Thật ra Sở Mộ không cần nghỉ ngơi gì nhiều, sau khi bước vào phòng liền thả tiểu Chập Long ham chơi ra ngoài.
Dù sao cũng đã qua thời gian hai tháng, phần lớn thời gian trong đó Sở Mộ dùng để huấn luyện tiểu Chập Long chiến đấu. Bây giờ tiểu tử này đã trưởng thành đến hai đoạn bốn giai, thực lực chân chính đã tiếp cận sơ đẳng chiến tướng.
Thừa dịp bây giờ còn có thời gian rảnh rỗi, Sở Mộ tranh thủ dẫn tiểu Chập Long ra sân tập luyện quyền cước.
"Sa sa sa !”
Tiểu Chập Long được vận động tay chân hiển nhiên là vui vẻ, vừa nhìn thấy trong viện có một khối nham thạch lớn, thân hình nhỏ bé khả ái bỗng nhiên chợt lóe, móng vuốt ngưng tụ quang mang màu xanh.
Luồng ánh sáng màu xanh là đại biểu cho Long lực, bộc phát ra lực lượng mạnh hơn bản thân rất nhiều.
"Ầm !"
Tảng nham thạch cao bằng đầu người bị tiểu Chập Long đánh nát, đá vụn bắn ra tung tóe.
"Cộng thêm hiệu quả Long lực, thực lực đã tương đương với sơ đẳng chiến tướng, chờ nắm vững đế hoàng lực hẳn là mạnh hơn không ít."
Nhìn thấy tiểu Chập Long chỉ mới hai đoạn đã bạo lực như thế, trong lòng Sở Mộ cũng cảm khái vạn phần. Đoán chừng qua thêm một đoạn thời gian ngắn, tiểu Chập Long khẳng định dư sức hoành hành Tây vực.
"Đinh đinh đinh !”
Trong khi Sở Mộ đang huấn luyện tiểu Chập Long, thanh âm Băng Không Tinh Linh bỗng nhiên vang lên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Ngưng thức tỉnh?
Trong lòng Sở Mộ thật sự vui mừng, vội vàng niệm chú ngữ triệu hoán Băng Không Tinh Linh ra trước mặt của mình.
Thực lực Băng Không Tinh Linh có thể dùng từ ‘một bước lên trời’ để hình dung, sau khi Sở Mộ triệu hoán nó ra ngoài lập tức đóng băng cả mảng sân rộng. Cũng may Sở Mộ kịp thời nhắc nhở Băng Không Tinh Linh đình chỉ buông thả khí tức, nếu không cả tòa phủ đệ Sở gia sẽ có nguy cơ bị đông cứng triệt để.
"Chín đoạn cao giai - quân chủ đỉnh phong."
Sở Mộ mừng rỡ như điên, xem ra hiệu quả của Tiên Băng tác dụng trên người Băng Không Tinh Linh vô cùng rõ ràng. Không chỉ chiến lực đạt tới quân chủ đỉnh phong, mức độ trưởng thành cũng nhảy lên tới chín đoạn cao giai, tốc độ tăng cường thực lực cũng quá kinh khủng rồi.
Chín đoạn cao giai - quân chủ đỉnh phong có thể sánh ngang với mười đoạn - cao đẳng quân chủ, huống chi giúp cho Hồn sủng tăng trưởng từ chín đoạn cao giai lên tới mười đoạn cũng không phải là việc khó.
"Tai Hoang lần này có quy mô không nhỏ, mấy ngày nữa là cơ hội để ngươi đại triển thân thủ."
Sở Mộ vuốt ve thân hình rắn chắc của Băng Không Tinh Linh, cười nói.
Phược Phong Linh là Nguyên Tố Hồn sủng, uy lực quần công tuyệt đối là cường hãn Nhưng mà lực sát thương Phong hệ vẫn không thể so sánh với Băng hệ, Băng Không Tinh Linh đương nhiên là trở thành chủ lực của trận chiến này.
"Đinh đinh ~!"
Băng Không Tinh Linh kêu lên mấy tiếng đơn thuần, nó cũng rất nóng lòng muốn biểu hiện lực lượng mới cho Sở Mộ thấy.
Trong buổi dạ tiệc.
Ngoại trừ Hiểu Vân và Tôn Nguyên là ngoại nhân, về phần những người khác cũng không xa lạ đối với Sở Mộ. Tất cả những người có mặt đều là thành viên trọng yếu của Sở gia.
Sở Thiên Hằng đầu tiên là mời rượu đón gió tẩy trần cho Sở Mộ, những người khác cũng biết địa vị của Sở Mộ ở trong Sở gia, cho nên cả đám vội vàng tập trung lại hàn huyên một phen.
Hai người Hiểu Vân tiểu thư và Tôn Nguyên cảm thấy kỳ quái tại sao Sở Mộ lại được coi trọng như thế, người này chắc chắn là thanh niên đồng lứa, chẳng lẽ có chỗ nào hơn người sao? Phải biết rằng hai người bọn họ với thân phận khách quý còn không được hưởng đãi ngộ kiểu này.
Mặc dù chỉ là bữa ăn tối, nhưng bởi vì sự tình Tai Hoang lửa sém lông mày, mọi người trong lúc lơ đãng chuyển sang đề tài này.
"Lần này là Tai Hoang cấp mấy? Có tin tức chính xác chưa?"
Sở Mộ cảm thấy cũng nên giải quyết chuyện này rồi, lập tức mở miệng hỏi thăm.
