Tiểu thiếu nữ sở dĩ kinh ngạc bởi vì nàng nghe thấy Bạch Yểm Ma bảo rằng Vương giả của nó đang ở gần đây. Một vị Vương giả Bạch Yểm Ma thực lực mạnh đến mức khó thể tưởng tượng.
Tiểu thiếu nữ nhìn ra thực lực Bạch Yểm Ma ở trước măt đã đạt đến cao đẳng đế hoàng, cảnh giới này đã là cực mạnh trong Vạn Tượng Cảnh rồi. Nhưng mà đầu Bạch Yểm Ma này thương thế mới vừa chuyển biến tốt đẹp đã khẩn cấp muốn chạy đi tìm Vương. Hơn nữa mỗi lần nhắc tới Vương giả của chúng nó đều lộ ra thái độ kính sợ và sùng bái chí cực.
"Có thể khiến cho một đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng tôn kính như vậy, vị Vương kia đến tột cùng mạnh bao nhiêu đây? Rất có thể là tồn tại đỉnh cấp trong Vạn Tượng Cảnh nha!"
Tiểu thiếu nữ thầm nghĩ trong lòng.
"Bạch Yểm Ma, ta bây giờ cũng không có chỗ để đi, Vương của các ngươi có thể chứa chấp ta không?"
Tiểu thiếu nữ nhỏ giọng hỏi.
"Khặc !"
Bạch Yểm Ma lập tức hồi đáp.
"Ngươi không cần lo lắng, có địch ý với ta chỉ có nhân loại."
Tiểu thiếu nữ mỉm cười tràn đầy tự tin.
Tiểu thiếu nữ biết địch nhân của mình rất nhiều, hơn nữa thực lực cực mạnh. Cấp bậc Hồn Hoàng giống như Đặng Phong căn bản không có tư cách bảo vệ nàng.
Hiện tại nàng đã biết trong đám Bạch Yểm Ma hoang dã có một vị Vương cường đại ngoài sức tưởng tượng. Tiểu thiếu nữ lập tức nghĩ ra biện pháp đầu nhập dưới trướng vị Vương thần bí kia. Nếu không, nàng cũng không biết mình có thể chạy trốn được bao lâu.
Phủ thành chủ Tề thành.
"Bẩm thành chủ, chúng ta đã phát hiện ra tung tích cô gái kia ngài muốn tìm."
Lớp thịt béo trên mặt Chung Bình Sa run lên, cung kính quỳ gối trước mặt thành chủ Ngụy Phương Khinh.
Hồn sủng mạnh nhất của Chung Bình Sa chỉ là sơ đẳng đế hoàng, thực lực còn không đủ để thứ sủng của vị thành chủ này nhét kẽ răng. Chung Bình Sa bình thường luôn tỏ ra kiêu ngạo trong giới Hồn Hoàng, nhưng hắn không dám bất kính đối với thành chủ.
"À? Có tin tức nhanh như vậy?"
Ngụy Phương Khinh khẽ nhíu mày, hiển nhiên là vô cùng ngạc nhiên vì chuyện này.
Đến tận bây giờ Ngụy Phương Khinh còn không thể tin được trên thế giới này thật sự có thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng. Không nghĩ tới mới qua vài ngày đã có người báo cáo lên rồi.
Ngoại trừ kinh ngạc, trên mặt Ngụy Phương Khinh lại hiện ra một nụ cười đắc ý. Bởi vì đây là nhiệm vụ do Thiên Cơ truyền đạt, hắn hiện tại lập được công lớn, cái gọi là trọng thưởng sợ rằng cũng đủ giúp cho thực lực Ngụy Phương Khinh tăng lên mấy phần.
"Rất tốt, người đang ở đâu?"
Ngụy Phương Khinh hỏi.
"Vốn là chúng ta đang săn thú ở trong rừng Mưa vô tình đụng phải nàng. Sau đó nàng dùng hồn niệm đánh bị thương đồng bọn của ta, chúng ta tìm mấy ngày chỉ phát hiện hai dấu chân. Theo thứ tự là Ma Nhân và nha đầu kia, cho nên chúng ta hoài nghi nha đầu kia đã bị Ma Nhân mang đi, phương hướng di chuyển là mặt đông rừng Mưa."
Chung Bình Sa lên tiếng giải thích.
Chung Bình Sa cũng không ngốc, không dám nói nha đầu kia thật ra ở chung với bọn hắn suốt một tháng, hẳn là không muốn bị thành chủ trách tội.
"Ma Nhân?"
Ngụy Phương Khinh nhíu mày càng sâu, vốn là hắn cho rằng Ma Nhân không hề tồn tại, kết quả lại xuất hiện đúng lúc với thiếu nữ Hồn Hoàng kia. Chuyện này xem ra có chỗ kỳ quái rồi.
"Hai đồng bạn của ta đã đuổi theo dấu chân, thế nhưng thực lực Ma Nhân rất mạnh, chỉ si mấy người chúng ta không thể ứng phó. Thành chủ đại nhân..."
Chung Bình Sa nói đến đây liền bỏ lửng câu nói giữa chừng.
Ba người Chung Bình Sa cũng không ngu xuẩn, bọn họ kiểm tra dấu vết ma diễm đã biết được thực lực Bạch Yểm Ma ít nhất cũng là cao đẳng đế hoàng.
"Ừ, dẫn đường, bổn thành chủ tự mình ra trận."
Ngụy Phương Khinh không do dự chút nào, lập tức đứng dậy bảo thuộc hạ cùng đi.
Sau khi rời khỏi phủ thành chủ, Ngụy Phương Khinh gọi thêm hai gã thủ hạ Hồn Hoàng nữa, đồng thời ra lệnh cho sĩ quan phụ tá chuyển tin tức tới chỗ Thiên Cơ.
