Trong chiến trường, chất lỏng đỏ lòm thấm vào lớp bùn đất trộn chung một chỗ.
Mùi máu tanh nồng tràn ngập trong không khí, ánh trăng bàng bạc chiếu xuống làm cho không gian càng thêm u ám.
Tôn Ly và Vương Khả Lạc kinh ngạc đứng ở nơi đó, tận mắt nhìn thấy Hồn sủng của mình bị cắt thành hai nửa, cảm giác như tâm bọn họ cũng bị xé nát. Tất cả cao ngạo và tự tin sụp đổ trong nháy mắt, phảng phất rơi vào hố sâu ngàn trượng.
Hai dịch giả triệt để hỏng mất tinh thần, nhưng mà Mạc Tà tàn sát khiến hơn ngàn người trên đảo rung động. Ngay cả đảo chủ Thanh Yểm Ma đảo cũng mang theo vài phần không thể tin tưởng.
Lấy một địch mười, tàn sát toàn trường.
Trên chiến trường trống trải máu chảy thành dòng, chỉ còn lại một con Nguyệt Quang Hồ lạnh lùng tà dị, tuy nó mình đầy thương tích nhưng vẫn tràn đầy sát khí. Trong quá trình chiến đấu tĩnh táo, quyết đoán, tàn nhẫn như gã thợ săn lão luyện. Một khi bộc phát lực lượng thì không có kẻ nào may mắn thoát khỏi.
Từ lúc ban đầu đắc ý đến khi ngạc nhiên, cuối cùng là không dám tin tưởng. Mạc Tà chiến đấu lần này đã lật đổ quan niệm cố hữu của mọi người đối với Nguyệt Quang Hồ. Cho thấy Hồn sủng chủng tộc thấp vẫn có tiềm lực to lớn, vấn đề là ngươi có đủ trí tuệ và lòng tin đối với mình hay không thôi.
Sở Mộ và các đồng đội vẫn đứng ở cách đó không xa, bọn họ là đối thủ cạnh tranh sinh tồn với Sở Mộ, cuối cùng tiến vào nơi này. Toàn bộ quá trình làm cho nội tâm bọn họ trải qua một trận sóng to gió lớn, ngay khi chiến đấu triệt để kết thúc, bọn họ trong giây lát ý thức được thiếu niên đứng trước mặt bọn họ cũng tĩnh táo y như Nguyệt Quang Hồ vậy. Hắn cũng khoác lớp áo ngoài bí ẩn như trạng thái Sở Liên, vào thời khắc quan trọng nhất sẽ bộc phát ra thực lực kinh người, chấn kinh bốn phía.
Hai người Tào Dịch và Lưu Trấn trợn mắt nhìn nhau, bọn họ bất luận thế nào cũng không ngờ tới sẽ xuất hiện cục diện này.
Lưu Trấn tổng cộng có mười dịch giả, hắn cần phải dựa vào mười thành viên mới này để tăng cường và củng cố địa vị của mình ở trên Thanh Yểm Ma đảo. Nhưng mà cuộc chiến đấu này kết thúc, mười dịch giả của hắn bị giết tám Hồn sủng, điều này có nghĩa tám dịch giả kia đã biến thành phế vật, căn bản không có cách nào tránh thoát Thanh Yểm Ma thôn phệ linh hồn.
"Phế vật, một đám phế vật. Các ngươi sống có ý nghĩa gì chứ?" Lưu Trấn lửa giận hoàn toàn bộc phát, trực tiếp niệm lên chú ngữ.
Quang mang màu lam nhạt hiện ra trên mặt đất, một con Lão Lang dữ tợn chậm rãi xuất hiện.
Bốn đoạn Lão Lang mới vừa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, xung quanh nó lập tức nổi lên tinh phong cuồn cuộn. Lão Lang tru lên một tràng thật dài, trực tiếp lao về phía những tên dịch giả.
"A... a..."
"A. A.. A."
Nhất thời từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, mỗi khi bốn đoạn Lão Lang vươn ra một trảo sẽ có một dịch giả bị xé nát thân thể, hỗn hợp máu tươi và khối thịt trộn chung một chỗ, cảnh tượng vô cùng tanh máu, cực kỳ bi thảm. Cho dù là đám chấp sự thường xuyên tàn sát cũng không nhịn được hít vào một hơi lạnh.
Lưu Trấn đảo chủ đã triệt để nổi điên rồi, mệnh lệnh cho bốn đoạn Lão Lang điên cuồng tàn sát nhóm dịch giả của mình, các phần còn lại của chân tay cụt thi nhau rơi xuống.
