"Tốt, rất tốt, rất tốt, ha ha ha !”
Bỗng nhiên Chu Triêu cười lên như điên.
Tiếng cười ẩn chứa khí chất cao ngạo và khinh rẻ hết thảy mọi thứ.
"Trên đời này không có bao nhiêu người khiến cho Chu Triêu ta triệu hoán nó. Ngày hôm nay ta thành toàn cho ngươi, đủ mặt mũi chưa ?"
Chu Triêu không có tiếp tục chú ý Đoạn Ảnh Tàn Yêu và Mạc Tà chiến đấu. Bởi vì hắn biết rõ Đoạn Ảnh Tàn Yêu đã không thể áp chế Thất Tội Hồ.
Nhưng mà chuyện này không quan trọng.
Chu Triêu có thể khẳng định, hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là cực hạn của Sở Phương Trần.
Có lẽ chỉ cần triệu hồi ra một đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng có thể đánh bại Sở Phương Trần. Thế nhưng, Chu Triêu muốn tự tay diệt sát đối phương, cho nên hắn quyết định bộc lộ thực lực chân chính.
Người thanh niên này bắt buộc phải chết, bởi vì hắn làm cho Chu Triêu rung động, đồng thời hắn cũng cảm thấy mức độ nguy hiểm to lớn nếu để Sở Phương Trần chạy thoát.
"Sở Phương Trần, không được dây dưa với Chu Triêu nữa. Hắn muốn xuất ra thực lực chân chính rồi, ngươi sẽ chết đó, mau lui lại !"
Lúc này đại nguyên lão Trầm Thu vẻ mặt khẩn trương nói với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn đại nguyên lão Trầm Thu ở phía xa xa đang kiềm chế Dương Khuyết, nhưng hoàn toàn không có ý định rời đi.
Sở Mộ đã nói phải giúp Diệp Khuynh Tư giành lại Linh tái, hắn nhất định sẽ làm được điều đó.
"Ta sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là đế hoàng tối cường."
Ánh mắt Chu Triêu sắc bén như đao, cười lạnh nói.
Chú ngữ chầm chậm vang lên, một đồ án lập lòe lôi điện lấy Chu Triêu làm trung tâm từ từ lan tràn ra bốn phía, một thân ảnh cuồng xà màu tím đen đột nhiên xuất hiện lao thẳng lên trời cao.
"Ầm !"
Một đạo lôi điện thô to bằng cột đình giáng xuống oanh kích ngay vị trí đồ án, nhất thời toàn bộ quảng trường biến thành lĩnh vực lôi điện, uy áp mạnh mẽ không gì sánh nổi.
Lôi quang chói mắt, từng đàn từng đàn rắn điện trải rộng ra khắp tòa thành. Tất cả mọi người dõi mắt nhìn lại bỗng nhiên có cảm giác nơi này biến thành sào huyệt của rắn, cảnh tượng kinh tâm động phách thật sự khó thể diễn tả bằng lời.
Diệp Khuynh Tư dùng tay che mắt để khỏi bị ánh sáng kích thích, lực lượng Lôi quang cực kỳ bá đạo, chỉ mới chạm vào đã khiến cho cả người đau nhức khó chịu. Chốc lát sau, mọi người chợt phát hiện đồ án dưới chân Chu Triêu đã liên kết với đồ đằng lôi điện ở giữa không trung, tựa như một lối đi truyền tống sinh vật từ thế giới khác đến nơi này.
Tia chớp không ngừng chớp lóe tạo thành kỳ quan tráng lệ tột đỉnh, mỗi một đạo Lôi điện đều có lực phá hoại kinh người. Thoáng chốc đã biến khu vực quảng trường thành bãi phế tích trống rỗng.
Nhưng mà khắc sâu vào trong mắt Diệp Khuynh Tư chính là một hình ảnh Thiên Xà khổng lồ đang lơ lửng trên trời cao.
"Xà... Xà… Thiên Xà !"
Không biết là gã Hồn Hoàng nào kêu lên sợ hãi, thanh âm này có lực tương tác cực lớn nhanh chóng lan truyền sang đám người bên cạnh.
Lúc này thị giác Diệp Khuynh Tư dần dần khôi phục lại, ngẩng đầu nhìn lên mới biết được tại sao mọi người kinh hãi như thế.
Diệp Khuynh Tư lập tức tê dại cả người, hai chân run rẩy đứng cũng không vững.
Bởi vì trên đầu nàng chính là một đầu Thiên Xà khổng lồ ngoài sức tưởng tượng, ít nhất phải dùng ngọn núi để hình dung.
Sở Mộ đang đứng ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, ánh mắt hắn cũng lộ vẻ trầm trọng. Thế giới lôi điện, Thiên Xà yên vị ở trên không trung tựa như chúa tể nắm quyền sinh sát hết thảy tính mạng trong lĩnh vực của nó.
Có lẽ đây không phải là sinh vật mạnh nhất Sở Mộ từng thấy, nhưng nó chắc chắn là sinh vật đáng sợ nhất hắn từng chứng kiến.
"Nữ Hoàng Thiên Đình Xà !"
Yểm Ma cung đại nguyên lão - Trầm Thu bỗng nhiên thốt lên.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chính là Yêu Xà đế hoàng bá chủ đông Cấm Vực, đây là chủng tộc Hồn sủng khó ký kết hồn ước nhất đối với nhân loại.