"Đoán chừng là Tai Hoang cấp chín, đại khái ba ngày sau sẽ có tộc quần Hồn sủng cấp nô bộc chạy tới nơi này. Sau đó sẽ có Hồn sủng mạnh hơn không ngừng xuất hiện."
Sở Thiên Hằng trả lời.
Nghe thấy là Tai Hoang cấp chín, ngay cả Hiểu Vân cũng không phải động dung, vội vàng nói:
"Tai Hoang cấp chín đã vượt qua khả năng phòng thủ của Thất Sắc thành, lúc trước ngươi từng nói chỉ là cấp tám mà?"
Sở Thiên Hằng cười khổ nói:
“Cấp chín vẫn còn bảo thủ đoán chừng đó! Hiểu Vân tiểu thư tới không đúng lúc rồi."
"Đến ngày thứ mười, Tai Hoang chân chính sẽ bộc phát."
"Nếu như lựa chọn lưu lại phòng thủ thì phải bảo vệ ba hướng đông tây nam cho tốt. Phía nam nhất định là thế công hung mãnh nhất, gia tộc chúng ta sẽ chịu trách nhiệm hướng đó. Nghe nói La Vực môn phái ra một nhóm Hồn sủng sư đều là cấp bậc Hồn Chủ, ngày mai bọn họ sẽ tới đây và giúp chúng ta trấn thủ phía tây. Mặt đông sẽ do Đại Sở thế gia và các Hồn sủng sư đánh thuê chịu trách nhiệm."
Sở Thiên Lâm bắt đầu phân phối nhiệm vụ.
Sau đó là phương pháp thủ thành và vấn đề hậu cần, nhưng mà Tai Hoang lần này thăng cấp làm cho tình huống phát sinh biến hóa.
Sau khi bàn bạc hồi lâu, Sở Thiên Lâm cố ý nhìn lướt qua Sở Mộ, cười hỏi:
"Sở Mộ, ngươi có ý kiến gì không?"
"Tại sao La Vực môn nguyện ý xuất thủ?"
Sở Mộ tò mò hỏi.
"Chuyện này? Ngũ thúc của ngươi nhận thức vài người trong La Vực môn, thế nhưng, sự tình lần này cũng có chỗ kỳ quái. Những người Ngũ thúc quen biết vốn có địa vị không cao, nhưng lại kinh động tới mấy vị cao thủ nổi danh của La Vực môn, việc này đúng là khó hiểu ! Nếu không phải như vậy, chúng ta cũng không dám tiếp tục lưu lại nơi này.”
Sở Thiên Lâm nói.
"Như vậy à? Có trợ giúp hiển nhiên là tốt."
Sở Mộ cười nói, ngữ khí có vẻ kỳ lạ.
"Vậy ngươi có ý kiến gì không? Hay là cứ theo phương pháp này chống đỡ Tai Hoang?"
Sở Thiên Hằng hỏi.
Bây giờ tất cả thành viên Sở gia đã kiên quyết nhận định Sở Mộ là người mạnh nhất gia tộc, hiển nhiên là phải nghe theo ý kiến của Sở Mộ rồi.
Sở Mộ chậm rãi lắc đầu, hắn vốn là người thích hành động, cho nên không có ý định phát biểu dài dòng.
Quân đoàn cấp nô bộc? Đúng lúc tiểu Chập Long cần phải được rèn luyện nhiều hơn, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu là được.
Về phần quân đoàn cấp chiến tướng và quân đoàn cấp thống lĩnh sẽ do Băng Không Tinh Linh chu toàn. Cùng lắm để cho ba con Hồn sủng quần công là Ma Thụ chiến sĩ, Phược Phong Linh và Băng Không Tinh Linh liên thủ giải quyết là tốt rồi. Sở Mộ cảm thấy không cần phải lo lắng gì cả.
Ngược lại, La Vực môn xuất hiện mới làm cho Sở Mộ bất an.
Theo lý thuyết, La Vực môn là thế lực đã siêu thoát ra khỏi Tây giới, bọn họ đã có không ít cường giả Hồn Hoàng. Hơn nữa, La Vực môn chỉ thu nhận những người có thực lực mạnh hoặc thiên phú tốt. Sở Mộ không hiểu nổi tại sao La Vực môn lại quyết định phái cao thủ tới trợ giúp Sở gia?
"Thiếu chủ, không cần tốn công suy đoán, chuyện này vốn cực kỳ đơn giản. Một là Tần Mộng Nhi đã gửi thư về cho La Vực môn, nói là ngươi đã giành lấy vinh quang cuối cùng của đại hội Thiên Hạ Quyết, vì thế La Vực môn cố ý tạo ra giao tình hữu hảo với Sở gia. Hai là La Vực môn tới vì mỏ Linh nguyên, thông thường cứ cách một đoạn thời gian, những thế lực lớn sẽ phái người ra ngoài thăm dò và thu thập các loại tài nguyên cần thiết. Ta nghĩ rằng lần này bọn họ tới Thất Sắc thành giải vây là giả, thăm dò tin tức và tìm kiếm Linh nguyên mới là thật. Khả năng thứ hai cao hơn !"
Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
Thành viên Sở gia cùng nhau thương nghị vấn đề Tai Hoang, cũng không có người nào ôm tâm tư chiếm cứ lợi ích, chỉ cần bình an vượt qua tai nạn lần này là bọn họ vui vẻ lắm rồi. Sở Mộ trở về chuyến này đã giúp cho không khí hòa hoãn một chút.
Chẳng qua là bọn họ cũng biết Sở gia bây giờ đang gặp phải vấn đề trọng đại, sự tình cấp bách trước mắt là phải tìm ra biện pháp giải quyết ổn thỏa nhất.