Trong sân thi đấu không có một người nào ngăn cản Lưu Trấn điên cuồng tàn sát, hắn là đầu lĩnh chấp sự trực tiếp của nhóm dịch giả này. Vì thế tính mạng bọn họ là do hắn chi phối, huống chi những người này đã mất đi Hồn sủng cũng tương đương với người chết rồi, Yểm Ma cung vốn luôn tàn khốc như thế.
Cho dù là hai dịch giả còn có Hồn sủng, hay là những người khác bên cạnh đó, Lưu Trấn không ngần ngại cho Lão Lang lần lượt mạt sát. Duy chỉ lưu lại đúng một mình Vương Khả Lạc sắc mặt tái nhợt.
"Triệu hoán Yểm Ma của ngươi ra tiếp tục chiến đấu." Lưu Trấn không thèm nhìn đống thi thể dưới đất, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Khả Lạc, tăng cao giọng nói.
"Gọi về Yểm Ma? Ta vẫn không có đủ hồn lực cung cấp cho nó."
"Câm miệng, hoặc là ngươi sẽ chết bây giờ." Lưu Trấn tức giận quát lớn, nhất thời bốn đoạn Lão Lang đột nhiên nhào tới trước mặt Vương Khả Lạc, há to cái miệng đầy răng nanh bại lộ trước mắt Vương Khả Lạc, bên trong miệng có còn dính không ít thịt và máu còn sót lại từ thân thể đám dịch giả.
Khí lanh tử vong lan tràn khắp toàn thân, dưới tình huống này Vương Khả Lạc không dám làm trái ý tứ chủ sự, cả người vừa run vừa niệm chú ngữ.
Sắc mặt Vương Khả Lạc đã tái nhợt không còn chút máu rồi, theo hắn niệm chú ngữ lên, chung quanh thân thể dần dần bị một đoàn hỏa diễm màu xanh bao phủ.
Ngọn lửa màu xanh dần dần thoát ra khỏi thân thể Vương Khả Lạc hạ xuống đất, hỏa diễm tạo thành một cái đồ án bốc cháy mờ mờ ảo ảo.
Hồn ước vừa mới xuất hiện thì nhiệt độ chung quanh chợt giảm xuống rất nhanh, khí tức tà ác tùy ý khuếch tán, ma diễm điên cuồng thổi quét ra bốn phía.
Hai đoạn Thanh Yểm Ma.
Đám chấp sự nhóm cũng có Thanh Yểm Ma, hơn nữa đã đạt đến trình độ có thể triệu hoán chiến đấu. Nhưng mà mấy chục năm qua có rất ít dịch giả có thể triệu hoán Thanh Yểm Ma ra chiến đấu, cho nên lúc này Thanh Yểm Ma xuất hiện lại nhấc lên một trận đàm luận ồn ào.
Thanh Yểm Ma là Hồn sủng hình thành từ linh hồn hỏa diễm màu xanh nhạt, còn có người gọi nó là con quỷ khống chế ma diễm, bản tính cuồng vọng, tà ác, kinh khủng, hung tàn. Nó là cơn ác mộng đáng sợ nhất của giới Hồn sủng sư.
Con ngươi bốc cháy ma diễm màu xanh, thân thể mơ hồ giống như u linh. Thanh Yểm Ma rất giống hắc ám kỵ sĩ chỉ có nửa người trên, hy sinh một nửa thân thể trở thành sinh vật vĩnh sinh bất tử, toàn thân nó tỏa ra tà khí hung ác đại biểu cho hắc ám, tử vong và sợ hãi.
Sở Mộ lần đầu tiên tận mắt thấy bộ dáng Thanh Yểm Ma, đối mặt một sinh vật tà ác chí cực như vậy, Sở Mộ cũng có cảm giác mấy phần sợ hãi.
"Kiệt kiệt."
Thanh âm ma tru quỷ khóc truyền ra, tiếng cười của ma quỷ vô cùng giảo quyệt, Thanh Yểm Ma đáng sợ vừa mới trình diện lập tức khóa chặt đối thủ duy nhất trên chiến trường, Mạc Tà.
Ánh mắt Mạc Tà cũng tập trung vào ma quỷ khiến nó chán ghét và kiêng kỵ, ý thức được Thanh Yểm Ma đang từ từ tiếp cận. Mạc Tà muốn di động nhưng cả người đã không còn bao nhiêu khí lực.
Mạc Tà quá mệt mỏi, cuộc chiến này đã là tiêu hao thể lực cực hạn của nó, đối mặt một con quỷ hung ác như vậy. Ngoại trừ Mạc Tà còn ý chí bất khuất ra, căn bản không có chọn lựa nào khác.
