Sở Mộ đã từng nhìn thấy hình vẽ Thất Đồ Thánh Sủng của Hồn Điện, Mính Tiên Điểu cũng không xa lạ với hắn. Nhưng mà so sánh với đầu Mính Tiên Điểu ở trước mắt này, tất cả những Mính Tiên Điểu khác chẳng khác gì chim sơn ca và phượng hoàng. Bao gồm cả Mính Tiên Điểu của nguyên lão cũng thế, hai bên vốn không cùng một cấp bậc, khí tức và thực lực chênh lệch quá xa.
Lông chim trắng như tuyết nhẹ nhàng phiêu động theo làn gió, Sở Mộ phát hiện ánh mắt Mính Tiên Điểu đang nhìn vào mình, giống như là muốn nói điều gì đó.
Sở Mộ bất chợt phát hiện Thánh sủng Mính Tiên Điểu đã thật sự thức, lúc này nó đang tiến tới gần chỗ hắn, con ngươi trong suốt tinh khiết nhìn hắn chăm chú.
"Nghệ !”
Một đạo tin tức tinh thần truyền vào trong đầu Sở Mộ.
Thanh âm nhẹ nhàng như bài ca, rung động như tiếng chuông gió mùa hè, Sở Mộ biết Mính Tiên Điểu đang muốn trao đổi, hắn vội vàng dùng hồn niệm ‘lắng nghe’ Mính Tiên Điểu nói chuyện.
"Trong lòng của ngươi có một con ma quỷ."
Sở Mộ ngây ngẩn cả người.
Trong lòng Sở Mộ quả thật có một con ma quỷ !
Đó là lực lượng Bán Ma chí tà, trải qua Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ lực lượng này càng thêm cường đại, cường đại đến mức vượt ra khỏi khả năng Sở Mộ khống chế, phải dựa vào linh vật Băng hệ điều hòa.
Nhưng mà tại sao ngay lần đầu gặp mặt Thánh sủng Mính Tiên Điểu lại nói với hắn một câu này? Chẳng lẽ nó biết Sở Mộ muốn dùng Bán Ma áp trục?
"Nghệ !”
Thánh sủng Mính Tiên Điểu lại phát ra thanh âm ngân vang.
Sở Mộ phục hồi tinh thần lại, chốc lát sau mới hiểu Mính Tiên Điểu bảo mình leo lên lưng của nó.
Sở Mộ cũng không có nghĩ nhiều, vô cùng dứt khoát tung người nhảy lên lưng Mính Tiên Điểu.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu nhẹ nhàng vỗ cánh, lông vũ trắng toát vẽ đường vòng cung tuyệt đẹp, màn sáng bắt đầu trầm xuống biến thành Tiên quang, dần dần nội liễm vào trong lông vũ trên người Mính Tiên Điểu. Khí tức thần thánh, cao quý trên người nó bỗng nhiên tăng lên gấp bội.
Sau khi màn sáng biến mất, tầm mắt Sở Mộ mới khôi phục bình thường trở lại.
Nhưng mà cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt hắn gây ra thị giác rung động không nói nên lời, Sở Mộ không nhịn được rùng mình một cái.
Chẳng biết từ lúc nào, Tai Chu Đế hình thể khổng lồ đã gần trong gang tấc, cái đầu dữ tợn xấu xí của nó hoàn toàn trái ngược với vẻ thánh khiết của Mính Tiên Điểu.
"Sa sa sa !”
Thanh âm tiểu Chập Long từ trong hồ nước truyền đến, tên tiểu tử này đã thu nhỏ thân thể lại trạng thái ấu sủng, có lẽ nó bị tinh thần Tai Chu Đế áp bách quá lớn, cho nên mới chịu ủy khuất lựa chọn né tránh. Đồng thời cũng không quên ngập San tiểu thư bay đến chỗ Thánh sủng Mính Tiên Điểu, tiểu tử này xem như làm tận trách nhiệm của mình rồi. Nó ném San tiểu thư ngay tại chỗ, vội vội vàng vàng trốn vào trong ngực Sở Mộ tựa như đứa nhỏ bị bắt nạt, hai mắt long lanh vô cùng ủy khuất.
Tiểu Chập Long nói thế nào cũng mới ra đời hai năm, tâm trí vẫn còn non nớt, lấy tính ỷ lại của nó đụng phải Tai Chu Đế y như hung thần ác sát đánh tới đương nhiên là ủy khuất, trong lòng thừa nhận kích rất lớn.
Sở Mộ đứng trên lưng Thánh sủng Mính Tiên Điểu, ôm lấy tiểu Chập Long béo mập dễ thương, vỗ vỗ đầu nó an ủi:
"Tốt lắm, tốt lắm, không có chuyện gì rồi, để Mính Tiên Điểu đại tỷ thu thập nó báo thù cho ngươi."
Từ trên cao nhìn xuống, hai cánh Mính Tiên Điểu nhẹ nhàng huy động, tốc độ vỗ cánh chậm chạp gần như trôi nổi ở giữa không trung. Phía dưới đất là Tai Chu Đế hung tàn, xấu xí đang giương nanh múa vuốt đe dọa.
Lúc trước Sở Mộ chỉ mong tìm được hi vọng sinh tồn dưới lĩnh vực cường đại của sinh vật này, nhất là cái lần nhịp tim gia tốc khiến cho Sở Mộ xém chút nữa mất mạng oan uổng.
Trên thực tế, trong đầu Sở Mộ lẩm bẩm muôn ngàn lần câu nói oán giận, đó là:
"Nếu không phải ta cần để dành lực lượng Bán Ma áp trục, bổn thiếu chủ đã dứt khoát tiêu diệt ngươi rồi."
