"Vù vù vù vù vù vù !"
Quân đoàn Quỷ Tinh Linh rốt cuộc hoàn thành chú ngữ, nhất thời vô số đạo Cụ Phong xuất hiện trong bầu trời đêm, mỗi một lốc xoáy cao tới gần trăm thước, đường kính cũng hơn mười thước.
Cấp chín Cụ Phong vốn chỉ cao chừng năm mươi thước, nhưng kỹ năng này được thi triển bởi Phong hệ Hồn sủng cao đẳng quân chủ áp súc một đoạn thời gian mới có uy lực cường đại như thế. Đường kính mười thước là khu vực kỹ năng mạnh nhất, nếu thật sự buông thả thì phạm vi ảnh hưởng có thể rộng lớn hơn gấp trăm lần.
Từđó tất cả mọi người hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được uy lực của một kỹ năng dung hợp của ngàn đầu Quỷ Tinh Linh đáng sợ tới mức nào. Bọn họ đứng dưới mặt đất, ngẩng đầu nhìn lên trời liền có cảm giác này áp bách kỳ dị, ngay cả hít thở cũng vô cùng khó khăn. Không gian trên bầu trời chính là thế giới cuồng phong đục ngầu, tất cả vật thể bị cuốn vào trong đó khẳng định sẽ bị phân giải thành vạn mảnh trong chớp mắt.
Rốt cuộc ngàn đạo Cụ Phong bắt đầu bay tới.
Mỗi một đạo Cụ Phong bay theo quỹ tích khác nhau, nhưng tất cảđều tập trung vào người Bán Ma Sở Mộ. Hơn nữa, công kích đến từ bốn phương tám hướng đã khóa chặt hết đường né tránh của Sở Mộ, hắn chỉ có thể lựa chọn ngạnh kháng.
"Ù ù ù ù !"
Kỹ năng tuy yếu nhưng có thể dung hợp lẫn nhau, một khi đạt tới số lượng nhất định sẽ xảy ra chất biến, lực lượng hủy diệt của ngàn đạo Cụ Phong cường hãn không thể nghi ngờ. Cho dù là Hồn sủng cao đẳng đế hoàng may mắn không chết cũng bị lột mấy tầng da.
Ngay lúc này, Sở Mộ phất tay đẩy lỗ đen Phong Duệ tới trước, dứt khoát đối kháng chính diện với kỹ năng Cụ Phong kinh khủng kia.
Chuyện tình quái dị hiện ra.
Một trăm đạo Cụ Phong đầu tiên va chạm với Phong Duệ bỗng nhiên suy giảm uy lực, trong đoạn thời gian vài giây ngắn ngủi đã triệt để tiêu tán, biến mất trong lòng bàn tay Sở Mộ.
Mà bản thân Sở Mộ chỉ bị lực lượng xung kích đẩy lui vài thước.
Một trăm đạo Cụ Phong tiếp theo bay tới, chuyện tình đồng dạng phát sinh, lực lượng Phong hệ dung hợp cũng bị hấp thu trong nháy mắt, Sở Mộ lui về phía sau vài thước.
Liên tiếp mười lần như thế, ngàn đạo Cụ Phong đánh tới đều biến mất trong vô hình, chỉ có một đạo cuối cùng cuốn Sở Mộ bay đi vài trăm thước. Hiệu quả chênh lệch to lớn như thế làm cho tất cả mọi người sợ hãi vô cùng, trong lúc nhất thời ai nấy cứng đờ ra không biết nên nói gì cho phải.
Một ngàn kỹ năng cấp chín đã được áp súc lực lượng, đánh tới với khí thế che trời lấp đất lại bị hóa giải đơn giản như vậy? Ngay cả y phục cũng không rách một miếng, đây là cái khái niệm gì chứ?
Cảm giác này tựa như sóng thần thanh thế cực thịnh cuốn tới, khí thế dời non lấp bể có thể cắn nuốt hết thảy, nhưng lan tràn đến bãi cát lại biến thành sóng biển nho nhỏ.
"Lạc Tuyết sơn mạch đâu rồi ta?"
Trên bầu trời đêm, Sở Mộ ổn định thân hình rồi mỉm cười trào phúng, nói với Thiên Thính.
Thiên Thính đúng là không ngờ lại xảy ra chuyện này, cảm xúc tức giận và xấu hổ chen lẫn vào nhau làm cho da mặt hắn run rẩy liên hồi.
Lạc Tuyết sơn mạch cách đó vài trăm dặm so với Sở Mộ bịđẩy lùi trăm thước thật sự là chênh lệch quá lớn.
Thiên Thính không nghĩ tới Bán Ma nắm giữ năng lực Dị hệ lại khắc chế kỹ năng Phong hệ gắt gao như thế. Phải biết rằng lực lượng Phong hệ rất khó bị hóa giải hoàn toàn, ngoại trừ Nham hệ có ưu thế phòng ngự và trọng lượng mới miễn cưỡng chống đỡ vượt qua. Còn bất kỳ hệ nào khác bị công kích chính diện, cho dù không chết cũng bị cuốn đi rất xa.
Tất cả thành viên Hồn Minh mặt mày nhăn nhó cực kỳ khó coi, kể từ khi gia nhập quân đoàn tinh nhuệ Hồn Minh, bọn họ rất ít khi phát động toàn bộ lực lượng. Tình hình liên thủ buông thả kỹ năng lại càng hiếm thấy, không ngờ rằng công kích dung hợp lại bị hóa giải dễ dàng như thế. Điều này cho thấy thực lực đối phương vượt xa bọn họ, chênh lệch cỡ này số lượng nhiều hơn nữa cũng không thể bù đắp nổi.
