"Sở công tử, ngươi cứ tận tình chiến đấu. Ta sẽ bảo vệ tốt Mạn Nhi."
Uyển Trữ biết Sở Mộ đơn khống rất khó phân tâm chiếu cố mình và Trữ Mạn Nhi. Nàng lập tức khống chế Mính Tiên Điểu thừa dịp Trương Hà thất thần thoát khỏi vòng vây.
"Ngươi cẩn thận đó !"
Sở Mộ tùy tiện hô lớn, hoàn toàn không cần lo lắng Trữ Mạn Nhi và Uyển Trữ công chúa.
Chu Hạo Đình hiển nhiên không muốn Uyển Trữ công chúa chạy trốn, lạnh lùng nói:
"Các ngươi đuổi theo, lưu lại người sống."
Trương Hà và đám sát thủ không có tư cách nhúng tay vào trận chiến đế hoàng đỉnh phong, thấy Uyển Trữ công chúa càng bay càng xa vội vàng thúc dục Dực hệ Hồn sủng đuổi theo.
"Mạn Nhi, đừng sợ, tỷ tỷ sẽ bảo vệ ngươi an toàn."
Uyển Trữ lên tiếng trấn an Trữ Mạn Nhi.
Uyển Trữ công chúa quay đầu lại nhìn đám người đuổi theo, phát hiện có tới chín thân ảnh xếp thành đường vòng cung bám theo, tốc độ cũng không chậm hơn nàng bao nhiêu.
Sắc mặt Uyển Trữ công chúa nặng nề hơn vài phần, cố gắng suy nghĩ biện pháp chạy trốn.
"Tỷ tỷ đừng sợ, đã có Bạch Nhị và Bạch Tứ ở đây. Bọn họ đuổi theo cũng chỉ tự rước lấy khổ vào thân."
Trữ Mạn Nhi vốn đâu có sợ hãi, hơn nữa còn chờ mong địch nhân đuổi theo càng nhanh càng tốt.
Bạch Yểm Đế và Bạch Yểm Hoàng trước giờ không rời khỏi nàng một giây một phút, Trữ Mạn Nhi ước mong số người đuổi theo nhiều một chút. Đến lúc đó sự tình càng thêm thú vị rồi.
Uyển Trữ công chúa cho rằng Trữ Mạn Nhi còn nhỏ, không biết thực lực địch nhân cường đại, trong lòng nàng khẩn trương vô cùng.
"Công chúa, tốt nhất nên biết điều thúc thủ chịu trói, đại nhân đã dặn lưu lại người sống. Chúng ta sẽ không lấy mạng của ngươi, nhưng ngươi đừng làm lãng phí thời gian của ta. Hừ hừ, tâm tình Trương Hà ta bây giờ không tốt."
Trương Hà ở phía sau gằn giọng cảnh cáo, ngữ khí bất thiện.
Một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng là một nửa tính mạng đối với Trương Hà, thế nhưng thoáng cái đã bị miểu sát rồi. Trong lúc nhất thời hắn rất khó thừa nhận đả kích cỡ này.
Tâm tình hắn cực kém, lúc này đang mong muốn dùng thân thể nữ nhân phát tiết hỏa khí của mình.
"Bao vây !"
Trương Hà ra lệnh cho đám sát thủ.
Đám sát thủ khống chế Dực hệ Hồn sủng cũng có Phong phó thuộc tính, mấy đạo hắc ảnh lần lượt xẹt qua tạo thành lĩnh vực Phong Cấm, không cho Mính Tiên Điểu có cơ hội đào tẩu.
"Giết Mính Tiên Điểu."
Trương Hà trầm giọng nói.
Vô số cánh chim màu đen lướt qua, hàn quang ngập trời. Mính Tiên Điểu đã bị vây khốn trong Phong Cấm, chỉ có thể di chuyển trong phạm vi có hạn né tránh đám sát thủ tấn công.
