nhận, lân này cô quay trở
lại, vốn muốn dựa hơi Hoàng Đình, Hoàng
Đình lại nhanh chóng đứng ra thanh minh,
tôi nghĩ, liệu có phải do Đường Ngọc Sở ở
giữa ngáng đường hay không?”
Những lời Lại Tiếu Lan nói không có gì
là chắc chắn, suy đi tính lại, Đường Ngọc
Sở không có bản lĩnh lớn đến Vậy.
Nhưng, lần này cô ta đoán đúng rồi!
Chính là do Đường Ngọc Sở đứng giữa
ngáng đường!
Cố Ngọc Lam sửng sốt một hồi, nhưng
sau đấy lại lắc đầu bác bỏ: “Không thể
nào, cho dù không hợp tác được, thì ả tiện
nhân đó cũng chỉ là một phóng viên quèn,
làm gì có bản lĩnh lớn mức khiến cho
Hoàng Đình vì mình cô ta mà đưa ra
thông cáo thanh minh, chắc chắn chử là
trùng hợp mà thôi!”
“Tôi lại thấy lời Tiểu Lan nói có lý”
Lúc này, người đại diện đứng lên nói:
“Dựa theo tác phong của Hoàng Đình, vì
một chuyện cỏn con như vậy cũng ra
thông báo, quả thật đúng là chuyện bé xé
ra to, nhưng các cô đừng quên, trước đó
Lục Triều Dương đã từng ngỏ ý mời
Đường Ngọc Sở đến Hoàng Đình. Hơn
nữa, còn có cả người bạn trai bí ẩn của cô
ta nữa, cũng không thể xem nhẹ được,
người đàn ông đó không hề đơn giản,
chưa biết chừng lại là người trong nội bộ
Hoàng Đình cũng nên”
“Cái gì”
Nghe thấy người đại diện phân tích
như vậy, sắc mặt Cố Ngọc Lam bỗng chốc
thay đổi.
Lại Tiểu Lan vỗ vai cô ta: “Lam Lam,
cô ta liên tiếp chịu thiệt thòi từ phía
Đường Ngọc Sở rồi, có một vài chuyện
không thể không cẩn thận, tôi cảm thấy
chuyện này để ý một chút thì vẫn hơn”
Người đại diện cũng đồng ý với ý kiến
của Lại Tiểu Lan, suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Không thì thế này đi, tôi sẽ tìm một
phóng viên nào đó theo dõi Đường Ngọc
Sở, thử xem có thể tiện thể điều tra ra
thân phận của người đàn ông kia không”
“Chuyện này giao cho hai người đi, dù
thế nào, lần này tôi cũng không muốn xảy
ra sơ suất gì nữa”
“Được, hiểu rồi!”
Ngay khi ba người Cố Ngọc Lam đang
âm mưu theo dối Đường Ngọc Sở, thì
đương sự là cô đây lại không hề biết gì
hết, việc cần làm vẫn cứ làm, ngày đi làm
tối về nhà.
Hai ngày sau, tin tức về sự trở lại của
Cố Ngọc Lam dần lắng xuống, nhưng điều
khiến Đường Ngọc Sở thấy kì lạ là trong
hai ngày vừa rồi, người phụ nữ kia lại
không hề gây chuyện với cô.
Sau khi nghe ngóng thông tin thì cô
mới biết được Cố Ngọc Lam đang bận
tranh quyền làm người đại diện với và
giành lấy kịch bản.
| Dựa theo những gì Tống An Kỳ mà nói
thì chính là: “Người đàn bà đó hiện giờ
đang dốc tiền túi ra để đổi lấy vai diễn”
Đường Ngọc Sở không bình luận gì
thêm về chuyện này.
Trong xã hội này, chỉ cần có tiền thì
chuyện gì cũng dễ giải quyết, cho dù danh
tiếng Cố Ngọc Lam có nát bát, nhưng nó
cũng không thể nào cản nổi thời thế như
cá gặp nước của cô ta trong giới giải trí
này.
Đường Ngọc Sở cũng không hẳn là
không có cách gì ngăn cản, mà là cô
không hề có ý định này.
Cố Ngọc Lam muốn vùng lên, muốn
đạp cô xuống, cô rất rõ điều này.
Tuy nhiên, Đường Ngọc Sở cô cũng
không dễ dây vào.
Nếu như Cố Ngọc Lam dám leo lên
đầu cô, cô nhất định sẽ đòi lại gấp bội!
Những ngày yên bình cứ thế trôi qua,
một ngày nọ, hội thảo kết thúc, Lina đến
nói chuyện với Đường Ngọc Sở.
Trong phòng họp rộng rãi chỉ còn lại 2
người họ, Lina vẫn thẳng thắn như mọi
khi: “Tiểu Đường, chắc là cô cũng biết
những đánh giá của mọi người đối với
công ty những ngày gần đây rồi nhỉ? Bởi vì
chuyện Cố Ngọc Lam mà danh tiếng của
Thời Thụy bị ảnh hưởng, có muốn nghe
qua không?
Đường Ngọc Sở sửng sốt, cau mày
nói: “Giám đốc đừng nói là, công ty như
vậy là do tôi gây ra đấy nhé?”
/414
|