Trong khu vườn tăm tối, Cao phu nhân ngơ ngác đứng tại nơi đó, có chút không dám tin tưởng nhìn lên một màn bên trong vườn.
Nam tử không chút thu hút trước đó thế nhưng đang ngồi lên vị trí của Du thánh nữ, mà Du thánh nữ lại đứng sang một bên!
Thường ngày đều là Du thánh nữ ngồi ở vị trí đó, mà chính nàng thì đứng ở một bên, đây tự nhiên là do thân phận địa vị có điều chênh lệch, Cao phu nhân phi thường rõ ràng thân phận thật sự của Du thánh nữ là gì, cho nên chưa bao giờ dám có nửa điểm bất kính hoặc một tia ngỗ ngược.
Hơn nữa trải qua mấy năm nay tiếp xúc, Cao phu nhân khắc sâu nhận thức đến nữ nhân kia thật sự làm người cảm thấy sợ hãi. Tâm tư nàng kín đáo, nắm chắc cái nhìn đại cục, đối với việc bố cục mượn sức lòng người cùng mưu kế cũng làm Cao phu nhân phát ra nỗi sợ hãi cùng khâm phục từ sâu trong nội tâm.
Nàng rất khó tưởng tượng một nữ nhân như thế lại có thể ở trong thời gian cực ngắn xây dựng được một mạng lưới thế lực khổng lồ ngay trong Tranh Minh chủ thành, cỗ lực lượng này nếu toàn bộ lộ lên mặt nước chỉ sợ các nhân vật lãnh tụ các thế lực lớn đều phải lâm vào động dung đi!
Chỉ có Cao phu nhân biết thủ đoạn của vị Du thánh nữ kia, Cao phu nhân vẫn luôn cho rằng nàng là cao cao tại thượng, dù có nhiều người theo đuổi hay ngưỡng mộ nhiều hơn nữa cũng sẽ không có người chân chính nhập vào ánh mắt nàng, nhiều nhất chỉ biến thành một con cờ tùy ý cho nàng đùa nghịch.
Ngay khi Cao phu nhân đem quan niệm này xem thành thâm căn cố đế, nam tử kia xuất hiện làm cho đầu óc Cao phu nhân hoàn toàn hỗn loạn!
Du thánh nữ cao cao tại thượng thế nhưng cũng sẽ có thời gian thần phục, nhất là nghĩ tới vừa rồi Du thánh nữ xưng hô “chủ nhân”, Cao phu nhân thật không biết dùng góc độ nào mà hình dung nam tử ngồi trên vị trí của Du thánh nữ kia.
- Chẳng lẽ xây dựng lên thế lực che giấu ở hai mươi bốn cương thổ trong Tranh Minh đại địa, ở Thần Tông, Nguyên Tố Tông, Huyền Môn, Vong Linh Cung, Yêu Thú Cung thậm chí là Ám Tông, vương giả xây dựng nên vương quốc độc lập sau màn không phải là Du thánh nữ mà là nam tử tên Sở Mộ kia?
Cao phu nhân cảm giác đầu óc của mình đã không đủ dùng để suy nghĩ.
…
- Nga? Tốc độ của ngươi làm sao nhanh như vậy, những thế lực lớn kia làm sao có thể cho người khác vô cớ chặn ngang một cước?
Sở Mộ nhướng mày.
Lúc này nội tâm Sở Mộ vẫn thật kinh ngạc, bởi vì hắn căn bản không có nghĩ đến Vũ Sa lại đã xây dựng một vương quốc ẩn hình của mình tại Tranh Minh đại địa, vương quốc lấy Vũ Sa cầm đầu, thành viên đến từ các thế lực bất đồng, những thành viên kia thậm chí cũng không nhận ra nhau, bọn hắn bị Vũ Sa dùng một ràng buộc vô hình chặt chẽ liên kết nắm giữ trong tay.
Chỉ cần mệnh lệnh của nàng, những người kia thậm chí sẽ trực tiếp phản biến ra từ trong thế lực hiện tại, vì nàng vượt lửa qua sông!