Nhưng đồng thời đây cũng là chủng loại Hồn sủng cường đại nhất, sau khi bồi dưỡng đến mười đoạn sẽ có đẳng cấp chiến lực cao nhất.
Bản thân Trầm Thu trưởng lão không nắm chắc có thể đánh bại nó, bởi vì Nữ Hoàng Thiên Đình Xà quá mạnh mẽ, thậm chí bốn đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng không thể ngăn cản mười đoạn Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Diệp Khuynh Tư đã bị Nữ Hoàng Thiên Đình Xà làm cho chấn kinh.
Địch nhân quá mạnh mẽ, mạnh đến mức Diệp Khuynh Tư cảm giác mình quá nhỏ bé.
"Đây mới là sinh vật tối cường."
Chu Triêu đứng yên tại chỗ cười phá lên, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám địch nhân ba thế lực lớn, bao gồm cả Dương Khuyết và Trầm Thu.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà ở trong mắt hắn chính là tồn tại vô địch, thậm chí hai đại cường giả mạnh nhất Linh thành cũng không thể làm cho Chu Triêu hắn e ngại. Chỉ cần Thiên Xà xuất hiện, vạn vật phải cúi đầu thần phục.
Một khuôn mặt Nhân Xà từ trên cao ngó chừng đám địch nhân nhỏ bé, thần thái giống như nữ vương ngồi trên bảo tọa nhìn xuống dân đen nhu nhược.
Chủng tộc chênh lệch đã hoàn toàn thể hiện rõ ràng, toàn bộ nhân loại ở trong mắt Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chỉ là một đàn kiến hôi không hơn không kém.
Thân hình khổng lồ của Thiên Xà bao phủ toàn bộ khu vực nội thành, Dương Khuyết kinh ngạc nhìn tới sinh vật đáng sợ kia, từ trong mắt hắn có thể thấy được cảm giác sợ hãi và rung động.
Bởi vì Dương Khuyết không biết Chu Triêu vẫn ẩn giấu một đầu Hồn sủng cường đại cỡ này.
Phía đông Cấm Vực là địa phương kinh khủng nhất đối với nhân loại, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chính là Thống trị giả nơi đó.
Từ xưa đến nay, vô số cường giả nhân loại muốn xông qua đông Cấm Vực thăm dò thế giới bên ngoài. Nhưng đã trôi qua không biết bao nhiêu năm, số người thành công vượt qua địa phương đó chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Tuyệt đại đa số cường giả hùng tâm tráng chí đều bị Nữ Hoàng Thiên Đình Xà giết chết, bỏ mạng nơi hoang dã một đi không hẹn ngày về.
Đây là chủng tộc cường đại nhất, kiêu ngạo nhất trong lĩnh vực Hồn sủng. Thế mà hiện tại lại có người khống chế nó, chuyện này đúng là khó thể tin tưởng.
Chu Triêu làm sao thu phục được nó? Dương Khuyết ngơ ngác, nghĩ mãi vẫn không có câu trả lời thỏa đáng. Phải biết rằng ấu sủng Nữ Hoàng Thiên Đình Xà tại Yêu Xà đế quốc đều được quân đoàn Hồn sủng bảo vệ chặt chẽ, thông thường chỉ di chuyển trong phạm vi Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bá chủ sinh sống. Lấy thực lực đế hoàng tiến vào đó khẳng định chết chắc, ngay cả cấp chúa tể xông vào lãnh địa Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cũng lâm vào cửu tử nhất sinh. Cường giả Tứ Hùng, Tôn vị cho dù liều mạng cũng không có mấy thành nắm chắc toàn thân trở ra.
"Thế giới này rộng lớn nằm ngoài khả năng tưởng tượng của các ngươi. Mà nhân loại chúng ta chỉ là một đám nhát gan chỉ biết rút đầu trong một góc."
"Tựa như lãnh thổ nhân loại, đối với bình dân hiển nhiên là vực chủ mạnh nhất, hắn là kẻ thống trị nắm quyền sinh sát hàng vạn tính mạng. Đối với một số người hiểu biết sẽ cho rằng giới chủ là mạnh nhất, quyền uy tối thượng không thể ngỗ nghịch. Sau khi tu luyện đạt tới trình độ nhất định sẽ biết Vương giả cai quản địa cảnh, hắn là tồn tại như thần được hàng tỷ người sùng bái, tín ngưỡng."
"Buồn cười nhất chính là nhân loại chúng ta quá mức vô tri, trên thực tế nhân loại chỉ là chủng tộc yếu ớt, nhu nhược ở trong mắt các sinh vật mà chúng ta gọi là Hồn sủng. Các ngươi hẳn là biết Thiên Thương Thanh Chập Long, Quan Hoàng Vương, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà, Tử Hải Oán Ma, Hắc Nanh Phong Yêu …v…v mỗi một chủng tộc này đều có lực lượng cấp đế quốc, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều lần. Chỉ cần chúng nó nguyện ý, phất tay một cái là có thể hủy diệt nền văn minh nhân loại.”
Chu Triêu nói những lời này không phải là vì ca ngợi bản lãnh của mình, mà hắn lấy làm tự hào vì hiểu biết phong phú hơn người.
Bởi vì là trên cái thế giới này không có Hồn sủng nào đẳng cấp chủng tộc cao bằng Nữ Hoàng Thiên Đình Xà của hắn.