"Thành chủ đại nhân, ngài nói là Thiên Cơ điện hạ đang ở tại Tề giới?"
Chung Bình Sa nghe thấy Ngụy Phương Khinh nói chuyện với sĩ quan phụ tá, khuôn mặt kinh ngạc xen lẫn vài phần kích động.
"Ừ !"
Ngụy Phương Khinh chẳng qua là đáp một tiếng, cũng không có nhiều lời.
Vẻ mặt Chung Bình Sa càng thêm phong phú, ở trong Vạn Tượng Cảnh có người nào không biết danh hiệu Thiên Cơ? Coi như là trận doanh Hồn Hoàng cũng phải tôn xưng vị nữ tử này là nữ Chiến thần, đây không chỉ vì thân phận nàng tôn quý dị thường, nguyên nhân chủ yếu nhất là thực lực của nàng vốn không có địch thủ trong thế giới nhân loại.
Trận doanh Hồn Hoàng là lực lượng cao cấp nhất Vạn Tượng Cảnh, mỗi người trong đó đều là bá chủ một phương. Nhưng mà mỗi vị bá chủ cũng có chênh lệch thực lực.
Chung Bình Sa chỉ là một gã hạ niệm Hồn Hoàng, đứng trước mặt Thiên Cơ cũng giống như con ruồi hơi mập mà thôi. Nàng tiện tay đập một cái là nát bét như tương.
Đừng nói là Thiên Cơ, những Cơ nữ dưới trướng nàng đều danh tiếng lan xa, thực lực mạnh mẽ trên dưới thành chủ, cung chủ các thế lực lớn. Không có một người nào dễ trêu chọc.
Bên trong Tề giới cấp tám, ba người Chung Bình Sa xem như là Hồn Hoàng tầng lớp dưới cùng. Địa vị thành chủ Ngụy Phương Khinh còn cao hơn bọn họ một, hai cấp, thế mà thành chủ cũng phải cung kính đối với Thiên Cơ.
Nghĩ đến tiểu nha đầu kia lại là nhiệm vụ do Thiên Cơ tự mình truyền lệnh, Chung Bình Sa thật sự muốn tự vỗ cho mình một cái bạt tai. Nếu như hắn giao tiểu nha đầu cho Thiên Cơ, nói không chừng sẽ có cơ hội chui vào dưới trướng nàng, từ đó địa vị hắn một đường bay lên thẳng tắp.
"Lưu Vũ Minh chết tiệt, làm mất đi cơ hội lập công với Thiên Cơ rồi."
Chung Bình Sa âm thầm tức giận.
Thiên Cơ từ trước đến giờ đều là thần long ẩn mình trong mây, đây rõ ràng là cơ hội ngàn năm một thuở gặp nàng. Chung Bình Sa bây giờ oán hận muốn tự tay mình chém chết Lưu Vũ Minh ngay tại chỗ.
Mặt đông Tề giới.
Bạch Yểm Ma vẫn còn thương thế trên người, trong thời gian ngắn không thể nào hồi phục như cũ. Tốc độ nó chỉ bằng một nửa trước kia, nhưng vì muốn đuổi theo Vương, nó không muốn trì hoãn ở chỗ này quá lâu.
Nó biết Vương một mực đi về phía đông, chỉ việc phi hành theo hướng đó nhất định là có thể hội hợp với Vương của mình.
"Nói như vậy, gần đây Ma Nhân tin đồn không phải là ngươi. Hẳn là Vương của các ngươi a…aa ?"
Tiểu thiếu nữ nằm gục trên lưng Bạch Yểm Ma, lẩm bẩm tự hỏi.
Một con Bạch Yểm Ma hoang dã lại cõng một người thiếu nữ trên lưng vội vàng bay đi. Nếu bị người khác thấy được nhất định sẽ cực kỳ ngạc nhiên, cho rằng đây là kỳ tích hiếm thấy. Bởi vì Bạch Yểm Ma hoang dã tràn đầy tà tính, sâu trong nội tâm chúng nó luôn có địch ý với tất cả chủng tộc khác.
Cho dù đã ký kết hồn ước với chúng nó vẫn luôn đề phòng cẩn thận, trong quá trình trưởng thành lột xác rất có thể phát sinh tình huống thôn phệ linh hồn chủ nhân.
Thế nhưng, tiểu mỹ nữ nằm trên lưng Bạch Yểm Ma vô cùng thoải mái, hồn nhiên không biết sợ là gì. Ngược lại bộ dạng hình như rất quen thuộc, có lẽ nàng đã quen với việc giao tiếp các loại Hồn sủng hoang dã.
Sự thật đúng là như thế, tiểu mỹ nữ này từ khi mới sinh ra đời thường xuyên tiếp xúc với đủ loại chủng tộc Hồn sủng hoang dã. Trên người nàng có khí chất bẩm sinh thu hút Hồn sủng, từ đó sinh ra lực tương tác khiến cho chúng nó giảm bớt lòng cảnh giác đối với nàng. Thậm chí chung đụng lâu dài còn có tâm ỷ lại, giao hảo rất tốt, mỗi khi bị thương đều tìm tới nàng nhờ chữa trị.
Thật ra trong thế giới nhân loại cũng có không ít người sở hữu thiên phú kỳ lạ. Thí dụ như một ít Hồn sủng sư có thể chất hoặc thiêu phú thuộc tính đặc thù, nếu như thu nhận và chỉ huy Hồn sủng thuộc tính phù hợp sẽ gia tăng lực chiến đấu.
Lại có Hồn sủng sư trời sinh khí tức ôn hòa, dễ dàng tiếp cận Hồn sủng hoang dã. Từ đó tỷ lệ ký kết hồn ước cũng tăng lên một mảng lớn.