"Bán Ma khống chế ba đại thuộc tính đạt tới cảnh giới cực hạn. Mặc dù chỉ là cao đẳng đế hoàng, nhưng mà Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng khó lòng chiến thắng."
Cổ Đinh nhỏ giọng nói, từ ngữ khí của hắn rõ ràng là có ý thối lui rồi.
Thiên Thính hung hăng trợn mắt nhìn sang Cổ Đinh, ý bảo tên này câm miệng. Thế nhưng, thật ra trong lòng Thiên Thính cũng đang hoảng sợ không dứt.
"Các ngươi đánh xong rồi, giờ tới phiên ta."
Trên mặt Sở Mộ xuất hiện một nụ cười tà dị.
Một cánh tay khác của Sở Mộ chậm rãi giơ lên, đồng dạng lòng bàn tay mở ra hướng lên trời cao, hình dáng giống như muốn nắm cả khung trời vào trong tay mình.
"Đừng... đừng cho hắn buông thả kỹ năng."
Thiên Thính nhất thời sắc mặt đại biến, hét lên điên cuồng, vội vàng ra lệnh cho quân đoàn Hồn Minh phát động công kích.
Ngay sau đó, Thiên Thính triệu hồi một đầu Hồn sủng đế hoàng khác, bất kể có thương tổn được Bán Ma hay không vẫn liều mạng thi triển kỹ năng.
Tất cả Quỷ Tinh Linh đã buông thả kỹ năng một lần rồi, nếu muốn thi triển lần nữa nhất định phải chờđợi vài giây.
Mà tình thế lúc này quá mức cấp bách, bọn họ đành phải dựa vào Tịch Dương Bằng liên hợp kỹ năng mới có hi vọng ngăn cản Bán Ma Sở Mộ.
Về phần ba người Mã Nghĩa Lộ, Cổ Đinh, Lý Đằng khống chế Hồn sủng đế hoàng công kích đơn thể không có cách nào tạo thành thương tổn đối với Bán Ma phòng ngự cực cao. Chỉ có quân đoàn Hồn Minh dung hợp kỹ năng tăng cường uy lực mới có thể tạo ra tính uy hiếp nhất định.
Đội ngũ Tịch Dương Bằng đã chuẩn bị kỹ năng Dực hệ từ sớm, sau khi Thiên Thính phát ra mệnh lệnh nhất thời tất cả Tịch Dương Bằng bắt đầu di động. Từng đạo thân ảnh màu vàng kim lướt tới với tốc độ cực nhanh, ánh sáng rực rỡ đan xen chằng chịt làm cho người ta nhìn hoa cả mắt.
Bán Ma Sở Mộ nhìn thấy quân đoàn Tịch Dương Bằng đang nhanh chóng đến gần cũng không dám khinh thường, luồng quang mang màu vàng kim mang theo lực lượng xuyên thấu cực mạnh. Nếu như bị trúng đòn liên tiếp quả thật là thương tổn không nhỏ, kỹ năng bị cắt đứt là điều không thể tránh khỏi.
Thế nhưng, hắn cũng không lo lắng nhiều lắm, trong đầu hắn tràn đầy trí nhớ của Bán Ma, phương thức sử dụng kỹ năng và kinh nghiệm đối địch đều rõ ràng như ánh sáng ban ngày.
Đối mặt với ngàn đầu Tịch Dương Bằng cùng lúc công kích, cánh tay Sở Mộ lúc nãy ngăn cản Quỷ Tinh Linh bỗng nhiên vươn ra.
Sau khi ngăn cản kỹ năng Phong hệ oanh kích, bàn tay này vẫn luôn nắm chặt. Nếu chú ý quan sát sẽ phát hiện giữa các ngón tay thỉnh thoảng lóe lên tia sáng Độn Phong.
Ngay lúc này, bàn tay Sở Mộ mở ra.
Lỗ đen Phong Duệ lại xuất hiện ở trước mặt hắn, khí thế uy áp bắt đầu tăng trưởng mạnh hơn trước gấp mấy lần.
"Nghịch chuyển."
Sở Mộ quát lớn một tiếng, nhất thời lực lượng Phong nguyên tố từ trong lỗ đen tràn ra ào ạt, nhìn kỹ một chút sẽ nhận ra đây là kỹ năng Cụ Phong lúc trước tưởng như đã bị Sở Mộ hóa giải.
"Vù vù vù vù vù !"
Vô số Cụ Phong trộn lẫn vào nhau tạo thành lực lượng hủy diệt mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, trực tiếp đánh tới quân đoàn Tịch Dương Bằng đang gấp rút tiếp cận.
"Hắn buông thả kỹ năng Quỷ Tinh Linh bay ngược trở về rồi."
Cổ Đinh mặt mày trắng bệch, đây là đặc điểm kinh khủng nhất của tồn tại Bán Ma, lực lượng Dị hệ từ xưa tới nay vẫn luôn kỳ bí khó lường. Chỉ riêng năng lực nghịch chuyển kỹ năng này đã khiến cho đối thủ đau đầu nhức óc lắm rồi.
Cổ Đinh không biết nhiều về tồn tại Bán Ma, hiện tại nhìn thấy kỹ năng nghịch chuyển đánh tới, trong mắt hắn lộ vẻ sợ hãi nồng đậm.
Uy lực nghịch chuyển còn mạnh hơn trước mấy phần, ba người Cổ Đinh dựa vào Hồn sủng đế hoàng vẫn miễn cưỡng chống đỡ vượt qua cửa ải khó khăn này.
Nhưng mà quân đoàn Hồn Minh không thể nào bình yên vô sự, nhất là Quỷ Tinh Linh còn đang ở trạng thái hồi sức, khó lòng thi triển ra kỹ năng phòng ngự.
"Tập hợp... tập hợp chung một chỗ, nhanh !"