Chu Triêu hiển nhiên có vốn liếng tự cao tự đại, bản thân Sở Mộ cũng có mấy chỗ nhận đồng với ý kiến này. Thật ra trong nhân loại có không ít người mù quáng không chịu tiếp nhận sự thật, chỉ một lòng cố chấp giữ lấy kiến thức hạn hẹp đến bao giờ mới có thể phát triển, thế giới nhân loại chừng nào mới vươn mình trở thành đế quốc cường thịnh? Không phải Cấm Vực và Ám Thiên Hải đã giam hãm nhân loại suốt mấy ngàn năm hay sao?
"Sở Phương Trần, hôm nay không ai cứu được ngươi !"
Chu Triêu nhếch miệng cười miệt thị.
Chu Triêu vừa mới dứt lời, Thiên Xà đột ngột di động thân thể mấy vòng, cái đầu lâu khổng lồ từ trên cao bổ xuống.
Không gian chung quanh Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hai mươi dặm chính là lĩnh vực Lôi Điện, một mình nó chiếm cứ toàn bộ bầu trời nội thành, ở trong khu vực này nó chính là chúa tể.
"Ầm !"
Vô số Điện xà vờn quanh tạo thành trận đồ uy áp mạnh mẽ đáng sợ vây chặt Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư vào giữa.
"Lần này ca ca phải bại lộ thân phận, nếu như Bạch Nhất ở đây thì tốt rồi !"
Trữ Mạn Nhi lẩm bẩm tự nhủ.
Trữ Mạn Nhi cũng không lo lắng Sở Mộ gặp nguy hiểm, chẳng qua là địch nhân cường đại nằm ngoài dự liệu, cho nên Sở Mộ bắt buộc phải hóa thân Bán Ma mới có thể đối phó.
Sắc mặt Uyển Trữ công chúa tái nhợt, vội vàng dùng hồn niệm nói với Trầm Thu:
"Đại nguyên lão, mau trợ giúp Sở Phương Trần !"
Lúc này Trầm Thu cũng mặt mày xanh lét, không phải là hắn không muốn ra tay trợ giúp Sở Mộ, mà là vì Sở Phương Trần hành động quá mức liều lĩnh đã ảnh hưởng tới thành chủ Dương Khuyết. Linh thành vốn nằm ngoài Hồn Minh và ba thế lực lớn chiến tranh, hiện tại nếu như Dương Khuyết đảo hướng Hồn Minh sẽ làm cho tình thế càng thêm nguy hiểm.
"Sở Phương Trần, ngươi phải tìm biện pháp trì hoãn Chu Triêu, nhất định phải kiên trì càng lâu càng tốt."
Trầm Thu dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.
Sở Mộ quay đầu nhìn thoáng qua Trầm Thu nguyên lão, vẻ mặt bình tĩnh như thường, gật đầu nói:
"Em đừng lo, mọi việc đã có anh !"
Trầm Thu không biết Sở Mộ còn có lá bài tẩy khác, nhưng hắn nhìn ra được Sở Mộ thong dong trấn định, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều:
"Thẩm Mặc, ngươi hành động nhanh lên một chút, nếu không ba thế lực lớn lần này thua to."
(Hơi xỉn, câu trên đùa chút chơi, thỉnh ko ném gạch đá – Dg ^^” )
"Ngao ô ô ô !"
Mạc Tà chậm rãi tiến lên trước mặt Sở Mộ, tru dài một tiếng khiêu khích Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
"Mạc Tà !"
Sở Mộ lắc đầu, ý bảo nó đã bị thương không nên giằng co với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Thực lực Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu vô địch đế hoàng, cho dù Mạc Tà có ánh trăng gia trì cũng đánh không lại nó.
"Trở về đi, ngươi đã mệt rồi."
Sở Mộ không cho Mạc Tà tiếp tục chiến đấu, hắn niệm chú ngữ thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng.
Chu Triêu thấy Sở Mộ thu hồi Hồn sủng liền nở nụ cười đắc ý, theo hắn đây mới là hành động của người bình thường nên làm.
"Thúc thủ chịu trói rồi? Nhưng mà ta có thể còn không có chơi đủ."
"Ta có một đầu Hồn sủng bá đạo mười phần, kiệt ngạo khó thuần. Hôm nay mượn Thiên Xà của ngươi rèn luyện nó một chút !"
Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào Chu Triêu, giọng nói bình thản không kém phần hào khí:
"Ngươi muốn chơi? Nó sẽ chơi với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà tới cùng."
Bất hảo, táo bạo, ghét nhất là đối thủ tự xưng tối cường.
Cho dù là sinh vật cấp chúa tể cũng không thể làm nó sợ hãi, đây là một con quỷ dã tính chí cực, ngay cả Sở Mộ cũng không thể thuần phục nó hoàn toàn.
"Kiệt kiệt kiệt !"
Một tiếng ma gào quỷ khóc văng vẳng bên tai mọi người, sau đó từ từ xuyên thấu vào trong linh hồn làm cho người ta sợ hãi liên tưởng tới bóng ma mộng mị.
Da đầu Chu Triêu run lên, trợn mắt lên thật to nhìn người thanh niên ở phía đối diện, không biết từ lúc nào thân thể hắn đã bốc cháy màu diễm màu bạc.
Lực lượng Ngân Sắc Ma Diễm tản mát ra khí tức cường đại hơn Bạch Yểm Ma bình thường gấp mấy lần, ma khí thao thao bất tuyệt vừa mới xuất hiện đã chèn ép lĩnh vực Lôi Điện, chiếm lấy một khoảng không gian cho riêng mình.