Dĩ nhiên, nữ tử này có thiên phú bẩm sinh vượt xa bình thường rồi, ngay cả Hồn sủng cao đẳng đế hoàng có trí tuệ cao cũng bỏ đi lòng phòng bị đối với nàng.
"Khặc !”
Hình như Bạch Yểm Ma đã nhận ra tung tích của Vương. Nó vội vàng tăng tốc đuổi theo, hơn nữa cố ý nhắc nhở tiểu thiếu nữ phải cung kính với Vương, nếu không sẽ bị giết chết.
Tiểu thiếu nữ cuối cùng vẫn là nhân loại, bởi vì nàng trị liệu thương thế cho nó. Bạch Yểm Ma mới tạo cơ hội cho nàng gặp được Vương giả của chúng nó.
"Đừng sợ, trước kia những bằng hữu của ta cũng mạnh như Vương của các ngươi. Có một số thậm chí tàn bạo hơn nữa kìa, nhưng mà chúng nó không bao giờ nổi giận với ta."
Tiểu mỹ nữ nở nụ cười hiện ra hai lúm đồng tiền vô cùng khả ái, đúng là không biết sợ hãi là gì.
Nếu đổi lại là bất kỳ Hồn Hoàng nào gặp phải Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng cũng bị dọa cho sợ hãi tái mặt rồi. Thế mà tiểu mỹ nữ quả thật kỳ lạ, có lẽ đây là nguyên nhân chủ yếu làm cho Thiên Cơ cảm thấy hứng thú.
"Bạch Yểm Ma, phía sau chúng ta hình như có người đuổi theo."
Tiểu mỹ nữ quay đầu lại liền phát hiện một sinh vật màu xám tro sải rộng hai cánh đuổi theo rất gấp.
"Khặc khặc !"
Bạch Yểm Ma nhìn lướt qua, Dị Đồng lập tức khóa định sinh vật kia.
"Là một đầu Hồn sủng Vũ tộc - Độn Vũ Yêu Hoàng, cấp bậc ngang với ngươi. Nhưng tốc độ phi hành nhanh hơn ngươi rất nhiều."
Tiểu mỹ nữ chỉ liếc một cái là nhận ra lai lịch sinh vật kia.
Bạch Yểm Ma bởi vì còn mang thương thế trên người, cho nên tốc độ giảm xuống vài phần. Bây giờ nhìn thấy Độn Vũ Yêu Hoàng đuổi theo, lập tức thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh nhanh chóng bay về phía Vương của nó.
"Tại sao cao thủ nhiều như vậy? Mới có một tháng lại xuất hiện thêm một nhóm Hồn Hoàng."
Tiểu thiếu nữ nghĩ thầm trong lòng.
Tiểu thiếu nữ cho rằng mình ẩn giấu rất tốt, hẳn là trà trộn trong thế giới nhân loại một đoạn thời gian dài cũng không thành vấn đề. Thế nhưng, lúc này nàng lại có cảm giác đám người kia tới là vì mình.
Hơn nữa, nàng tin tưởng đám truy binh chắc chắn sẽ không bỏ qua chỉ vì đại dương cách trở. Không bao lâu sau, cái đám người thực lực cường đại kia sẽ xuất hiện ở nơi này, tiếp tục truy đuổi nàng giống như chó điên.
Khí chất đặc thù của tiểu thiếu nữ không có hiệu quả đối với nhân loại, cho nên cử chỉ sáng suốt nhất chính là nương tựa vào thế lực Hồn sủng hoang dã.
Thực lực Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng mạnh hơn Độn Vũ Yêu Hoàng một cấp bậc, nhưng tốc độ lại không thể sánh bằng đối phương.
Song phương càng lúc càng gần, Độn Vũ Yêu Hoàng rút ngắn khoảng cách chỉ còn lại bốn ngàn thước. Tiểu thiếu nữ đã có thể nhìn thấy một nam tử trung niên xa lạ đang nhìn mình chằm chằm.
Ở bên cạnh nam tử trung niên chính là Chung Bình Sa béo như heo. Lc này hai mắt Chung Bình Sa phát ra tia sáng nóng rực, nhìn nàng giống như là một bữa tiệc lớn đầy đủ sơn hào hải vị. Vì thế tiểu mỹ nữ bỗng nhiên có cảm giác ớn lạnh, khẽ rùng mình một cái.
"Những người này tại sao đuổi theo ta không tha? Chẳng lẽ có quen biết với đám loạn quân kia? Bọn họ thò tay tới nơi này từ khi nào? Nhóm Tang Vệ đã chết hết tại Thiên Hạ Cảnh và Vạn Tượng Cảnh rồi hay sao? Hay là có người mật báo?"
Tiểu thiếu nữ cắn chặt hàm răng, vội vàng suy nghĩ đối sách. Mắt thấy những người đó càng đuổi càng gần, trong lòng nàng thấp thỏm bất an.
Nàng đã bỏ trốn đến tận nơi này vẫn bị truy binh theo sát, xem ra thế giới này đã không còn chỗ nào cho nàng dung thân rồi.
"Bạch Yểm Ma, mau đi gặp Vương của ngươi. Bọn họ tới tìm ta !"
Tiểu thiếu nữ nhỏ giọng nói với Bạch Yểm Ma.
Từ ánh mắt của Chung Bình Sa và Ngụy Phương Khinh, nàng đã cho ra đáp án này. Mặc dù thực lực Bạch Yểm Ma đã là cao đẳng đế hoàng, nhưng nó đang bị thương, không thể nào đánh lại Độn Vũ Yêu Hoàng và gã nam tử trung niên kia.
"Khặc khặc !"
