"Nơi đó không an toàn."
Sở Mộ cũng không giải thích quá nhiều, ánh mắt của hắn nhìn xuyên qua hàng cây, tập trung tới phía sâu trong rừng rậm.
"Công chúa điện hạ yên tâm, lúc nãy ta tới đã kiểm tra hết thảy rồi, nơi này không có vấn đề gì."
Lưu Chưởng lập tức lên tiếng bảo đảm.
Cẩn Nhu công chúa chẳng qua là gật đầu một cái, theo bản năng vẫn lựa chọn tin tưởng Sở Mộ, ngồi xuống bên cạnh hắn nghỉ ngơi.
"Phục dụng dược tề giải độc đi." Sở Mộ nói.
"Vết thương ở chân ta đã tốt rồi." Cẩn Nhu công chúa ngạc nhiên nói.
"Trong rừng rậm có rất nhiều Thực Vật giới Hồn sủng tản mát ra độc tố không thể cảm giác bằng hồn niệm, loại độc tố này khó lòng phòng bị. Mặt khác, cũng có người thông qua thi thể rửa nát để tiến hành công độc, ngươi xem lại hai chân của mình đi. Nếu như vết thương có màu tím đã nói lên rằng độc tố vẫn tiếp tục lây lan trong thân thể ngươi."
Sở Mộ bình thản nói với Cẩn Nhu công chúa.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa khẽ chớp chớp mấy cái, rõ ràng là không tin tưởng Sở Mộ lắm. Hồi lâu sau mới đi sang một bên, nhẹ nhàng kéo ống quần lên xem chân mình.
Quả nhiên trên làn da trắng nõn xuất hiện một vài vết sẹo đã chuyển sang màu tím.
Cẩn Nhu công chúa dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Sở Mộ, không nghĩ tới Sở Mộ có thể cẩn thận đến trình độ này.
"Ngươi bảo Lưu Chưởng đi quan sát hướng đông, ta sẽ dạo một vòng chung quanh đây xem xét tình huống."
Sở Mộ tiếp tục nói với Cẩn Nhu công chúa, thái độ vẫn hờ hững y như trước.
Cẩn Nhu công chúa gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau khi uống một bình dược tề giải độc mới ra lệnh cho Lưu Chưởng đi tới trước dò xét.
Lưu Chưởng nghe theo tất cả mệnh lệnh của Cẩn Nhu công chúa, lập tức khống chế Yêu Linh đi tới trước tìm kiếm. Yêu Linh Hồn sủng của Lưu Chưởng có tốc độ rất nhanh, chỉ thấp thoáng ẩn hiện trong rừng cây vài lần rồi biến mất ở trong tầm mắt hai người.
"Tự ngươi giữ vững cảnh giác, để Yêu Linh ở trạng thái chiến đấu, tiểu Băng Hồ đừng có ngủ gà ngủ gật nữa."
Sở Mộ dặn dò Cẩn Nhu công chúa thêm một câu.
Hai hàng chân mày của Cẩn Nhu công chúa cau lại thẳng tắp, hiển nhiên là nàng không hiểu tại sao Sở Mộ lại khẩn trương như thế, chung quanh đây hình như không có một chút nguy hiểm nào kia mà?
Sở Mộ nói xong liền nhảy lên trên cành cây, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Cẩn Nhu công chúa.
Cẩn Nhu công chúa không phải là kẻ ngu dốt, lập tức che giấu hơi thở của mình rồi bảo Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ và Ám Ma Sát tiến vào trạng thái đề phòng.
Giữ vững tinh thần khẩn trương khoảng năm phút, hồn niệm Cẩn Nhu công chúa đã khóa định một người đang chạy cấp tốc về phía này, nàng nhìn kỹ một lát mới nhận ra Lưu Chưởng vốn đi tới trước xem xét tình huống.
"Công chúa điện hạ, chúng ta mau rời khỏi nơi này, bọn họ mai phục ở phụ cận."
Thần sắc Lưu Chưởng lộ vẻ bối rối nói với Cẩn Nhu công chúa.
Cẩn Nhu công chúa biểu tình nghiêm trọng nhìn quanh bốn phía, lãnh đạm nói:
"Tin tức của ngươi hơi chậm."
Lưu Chưởng ngẩn người ngạc nhiên, đột nhiên buông thả hồn niệm ra quét một vòng quanh rừng cây liền phát hiện không ít cặp mắt xanh lè ẩn trong bóng tối.