"Tai Hoang cấp chín cũng có nghĩa là một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện."
Lúc này thanh âm Sở Minh bỗng nhiên vang lên.
Sở Thiên Hằng nhìn thoáng qua lão gia tử, cũng biết lão gia tử đang muốn nói rõ tình hình Tai Hoang.
Sở Thiên Hằng vốn không có ý định trực tiếp nói ra chuyện này, bởi vì làm thế sẽ khiến cho lòng người dao động. Chỉ cần giữ bí mật tin tức thì mọi người vẫn tiếp tục trấn thủ bên phía của mình, có lẽ lực lượng phát huy ra sẽ không suy giảm.
Nhưng mà Sở Minh đã nói ra rồi, Sở Thiên Hằng đành phải im lặng chờ xem diễn biến.
"Quân chủ đỉnh phong? Sở gia các ngươi có thể ứng phó được không?"
Hiểu Vân tiểu thư kinh ngạc nói.
Hiểu Vân tiểu thư rõ ràng là không ý thức được Tai Hoang lần này lại nghiêm trọng như thế, hơn nữa Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện sẽ là uy hiếp rất lớn. Phải biết rằng cả lãnh thổ Tây vực chỉ có phụ thân nàng mới có Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Sở Thiên Hằng và các thúc bá chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ.
"Chuyện này cần phải đợi cao thủ La Vực môn và Đại Sở thế gia tới rồi bàn tiếp, chúng ta đã không thể ra sức."
Sở Thiên Lâm thở dài một hơi, buồn bã nói.
Tôn Nguyên lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì chính hắn cũng không nghĩ tới sẽ có Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện.
Tôn Nguyên không thể xác định trong nhóm cao thủ do mình phái tới có người nào khống chế Hồn sủng quân chủ đỉnh phong hay không. Lỡ may không có, bọn họ đối mặt với Tai Hoang lần này rất là phiền toái.
"Tai Hoang sẽ xuất hiện Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, Sở gia chúng ta căn bản ứng phó không nổi. Thế mà Tai Hoang còn có quân đoàn cấp chiến tướng tương đương với hai đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, quân đoàn cấp thống lĩnh tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Mười ngày sau, tất cả quân đoàn Hồn sủng đồng thời bộc phát thì chúng ta có khả năng toàn quân bị diệt."
Sở Thiên Hằng trầm giọng nói với mọi người.
Trên mặt tất cả mọi người lộ ra thần sắc nghi hoặc, không rõ tại sao Sở Thiên Hằng lại biết rõ ràng như thế. Hơn nữa, trong lời nói lúc nãy cũng có mấy chỗ tương đối khó hiểu.
Sở Thiên Hằng thấy mọi người không hiểu những khái niệm mới kia, lập tức giải thích lại một lần nữa thật cẩn thận.
"Cách tính thực lực tổng thể là do Đại Sở thế gia nói cho ta biết, Tai Hoang cấp chín tương đương với tộc quần cấp chín."
"Ít nhất sẽ có một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện. Dưới quân chủ đỉnh phong là cao đẳng và sơ đẳng quân chủ, đại khái sẽ có khoảng 10 con, thực lực tổng hợp đủ để đối kháng hai đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Nói cách khác, một đợt Tai Hoang cấp chín sẽ bộc phát lực phá hoại tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong."
Sở Thiên Hằng nói đến đây liền khiến cho tất cả mọi người sợ hãi vô cùng.
Trên bữa tiệc đang có hai mươi mấy người, nhưng trong lúc nhất thời không khí tĩnh lặng như tờ, sắc mặt ai nấy cực kỳ trầm trọng.
Sở Thiên Hằng thấy mọi người lo lắng như thế cũng không ngạc nhiên, thật ra thời điểm hắn biết ý nghĩa chân chính của Tai Hoang cấp chín đã biểu lộ vẻ mặt còn khó coi hơn nhiều.
"Lực lượng tổng thể tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, Tai Hoang cấp chín đúng là đáng sợ."
Rốt cuộc Sở Anh là người đầu tiên phá vỡ không khí yên lặng.
Sở Thiên Hằng lắc đầu cười khổ, rồi tiếp tục nói:
"Đây chỉ là lực lượng cấp quân chủ của một tộc quần. Ngoài ra không thể tránh khỏi những tộc quần ở vùng phụ cận tranh thủ đánh lén, tính toán đơn giản thì số lượng Hồn sủng cấp thống lĩnh sẽ tăng lên khoảng 300, cấp chiến tướng trên 3000, cấp nô bộc trên 3 vạn, lực lượng tổng thể cũng tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Nói cách khác, trong vòng nửa tháng này chúng ta sẽ phải đối mặt với sáu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Ài, đó là suy đoán … ít nhất !"
Vốn không khí trong buổi tiệc đã quỷ dị lắm rồi, nhưng mọi người nghe xong câu cuối cùng liền triệt để đóng băng, mặt mày xám như tro tàn. Tâm tình hưng phấn trước đó thoáng cái biến sạch.
"Đây... chuyện này … sao chúng ta có thể ứng phó nổi? Ngươi đã biết Tai Hoang đáng sợ như vậy, tại sao không nói sớm? Chúng ta phải lập tức rút lui ra khỏi nơi này mới đúng. Ngươi muốn để cho mọi người chết hết ở chỗ này hả?"
Hiểu Vân tiểu thư đứng bật dậy, vẻ mặt rất là kích động.
Nghe thấy Hiểu Vân tiểu thư nói như thế, những người khác cũng lập tức nháo nhào lên án.