Ma diễm đã hoàn toàn bao phủ thân thể Sở Mộ, hắn hờ hững lui về phía sau một bước, đường viền ma diễm vẫn đứng yên tại chỗ dần dần ngưng tụ hóa thành một Sở Mộ khác. Cảnh tượng linh hồn ma diễm phân hóa quá mức quỷ dị, cả đám người thuộc hai phe đều cảm thấy phía sau lưng chợt lạnh, một luồng hàn khí xông thẳng lên não tê buốt.
Đây là một đầu Bạch Yểm Ma tà ác tới cực điểm, thực lực rõ ràng không hề thua kém Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
"Đây … cái này … chẳng lẽ đây mới là chủ sủng của hắn - Bạch Ma Quỷ ?"
Trong số những người có mặt tại nơi này, chỉ có hai huynh muội Diệp Hoàn Sinh mới nhận ra con ma quỷ bất hảo này. Đầu óc hắn quay cuồng liên hồi, suy tư cũng hỗn loạn.
Đến tận lúc này Sở Mộ mới triệu hồi chủ sủng Bạch Yểm Ma. Hắn nghĩ tới đoạn thời gian trước ‘chiến đấu sảng khoái’ với một đám thứ sủng mà trong lòng xấu hổ không dứt.
Bạch Ma Quỷ tái xuất giang hồ.
Sở Mộ triệu hoán chính là Bạch Yểm Ma suýt chút nữa đã thành công thôn phệ linh hồn hắn.
Lệ khí và lửa giận trong lòng Sở Mộ phải dùng tàn sát từ từ bình ổn, tất cả những kẻ từng chèn ép Diệp Khuynh Tư bắt buộc phải trả giá thảm thống. Và Bạch Ma Quỷ là lựa chọn hoàn hảo nhất, thi hành nhiệm vụ triệt để nhất.
"Tê tê tê tê !"
Trên bầu trời, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà mở to tròng mắt màu tím nhìn xuống Bạch Yểm Ma tà khí nghiêm nghị.
Hiển nhiên nó đã cảm thấy khí tức nguy hiểm từ trên người Bạch Ma Quỷ, hơn nữa đối phương sử dụng linh hồn ma diễm chèn ép lĩnh vực lôi điện rõ ràng là muốn khiêu khích nó.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hình thể quá mức khổng lồ, trước giờ gặp phải địch nhân đều nhỏ hơn nó hàng trăm lần, rất ít khi nhận thấy uy hiếp từ sinh vật khác. Vương giả uy nghiêm không thể xâm phạm, lúc này Nữ Hoàng Thiên Đình Xà đang tích tụ lực lượng chuẩn bị đánh một trận không chết không thôi.
"Làm... làm sao có thể …?"
Chu Triêu vô cùng kinh ngạc, hắn có thể đủ cảm giác được Sở Mộ - Bạch Yểm Ma cũng là một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng chân chính.
Ở trong nhận thức của Chu Triêu, Sở Phương Trần là thanh niên tuấn kiệt có được hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là ghê gớm lắm rồi. Nhưng mà bây giờ hắn tiếp tục triệu hoán một đầu Bạch Yểm Ma vô địch đế hoàng đối chọi với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà. Chuyện này cũng quá kinh khủng rồi, đột biến phát sinh làm cho đầu óc hắn không đủ dùng, suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào cho đúng.
Vẻ mặt Chu Triêu kiêu ngạo lúc trước thoáng cái biến sạch, nội tâm hắn bây giờ vẫn đang quay cuồng rung động.
Người thanh niên này mạnh đã vượt ra khỏi phạm vi Chu Triêu nhận biết. Người khác dùng hết cả đời, bao gồm bản thân Chu Triêu lao lực mấy chục năm, sử dụng tất cả thủ đoạn vất vả lắm mới bò lên cảnh giới vô địch đế hoàng. Thế mà hắn dùng không tới hai mươi năm, cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không đến mức này đi?
"Ngươi… ngươi là thành viên Ẩn Đồng hoàng tộc ?"
Bỗng nhiên Chu Triêu nhớ ra điều gì đó, chỉ vào mặt Sở Mộ run rẩy nói.
"Ẩn Đồng hoàng tộc?"
Sở Mộ lắc đầu, hắn chưa từng nghe qua danh từ này, cũng không biết trên đời này có hoàng tộc nào danh xưng như thế.
Hoàng tộc trong thế giới nhân loại chính là vương thất, vương thất chính là gia tộc trực hệ của Cảnh vương. Thiên Cơ Mục Thanh Y chính là người thừa kế vương thất Vạn Tượng Cảnh, nàng là thành viên của Mục Thị hoàng tộc.
Về phần cái tên Ẩn Đồng hoàng tộc quá mức xa lạ rồi, ngay cả trận doanh Hồn Hoàng song phương cũng không có ai biết danh xưng này.
"Ngươi không lừa được ta !"
Chu Triêu thẹn quá thành giận, đồng thời sử dụng hồn niệm ra lệnh cho Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Lực lượng lôi điện trên bầu trời Linh thành dần dần tập trung lại, mỗi đạo tia chớp chung quanh Thiên Đình Xà theo đó bắt đầu nở to ra, uy áp đề xuống Sở Mộ gia tăng cực nhanh.
Bỗng nhiên Chu Triêu cười lên như điên.