Bạch Yểm Ma bỗng nhiên ngừng lại, dùng ánh mắt tức giận nhìn vào Độn Vũ Yêu Hoàng. Nếu như không bị thương, nói thế nào nó cũng muốn đốt trụi lông trên người Độn Vũ Yêu Hoàng.
"Ha ha ha, còn muốn chạy? Tiểu nha đầu, ngươi đúng là làm ta bất ngờ đó! Chỉ mới mấy ngày đã tìm được Ma Nhân trợ giúp ngươi."
Chung Bình Sa cười phá lên.
Lúc trước thật ra ba người Chung Bình Sa đã tìm được dấu vết tiểu thiếu nữ và Bạch Yểm Ma lưu lại. Nhưng thực lực Bạch Yểm Ma quá mạnh, bọn họ căn bản không dám tiếp cận. Bây giờ thành chủ Ngụy Phương Khinh đích thân ra trận, coi như là Ma Nhân cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Nghĩ đến sau này mình sẽ có cơ hội gặp mặt Thiên Cơ, nụ cười trên mặt Chung Bình Sa lại càng rạng rỡ.
"Khặc ~!"
Bạch Yểm Ma tính tình ương bướng, coi như là bị thương cũng phải đánh một trận thống khoái. Ma diễm trên người nó từ từ buông thả …
Sắc mặt Ngụy Phương Khinh rất trầm trọng, ánh mắt ngó chừng Ma Nhân lộ vẻ khó tin. Vốn tưởng rằng thực lực Ma Nhân chỉ là trung đẳng đế hoàng, hắn có thể thoải mái hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng lại không phải thứ dễ trêu.
Sinh vật cao đẳng đế hoàng thường sống trong Mê giới cao cấp, nơi mà nhân loại không dám xâm nhập quá sâu. Địa phương thường thấy nhất là Cấm Vực, nhưng hắn không hiểu tại sao ở trong thế giới nhân loại lại xuất hiện sinh vật cường đại như thế.
Sắc mặt Ngụy Phương Khinh khó coi là bởi vì hắn nghĩ đến hậu quả nếu như đầu Bạch Yểm Ma này chạy đến Tề thành. Nó buông thả một cái kỹ năng dư sức mạt sát một mảng lớn thường dân. Tường thành đối với nó chỉ là vật bài biện, hoàn toàn không có một chút tác dụng.
"Lùi lại chút !"
Ngụy Phương Khinh nhìn lướt qua Chung Bình Sa.
Chung Bình Sa vẫn cho rằng đầu Bạch Yểm Ma kia chỉ là trung đẳng đế hoàng, nhưng thời điểm đối phương buông thả khí tức lại là cao đẳng đế hoàng làm cho hắn sợ hãi không dứt
Trong lòng hắn âm thầm may mắn, hoàn hảo lúc ấy không có kích động truy tung, bằng không ba người bọn họ đã bị diệt sát rồi.
Ngụy Phương Khinh hiển nhiên sẽ không để cho Dực hệ Độn Vũ Yêu Hoàng đơn đấu với Bạch Yểm Ma. Hắn lập tức niệm chú ngữ triệu hồi đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng thứ hai.
Ngụy Phương Khinh tổng cộng có ba con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, hắn nghĩ rằng chỉ huy hai con chủ sủng đối phó Bạch Yểm Ma bị thương hẳn là chà xát có thừa rồi.
Ngụy Phương Khinh triệu hoán Hồn sủng có tên là là Phù Sinh.
Phù Sinh: Thực Vật giới - Đằng hệ - Phù Sinh tộc.
Phù Sinh là Thực Vật giới Hồn sủng, chỗ đặc thù là nó có thể trôi nổi lơ lửng ở trên không trung, năng lực di động tương đối linh hoạt. Mặc dù không bằng Yêu Linh nhưng trên một trình độ nhất định có thể giảm bớt uy hiếp dưới mặt đất. Đồng thời còn có xúc tua giống như dây leo Thực Vật giới Hồn sủng tạo thành phòng ngự.
Ngoại hình Phù Sinh tương tự nhân sâm, xúc tua phía dưới tương tự sứa biển. Sau khi Ngụy Phương Khinh triệu hoán ra liền lơ lửng phía trên đầu Độn Vũ Yêu Hoàng.
Ngụy Phương Khinh là một gã Hồn sủng sư kinh nghiệm phong phú, như thế nào lại không biết Thực Vật giới Hồn sủng gặp phải Bạch Yểm Ma sẽ phải nhượng bộ lui binh. Hắn sở dĩ triệu hoán Phù Sinh là vì kỹ năng Thủy hệ của nó, tác dụng chủ yếu là giảm bớt thương tổn Hỏa hệ.
Thông thường, phần lớn Hồn sủng sư thu nhận một đầu Thực Vật giới Hồn sủng cực phẩm sẽ không ngần ngại đập thêm ít tiền cho nó có thêm Thủy phó thuộc tính. Như vậy đến khi chiến đấu không đến nổi bị Hỏa hệ Hồn sủng khắc chế quá lớn, hơn nữa Thủy hệ có rất nhiều công dụng như là tước nhược, xung kích, tinh lọc...v…v
Nhìn thấy Phù Sinh cao đẳng cấp đế hoàng xuất hiện, Chung Bình Sa trốn đi rất xa lập tức nịnh nọt mấy câu. Ngụy Phương Khinh không thèm để ý tới hắn, phát ra mệnh lệnh công kích đối với Hồn sủng của mình.
Đại đa số Bạch Yểm Ma tính tình táo bạo, không biết quy củ, phương thức tác chiến là gì. Hễ bộc phát chiến đấu khẳng định đâm đầu lao tới không chết không thôi. Cho dù thực lực của đối phương mạnh hơn cũng không lùi bước.