Chốc lát sau, mấy cặp mắt kia đã hình thành trận thế bao vây Cẩn Nhu công chúa và Lưu Chưởng, bốn phương tám hướng hoàn toàn bị ngăn cản, hai người bọn họ xem như hết đường chạy trốn.
"Chuyện này… sao thế được? Tại sao động tác của bọn họ nhanh như vậy?"
Sắc mặt Lưu Chưởng trắng bệch không còn chút máu, vội vàng lẩm bẩm niệm chú ngữ.
Hiện tại lâm vào tình huống này chỉ có thể chiến đấu, chẳng qua là Lưu Chưởng không biết đối phương có bao nhiêu người, không biết dốc toàn lực có thể mở ra một con đường máu hay không.
Cẩn Nhu công chúa tương đối tĩnh táo, năng lực cảm giác của nàng mạnh hơn Lưu Chưởng. Cho nên nàng có thể nhận ra chung quanh mình tổng cộng có ba gã sát thủ và mười đầu Hồn sủng, thực lực đám Hồn sủng này chia đều là chín đoạn cao giai cấp thống lĩnh, hơn nữa còn là cùng một chủng tộc.
Mấy người kia thu nhận Hồn sủng nhất trí rõ ràng là xuất phát từ một thế lực tương tự Yểm Ma cung. Trên thế giới này có rất ít thế lực huấn luyện Hồn sủng sư trở thành sát thủ, vì thế Cẩn Nhu công chúa suy nghĩ một hồi đã có thể suy đoán đại khái vấn đề.
Hồn sủng cấp thống lĩnh, hơn nữa giai đoạn tương đối cao đã nói lên rằng những người này chú trọng vào bồi dưỡng giai đoạn làm chính. Đây là phương thức thường gặp trong mỗi tổ chức thế lực, bởi vì tăng cường đẳng cấp chiến lực sẽ tiêu hao tài chính rất lớn, giai đoạn có thể thông qua thời gian và chiến đấu từ từ phát triển. Cho nên trong lúc huấn luyện thành viên, các đội trưởng sẽ trực tiếp đẩy mạnh tốc độ trưởng thành của Hồn sủng, tăng cường lên tới mười đoạn rồi mới tính tiếp. Làm như vậy sẽ đào tạo ra đội hình Hồn sủng nhất trí phù hợp với phong cách chiến đấu tổ đội.
"Ngươi tập trung trấn thủ một hướng."
Cẩn Nhu công chúa nói với Lưu Chưởng.
Sau khi nói xong, Cẩn Nhu công chúa áp dụng phương pháp tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp ra mệnh cho Ám Ma Sát tấn công.
Ám Ma Sát có năng lực ẩn giấu cao hơn đám Hồn sủng kia rất nhiều, thực lực chín đoạn cao giai Hồn sủng cấp thống lĩnh tương đương với tám đoạn trung giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Nhưng Ám Ma Sát đã đạt tới chín đoạn trung giai, chiến lực là trung đẳng quân chủ, thực lực tổng thể cao hơn đám Hồn sủng kia ba cấp bậc.
"Xẹt !"
Ám Ma Sát công kích gọn gàng dứt khoát, một con Lục Nhãn yêu thú gần nhất bị móng vuốt Ám Ma Sát xuyên thủng trái tim.
Một kích tất sát.
Tuy rằng Ám Ma Sát của Cẩn Nhu công chúa là Yêu Linh, nhưng mà lực công kích tuyệt đối không thua kém Thú hệ Hồn sủng, tùy tiện đánh ra một kích đã giết chết một con Lục Nhãn yêu thú.
"Ngao ô ô !"
Theo sau Ám Ma Sát là Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ phát động công kích.
Lực lượng yêu khí xen lẫn hàn băng điên cuồng lan tràn ra bốn phía, mặt đất và cây cối trong phương viên năm mươi thước đều bị đông cứng trong nháy mắt. Thân ảnh Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ đột ngột biến mất, dùng mắt thường chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh mơ hồ lướt ngang qua thân thể một con Lục Nhãn yêu thú khác.
Thân thể Lục Nhãn yêu thú xuất hiện hai vết cào thật sâu, khí lạnh băng hàn lập tức xâm nhập từ miệng vết thương tạo thành hàn độc công phá cơ quan nội tạng bên trong cơ thể nó.
Gã sát thủ đứng ở xa ý thức được Hồn sủng của mình đã bị đông cứng, vội vàng niệm chú ngữ dự định thu hồi Hồn sủng.