Mính Tiên Điểu đã là trung đẳng đế hoàng, thực lực đám sát thủ rất rõ ràng không bằng mới lựa chọn số lượng thủ thắng. Còn Trương Hà tâm tình hỏng bét lại không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, lập tức niệm chú ngữ triệu hồi ra đầu chủ sủng thứ hai.
Đây là một đầu Hùng Sư cao đẳng đế hoàng, bộ lông trên người chỉ một màu xám như tro, móng vuốt dưới bốn chân lập lòe hàn quang rợn người.
Hùng Sư đạp không bay vào bầu trời đêm, mở miệng gầm rống thị uy với Mính Tiên Điểu.
"Nói thật, trước giờ ta vẫn muốn thưởng thức mùi vị công chúa."
Trương Hà mỉm cười âm lãnh, mệnh lệnh cho Hùng Sư phát động công kích.
Bốn chân Hùng Sư chớp lóe lôi điện hùng hổ nhào tới, khí tức Thú hệ ập vào mặt khiến cho Uyển Trữ công chúa sợ hãi tột độ.
Uyển Trữ không thể nào chống lại Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, nàng tận lực giữ vững tỉnh táo tìm kiếm đối sách, nhưng mà thực lực địch nhân mạnh hơn nàng nhiều lắm.
"Bạch Nhị, thu thập bọn họ."
Trong lúc Uyển Trữ công chúa lo âu bất an, Trữ Mạn Nhi bỗng nhiên chỉ tới đầu Hùng Sư màu xám, lớn giọng nói.
Uyển Trữ công chúa thấy Trữ Mạn Nhi vẫn bình tĩnh như cũ, vội vàng nắm tay dự định ném ra khỏi vòng vây.
Nhưng Uyển Trữ công chúa đột nhiên cảm giác từ trong bóng tối xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu trắng quỷ dị, ngay sau đó một cái bóng có đường viền giống như Sở Phương Trần chậm rãi bay ra.
Linh hồn ma diễm nhẹ nhàng thiêu đốt bầu trời đêm.
Bạch Yểm Đế nắm giữ lực lượng Ám thuộc tính cao hơn Yểm Ma Thống trị giả một bậc, nó có thể ẩn giấu hoàn mỹ ở trong bóng tối. Thậm chí Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong trở lên cũng rất khó phát hiện.
Uyển Trữ công chúa không biết quãng thời gian một tháng này hai đầu Bạch Yểm Ma vẫn đi theo Trữ Mạn Nhi. Nàng không có phát hiện là vì chúng nó đã dung nhập vào trong bóng tối rừng cây, yên lặng theo dõi ở gần đó.
Uyển Trữ công chúa ngạc nhiên không nói nên lời, ánh mắt ngơ ngác nhìn tới Ma ảnh tà dị kia.
"Kiệt kiệt kiệt !"
Bạch Yểm Đế chỉa ngón tay giữa về phía đối phương cười rú lên, bộ dạng kiêu ngạo tột đỉnh. Nó học được ‘tư thế tạo hình’ này từ đám Hồn sủng sư lưu manh ở sân đấu Tuyết thành. Hơn nữa còn được Trữ Mạn Nhi tận tình hung đúc, trước khi chiến đấu phải làm động tác này để tỏ ý ‘tôn trọng’ đối phương.
Bạch Yểm Đế trôi nổi phía trước Mính Tiên Điểu, không thèm quan tâm Hùng Sư đang hùng hổ lao tới.
Rốt cuộc Bạch Yểm Đế cũng hoàn thành động tác ‘ra sân’, cánh tay phải từ từ duỗi ra, lòng bàn tay nắm chặt.
Hùng Sư mang theo khí tức Thú hệ tựa như thiên quân vạn mã ập đến mạnh mẽ không gì sánh nổi.
"Khặc khặc !"
Thời điểm Hùng Sư còn cách mấy chục thước, thân ảnh Bạch Yểm Ma bỗng nhiên biến mất. Sau đó nó xuất hiện ở trên đầu đối phương, vung mạnh quả đấm đánh xuống.