- Nếu không phải ngươi ngăn trở đại sự của ta, hiện tại ta hẳn phải ngồi ở vị trí rất cao nói chuyện cùng những người đứng đầu của họ, mà không phải ở trong này cùng một đám tuổi trẻ khí thịnh lãng phí thời gian!
Vũ Sa tức giận nói.
Từ rất sớm Vũ Sa đã trải tốt đường tại Tranh Minh đại địa, những bộ hạ cũ vẫn luôn chờ đợi nàng xuất hiện.
Lúc ấy thực lực Vũ Sa còn yếu nhược, nếu như nàng tham gia vào vũng bùn tranh đấu trên Tranh Minh đại địa thật quá mức nguy hiểm, cho nên nàng lựa chọn nắm giữ Tân Nguyệt Địa trong tay trước.
Vũ Sa rõ ràng hơn ai hết Tân Nguyệt Địa cất giấu tiềm lực thật lớn, khối lãnh thổ kia nàng nhất định phải bắt giữ trong tay.
Nhưng làm cho nàng thật không ngờ chính là Tân Nguyệt Địa xuất hiện Sở Mộ, đã làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của nàng. Thậm chí suýt nữa khiến cho nàng mất đi mạng lưới thế lực trải rộng khắp Tranh Minh đại địa.
Thế lực của nàng bị một lực ràng buộc vô hình gắt gao giữ chặt, mà ràng buộc này chính là bản thân Vũ Sa. Nếu như không có nàng, vương quốc ẩn hình sẽ toàn bộ hỏng mất.
Vài năm bị Sở Mộ cầm tù, Vũ Sa không thời khắc nào không lo lắng cho thế lực mình gieo xuống, nguyên bản nàng cảm giác mình có thể thoát khỏi tay Sở Mộ, nhưng không ngờ tốc độ tăng lên thực lực của Sở Mộ quá nhanh, như thế nào cũng không thể thoát khỏi hắn.
Lo lắng tới việc vương quốc của mình rất có thể bị tan vỡ, bất đắc dĩ nàng nghĩ tới dùng Diệp Khuynh Tư áp chế bức bách Sở Mộ phóng thích chính mình. Ai biết sự tồn tại của tiểu công chúa khiến Sở Mộ nhìn rõ ý tưởng trong lòng nàng, khiến kế hoạch của nàng bị thất bại.
Khi đó Vũ Sa cảm nhận được sát ý của Sở Mộ!
Sở Mộ muốn giết nàng, nàng ngay cả khả năng phản kháng cũng không có, ngay lúc đó nàng thật sự sợ hãi, nàng thật sự không muốn chết, nàng còn rất nhiều chuyện còn chưa làm.
May là Diệp Khuynh Tư cầu tình cho nàng, làm Sở Mộ bỏ qua ý nghĩ giết nàng, nàng mới có thể một lần nữa tạo dựng lên vương quốc ẩn hình của mình.
Đương nhiên bởi vì nàng lãng phí quá nhiều thời gian, kế hoạch của nàng chỉ mới lập được nguyên mẫu, xa xa còn chưa đạt tới trình độ mà nàng mong muốn.
Đúng như lời nàng vừa mới nói, nếu không phải Sở Mộ gây trở ngại, nàng đã sớm ngang vain gang vế với những nhân vật đứng đầu kia!
Sở Mộ sờ sờ cằm mình, tuy rằng nghe Vũ Sa oán hận nhưng hắn hoàn toàn không hề có chút cảm giác áy náy.
- Tân Nguyệt Địa phát triển không tệ, trong tay ta nắm số nhân mạch cùng tài nguyên không nhỏ, có thể nói Tân Nguyệt Địa liên kết cùng cỗ thế lực này của ta, tốc độ phát triển sẽ nhanh hơn.
Vũ Sa nói.
- Ta mặc kệ việc này!
Sở Mộ không chịu trách nhiệm nói.
Ánh mắt Vũ Sa hiện lên một tia phẫn nộ, người này căn bản không hề có chút chí lớn!
