Sủng Thê Làm Hoàng Hậu

Chương 95 - Chương 95

/162


Edit: giap382014.

Chân Bảo Lộ cũng không thèm để ý. Nàng đã sớm có chuẩn bị, nếu không có sự việc lần này, thì lần tới Vương thị cũng tìm phiền toái cho nàng. Hơn nữa chuyện như vậy chỉ có Vương thị có tâm địa độc ác mới làm được. Chân Bảo Lộ cũng không để trong lòng, chỉ nói mình biết rõ.

Đợi lên xe ngựa cùng Tiết Nhượng đi phủ Tề Quốc Công, Chân Bảo Lộ mới nâng hai tay nhấc cằm lên, đôi mắt mỉm cười lẳng lặng nhìn qua hắn.

Tiết Nhượng bị nàng dùng đôi mắt to sáng ngời nhìn chăm chú thì mặt hơi nóng lên, chợt đưa tay bế nàng lên, để nàng ngồi ở trên đùi hắn, thân thể hai người thân mật dựa vào cùng một chỗ, hắn cúi người chống đỡ gò má nàng, hỏi: Nhìn cái gì vậy?

Hơi thở ấm áp thổi trên mặt nàng có chút ngứa ngứa, Chân Bảo Lộ khó có được không thẹn thùng, chống lại tròng mắt đen nhánh của hắn, nâng bàn tay nhỏ bé lên vuốt ve gương mặt của hắn, thanh âm dịu dàng, nói: Không có gì, chỉ cảm thấy thích nhìn chàng như vậy.

Tiết Nhượng lần đầu tiên nghe được nàng nói như vậy, không khỏi vui vẻ trong lòng, sau đó cười cười, nói: Nàng thích là tốt rồi.

Chân Bảo Lộ nhìn hắn như vậy, lập tức cong môi, cũng không đề cập đến chuyện của bốn nha hoàn kia nữa, đợi đến bên ngoài phủ Tề Quốc Công, đôi tân phu thê mới xuống xe ngựa.

Hôm nay Chân Bảo Lộ chải tóc kiểu đám mây, cách ăn mặc kiểu phụ nhân(phụ nữ có chồng), ăn mặc cũng là đẹp đẽ quý giá đoan trang, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, khí sắc đỏ thắm, nhìn liền biết ở phu gia trôi qua vô cùng tốt. Chân Bảo Lộ cùng Tiết Nhượng mới vừa vào cửa, liền thấy một tiểu hài tử trắng trẻo, mập mạp mặc y phục xanh sẫm chạy tới, ôm cánh tay nàng giương cao đầu, nói: Tỷ tỷ... Mắt to ướt nhẹp, bộ dáng đáng thương như bị bỏ rơi.

Chân Bảo Lộ nhéo nhéo gò má Vinh Ca Nhi, hỏi: Thượng ca nhi đâu?

Vinh Ca Nhi bất mãn bẹp bẹp miệng, giống như đang cáu kỉnh cùng ca ca vậy, nói: Đang ở bên trong. Sau đó nhìn thoáng qua Tiết Nhượng bên cạnh tỷ tỷ nhà mình, vốn là không tình nguyện nhíu lại mi, do dự thật lâu, mới ngoan ngoãn mở miệng kêu lên: Nhị tỷ phu.

Gọi Tiết Nhượng là thật rõ ràng, làm khuôn mặt Chân Bảo Lộ nóng lên.

Nàng nhịn không được nghiêng đầu, cong môi xem vị ‘Nhị tỷ phu’ này, lúc này mặt mày nhu hòa, xem ra vị ‘nhị tỷ phu’ này vô cùng hưởng thụ.

Tâm tình Tiết Nhượng vui vẻ, liền đưa cho Vinh Ca Nhi một hồng bao lớn.

Vinh Ca Nhi nhận lấy, vội vàng cười cười nói: Cám ơn Nhị tỷ phu. Trên mặt nhất thời không còn đối với Tiết Nhượng không thích nữa.

Chân Bảo Lộ suy nghĩ nhưng là còn nhớ, vị đệ đệ này của nàng là một hài tử không tham tiền, mà lúc này một cái hồng bao đã có thể thu mua hắn, liền chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, vươn đầu ngón tay chọc chọc khuôn mặt béo mụm mịn của bé một cái, khuôn mặt nhất thời giống như chiếc bánh bao thịt bị chọc cho méo mó.

... Không có tiền đồ! Chân Bảo Lộ ghét bỏ nói.

Vinh Ca Nhi đem hồng bao nhét vào trong ngực mình, hé ra khuôn mặt béo ụt ịt nghiêm túc nói: Vinh Ca Nhi muốn cố gắng tích góp tiền, về sau mua váy xinh đẹp và đồ ăn ngon cho Mi Mi.