"Ầm !"
Tà Diễm quyền nổ tung trên đầu Hùng Sư, ánh lửa mỹ lệ nở rộ chiếu sáng rừng cây u tối.
Hùng Sư trúng một kích chí mạng đỉnh đầu bẻ gãy nghiêng sang một bên, thân thể to lớn bị lực lượng bạo tạc đánh văng ra xa nện thẳng vào sườn núi cứng rắn.
"Uỳnh !"
Từ đằng xa truyền đến thanh âm dãy núi rung chuyển, Uyển Trữ công chúa lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Đầu Hùng Sư kia đã là cao đẳng đế hoàng lại không chịu nổi một kích. Vậy thì thực lực Bạch Yểm Ma cao tới mức nào, chẳng lẽ lại là đế hoàng đỉnh phong?
Kinh khủng hơn nữa chính là Bạch Yểm Ma còn chưa thi triển kỹ năng, lúc nãy chỉ tùy tiện đánh một đòn mà thôi.
Uyển Trữ công chúa kinh ngạc quên mất suy tư, về phần đám sát thủ không cần phải nói, người nào người nấy trợn trừng mắt muốn lòi cả ra ngoài.
Một đầu Vũ Yêu vốn định đánh lén Bạch Yểm Đế từ sau lưng, nhưng mà uy lực một quyền kia khiến cho nó sợ hãi quá mức, thân thể vội vàng định trụ ở giữa không trung, cứng ngắc như tượng đá. Một hồi sau, nó mới giật mình chợt tỉnh, ra sức vỗ cánh lùi về phía sau.
Tất sát.
Lại là một kích tất sát.
Đây là đả kích lần thứ hai trong cùng một buổi tối, Trương Hà có cảm giác tinh thần như muốn hỏng mất, ánh mắt sững sờ nhìn tới dãy núi ở phía xa xăm.
Thành viên trong hàng ngũ Tam Thập Nhị Ngân của Hồn Minh đã là bá chủ một phương, thực lực cường đại không thể nghi ngờ. Cho dù ở Vạn Tượng thành cũng có danh tiếng không nhỏ.
Từ trước tới nay, Trương Hà vẫn luôn kiêu ngạo vì thực lực của mình.
Nhưng mà hắn không ngờ nhiệm vụ ám sát lần này tưởng rằng rất dễ hoàn thành, cuối cùng lại bị tổn thất hai con chủ sủng tối cường.
"Vù vù vù ~!"
Đám Dực hệ Vũ Yêu ở chung quanh hoảng sợ vỗ cánh, sự tình bộc phát quá mức đột ngột, ngay cả đám sát thủ cũng kinh hãi không còn biểu hiện lớn lối như trước.
Hai nữ tử kia vốn là con mồi nằm trong bẫy chờ bị xử lý, không biết từ nơi nào nhô ra một đầu Bạch Yểm Ma kinh khủng như thế khiến cho đám sát thủ nhất thời trở tay không kịp.
"Bạch Tứ, không bỏ qua một tên nào."
Trữ Mạn Nhi biết rõ đối đãi địch nhân không thể tâm từ thủ nhuyễn.
Bạch Yểm Ma từ trong bóng tối hiện ra, đúng lúc tiếp cận đầu Vũ Yêu dự định đánh lén.
“Mẫn Tâm.”
Bạch Yểm Ma vươn ma trảo ra thọc vào người Vũ Yêu, sau đó nhẹ nhàng móc một khối nội tạng kết tinh ra ngoài, vận lực bóp nát.
Thân thể Vũ Yêu lập tức cứng ngắc, từ không trung rơi thẳng xuống đất.
Rốt cuộc đám sát thủ đã ý thức được lần này trêu chọc phải địch nhân đáng sợ không thể chống lại, cả đám người vội vàng hô hoán cho Hồn sủng tản ra bỏ chạy bốn phía.