Vũ Sa hít sâu mấy hơi, đem cảm xúc phản đối của mình đối với Sở Mộ đè nén xuống, ôn hòa nhã nhặn nói với hắn:
- Có chuyện cần ngươi ra tay!
- Đối với ta có ưu đãi gì hay không!
Sở Mộ nói.
- Có, đối với ngươi, đối với ta, với vương quốc của ta cùng Tân Nguyệt Địa của ngươi đều có lợi!
Vũ Sa đáp.
- Nói nói xem.
- Lần này Lãnh Thổ Viện mời dự họp hội nghị, ngươi nhất định phải tranh được lợi ích khối thổ địa lớn nhất, nếu như có thể lấy được, đầu tiên Tân Nguyệt Địa có thể thoát khỏi nhị lưu lãnh thổ, bước vào trình tự nhất lưu, cường giả bất hủ cấp bình thường sẽ không dám làm gì ngươi, tiếp theo ta có đủ vốn liếng làm mồi dẫn để một ít ngụy quân tử mắc câu, như vậy vương quốc của ta càng thêm khổng lồ!
Sắc mặt Vũ Sa không chút thay đổi nói.
Thuộc hạ của Vũ Sa không phải không có cao thủ, nhưng chuyện này chỉ có Sở Mộ mới có thể làm, bởi vì Vũ Sa căn bản tìm không thấy một người trẻ tuổi nào có được lực lượng càng mạnh hơn Đường Trác, chỉ có đánh bại Đường Trác trong cuộc chung kết sau cùng Tân Nguyệt Địa mới có thể được phân khối thổ địa lớn nhất từ phương bắc kia.
- Cuộc thi đấu nhân tài kiệt xuất đã đến trận chung kết, ta hình như không có tư cách tham chiến nữa đi?
Sở Mộ hỏi.
- Ta có biện pháp, tuy rằng sẽ hi sinh cùng bại lộ một ít lực lượng che giấu!
Vũ Sa nhận chân nói.
Sở Mộ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ rốt cục Vũ Sa xây dựng vương quốc vô hình lớn đến cỡ nào, vì sao cuộc thi đấu nhân tài kiệt xuất đỉnh cấp nhất của Tranh Minh đại địa mà nàng vẫn có quyền an bài mình đến cuộc quyết chiến cuối cùng!
- Nói thử xem biện pháp của ngươi!
Sở Mộ nói.
- Ta sẽ chọc giận Đường Trác, nói cho hắn biết kỳ thật cường giả chân chính căn bản khinh thường tham gia cuộc thi đấu kia, sau đó đem mũi nhọn chỉ về phía ngươi, để cho hắn chủ động đưa ra lời khiêu chiến ngươi. Sau đó nươi mới dùng Tân Nguyệt Địa làm lợi thế cùng hắn một trận chiến. Hắn thua khiến cho hắn đem quyền chưởng khống khối thổ địa lớn nhất ở phương bắc tặng cho ngươi.
Vũ Sa nói.
- Đây là ý đồ vừa rồi ngươi cố ý lưu lại ta trước mặt mọi người? Lại nói tới ngươi không sợ ta thua?
Sở Mộ hỏi.
Nữ nhân này thật dám đổ, lấy Tân Nguyệt Địa làm lợi thế, hiện tại Tân Nguyệt Địa chính là một khối địa phương tấc đất tấc vàng.
- Ta có thể đem Thiện Ác thủy tổ cho ngươi mượn.
Vũ Sa nói.
- Mượn sao?
Sở Mộ uốn nắn Vũ Sa:
- Nó vốn là hồn sủng của ta, kể cả ngươi cũng là nô lệ của ta!
Trong mắt Vũ Sa hàm chứa phẫn nộ, nàng vẫn cho rằng có rất nhiều chuyện chỉ cần thói quen là tốt rồi. Nhưng Sở Mộ thật sự không bao giờ bỏ qua cơ hội làm người ta có thói quen này.