Nhưng mà ngay khi gã sát thủ niệm chú ngữ triệu hồi thì thân thể con Lục Nhãn yêu thú kia bỗng nhiên xuất hiện một dãy vết nứt, sau đó đột ngột nổ tung biến thành vô số mảnh băng vụn rơi lả tả xuống đất.
Khí thế cường đại của Cẩn Nhu công chúa trong phút chốc lấn áp đám sát thủ, vừa mới giao thủ đã tiêu diệt hai con Hồn sủng. Ba gã sát thủ và tám con Hồn sủng khác liền sợ hãi lùi lại mấy bước.
Ba gã sát thủ lập tức ý thức được mình đã đối mặt với cao thủ chân chính rồi.
Bọn họ không có bất kỳ do dự nào, trước tiên ra lệnh cho đám Hồn sủng rút lui, nhanh chóng biến mất vào trong rừng rậm.
Sát thủ tới cũng nhanh, đi còn nhanh hơn nữa.
Lưu Chưởng còn đang ngẩn người không kịp phản ứng thì mọi chuyện đã xong, ánh mắt hắn nhìn xuống hai cỗ thi thể Lục Nhãn yêu thú bị Hồn sủng của Cẩn Nhu công chúa mạt sát, trong lòng lại càng hoảng sợ đến tột đỉnh.
Từ trước tới nay Lưu Chưởng cho rằng thực lực Cẩn Nhu công chúa hẳn là cao thủ tại bậc thang thứ ba, có thể tranh đoạt thứ hạng tại bậc thang thứ hai hơn phân nửa là dựa vào đám hộ vệ mạnh mẽ.
Hơn nữa trong Thiên Hạ thành có rất ít tin đồn về Cẩn Nhu công chúa, chưa từng có người nào đề cập tới thực lực chân chính của nàng.
Nhưng mà lúc nãy chiến đấu một đoạn thời gian ngắn ngủi, Lưu Chưởng đã thấy được tư thái trang nghiêm của một vị công chúa, khí phách lại càng cường hãn không ai bằng. Ngay cả ba gã sát thủ mạnh hơn Lưu Chưởng cũng phải vội vàng rút lui.
Sở Mộ cũng không giải thích quá nhiều, ánh mắt của hắn nhìn xuyên qua hàng cây, tập trung tới phía sâu trong rừng rậm.
"Công chúa điện hạ yên tâm, lúc nãy ta tới đã kiểm tra hết thảy rồi, nơi này không có vấn đề gì."
Lưu Chưởng lập tức lên tiếng bảo đảm.
Cẩn Nhu công chúa chẳng qua là gật đầu một cái, theo bản năng vẫn lựa chọn tin tưởng Sở Mộ, ngồi xuống bên cạnh hắn nghỉ ngơi.
"Phục dụng dược tề giải độc đi." Sở Mộ nói.
"Vết thương ở chân ta đã tốt rồi." Cẩn Nhu công chúa ngạc nhiên nói.
"Trong rừng rậm có rất nhiều Thực Vật giới Hồn sủng tản mát ra độc tố không thể cảm giác bằng hồn niệm, loại độc tố này khó lòng phòng bị. Mặt khác, cũng có người thông qua thi thể rửa nát để tiến hành công độc, ngươi xem lại hai chân của mình đi. Nếu như vết thương có màu tím đã nói lên rằng độc tố vẫn tiếp tục lây lan trong thân thể ngươi."
Sở Mộ bình thản nói với Cẩn Nhu công chúa.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa khẽ chớp chớp mấy cái, rõ ràng là không tin tưởng Sở Mộ lắm. Hồi lâu sau mới đi sang một bên, nhẹ nhàng kéo ống quần lên xem chân mình.
Quả nhiên trên làn da trắng nõn xuất hiện một vài vết sẹo đã chuyển sang màu tím.
Cẩn Nhu công chúa dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Sở Mộ, không nghĩ tới Sở Mộ có thể cẩn thận đến trình độ này.
"Ngươi bảo Lưu Chưởng đi quan sát hướng đông, ta sẽ dạo một vòng chung quanh đây xem xét tình huống."
Sở Mộ tiếp tục nói với Cẩn Nhu công chúa, thái độ vẫn hờ hững y như trước.
Cẩn Nhu công chúa gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau khi uống một bình dược tề giải độc mới ra lệnh cho Lưu Chưởng đi tới trước dò xét.