Tiếng cười ẩn chứa khí chất cao ngạo và khinh rẻ hết thảy mọi thứ.
"Trên đời này không có bao nhiêu người khiến cho Chu Triêu ta triệu hoán nó. Ngày hôm nay ta thành toàn cho ngươi, đủ mặt mũi chưa ?"
Chu Triêu không có tiếp tục chú ý Đoạn Ảnh Tàn Yêu và Mạc Tà chiến đấu. Bởi vì hắn biết rõ Đoạn Ảnh Tàn Yêu đã không thể áp chế Thất Tội Hồ.
Nhưng mà chuyện này không quan trọng.
Chu Triêu có thể khẳng định, hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là cực hạn của Sở Phương Trần.
Có lẽ chỉ cần triệu hồi ra một đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng có thể đánh bại Sở Phương Trần. Thế nhưng, Chu Triêu muốn tự tay diệt sát đối phương, cho nên hắn quyết định bộc lộ thực lực chân chính.
Người thanh niên này bắt buộc phải chết, bởi vì hắn làm cho Chu Triêu rung động, đồng thời hắn cũng cảm thấy mức độ nguy hiểm to lớn nếu để Sở Phương Trần chạy thoát.
"Sở Phương Trần, không được dây dưa với Chu Triêu nữa. Hắn muốn xuất ra thực lực chân chính rồi, ngươi sẽ chết đó, mau lui lại !"
Lúc này đại nguyên lão Trầm Thu vẻ mặt khẩn trương nói với Sở Mộ.
Sở Mộ nhìn đại nguyên lão Trầm Thu ở phía xa xa đang kiềm chế Dương Khuyết, nhưng hoàn toàn không có ý định rời đi.
Sở Mộ đã nói phải giúp Diệp Khuynh Tư giành lại Linh tái, hắn nhất định sẽ làm được điều đó.
"Ta sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là đế hoàng tối cường."
Ánh mắt Chu Triêu sắc bén như đao, cười lạnh nói.
Chú ngữ chầm chậm vang lên, một đồ án lập lòe lôi điện lấy Chu Triêu làm trung tâm từ từ lan tràn ra bốn phía, một thân ảnh cuồng xà màu tím đen đột nhiên xuất hiện lao thẳng lên trời cao.
"Ầm !"
Một đạo lôi điện thô to bằng cột đình giáng xuống oanh kích ngay vị trí đồ án, nhất thời toàn bộ quảng trường biến thành lĩnh vực lôi điện, uy áp mạnh mẽ không gì sánh nổi.
Lôi quang chói mắt, từng đàn từng đàn rắn điện trải rộng ra khắp tòa thành. Tất cả mọi người dõi mắt nhìn lại bỗng nhiên có cảm giác nơi này biến thành sào huyệt của rắn, cảnh tượng kinh tâm động phách thật sự khó thể diễn tả bằng lời.
Diệp Khuynh Tư dùng tay che mắt để khỏi bị ánh sáng kích thích, lực lượng Lôi quang cực kỳ bá đạo, chỉ mới chạm vào đã khiến cho cả người đau nhức khó chịu. Chốc lát sau, mọi người chợt phát hiện đồ án dưới chân Chu Triêu đã liên kết với đồ đằng lôi điện ở giữa không trung, tựa như một lối đi truyền tống sinh vật từ thế giới khác đến nơi này.
Tia chớp không ngừng chớp lóe tạo thành kỳ quan tráng lệ tột đỉnh, mỗi một đạo Lôi điện đều có lực phá hoại kinh người. Thoáng chốc đã biến khu vực quảng trường thành bãi phế tích trống rỗng.
Nhưng mà khắc sâu vào trong mắt Diệp Khuynh Tư chính là một hình ảnh Thiên Xà khổng lồ đang lơ lửng trên trời cao.
"Xà... Xà… Thiên Xà !"
Không biết là gã Hồn Hoàng nào kêu lên sợ hãi, thanh âm này có lực tương tác cực lớn nhanh chóng lan truyền sang đám người bên cạnh.
Lúc này thị giác Diệp Khuynh Tư dần dần khôi phục lại, ngẩng đầu nhìn lên mới biết được tại sao mọi người kinh hãi như thế.
Diệp Khuynh Tư lập tức tê dại cả người, hai chân run rẩy đứng cũng không vững.
Bởi vì trên đầu nàng chính là một đầu Thiên Xà khổng lồ ngoài sức tưởng tượng, ít nhất phải dùng ngọn núi để hình dung.
Sở Mộ đang đứng ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, ánh mắt hắn cũng lộ vẻ trầm trọng. Thế giới lôi điện, Thiên Xà yên vị ở trên không trung tựa như chúa tể nắm quyền sinh sát hết thảy tính mạng trong lĩnh vực của nó.
Có lẽ đây không phải là sinh vật mạnh nhất Sở Mộ từng thấy, nhưng nó chắc chắn là sinh vật đáng sợ nhất hắn từng chứng kiến.
"Nữ Hoàng Thiên Đình Xà !"
Yểm Ma cung đại nguyên lão - Trầm Thu bỗng nhiên thốt lên.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chính là Yêu Xà đế hoàng bá chủ đông Cấm Vực, đây là chủng tộc Hồn sủng khó ký kết hồn ước nhất đối với nhân loại.
