"Thực lực của các cao thủ tham gia bậc thang thứ hai nằm trong khoảng tám đoạn Hồn sủng cấp quân chủ. Bây giờ thiếu chủ một chọi một với bất kỳ người nào cũng không thành vấn đề, nhưng vẫn còn chưa đủ mạnh để giành lấy vinh quang cuối cùng.
Hiện tại chỉ còn thời gian nửa năm rút ngắn chênh lệch thực lực, xem ra Sở Mộ còn phải cố gắng rất nhiều, tận dụng quãng thời gian này tăng cường thực lực của đám Hồn sủng lên tới chín đoạn may ra mới có cơ hội hoàn thành kế hoạch. Nhưng khả năng này cũng không lớn, khoảng cách giữa tám đoạn và chín đoạn không phải nói một cái là có thể vượt qua, tuyệt đại đa số Hồn sủng cấp quân chủ của các cao thủ bậc thang thứ hai đều dừng lại ở trình độ tám đoạn chín giai."
"Hình như Đình Lan có hai con chín đoạn cấp quân chủ.” Ly lão nhi nói.
Chỉ còn lại có thời gian nửa năm, Sở Mộ cảm thấy mình nên xâm nhập tìm hiểu rõ tình huống của các tuyển thủ bậc thang thứ hai, làm như vậy mới có thể cho ra một cái định vị rõ ràng.
"Nàng thuộc về hàng ngũ những người có cơ hội tranh đoạt huy chương vinh quang tại bậc thang thứ hai, thế lực Hồn Điện có không tới năm người thực lực tương đương với nàng. Dùng phương pháp này loại suy, từ đó sẽ có thể đoán ra các thế lực lớn như Hồn Minh, Yểm Ma cung, Hồn sủng cung cũng không thể vượt quá con số này. Còn những thế lực yếu hơn như Thương Minh, Nguyên Tố môn lại càng ít ỏi.
Liệp sủng hội, Linh Giáo, La Vực môn cùng với các thế lực khác cao lắm chỉ có thể xuất ra một, hai cao thủ khống chế chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ. Cho nên trình độ hiện tại của thiếu chủ ít nhất cũng được liệt vào hàng ngũ tranh đoạt vinh quang cuối cùng, còn vấn đề có thành công hay không còn phải dựa vào rất nhiều yếu tố." Ly lão nhi tiếp tục giải thích.
Nếu như nói cường giả đỉnh phong tại bậc thang thứ hai đã có chín đoạn quân chủ, vậy thì Sở Mộ ít nhất cũng phải tăng cường thực lực một con Hồn sủng lên tới chín đoạn. Bản thân hắn cảm thấy hi vọng lớn nhất chỉ có Mạc Tà và Dạ Lôi Mộng Thú, cho nên trọng điểm huấn luyện kế tiếp sẽ đặt ở trên người chúng nó, tranh thủ trong quãng thời gian nửa năm này rèn luyện cả hai con Hồn sủng, chỉ cần một con trong đó tăng cường lên tới chín đoạn xem như là thành công.
Sau khi tiến hành cường hóa Hồn sủng ba lần liên tục, hồn lực Sở Mộ đã tiêu hao rất lớn, cảm thấy trong người mỏi mệt nên Sở Mộ nhắm hai mắt lại bắt đầu tiến vào trạng thái tĩnh tu.
Hai ngày sau, Sở Mộ cố ý đi đến sân huấn luyện ở trong Hồn Điện để cho nhóm Hồn sủng hoạt động một chút, bắt đầu tập luyện kỹ năng mới cho thành thạo.
Trong thời gian mấy ngày này, Sở Mộ cũng tự mình học tập hồn kỹ.
Hồn kỹ cấp bảy học tập không khó, lấy trình độ hồn niệm mạnh mẽ của Sở Mộ chỉ cần tập luyện vài lần là có thể thành công.
Hồn kỹ cấp tám Tê Đồng thì phải tiêu tốn một đoạn thời gian tương đối dài. Hồn kỹ Dị hệ là một trong những loại hồn kỹ khó học tập nhất, thậm chí đây còn có liên quan tới thiên phú của Hồn sủng sư, rất nhiều Hồn sủng sư đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ cũng không thể nào học tập kỹ năng Dị hệ sơ cấp.