Thiên Thính khàn giọng quát lớn.
Chương 602: Thiên Hạ Bán Ma (6)
Tất cả Tịch Dương Bằng đang phân tán ra bốn phương tám hướng vây khốn địch nhân, nhưng càng phân tán thì kỹ năng Phong hệ nghịch chuyển sẽ phát huy hiệu quả sát thương càng tốt. Thiên Thính hiển nhiên là ý thức được điểm này, mới vội vàng ra lệnh tập hợp đội hình.
Lấy Bát Vũ Cưu của Thiên Thính cầm đầu, những thành viên Hồn Minh lập tức bỏ qua công kích, nhanh chóng tập hợp thành trận hình phòng ngự
"Thu cánh !"
Thiên Thính hét lớn lần nữa.
Ngàn đầu Tịch Dương Bằng tập thể thu hồi hai cánh lại, động tác chỉnh tề nhất trí không hổ danh với quân đoàn tinh nhuệ. Ở trạng thái này, bọn họ sẽ chịu đựng cuồng phong oanh kích yếu hơn rất nhiều.
"Rầm rầm rầm !"
Tiếng gió gào thét điên cuồng trên trời cao, từng đạo Cụ Phong khổng lồ nhào tới thôn phệđội ngũ Tịch Dương Bằng, vô số Phong Nhận, Phong Liêm không ngừng tàn phá cơ thểđịch nhân.
"A a a a a ~!"
Những thành viên Hồn Minh phía trước nhất bị lực lượng Cụ Phong cuốn vào trong, tiếng kêu thảm thiết văng vẳng khắp không gian.
Đối với mỗi thành viên Hồn Minh, đợt công kích này rõ ràng là mang tính hủy diệt triệt để. Một khi bị cuốn vào nhất định sẽ chém thành tro bụi.
Các thành viên Hồn Minh kinh hãi nằm úp sấp trên lưng Tịch Dương Bằng, thanh âm gào thét tử vong không ngừng đập vào tai khiến cho sĩ khí suy giảm trầm trọng.
"Vù vù vù vù vù !"
Một hồi lâu sau, kỹ năng Phong hệ nghịch chuyển từ từ suy giảm.
Đám thành viên Hồn Minh rốt cuộc mở mắt, chẳng qua là bọn họ lập tức có cảm giác đội hình thưa thớt rất nhiều.
Không ai biết đến tột cùng đã mất đi bao nhiêu đồng đội, nhưng mà cảm giác tử vong đã bao trùm tinh thần bọn họ.
"Đừng quản những người đó, mau khôi phục đội hình."
Thiên Thính cũng lười để ý người khác chết sống, lạnh lùng phát ra mệnh lệnh.
Trận thế phòng ngự mặc dù vững chắc, nhưng lực lượng Cụ Phong đã thổi tan quân đoàn mỗi người một ngã, trong lúc nhất thời không thể nào tiếp tục liên thủ phát ra kỹ năng công kích.
Thiên Thính nhìn lướt qua đám thành viên đang sợ hãi ngây người kia, thấy bọn họ vẫn không chịu hành động liền chửi ầm lên.
"Đừng có lập trận, cách nhau xa một chút có lẽ còn sống sót vài người, nếu không các ngươi sẽ chết sạch."
Lúc này một giọng nói ma mị bỗng nhiên truyền vào trong tai đám người Hồn Minh.
Trên mặt Sở Mộ hiện ra một nụ cười tàn nhẫn.
Bán Ma vốn thích tàn sát, đừng nói đám người này chính là tay sai Hồn Minh, cho dù là người bình thường dám xuất hiện ngăn cản cũng đừng mong hắn hạ thủ lưu tình.
Tà là tà, ác là ác, tội ác nhất định phải dùng thi thể chồng chất để chứng minh, nếu không làm sao bước lên vương vị tà ác, làm sao khiến cho kẻ thù khiếp sợ?
Thời điểm Sở Mộ thả ra kỹ năng Cụ Phong nghịch chuyển thì cánh tay còn lại vẫn luôn giữ vững tư thế hướng lên trời, hành động này đã nói rõ hắn đang tích tụ năng lượng cho một kỹ năng khác.
Ngay lúc này, Bán Ma Sở Mộ rốt cuộc phun ra mấy chữ lạnh như băng:
"Toái Thiên Ấn."
Màn trời đen nhánh bất chợt ép xuống, âm ảnh hủy diệt bao trùm đỉnh đầu tất cả mọi người.
Có người rung động sững sờ, có người sợ hãi vội vàng chạy trốn, trên thực tế trốn hay không cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào. Bởi vì kỹ năng này bao trùm phương viên gần trăm dặm, thời gian buông thả chỉ mất vài giây. Nếu như kỹ năng hoàn thành, từ cấp đế hoàng trở xuống khẳng định chạy không thoát.
Màn trời càng lúc càng gần, bỗng nhiên ở giữa không gian xuất hiện khe nứt quỷ dị
Khuôn mặt Bán Ma Sở Mộ cũng biến đổi triệt để, lúc này hắn hóa thân thành ma quỷ tà ác, dùng ánh mắt hung tàn nhìn xuống thiên hạ chúng sinh.
Hắn lẳng lặng nhìn trời cao đang dần dần rạn nứt, chậm rãi há miệng ra bắn một chùm tia sáng trắng bạc về phía khe nứt không gian kia.
“Ầm ~~~!””
Không gian chính thức tan vỡ.
Từ trong đó lập tức tràn ra vô số ma trảo, khí tức tanh máu tràn ngập thương thiên.
Càng lúc càng nhiều Toái Thiên Ma Trảo xuất hiện, đám Tịch Dương Bằng và Hồn sủng sư đối mặt với lực lượng này quả thật là yếu ớt tới cực điểm, chỉ cần tiếp xúc một cái là máu thịt bay ngang, tử trạng cực kỳ thê thảm.