Tiểu thiếu nữ nhìn ra thực lực Bạch Yểm Ma ở trước măt đã đạt đến cao đẳng đế hoàng, cảnh giới này đã là cực mạnh trong Vạn Tượng Cảnh rồi. Nhưng mà đầu Bạch Yểm Ma này thương thế mới vừa chuyển biến tốt đẹp đã khẩn cấp muốn chạy đi tìm Vương. Hơn nữa mỗi lần nhắc tới Vương giả của chúng nó đều lộ ra thái độ kính sợ và sùng bái chí cực.
"Có thể khiến cho một đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng tôn kính như vậy, vị Vương kia đến tột cùng mạnh bao nhiêu đây? Rất có thể là tồn tại đỉnh cấp trong Vạn Tượng Cảnh nha!"
Tiểu thiếu nữ thầm nghĩ trong lòng.
"Bạch Yểm Ma, ta bây giờ cũng không có chỗ để đi, Vương của các ngươi có thể chứa chấp ta không?"
Tiểu thiếu nữ nhỏ giọng hỏi.
"Khặc !"
Bạch Yểm Ma lập tức hồi đáp.
"Ngươi không cần lo lắng, có địch ý với ta chỉ có nhân loại."
Tiểu thiếu nữ mỉm cười tràn đầy tự tin.
Tiểu thiếu nữ biết địch nhân của mình rất nhiều, hơn nữa thực lực cực mạnh. Cấp bậc Hồn Hoàng giống như Đặng Phong căn bản không có tư cách bảo vệ nàng.
Hiện tại nàng đã biết trong đám Bạch Yểm Ma hoang dã có một vị Vương cường đại ngoài sức tưởng tượng. Tiểu thiếu nữ lập tức nghĩ ra biện pháp đầu nhập dưới trướng vị Vương thần bí kia. Nếu không, nàng cũng không biết mình có thể chạy trốn được bao lâu.
Phủ thành chủ Tề thành.
"Bẩm thành chủ, chúng ta đã phát hiện ra tung tích cô gái kia ngài muốn tìm."
Lớp thịt béo trên mặt Chung Bình Sa run lên, cung kính quỳ gối trước mặt thành chủ Ngụy Phương Khinh.
Hồn sủng mạnh nhất của Chung Bình Sa chỉ là sơ đẳng đế hoàng, thực lực còn không đủ để thứ sủng của vị thành chủ này nhét kẽ răng. Chung Bình Sa bình thường luôn tỏ ra kiêu ngạo trong giới Hồn Hoàng, nhưng hắn không dám bất kính đối với thành chủ.
"À? Có tin tức nhanh như vậy?"
Ngụy Phương Khinh khẽ nhíu mày, hiển nhiên là vô cùng ngạc nhiên vì chuyện này.
Đến tận bây giờ Ngụy Phương Khinh còn không thể tin được trên thế giới này thật sự có thiếu nữ mười ba, mười bốn tuổi đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng. Không nghĩ tới mới qua vài ngày đã có người báo cáo lên rồi.
Ngoại trừ kinh ngạc, trên mặt Ngụy Phương Khinh lại hiện ra một nụ cười đắc ý. Bởi vì đây là nhiệm vụ do Thiên Cơ truyền đạt, hắn hiện tại lập được công lớn, cái gọi là trọng thưởng sợ rằng cũng đủ giúp cho thực lực Ngụy Phương Khinh tăng lên mấy phần.
"Rất tốt, người đang ở đâu?"
Ngụy Phương Khinh hỏi.
"Vốn là chúng ta đang săn thú ở trong rừng Mưa vô tình đụng phải nàng. Sau đó nàng dùng hồn niệm đánh bị thương đồng bọn của ta, chúng ta tìm mấy ngày chỉ phát hiện hai dấu chân. Theo thứ tự là Ma Nhân và nha đầu kia, cho nên chúng ta hoài nghi nha đầu kia đã bị Ma Nhân mang đi, phương hướng di chuyển là mặt đông rừng Mưa."
Chung Bình Sa lên tiếng giải thích.
Chung Bình Sa cũng không ngốc, không dám nói nha đầu kia thật ra ở chung với bọn hắn suốt một tháng, hẳn là không muốn bị thành chủ trách tội.
"Ma Nhân?"
Ngụy Phương Khinh nhíu mày càng sâu, vốn là hắn cho rằng Ma Nhân không hề tồn tại, kết quả lại xuất hiện đúng lúc với thiếu nữ Hồn Hoàng kia. Chuyện này xem ra có chỗ kỳ quái rồi.
"Hai đồng bạn của ta đã đuổi theo dấu chân, thế nhưng thực lực Ma Nhân rất mạnh, chỉ si mấy người chúng ta không thể ứng phó. Thành chủ đại nhân..."
Chung Bình Sa nói đến đây liền bỏ lửng câu nói giữa chừng.
Ba người Chung Bình Sa cũng không ngu xuẩn, bọn họ kiểm tra dấu vết ma diễm đã biết được thực lực Bạch Yểm Ma ít nhất cũng là cao đẳng đế hoàng.
"Ừ, dẫn đường, bổn thành chủ tự mình ra trận."
Ngụy Phương Khinh không do dự chút nào, lập tức đứng dậy bảo thuộc hạ cùng đi.
Sau khi rời khỏi phủ thành chủ, Ngụy Phương Khinh gọi thêm hai gã thủ hạ Hồn Hoàng nữa, đồng thời ra lệnh cho sĩ quan phụ tá chuyển tin tức tới chỗ Thiên Cơ.
"Thành chủ đại nhân, ngài nói là Thiên Cơ điện hạ đang ở tại Tề giới?"