Bây giờ thời điểm đánh trả rốt cuộc đã đến.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu là do Sở Mộ thức tỉnh, hơn nữa có thêm lực lượng linh hồn câu thông kỳ bí lúc trước. Mặc dù Thánh sủng Mính Tiên Điểu không thể hoàn toàn phục tùng Sở Mộ, nhưng mà Sở Mộ phối hợp hành động cũng không thành vấn đề.
Có Thánh sủng Mính Tiên Điểu ở đây, đầu lĩnh Tai Chu Đế còn có thể lớn lối nữa sao?
"Thức tỉnh !"
“Rốt cuộc đã thức tỉnh !”
"Thánh sủng cổ xưa a...aa! Thật sự là Thánh sủng cổ xưa !"
“Tốt quá rồi !”
Đám Hồn Hoàng không uổng công cầu nguyện, thông qua Đảo Ảnh Tuyền cuối cùng đã nhìn thấy Thánh sủng Mính Tiên Điểu xuất hiện.
Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong từ xưa tới nay đều là tồn tại thần bí khó lường. Trong số Hồn Hoàng có mặt tại nơi này, chỉ có mỗi Băng Lam khống chế Hồn sủng thực lực cường đại cỡ này. Những người khác vẫn luôn có khát vọng và kính ý, tuyệt đối không dám khinh nhờn.
Khí tức Thánh sủng Mính Tiên Điểu, mạnh hơn đế hoàng đỉnh phong bình thường mấy phần. Các vị Hồn Hoàng thế hệ trước lúc này lộ vẻ kích động, ánh mắt nhìn tới Thánh sủng tràn đầy tôn kính, lại càng không cần phải nói đến đám Hồn Hoàng trẻ tuổi rồi. Có thể nói Thánh sủng cổ xưa chính là sinh vật cường đại nhất mà bọn họ từng thấy qua.
Giờ phút này, máu huyết trong người đám Hồn Hoàng sôi trào từng đợt, theo đuổi lực lượng chí cao, theo đuổi Hồn sủng chí tôn chính là ước vọng của bất kỳ người nào có mặt tại nơi này. Trong số bọn họ có ai chưa từng trải qua gian lao khổ ải, có ai chưa từng hiểm tử hoàn sinh? Cảnh giới Hồn Hoàng không phải cứ ngồi ở nhà nuốt đan dược tu luyện là có.
Bây giờ tận mắt chứng kiến lực lượng đỉnh phong ở trước mặt, bọn họ làm sao giữ vững tâm thái bình thường?
Có thể nói Thánh sủng Mính Tiên Điểu chính là ước vọng cao nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư.
Sở Mộ bây giờ đứng trên lưng Thánh sủng Mính Tiên Điểu cũng đại biểu cho suy nghĩ trong nội tâm của bọn họ. Bản thân Sở Mộ cũng có khát vọng nắm giữ lực lượng chí cao này trong tay.
Thế nhưng, Sở Mộ may mắn hơn đám Hồn Hoàng kia rất nhiều, ít nhất hắn có thể tự mình cảm nhận được lực lượng và khí tức của Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong rất gần. Thậm chí có thể chỉ huy nó đánh một trận thống khoái với siêu cấp đầu lĩnh.
"Tê tê tê tê tê tê !"
Tất cả ánh mắt của Tai Chu Đế tinh lập tức khóa định Thánh sủng Mính Tiên Điểu ở giữa không trung, thanh âm của nó rít lên bén nhọn chói tai mang theo chấn động tinh thần cường đại. Sợ rằng những sinh vật cấp thấp nghe thấy tiếng rít này sẽ lập tức thủng màng nhĩ, mạch máu nổ tung mà chết.
"Rống rống rống !"
Tiểu Chập Long nằm ở trong ngực Sở Mộ, có Mính Tiên Điểu sử dụng Tiên quang bảo vệ nên nó không hề e ngại. Mính Tiên Điểu còn chưa có thị uy, tiểu Chập Long đã nhanh chóng gầm lên khiêu khích Tai Chu Đế.
"Tê tê tê !"
Tai Chu Đế lập tức nổi giận đùng đùng, khí thế Thánh sủng Mính Tiên Điểu đè ép nó một bậc, nhắm tới nó kêu kêu gọi gọi coi như xong, còn cái đầu tiểu tử Long tộc này là thứ gì lại dám hô to gọi nhỏ?
Hiển nhiên Tai Chu Đế đã bị tiểu Chập Long chọc tức, tựa hồ đang nhớ lại trước đó không lâu hình như tiểu tử này ẩn nấp trong góc né tránh nó.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu thấy Tai Chu Đế đến bây giờ còn dám cuồng ngạo ở trước mặt mình, nó lập tức phát ra tiếng thét tức giận.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu rõ ràng ra lệnh cho Tai Chu Đế tự giác chạy trở về phong ấn, nếu không nó sẽ kết thúc tính mạng Tai Chu Đế.
Tai Chu Đế rất vất vả mới trốn ra ngoài, nói gì cũng không muốn trở lại phong ấn chết tiệt kia, Thánh sủng cổ xưa thì thế nào? Bây giờ Bất Hủ thành là địa bàn của nó và ba đại đầu lĩnh khác làm chủ, còn chưa tới phiên một đầu Mính Tiên Điểu hò hét thị uy.
"Nhiều lời vô dụng, diệt nó !"
Sở Mộ cũng là người huyết tính mười phần, lập tức dùng hồn niệm nói với Thánh sủng Mính Tiên Điểu.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu triển khai cánh chim, tốc độ phi hành mau kinh người, cơ hồ nháy mắt đã bay vòng quanh Tai Chu Đế mấy vòng.
