Sủng Mị

Chương 630: So đấu tâm lý

/1793


Hạ Nghiễm Hàn cưỡi Tịch Dương Bằng từ từ đến gần, khuôn mặt của hắn đã bị mũ giáp màu vàng che kín.

Lúc nãy có người mở bình dược tề ra, Hạ Nghiễm Hàn đúng lúc nhân cơ hội tốt này tiếp cận đám người Sở Mộ. Dưới tình huống Sở Mộ không kịp đề phòng, phát động công kích nhất cử bắt giữ.

Chỉ có điều Hạ Nghiễm Hàn không nghĩ tới Mạc Tà đánh một trận tại Yêu Linh Gia đã nhớ kỹ khí tức của hắn, bây giờ hắn lại gần Sở Mộ cũng tương đương với làm bại lộ bản thân.

Sở Mộ rất bình tĩnh nhìn nam tử mặc khải giáp màu vàng kim bay tới, đã có lực Sở Mộ nhỏ bé như con kiến hôi khi đối mặt với nam tử này, chỉ cần hắn nhấc chân một cái là có thể giẫm chết.

Lúc ấy Sở Mộ chỉ có mười lăm tuổi, thực lực Hạ Nghiễm Hàn vượt xa Sở Mộ nên cực kỳ e ngại, song phương chênh lệch như trời với đất tưởng rằng rất khó chạm tới.

Thời gian trôi qua nhiều năm như vậy rồi, nhìn thấy Hạ Nghiễm Hàn lần nữa hiện ra ở trước mặt mình nhưng khoảng cách thực lực giữa Sở Mộ và hắn không còn xa như vậy nữa. Thậm chí đại địch Hạ Nghiễm Hàn xuất hiện vẫn không thể làm cho Sở Mộ cảm thấy nguy cơ, mà ý chí chiến đấu bỗng nhiên dâng trào trong người hắn, rất muốn nhào tới giẫm cái tên kia dưới chân mình.

"Ô ô ô !”

Mạc Tà thù hận Hạ Nghiễm Hàn cũng không kém Sở Mộ, mặc dù Sở Mộ đã nhắc nhở nó duy trì trấn định, nhưng trong ánh mắt Mạc Tà vẫn lộ ra địch ý khó thể ẩn giấu.

Mạc Tà và Sở Mộ chung đụng thời gian lâu nhất, tình cảm hai bên cũng sâu sắc nhất. Lúc ban đầu Hạ Nghiễm Hàn bức bách nó cắt đứt hồn ước với Sở Mộ đã gây ra thương tổn nặng nề. Sở Mộ cảm giác thống khổ tột đỉnh, đồng thời linh hồn Mạc Tà cũng run rẩy, bi thương vì hồn ước giải trừ.

Mạc Tà đã có một lần kinh nghiệm đau thương vì thực lực nhỏ yếu, vô lực đối kháng phải để mặc cho cái tên đao phủ thủ tàn ác này tùy ý xâm lược. Cho nên trong lòng Mạc Tà vẫn luôn kiên trì với tín niệm tăng cường thực lực, mỗi lần chiến đấu đều không chấp nhận thất bại.

Nó oán hận đến mức muốn lập tức lao tới xé nát Tịch Dương Bằng, rồi sau đó phanh thây Hạ Nghiễm Hàn thành từng mảnh vụn.

"Là các ngươi giết người này?"

Hạ Nghiễm Hàn cố ý hạ thấp thanh âm xuống, sau đó chỉ tới thi thể Đoạn Tân Trạch.

Hạ Nghiễm Hàn nhận ra cỗ thi thể này, chính là tù nhân cấp chín Đoạn Tân Trạch được ban tổ chức Thiên Hạ Quyết xác định là vinh quang cao nhất. Cho dù thực lực Đoạn Tân Trạch bị hạn chế nghiêm trọng nhưng vẫn mạnh hơn phần lớn tuyển thủ. Vì thế Hạ Nghiễm Hàn rất ngạc nhiên khi thấy bốn người này có thể giết chết hắn.

"Đúng vậy, là Hồn Điện Sở Thần giết đó! Thật ra chúng ta căn bản không có xuất lực."