Chung Bình Sa nghe thấy Ngụy Phương Khinh nói chuyện với sĩ quan phụ tá, khuôn mặt kinh ngạc xen lẫn vài phần kích động.
"Ừ !"
Ngụy Phương Khinh chẳng qua là đáp một tiếng, cũng không có nhiều lời.
Vẻ mặt Chung Bình Sa càng thêm phong phú, ở trong Vạn Tượng Cảnh có người nào không biết danh hiệu Thiên Cơ? Coi như là trận doanh Hồn Hoàng cũng phải tôn xưng vị nữ tử này là nữ Chiến thần, đây không chỉ vì thân phận nàng tôn quý dị thường, nguyên nhân chủ yếu nhất là thực lực của nàng vốn không có địch thủ trong thế giới nhân loại.
Trận doanh Hồn Hoàng là lực lượng cao cấp nhất Vạn Tượng Cảnh, mỗi người trong đó đều là bá chủ một phương. Nhưng mà mỗi vị bá chủ cũng có chênh lệch thực lực.
Chung Bình Sa chỉ là một gã hạ niệm Hồn Hoàng, đứng trước mặt Thiên Cơ cũng giống như con ruồi hơi mập mà thôi. Nàng tiện tay đập một cái là nát bét như tương.
Đừng nói là Thiên Cơ, những Cơ nữ dưới trướng nàng đều danh tiếng lan xa, thực lực mạnh mẽ trên dưới thành chủ, cung chủ các thế lực lớn. Không có một người nào dễ trêu chọc.
Bên trong Tề giới cấp tám, ba người Chung Bình Sa xem như là Hồn Hoàng tầng lớp dưới cùng. Địa vị thành chủ Ngụy Phương Khinh còn cao hơn bọn họ một, hai cấp, thế mà thành chủ cũng phải cung kính đối với Thiên Cơ.
Nghĩ đến tiểu nha đầu kia lại là nhiệm vụ do Thiên Cơ tự mình truyền lệnh, Chung Bình Sa thật sự muốn tự vỗ cho mình một cái bạt tai. Nếu như hắn giao tiểu nha đầu cho Thiên Cơ, nói không chừng sẽ có cơ hội chui vào dưới trướng nàng, từ đó địa vị hắn một đường bay lên thẳng tắp.
"Lưu Vũ Minh chết tiệt, làm mất đi cơ hội lập công với Thiên Cơ rồi."
Chung Bình Sa âm thầm tức giận.
Thiên Cơ từ trước đến giờ đều là thần long ẩn mình trong mây, đây rõ ràng là cơ hội ngàn năm một thuở gặp nàng. Chung Bình Sa bây giờ oán hận muốn tự tay mình chém chết Lưu Vũ Minh ngay tại chỗ.
Mặt đông Tề giới.
Bạch Yểm Ma vẫn còn thương thế trên người, trong thời gian ngắn không thể nào hồi phục như cũ. Tốc độ nó chỉ bằng một nửa trước kia, nhưng vì muốn đuổi theo Vương, nó không muốn trì hoãn ở chỗ này quá lâu.
Nó biết Vương một mực đi về phía đông, chỉ việc phi hành theo hướng đó nhất định là có thể hội hợp với Vương của mình.
"Nói như vậy, gần đây Ma Nhân tin đồn không phải là ngươi. Hẳn là Vương của các ngươi a…aa ?"
Tiểu thiếu nữ nằm gục trên lưng Bạch Yểm Ma, lẩm bẩm tự hỏi.
Một con Bạch Yểm Ma hoang dã lại cõng một người thiếu nữ trên lưng vội vàng bay đi. Nếu bị người khác thấy được nhất định sẽ cực kỳ ngạc nhiên, cho rằng đây là kỳ tích hiếm thấy. Bởi vì Bạch Yểm Ma hoang dã tràn đầy tà tính, sâu trong nội tâm chúng nó luôn có địch ý với tất cả chủng tộc khác.
Cho dù đã ký kết hồn ước với chúng nó vẫn luôn đề phòng cẩn thận, trong quá trình trưởng thành lột xác rất có thể phát sinh tình huống thôn phệ linh hồn chủ nhân.
Thế nhưng, tiểu mỹ nữ nằm trên lưng Bạch Yểm Ma vô cùng thoải mái, hồn nhiên không biết sợ là gì. Ngược lại bộ dạng hình như rất quen thuộc, có lẽ nàng đã quen với việc giao tiếp các loại Hồn sủng hoang dã.
Sự thật đúng là như thế, tiểu mỹ nữ này từ khi mới sinh ra đời thường xuyên tiếp xúc với đủ loại chủng tộc Hồn sủng hoang dã. Trên người nàng có khí chất bẩm sinh thu hút Hồn sủng, từ đó sinh ra lực tương tác khiến cho chúng nó giảm bớt lòng cảnh giác đối với nàng. Thậm chí chung đụng lâu dài còn có tâm ỷ lại, giao hảo rất tốt, mỗi khi bị thương đều tìm tới nàng nhờ chữa trị.
Thật ra trong thế giới nhân loại cũng có không ít người sở hữu thiên phú kỳ lạ. Thí dụ như một ít Hồn sủng sư có thể chất hoặc thiêu phú thuộc tính đặc thù, nếu như thu nhận và chỉ huy Hồn sủng thuộc tính phù hợp sẽ gia tăng lực chiến đấu.
Lại có Hồn sủng sư trời sinh khí tức ôn hòa, dễ dàng tiếp cận Hồn sủng hoang dã. Từ đó tỷ lệ ký kết hồn ước cũng tăng lên một mảng lớn.