Quỹ tích Mính Tiên Điểu bay qua lưu lại Tiên quang đặc thù, sau đó lực lượng dần dần ngưng tụ lại biến thành một cái Thánh hoàn hoa lệ.
Bên trong Thánh hoàn trong loáng thoáng có thể nhìn thấy vô số hình ảnh Quang dực tổ hợp lại.
"Đây là kỹ năng giam cầm của Mính Tiên Điểu ?"
Sở Mộ mơ hồ nhận ra lai lịch của kỹ năng này.
Lúc trước Sở Mộ đã từng thấy các thành viên Hồn Điện khống chế Mính Tiên Điểu thi triển chiêu này, Hồn sủng của bọn họ thi triển Quang Dực Lao Lung nhiều lắm chỉ hiện ra một đạo Quang ảnh. Sau khi chạm vào thân thể địch nhân sẽ co rút lại tạo thành hiệu quả trói buộc.
Thánh sủng chính là Thánh sủng, thi triển kỹ năng không những chói mắt lại còn gia trì Tiên quang đặc thù. Hơn nữa bên trong Thánh hoàn ẩn chắ vô số Quang ảnh, sau đó hợp thành vòng tròn xiềng xích khổng lồ, ngay cả Tai Chu Đế hình thể khổng lồ cũng bị bao trùm kín kẽ.
Tốc độ Thánh sủng Mính Tiên Điểu quá nhanh, sau khi đối phương buông thả kỹ năng thì Tai Chu Đế mới chuyển cái đầu dữ tợn qua.
Tai Chu Đế hiển nhiên không có cách nào né tránh kỹ năng Quang Dực Lao Lung, tốc độ của nó quá chậm không thể so sánh với đối phương, chỉ có thể vung mấy cặp chân như Cự liêm điên cuồng chém tới Thánh hoàn, hẳn là nó muốn đánh một hơi chặt đứt kỹ năng giam cầm kia.
Tai Chu Đế công kích uy lực khủng bố, mỗi một lần huy vũ lưỡi hái là có thể lưu lại trên mặt đất vết chém dài mấy trăm thước. Tần số huy động Cự liêm cực nhanh, trong vòng vài giây đã hoàn toàn biến đổi địa hình chung quanh, mặt đất bị tàn phá nứt nẻ chằng chịt, hố to hố nhỏ đan xen lẫn nhau kéo ra thật xa.
"Xẹt xẹt xẹt !"
Trong quá trình Quang Dực Lao Lung co rút lại bị Tai Chu Đế công kích tổn hại vài ba phần, nhưng cuối cùng vẫn thành công khóa chặt tám cái chân của Tai Chu Đế.
Thân thể Tai Chu Đế vốn là Chu tộc, tám cái chân bị giam cầm lập tức trầm xuống, áp lực mạnh mẽ khiến cho đại địa lún xuống vài thước.
"Trước tiên chém chân nó !"
Tai Chu Đế di động và công kích chủ yếu dựa vào tám cái chân đáng sợ kia, nếu không giải quyết thứ vũ khí như lưỡi hái này, cho dù Mính Tiên Điểu có thắng cũng là thắng thảm.
Sau khi giam cầm Tai Chu Đế thành công, Thánh sủng Mính Tiên Điểu nhanh chóng hạ xuống, Tiên quang trên người nở rộ biến thành một đạo Lưu tinh đánh tới.
"Xẹt !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu thi triển kỹ năng gây ra lực sát thương cũng không thua kém Tai Chu Đế, Dực Tinh Trảm không chỉ trực tiếp chặt đứt một cái chân Tai Chu Đế, mà còn thuận thế vượt qua hồ nước bên cạnh Trấn Yêu Bi, chém thẳng vào trong khu vực mộ bia phong ấn cách đó thật xa.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu đánh ra một đòn Dực Tinh Trảm uy lực kinh người, nếu như nơi này có quân đoàn Hồn sủng quân chủ đỉnh phong tồn tại khẳng định sẽ bị tàn sát một mảng lớn.
Thời điểm Trấn Yêu Bi phong ấn Mính Tiên Điểu rung chuyển, khu vực lân cận đã xuất hiện rất nhiều sinh vật phong ấn và sinh vật thủ giới, nhưng chúng nó chỉ dám đứng ở xa xa nhìn tới.
Mới đầu Sở Mộ còn nghi ngờ tại sao sinh vật thủ giới lại giúp Tai Chu Đế tạo phản, chúng nó vốn đảm nhiệm trọng trách thủ vệ phong ấn trong Bất Hủ thành cơ mà?
Nhưng mà bây giờ hắn tự mình chứng kiến lực phá hoại của Mính Tiên Điểu và Tai Chu Đế, Sở Mộ coi như hiểu được vấn đề nằm ở chỗ nào. Nếu không có thực lực cao đẳng đế hoàng, chỉ cần dám bước vào phạm vi mười dặm chiến trường, chỉ riêng lực xung kích của kỹ năng cũng có thể tất sát cả đám, tuyệt đối không có lực chống đỡ.
"Tê tê tê tê tê tê !"
Tai Chu Đế bị chém một chân kêu lên thống khổ, tiếng thét của nó biến thành sóng âm cuồn cuộn đánh văng Thánh sủng Mính Tiên Điểu ra ngoài xa.
Lực lượng chấn động cũng không dễ chịu lắm, cho dù Thánh sủng Mính Tiên Điểu đã gánh chín phần uy lực, cho dù Sở Mộ đã có Thánh quang bảo vệ, nhưng lực lượng biến thái này đánh vào khiến cho Sở Mộ chịu không nổi, trái tim như bị một ngọn núi lớn đè xuống cực kỳ khó chịu.