Lực lượng tương đương với sáu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong làm sao đối phó đây? Phải biết rằng Sở gia mời tới cũng không có bao nhiêu cao thủ cấp quân chủ, không cần phải nói đến quân chủ đỉnh phong.
Lúc này mọi người đều nhất trí suy nghĩ trong lòng:
“Giờ này còn ăn uống gì nữa, mau chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi mới là hành vi đúng đắn nhất.”
"Đừng sợ, đây là lực lượng của toàn bộ tộc quần Hồn sủng kéo dài suốt 10 ngày, không phải là ngày nào cũng bộc phát lực lượng cỡ đó."
"Tai Hoang kéo dài khoảng 10 ngày, chúng ta có thể luân phiên chiến đấu để giữ gìn thể lực, sự tình không có nghiêm trọng như vậy đâu !"
Sở Thiên Hằng thấy mọi người biểu hiện nóng nảy liền vội vàng giải thích.
Sở Thiên Hằng mất một phen giải thích khô cổ họng mới làm cho tâm tình mọi người hòa hoãn trở lại.
Đúng là Tai Hoang không thể nào bộc phát toàn bộ lực lượng ra một lần, như vậy công việc thủ thành sẽ đơn giản hơn, mọi người cũng có thời gian thở dốc.
"Hiểu Vân tiểu thư, ngươi có thể mời Vực chủ đại nhân tới không?"
Sở Thiên Lâm khách khí hỏi.
Hiểu Vân lắc đầu nói:
"Phụ thân ta không thể nào tự mình xuất thủ, lỡ may xảy ra chuyện gì nằm ngoài dự liệu, tình hình Tây vực sẽ càng thêm hỗn loạn. Ta nhiều nhất chỉ có thể mời hai vị trưởng bối trợ giúp, mặt khác lại điều động một nhóm hộ vệ từ Vực thành."
"Được vậy cũng tốt lắm rồi, chúng ta chờ đám người La Vực môn và Đại Sở thế gia tới rồi bàn bạc lại kỹ lưỡng hơn. Nếu như trong nhóm bọn họ cũng có cao thủ thì chúng ta vẫn có hi vọng."
Sở Thiên Hằng nở nụ cười miễn cưỡng, xem như là trấn an tinh thần mọi người.
Trong lúc đang nói chuyện, Sở Thiên Hằng cố ý nhìn thoáng qua Sở Mộ.
Trên thực tế đã có không ít người lưu ý Sở Mộ cử động khác thường, nhất là Sở Thiên Hằng phát hiện bất kể mình nói ra tình huống Tai Hoang hay là đội ngũ cứu viện, đều không thể khiến cho Sở Mộ thay đổi sắc mặt. Toàn bộ quá trình bàn luận, bộ dạng Sở Mộ vẫn luôn bình tĩnh kỳ lạ, giống y như là người ngoài cuộc vậy.
"Sở Mộ? Tại sao không nói một lời?"
Sở Thiên Hằng không nhịn được hỏi một câu.
Tôn Nguyên híp mắt lại tỏ vẻ khinh thường, nhìn lướt qua Sở Mộ lên tiếng châm chọc:
"Không phải là sợ đến choáng váng rồi sao?"
Sở Mộ hoàn toàn không để ý đến chuyện này, bởi vì hắn bây giờ đang suy tư làm thế nào để giải quyết bộ lạc cấp một có Linh nguyên tồn tại. Tộc quần cấp chín vốn không đủ khả năng tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Sở dĩ Sở Mộ không có lập tức tiến vào bộ lạc chiến đấu là vì thực lực của hắn không đủ, hơn nữa còn chưa nắm rõ tình huống bên đó.
Bất kỳ một bộ lạc nào cũng có quy mô khổng lồ và chặt chẽ, Sở Mộ có thể thông qua Mạc Tà giải quyết Hồn sủng chuẩn đế hoàng.
Nhưng mà bộ lạc không chỉ có một mình Hồn sủng chuẩn đế hoàng, nó không ngu đến mức tự mình chui ra ngoài để cho Sở Mộ giết chết, mà nó nhất định sẽ phái quân đoàn cấp thấp làm tiên phong nhằm tiêu hao lực chiến đấu của Mạc Tà.
Diêm vương dễ giải quyết, tiểu quỷ mới khó chơi. Hơn nữa, Diêm vương khẳng định núp ở trong đội ngũ tiểu quỷ đông nghịt. Sở Mộ nhất định phải mở ra một con đường máu mới có cơ hội tiếp cận Hồn sủng chuẩn đế hoàng.
Trong lúc Sở Thiên Hằng tường thuật chi tiết của Tai Hoang cấp chín, Sở Mộ lại âm thầm suy tư vấn đề bộ lạc cấp một.
Ly lão nhi đã nói rõ quy mô của bộ lạc cấp một, trong đó bao gồm một đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng, phía dưới sẽ có ít nhất ba đầu quân chủ đỉnh phong, dưới nữa là mười mấy đầu cao đẳng và trung đẳng quân chủ. Chỉ riêng đội ngũ Hồn sủng cấp dưới liên hợp lại đã có lực lượng sánh ngang năm đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Đồng thời quân đoàn dưới cùng là sơ đẳng quân chủ đến chuẩn quân chủ sẽ có số lượng trên trăm, đây cũng là sức mạnh không thể khinh thường. Dù sao đi nữa, chỉ cần kiến hôi đủ đông vẫn có thể cắn chết voi.