Dĩ nhiên, nữ tử này có thiên phú bẩm sinh vượt xa bình thường rồi, ngay cả Hồn sủng cao đẳng đế hoàng có trí tuệ cao cũng bỏ đi lòng phòng bị đối với nàng.
"Khặc !”
Hình như Bạch Yểm Ma đã nhận ra tung tích của Vương. Nó vội vàng tăng tốc đuổi theo, hơn nữa cố ý nhắc nhở tiểu thiếu nữ phải cung kính với Vương, nếu không sẽ bị giết chết.
Tiểu thiếu nữ cuối cùng vẫn là nhân loại, bởi vì nàng trị liệu thương thế cho nó. Bạch Yểm Ma mới tạo cơ hội cho nàng gặp được Vương giả của chúng nó.
"Đừng sợ, trước kia những bằng hữu của ta cũng mạnh như Vương của các ngươi. Có một số thậm chí tàn bạo hơn nữa kìa, nhưng mà chúng nó không bao giờ nổi giận với ta."
Tiểu mỹ nữ nở nụ cười hiện ra hai lúm đồng tiền vô cùng khả ái, đúng là không biết sợ hãi là gì.
Nếu đổi lại là bất kỳ Hồn Hoàng nào gặp phải Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng cũng bị dọa cho sợ hãi tái mặt rồi. Thế mà tiểu mỹ nữ quả thật kỳ lạ, có lẽ đây là nguyên nhân chủ yếu làm cho Thiên Cơ cảm thấy hứng thú.
"Bạch Yểm Ma, phía sau chúng ta hình như có người đuổi theo."
Tiểu mỹ nữ quay đầu lại liền phát hiện một sinh vật màu xám tro sải rộng hai cánh đuổi theo rất gấp.
"Khặc khặc !"
Bạch Yểm Ma nhìn lướt qua, Dị Đồng lập tức khóa định sinh vật kia.
"Là một đầu Hồn sủng Vũ tộc - Độn Vũ Yêu Hoàng, cấp bậc ngang với ngươi. Nhưng tốc độ phi hành nhanh hơn ngươi rất nhiều."
Tiểu mỹ nữ chỉ liếc một cái là nhận ra lai lịch sinh vật kia.
Bạch Yểm Ma bởi vì còn mang thương thế trên người, cho nên tốc độ giảm xuống vài phần. Bây giờ nhìn thấy Độn Vũ Yêu Hoàng đuổi theo, lập tức thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh nhanh chóng bay về phía Vương của nó.
"Tại sao cao thủ nhiều như vậy? Mới có một tháng lại xuất hiện thêm một nhóm Hồn Hoàng."
Tiểu thiếu nữ nghĩ thầm trong lòng.
Tiểu thiếu nữ cho rằng mình ẩn giấu rất tốt, hẳn là trà trộn trong thế giới nhân loại một đoạn thời gian dài cũng không thành vấn đề. Thế nhưng, lúc này nàng lại có cảm giác đám người kia tới là vì mình.
Hơn nữa, nàng tin tưởng đám truy binh chắc chắn sẽ không bỏ qua chỉ vì đại dương cách trở. Không bao lâu sau, cái đám người thực lực cường đại kia sẽ xuất hiện ở nơi này, tiếp tục truy đuổi nàng giống như chó điên.
Khí chất đặc thù của tiểu thiếu nữ không có hiệu quả đối với nhân loại, cho nên cử chỉ sáng suốt nhất chính là nương tựa vào thế lực Hồn sủng hoang dã.
Thực lực Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng mạnh hơn Độn Vũ Yêu Hoàng một cấp bậc, nhưng tốc độ lại không thể sánh bằng đối phương.
Song phương càng lúc càng gần, Độn Vũ Yêu Hoàng rút ngắn khoảng cách chỉ còn lại bốn ngàn thước. Tiểu thiếu nữ đã có thể nhìn thấy một nam tử trung niên xa lạ đang nhìn mình chằm chằm.
Ở bên cạnh nam tử trung niên chính là Chung Bình Sa béo như heo. Lc này hai mắt Chung Bình Sa phát ra tia sáng nóng rực, nhìn nàng giống như là một bữa tiệc lớn đầy đủ sơn hào hải vị. Vì thế tiểu mỹ nữ bỗng nhiên có cảm giác ớn lạnh, khẽ rùng mình một cái.
"Những người này tại sao đuổi theo ta không tha? Chẳng lẽ có quen biết với đám loạn quân kia? Bọn họ thò tay tới nơi này từ khi nào? Nhóm Tang Vệ đã chết hết tại Thiên Hạ Cảnh và Vạn Tượng Cảnh rồi hay sao? Hay là có người mật báo?"
Tiểu thiếu nữ cắn chặt hàm răng, vội vàng suy nghĩ đối sách. Mắt thấy những người đó càng đuổi càng gần, trong lòng nàng thấp thỏm bất an.
Nàng đã bỏ trốn đến tận nơi này vẫn bị truy binh theo sát, xem ra thế giới này đã không còn chỗ nào cho nàng dung thân rồi.
"Bạch Yểm Ma, mau đi gặp Vương của ngươi. Bọn họ tới tìm ta !"
Tiểu thiếu nữ nhỏ giọng nói với Bạch Yểm Ma.
Từ ánh mắt của Chung Bình Sa và Ngụy Phương Khinh, nàng đã cho ra đáp án này. Mặc dù thực lực Bạch Yểm Ma đã là cao đẳng đế hoàng, nhưng nó đang bị thương, không thể nào đánh lại Độn Vũ Yêu Hoàng và gã nam tử trung niên kia.
"Khặc khặc !"
Bạch Yểm Ma bỗng nhiên ngừng lại, dùng ánh mắt tức giận nhìn vào Độn Vũ Yêu Hoàng. Nếu như không bị thương, nói thế nào nó cũng muốn đốt trụi lông trên người Độn Vũ Yêu Hoàng.