"Nó sắp phá vỡ giam cầm rồi."
Mính Tiên Điểu vỗ cánh từ từ ổn định thân hình, Sở Mộ chợt phát hiện Tai Chu Đế đang tụ tập lực lượng chuẩn bị nát bấy Thánh hoàn.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu mạnh mẽ vỗ cánh, Thánh quang bao quanh thân thể bắt đầu tản ra, từng cọng lông chim từ từ phân hóa
Mỗi một cọng lông chim chớp lóe Thánh quang, sau đó luồng năng lượng đặc thù này chậm rãi bay ra xoay vòng quanh thân thể Mính Tiên Điểu.
Hình thể Thánh sủng Mính Tiên Điểu dài hơn hai mươi thước, lông chim kích thước cũng không lớn nhưng chiếm cứ ưu thế số lượng. Trải qua một đợt phân hóa đã tạo thành tấm lưới Thánh quang dày đặc, khí thế đề thăng trên diện rộng.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu gào thét một tiếng, nhất thời vô số Thiên Vũ tung bay đầu trời, số lượng hàng ngàn hàng vạn giăng kín không gian, tất cả đồng loạt chỉa mũi nhọn về phía Tai Chu Đế.
Chỉ có mưa sa mới có thể rửa sạch đại địa, vào lúc này Mính Tiên Điểu thi triển kỹ năng hàm chứa lực lượng sắc bén không gì không phá.
Bất kỳ một đạo Thiên Vũ nào cũng có thể xuyên thấu thân thể sinh vật cao cấp, chỉ trong chớp mắt hàng vạn lông vũ rơi xuống như mưa, khu vực Tai Chu Đế đang đứng bị bao trùm kín mít căn bản không có chỗ trốn.
Đại địa Bất Hủ thành cứng rắn hơn nham thạch bên ngoài gấp trăm lần, lấy lực lượng chuẩn đế hoàng cũng chỉ tạo thành chút ít vết rách mà thôi. Nhưng mà hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong thi triển mấy cái kỹ năng đã đánh nát thổ địa, nát đến mức không thể nát hơn được nữa. Trong phương viên mười dặm chẳng khác gì tổ ong, có một số địa phương trực tiếp lún xuống biến thành thung lũng.
Nếu như bên trong phạm vi này còn có sinh vật chưa được giải trừ phong ấn, vậy thì sinh vật đó nhất định là chết oan dưới kỹ năng của hai con siêu cấp Hồn sủng này rồi.
"Tê tê tê !”
Tai Chu Đế rốt cuộc thành công bài trừ giam cầm, nhưng mà nó lại phải nghênh đón công kích sắc bén của Mính Tiên Điểu, làn da đen thui phòng ngự cực mạnh cũng bị đâm xuyên mấy trăm lỗ, máu tươi xanh lè chảy tràn mặt đất phát ra mùi vị buồn nôn.
Tai Chu Đế là sinh vật kịch độc, máu của nó nhiễu trên mặt đất nhanh chóng hòa tan nham thạch, từng làn khói đen xì bốc thẳng lên trời, bất kỳ sinh vật nào từ chuẩn đế hoàng trở xuống hít vào một hơi khẳng định là chết chắc.
Tai Chu Đế đứt một chân đã tức giận điên cuồng rồi, hiện tại thân thể còn bị đục thủng thê thảm như thế lập tức bộc phát lửa giận triệt để.
Tai Chu Đế bỗng nhiên làm ra một cử động đáng sợ.
Nó hạ thấp lưỡi hái xuống chạm vào vũng máu xanh lè bên dưới, đồng thời toàn bộ lông tơ dựng đứng lên tùy thời tùy khắc cảm giác hành động của Thánh sủng Mính Tiên Điểu.
Nhìn thấy Tai Chu Đế bày ra trạng thái dị thường này, Thánh sủng Mính Tiên Điểu đang chuẩn bị công kích, vô cùng quyết đoán lựa chọn dừng lại. Hai cánh đột ngột vỗ mạnh bay lên trời cao, thoáng cái đã dung nhập vào trong tầng mây dày đặc.
"Xẹt xẹt xẹt !"
Chốc lát sau, Tai Chu Đế bắt đầu phát động công kích.
Bảy cái chân trước sau vung ra tạo thành hư ảnh Hắc Liêm Sát Võng ở ngay trước mặt.
Sát nhận kịch độc.
Bảy lưỡi dao kịch độc phá khai hết thảy chướng ngại, bao gồm cả không gian và mây mù che kín trên đầu nó. Trong phương viên mấy chục dặm bị kỹ năng kinh khủng này tàn phá không còn hình dáng, khắp nơi đều là vết chém ngang dọc, không gian cũng nứt nẻ kinh người, đặc biệt là những vết chém kia còn phát ra khói xanh ghê tởm. Nếu không bị Sát nhận chém chết cũng bị chất độc thẩm thấu vào trong cơ thể áp tử ngay tại chỗ.
Đây là lực lượng siêu cấp, có thể xé rách không gian trong Bất Hủ thành.
Công kích trình độ này đối với Thánh sủng Mính Tiên Điểu phòng ngự thiếu sót tuyệt đối là trí mạng, nếu không kịp né tránh sẽ bị chém thành hai đoạn.
Hơn nữa, chỉ sợ rách một mẩu da, kịch độc Tai Chu Đế cũng sẽ thẩm thấu và thôn phệ cơ quan nội tạng trong người Mính Tiên Điểu.