Thượng Hằng cố ý tán dương Sở Mộ.

"À? Rất mạnh nhỉ?"

Hạ Nghiễm Hàn nghe thế càng thêm kinh ngạc.

Lúc trước Hạ Nghiễm Hàn thu thập tình báo chỉ nói thực lực Sở Mộ rất khó xếp hạng trước mười trong thế lực Hồn Điện. Bản thân Hạ Nghiễm Hàn không thể dự thi, nhưng mà Sở Mộ vẫn luôn ẩn núp trong Hồn Điện không ra, cho nên đoạn thời gian này Hạ Nghiễm Hàn không có cách nào giải quyết Sở Mộ.

Hắn thật sự bất ngờ chính là Sở Mộ lại có khả năng giải quyết tù nhân cấp chín Đoạn Tân Trạch, nếu đã như vậy khẳng định Sở Mộ còn đang ẩn giấu thực lực.

Thế nhưng Hạ Nghiễm Hàn kinh ngạc chỉ là kinh ngạc, cũng không có lo lắng gì nhiều. Bởi vì Đoạn Tân Trạch vốn bị hạn chế nghiêm trọng không thể nào so sánh với hắn, chỉ cần hắn có cơ hội xuất thủ chắc chắn là Sở Mộ mất mạng ngay lập tức.

Sở Mộ không nói lời nào, chỉ đứng ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư im lặng tìm đối sách.

Trực tiếp chiến đấu khẳng định là không được, lấy thực lực Hạ Nghiễm Hàn coi như có thể chiến thắng nhưng Sở Mộ và Hồn sủng nhất định sẽ thương tổn nặng nề. Đến lúc đó Sở Mộ rất khó tiếp tục đột phá cảnh.

Mặc dù tâm trạng Sở Mộ biến hóa rất nhỏ, nhưng Diệp Khuynh Tư vẫn nhận ra không khí nơi này có vẻ khác thường.

Nàng cố ý nhìn thoáng qua gã hộ vệ kia, sau đó lại nhìn về phía Sở Mộ. Bỗng nhiên phát hiện Sở Mộ luôn duy trì khoảng cách nhất định với gã nam tử này, mà đó chính là khoảng cách chiến đấu thường thấy của Sở Mộ.

Diệp Khuynh Tư không rõ tại sao Sở Mộ lại cảnh giác đối với một gã hộ vệ như thế. Ban tổ chức lựa chọn hộ về từ những thế lực lớn, đám người này phải tuân thủ một cách quy tắc nghiêm chỉnh, mà chức trách chính là bảo vệ an toàn cho các tuyển thủ, ngăn cản tù nhân hãm hại bọn họ. Hẳn là không cần thiết đề phòng quá lớn mới đúng.

"Sở Mộ, tại sao?"

Diệp Khuynh Tư dùng hồn niệm hỏi Sở Mộ.

"Hắn chính là địch nhân ta từng nói."

Sở Mộ dùng hồn niệm hồi đáp.

Diệp Khuynh Tư lập tức lộ vẻ kinh ngạc, nàng không nghĩ tới đại địch của Sở Mộ lại xuất hiện với thân phận hộ vệ Thiên Hạ Quyết.

Diệp Khuynh Tư không phải là nữ nhân chưa trải sự đời, nàng nhanh chóng bình ổn tâm tình của mình không cho Hạ Nghiễm Hàn nhận thấy tình huống khác thường.

Nếu chiến đấu chưa bộc phát đã nói lên rằng đối phương còn có chỗ kiêng kị, tạm thời không dám phát động công kích.

Nhưng vì lý do an toàn, Diệp Khuynh Tư lặng lẽ hạ chỉ lệnh Hồn sủng của mình khóa định Tịch Dương Bằng, một khi nó xuất hiện trạng thái khác thường sẽ lập tức tiến hành vây công.

"Vậy phải làm sao bây giờ? Liệu có phát sinh chiến đấu không ?"

Diệp Khuynh Tư dùng hồn niệm hỏi Sở Mộ.