- Được đến ta, ngươi rất có cảm giác thành tựu sao? Có cần luôn cường điệu như vậy!
Vũ Sa lạnh lùng nói.
- Có!
Sở Mộ không e dè gật đầu nói:
- Ngươi phải biết kể từ khi ngươi muốn chạy trốn ta luôn coi đây là mục tiêu!
Vũ Sa cũng không tiếp tục cùng Sở Mộ nhiễu tới đề tài này, việc này chỉ làm nàng thấy phẫn nộ, mà còn không có chỗ phát tiết.
- Vậy rốt cục ngươi có ra tay hay không?
Vũ Sa hỏi.
- Ta vốn cần cùng Đường Trác có một trận chiến. Vân Môn lão nhân cùng sư phụ của hắn có chút ân oán.
Sở Mộ nói.
- Vậy thì thật tốt, ngươi đánh bại hắn được đến lãnh thổ ở phương bắc, ta ít nhất có thể khống chế hai gã cường giả bất hủ cấp, hơn nữa có thể thông qua tuyến này mượn sức càng nhiều cường giả!
Vũ Sa thấy Sở Mộ đã đáp ứng, cảm xúc cuối cùng có chút hòa hoãn.
Hai cường giả bất hủ cấp kia đối với Vũ Sa mà nói phi thường trọng yếu, cũng không phải bởi vì thực lực hai người kia mạnh bao nhiêu, mà là hai người bọn họ là ràng buộc trọng yếu, thông qua ràng buộc này có thể rất nhanh khống chế được thế lực khác, trước đó Vũ Sa luôn vì chuyện này mà đau đầu, vừa lúc Sở Mộ đi tới Tranh Minh đại địa, tựa hồ chỉ có hắn mới có thể giúp nàng giải quyết vấn đề này.
- Bên phương bắc rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Sở Mộ hỏi.
Trước kia lấy được tin tức từ miệng hai vị cương chủ quá hàm hồ, Sở Mộ cũng cảm thấy tò mò.
- Biết Bi Khấp Giả không?
Vũ Sa hỏi.
Sở Mộ gật gật đầu, trước đó không lâu mới từ chỗ Trữ Mạn Nhi biết được về Bi Khấp Giả.
Vũ Sa chỉ sợ Sở Mộ không biết gì về Bi Khấp Giả trong truyền thuyết, vậy muốn giải thích thật phí công phu.
- Sự kiện phương bắc là do một cuộc sát lục giữa Bi Khấp Giả cùng ngụy Bi Khấp Giả. Có một Bi Khấp Giả lấy được Vạn Niên Lệ Tinh, từ trong Vạn Niên Lệ Tinh được biết bí mật của một tòa Thiên Giới Bi đồng thời cũng có được lực lượng vô cùng cường đại. Sau khi tin tức này lộ ra, ngụy Bi Khấp Giả rốt cục thấy được tia hi vọng bước lên cánh cửa bất tử, vì thế phái ra một số lớn cường giả đối với hắn triển khai liệp sát…
- Kết quả cuối cùng là toàn bộ những người được phái đi đều bị Bi Khấp Giả giết chết hầu như không còn!
- Mà tên Bi Khấp Giả trong cơn giết chóc bị một lực lượng vô hình chiếm đoạt, biến thành thị sát thành tánh, đem toàn bộ hồn sủng thế triều của khối thổ địa phương bắc tàn sát hết, tạo thành bắc bưng huyết vũ nghe rợn cả người!
Quả nhiên đúng như lời của Trữ Mạn Nhi, chỉ đứng ở độ cao mới mới có thể thấy rõ được sự tình chân chính.
Nếu như mình không biết gì về Bi Khấp Giả cùng Thiên Giới Bi, tin tức phong ba bắc bưng huyết vũ phỏng chừng cũng biết được trong giới hạn như hai vị cương chủ kia.
- Ngươi cũng là Bi Khấp Giả, tự thu xếp ổn thỏa. Đây là đấu tranh tàn khốc nhất trên thế giới, hơn nữa đã kéo dài không biết bao nhiêu muôn đời!