Khó trách Mính Tiên Điểu bỗng nhiên bỏ qua công kích, vội vã bay lên tận trời cao, hẳn là nó đã nhận ra đây là kỹ năng tất sát của Tai Chu Đế.
Lông chim trắng như tuyết nhẹ nhàng phiêu động theo làn gió, Sở Mộ phát hiện ánh mắt Mính Tiên Điểu đang nhìn vào mình, giống như là muốn nói điều gì đó.
Sở Mộ bất chợt phát hiện Thánh sủng Mính Tiên Điểu đã thật sự thức, lúc này nó đang tiến tới gần chỗ hắn, con ngươi trong suốt tinh khiết nhìn hắn chăm chú.
"Nghệ !”
Một đạo tin tức tinh thần truyền vào trong đầu Sở Mộ.
Thanh âm nhẹ nhàng như bài ca, rung động như tiếng chuông gió mùa hè, Sở Mộ biết Mính Tiên Điểu đang muốn trao đổi, hắn vội vàng dùng hồn niệm ‘lắng nghe’ Mính Tiên Điểu nói chuyện.
"Trong lòng của ngươi có một con ma quỷ."
Sở Mộ ngây ngẩn cả người.
Trong lòng Sở Mộ quả thật có một con ma quỷ !
Đó là lực lượng Bán Ma chí tà, trải qua Thánh Huyết Bích Tuyền tẩy lễ lực lượng này càng thêm cường đại, cường đại đến mức vượt ra khỏi khả năng Sở Mộ khống chế, phải dựa vào linh vật Băng hệ điều hòa.
Nhưng mà tại sao ngay lần đầu gặp mặt Thánh sủng Mính Tiên Điểu lại nói với hắn một câu này? Chẳng lẽ nó biết Sở Mộ muốn dùng Bán Ma áp trục?
"Nghệ !”
Thánh sủng Mính Tiên Điểu lại phát ra thanh âm ngân vang.
Sở Mộ phục hồi tinh thần lại, chốc lát sau mới hiểu Mính Tiên Điểu bảo mình leo lên lưng của nó.
Sở Mộ cũng không có nghĩ nhiều, vô cùng dứt khoát tung người nhảy lên lưng Mính Tiên Điểu.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu nhẹ nhàng vỗ cánh, lông vũ trắng toát vẽ đường vòng cung tuyệt đẹp, màn sáng bắt đầu trầm xuống biến thành Tiên quang, dần dần nội liễm vào trong lông vũ trên người Mính Tiên Điểu. Khí tức thần thánh, cao quý trên người nó bỗng nhiên tăng lên gấp bội.
Sau khi màn sáng biến mất, tầm mắt Sở Mộ mới khôi phục bình thường trở lại.
Nhưng mà cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt hắn gây ra thị giác rung động không nói nên lời, Sở Mộ không nhịn được rùng mình một cái.
Chẳng biết từ lúc nào, Tai Chu Đế hình thể khổng lồ đã gần trong gang tấc, cái đầu dữ tợn xấu xí của nó hoàn toàn trái ngược với vẻ thánh khiết của Mính Tiên Điểu.
"Sa sa sa !”
Thanh âm tiểu Chập Long từ trong hồ nước truyền đến, tên tiểu tử này đã thu nhỏ thân thể lại trạng thái ấu sủng, có lẽ nó bị tinh thần Tai Chu Đế áp bách quá lớn, cho nên mới chịu ủy khuất lựa chọn né tránh. Đồng thời cũng không quên ngập San tiểu thư bay đến chỗ Thánh sủng Mính Tiên Điểu, tiểu tử này xem như làm tận trách nhiệm của mình rồi. Nó ném San tiểu thư ngay tại chỗ, vội vội vàng vàng trốn vào trong ngực Sở Mộ tựa như đứa nhỏ bị bắt nạt, hai mắt long lanh vô cùng ủy khuất.
Tiểu Chập Long nói thế nào cũng mới ra đời hai năm, tâm trí vẫn còn non nớt, lấy tính ỷ lại của nó đụng phải Tai Chu Đế y như hung thần ác sát đánh tới đương nhiên là ủy khuất, trong lòng thừa nhận kích rất lớn.
Sở Mộ đứng trên lưng Thánh sủng Mính Tiên Điểu, ôm lấy tiểu Chập Long béo mập dễ thương, vỗ vỗ đầu nó an ủi:
"Tốt lắm, tốt lắm, không có chuyện gì rồi, để Mính Tiên Điểu đại tỷ thu thập nó báo thù cho ngươi."
Từ trên cao nhìn xuống, hai cánh Mính Tiên Điểu nhẹ nhàng huy động, tốc độ vỗ cánh chậm chạp gần như trôi nổi ở giữa không trung. Phía dưới đất là Tai Chu Đế hung tàn, xấu xí đang giương nanh múa vuốt đe dọa.
Lúc trước Sở Mộ chỉ mong tìm được hi vọng sinh tồn dưới lĩnh vực cường đại của sinh vật này, nhất là cái lần nhịp tim gia tốc khiến cho Sở Mộ xém chút nữa mất mạng oan uổng.
Trên thực tế, trong đầu Sở Mộ lẩm bẩm muôn ngàn lần câu nói oán giận, đó là:
"Nếu không phải ta cần để dành lực lượng Bán Ma áp trục, bổn thiếu chủ đã dứt khoát tiêu diệt ngươi rồi."