"Ha ha ha, còn muốn chạy? Tiểu nha đầu, ngươi đúng là làm ta bất ngờ đó! Chỉ mới mấy ngày đã tìm được Ma Nhân trợ giúp ngươi."
Chung Bình Sa cười phá lên.
Lúc trước thật ra ba người Chung Bình Sa đã tìm được dấu vết tiểu thiếu nữ và Bạch Yểm Ma lưu lại. Nhưng thực lực Bạch Yểm Ma quá mạnh, bọn họ căn bản không dám tiếp cận. Bây giờ thành chủ Ngụy Phương Khinh đích thân ra trận, coi như là Ma Nhân cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Nghĩ đến sau này mình sẽ có cơ hội gặp mặt Thiên Cơ, nụ cười trên mặt Chung Bình Sa lại càng rạng rỡ.
"Khặc ~!"
Bạch Yểm Ma tính tình ương bướng, coi như là bị thương cũng phải đánh một trận thống khoái. Ma diễm trên người nó từ từ buông thả …
Sắc mặt Ngụy Phương Khinh rất trầm trọng, ánh mắt ngó chừng Ma Nhân lộ vẻ khó tin. Vốn tưởng rằng thực lực Ma Nhân chỉ là trung đẳng đế hoàng, hắn có thể thoải mái hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng lại không phải thứ dễ trêu.
Sinh vật cao đẳng đế hoàng thường sống trong Mê giới cao cấp, nơi mà nhân loại không dám xâm nhập quá sâu. Địa phương thường thấy nhất là Cấm Vực, nhưng hắn không hiểu tại sao ở trong thế giới nhân loại lại xuất hiện sinh vật cường đại như thế.
Sắc mặt Ngụy Phương Khinh khó coi là bởi vì hắn nghĩ đến hậu quả nếu như đầu Bạch Yểm Ma này chạy đến Tề thành. Nó buông thả một cái kỹ năng dư sức mạt sát một mảng lớn thường dân. Tường thành đối với nó chỉ là vật bài biện, hoàn toàn không có một chút tác dụng.
"Lùi lại chút !"
Ngụy Phương Khinh nhìn lướt qua Chung Bình Sa.
Chung Bình Sa vẫn cho rằng đầu Bạch Yểm Ma kia chỉ là trung đẳng đế hoàng, nhưng thời điểm đối phương buông thả khí tức lại là cao đẳng đế hoàng làm cho hắn sợ hãi không dứt
Trong lòng hắn âm thầm may mắn, hoàn hảo lúc ấy không có kích động truy tung, bằng không ba người bọn họ đã bị diệt sát rồi.
Ngụy Phương Khinh hiển nhiên sẽ không để cho Dực hệ Độn Vũ Yêu Hoàng đơn đấu với Bạch Yểm Ma. Hắn lập tức niệm chú ngữ triệu hồi đầu Hồn sủng cao đẳng đế hoàng thứ hai.
Ngụy Phương Khinh tổng cộng có ba con Hồn sủng cao đẳng đế hoàng, hắn nghĩ rằng chỉ huy hai con chủ sủng đối phó Bạch Yểm Ma bị thương hẳn là chà xát có thừa rồi.
Ngụy Phương Khinh triệu hoán Hồn sủng có tên là là Phù Sinh.
Phù Sinh: Thực Vật giới - Đằng hệ - Phù Sinh tộc.
Phù Sinh là Thực Vật giới Hồn sủng, chỗ đặc thù là nó có thể trôi nổi lơ lửng ở trên không trung, năng lực di động tương đối linh hoạt. Mặc dù không bằng Yêu Linh nhưng trên một trình độ nhất định có thể giảm bớt uy hiếp dưới mặt đất. Đồng thời còn có xúc tua giống như dây leo Thực Vật giới Hồn sủng tạo thành phòng ngự.
Ngoại hình Phù Sinh tương tự nhân sâm, xúc tua phía dưới tương tự sứa biển. Sau khi Ngụy Phương Khinh triệu hoán ra liền lơ lửng phía trên đầu Độn Vũ Yêu Hoàng.
Ngụy Phương Khinh là một gã Hồn sủng sư kinh nghiệm phong phú, như thế nào lại không biết Thực Vật giới Hồn sủng gặp phải Bạch Yểm Ma sẽ phải nhượng bộ lui binh. Hắn sở dĩ triệu hoán Phù Sinh là vì kỹ năng Thủy hệ của nó, tác dụng chủ yếu là giảm bớt thương tổn Hỏa hệ.
Thông thường, phần lớn Hồn sủng sư thu nhận một đầu Thực Vật giới Hồn sủng cực phẩm sẽ không ngần ngại đập thêm ít tiền cho nó có thêm Thủy phó thuộc tính. Như vậy đến khi chiến đấu không đến nổi bị Hỏa hệ Hồn sủng khắc chế quá lớn, hơn nữa Thủy hệ có rất nhiều công dụng như là tước nhược, xung kích, tinh lọc...v…v
Nhìn thấy Phù Sinh cao đẳng cấp đế hoàng xuất hiện, Chung Bình Sa trốn đi rất xa lập tức nịnh nọt mấy câu. Ngụy Phương Khinh không thèm để ý tới hắn, phát ra mệnh lệnh công kích đối với Hồn sủng của mình.
Đại đa số Bạch Yểm Ma tính tình táo bạo, không biết quy củ, phương thức tác chiến là gì. Hễ bộc phát chiến đấu khẳng định đâm đầu lao tới không chết không thôi. Cho dù thực lực của đối phương mạnh hơn cũng không lùi bước.
/1793
|