Vũ Sa bình thản nói.
Nam tử không chút thu hút trước đó thế nhưng đang ngồi lên vị trí của Du thánh nữ, mà Du thánh nữ lại đứng sang một bên!
Thường ngày đều là Du thánh nữ ngồi ở vị trí đó, mà chính nàng thì đứng ở một bên, đây tự nhiên là do thân phận địa vị có điều chênh lệch, Cao phu nhân phi thường rõ ràng thân phận thật sự của Du thánh nữ là gì, cho nên chưa bao giờ dám có nửa điểm bất kính hoặc một tia ngỗ ngược.
Hơn nữa trải qua mấy năm nay tiếp xúc, Cao phu nhân khắc sâu nhận thức đến nữ nhân kia thật sự làm người cảm thấy sợ hãi. Tâm tư nàng kín đáo, nắm chắc cái nhìn đại cục, đối với việc bố cục mượn sức lòng người cùng mưu kế cũng làm Cao phu nhân phát ra nỗi sợ hãi cùng khâm phục từ sâu trong nội tâm.
Nàng rất khó tưởng tượng một nữ nhân như thế lại có thể ở trong thời gian cực ngắn xây dựng được một mạng lưới thế lực khổng lồ ngay trong Tranh Minh chủ thành, cỗ lực lượng này nếu toàn bộ lộ lên mặt nước chỉ sợ các nhân vật lãnh tụ các thế lực lớn đều phải lâm vào động dung đi!
Chỉ có Cao phu nhân biết thủ đoạn của vị Du thánh nữ kia, Cao phu nhân vẫn luôn cho rằng nàng là cao cao tại thượng, dù có nhiều người theo đuổi hay ngưỡng mộ nhiều hơn nữa cũng sẽ không có người chân chính nhập vào ánh mắt nàng, nhiều nhất chỉ biến thành một con cờ tùy ý cho nàng đùa nghịch.
Ngay khi Cao phu nhân đem quan niệm này xem thành thâm căn cố đế, nam tử kia xuất hiện làm cho đầu óc Cao phu nhân hoàn toàn hỗn loạn!
Du thánh nữ cao cao tại thượng thế nhưng cũng sẽ có thời gian thần phục, nhất là nghĩ tới vừa rồi Du thánh nữ xưng hô “chủ nhân”, Cao phu nhân thật không biết dùng góc độ nào mà hình dung nam tử ngồi trên vị trí của Du thánh nữ kia.
- Chẳng lẽ xây dựng lên thế lực che giấu ở hai mươi bốn cương thổ trong Tranh Minh đại địa, ở Thần Tông, Nguyên Tố Tông, Huyền Môn, Vong Linh Cung, Yêu Thú Cung thậm chí là Ám Tông, vương giả xây dựng nên vương quốc độc lập sau màn không phải là Du thánh nữ mà là nam tử tên Sở Mộ kia?
Cao phu nhân cảm giác đầu óc của mình đã không đủ dùng để suy nghĩ.
…
- Nga? Tốc độ của ngươi làm sao nhanh như vậy, những thế lực lớn kia làm sao có thể cho người khác vô cớ chặn ngang một cước?
Sở Mộ nhướng mày.
Lúc này nội tâm Sở Mộ vẫn thật kinh ngạc, bởi vì hắn căn bản không có nghĩ đến Vũ Sa lại đã xây dựng một vương quốc ẩn hình của mình tại Tranh Minh đại địa, vương quốc lấy Vũ Sa cầm đầu, thành viên đến từ các thế lực bất đồng, những thành viên kia thậm chí cũng không nhận ra nhau, bọn hắn bị Vũ Sa dùng một ràng buộc vô hình chặt chẽ liên kết nắm giữ trong tay.
Chỉ cần mệnh lệnh của nàng, những người kia thậm chí sẽ trực tiếp phản biến ra từ trong thế lực hiện tại, vì nàng vượt lửa qua sông!