Thì ra bạc này không phải vì bản thân hắn tích góp, mà là tích góp vì tiểu Giang Mi? Chân Bảo Lộ tinh tế nghĩ tới khuôn mặt tiểu Giang Mi, tiểu cô nương sau này lớn lên tất nhiên sẽ là một cô nương xinh đẹp, hơn nữa tính tình nàng dựa theo mẫu thân Lô thị của nàng, được dạy dỗ như vậy, khẳng định là tài mạo song toàn nha. Chân Bảo Lộ nhìn đệ đệ béo nhà mình, còn nhỏ tuổi, đã hiểu được yêu thương tiểu cô nương, bất quá... đệ đệ Thượng ca nhi của nàng cũng thích Giang Mi.

Chân Bảo Lộ có chút ít rầu rĩ, tuy nói Vinh Ca Nhi biết tiểu Giang Mi trước, hơn nữa hai người chung đụng hòa hợp thân thiết, mỗi lần gặp nhau liền thân mật nắm tay, tiểu cô nương mở miệng một tiếng Vinh ca ca , âm thanh ngọt ngào, nàng cảm thấy Thượng ca nhi khó có được thích chơi đùa với một tiểu cô nương, cứ như vậy bị bỏ rơi, thật sự đáng thương.

Chân Bảo Lộ có chút bận tâm, sợ hai đệ đệ đồng thời thích một cô nương, trong lòng liền nghĩ, trước mắt ba người này đều còn nhỏ tuổi, nàng nghĩ quá xa rồi.

Chân Bảo Lộ theo Tiết Nhượng đến tiền viện, bên trong lão phu nhân, Chân Như Tùng, Chân tam gia cùng gia quyến đều ở đây.

Lão phu nhân nhìn qua đôi bích nhân vừa tiến vào, chỉ cảm thấy dung mạo thật xứng đôi, đứng ở một chỗ thật sự là quá đẹp mắt. Lão phu nhân gấp rút đem Chân Bảo Lộ kéo đến trong tay, trên dưới quan sát một phen, thấy tôn nữ khí sắc không tệ, nghĩ đến trôi qua không sai biệt lắm, lúc này mới vui mừng vỗ vỗ tay của nàng: Đứa bé ngoan.

Chân Bảo Lộ gọi một tiếng Lão tổ tông , lại dẫn Tiết Nhượng kêu cha nương cùng thúc thúc thẩm thẩm.

Tiết Nhượng y phục cẩm bào màu xang ngọc, dáng người thẳng, cao lớn tuấn mỹ, trong ngày thường bản thân ở phủ An Quốc công, đều là gương mặt lạnh lùng, nhưng hôm nay theo thê tử đến nương gia(nhà mẹ đẻ), mặt mày luôn nhiễm ý cười, tương đối ôn nhuận kính cẩn nghe theo.

Chân Bảo Lộ nhìn hắn như vậy. Về sau nàng cùng hắn là người một nhà, loại cảm giác này thật sự là quá kỳ diệu.

Tiết Nhượng ở chỗ này cùng nhạc phụ Chân Như Tùng nói chuyện, mà theo thường lệ Chân Bảo Lộ bị Từ thị gọi về phòng nói chuyện.

Tân nương tử lại mặt, làm nương tự nhiên là muốn hỏi một chút tình huống ở phu gia, còn có việc cùng hiền tế ở chung phòng. Có lẽ là gả cho người, Chân Bảo Lộ này da mặt cũng dầy chút ít, nói ra: Nương yên tâm, đại biểu ca đối với nữ nhi rất tốt, mọi người cũng đều cư xử rất khéo léo.

Hiền tế đối tốt với nữ nhi, Từ thị đương nhiên sẽ tin, nhưng người phủ An Quốc công cư xử khéo léo, Từ thị nào sẽ tín? Không nói đến người khác, chỉ nói đến Vương thị, người này đâu phải là đèn đã cạn dầu? Từ thị nói: sau khi thành thân liền thành người của nhà phu gia, có một số việc chúng ta cũng không nên nhúng tay vào, cuộc sống của các con thì chính các con trôi qua, bản thân con thông minh chắc cũng hiểu chút ít đúng mực. Từ xưa đến nay, nhà chồng khó chung đụng nhất là bà bà(mẹ chồng) cùng tiểu cô(em chồng), tiểu cô này, con cùng nàng là tỷ muội tốt, ngược lại không cần lo lắng, chỉ là bà bà kia... Vị An Quốc công phu nhân này là người khôn khéo, mọi việc con cũng nên cẩn thận chút.

Chân Bảo Lộ cũng không nhớ rõ, đã bao lâu rồi vị nương thân( mẹ đẻ) này cùng nàng nói qua lời nói dài như vậy.

Nàng khẽ mỉm cười, gật đầu nói: Nữ nhi biết rõ.

Từ thị cười cười nói: Nghĩ đến tỷ tỷ con, vừa nhu thuận lại thông tuệ, ở phủ Trung Dũng Hầu trôi qua như cá gặp nước... Nói đến trưởng nữ, Từ thị lấy làm kiêu hãnh. Tuy nói Chân Bảo Lộ cùng Chân Bảo Quỳnh tình cảm rất tốt, bà đều biết rõ.

Nàng ở trong mắt nương, vĩnh viễn đều kém hơn tỷ tỷ, thời gian lâu, trong lòng cũng sẽ có chút không thoải mái. Dù sao ngay cả




/162

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status