Sở Mộ nhờ có năng lực đặc thù chính là có thể được trạng thái Bán Ma tẩy lễ, hơn nữa hắn còn có một con Hồn sủng Dị thuộc tính, vì thế học tập kỹ năng Dị hệ dễ dàng hơn những người khác rất nhiều. Dựa theo Sở Mộ đoán chừng, trong vòng một tháng nhất định sẽ có thể học xong bản hồn kỹ này.
"Bọn họ chuẩn bị động thủ."
Một ngày nọ Thượng Hằng xuất hiện trên sân huấn luyện, thông báo tin tức mới nhất cho Sở Mộ biết.
Bên cạnh Thượng Hằng là hai người khác, Sở Mộ chưa từng thấy qua bọn họ nhưng cũng đoán được đó là thanh niên cao thủ do Hồn Điện phái tới hỗ trợ.
"Ừ, lúc nào?"
Sở Mộ thu hồi Hồn sủng của mình trở về rồi lập tức hỏi thăm tin tức của Trầm Dịch Thành.
"Tối nay, chút nữa sẽ có tin tức Tương Chí truyền đến." Thượng Hằng trả lời.
Sở Mộ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua hai người kia nói:
"Hai vị này là...?"
Thượng Hằng chỉ chỉ nam tử gầy gò đứng bên trái, giới thiệu:
"Vị này là Triển Hoành, Hồn Quan trẻ tuổi nhất của Hồn Điện chúng ta. Đồng thời còn là một thành viên trong đội ngũ tham gia Thiên Hạ Quyết của thiếu chủ thứ tám."
Thanh niên được gọ là Triển Hoành lãnh đạm gật đầu xem như chào hỏi Sở Mộ, cũng không có nói thêm điều gì.
Từ ánh mắt của người thanh niên này, Sở Mộ có thể nhận ra hắn không quá coi trọng mình.
Sở Mộ chỉ là danh hiệu cấp bảy, tuổi tác lại nhỏ hơn bọn họ một chút, theo phán đoán bình thường dĩ nhiên là thuộc về bậc thang thứ ba. Trên thực tế lúc này Triển Hoành đang âm thầm kỳ quái tại sao lại để cho một thành viên bậc thang thứ ba chỉ huy bọn họ.
"Vị này xuất thân từ Lam giới, là thanh niên tối cường của bậc thang thứ hai, tên là Triệu Thừa, có danh hiệu cấp bảy Hồn Điện chúng ta."
Thượng Hằng chỉ vào một người thanh niên mặc y phục màu xám tro nói.
Triệu Thừa mỉm cười nhàn nhạt, trên khuôn mặt ngăm đen là một hàm răng trắng toát, nhìn thoáng qua sẽ làm cho người ta có cảm giác hiền hoà trung hậu, không có chỗ nào giống như khí chất cao thủ, điểm này vô tình hoàn toàn trái ngược với Triển Hoành.
Sở Mộ không biết Lam giới là địa phương nào, nhưng có thể nổi danh trong một địa giới hiển nhiên là thực lực cực mạnh.
"Đã tra rõ đối phương có bao nhiêu người chưa?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Bọn họ chỉ có bốn người, Trầm Dịch Thành, Tương Chí, Phùng Khôn, còn có một người không biết là ai !”
"Ta đối phó một người trong đó không thành vấn đề, nhưng các ngươi không cảm thấy là chúng ta nên triệu tập thêm nhân thủ mới dễ hoàn thành nhiệm vụ hơn à?" Triển Hoành nói.
"Nhiệm vụ lần này không phải là giết chết bốn người bọn họ, mà là phá hư kế hoạch. Nhiều người ngược lại rất khó hành động, lại dễ bị những thế lực khác bắt được nhược điểm, bốn người là vừa đủ." Sở Mộ lạnh nhạt nói.
Thượng Hằng lập tức gật đầu, hắn không có triệu tập quá nhiều người cũng là vì nguyên nhân này, một khi phát sinh chiến đấu hoặc có người mất mạng thì bên nào nhiều người sẽ mất đi lợi thế về tình về lý. Đặc biệt là nhóm thanh niên đồng lứa lại càng phải cẩn thận suy nghĩ rất nhiều khía cạnh khác nhau.
"Tạm thời vậy đi, đến lúc mặt trời lặn sẽ tập hợp lại bàn bạc kế hoạch cụ thể, bây giờ mọi người tranh thủ trở về nghỉ ngơi đi." Sở Mộ nói.