Bây giờ thời điểm đánh trả rốt cuộc đã đến.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu là do Sở Mộ thức tỉnh, hơn nữa có thêm lực lượng linh hồn câu thông kỳ bí lúc trước. Mặc dù Thánh sủng Mính Tiên Điểu không thể hoàn toàn phục tùng Sở Mộ, nhưng mà Sở Mộ phối hợp hành động cũng không thành vấn đề.
Có Thánh sủng Mính Tiên Điểu ở đây, đầu lĩnh Tai Chu Đế còn có thể lớn lối nữa sao?
"Thức tỉnh !"
“Rốt cuộc đã thức tỉnh !”
"Thánh sủng cổ xưa a...aa! Thật sự là Thánh sủng cổ xưa !"
“Tốt quá rồi !”
Đám Hồn Hoàng không uổng công cầu nguyện, thông qua Đảo Ảnh Tuyền cuối cùng đã nhìn thấy Thánh sủng Mính Tiên Điểu xuất hiện.
Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong từ xưa tới nay đều là tồn tại thần bí khó lường. Trong số Hồn Hoàng có mặt tại nơi này, chỉ có mỗi Băng Lam khống chế Hồn sủng thực lực cường đại cỡ này. Những người khác vẫn luôn có khát vọng và kính ý, tuyệt đối không dám khinh nhờn.
Khí tức Thánh sủng Mính Tiên Điểu, mạnh hơn đế hoàng đỉnh phong bình thường mấy phần. Các vị Hồn Hoàng thế hệ trước lúc này lộ vẻ kích động, ánh mắt nhìn tới Thánh sủng tràn đầy tôn kính, lại càng không cần phải nói đến đám Hồn Hoàng trẻ tuổi rồi. Có thể nói Thánh sủng cổ xưa chính là sinh vật cường đại nhất mà bọn họ từng thấy qua.
Giờ phút này, máu huyết trong người đám Hồn Hoàng sôi trào từng đợt, theo đuổi lực lượng chí cao, theo đuổi Hồn sủng chí tôn chính là ước vọng của bất kỳ người nào có mặt tại nơi này. Trong số bọn họ có ai chưa từng trải qua gian lao khổ ải, có ai chưa từng hiểm tử hoàn sinh? Cảnh giới Hồn Hoàng không phải cứ ngồi ở nhà nuốt đan dược tu luyện là có.
Bây giờ tận mắt chứng kiến lực lượng đỉnh phong ở trước mặt, bọn họ làm sao giữ vững tâm thái bình thường?
Có thể nói Thánh sủng Mính Tiên Điểu chính là ước vọng cao nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư.
Sở Mộ bây giờ đứng trên lưng Thánh sủng Mính Tiên Điểu cũng đại biểu cho suy nghĩ trong nội tâm của bọn họ. Bản thân Sở Mộ cũng có khát vọng nắm giữ lực lượng chí cao này trong tay.
Thế nhưng, Sở Mộ may mắn hơn đám Hồn Hoàng kia rất nhiều, ít nhất hắn có thể tự mình cảm nhận được lực lượng và khí tức của Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong rất gần. Thậm chí có thể chỉ huy nó đánh một trận thống khoái với siêu cấp đầu lĩnh.
"Tê tê tê tê tê tê !"
Tất cả ánh mắt của Tai Chu Đế tinh lập tức khóa định Thánh sủng Mính Tiên Điểu ở giữa không trung, thanh âm của nó rít lên bén nhọn chói tai mang theo chấn động tinh thần cường đại. Sợ rằng những sinh vật cấp thấp nghe thấy tiếng rít này sẽ lập tức thủng màng nhĩ, mạch máu nổ tung mà chết.
"Rống rống rống !"
Tiểu Chập Long nằm ở trong ngực Sở Mộ, có Mính Tiên Điểu sử dụng Tiên quang bảo vệ nên nó không hề e ngại. Mính Tiên Điểu còn chưa có thị uy, tiểu Chập Long đã nhanh chóng gầm lên khiêu khích Tai Chu Đế.
"Tê tê tê !"
Tai Chu Đế lập tức nổi giận đùng đùng, khí thế Thánh sủng Mính Tiên Điểu đè ép nó một bậc, nhắm tới nó kêu kêu gọi gọi coi như xong, còn cái đầu tiểu tử Long tộc này là thứ gì lại dám hô to gọi nhỏ?
Hiển nhiên Tai Chu Đế đã bị tiểu Chập Long chọc tức, tựa hồ đang nhớ lại trước đó không lâu hình như tiểu tử này ẩn nấp trong góc né tránh nó.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu thấy Tai Chu Đế đến bây giờ còn dám cuồng ngạo ở trước mặt mình, nó lập tức phát ra tiếng thét tức giận.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu rõ ràng ra lệnh cho Tai Chu Đế tự giác chạy trở về phong ấn, nếu không nó sẽ kết thúc tính mạng Tai Chu Đế.
Tai Chu Đế rất vất vả mới trốn ra ngoài, nói gì cũng không muốn trở lại phong ấn chết tiệt kia, Thánh sủng cổ xưa thì thế nào? Bây giờ Bất Hủ thành là địa bàn của nó và ba đại đầu lĩnh khác làm chủ, còn chưa tới phiên một đầu Mính Tiên Điểu hò hét thị uy.
"Nhiều lời vô dụng, diệt nó !"
Sở Mộ cũng là người huyết tính mười phần, lập tức dùng hồn niệm nói với Thánh sủng Mính Tiên Điểu.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu triển khai cánh chim, tốc độ phi hành mau kinh người, cơ hồ nháy mắt đã bay vòng quanh Tai Chu Đế mấy vòng.
Quỹ tích Mính Tiên Điểu bay qua lưu lại Tiên quang đặc thù, sau đó lực lượng dần dần ngưng tụ lại biến thành một cái Thánh hoàn hoa lệ.