- Nếu không phải ngươi ngăn trở đại sự của ta, hiện tại ta hẳn phải ngồi ở vị trí rất cao nói chuyện cùng những người đứng đầu của họ, mà không phải ở trong này cùng một đám tuổi trẻ khí thịnh lãng phí thời gian!
Vũ Sa tức giận nói.
Từ rất sớm Vũ Sa đã trải tốt đường tại Tranh Minh đại địa, những bộ hạ cũ vẫn luôn chờ đợi nàng xuất hiện.
Lúc ấy thực lực Vũ Sa còn yếu nhược, nếu như nàng tham gia vào vũng bùn tranh đấu trên Tranh Minh đại địa thật quá mức nguy hiểm, cho nên nàng lựa chọn nắm giữ Tân Nguyệt Địa trong tay trước.
Vũ Sa rõ ràng hơn ai hết Tân Nguyệt Địa cất giấu tiềm lực thật lớn, khối lãnh thổ kia nàng nhất định phải bắt giữ trong tay.
Nhưng làm cho nàng thật không ngờ chính là Tân Nguyệt Địa xuất hiện Sở Mộ, đã làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của nàng. Thậm chí suýt nữa khiến cho nàng mất đi mạng lưới thế lực trải rộng khắp Tranh Minh đại địa.
Thế lực của nàng bị một lực ràng buộc vô hình gắt gao giữ chặt, mà ràng buộc này chính là bản thân Vũ Sa. Nếu như không có nàng, vương quốc ẩn hình sẽ toàn bộ hỏng mất.
Vài năm bị Sở Mộ cầm tù, Vũ Sa không thời khắc nào không lo lắng cho thế lực mình gieo xuống, nguyên bản nàng cảm giác mình có thể thoát khỏi tay Sở Mộ, nhưng không ngờ tốc độ tăng lên thực lực của Sở Mộ quá nhanh, như thế nào cũng không thể thoát khỏi hắn.
Lo lắng tới việc vương quốc của mình rất có thể bị tan vỡ, bất đắc dĩ nàng nghĩ tới dùng Diệp Khuynh Tư áp chế bức bách Sở Mộ phóng thích chính mình. Ai biết sự tồn tại của tiểu công chúa khiến Sở Mộ nhìn rõ ý tưởng trong lòng nàng, khiến kế hoạch của nàng bị thất bại.
Khi đó Vũ Sa cảm nhận được sát ý của Sở Mộ!
Sở Mộ muốn giết nàng, nàng ngay cả khả năng phản kháng cũng không có, ngay lúc đó nàng thật sự sợ hãi, nàng thật sự không muốn chết, nàng còn rất nhiều chuyện còn chưa làm.
May là Diệp Khuynh Tư cầu tình cho nàng, làm Sở Mộ bỏ qua ý nghĩ giết nàng, nàng mới có thể một lần nữa tạo dựng lên vương quốc ẩn hình của mình.
Đương nhiên bởi vì nàng lãng phí quá nhiều thời gian, kế hoạch của nàng chỉ mới lập được nguyên mẫu, xa xa còn chưa đạt tới trình độ mà nàng mong muốn.
Đúng như lời nàng vừa mới nói, nếu không phải Sở Mộ gây trở ngại, nàng đã sớm ngang vain gang vế với những nhân vật đứng đầu kia!
Sở Mộ sờ sờ cằm mình, tuy rằng nghe Vũ Sa oán hận nhưng hắn hoàn toàn không hề có chút cảm giác áy náy.
- Tân Nguyệt Địa phát triển không tệ, trong tay ta nắm số nhân mạch cùng tài nguyên không nhỏ, có thể nói Tân Nguyệt Địa liên kết cùng cỗ thế lực này của ta, tốc độ phát triển sẽ nhanh hơn.
Vũ Sa nói.
- Ta mặc kệ việc này!
Sở Mộ không chịu trách nhiệm nói.
Ánh mắt Vũ Sa hiện lên một tia phẫn nộ, người này căn bản không hề có chút chí lớn!