Triển Hoành và Triệu Thừa đồng thời gật đầu, trực tiếp xoay người rời khỏi sân huấn luyện.
Vào lúc hoàng hôn, Sở Mộ lại đi ngang qua tòa cung điện Chí Tôn vương tọa làm cho nội tâm con người rung động lần nữa.
Ánh trời chiều màu vàng cam chiếu xuống mặt đất đượm vẻ thê lương, mặt trời dần dần khuất sau đường chân trời xa xăm. Thiên Hạ vương tọa dựng đứng sừng sững càng thêm uy nghiêm thần thánh, đó là một ngai vàng tượng trưng cho địa vị cao nhất, và cũng chỉ có một người duy nhất được ngồi trên đó.
Trước khi trời chiều chiếu xuống, Sở Mộ đã đứng lẳng lặng ở nơi đó, yên lặng chiêm ngưỡng vương tọa và bức tượng Thiên Hạ vương giả khổng lồ kia.
"Ly lão nhi, nếu như phụ thân của ta không trải qua những chuyện kia, hắn có thể ngồi lên ngôi bảo tọa này không?" Sở Mộ chở mở miệng hỏi một câu bâng quơ.
"Chuyện này... để ta lấy ví dụ cho dễ hiểu, lúc ấy Sở Thiên Mang là một trong Ngũ Đỉnh, thực lực mạnh hơn Nữ Tôn điện hạ một chút. Thật ra không phải là hắn mạnh hơn Nữ Tôn, chỉ có điều Sở Thiên Mang có năng lực nắm bắt thời cơ và giữ vững thế cục tốt hơn Nữ Tôn điện hạ rất nhiều, cho nên Nữ Tôn điện hạ không phải là đối thủ của Sở Thiên Mang. Nếu như Sở Thiên Mang tiếp tục phát triển theo tình hình đó, ta cảm thấy hắn rất có triển vọng ngồi lên vương tọa, ít nhất cũng sẽ có một bức tượng của hắn trên mấy bậc thang kia." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
"Vậy thì hắn còn cách Chí Tôn chân chính một đoạn nhỏ?" Sở Mộ hỏi tiếp.
"Cũng đúng, mà cũng không đúng, chuyện này thật sự rất phức tạp." Ly lão nhi nói.
Hiện tại chỉ còn thời gian nửa năm rút ngắn chênh lệch thực lực, xem ra Sở Mộ còn phải cố gắng rất nhiều, tận dụng quãng thời gian này tăng cường thực lực của đám Hồn sủng lên tới chín đoạn may ra mới có cơ hội hoàn thành kế hoạch. Nhưng khả năng này cũng không lớn, khoảng cách giữa tám đoạn và chín đoạn không phải nói một cái là có thể vượt qua, tuyệt đại đa số Hồn sủng cấp quân chủ của các cao thủ bậc thang thứ hai đều dừng lại ở trình độ tám đoạn chín giai."
"Hình như Đình Lan có hai con chín đoạn cấp quân chủ.” Ly lão nhi nói.
Chỉ còn lại có thời gian nửa năm, Sở Mộ cảm thấy mình nên xâm nhập tìm hiểu rõ tình huống của các tuyển thủ bậc thang thứ hai, làm như vậy mới có thể cho ra một cái định vị rõ ràng.
"Nàng thuộc về hàng ngũ những người có cơ hội tranh đoạt huy chương vinh quang tại bậc thang thứ hai, thế lực Hồn Điện có không tới năm người thực lực tương đương với nàng. Dùng phương pháp này loại suy, từ đó sẽ có thể đoán ra các thế lực lớn như Hồn Minh, Yểm Ma cung, Hồn sủng cung cũng không thể vượt quá con số này. Còn những thế lực yếu hơn như Thương Minh, Nguyên Tố môn lại càng ít ỏi.
Liệp sủng hội, Linh Giáo, La Vực môn cùng với các thế lực khác cao lắm chỉ có thể xuất ra một, hai cao thủ khống chế chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ. Cho nên trình độ hiện tại của thiếu chủ ít nhất cũng được liệt vào hàng ngũ tranh đoạt vinh quang cuối cùng, còn vấn đề có thành công hay không còn phải dựa vào rất nhiều yếu tố." Ly lão nhi tiếp tục giải thích.