"A a a ~!"
"A a a a a a ~~~!"
Tiếng kêu thảm thiết vang dội khắp nơi, thành viên Hồn Minh tựa như hãm thân vào trong luyện ngục, lần lượt bị Toái Thiên ma trảo xé thành mảnh nhỏ.
Máu tươi đỏ lòm, chân cụt tay đứt, nội tạng tan nát rơi xuống như mưa, lông chim Tịch Dương Bằng dính đầy máu tươi phiêu tán khắp không gian, một góc thành trì đột nhiên biến thành hồ máu nhìn thấy mà kinh tâm động phách.
Máu tươi bám vào mặt mọi người nhưng không có ai di động. Vào thời khắc này, cho dù là những Hồn sủng sư to gan lớn mật cũng triệt để ngu si, ánh mắt bọn họ cứng đờ nhìn tới một màn gió tanh mưa máu này.
Có thể khẳng định một điều, đây chính là cảnh tượng đáng sợ nhất từ khi bọn họ chào đời đến nay.
Đám người trong thành trực tiếp bất tỉnh trước hình ảnh nhân gian luyện ngục này, một số ít người tựa như hoá đá nhìn lên bầu trời đỏ rực.
Chính nghĩa đơn thuần của bọn họ đã hoàn toàn điên đảo sau một chiêu Toái Thiên Ấn, quân đoàn tinh nhuệ của Hồn Minh chính là thần hộ mệnh trong lòng mọi người, không ngờ lại bị giết chết thê thảm như thế.
Trên nóc nhà.
Gã Hồn sủng sư thấp bé để mặc cho máu tươi dính đầy người, bộ dạng hắn như người mất hồn lẩm bẩm tự nhủ:
"Hoàn hảo, cũng may... may mắn … không có thông qua... không qua khảo hạch."
Cách đó ít phút, gã Hồn sủng sư này còn đang tiếc nuối vì mình không thể thông qua Hồn Minh khảo hạch, trở thành một thành viên của quân đoàn tinh nhuệ kia. Nhưng mà bây giờ hắn âm thầm cảm thấy vô cùng may mắn vì điều đó, nếu không bản thân hắn chính là một bộ phận nằm trong cái hồ máu kia rồi.
Toái Thiên Ấn hiện, mạt sát sinh linh.
Người thi triển kỹ năng này chính là chúa tể nắm giữ hết thảy sinh mạng.
Ma ảnh trắng bạc lẳng lặng bay tới trong khung cảnh gió tanh mưa máu, chỉ lát sau Sở Mộ đã hiện ra ở trước mặt Thiên Thính.
Hồn sủng của Thiên Thính vẫn chưa chết, Sở Mộ buông thả kỹ năng Toái Thiên Ấn vốn nhằm vào tất cả thành viên Hồn Minh nên uy lực suy giảm khá nhiều. Thiên Thính tạm thời bảo toàn mạng sống, hắn triệu hoán hai con Hồn sủng trung đẳng quân chủ còn đang thoi thóp, Bát Vũ Cưu bị chém đứt ba cặp cánh đã không còn tính uy hiếp đối với Sở Mộ.
Thiên Thính nằm trên lưng Bát Vũ Cưu run rẩy liên hồi, ánh mắt nhìn tới Sở Mộ giống như thỏ con gặp phải sói đói.
Quân đoàn Hồn Minh chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, đám người kia bị tàn sát thì tinh thần Thiên Thính cũng hỏng mất. Lúc trước ngang tàng, tự cao bày ra âm mưu quỷ kế hãm hại đối phương, dựa vào Hồn sủng cao đẳng đế hoàng coi trời bằng vung, khống chế quyền lớn trong Hồn Minh lớn lối chí cực. Nhưng tại thời điểm này, tất cả những thứđó hoàn toàn mất sạch, ở trước mặt Sở Mộ chỉ là một tên nhát gan sợ chết mà thôi.
"Ngươi muốn nói cho bọn họ biết tên của ta?"
Sở Mộ làm như có thể nhìn thấu suy nghĩ của Thiên Thính, dùng ngữ khí khinh bạc hỏi một câu.
Thiên Thính run rẩy từng đợt, cố gắng khép mở cái miệng nhưng vô lực tạo thành thanh âm.
Thiên Thính quả thật muốn tiết lộ thân phận Sở Mộ. Hắn muốn cả Thiên Hạ thành biết Hồn Điện Sở Thần chính là Ly thành Bán Ma, đồng thời cũng là Thiên Hạ Bán Ma, là một mầm họa cực lớn có thể tự chủ hóa thân Bán Ma.
Nhưng mà bây giờ Thiên Thính không thể nào nói được một câu, áp lực khổng lồ đánh tới khiến cho trái tim hắn gần như bạo liệt.
"Ngươi… ngươi..."
Thiên Thính co quắp người lại như tôm luộc, thật ra hắn muốn nói gì đã không còn trọng yếu đối với Sở Mộ. Khi có được thực lực tuyệt đối, hết thảy mọi thứ sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay, tùy ý xoay chuyển, đổi trắng thành đen cũng chỉ là một ý niệm.
"Đây chỉ là bắt đầu, bên trong Hồn Minh có quá nhiều kẻ đáng chết giống như ngươi. Ta sẽ bóp nát đầu từng tên một."
Sở Mộ bay tới gần Thiên Thính, ma thủ vươn ra nắm lấy đỉnh đầu, bóp nhẹ một cái ...
“Phụp !”
Não tương trộn lẫn máu tươi bắn ra bốn phía, thi thể Thiên Thính rơi xuống hòa chung với đống hỗn độn bên trong hồ máu.