"Tạm thời không nên chủ động công kích, hiện tại Đình Lan và Thượng Hằng đang có mặt ở chỗ này. Hắn không dám xuất thủ đâu !"

Sở Mộ dùng hồn niệm hồi đáp.

Hạ Nghiễm Hàn là hộ vệ Thiên Hạ Quyết, trừ phi hắn có thể giết chết bốn người Sở Mộ trong nháy mắt. Nếu không một khi tạo ra sai lầm, hắn nhất định sẽ bị cao tầng Thiên Hạ Quyết chế tài, mà hình phạt nghiêm khắc chắc chắn là không thể nào chịu nổi.

Huống chi Sở Mộ và Đình Lan có thân phận rất cao tại Hồn Điện, Hạ Nghiễm Hàn sẽ không dám mạo hiểm xuất thủ nếu không có kế sách chu toàn.

"Vị hộ vệ này, hộ tống chúng ta xuống núi đi, chúng ta muốn rời khỏi cuộc thi." Đình Lan mở miệng nói.

Hạ Nghiễm Hàn gật đầu một cái, trầm giọng nói với Đình Lan và Thượng Hằng:

"Thu hồi Hồn sủng của các ngươi, sau đó đi lên trên lưng Tịch Dương Bằng của ta."

Đình Lan và Thượng Hằng không còn ý định tiếp tục chiến đấu, cảnh thứ tám đã là cực hạn đối với bọn họ. Nếu như miễn cưỡng đột phá cảnh rất có thể sẽ bị tù nhân hãm hại.

"Đừng thu hồi Hồn sủng !"

Nhưng ngay mà hai người chuẩn bị thu hồi Hồn sủng vào trong không gian Hồn sủng, Sở Mộ lập tức dùng hồn niệm ngăn cản bọn họ.

Nếu Đình Lan và Thượng Hằng thu hồi Hồn sủng, hơn nữa ngồi trên lưng Tịch Dương Bằng. Hạ Nghiễm Hàn tuyệt đối có thể giết chết hai người bọn họ trong nháy mắt, tên này là một kẻ lòng dạ độc ác, chỉ cần có được một cơ hội thì hắn khẳng định sẽ xuất thủ không chút do dự.

Đình Lan ngẩn người ngạc nhiên, dùng hồn niệm hỏi lại Sở Mộ:

"Tại sao? Hộ vệ đã xuất hiện, chúng ta rất an toàn mà?"

"Hai người các ngươi nghe kỹ, không nên lộ ra thần sắc bối rối, ngoài mặt làm bộ nói chuyện với Diệp Khuynh Tư rồi nghe ta nói !”

Sở Mộ vội vàng nhắc nhở bọn họ:

“Gã hộ vệ này là địch nhân của ta, là một kẻ ác độc tàn nhẫn vẫn luôn tìm cách giết ta. Nếu như các ngươi thu hồi Hồn sủng sẽ bị hắn hạ thủ giết ngay, sau đó mới triệu hồi Hồn sủng khác đối phó ta."

Mặc dù Sở Mộ đã cố ý nhắc nhở Đình Lan và Thượng Hằng, nhưng sau khi nghe thấy hắn muốn giết mình, hai người bọn họ vẫn không nhịn được khẽ nhíu mày lo lắng.

Hạ Nghiễm Hàn là một người nhạy cảm, hắn vẫn luôn tập trung quan sát vẻ mặt Sở Mộ và mấy người này, dần dần phát hiện ra không khí có vẻ không đúng lắm.

"Chẳng lẽ hắn đã nhận ra ta? Không thể nào, ta đã hoàn toàn ẩn giấu khí tức, hắn nhìn không thấy dung mạo của ta."

Hạ Nghiễm Hàn tự nhủ trong lòng.

Nếu như đã bị Sở Mộ phát hiện, Hạ Nghiễm Hàn nhất định phải xuất thủ bằng bất cứ giá nào, cho dù gặp phải trừng phạt cũng không thể bỏ qua cơ hội đoạt lấy Hồn sủng liên tục dị biến. Cùng lắm thì trốn vào thâm sơn cùng cốc là xong.

/1793

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status