Sủng Mị

Chương 838: Quyết chiến

/1793


Tất cả Hồn Hoàng biết thời gian trôi qua rất lâu rồi, những dũng sĩ có khả năng thức tỉnh Thánh sủng cổ xưa cũng đã hoàn thành, những người chưa xuất hiện rất có thể đã chết.

Chẳng qua là bọn họ còn chưa chuẩn bị tinh thần đối diện với sự thật này. Bởi vì kết quả đã được dự báo trước từ lâu, bất kể trận chiến này có thắng lợi hay không, Bất Hủ thành tất nhiên đại loạn, nguyên khí tổn thương trầm trọng không biết phải mất bao nhiêu năm mới khôi phục lại như cũ.

Nếu thắng còn đỡ, bọn họ có thể dựa vào lực chấn nhiếp của Thánh sủng cổ xưa bình ổn bạo loạn trong Bất Hủ thành, sau đó tất cả Hồn Hoàng đồng tâm hiệp lực phong ấn đám sinh vật tù tội kia trở lại. Trong quá trình này không thể tránh khỏi hi sinh, nhưng Thiên Hạ thành và thế giới nhân loại sẽ được yên ổn.

Lỡ may trận doanh Thánh sủng thất bại, đám sinh vật đầu lĩnh sẽ dẫn đại quân xông phá Vong Giới môn, sau đó tiến hành hủy diệt Thiên Hạ thành. Đến lúc đó mới đúng là tai nạn ngập đầu, thậm chí những địa giới chung quanh sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, nhân loại tử thương vô số kể.

Có lẽ nhân loại cuối cùng vẫn có thể giành thắng lợi, nhưng khi đó Thiên Hạ thành đã không còn là Thiên Hạ thành, lực lượng tổng thể của Thiên Hạ Cảnh sẽ giảm xuống trầm trọng.

Thậm chí còn có một chuyện nguy hiểm hơn nữa, đó chính là Thiên Ma Trùng đế quốc lợi dụng cơ hội bộc phát chiến tranh quy mô lớn. Nếu như chuyện này thật sự phát sinh, vậy thì Thiên Hạ Cảnh rất có thể sẽ bị tiêu diệt, từ lãnh thổ nhân loại biến thành địa phương hoang dã. Hoặc có thể nói là Cấm Vực chính thức mở rộng, lấn sâu vào bản đồ nhân loại.

Một địa cảnh bị tiêu diệt là tai nạn cực kỳ đáng sợ, dân số mỗi địa cảnh thông thường lên tới hàng trăm triệu, thậm chí là hàng tỷ người. Cho dù liều mạng chạy trốn thì có thể thoát được bao nhiêu?

Hết thảy những điều đó có liên quan trực tiếp đến trận đại chiến giữa Thánh sủng và sinh vật đầu lĩnh sắp sửa bộc phát. Bất luận người nào cũng khó lòng giữ vững bình tĩnh, trận đánh này quá mức trọng đại rồi.

Đây là gánh nặng đè lên vai trận doanh Hồn Hoàng, bọn họ không nhịn được hô hấp dần dần chậm lại.

Hết lần này tới lần khác trận chiến ảnh hưởng tới đại cục ngàn năm chỉ có thể dựa vào ba đầu Thánh sủng cổ xưa và một người thanh niên.

Người nào cũng biết sinh vật đầu lĩnh đáng sợ, lực chiến đấu cường hãn kinh người.

Bọn họ không tưởng tượng ra nổi một người thanh niên lấy dũng khí từ nơi nào, lại dám đứng yên tại chỗ chờ đám sinh vật đầu lĩnh tới gần.

"Sở Thần, hình như hắn không có ý định rời khỏi !"

Thánh sủng và đầu lĩnh chiến đấu ở cấp bậc quá cao, trừ phi là nhân vật cấp trưởng lão trở lên mới miễn cưỡng đánh một trận, nhân vật cấp nguyên lão mới đủ sức một chọi một. Nhưng ở trong Thánh điện lúc này có bao nhiêu nguyên lão? Chỉ có duy nhất Liễu Băng Lam mới đạt tới trình độ này mà thôi.

Về phần Hồn Hoàng trẻ tuổi lẫn trung niên, bọn họ chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn vào, cho dù liên thủ cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Bất kể Sở Mộ lập được bao nhiêu công lao trong trận tai nạn này, hắn cuối cùng vẫn là một gã Hồn sủng sư khống chế sơ đẳng đế hoàng. Hành vi sáng suốt nhất chính là mau chóng rời khỏi khu vực này, chạy trốn càng xa càng tốt.

Mọi người không có cách nào hiểu được tại sao Sở Thần lại trấn định như thế, đồng thời lại càng khó hiểu khi ba con Thánh sủng cũng trầm mặt không nói.

Liễu Băng Lam lẳng lặng nhìn xuống Đảo Ảnh Tuyền, ánh mắt nàng vẫn luôn tập trung vào khuôn mặt cương nghị của nhi tử.

Hiện tại tâm tình nàng rất phức tạp. Nếu như có đủ lực lượng xé rách không gian tạo thành thông đạo đi tới Bất Hủ thành, nàng sẽ xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ không chút do dự. Nàng không muốn để cho nhi tử mình gánh vác nhiệm vụ nặng nề như vậy, trận chiến này vốn không thuộc về hắn. Thế giới của hắn là ở tương lai, hắn còn trẻ, tiền đồ vô hạn, không nên tử vong vô ích như thế.

Băng Lam suy nghĩ mông lung, rồi bỗng nhiên giật mình chợt tỉnh. Nàng hồi tưởng lại hơn hai mươi năm trước, Sở Mộ vừa mới ra đời không lâu.