Quân đoàn Quỷ Tinh Linh rốt cuộc hoàn thành chú ngữ, nhất thời vô số đạo Cụ Phong xuất hiện trong bầu trời đêm, mỗi một lốc xoáy cao tới gần trăm thước, đường kính cũng hơn mười thước.
Cấp chín Cụ Phong vốn chỉ cao chừng năm mươi thước, nhưng kỹ năng này được thi triển bởi Phong hệ Hồn sủng cao đẳng quân chủ áp súc một đoạn thời gian mới có uy lực cường đại như thế. Đường kính mười thước là khu vực kỹ năng mạnh nhất, nếu thật sự buông thả thì phạm vi ảnh hưởng có thể rộng lớn hơn gấp trăm lần.
Từđó tất cả mọi người hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được uy lực của một kỹ năng dung hợp của ngàn đầu Quỷ Tinh Linh đáng sợ tới mức nào. Bọn họ đứng dưới mặt đất, ngẩng đầu nhìn lên trời liền có cảm giác này áp bách kỳ dị, ngay cả hít thở cũng vô cùng khó khăn. Không gian trên bầu trời chính là thế giới cuồng phong đục ngầu, tất cả vật thể bị cuốn vào trong đó khẳng định sẽ bị phân giải thành vạn mảnh trong chớp mắt.
Rốt cuộc ngàn đạo Cụ Phong bắt đầu bay tới.
Mỗi một đạo Cụ Phong bay theo quỹ tích khác nhau, nhưng tất cảđều tập trung vào người Bán Ma Sở Mộ. Hơn nữa, công kích đến từ bốn phương tám hướng đã khóa chặt hết đường né tránh của Sở Mộ, hắn chỉ có thể lựa chọn ngạnh kháng.
"Ù ù ù ù !"
Kỹ năng tuy yếu nhưng có thể dung hợp lẫn nhau, một khi đạt tới số lượng nhất định sẽ xảy ra chất biến, lực lượng hủy diệt của ngàn đạo Cụ Phong cường hãn không thể nghi ngờ. Cho dù là Hồn sủng cao đẳng đế hoàng may mắn không chết cũng bị lột mấy tầng da.
Ngay lúc này, Sở Mộ phất tay đẩy lỗ đen Phong Duệ tới trước, dứt khoát đối kháng chính diện với kỹ năng Cụ Phong kinh khủng kia.
Chuyện tình quái dị hiện ra.
Một trăm đạo Cụ Phong đầu tiên va chạm với Phong Duệ bỗng nhiên suy giảm uy lực, trong đoạn thời gian vài giây ngắn ngủi đã triệt để tiêu tán, biến mất trong lòng bàn tay Sở Mộ.
Mà bản thân Sở Mộ chỉ bị lực lượng xung kích đẩy lui vài thước.
Một trăm đạo Cụ Phong tiếp theo bay tới, chuyện tình đồng dạng phát sinh, lực lượng Phong hệ dung hợp cũng bị hấp thu trong nháy mắt, Sở Mộ lui về phía sau vài thước.
Liên tiếp mười lần như thế, ngàn đạo Cụ Phong đánh tới đều biến mất trong vô hình, chỉ có một đạo cuối cùng cuốn Sở Mộ bay đi vài trăm thước. Hiệu quả chênh lệch to lớn như thế làm cho tất cả mọi người sợ hãi vô cùng, trong lúc nhất thời ai nấy cứng đờ ra không biết nên nói gì cho phải.
Một ngàn kỹ năng cấp chín đã được áp súc lực lượng, đánh tới với khí thế che trời lấp đất lại bị hóa giải đơn giản như vậy? Ngay cả y phục cũng không rách một miếng, đây là cái khái niệm gì chứ?
Cảm giác này tựa như sóng thần thanh thế cực thịnh cuốn tới, khí thế dời non lấp bể có thể cắn nuốt hết thảy, nhưng lan tràn đến bãi cát lại biến thành sóng biển nho nhỏ.
"Lạc Tuyết sơn mạch đâu rồi ta?"
Trên bầu trời đêm, Sở Mộ ổn định thân hình rồi mỉm cười trào phúng, nói với Thiên Thính.
Thiên Thính đúng là không ngờ lại xảy ra chuyện này, cảm xúc tức giận và xấu hổ chen lẫn vào nhau làm cho da mặt hắn run rẩy liên hồi.
Lạc Tuyết sơn mạch cách đó vài trăm dặm so với Sở Mộ bịđẩy lùi trăm thước thật sự là chênh lệch quá lớn.
Thiên Thính không nghĩ tới Bán Ma nắm giữ năng lực Dị hệ lại khắc chế kỹ năng Phong hệ gắt gao như thế. Phải biết rằng lực lượng Phong hệ rất khó bị hóa giải hoàn toàn, ngoại trừ Nham hệ có ưu thế phòng ngự và trọng lượng mới miễn cưỡng chống đỡ vượt qua. Còn bất kỳ hệ nào khác bị công kích chính diện, cho dù không chết cũng bị cuốn đi rất xa.
Tất cả thành viên Hồn Minh mặt mày nhăn nhó cực kỳ khó coi, kể từ khi gia nhập quân đoàn tinh nhuệ Hồn Minh, bọn họ rất ít khi phát động toàn bộ lực lượng. Tình hình liên thủ buông thả kỹ năng lại càng hiếm thấy, không ngờ rằng công kích dung hợp lại bị hóa giải dễ dàng như thế. Điều này cho thấy thực lực đối phương vượt xa bọn họ, chênh lệch cỡ này số lượng nhiều hơn nữa cũng không thể bù đắp nổi.
"Bán Ma khống chế ba đại thuộc tính đạt tới cảnh giới cực hạn. Mặc dù chỉ là cao đẳng đế hoàng, nhưng mà Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng khó lòng chiến thắng."