Lưu Chưởng nghe theo tất cả mệnh lệnh của Cẩn Nhu công chúa, lập tức khống chế Yêu Linh đi tới trước tìm kiếm. Yêu Linh Hồn sủng của Lưu Chưởng có tốc độ rất nhanh, chỉ thấp thoáng ẩn hiện trong rừng cây vài lần rồi biến mất ở trong tầm mắt hai người.
"Tự ngươi giữ vững cảnh giác, để Yêu Linh ở trạng thái chiến đấu, tiểu Băng Hồ đừng có ngủ gà ngủ gật nữa."
Sở Mộ dặn dò Cẩn Nhu công chúa thêm một câu.
Hai hàng chân mày của Cẩn Nhu công chúa cau lại thẳng tắp, hiển nhiên là nàng không hiểu tại sao Sở Mộ lại khẩn trương như thế, chung quanh đây hình như không có một chút nguy hiểm nào kia mà?
Sở Mộ nói xong liền nhảy lên trên cành cây, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Cẩn Nhu công chúa.
Cẩn Nhu công chúa không phải là kẻ ngu dốt, lập tức che giấu hơi thở của mình rồi bảo Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ và Ám Ma Sát tiến vào trạng thái đề phòng.
Giữ vững tinh thần khẩn trương khoảng năm phút, hồn niệm Cẩn Nhu công chúa đã khóa định một người đang chạy cấp tốc về phía này, nàng nhìn kỹ một lát mới nhận ra Lưu Chưởng vốn đi tới trước xem xét tình huống.
"Công chúa điện hạ, chúng ta mau rời khỏi nơi này, bọn họ mai phục ở phụ cận."
Thần sắc Lưu Chưởng lộ vẻ bối rối nói với Cẩn Nhu công chúa.
Cẩn Nhu công chúa biểu tình nghiêm trọng nhìn quanh bốn phía, lãnh đạm nói:
"Tin tức của ngươi hơi chậm."
Lưu Chưởng ngẩn người ngạc nhiên, đột nhiên buông thả hồn niệm ra quét một vòng quanh rừng cây liền phát hiện không ít cặp mắt xanh lè ẩn trong bóng tối.
Chốc lát sau, mấy cặp mắt kia đã hình thành trận thế bao vây Cẩn Nhu công chúa và Lưu Chưởng, bốn phương tám hướng hoàn toàn bị ngăn cản, hai người bọn họ xem như hết đường chạy trốn.
"Chuyện này… sao thế được? Tại sao động tác của bọn họ nhanh như vậy?"
Sắc mặt Lưu Chưởng trắng bệch không còn chút máu, vội vàng lẩm bẩm niệm chú ngữ.
Hiện tại lâm vào tình huống này chỉ có thể chiến đấu, chẳng qua là Lưu Chưởng không biết đối phương có bao nhiêu người, không biết dốc toàn lực có thể mở ra một con đường máu hay không.
Cẩn Nhu công chúa tương đối tĩnh táo, năng lực cảm giác của nàng mạnh hơn Lưu Chưởng. Cho nên nàng có thể nhận ra chung quanh mình tổng cộng có ba gã sát thủ và mười đầu Hồn sủng, thực lực đám Hồn sủng này chia đều là chín đoạn cao giai cấp thống lĩnh, hơn nữa còn là cùng một chủng tộc.
Mấy người kia thu nhận Hồn sủng nhất trí rõ ràng là xuất phát từ một thế lực tương tự Yểm Ma cung. Trên thế giới này có rất ít thế lực huấn luyện Hồn sủng sư trở thành sát thủ, vì thế Cẩn Nhu công chúa suy nghĩ một hồi đã có thể suy đoán đại khái vấn đề.
Hồn sủng cấp thống lĩnh, hơn nữa giai đoạn tương đối cao đã nói lên rằng những người này chú trọng vào bồi dưỡng giai đoạn làm chính. Đây là phương thức thường gặp trong mỗi tổ chức thế lực, bởi vì tăng cường đẳng cấp chiến lực sẽ tiêu hao tài chính rất lớn, giai đoạn có thể thông qua thời gian và chiến đấu từ từ phát triển. Cho nên trong lúc huấn luyện thành viên, các đội trưởng sẽ trực tiếp đẩy mạnh tốc độ trưởng thành của Hồn sủng, tăng cường lên tới mười đoạn rồi mới tính tiếp. Làm như vậy sẽ đào tạo ra đội hình Hồn sủng nhất trí phù hợp với phong cách chiến đấu tổ đội.