Mấy năm đầu tiên, Sở Mộ vẫn ở bên cạnh Băng Lam. Nhưng bởi vì thân phận nàng tương đối đặc thù, cho nên công việc chăm sóc Sở Mộ được giao cho lão bộc và thị nữ, thậm chí mười mấy ngày nàng cũng không gặp mặt nhi tử mình một lần.

Đối với một đứa trẻ mới sinh, mẫu thân chiếu cố mới là trọng yếu nhất. Có thể nói từ khi hắn ba tuổi, Băng Lam phát hiện tính cách đứa bé này vô cùng kỳ dị, hắn không nói lời nào, không khóc, không náo, không chơi đùa, không hỏi…

Trên thực tế, khi đó Liễu Băng Lam vẫn còn rất trẻ, nàng chưa tới hai mươi nên kinh nghiệm không nhiều. Nàng chỉ mơ hồ nhận ra đứa bé này có vẻ xa lạ với mình, giữa hai người tồn tại một bức màn ngăn cách vô hình.

Sau này, bởi vì phụ thân Sở Thiên Mang phạm phải tội lỗi nào đó mới bị cấm túc ở trong La vực nho nhỏ. Lúc đó Sở Thiên Mang dứt khoát mang Sở Mộ theo bên cạnh mình.

Trong quãng thời gian này, cách vài ba năm Băng Lam sẽ đến Cương La thành thăm hai người. Nàng phát hiện Sở Mộ đi theo Sở Thiên Mang trở nên hoạt bát hơn rất nhiều, biểu hiện dần dần giống với đám bạn đồng niên, nhưng mà cảm giác xa lạ giữa hai người càng lúc càng lớn.

Cho tới bây giờ, Sở Mộ đã trưởng thành, đã là Hồn Hoàng trẻ tuổi nhất Thiên Hạ Cảnh, Liễu Băng Lam vẫn không có cách nào hiểu rõ nội tâm của hắn.

Nói cách khác, Sở Mộ ngay từ nhỏ đã bị ép trưởng thành quá sớm, cho nên thế giới nội tâm của hắn rất phức tạp, lại còn đóng kín cự tuyệt tiếp xúc với bên ngoài. Chính vì thế, một vị mẫu thân không hợp cách như Liễu Băng Lam làm sao hiểu được?

Tựa như giờ phút này, nàng nghĩ mãi không biết tại sao Sở Mộ quyết định chiến đấu. Hắn có thể tìm một nơi an toàn từ từ chờ đợi, bản thân hắn có hủ khí căn bản không lo lắng vấn đền sinh vật phong ấn công kích.

Nhưng mà, lúc này hắn đứng ở trên lưng Mính Tiên Điểu không nói một lời, chỉ có ánh mắt nghiêm nghị ngó chừng đám mây yêu khí tới gần.

Đúng là Sở Mộ có biện pháp rời đi, không cần phải tham gia trận chiến này. Bất kể phương nào chiếm ưu thế, Vong Giới môn cuối cùng vẫn phải mở ra, khi đó hắn sẽ rời khỏi dễ dàng, thậm chí không cần liều mạng sử dụng Bán Ma hóa.

Nhưng Sở Mộ biết rõ một điều, Băng Lam và những cường giả Hồn Hoàng bên ngoài kia khẳng định sẽ dùng thân mình che chắn trước cửa Vong Giới môn, bọn họ cam tâm tình nguyện hi sinh tính mạng vì Thiên Hạ thành giống như Hàn Kim Lăng, Lâm Triết.

Khi hắn còn nhỏ, Sở Thiên Mang đưa hắn bước vào thế giới Hồn sủng sư huyễn lệ, tràn đầy khát vọng chứ không phải sinh linh đồ thán. Sở Mộ hít sâu một hơi, Bất Hủ thành trong mắt hắn là địa ngục trần gian, lúc này hắn chợt nghĩ tới gia tộc mình xém chút nữa suy sụp ở trong Tai Hoàng. Vì thế, nội tâm hắn dần dần kiên định.

Sở Mộ sẽ không đi làm anh hùng, bởi vì anh hùng nhất định là chết sớm. Nhưng hắn có chỗ dựa rất lớn, một khi Bán Ma hóa sẽ nắm giữ lực lượng đế hoàng đỉnh phong, tại sao phải sợ hãi rụt rè không dámi chiến đấu?

Tạo nên anh hùng không phải là tinh thần cao thượng hay thực lực cường đại chí cực, mà là thời thế.

Bây giờ thời cơ đã chín mùi, Sở Mộ bắt buộc phải đánh một trận.

Mạnh nhất Bất Hủ thành.

Sở Mộ theo đuổi chính là độ cao như thế, cho dù chỉ là giao phong ngắn ngủi, nhưng có thể tự mình lãnh hội cuộc chiến đỉnh cấp này sẽ mang đến ích lợi rất lớn.

Máu huyết trong người Sở Mộ chậm rãi bốc cháy.

Hắn đề cao tinh thần, tín niệm kiên định, ý chí chiến đấu sục sôi.

Hắc ám từ bốn phương tám hướng ập tới, thiên địa tối dần.

Ti Dạ Chiến Hoàng không ngừng khuếch tán lĩnh vực từ từ bao phủ Trấn Yêu Bi.

Trong phương viên gần trăm dặm đã không còn sinh vật nào thực lực dưới cao đẳng đế hoàng rồi. Cấp bậc chiến đấu quá cao, lực lượng chênh lệch quá lớn, cho dù là tập kết thành quân đoàn quy mô lớn cũng hoàn toàn vô dụng.

Nghênh đón hắc ám Thống trị giả chính là một thanh niên Hồn sủng sư bị tước đoạt thiên phú, dựa vào cố gắng của mình và nắm chắc kỳ ngộ bước lên đỉnh vinh quang ngày hôm nay.


/1793

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status