Uyển Trữ biết Sở Mộ đơn khống rất khó phân tâm chiếu cố mình và Trữ Mạn Nhi. Nàng lập tức khống chế Mính Tiên Điểu thừa dịp Trương Hà thất thần thoát khỏi vòng vây.
"Ngươi cẩn thận đó !"
Sở Mộ tùy tiện hô lớn, hoàn toàn không cần lo lắng Trữ Mạn Nhi và Uyển Trữ công chúa.
Chu Hạo Đình hiển nhiên không muốn Uyển Trữ công chúa chạy trốn, lạnh lùng nói:
"Các ngươi đuổi theo, lưu lại người sống."
Trương Hà và đám sát thủ không có tư cách nhúng tay vào trận chiến đế hoàng đỉnh phong, thấy Uyển Trữ công chúa càng bay càng xa vội vàng thúc dục Dực hệ Hồn sủng đuổi theo.
"Mạn Nhi, đừng sợ, tỷ tỷ sẽ bảo vệ ngươi an toàn."
Uyển Trữ lên tiếng trấn an Trữ Mạn Nhi.
Uyển Trữ công chúa quay đầu lại nhìn đám người đuổi theo, phát hiện có tới chín thân ảnh xếp thành đường vòng cung bám theo, tốc độ cũng không chậm hơn nàng bao nhiêu.
Sắc mặt Uyển Trữ công chúa nặng nề hơn vài phần, cố gắng suy nghĩ biện pháp chạy trốn.
"Tỷ tỷ đừng sợ, đã có Bạch Nhị và Bạch Tứ ở đây. Bọn họ đuổi theo cũng chỉ tự rước lấy khổ vào thân."
Trữ Mạn Nhi vốn đâu có sợ hãi, hơn nữa còn chờ mong địch nhân đuổi theo càng nhanh càng tốt.
Bạch Yểm Đế và Bạch Yểm Hoàng trước giờ không rời khỏi nàng một giây một phút, Trữ Mạn Nhi ước mong số người đuổi theo nhiều một chút. Đến lúc đó sự tình càng thêm thú vị rồi.
Uyển Trữ công chúa cho rằng Trữ Mạn Nhi còn nhỏ, không biết thực lực địch nhân cường đại, trong lòng nàng khẩn trương vô cùng.
"Công chúa, tốt nhất nên biết điều thúc thủ chịu trói, đại nhân đã dặn lưu lại người sống. Chúng ta sẽ không lấy mạng của ngươi, nhưng ngươi đừng làm lãng phí thời gian của ta. Hừ hừ, tâm tình Trương Hà ta bây giờ không tốt."
Trương Hà ở phía sau gằn giọng cảnh cáo, ngữ khí bất thiện.
Một đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng là một nửa tính mạng đối với Trương Hà, thế nhưng thoáng cái đã bị miểu sát rồi. Trong lúc nhất thời hắn rất khó thừa nhận đả kích cỡ này.
Tâm tình hắn cực kém, lúc này đang mong muốn dùng thân thể nữ nhân phát tiết hỏa khí của mình.
"Bao vây !"
Trương Hà ra lệnh cho đám sát thủ.
Đám sát thủ khống chế Dực hệ Hồn sủng cũng có Phong phó thuộc tính, mấy đạo hắc ảnh lần lượt xẹt qua tạo thành lĩnh vực Phong Cấm, không cho Mính Tiên Điểu có cơ hội đào tẩu.
"Giết Mính Tiên Điểu."
Trương Hà trầm giọng nói.
Vô số cánh chim màu đen lướt qua, hàn quang ngập trời. Mính Tiên Điểu đã bị vây khốn trong Phong Cấm, chỉ có thể di chuyển trong phạm vi có hạn né tránh đám sát thủ tấn công.