Cổ Đinh nhỏ giọng nói, từ ngữ khí của hắn rõ ràng là có ý thối lui rồi.
Thiên Thính hung hăng trợn mắt nhìn sang Cổ Đinh, ý bảo tên này câm miệng. Thế nhưng, thật ra trong lòng Thiên Thính cũng đang hoảng sợ không dứt.
"Các ngươi đánh xong rồi, giờ tới phiên ta."
Trên mặt Sở Mộ xuất hiện một nụ cười tà dị.
Một cánh tay khác của Sở Mộ chậm rãi giơ lên, đồng dạng lòng bàn tay mở ra hướng lên trời cao, hình dáng giống như muốn nắm cả khung trời vào trong tay mình.
"Đừng... đừng cho hắn buông thả kỹ năng."
Thiên Thính nhất thời sắc mặt đại biến, hét lên điên cuồng, vội vàng ra lệnh cho quân đoàn Hồn Minh phát động công kích.
Ngay sau đó, Thiên Thính triệu hồi một đầu Hồn sủng đế hoàng khác, bất kể có thương tổn được Bán Ma hay không vẫn liều mạng thi triển kỹ năng.
Tất cả Quỷ Tinh Linh đã buông thả kỹ năng một lần rồi, nếu muốn thi triển lần nữa nhất định phải chờđợi vài giây.
Mà tình thế lúc này quá mức cấp bách, bọn họ đành phải dựa vào Tịch Dương Bằng liên hợp kỹ năng mới có hi vọng ngăn cản Bán Ma Sở Mộ.
Về phần ba người Mã Nghĩa Lộ, Cổ Đinh, Lý Đằng khống chế Hồn sủng đế hoàng công kích đơn thể không có cách nào tạo thành thương tổn đối với Bán Ma phòng ngự cực cao. Chỉ có quân đoàn Hồn Minh dung hợp kỹ năng tăng cường uy lực mới có thể tạo ra tính uy hiếp nhất định.
Đội ngũ Tịch Dương Bằng đã chuẩn bị kỹ năng Dực hệ từ sớm, sau khi Thiên Thính phát ra mệnh lệnh nhất thời tất cả Tịch Dương Bằng bắt đầu di động. Từng đạo thân ảnh màu vàng kim lướt tới với tốc độ cực nhanh, ánh sáng rực rỡ đan xen chằng chịt làm cho người ta nhìn hoa cả mắt.
Bán Ma Sở Mộ nhìn thấy quân đoàn Tịch Dương Bằng đang nhanh chóng đến gần cũng không dám khinh thường, luồng quang mang màu vàng kim mang theo lực lượng xuyên thấu cực mạnh. Nếu như bị trúng đòn liên tiếp quả thật là thương tổn không nhỏ, kỹ năng bị cắt đứt là điều không thể tránh khỏi.
Thế nhưng, hắn cũng không lo lắng nhiều lắm, trong đầu hắn tràn đầy trí nhớ của Bán Ma, phương thức sử dụng kỹ năng và kinh nghiệm đối địch đều rõ ràng như ánh sáng ban ngày.
Đối mặt với ngàn đầu Tịch Dương Bằng cùng lúc công kích, cánh tay Sở Mộ lúc nãy ngăn cản Quỷ Tinh Linh bỗng nhiên vươn ra.
Sau khi ngăn cản kỹ năng Phong hệ oanh kích, bàn tay này vẫn luôn nắm chặt. Nếu chú ý quan sát sẽ phát hiện giữa các ngón tay thỉnh thoảng lóe lên tia sáng Độn Phong.
Ngay lúc này, bàn tay Sở Mộ mở ra.
Lỗ đen Phong Duệ lại xuất hiện ở trước mặt hắn, khí thế uy áp bắt đầu tăng trưởng mạnh hơn trước gấp mấy lần.
"Nghịch chuyển."
Sở Mộ quát lớn một tiếng, nhất thời lực lượng Phong nguyên tố từ trong lỗ đen tràn ra ào ạt, nhìn kỹ một chút sẽ nhận ra đây là kỹ năng Cụ Phong lúc trước tưởng như đã bị Sở Mộ hóa giải.
"Vù vù vù vù vù !"
Vô số Cụ Phong trộn lẫn vào nhau tạo thành lực lượng hủy diệt mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, trực tiếp đánh tới quân đoàn Tịch Dương Bằng đang gấp rút tiếp cận.
"Hắn buông thả kỹ năng Quỷ Tinh Linh bay ngược trở về rồi."
Cổ Đinh mặt mày trắng bệch, đây là đặc điểm kinh khủng nhất của tồn tại Bán Ma, lực lượng Dị hệ từ xưa tới nay vẫn luôn kỳ bí khó lường. Chỉ riêng năng lực nghịch chuyển kỹ năng này đã khiến cho đối thủ đau đầu nhức óc lắm rồi.
Cổ Đinh không biết nhiều về tồn tại Bán Ma, hiện tại nhìn thấy kỹ năng nghịch chuyển đánh tới, trong mắt hắn lộ vẻ sợ hãi nồng đậm.
Uy lực nghịch chuyển còn mạnh hơn trước mấy phần, ba người Cổ Đinh dựa vào Hồn sủng đế hoàng vẫn miễn cưỡng chống đỡ vượt qua cửa ải khó khăn này.
Nhưng mà quân đoàn Hồn Minh không thể nào bình yên vô sự, nhất là Quỷ Tinh Linh còn đang ở trạng thái hồi sức, khó lòng thi triển ra kỹ năng phòng ngự.
"Tập hợp... tập hợp chung một chỗ, nhanh !"
Thiên Thính khàn giọng quát lớn.