Tính toán đại khái như thế, ngoại trừ Hồn sủng chuẩn đế hoàng ra, cả bộ lạc cấp một liên hợp lực lượng sẽ tương đương với 10 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Dù sao cũng đã qua thời gian hai tháng, phần lớn thời gian trong đó Sở Mộ dùng để huấn luyện tiểu Chập Long chiến đấu. Bây giờ tiểu tử này đã trưởng thành đến hai đoạn bốn giai, thực lực chân chính đã tiếp cận sơ đẳng chiến tướng.
Thừa dịp bây giờ còn có thời gian rảnh rỗi, Sở Mộ tranh thủ dẫn tiểu Chập Long ra sân tập luyện quyền cước.
"Sa sa sa !”
Tiểu Chập Long được vận động tay chân hiển nhiên là vui vẻ, vừa nhìn thấy trong viện có một khối nham thạch lớn, thân hình nhỏ bé khả ái bỗng nhiên chợt lóe, móng vuốt ngưng tụ quang mang màu xanh.
Luồng ánh sáng màu xanh là đại biểu cho Long lực, bộc phát ra lực lượng mạnh hơn bản thân rất nhiều.
"Ầm !"
Tảng nham thạch cao bằng đầu người bị tiểu Chập Long đánh nát, đá vụn bắn ra tung tóe.
"Cộng thêm hiệu quả Long lực, thực lực đã tương đương với sơ đẳng chiến tướng, chờ nắm vững đế hoàng lực hẳn là mạnh hơn không ít."
Nhìn thấy tiểu Chập Long chỉ mới hai đoạn đã bạo lực như thế, trong lòng Sở Mộ cũng cảm khái vạn phần. Đoán chừng qua thêm một đoạn thời gian ngắn, tiểu Chập Long khẳng định dư sức hoành hành Tây vực.
"Đinh đinh đinh !”
Trong khi Sở Mộ đang huấn luyện tiểu Chập Long, thanh âm Băng Không Tinh Linh bỗng nhiên vang lên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Ngưng thức tỉnh?
Trong lòng Sở Mộ thật sự vui mừng, vội vàng niệm chú ngữ triệu hoán Băng Không Tinh Linh ra trước mặt của mình.
Thực lực Băng Không Tinh Linh có thể dùng từ ‘một bước lên trời’ để hình dung, sau khi Sở Mộ triệu hoán nó ra ngoài lập tức đóng băng cả mảng sân rộng. Cũng may Sở Mộ kịp thời nhắc nhở Băng Không Tinh Linh đình chỉ buông thả khí tức, nếu không cả tòa phủ đệ Sở gia sẽ có nguy cơ bị đông cứng triệt để.
"Chín đoạn cao giai - quân chủ đỉnh phong."
Sở Mộ mừng rỡ như điên, xem ra hiệu quả của Tiên Băng tác dụng trên người Băng Không Tinh Linh vô cùng rõ ràng. Không chỉ chiến lực đạt tới quân chủ đỉnh phong, mức độ trưởng thành cũng nhảy lên tới chín đoạn cao giai, tốc độ tăng cường thực lực cũng quá kinh khủng rồi.
Chín đoạn cao giai - quân chủ đỉnh phong có thể sánh ngang với mười đoạn - cao đẳng quân chủ, huống chi giúp cho Hồn sủng tăng trưởng từ chín đoạn cao giai lên tới mười đoạn cũng không phải là việc khó.
"Tai Hoang lần này có quy mô không nhỏ, mấy ngày nữa là cơ hội để ngươi đại triển thân thủ."
Sở Mộ vuốt ve thân hình rắn chắc của Băng Không Tinh Linh, cười nói.
Phược Phong Linh là Nguyên Tố Hồn sủng, uy lực quần công tuyệt đối là cường hãn Nhưng mà lực sát thương Phong hệ vẫn không thể so sánh với Băng hệ, Băng Không Tinh Linh đương nhiên là trở thành chủ lực của trận chiến này.
"Đinh đinh ~!"
Băng Không Tinh Linh kêu lên mấy tiếng đơn thuần, nó cũng rất nóng lòng muốn biểu hiện lực lượng mới cho Sở Mộ thấy.
Trong buổi dạ tiệc.
Ngoại trừ Hiểu Vân và Tôn Nguyên là ngoại nhân, về phần những người khác cũng không xa lạ đối với Sở Mộ. Tất cả những người có mặt đều là thành viên trọng yếu của Sở gia.
Sở Thiên Hằng đầu tiên là mời rượu đón gió tẩy trần cho Sở Mộ, những người khác cũng biết địa vị của Sở Mộ ở trong Sở gia, cho nên cả đám vội vàng tập trung lại hàn huyên một phen.
Hai người Hiểu Vân tiểu thư và Tôn Nguyên cảm thấy kỳ quái tại sao Sở Mộ lại được coi trọng như thế, người này chắc chắn là thanh niên đồng lứa, chẳng lẽ có chỗ nào hơn người sao? Phải biết rằng hai người bọn họ với thân phận khách quý còn không được hưởng đãi ngộ kiểu này.
Mặc dù chỉ là bữa ăn tối, nhưng bởi vì sự tình Tai Hoang lửa sém lông mày, mọi người trong lúc lơ đãng chuyển sang đề tài này.
"Lần này là Tai Hoang cấp mấy? Có tin tức chính xác chưa?"
Sở Mộ cảm thấy cũng nên giải quyết chuyện này rồi, lập tức mở miệng hỏi thăm.
"Đoán chừng là Tai Hoang cấp chín, đại khái ba ngày sau sẽ có tộc quần Hồn sủng cấp nô bộc chạy tới nơi này. Sau đó sẽ có Hồn sủng mạnh hơn không ngừng xuất hiện."