Bên trong Thánh hoàn trong loáng thoáng có thể nhìn thấy vô số hình ảnh Quang dực tổ hợp lại.
"Đây là kỹ năng giam cầm của Mính Tiên Điểu ?"
Sở Mộ mơ hồ nhận ra lai lịch của kỹ năng này.
Lúc trước Sở Mộ đã từng thấy các thành viên Hồn Điện khống chế Mính Tiên Điểu thi triển chiêu này, Hồn sủng của bọn họ thi triển Quang Dực Lao Lung nhiều lắm chỉ hiện ra một đạo Quang ảnh. Sau khi chạm vào thân thể địch nhân sẽ co rút lại tạo thành hiệu quả trói buộc.
Thánh sủng chính là Thánh sủng, thi triển kỹ năng không những chói mắt lại còn gia trì Tiên quang đặc thù. Hơn nữa bên trong Thánh hoàn ẩn chắ vô số Quang ảnh, sau đó hợp thành vòng tròn xiềng xích khổng lồ, ngay cả Tai Chu Đế hình thể khổng lồ cũng bị bao trùm kín kẽ.
Tốc độ Thánh sủng Mính Tiên Điểu quá nhanh, sau khi đối phương buông thả kỹ năng thì Tai Chu Đế mới chuyển cái đầu dữ tợn qua.
Tai Chu Đế hiển nhiên không có cách nào né tránh kỹ năng Quang Dực Lao Lung, tốc độ của nó quá chậm không thể so sánh với đối phương, chỉ có thể vung mấy cặp chân như Cự liêm điên cuồng chém tới Thánh hoàn, hẳn là nó muốn đánh một hơi chặt đứt kỹ năng giam cầm kia.
Tai Chu Đế công kích uy lực khủng bố, mỗi một lần huy vũ lưỡi hái là có thể lưu lại trên mặt đất vết chém dài mấy trăm thước. Tần số huy động Cự liêm cực nhanh, trong vòng vài giây đã hoàn toàn biến đổi địa hình chung quanh, mặt đất bị tàn phá nứt nẻ chằng chịt, hố to hố nhỏ đan xen lẫn nhau kéo ra thật xa.
"Xẹt xẹt xẹt !"
Trong quá trình Quang Dực Lao Lung co rút lại bị Tai Chu Đế công kích tổn hại vài ba phần, nhưng cuối cùng vẫn thành công khóa chặt tám cái chân của Tai Chu Đế.
Thân thể Tai Chu Đế vốn là Chu tộc, tám cái chân bị giam cầm lập tức trầm xuống, áp lực mạnh mẽ khiến cho đại địa lún xuống vài thước.
"Trước tiên chém chân nó !"
Tai Chu Đế di động và công kích chủ yếu dựa vào tám cái chân đáng sợ kia, nếu không giải quyết thứ vũ khí như lưỡi hái này, cho dù Mính Tiên Điểu có thắng cũng là thắng thảm.
Sau khi giam cầm Tai Chu Đế thành công, Thánh sủng Mính Tiên Điểu nhanh chóng hạ xuống, Tiên quang trên người nở rộ biến thành một đạo Lưu tinh đánh tới.
"Xẹt !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu thi triển kỹ năng gây ra lực sát thương cũng không thua kém Tai Chu Đế, Dực Tinh Trảm không chỉ trực tiếp chặt đứt một cái chân Tai Chu Đế, mà còn thuận thế vượt qua hồ nước bên cạnh Trấn Yêu Bi, chém thẳng vào trong khu vực mộ bia phong ấn cách đó thật xa.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu đánh ra một đòn Dực Tinh Trảm uy lực kinh người, nếu như nơi này có quân đoàn Hồn sủng quân chủ đỉnh phong tồn tại khẳng định sẽ bị tàn sát một mảng lớn.
Thời điểm Trấn Yêu Bi phong ấn Mính Tiên Điểu rung chuyển, khu vực lân cận đã xuất hiện rất nhiều sinh vật phong ấn và sinh vật thủ giới, nhưng chúng nó chỉ dám đứng ở xa xa nhìn tới.
Mới đầu Sở Mộ còn nghi ngờ tại sao sinh vật thủ giới lại giúp Tai Chu Đế tạo phản, chúng nó vốn đảm nhiệm trọng trách thủ vệ phong ấn trong Bất Hủ thành cơ mà?
Nhưng mà bây giờ hắn tự mình chứng kiến lực phá hoại của Mính Tiên Điểu và Tai Chu Đế, Sở Mộ coi như hiểu được vấn đề nằm ở chỗ nào. Nếu không có thực lực cao đẳng đế hoàng, chỉ cần dám bước vào phạm vi mười dặm chiến trường, chỉ riêng lực xung kích của kỹ năng cũng có thể tất sát cả đám, tuyệt đối không có lực chống đỡ.
"Tê tê tê tê tê tê !"
Tai Chu Đế bị chém một chân kêu lên thống khổ, tiếng thét của nó biến thành sóng âm cuồn cuộn đánh văng Thánh sủng Mính Tiên Điểu ra ngoài xa.
Lực lượng chấn động cũng không dễ chịu lắm, cho dù Thánh sủng Mính Tiên Điểu đã gánh chín phần uy lực, cho dù Sở Mộ đã có Thánh quang bảo vệ, nhưng lực lượng biến thái này đánh vào khiến cho Sở Mộ chịu không nổi, trái tim như bị một ngọn núi lớn đè xuống cực kỳ khó chịu.
"Nó sắp phá vỡ giam cầm rồi."