Nếu như nói cường giả đỉnh phong tại bậc thang thứ hai đã có chín đoạn quân chủ, vậy thì Sở Mộ ít nhất cũng phải tăng cường thực lực một con Hồn sủng lên tới chín đoạn. Bản thân hắn cảm thấy hi vọng lớn nhất chỉ có Mạc Tà và Dạ Lôi Mộng Thú, cho nên trọng điểm huấn luyện kế tiếp sẽ đặt ở trên người chúng nó, tranh thủ trong quãng thời gian nửa năm này rèn luyện cả hai con Hồn sủng, chỉ cần một con trong đó tăng cường lên tới chín đoạn xem như là thành công.
Sau khi tiến hành cường hóa Hồn sủng ba lần liên tục, hồn lực Sở Mộ đã tiêu hao rất lớn, cảm thấy trong người mỏi mệt nên Sở Mộ nhắm hai mắt lại bắt đầu tiến vào trạng thái tĩnh tu.
Hai ngày sau, Sở Mộ cố ý đi đến sân huấn luyện ở trong Hồn Điện để cho nhóm Hồn sủng hoạt động một chút, bắt đầu tập luyện kỹ năng mới cho thành thạo.
Trong thời gian mấy ngày này, Sở Mộ cũng tự mình học tập hồn kỹ.
Hồn kỹ cấp bảy học tập không khó, lấy trình độ hồn niệm mạnh mẽ của Sở Mộ chỉ cần tập luyện vài lần là có thể thành công.
Hồn kỹ cấp tám Tê Đồng thì phải tiêu tốn một đoạn thời gian tương đối dài. Hồn kỹ Dị hệ là một trong những loại hồn kỹ khó học tập nhất, thậm chí đây còn có liên quan tới thiên phú của Hồn sủng sư, rất nhiều Hồn sủng sư đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ cũng không thể nào học tập kỹ năng Dị hệ sơ cấp.
Sở Mộ nhờ có năng lực đặc thù chính là có thể được trạng thái Bán Ma tẩy lễ, hơn nữa hắn còn có một con Hồn sủng Dị thuộc tính, vì thế học tập kỹ năng Dị hệ dễ dàng hơn những người khác rất nhiều. Dựa theo Sở Mộ đoán chừng, trong vòng một tháng nhất định sẽ có thể học xong bản hồn kỹ này.
"Bọn họ chuẩn bị động thủ."
Một ngày nọ Thượng Hằng xuất hiện trên sân huấn luyện, thông báo tin tức mới nhất cho Sở Mộ biết.
Bên cạnh Thượng Hằng là hai người khác, Sở Mộ chưa từng thấy qua bọn họ nhưng cũng đoán được đó là thanh niên cao thủ do Hồn Điện phái tới hỗ trợ.
"Ừ, lúc nào?"
Sở Mộ thu hồi Hồn sủng của mình trở về rồi lập tức hỏi thăm tin tức của Trầm Dịch Thành.
"Tối nay, chút nữa sẽ có tin tức Tương Chí truyền đến." Thượng Hằng trả lời.
Sở Mộ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua hai người kia nói:
"Hai vị này là...?"
Thượng Hằng chỉ chỉ nam tử gầy gò đứng bên trái, giới thiệu:
"Vị này là Triển Hoành, Hồn Quan trẻ tuổi nhất của Hồn Điện chúng ta. Đồng thời còn là một thành viên trong đội ngũ tham gia Thiên Hạ Quyết của thiếu chủ thứ tám."
Thanh niên được gọ là Triển Hoành lãnh đạm gật đầu xem như chào hỏi Sở Mộ, cũng không có nói thêm điều gì.
Từ ánh mắt của người thanh niên này, Sở Mộ có thể nhận ra hắn không quá coi trọng mình.
Sở Mộ chỉ là danh hiệu cấp bảy, tuổi tác lại nhỏ hơn bọn họ một chút, theo phán đoán bình thường dĩ nhiên là thuộc về bậc thang thứ ba. Trên thực tế lúc này Triển Hoành đang âm thầm kỳ quái tại sao lại để cho một thành viên bậc thang thứ ba chỉ huy bọn họ.
"Vị này xuất thân từ Lam giới, là thanh niên tối cường của bậc thang thứ hai, tên là Triệu Thừa, có danh hiệu cấp bảy Hồn Điện chúng ta."