Sở Thiên Hằng trả lời.
Nghe thấy là Tai Hoang cấp chín, ngay cả Hiểu Vân cũng không phải động dung, vội vàng nói:
"Tai Hoang cấp chín đã vượt qua khả năng phòng thủ của Thất Sắc thành, lúc trước ngươi từng nói chỉ là cấp tám mà?"
Sở Thiên Hằng cười khổ nói:
“Cấp chín vẫn còn bảo thủ đoán chừng đó! Hiểu Vân tiểu thư tới không đúng lúc rồi."
"Đến ngày thứ mười, Tai Hoang chân chính sẽ bộc phát."
"Nếu như lựa chọn lưu lại phòng thủ thì phải bảo vệ ba hướng đông tây nam cho tốt. Phía nam nhất định là thế công hung mãnh nhất, gia tộc chúng ta sẽ chịu trách nhiệm hướng đó. Nghe nói La Vực môn phái ra một nhóm Hồn sủng sư đều là cấp bậc Hồn Chủ, ngày mai bọn họ sẽ tới đây và giúp chúng ta trấn thủ phía tây. Mặt đông sẽ do Đại Sở thế gia và các Hồn sủng sư đánh thuê chịu trách nhiệm."
Sở Thiên Lâm bắt đầu phân phối nhiệm vụ.
Sau đó là phương pháp thủ thành và vấn đề hậu cần, nhưng mà Tai Hoang lần này thăng cấp làm cho tình huống phát sinh biến hóa.
Sau khi bàn bạc hồi lâu, Sở Thiên Lâm cố ý nhìn lướt qua Sở Mộ, cười hỏi:
"Sở Mộ, ngươi có ý kiến gì không?"
"Tại sao La Vực môn nguyện ý xuất thủ?"
Sở Mộ tò mò hỏi.
"Chuyện này? Ngũ thúc của ngươi nhận thức vài người trong La Vực môn, thế nhưng, sự tình lần này cũng có chỗ kỳ quái. Những người Ngũ thúc quen biết vốn có địa vị không cao, nhưng lại kinh động tới mấy vị cao thủ nổi danh của La Vực môn, việc này đúng là khó hiểu ! Nếu không phải như vậy, chúng ta cũng không dám tiếp tục lưu lại nơi này.”
Sở Thiên Lâm nói.
"Như vậy à? Có trợ giúp hiển nhiên là tốt."
Sở Mộ cười nói, ngữ khí có vẻ kỳ lạ.
"Vậy ngươi có ý kiến gì không? Hay là cứ theo phương pháp này chống đỡ Tai Hoang?"
Sở Thiên Hằng hỏi.
Bây giờ tất cả thành viên Sở gia đã kiên quyết nhận định Sở Mộ là người mạnh nhất gia tộc, hiển nhiên là phải nghe theo ý kiến của Sở Mộ rồi.
Sở Mộ chậm rãi lắc đầu, hắn vốn là người thích hành động, cho nên không có ý định phát biểu dài dòng.
Quân đoàn cấp nô bộc? Đúng lúc tiểu Chập Long cần phải được rèn luyện nhiều hơn, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu là được.
Về phần quân đoàn cấp chiến tướng và quân đoàn cấp thống lĩnh sẽ do Băng Không Tinh Linh chu toàn. Cùng lắm để cho ba con Hồn sủng quần công là Ma Thụ chiến sĩ, Phược Phong Linh và Băng Không Tinh Linh liên thủ giải quyết là tốt rồi. Sở Mộ cảm thấy không cần phải lo lắng gì cả.
Ngược lại, La Vực môn xuất hiện mới làm cho Sở Mộ bất an.
Theo lý thuyết, La Vực môn là thế lực đã siêu thoát ra khỏi Tây giới, bọn họ đã có không ít cường giả Hồn Hoàng. Hơn nữa, La Vực môn chỉ thu nhận những người có thực lực mạnh hoặc thiên phú tốt. Sở Mộ không hiểu nổi tại sao La Vực môn lại quyết định phái cao thủ tới trợ giúp Sở gia?
"Thiếu chủ, không cần tốn công suy đoán, chuyện này vốn cực kỳ đơn giản. Một là Tần Mộng Nhi đã gửi thư về cho La Vực môn, nói là ngươi đã giành lấy vinh quang cuối cùng của đại hội Thiên Hạ Quyết, vì thế La Vực môn cố ý tạo ra giao tình hữu hảo với Sở gia. Hai là La Vực môn tới vì mỏ Linh nguyên, thông thường cứ cách một đoạn thời gian, những thế lực lớn sẽ phái người ra ngoài thăm dò và thu thập các loại tài nguyên cần thiết. Ta nghĩ rằng lần này bọn họ tới Thất Sắc thành giải vây là giả, thăm dò tin tức và tìm kiếm Linh nguyên mới là thật. Khả năng thứ hai cao hơn !"
Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
Thành viên Sở gia cùng nhau thương nghị vấn đề Tai Hoang, cũng không có người nào ôm tâm tư chiếm cứ lợi ích, chỉ cần bình an vượt qua tai nạn lần này là bọn họ vui vẻ lắm rồi. Sở Mộ trở về chuyến này đã giúp cho không khí hòa hoãn một chút.
Chẳng qua là bọn họ cũng biết Sở gia bây giờ đang gặp phải vấn đề trọng đại, sự tình cấp bách trước mắt là phải tìm ra biện pháp giải quyết ổn thỏa nhất.
"Tai Hoang cấp chín cũng có nghĩa là một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện."
Lúc này thanh âm Sở Minh bỗng nhiên vang lên.