Mính Tiên Điểu đã là trung đẳng đế hoàng, thực lực đám sát thủ rất rõ ràng không bằng mới lựa chọn số lượng thủ thắng. Còn Trương Hà tâm tình hỏng bét lại không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, lập tức niệm chú ngữ triệu hồi ra đầu chủ sủng thứ hai.
Đây là một đầu Hùng Sư cao đẳng đế hoàng, bộ lông trên người chỉ một màu xám như tro, móng vuốt dưới bốn chân lập lòe hàn quang rợn người.
Hùng Sư đạp không bay vào bầu trời đêm, mở miệng gầm rống thị uy với Mính Tiên Điểu.
"Nói thật, trước giờ ta vẫn muốn thưởng thức mùi vị công chúa."
Trương Hà mỉm cười âm lãnh, mệnh lệnh cho Hùng Sư phát động công kích.
Bốn chân Hùng Sư chớp lóe lôi điện hùng hổ nhào tới, khí tức Thú hệ ập vào mặt khiến cho Uyển Trữ công chúa sợ hãi tột độ.
Uyển Trữ không thể nào chống lại Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, nàng tận lực giữ vững tỉnh táo tìm kiếm đối sách, nhưng mà thực lực địch nhân mạnh hơn nàng nhiều lắm.
"Bạch Nhị, thu thập bọn họ."
Trong lúc Uyển Trữ công chúa lo âu bất an, Trữ Mạn Nhi bỗng nhiên chỉ tới đầu Hùng Sư màu xám, lớn giọng nói.
Uyển Trữ công chúa thấy Trữ Mạn Nhi vẫn bình tĩnh như cũ, vội vàng nắm tay dự định ném ra khỏi vòng vây.
Nhưng Uyển Trữ công chúa đột nhiên cảm giác từ trong bóng tối xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu trắng quỷ dị, ngay sau đó một cái bóng có đường viền giống như Sở Phương Trần chậm rãi bay ra.
Linh hồn ma diễm nhẹ nhàng thiêu đốt bầu trời đêm.
Bạch Yểm Đế nắm giữ lực lượng Ám thuộc tính cao hơn Yểm Ma Thống trị giả một bậc, nó có thể ẩn giấu hoàn mỹ ở trong bóng tối. Thậm chí Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong trở lên cũng rất khó phát hiện.
Uyển Trữ công chúa không biết quãng thời gian một tháng này hai đầu Bạch Yểm Ma vẫn đi theo Trữ Mạn Nhi. Nàng không có phát hiện là vì chúng nó đã dung nhập vào trong bóng tối rừng cây, yên lặng theo dõi ở gần đó.
Uyển Trữ công chúa ngạc nhiên không nói nên lời, ánh mắt ngơ ngác nhìn tới Ma ảnh tà dị kia.
"Kiệt kiệt kiệt !"
Bạch Yểm Đế chỉa ngón tay giữa về phía đối phương cười rú lên, bộ dạng kiêu ngạo tột đỉnh. Nó học được ‘tư thế tạo hình’ này từ đám Hồn sủng sư lưu manh ở sân đấu Tuyết thành. Hơn nữa còn được Trữ Mạn Nhi tận tình hung đúc, trước khi chiến đấu phải làm động tác này để tỏ ý ‘tôn trọng’ đối phương.
Bạch Yểm Đế trôi nổi phía trước Mính Tiên Điểu, không thèm quan tâm Hùng Sư đang hùng hổ lao tới.
Rốt cuộc Bạch Yểm Đế cũng hoàn thành động tác ‘ra sân’, cánh tay phải từ từ duỗi ra, lòng bàn tay nắm chặt.
Hùng Sư mang theo khí tức Thú hệ tựa như thiên quân vạn mã ập đến mạnh mẽ không gì sánh nổi.
"Khặc khặc !"
Thời điểm Hùng Sư còn cách mấy chục thước, thân ảnh Bạch Yểm Ma bỗng nhiên biến mất. Sau đó nó xuất hiện ở trên đầu đối phương, vung mạnh quả đấm đánh xuống.