Thượng Hằng chỉ vào một người thanh niên mặc y phục màu xám tro nói.
Triệu Thừa mỉm cười nhàn nhạt, trên khuôn mặt ngăm đen là một hàm răng trắng toát, nhìn thoáng qua sẽ làm cho người ta có cảm giác hiền hoà trung hậu, không có chỗ nào giống như khí chất cao thủ, điểm này vô tình hoàn toàn trái ngược với Triển Hoành.
Sở Mộ không biết Lam giới là địa phương nào, nhưng có thể nổi danh trong một địa giới hiển nhiên là thực lực cực mạnh.
"Đã tra rõ đối phương có bao nhiêu người chưa?" Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Bọn họ chỉ có bốn người, Trầm Dịch Thành, Tương Chí, Phùng Khôn, còn có một người không biết là ai !”
"Ta đối phó một người trong đó không thành vấn đề, nhưng các ngươi không cảm thấy là chúng ta nên triệu tập thêm nhân thủ mới dễ hoàn thành nhiệm vụ hơn à?" Triển Hoành nói.
"Nhiệm vụ lần này không phải là giết chết bốn người bọn họ, mà là phá hư kế hoạch. Nhiều người ngược lại rất khó hành động, lại dễ bị những thế lực khác bắt được nhược điểm, bốn người là vừa đủ." Sở Mộ lạnh nhạt nói.
Thượng Hằng lập tức gật đầu, hắn không có triệu tập quá nhiều người cũng là vì nguyên nhân này, một khi phát sinh chiến đấu hoặc có người mất mạng thì bên nào nhiều người sẽ mất đi lợi thế về tình về lý. Đặc biệt là nhóm thanh niên đồng lứa lại càng phải cẩn thận suy nghĩ rất nhiều khía cạnh khác nhau.
"Tạm thời vậy đi, đến lúc mặt trời lặn sẽ tập hợp lại bàn bạc kế hoạch cụ thể, bây giờ mọi người tranh thủ trở về nghỉ ngơi đi." Sở Mộ nói.
Triển Hoành và Triệu Thừa đồng thời gật đầu, trực tiếp xoay người rời khỏi sân huấn luyện.
Vào lúc hoàng hôn, Sở Mộ lại đi ngang qua tòa cung điện Chí Tôn vương tọa làm cho nội tâm con người rung động lần nữa.
Ánh trời chiều màu vàng cam chiếu xuống mặt đất đượm vẻ thê lương, mặt trời dần dần khuất sau đường chân trời xa xăm. Thiên Hạ vương tọa dựng đứng sừng sững càng thêm uy nghiêm thần thánh, đó là một ngai vàng tượng trưng cho địa vị cao nhất, và cũng chỉ có một người duy nhất được ngồi trên đó.
Trước khi trời chiều chiếu xuống, Sở Mộ đã đứng lẳng lặng ở nơi đó, yên lặng chiêm ngưỡng vương tọa và bức tượng Thiên Hạ vương giả khổng lồ kia.
"Ly lão nhi, nếu như phụ thân của ta không trải qua những chuyện kia, hắn có thể ngồi lên ngôi bảo tọa này không?" Sở Mộ chở mở miệng hỏi một câu bâng quơ.
"Chuyện này... để ta lấy ví dụ cho dễ hiểu, lúc ấy Sở Thiên Mang là một trong Ngũ Đỉnh, thực lực mạnh hơn Nữ Tôn điện hạ một chút. Thật ra không phải là hắn mạnh hơn Nữ Tôn, chỉ có điều Sở Thiên Mang có năng lực nắm bắt thời cơ và giữ vững thế cục tốt hơn Nữ Tôn điện hạ rất nhiều, cho nên Nữ Tôn điện hạ không phải là đối thủ của Sở Thiên Mang. Nếu như Sở Thiên Mang tiếp tục phát triển theo tình hình đó, ta cảm thấy hắn rất có triển vọng ngồi lên vương tọa, ít nhất cũng sẽ có một bức tượng của hắn trên mấy bậc thang kia." Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
"Vậy thì hắn còn cách Chí Tôn chân chính một đoạn nhỏ?" Sở Mộ hỏi tiếp.
"Cũng đúng, mà cũng không đúng, chuyện này thật sự rất phức tạp." Ly lão nhi nói.
/1793
|