Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 4 - Chương 4

/402


Phượng Thiển muốn chui vào động nhỏ giữa núi giả, cùng lúc đó, nam nhân cũng bước về phía nàng.

Ánh trăng chiếu lên người khiến hai người đồng thời thấy rõ diện mạo của đối phương, sau đó trong lòng lại không hẹn mà cùng có một tia kinh ngạc.

Sao lại là nàng?

Phượng Thiển cũng kinh ngạc vì dung mạo của hắn.

Một đôi phượng mâu hẹp dài sáng như ngọc, ngũ quan tinh xảo, có thể nói mặt như quan ngọc, tuấn mỹ vô cùng!

Thêm bộ trường bào màu vàng nhẹ nhàng bay theo từng bước đi, tầng tầng lớp lớp gợn sóng, gió đêm nhẹ phẩy, y phát tung bay, dưới ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng càng thêm phiêu dật xuất trần, đẹp như trích tiên.

Phượng Thiển không tự giác nuốt nước miếng một cái, đờ mờ sao lại đẹp trai như vậy!

Quả thực kinh thiên địa khóc quỷ thần, cực kỳ bi thảm, vô cùng thê thảm!

Khụ...

Nam nhân bất mãn ho nhẹ một tiếng, Phượng Thiển chuyển tròng mắt, bây giờ mới thấy sao mình ngu như vậy, đang trong thời khắc nguy kịch còn mê sắc đẹp!

Vì thế âm thầm phỉ nhổ chính mình một phen, đỏ mặt tiếp tục lui.

Ngươi liền tính trở về như vậy sao? Nam nhân chậm rãi ngồi xổm người xuống nhìn nàng.

Nàng thật không biết hắn? Dám công khai lộ ra vẻ mặt thèm nhỏ dãi nhìn hắn...

Bởi vì hắn đột nhiên tới gần, Phượng Thiển không tự chủ được lại nuốt nước miếng: “Ta cam đoan, ta tuyệt đối sẽ không nói cho người khác... Lại lắc đầu: “Không không không, kỳ thật ta không thấy được cái gì cả... Ta thật sự không thấy được gì, ngươi tha ta đi!

Nam nhân liền ngây ngẩn cả người.

Nhìn sợ hãi như vậy, không giống giả vờ.

Huống chi, ngay cả thái y cũng chẩn đoán nàng đúng là mất trí nhớ.

Được rồi, mau đứng lên, ngồi dưới đất còn dáng vẻ gì nữa. Nam nhân cau mày đứng lên.

Mắt Phượng Thiển sáng ngời, được tha rồi sao?

Nàng bất chấp đau đớn trên tay, chống thân mình đứng lên, nhưng chân vừa gắng sức, liền A một tiếng lại ngã xuống, một lần nữa ngã trên đất.

Lại làm sao vậy?

Đại khái là chân bị trật. Phượng Thiển đau nhe răng trợn mắt, làm bộ cởi tất nhìn mắt cá chân, cổ tay bỗng dưng bị nắm lấy, nàng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn nam nhân: “Ngươi làm gì?

Không có người nói cho ngươi, chân cô nương gia không thể tùy tiện lộ ra sao?

Phượng Thiển cổ quái nhìn hắn một cái, thầm nghĩ ngay cả bikini lão nương cũng đã mặc bao nhiêu lần, còn sợ lộ mắt cá chân?

Tuy nói sinh ở cổ đại, chân nữ tử chỉ có phu quân của mình có thể xem, nhưng phu quân của nàng lúc này còn không biết đang tiêu dao khoái hoạt ở đâu. Nàng ngay cả mặt của người ta, đẹp hay xấu cũng không biết!

Chẳng lẽ vì người ngay cả mặt mũi cũng chưa thấy qua, nàng không giữ quy tắc nên ở chỗ này ngồi cả đêm?

Hừ hừ, vớ vẩn! Buồn cười!

Nhưng trầm mặc nửa ngày, nàng cảm thấy... Ừm,




/402

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status