Mùi máu tanh nồng tràn ngập trong không khí, ánh trăng bàng bạc chiếu xuống làm cho không gian càng thêm u ám.
Tôn Ly và Vương Khả Lạc kinh ngạc đứng ở nơi đó, tận mắt nhìn thấy Hồn sủng của mình bị cắt thành hai nửa, cảm giác như tâm bọn họ cũng bị xé nát. Tất cả cao ngạo và tự tin sụp đổ trong nháy mắt, phảng phất rơi vào hố sâu ngàn trượng.
Hai dịch giả triệt để hỏng mất tinh thần, nhưng mà Mạc Tà tàn sát khiến hơn ngàn người trên đảo rung động. Ngay cả đảo chủ Thanh Yểm Ma đảo cũng mang theo vài phần không thể tin tưởng.
Lấy một địch mười, tàn sát toàn trường.
Trên chiến trường trống trải máu chảy thành dòng, chỉ còn lại một con Nguyệt Quang Hồ lạnh lùng tà dị, tuy nó mình đầy thương tích nhưng vẫn tràn đầy sát khí. Trong quá trình chiến đấu tĩnh táo, quyết đoán, tàn nhẫn như gã thợ săn lão luyện. Một khi bộc phát lực lượng thì không có kẻ nào may mắn thoát khỏi.
Từ lúc ban đầu đắc ý đến khi ngạc nhiên, cuối cùng là không dám tin tưởng. Mạc Tà chiến đấu lần này đã lật đổ quan niệm cố hữu của mọi người đối với Nguyệt Quang Hồ. Cho thấy Hồn sủng chủng tộc thấp vẫn có tiềm lực to lớn, vấn đề là ngươi có đủ trí tuệ và lòng tin đối với mình hay không thôi.
Sở Mộ và các đồng đội vẫn đứng ở cách đó không xa, bọn họ là đối thủ cạnh tranh sinh tồn với Sở Mộ, cuối cùng tiến vào nơi này. Toàn bộ quá trình làm cho nội tâm bọn họ trải qua một trận sóng to gió lớn, ngay khi chiến đấu triệt để kết thúc, bọn họ trong giây lát ý thức được thiếu niên đứng trước mặt bọn họ cũng tĩnh táo y như Nguyệt Quang Hồ vậy. Hắn cũng khoác lớp áo ngoài bí ẩn như trạng thái Sở Liên, vào thời khắc quan trọng nhất sẽ bộc phát ra thực lực kinh người, chấn kinh bốn phía.
Hai người Tào Dịch và Lưu Trấn trợn mắt nhìn nhau, bọn họ bất luận thế nào cũng không ngờ tới sẽ xuất hiện cục diện này.
Lưu Trấn tổng cộng có mười dịch giả, hắn cần phải dựa vào mười thành viên mới này để tăng cường và củng cố địa vị của mình ở trên Thanh Yểm Ma đảo. Nhưng mà cuộc chiến đấu này kết thúc, mười dịch giả của hắn bị giết tám Hồn sủng, điều này có nghĩa tám dịch giả kia đã biến thành phế vật, căn bản không có cách nào tránh thoát Thanh Yểm Ma thôn phệ linh hồn.
"Phế vật, một đám phế vật. Các ngươi sống có ý nghĩa gì chứ?" Lưu Trấn lửa giận hoàn toàn bộc phát, trực tiếp niệm lên chú ngữ.
Quang mang màu lam nhạt hiện ra trên mặt đất, một con Lão Lang dữ tợn chậm rãi xuất hiện.
Bốn đoạn Lão Lang mới vừa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, xung quanh nó lập tức nổi lên tinh phong cuồn cuộn. Lão Lang tru lên một tràng thật dài, trực tiếp lao về phía những tên dịch giả.
"A... a..."
"A. A.. A."
Nhất thời từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, mỗi khi bốn đoạn Lão Lang vươn ra một trảo sẽ có một dịch giả bị xé nát thân thể, hỗn hợp máu tươi và khối thịt trộn chung một chỗ, cảnh tượng vô cùng tanh máu, cực kỳ bi thảm. Cho dù là đám chấp sự thường xuyên tàn sát cũng không nhịn được hít vào một hơi lạnh.
Lưu Trấn đảo chủ đã triệt để nổi điên rồi, mệnh lệnh cho bốn đoạn Lão Lang điên cuồng tàn sát nhóm dịch giả của mình, các phần còn lại của chân tay cụt thi nhau rơi xuống.