Mính Tiên Điểu vỗ cánh từ từ ổn định thân hình, Sở Mộ chợt phát hiện Tai Chu Đế đang tụ tập lực lượng chuẩn bị nát bấy Thánh hoàn.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu mạnh mẽ vỗ cánh, Thánh quang bao quanh thân thể bắt đầu tản ra, từng cọng lông chim từ từ phân hóa
Mỗi một cọng lông chim chớp lóe Thánh quang, sau đó luồng năng lượng đặc thù này chậm rãi bay ra xoay vòng quanh thân thể Mính Tiên Điểu.
Hình thể Thánh sủng Mính Tiên Điểu dài hơn hai mươi thước, lông chim kích thước cũng không lớn nhưng chiếm cứ ưu thế số lượng. Trải qua một đợt phân hóa đã tạo thành tấm lưới Thánh quang dày đặc, khí thế đề thăng trên diện rộng.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu gào thét một tiếng, nhất thời vô số Thiên Vũ tung bay đầu trời, số lượng hàng ngàn hàng vạn giăng kín không gian, tất cả đồng loạt chỉa mũi nhọn về phía Tai Chu Đế.
Chỉ có mưa sa mới có thể rửa sạch đại địa, vào lúc này Mính Tiên Điểu thi triển kỹ năng hàm chứa lực lượng sắc bén không gì không phá.
Bất kỳ một đạo Thiên Vũ nào cũng có thể xuyên thấu thân thể sinh vật cao cấp, chỉ trong chớp mắt hàng vạn lông vũ rơi xuống như mưa, khu vực Tai Chu Đế đang đứng bị bao trùm kín mít căn bản không có chỗ trốn.
Đại địa Bất Hủ thành cứng rắn hơn nham thạch bên ngoài gấp trăm lần, lấy lực lượng chuẩn đế hoàng cũng chỉ tạo thành chút ít vết rách mà thôi. Nhưng mà hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong thi triển mấy cái kỹ năng đã đánh nát thổ địa, nát đến mức không thể nát hơn được nữa. Trong phương viên mười dặm chẳng khác gì tổ ong, có một số địa phương trực tiếp lún xuống biến thành thung lũng.
Nếu như bên trong phạm vi này còn có sinh vật chưa được giải trừ phong ấn, vậy thì sinh vật đó nhất định là chết oan dưới kỹ năng của hai con siêu cấp Hồn sủng này rồi.
"Tê tê tê !”
Tai Chu Đế rốt cuộc thành công bài trừ giam cầm, nhưng mà nó lại phải nghênh đón công kích sắc bén của Mính Tiên Điểu, làn da đen thui phòng ngự cực mạnh cũng bị đâm xuyên mấy trăm lỗ, máu tươi xanh lè chảy tràn mặt đất phát ra mùi vị buồn nôn.
Tai Chu Đế là sinh vật kịch độc, máu của nó nhiễu trên mặt đất nhanh chóng hòa tan nham thạch, từng làn khói đen xì bốc thẳng lên trời, bất kỳ sinh vật nào từ chuẩn đế hoàng trở xuống hít vào một hơi khẳng định là chết chắc.
Tai Chu Đế đứt một chân đã tức giận điên cuồng rồi, hiện tại thân thể còn bị đục thủng thê thảm như thế lập tức bộc phát lửa giận triệt để.
Tai Chu Đế bỗng nhiên làm ra một cử động đáng sợ.
Nó hạ thấp lưỡi hái xuống chạm vào vũng máu xanh lè bên dưới, đồng thời toàn bộ lông tơ dựng đứng lên tùy thời tùy khắc cảm giác hành động của Thánh sủng Mính Tiên Điểu.
Nhìn thấy Tai Chu Đế bày ra trạng thái dị thường này, Thánh sủng Mính Tiên Điểu đang chuẩn bị công kích, vô cùng quyết đoán lựa chọn dừng lại. Hai cánh đột ngột vỗ mạnh bay lên trời cao, thoáng cái đã dung nhập vào trong tầng mây dày đặc.
"Xẹt xẹt xẹt !"
Chốc lát sau, Tai Chu Đế bắt đầu phát động công kích.
Bảy cái chân trước sau vung ra tạo thành hư ảnh Hắc Liêm Sát Võng ở ngay trước mặt.
Sát nhận kịch độc.
Bảy lưỡi dao kịch độc phá khai hết thảy chướng ngại, bao gồm cả không gian và mây mù che kín trên đầu nó. Trong phương viên mấy chục dặm bị kỹ năng kinh khủng này tàn phá không còn hình dáng, khắp nơi đều là vết chém ngang dọc, không gian cũng nứt nẻ kinh người, đặc biệt là những vết chém kia còn phát ra khói xanh ghê tởm. Nếu không bị Sát nhận chém chết cũng bị chất độc thẩm thấu vào trong cơ thể áp tử ngay tại chỗ.
Đây là lực lượng siêu cấp, có thể xé rách không gian trong Bất Hủ thành.
Công kích trình độ này đối với Thánh sủng Mính Tiên Điểu phòng ngự thiếu sót tuyệt đối là trí mạng, nếu không kịp né tránh sẽ bị chém thành hai đoạn.
Hơn nữa, chỉ sợ rách một mẩu da, kịch độc Tai Chu Đế cũng sẽ thẩm thấu và thôn phệ cơ quan nội tạng trong người Mính Tiên Điểu.
Khó trách Mính Tiên Điểu bỗng nhiên bỏ qua công kích, vội vã bay lên tận trời cao, hẳn là nó đã nhận ra đây là kỹ năng tất sát của Tai Chu Đế.
/1793
|