Chương 602: Thiên Hạ Bán Ma (6)
Tất cả Tịch Dương Bằng đang phân tán ra bốn phương tám hướng vây khốn địch nhân, nhưng càng phân tán thì kỹ năng Phong hệ nghịch chuyển sẽ phát huy hiệu quả sát thương càng tốt. Thiên Thính hiển nhiên là ý thức được điểm này, mới vội vàng ra lệnh tập hợp đội hình.
Lấy Bát Vũ Cưu của Thiên Thính cầm đầu, những thành viên Hồn Minh lập tức bỏ qua công kích, nhanh chóng tập hợp thành trận hình phòng ngự
"Thu cánh !"
Thiên Thính hét lớn lần nữa.
Ngàn đầu Tịch Dương Bằng tập thể thu hồi hai cánh lại, động tác chỉnh tề nhất trí không hổ danh với quân đoàn tinh nhuệ. Ở trạng thái này, bọn họ sẽ chịu đựng cuồng phong oanh kích yếu hơn rất nhiều.
"Rầm rầm rầm !"
Tiếng gió gào thét điên cuồng trên trời cao, từng đạo Cụ Phong khổng lồ nhào tới thôn phệđội ngũ Tịch Dương Bằng, vô số Phong Nhận, Phong Liêm không ngừng tàn phá cơ thểđịch nhân.
"A a a a a ~!"
Những thành viên Hồn Minh phía trước nhất bị lực lượng Cụ Phong cuốn vào trong, tiếng kêu thảm thiết văng vẳng khắp không gian.
Đối với mỗi thành viên Hồn Minh, đợt công kích này rõ ràng là mang tính hủy diệt triệt để. Một khi bị cuốn vào nhất định sẽ chém thành tro bụi.
Các thành viên Hồn Minh kinh hãi nằm úp sấp trên lưng Tịch Dương Bằng, thanh âm gào thét tử vong không ngừng đập vào tai khiến cho sĩ khí suy giảm trầm trọng.
"Vù vù vù vù vù !"
Một hồi lâu sau, kỹ năng Phong hệ nghịch chuyển từ từ suy giảm.
Đám thành viên Hồn Minh rốt cuộc mở mắt, chẳng qua là bọn họ lập tức có cảm giác đội hình thưa thớt rất nhiều.
Không ai biết đến tột cùng đã mất đi bao nhiêu đồng đội, nhưng mà cảm giác tử vong đã bao trùm tinh thần bọn họ.
"Đừng quản những người đó, mau khôi phục đội hình."
Thiên Thính cũng lười để ý người khác chết sống, lạnh lùng phát ra mệnh lệnh.
Trận thế phòng ngự mặc dù vững chắc, nhưng lực lượng Cụ Phong đã thổi tan quân đoàn mỗi người một ngã, trong lúc nhất thời không thể nào tiếp tục liên thủ phát ra kỹ năng công kích.
Thiên Thính nhìn lướt qua đám thành viên đang sợ hãi ngây người kia, thấy bọn họ vẫn không chịu hành động liền chửi ầm lên.
"Đừng có lập trận, cách nhau xa một chút có lẽ còn sống sót vài người, nếu không các ngươi sẽ chết sạch."
Lúc này một giọng nói ma mị bỗng nhiên truyền vào trong tai đám người Hồn Minh.
Trên mặt Sở Mộ hiện ra một nụ cười tàn nhẫn.
Bán Ma vốn thích tàn sát, đừng nói đám người này chính là tay sai Hồn Minh, cho dù là người bình thường dám xuất hiện ngăn cản cũng đừng mong hắn hạ thủ lưu tình.
Tà là tà, ác là ác, tội ác nhất định phải dùng thi thể chồng chất để chứng minh, nếu không làm sao bước lên vương vị tà ác, làm sao khiến cho kẻ thù khiếp sợ?
Thời điểm Sở Mộ thả ra kỹ năng Cụ Phong nghịch chuyển thì cánh tay còn lại vẫn luôn giữ vững tư thế hướng lên trời, hành động này đã nói rõ hắn đang tích tụ năng lượng cho một kỹ năng khác.
Ngay lúc này, Bán Ma Sở Mộ rốt cuộc phun ra mấy chữ lạnh như băng:
"Toái Thiên Ấn."
Màn trời đen nhánh bất chợt ép xuống, âm ảnh hủy diệt bao trùm đỉnh đầu tất cả mọi người.
Có người rung động sững sờ, có người sợ hãi vội vàng chạy trốn, trên thực tế trốn hay không cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào. Bởi vì kỹ năng này bao trùm phương viên gần trăm dặm, thời gian buông thả chỉ mất vài giây. Nếu như kỹ năng hoàn thành, từ cấp đế hoàng trở xuống khẳng định chạy không thoát.
Màn trời càng lúc càng gần, bỗng nhiên ở giữa không gian xuất hiện khe nứt quỷ dị
Khuôn mặt Bán Ma Sở Mộ cũng biến đổi triệt để, lúc này hắn hóa thân thành ma quỷ tà ác, dùng ánh mắt hung tàn nhìn xuống thiên hạ chúng sinh.
Hắn lẳng lặng nhìn trời cao đang dần dần rạn nứt, chậm rãi há miệng ra bắn một chùm tia sáng trắng bạc về phía khe nứt không gian kia.
“Ầm ~~~!””
Không gian chính thức tan vỡ.
Từ trong đó lập tức tràn ra vô số ma trảo, khí tức tanh máu tràn ngập thương thiên.
Càng lúc càng nhiều Toái Thiên Ma Trảo xuất hiện, đám Tịch Dương Bằng và Hồn sủng sư đối mặt với lực lượng này quả thật là yếu ớt tới cực điểm, chỉ cần tiếp xúc một cái là máu thịt bay ngang, tử trạng cực kỳ thê thảm.