Nhưng đồng thời đây cũng là chủng loại Hồn sủng cường đại nhất, sau khi bồi dưỡng đến mười đoạn sẽ có đẳng cấp chiến lực cao nhất.
Bản thân Trầm Thu trưởng lão không nắm chắc có thể đánh bại nó, bởi vì Nữ Hoàng Thiên Đình Xà quá mạnh mẽ, thậm chí bốn đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng không thể ngăn cản mười đoạn Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Diệp Khuynh Tư đã bị Nữ Hoàng Thiên Đình Xà làm cho chấn kinh.
Địch nhân quá mạnh mẽ, mạnh đến mức Diệp Khuynh Tư cảm giác mình quá nhỏ bé.
"Đây mới là sinh vật tối cường."
Chu Triêu đứng yên tại chỗ cười phá lên, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám địch nhân ba thế lực lớn, bao gồm cả Dương Khuyết và Trầm Thu.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà ở trong mắt hắn chính là tồn tại vô địch, thậm chí hai đại cường giả mạnh nhất Linh thành cũng không thể làm cho Chu Triêu hắn e ngại. Chỉ cần Thiên Xà xuất hiện, vạn vật phải cúi đầu thần phục.
Một khuôn mặt Nhân Xà từ trên cao ngó chừng đám địch nhân nhỏ bé, thần thái giống như nữ vương ngồi trên bảo tọa nhìn xuống dân đen nhu nhược.
Chủng tộc chênh lệch đã hoàn toàn thể hiện rõ ràng, toàn bộ nhân loại ở trong mắt Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chỉ là một đàn kiến hôi không hơn không kém.
Thân hình khổng lồ của Thiên Xà bao phủ toàn bộ khu vực nội thành, Dương Khuyết kinh ngạc nhìn tới sinh vật đáng sợ kia, từ trong mắt hắn có thể thấy được cảm giác sợ hãi và rung động.
Bởi vì Dương Khuyết không biết Chu Triêu vẫn ẩn giấu một đầu Hồn sủng cường đại cỡ này.
Phía đông Cấm Vực là địa phương kinh khủng nhất đối với nhân loại, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà chính là Thống trị giả nơi đó.
Từ xưa đến nay, vô số cường giả nhân loại muốn xông qua đông Cấm Vực thăm dò thế giới bên ngoài. Nhưng đã trôi qua không biết bao nhiêu năm, số người thành công vượt qua địa phương đó chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Tuyệt đại đa số cường giả hùng tâm tráng chí đều bị Nữ Hoàng Thiên Đình Xà giết chết, bỏ mạng nơi hoang dã một đi không hẹn ngày về.
Đây là chủng tộc cường đại nhất, kiêu ngạo nhất trong lĩnh vực Hồn sủng. Thế mà hiện tại lại có người khống chế nó, chuyện này đúng là khó thể tin tưởng.
Chu Triêu làm sao thu phục được nó? Dương Khuyết ngơ ngác, nghĩ mãi vẫn không có câu trả lời thỏa đáng. Phải biết rằng ấu sủng Nữ Hoàng Thiên Đình Xà tại Yêu Xà đế quốc đều được quân đoàn Hồn sủng bảo vệ chặt chẽ, thông thường chỉ di chuyển trong phạm vi Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bá chủ sinh sống. Lấy thực lực đế hoàng tiến vào đó khẳng định chết chắc, ngay cả cấp chúa tể xông vào lãnh địa Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cũng lâm vào cửu tử nhất sinh. Cường giả Tứ Hùng, Tôn vị cho dù liều mạng cũng không có mấy thành nắm chắc toàn thân trở ra.
"Thế giới này rộng lớn nằm ngoài khả năng tưởng tượng của các ngươi. Mà nhân loại chúng ta chỉ là một đám nhát gan chỉ biết rút đầu trong một góc."
"Tựa như lãnh thổ nhân loại, đối với bình dân hiển nhiên là vực chủ mạnh nhất, hắn là kẻ thống trị nắm quyền sinh sát hàng vạn tính mạng. Đối với một số người hiểu biết sẽ cho rằng giới chủ là mạnh nhất, quyền uy tối thượng không thể ngỗ nghịch. Sau khi tu luyện đạt tới trình độ nhất định sẽ biết Vương giả cai quản địa cảnh, hắn là tồn tại như thần được hàng tỷ người sùng bái, tín ngưỡng."
"Buồn cười nhất chính là nhân loại chúng ta quá mức vô tri, trên thực tế nhân loại chỉ là chủng tộc yếu ớt, nhu nhược ở trong mắt các sinh vật mà chúng ta gọi là Hồn sủng. Các ngươi hẳn là biết Thiên Thương Thanh Chập Long, Quan Hoàng Vương, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà, Tử Hải Oán Ma, Hắc Nanh Phong Yêu …v…v mỗi một chủng tộc này đều có lực lượng cấp đế quốc, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều lần. Chỉ cần chúng nó nguyện ý, phất tay một cái là có thể hủy diệt nền văn minh nhân loại.”
Chu Triêu nói những lời này không phải là vì ca ngợi bản lãnh của mình, mà hắn lấy làm tự hào vì hiểu biết phong phú hơn người.
Bởi vì là trên cái thế giới này không có Hồn sủng nào đẳng cấp chủng tộc cao bằng Nữ Hoàng Thiên Đình Xà của hắn.