Vũ Sa hít sâu mấy hơi, đem cảm xúc phản đối của mình đối với Sở Mộ đè nén xuống, ôn hòa nhã nhặn nói với hắn:
- Có chuyện cần ngươi ra tay!
- Đối với ta có ưu đãi gì hay không!
Sở Mộ nói.
- Có, đối với ngươi, đối với ta, với vương quốc của ta cùng Tân Nguyệt Địa của ngươi đều có lợi!
Vũ Sa đáp.
- Nói nói xem.
- Lần này Lãnh Thổ Viện mời dự họp hội nghị, ngươi nhất định phải tranh được lợi ích khối thổ địa lớn nhất, nếu như có thể lấy được, đầu tiên Tân Nguyệt Địa có thể thoát khỏi nhị lưu lãnh thổ, bước vào trình tự nhất lưu, cường giả bất hủ cấp bình thường sẽ không dám làm gì ngươi, tiếp theo ta có đủ vốn liếng làm mồi dẫn để một ít ngụy quân tử mắc câu, như vậy vương quốc của ta càng thêm khổng lồ!
Sắc mặt Vũ Sa không chút thay đổi nói.
Thuộc hạ của Vũ Sa không phải không có cao thủ, nhưng chuyện này chỉ có Sở Mộ mới có thể làm, bởi vì Vũ Sa căn bản tìm không thấy một người trẻ tuổi nào có được lực lượng càng mạnh hơn Đường Trác, chỉ có đánh bại Đường Trác trong cuộc chung kết sau cùng Tân Nguyệt Địa mới có thể được phân khối thổ địa lớn nhất từ phương bắc kia.
- Cuộc thi đấu nhân tài kiệt xuất đã đến trận chung kết, ta hình như không có tư cách tham chiến nữa đi?
Sở Mộ hỏi.
- Ta có biện pháp, tuy rằng sẽ hi sinh cùng bại lộ một ít lực lượng che giấu!
Vũ Sa nhận chân nói.
Sở Mộ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ rốt cục Vũ Sa xây dựng vương quốc vô hình lớn đến cỡ nào, vì sao cuộc thi đấu nhân tài kiệt xuất đỉnh cấp nhất của Tranh Minh đại địa mà nàng vẫn có quyền an bài mình đến cuộc quyết chiến cuối cùng!
- Nói thử xem biện pháp của ngươi!
Sở Mộ nói.
- Ta sẽ chọc giận Đường Trác, nói cho hắn biết kỳ thật cường giả chân chính căn bản khinh thường tham gia cuộc thi đấu kia, sau đó đem mũi nhọn chỉ về phía ngươi, để cho hắn chủ động đưa ra lời khiêu chiến ngươi. Sau đó nươi mới dùng Tân Nguyệt Địa làm lợi thế cùng hắn một trận chiến. Hắn thua khiến cho hắn đem quyền chưởng khống khối thổ địa lớn nhất ở phương bắc tặng cho ngươi.
Vũ Sa nói.
- Đây là ý đồ vừa rồi ngươi cố ý lưu lại ta trước mặt mọi người? Lại nói tới ngươi không sợ ta thua?
Sở Mộ hỏi.
Nữ nhân này thật dám đổ, lấy Tân Nguyệt Địa làm lợi thế, hiện tại Tân Nguyệt Địa chính là một khối địa phương tấc đất tấc vàng.
- Ta có thể đem Thiện Ác thủy tổ cho ngươi mượn.
Vũ Sa nói.
- Mượn sao?
Sở Mộ uốn nắn Vũ Sa:
- Nó vốn là hồn sủng của ta, kể cả ngươi cũng là nô lệ của ta!
Trong mắt Vũ Sa hàm chứa phẫn nộ, nàng vẫn cho rằng có rất nhiều chuyện chỉ cần thói quen là tốt rồi. Nhưng Sở Mộ thật sự không bao giờ bỏ qua cơ hội làm người ta có thói quen này.
- Được đến ta, ngươi rất có cảm giác thành tựu sao? Có cần luôn cường điệu như vậy!