Sở Thiên Hằng nhìn thoáng qua lão gia tử, cũng biết lão gia tử đang muốn nói rõ tình hình Tai Hoang.
Sở Thiên Hằng vốn không có ý định trực tiếp nói ra chuyện này, bởi vì làm thế sẽ khiến cho lòng người dao động. Chỉ cần giữ bí mật tin tức thì mọi người vẫn tiếp tục trấn thủ bên phía của mình, có lẽ lực lượng phát huy ra sẽ không suy giảm.
Nhưng mà Sở Minh đã nói ra rồi, Sở Thiên Hằng đành phải im lặng chờ xem diễn biến.
"Quân chủ đỉnh phong? Sở gia các ngươi có thể ứng phó được không?"
Hiểu Vân tiểu thư kinh ngạc nói.
Hiểu Vân tiểu thư rõ ràng là không ý thức được Tai Hoang lần này lại nghiêm trọng như thế, hơn nữa Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện sẽ là uy hiếp rất lớn. Phải biết rằng cả lãnh thổ Tây vực chỉ có phụ thân nàng mới có Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Sở Thiên Hằng và các thúc bá chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ.
"Chuyện này cần phải đợi cao thủ La Vực môn và Đại Sở thế gia tới rồi bàn tiếp, chúng ta đã không thể ra sức."
Sở Thiên Lâm thở dài một hơi, buồn bã nói.
Tôn Nguyên lộ ra thần sắc kinh ngạc, bởi vì chính hắn cũng không nghĩ tới sẽ có Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện.
Tôn Nguyên không thể xác định trong nhóm cao thủ do mình phái tới có người nào khống chế Hồn sủng quân chủ đỉnh phong hay không. Lỡ may không có, bọn họ đối mặt với Tai Hoang lần này rất là phiền toái.
"Tai Hoang sẽ xuất hiện Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, Sở gia chúng ta căn bản ứng phó không nổi. Thế mà Tai Hoang còn có quân đoàn cấp chiến tướng tương đương với hai đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, quân đoàn cấp thống lĩnh tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Mười ngày sau, tất cả quân đoàn Hồn sủng đồng thời bộc phát thì chúng ta có khả năng toàn quân bị diệt."
Sở Thiên Hằng trầm giọng nói với mọi người.
Trên mặt tất cả mọi người lộ ra thần sắc nghi hoặc, không rõ tại sao Sở Thiên Hằng lại biết rõ ràng như thế. Hơn nữa, trong lời nói lúc nãy cũng có mấy chỗ tương đối khó hiểu.
Sở Thiên Hằng thấy mọi người không hiểu những khái niệm mới kia, lập tức giải thích lại một lần nữa thật cẩn thận.
"Cách tính thực lực tổng thể là do Đại Sở thế gia nói cho ta biết, Tai Hoang cấp chín tương đương với tộc quần cấp chín."
"Ít nhất sẽ có một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong xuất hiện. Dưới quân chủ đỉnh phong là cao đẳng và sơ đẳng quân chủ, đại khái sẽ có khoảng 10 con, thực lực tổng hợp đủ để đối kháng hai đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Nói cách khác, một đợt Tai Hoang cấp chín sẽ bộc phát lực phá hoại tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong."
Sở Thiên Hằng nói đến đây liền khiến cho tất cả mọi người sợ hãi vô cùng.
Trên bữa tiệc đang có hai mươi mấy người, nhưng trong lúc nhất thời không khí tĩnh lặng như tờ, sắc mặt ai nấy cực kỳ trầm trọng.
Sở Thiên Hằng thấy mọi người lo lắng như thế cũng không ngạc nhiên, thật ra thời điểm hắn biết ý nghĩa chân chính của Tai Hoang cấp chín đã biểu lộ vẻ mặt còn khó coi hơn nhiều.
"Lực lượng tổng thể tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, Tai Hoang cấp chín đúng là đáng sợ."
Rốt cuộc Sở Anh là người đầu tiên phá vỡ không khí yên lặng.
Sở Thiên Hằng lắc đầu cười khổ, rồi tiếp tục nói:
"Đây chỉ là lực lượng cấp quân chủ của một tộc quần. Ngoài ra không thể tránh khỏi những tộc quần ở vùng phụ cận tranh thủ đánh lén, tính toán đơn giản thì số lượng Hồn sủng cấp thống lĩnh sẽ tăng lên khoảng 300, cấp chiến tướng trên 3000, cấp nô bộc trên 3 vạn, lực lượng tổng thể cũng tương đương với ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Nói cách khác, trong vòng nửa tháng này chúng ta sẽ phải đối mặt với sáu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Ài, đó là suy đoán … ít nhất !"
Vốn không khí trong buổi tiệc đã quỷ dị lắm rồi, nhưng mọi người nghe xong câu cuối cùng liền triệt để đóng băng, mặt mày xám như tro tàn. Tâm tình hưng phấn trước đó thoáng cái biến sạch.
"Đây... chuyện này … sao chúng ta có thể ứng phó nổi? Ngươi đã biết Tai Hoang đáng sợ như vậy, tại sao không nói sớm? Chúng ta phải lập tức rút lui ra khỏi nơi này mới đúng. Ngươi muốn để cho mọi người chết hết ở chỗ này hả?"
Hiểu Vân tiểu thư đứng bật dậy, vẻ mặt rất là kích động.
Nghe thấy Hiểu Vân tiểu thư nói như thế, những người khác cũng lập tức nháo nhào lên án.
Lực lượng tương đương với sáu đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong làm sao đối phó đây? Phải biết rằng Sở gia mời tới cũng không có bao nhiêu cao thủ cấp quân chủ, không cần phải nói đến quân chủ đỉnh phong.