Chu Triêu hiển nhiên có vốn liếng tự cao tự đại, bản thân Sở Mộ cũng có mấy chỗ nhận đồng với ý kiến này. Thật ra trong nhân loại có không ít người mù quáng không chịu tiếp nhận sự thật, chỉ một lòng cố chấp giữ lấy kiến thức hạn hẹp đến bao giờ mới có thể phát triển, thế giới nhân loại chừng nào mới vươn mình trở thành đế quốc cường thịnh? Không phải Cấm Vực và Ám Thiên Hải đã giam hãm nhân loại suốt mấy ngàn năm hay sao?
"Sở Phương Trần, hôm nay không ai cứu được ngươi !"
Chu Triêu nhếch miệng cười miệt thị.
Chu Triêu vừa mới dứt lời, Thiên Xà đột ngột di động thân thể mấy vòng, cái đầu lâu khổng lồ từ trên cao bổ xuống.
Không gian chung quanh Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hai mươi dặm chính là lĩnh vực Lôi Điện, một mình nó chiếm cứ toàn bộ bầu trời nội thành, ở trong khu vực này nó chính là chúa tể.
"Ầm !"
Vô số Điện xà vờn quanh tạo thành trận đồ uy áp mạnh mẽ đáng sợ vây chặt Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư vào giữa.
"Lần này ca ca phải bại lộ thân phận, nếu như Bạch Nhất ở đây thì tốt rồi !"
Trữ Mạn Nhi lẩm bẩm tự nhủ.
Trữ Mạn Nhi cũng không lo lắng Sở Mộ gặp nguy hiểm, chẳng qua là địch nhân cường đại nằm ngoài dự liệu, cho nên Sở Mộ bắt buộc phải hóa thân Bán Ma mới có thể đối phó.
Sắc mặt Uyển Trữ công chúa tái nhợt, vội vàng dùng hồn niệm nói với Trầm Thu:
"Đại nguyên lão, mau trợ giúp Sở Phương Trần !"
Lúc này Trầm Thu cũng mặt mày xanh lét, không phải là hắn không muốn ra tay trợ giúp Sở Mộ, mà là vì Sở Phương Trần hành động quá mức liều lĩnh đã ảnh hưởng tới thành chủ Dương Khuyết. Linh thành vốn nằm ngoài Hồn Minh và ba thế lực lớn chiến tranh, hiện tại nếu như Dương Khuyết đảo hướng Hồn Minh sẽ làm cho tình thế càng thêm nguy hiểm.
"Sở Phương Trần, ngươi phải tìm biện pháp trì hoãn Chu Triêu, nhất định phải kiên trì càng lâu càng tốt."
Trầm Thu dùng hồn niệm nói với Sở Mộ.
Sở Mộ quay đầu nhìn thoáng qua Trầm Thu nguyên lão, vẻ mặt bình tĩnh như thường, gật đầu nói:
"Em đừng lo, mọi việc đã có anh !"
Trầm Thu không biết Sở Mộ còn có lá bài tẩy khác, nhưng hắn nhìn ra được Sở Mộ thong dong trấn định, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều:
"Thẩm Mặc, ngươi hành động nhanh lên một chút, nếu không ba thế lực lớn lần này thua to."
(Hơi xỉn, câu trên đùa chút chơi, thỉnh ko ném gạch đá – Dg ^^” )
"Ngao ô ô ô !"
Mạc Tà chậm rãi tiến lên trước mặt Sở Mộ, tru dài một tiếng khiêu khích Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
"Mạc Tà !"
Sở Mộ lắc đầu, ý bảo nó đã bị thương không nên giằng co với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Thực lực Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu vô địch đế hoàng, cho dù Mạc Tà có ánh trăng gia trì cũng đánh không lại nó.
"Trở về đi, ngươi đã mệt rồi."
Sở Mộ không cho Mạc Tà tiếp tục chiến đấu, hắn niệm chú ngữ thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng.
Chu Triêu thấy Sở Mộ thu hồi Hồn sủng liền nở nụ cười đắc ý, theo hắn đây mới là hành động của người bình thường nên làm.
"Thúc thủ chịu trói rồi? Nhưng mà ta có thể còn không có chơi đủ."
"Ta có một đầu Hồn sủng bá đạo mười phần, kiệt ngạo khó thuần. Hôm nay mượn Thiên Xà của ngươi rèn luyện nó một chút !"
Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào Chu Triêu, giọng nói bình thản không kém phần hào khí:
"Ngươi muốn chơi? Nó sẽ chơi với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà tới cùng."
Bất hảo, táo bạo, ghét nhất là đối thủ tự xưng tối cường.
Cho dù là sinh vật cấp chúa tể cũng không thể làm nó sợ hãi, đây là một con quỷ dã tính chí cực, ngay cả Sở Mộ cũng không thể thuần phục nó hoàn toàn.
"Kiệt kiệt kiệt !"
Một tiếng ma gào quỷ khóc văng vẳng bên tai mọi người, sau đó từ từ xuyên thấu vào trong linh hồn làm cho người ta sợ hãi liên tưởng tới bóng ma mộng mị.
Da đầu Chu Triêu run lên, trợn mắt lên thật to nhìn người thanh niên ở phía đối diện, không biết từ lúc nào thân thể hắn đã bốc cháy màu diễm màu bạc.
Lực lượng Ngân Sắc Ma Diễm tản mát ra khí tức cường đại hơn Bạch Yểm Ma bình thường gấp mấy lần, ma khí thao thao bất tuyệt vừa mới xuất hiện đã chèn ép lĩnh vực Lôi Điện, chiếm lấy một khoảng không gian cho riêng mình.