"Ngươi tập trung trấn thủ một hướng."
Cẩn Nhu công chúa nói với Lưu Chưởng.
Sau khi nói xong, Cẩn Nhu công chúa áp dụng phương pháp tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp ra mệnh cho Ám Ma Sát tấn công.
Ám Ma Sát có năng lực ẩn giấu cao hơn đám Hồn sủng kia rất nhiều, thực lực chín đoạn cao giai Hồn sủng cấp thống lĩnh tương đương với tám đoạn trung giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Nhưng Ám Ma Sát đã đạt tới chín đoạn trung giai, chiến lực là trung đẳng quân chủ, thực lực tổng thể cao hơn đám Hồn sủng kia ba cấp bậc.
"Xẹt !"
Ám Ma Sát công kích gọn gàng dứt khoát, một con Lục Nhãn yêu thú gần nhất bị móng vuốt Ám Ma Sát xuyên thủng trái tim.
Một kích tất sát.
Tuy rằng Ám Ma Sát của Cẩn Nhu công chúa là Yêu Linh, nhưng mà lực công kích tuyệt đối không thua kém Thú hệ Hồn sủng, tùy tiện đánh ra một kích đã giết chết một con Lục Nhãn yêu thú.
"Ngao ô ô !"
Theo sau Ám Ma Sát là Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ phát động công kích.
Lực lượng yêu khí xen lẫn hàn băng điên cuồng lan tràn ra bốn phía, mặt đất và cây cối trong phương viên năm mươi thước đều bị đông cứng trong nháy mắt. Thân ảnh Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ đột ngột biến mất, dùng mắt thường chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh mơ hồ lướt ngang qua thân thể một con Lục Nhãn yêu thú khác.
Thân thể Lục Nhãn yêu thú xuất hiện hai vết cào thật sâu, khí lạnh băng hàn lập tức xâm nhập từ miệng vết thương tạo thành hàn độc công phá cơ quan nội tạng bên trong cơ thể nó.
Gã sát thủ đứng ở xa ý thức được Hồn sủng của mình đã bị đông cứng, vội vàng niệm chú ngữ dự định thu hồi Hồn sủng.
Nhưng mà ngay khi gã sát thủ niệm chú ngữ triệu hồi thì thân thể con Lục Nhãn yêu thú kia bỗng nhiên xuất hiện một dãy vết nứt, sau đó đột ngột nổ tung biến thành vô số mảnh băng vụn rơi lả tả xuống đất.
Khí thế cường đại của Cẩn Nhu công chúa trong phút chốc lấn áp đám sát thủ, vừa mới giao thủ đã tiêu diệt hai con Hồn sủng. Ba gã sát thủ và tám con Hồn sủng khác liền sợ hãi lùi lại mấy bước.
Ba gã sát thủ lập tức ý thức được mình đã đối mặt với cao thủ chân chính rồi.
Bọn họ không có bất kỳ do dự nào, trước tiên ra lệnh cho đám Hồn sủng rút lui, nhanh chóng biến mất vào trong rừng rậm.
Sát thủ tới cũng nhanh, đi còn nhanh hơn nữa.
Lưu Chưởng còn đang ngẩn người không kịp phản ứng thì mọi chuyện đã xong, ánh mắt hắn nhìn xuống hai cỗ thi thể Lục Nhãn yêu thú bị Hồn sủng của Cẩn Nhu công chúa mạt sát, trong lòng lại càng hoảng sợ đến tột đỉnh.
Từ trước tới nay Lưu Chưởng cho rằng thực lực Cẩn Nhu công chúa hẳn là cao thủ tại bậc thang thứ ba, có thể tranh đoạt thứ hạng tại bậc thang thứ hai hơn phân nửa là dựa vào đám hộ vệ mạnh mẽ.
Hơn nữa trong Thiên Hạ thành có rất ít tin đồn về Cẩn Nhu công chúa, chưa từng có người nào đề cập tới thực lực chân chính của nàng.
Nhưng mà lúc nãy chiến đấu một đoạn thời gian ngắn ngủi, Lưu Chưởng đã thấy được tư thái trang nghiêm của một vị công chúa, khí phách lại càng cường hãn không ai bằng. Ngay cả ba gã sát thủ mạnh hơn Lưu Chưởng cũng phải vội vàng rút lui.
/1793
|