"A a a ~!"
"A a a a a a ~~~!"
Tiếng kêu thảm thiết vang dội khắp nơi, thành viên Hồn Minh tựa như hãm thân vào trong luyện ngục, lần lượt bị Toái Thiên ma trảo xé thành mảnh nhỏ.
Máu tươi đỏ lòm, chân cụt tay đứt, nội tạng tan nát rơi xuống như mưa, lông chim Tịch Dương Bằng dính đầy máu tươi phiêu tán khắp không gian, một góc thành trì đột nhiên biến thành hồ máu nhìn thấy mà kinh tâm động phách.
Máu tươi bám vào mặt mọi người nhưng không có ai di động. Vào thời khắc này, cho dù là những Hồn sủng sư to gan lớn mật cũng triệt để ngu si, ánh mắt bọn họ cứng đờ nhìn tới một màn gió tanh mưa máu này.
Có thể khẳng định một điều, đây chính là cảnh tượng đáng sợ nhất từ khi bọn họ chào đời đến nay.
Đám người trong thành trực tiếp bất tỉnh trước hình ảnh nhân gian luyện ngục này, một số ít người tựa như hoá đá nhìn lên bầu trời đỏ rực.
Chính nghĩa đơn thuần của bọn họ đã hoàn toàn điên đảo sau một chiêu Toái Thiên Ấn, quân đoàn tinh nhuệ của Hồn Minh chính là thần hộ mệnh trong lòng mọi người, không ngờ lại bị giết chết thê thảm như thế.
Trên nóc nhà.
Gã Hồn sủng sư thấp bé để mặc cho máu tươi dính đầy người, bộ dạng hắn như người mất hồn lẩm bẩm tự nhủ:
"Hoàn hảo, cũng may... may mắn … không có thông qua... không qua khảo hạch."
Cách đó ít phút, gã Hồn sủng sư này còn đang tiếc nuối vì mình không thể thông qua Hồn Minh khảo hạch, trở thành một thành viên của quân đoàn tinh nhuệ kia. Nhưng mà bây giờ hắn âm thầm cảm thấy vô cùng may mắn vì điều đó, nếu không bản thân hắn chính là một bộ phận nằm trong cái hồ máu kia rồi.
Toái Thiên Ấn hiện, mạt sát sinh linh.
Người thi triển kỹ năng này chính là chúa tể nắm giữ hết thảy sinh mạng.
Ma ảnh trắng bạc lẳng lặng bay tới trong khung cảnh gió tanh mưa máu, chỉ lát sau Sở Mộ đã hiện ra ở trước mặt Thiên Thính.
Hồn sủng của Thiên Thính vẫn chưa chết, Sở Mộ buông thả kỹ năng Toái Thiên Ấn vốn nhằm vào tất cả thành viên Hồn Minh nên uy lực suy giảm khá nhiều. Thiên Thính tạm thời bảo toàn mạng sống, hắn triệu hoán hai con Hồn sủng trung đẳng quân chủ còn đang thoi thóp, Bát Vũ Cưu bị chém đứt ba cặp cánh đã không còn tính uy hiếp đối với Sở Mộ.
Thiên Thính nằm trên lưng Bát Vũ Cưu run rẩy liên hồi, ánh mắt nhìn tới Sở Mộ giống như thỏ con gặp phải sói đói.
Quân đoàn Hồn Minh chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, đám người kia bị tàn sát thì tinh thần Thiên Thính cũng hỏng mất. Lúc trước ngang tàng, tự cao bày ra âm mưu quỷ kế hãm hại đối phương, dựa vào Hồn sủng cao đẳng đế hoàng coi trời bằng vung, khống chế quyền lớn trong Hồn Minh lớn lối chí cực. Nhưng tại thời điểm này, tất cả những thứđó hoàn toàn mất sạch, ở trước mặt Sở Mộ chỉ là một tên nhát gan sợ chết mà thôi.
"Ngươi muốn nói cho bọn họ biết tên của ta?"
Sở Mộ làm như có thể nhìn thấu suy nghĩ của Thiên Thính, dùng ngữ khí khinh bạc hỏi một câu.
Thiên Thính run rẩy từng đợt, cố gắng khép mở cái miệng nhưng vô lực tạo thành thanh âm.
Thiên Thính quả thật muốn tiết lộ thân phận Sở Mộ. Hắn muốn cả Thiên Hạ thành biết Hồn Điện Sở Thần chính là Ly thành Bán Ma, đồng thời cũng là Thiên Hạ Bán Ma, là một mầm họa cực lớn có thể tự chủ hóa thân Bán Ma.
Nhưng mà bây giờ Thiên Thính không thể nào nói được một câu, áp lực khổng lồ đánh tới khiến cho trái tim hắn gần như bạo liệt.
"Ngươi… ngươi..."
Thiên Thính co quắp người lại như tôm luộc, thật ra hắn muốn nói gì đã không còn trọng yếu đối với Sở Mộ. Khi có được thực lực tuyệt đối, hết thảy mọi thứ sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay, tùy ý xoay chuyển, đổi trắng thành đen cũng chỉ là một ý niệm.
"Đây chỉ là bắt đầu, bên trong Hồn Minh có quá nhiều kẻ đáng chết giống như ngươi. Ta sẽ bóp nát đầu từng tên một."
Sở Mộ bay tới gần Thiên Thính, ma thủ vươn ra nắm lấy đỉnh đầu, bóp nhẹ một cái ...
“Phụp !”
Não tương trộn lẫn máu tươi bắn ra bốn phía, thi thể Thiên Thính rơi xuống hòa chung với đống hỗn độn bên trong hồ máu.
/1793
|