Ma diễm đã hoàn toàn bao phủ thân thể Sở Mộ, hắn hờ hững lui về phía sau một bước, đường viền ma diễm vẫn đứng yên tại chỗ dần dần ngưng tụ hóa thành một Sở Mộ khác. Cảnh tượng linh hồn ma diễm phân hóa quá mức quỷ dị, cả đám người thuộc hai phe đều cảm thấy phía sau lưng chợt lạnh, một luồng hàn khí xông thẳng lên não tê buốt.
Đây là một đầu Bạch Yểm Ma tà ác tới cực điểm, thực lực rõ ràng không hề thua kém Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
"Đây … cái này … chẳng lẽ đây mới là chủ sủng của hắn - Bạch Ma Quỷ ?"
Trong số những người có mặt tại nơi này, chỉ có hai huynh muội Diệp Hoàn Sinh mới nhận ra con ma quỷ bất hảo này. Đầu óc hắn quay cuồng liên hồi, suy tư cũng hỗn loạn.
Đến tận lúc này Sở Mộ mới triệu hồi chủ sủng Bạch Yểm Ma. Hắn nghĩ tới đoạn thời gian trước ‘chiến đấu sảng khoái’ với một đám thứ sủng mà trong lòng xấu hổ không dứt.
Bạch Ma Quỷ tái xuất giang hồ.
Sở Mộ triệu hoán chính là Bạch Yểm Ma suýt chút nữa đã thành công thôn phệ linh hồn hắn.
Lệ khí và lửa giận trong lòng Sở Mộ phải dùng tàn sát từ từ bình ổn, tất cả những kẻ từng chèn ép Diệp Khuynh Tư bắt buộc phải trả giá thảm thống. Và Bạch Ma Quỷ là lựa chọn hoàn hảo nhất, thi hành nhiệm vụ triệt để nhất.
"Tê tê tê tê !"
Trên bầu trời, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà mở to tròng mắt màu tím nhìn xuống Bạch Yểm Ma tà khí nghiêm nghị.
Hiển nhiên nó đã cảm thấy khí tức nguy hiểm từ trên người Bạch Ma Quỷ, hơn nữa đối phương sử dụng linh hồn ma diễm chèn ép lĩnh vực lôi điện rõ ràng là muốn khiêu khích nó.
Nữ Hoàng Thiên Đình Xà hình thể quá mức khổng lồ, trước giờ gặp phải địch nhân đều nhỏ hơn nó hàng trăm lần, rất ít khi nhận thấy uy hiếp từ sinh vật khác. Vương giả uy nghiêm không thể xâm phạm, lúc này Nữ Hoàng Thiên Đình Xà đang tích tụ lực lượng chuẩn bị đánh một trận không chết không thôi.
"Làm... làm sao có thể …?"
Chu Triêu vô cùng kinh ngạc, hắn có thể đủ cảm giác được Sở Mộ - Bạch Yểm Ma cũng là một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng chân chính.
Ở trong nhận thức của Chu Triêu, Sở Phương Trần là thanh niên tuấn kiệt có được hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong đã là ghê gớm lắm rồi. Nhưng mà bây giờ hắn tiếp tục triệu hoán một đầu Bạch Yểm Ma vô địch đế hoàng đối chọi với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà. Chuyện này cũng quá kinh khủng rồi, đột biến phát sinh làm cho đầu óc hắn không đủ dùng, suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào cho đúng.
Vẻ mặt Chu Triêu kiêu ngạo lúc trước thoáng cái biến sạch, nội tâm hắn bây giờ vẫn đang quay cuồng rung động.
Người thanh niên này mạnh đã vượt ra khỏi phạm vi Chu Triêu nhận biết. Người khác dùng hết cả đời, bao gồm bản thân Chu Triêu lao lực mấy chục năm, sử dụng tất cả thủ đoạn vất vả lắm mới bò lên cảnh giới vô địch đế hoàng. Thế mà hắn dùng không tới hai mươi năm, cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không đến mức này đi?
"Ngươi… ngươi là thành viên Ẩn Đồng hoàng tộc ?"
Bỗng nhiên Chu Triêu nhớ ra điều gì đó, chỉ vào mặt Sở Mộ run rẩy nói.
"Ẩn Đồng hoàng tộc?"
Sở Mộ lắc đầu, hắn chưa từng nghe qua danh từ này, cũng không biết trên đời này có hoàng tộc nào danh xưng như thế.
Hoàng tộc trong thế giới nhân loại chính là vương thất, vương thất chính là gia tộc trực hệ của Cảnh vương. Thiên Cơ Mục Thanh Y chính là người thừa kế vương thất Vạn Tượng Cảnh, nàng là thành viên của Mục Thị hoàng tộc.
Về phần cái tên Ẩn Đồng hoàng tộc quá mức xa lạ rồi, ngay cả trận doanh Hồn Hoàng song phương cũng không có ai biết danh xưng này.
"Ngươi không lừa được ta !"
Chu Triêu thẹn quá thành giận, đồng thời sử dụng hồn niệm ra lệnh cho Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Lực lượng lôi điện trên bầu trời Linh thành dần dần tập trung lại, mỗi đạo tia chớp chung quanh Thiên Đình Xà theo đó bắt đầu nở to ra, uy áp đề xuống Sở Mộ gia tăng cực nhanh.
/1793
|