Lúc này mọi người đều nhất trí suy nghĩ trong lòng:
“Giờ này còn ăn uống gì nữa, mau chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi mới là hành vi đúng đắn nhất.”
"Đừng sợ, đây là lực lượng của toàn bộ tộc quần Hồn sủng kéo dài suốt 10 ngày, không phải là ngày nào cũng bộc phát lực lượng cỡ đó."
"Tai Hoang kéo dài khoảng 10 ngày, chúng ta có thể luân phiên chiến đấu để giữ gìn thể lực, sự tình không có nghiêm trọng như vậy đâu !"
Sở Thiên Hằng thấy mọi người biểu hiện nóng nảy liền vội vàng giải thích.
Sở Thiên Hằng mất một phen giải thích khô cổ họng mới làm cho tâm tình mọi người hòa hoãn trở lại.
Đúng là Tai Hoang không thể nào bộc phát toàn bộ lực lượng ra một lần, như vậy công việc thủ thành sẽ đơn giản hơn, mọi người cũng có thời gian thở dốc.
"Hiểu Vân tiểu thư, ngươi có thể mời Vực chủ đại nhân tới không?"
Sở Thiên Lâm khách khí hỏi.
Hiểu Vân lắc đầu nói:
"Phụ thân ta không thể nào tự mình xuất thủ, lỡ may xảy ra chuyện gì nằm ngoài dự liệu, tình hình Tây vực sẽ càng thêm hỗn loạn. Ta nhiều nhất chỉ có thể mời hai vị trưởng bối trợ giúp, mặt khác lại điều động một nhóm hộ vệ từ Vực thành."
"Được vậy cũng tốt lắm rồi, chúng ta chờ đám người La Vực môn và Đại Sở thế gia tới rồi bàn bạc lại kỹ lưỡng hơn. Nếu như trong nhóm bọn họ cũng có cao thủ thì chúng ta vẫn có hi vọng."
Sở Thiên Hằng nở nụ cười miễn cưỡng, xem như là trấn an tinh thần mọi người.
Trong lúc đang nói chuyện, Sở Thiên Hằng cố ý nhìn thoáng qua Sở Mộ.
Trên thực tế đã có không ít người lưu ý Sở Mộ cử động khác thường, nhất là Sở Thiên Hằng phát hiện bất kể mình nói ra tình huống Tai Hoang hay là đội ngũ cứu viện, đều không thể khiến cho Sở Mộ thay đổi sắc mặt. Toàn bộ quá trình bàn luận, bộ dạng Sở Mộ vẫn luôn bình tĩnh kỳ lạ, giống y như là người ngoài cuộc vậy.
"Sở Mộ? Tại sao không nói một lời?"
Sở Thiên Hằng không nhịn được hỏi một câu.
Tôn Nguyên híp mắt lại tỏ vẻ khinh thường, nhìn lướt qua Sở Mộ lên tiếng châm chọc:
"Không phải là sợ đến choáng váng rồi sao?"
Sở Mộ hoàn toàn không để ý đến chuyện này, bởi vì hắn bây giờ đang suy tư làm thế nào để giải quyết bộ lạc cấp một có Linh nguyên tồn tại. Tộc quần cấp chín vốn không đủ khả năng tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Sở dĩ Sở Mộ không có lập tức tiến vào bộ lạc chiến đấu là vì thực lực của hắn không đủ, hơn nữa còn chưa nắm rõ tình huống bên đó.
Bất kỳ một bộ lạc nào cũng có quy mô khổng lồ và chặt chẽ, Sở Mộ có thể thông qua Mạc Tà giải quyết Hồn sủng chuẩn đế hoàng.
Nhưng mà bộ lạc không chỉ có một mình Hồn sủng chuẩn đế hoàng, nó không ngu đến mức tự mình chui ra ngoài để cho Sở Mộ giết chết, mà nó nhất định sẽ phái quân đoàn cấp thấp làm tiên phong nhằm tiêu hao lực chiến đấu của Mạc Tà.
Diêm vương dễ giải quyết, tiểu quỷ mới khó chơi. Hơn nữa, Diêm vương khẳng định núp ở trong đội ngũ tiểu quỷ đông nghịt. Sở Mộ nhất định phải mở ra một con đường máu mới có cơ hội tiếp cận Hồn sủng chuẩn đế hoàng.
Trong lúc Sở Thiên Hằng tường thuật chi tiết của Tai Hoang cấp chín, Sở Mộ lại âm thầm suy tư vấn đề bộ lạc cấp một.
Ly lão nhi đã nói rõ quy mô của bộ lạc cấp một, trong đó bao gồm một đầu Hồn sủng chuẩn đế hoàng, phía dưới sẽ có ít nhất ba đầu quân chủ đỉnh phong, dưới nữa là mười mấy đầu cao đẳng và trung đẳng quân chủ. Chỉ riêng đội ngũ Hồn sủng cấp dưới liên hợp lại đã có lực lượng sánh ngang năm đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
Đồng thời quân đoàn dưới cùng là sơ đẳng quân chủ đến chuẩn quân chủ sẽ có số lượng trên trăm, đây cũng là sức mạnh không thể khinh thường. Dù sao đi nữa, chỉ cần kiến hôi đủ đông vẫn có thể cắn chết voi.
Tính toán đại khái như thế, ngoại trừ Hồn sủng chuẩn đế hoàng ra, cả bộ lạc cấp một liên hợp lực lượng sẽ tương đương với 10 đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong.
/1793
|