Vũ Sa lạnh lùng nói.
- Có!
Sở Mộ không e dè gật đầu nói:
- Ngươi phải biết kể từ khi ngươi muốn chạy trốn ta luôn coi đây là mục tiêu!
Vũ Sa cũng không tiếp tục cùng Sở Mộ nhiễu tới đề tài này, việc này chỉ làm nàng thấy phẫn nộ, mà còn không có chỗ phát tiết.
- Vậy rốt cục ngươi có ra tay hay không?
Vũ Sa hỏi.
- Ta vốn cần cùng Đường Trác có một trận chiến. Vân Môn lão nhân cùng sư phụ của hắn có chút ân oán.
Sở Mộ nói.
- Vậy thì thật tốt, ngươi đánh bại hắn được đến lãnh thổ ở phương bắc, ta ít nhất có thể khống chế hai gã cường giả bất hủ cấp, hơn nữa có thể thông qua tuyến này mượn sức càng nhiều cường giả!
Vũ Sa thấy Sở Mộ đã đáp ứng, cảm xúc cuối cùng có chút hòa hoãn.
Hai cường giả bất hủ cấp kia đối với Vũ Sa mà nói phi thường trọng yếu, cũng không phải bởi vì thực lực hai người kia mạnh bao nhiêu, mà là hai người bọn họ là ràng buộc trọng yếu, thông qua ràng buộc này có thể rất nhanh khống chế được thế lực khác, trước đó Vũ Sa luôn vì chuyện này mà đau đầu, vừa lúc Sở Mộ đi tới Tranh Minh đại địa, tựa hồ chỉ có hắn mới có thể giúp nàng giải quyết vấn đề này.
- Bên phương bắc rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Sở Mộ hỏi.
Trước kia lấy được tin tức từ miệng hai vị cương chủ quá hàm hồ, Sở Mộ cũng cảm thấy tò mò.
- Biết Bi Khấp Giả không?
Vũ Sa hỏi.
Sở Mộ gật gật đầu, trước đó không lâu mới từ chỗ Trữ Mạn Nhi biết được về Bi Khấp Giả.
Vũ Sa chỉ sợ Sở Mộ không biết gì về Bi Khấp Giả trong truyền thuyết, vậy muốn giải thích thật phí công phu.
- Sự kiện phương bắc là do một cuộc sát lục giữa Bi Khấp Giả cùng ngụy Bi Khấp Giả. Có một Bi Khấp Giả lấy được Vạn Niên Lệ Tinh, từ trong Vạn Niên Lệ Tinh được biết bí mật của một tòa Thiên Giới Bi đồng thời cũng có được lực lượng vô cùng cường đại. Sau khi tin tức này lộ ra, ngụy Bi Khấp Giả rốt cục thấy được tia hi vọng bước lên cánh cửa bất tử, vì thế phái ra một số lớn cường giả đối với hắn triển khai liệp sát…
- Kết quả cuối cùng là toàn bộ những người được phái đi đều bị Bi Khấp Giả giết chết hầu như không còn!
- Mà tên Bi Khấp Giả trong cơn giết chóc bị một lực lượng vô hình chiếm đoạt, biến thành thị sát thành tánh, đem toàn bộ hồn sủng thế triều của khối thổ địa phương bắc tàn sát hết, tạo thành bắc bưng huyết vũ nghe rợn cả người!
Quả nhiên đúng như lời của Trữ Mạn Nhi, chỉ đứng ở độ cao mới mới có thể thấy rõ được sự tình chân chính.
Nếu như mình không biết gì về Bi Khấp Giả cùng Thiên Giới Bi, tin tức phong ba bắc bưng huyết vũ phỏng chừng cũng biết được trong giới hạn như hai vị cương chủ kia.
- Ngươi cũng là Bi Khấp Giả, tự thu xếp ổn thỏa. Đây là đấu tranh tàn khốc nhất trên thế giới, hơn nữa đã kéo dài không biết bao nhiêu muôn đời!
Vũ Sa bình thản nói.
/1793
|