"Ầm !"
Tà Diễm quyền nổ tung trên đầu Hùng Sư, ánh lửa mỹ lệ nở rộ chiếu sáng rừng cây u tối.
Hùng Sư trúng một kích chí mạng đỉnh đầu bẻ gãy nghiêng sang một bên, thân thể to lớn bị lực lượng bạo tạc đánh văng ra xa nện thẳng vào sườn núi cứng rắn.
"Uỳnh !"
Từ đằng xa truyền đến thanh âm dãy núi rung chuyển, Uyển Trữ công chúa lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Đầu Hùng Sư kia đã là cao đẳng đế hoàng lại không chịu nổi một kích. Vậy thì thực lực Bạch Yểm Ma cao tới mức nào, chẳng lẽ lại là đế hoàng đỉnh phong?
Kinh khủng hơn nữa chính là Bạch Yểm Ma còn chưa thi triển kỹ năng, lúc nãy chỉ tùy tiện đánh một đòn mà thôi.
Uyển Trữ công chúa kinh ngạc quên mất suy tư, về phần đám sát thủ không cần phải nói, người nào người nấy trợn trừng mắt muốn lòi cả ra ngoài.
Một đầu Vũ Yêu vốn định đánh lén Bạch Yểm Đế từ sau lưng, nhưng mà uy lực một quyền kia khiến cho nó sợ hãi quá mức, thân thể vội vàng định trụ ở giữa không trung, cứng ngắc như tượng đá. Một hồi sau, nó mới giật mình chợt tỉnh, ra sức vỗ cánh lùi về phía sau.
Tất sát.
Lại là một kích tất sát.
Đây là đả kích lần thứ hai trong cùng một buổi tối, Trương Hà có cảm giác tinh thần như muốn hỏng mất, ánh mắt sững sờ nhìn tới dãy núi ở phía xa xăm.
Thành viên trong hàng ngũ Tam Thập Nhị Ngân của Hồn Minh đã là bá chủ một phương, thực lực cường đại không thể nghi ngờ. Cho dù ở Vạn Tượng thành cũng có danh tiếng không nhỏ.
Từ trước tới nay, Trương Hà vẫn luôn kiêu ngạo vì thực lực của mình.
Nhưng mà hắn không ngờ nhiệm vụ ám sát lần này tưởng rằng rất dễ hoàn thành, cuối cùng lại bị tổn thất hai con chủ sủng tối cường.
"Vù vù vù ~!"
Đám Dực hệ Vũ Yêu ở chung quanh hoảng sợ vỗ cánh, sự tình bộc phát quá mức đột ngột, ngay cả đám sát thủ cũng kinh hãi không còn biểu hiện lớn lối như trước.
Hai nữ tử kia vốn là con mồi nằm trong bẫy chờ bị xử lý, không biết từ nơi nào nhô ra một đầu Bạch Yểm Ma kinh khủng như thế khiến cho đám sát thủ nhất thời trở tay không kịp.
"Bạch Tứ, không bỏ qua một tên nào."
Trữ Mạn Nhi biết rõ đối đãi địch nhân không thể tâm từ thủ nhuyễn.
Bạch Yểm Ma từ trong bóng tối hiện ra, đúng lúc tiếp cận đầu Vũ Yêu dự định đánh lén.
“Mẫn Tâm.”
Bạch Yểm Ma vươn ma trảo ra thọc vào người Vũ Yêu, sau đó nhẹ nhàng móc một khối nội tạng kết tinh ra ngoài, vận lực bóp nát.
Thân thể Vũ Yêu lập tức cứng ngắc, từ không trung rơi thẳng xuống đất.
Rốt cuộc đám sát thủ đã ý thức được lần này trêu chọc phải địch nhân đáng sợ không thể chống lại, cả đám người vội vàng hô hoán cho Hồn sủng tản ra bỏ chạy bốn phía.
/1793
|