Trong sân thi đấu không có một người nào ngăn cản Lưu Trấn điên cuồng tàn sát, hắn là đầu lĩnh chấp sự trực tiếp của nhóm dịch giả này. Vì thế tính mạng bọn họ là do hắn chi phối, huống chi những người này đã mất đi Hồn sủng cũng tương đương với người chết rồi, Yểm Ma cung vốn luôn tàn khốc như thế.
Cho dù là hai dịch giả còn có Hồn sủng, hay là những người khác bên cạnh đó, Lưu Trấn không ngần ngại cho Lão Lang lần lượt mạt sát. Duy chỉ lưu lại đúng một mình Vương Khả Lạc sắc mặt tái nhợt.
"Triệu hoán Yểm Ma của ngươi ra tiếp tục chiến đấu." Lưu Trấn không thèm nhìn đống thi thể dưới đất, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Khả Lạc, tăng cao giọng nói.
"Gọi về Yểm Ma? Ta vẫn không có đủ hồn lực cung cấp cho nó."
"Câm miệng, hoặc là ngươi sẽ chết bây giờ." Lưu Trấn tức giận quát lớn, nhất thời bốn đoạn Lão Lang đột nhiên nhào tới trước mặt Vương Khả Lạc, há to cái miệng đầy răng nanh bại lộ trước mắt Vương Khả Lạc, bên trong miệng có còn dính không ít thịt và máu còn sót lại từ thân thể đám dịch giả.
Khí lanh tử vong lan tràn khắp toàn thân, dưới tình huống này Vương Khả Lạc không dám làm trái ý tứ chủ sự, cả người vừa run vừa niệm chú ngữ.
Sắc mặt Vương Khả Lạc đã tái nhợt không còn chút máu rồi, theo hắn niệm chú ngữ lên, chung quanh thân thể dần dần bị một đoàn hỏa diễm màu xanh bao phủ.
Ngọn lửa màu xanh dần dần thoát ra khỏi thân thể Vương Khả Lạc hạ xuống đất, hỏa diễm tạo thành một cái đồ án bốc cháy mờ mờ ảo ảo.
Hồn ước vừa mới xuất hiện thì nhiệt độ chung quanh chợt giảm xuống rất nhanh, khí tức tà ác tùy ý khuếch tán, ma diễm điên cuồng thổi quét ra bốn phía.
Hai đoạn Thanh Yểm Ma.
Đám chấp sự nhóm cũng có Thanh Yểm Ma, hơn nữa đã đạt đến trình độ có thể triệu hoán chiến đấu. Nhưng mà mấy chục năm qua có rất ít dịch giả có thể triệu hoán Thanh Yểm Ma ra chiến đấu, cho nên lúc này Thanh Yểm Ma xuất hiện lại nhấc lên một trận đàm luận ồn ào.
Thanh Yểm Ma là Hồn sủng hình thành từ linh hồn hỏa diễm màu xanh nhạt, còn có người gọi nó là con quỷ khống chế ma diễm, bản tính cuồng vọng, tà ác, kinh khủng, hung tàn. Nó là cơn ác mộng đáng sợ nhất của giới Hồn sủng sư.
Con ngươi bốc cháy ma diễm màu xanh, thân thể mơ hồ giống như u linh. Thanh Yểm Ma rất giống hắc ám kỵ sĩ chỉ có nửa người trên, hy sinh một nửa thân thể trở thành sinh vật vĩnh sinh bất tử, toàn thân nó tỏa ra tà khí hung ác đại biểu cho hắc ám, tử vong và sợ hãi.
Sở Mộ lần đầu tiên tận mắt thấy bộ dáng Thanh Yểm Ma, đối mặt một sinh vật tà ác chí cực như vậy, Sở Mộ cũng có cảm giác mấy phần sợ hãi.
"Kiệt kiệt."
Thanh âm ma tru quỷ khóc truyền ra, tiếng cười của ma quỷ vô cùng giảo quyệt, Thanh Yểm Ma đáng sợ vừa mới trình diện lập tức khóa chặt đối thủ duy nhất trên chiến trường, Mạc Tà.
Ánh mắt Mạc Tà cũng tập trung vào ma quỷ khiến nó chán ghét và kiêng kỵ, ý thức được Thanh Yểm Ma đang từ từ tiếp cận. Mạc Tà muốn di động nhưng cả người đã không còn bao nhiêu khí lực.
Mạc Tà quá mệt mỏi, cuộc chiến này đã là tiêu hao thể lực cực hạn của nó, đối mặt một con quỷ hung ác như vậy. Ngoại trừ Mạc Tà còn ý chí bất khuất ra, căn bản không có chọn lựa nào khác.
/1793
|