Trác Thanh đứng lên, ánh mắt nhìn qua mọi người một vòng, mở miệng nói:
- Đã có ba ngàn người, thực lực của bọn họ cũng không phải yếu, ta không muốn tổn thất quá nhiều người, dù sao hải quân hiện tại đang nhìn chằm chằm vào chúng ta.
- Đại thủ lĩnh, đường biển của chúng có sai lệch một ít, cho nên mới tới gần chỗ chúng ta, ta đã cho phó tướng dẫn đường cho chúng, chỉ cần ngài nói một câu thì phó tướng lập tức sẽ dẫn chúng lên đảo của chúng ta, đến lúc đó chúng ta bắt rùa trong hủ, bọn chúng chỉ có thể ngoan ngoãn giao đồ cho ta, sau đó chúng ta sẽ ném toàn bộ bọn chúng cho quái vật Ám hải ăn, tạo thành dấu hiệu quái vật biển quần công, cho dù Tân Nguyệt Chi Địa biết là chúng ta làm, bọn chúng có thể phái quân thảo phạt sao?
Trác Hùng đã sớm nghĩ ra biện pháp.
Trác Thanh nghe Trác Hung nói lời này thì con mắt sáng ngời lên, cháu trai này quả nhiên càng ngày càng tốt, không ngờ đã sớm làm tốt chuẩn bị phía sau rồi.
Trác Thanh khen ngợi gật gật đầu, dùng âm thanh thật to nói:
- Tốt, thuyền của Tân Nguyệt chúng ta sẽ ăn, lại bảo tất cả huynh đệ ở đông hải đảo ẩn nấp đi, Trác Hung, ngươi tận lực dẫn thuyền của chúng rời thuyền, miễn cho chiến đấu làm thuyền bị hư hao, nếu bọn chúng không xuống thuyền thì cho các huynh đệ vây quanh bọn chúng lại, tuyệt đối không cho chiếc thuyền và tên nào chạy được cả!
- Ha ha, khó được có cá lớn tự động đưa tới chỗ chúng ta nha.
Nữ thủ lĩnh không chút phong độ cười ha hả.
- Gần đây hải quân nhìn chằm chằm vào, ta cũng đã lâu không có nếm mùi máu tươi, ba ngàn người của Tân Nguyệt Chi Địa mong rằng không nên quá mềm, để cho ta giết thật thống khoái.
Một gã đại hán vuốt chòm râu cười rộ lên.
Một đám hải tặc trong đại sảnh cười rộ lên, trong không khí đều tràn ngập mùi tham lam.
...
...
Trên hải dương, thuyền Tân Nguyệt hải quân.
Tang Anh vẫn bảo trì thong dong bình tĩnh phàn nàn với đám hải tặc giả danh kia về chuyện biển cả ác liệt.
Những hải tặc ngụy trang kia rất có kinh nghiệm, không đếm xỉa tới Tang Anh mà mang mọi người đi tới Ám đảo.
- Tang thủ lĩnh, ngươi xem khí trời, nói không chừng nhanh chong có bão, vùng biển này thường xuyên có sóng lớn chúa tể cấp ba, không khéo bị cuốn vào những nơi hiểm địa thì khốn.
Tên hải tặc phó tướng sầu khổ nói ra.
- Ta xem cũng thế.
Tang Anh làm ra bộ dáng đau đầu.
- Ta thường xuyên đi qua vùng biển này, ta biết rõ kề bên này có một hải đảo. Hòn đảo này chúng ta thường xuyên tránh nạn đấy.
Tên hải tặc phó tướng kia tiếp tục ném mồi nhử.
- Có đảo? Đây là chuyện tốt nha, về sau chúng ta thường xuyên đi qua thành Quan Hải, hành trình hai tháng trên biển là tra tấn người. Nếu như có một hòn đảo làm nơi trung chuyển, đây tuyệt đối là đại hảo sự!
Tang Anh lập tức hiện ra thần sắc kinh hỉ.
Thấy Tang Anh như thế, tên hải tặc phó tướng mở cờ trong bụng.
Cá lớn dễ dàng mắc câu! !
- Ha ha. Có thể kết giao với đại nhân vĩ đại như ngài là vinh hạnh của ta, như vậy đi, tuy chúng ta cũng muốn đi nơi khác nhưng cũng không vội chút thời gian này, chúng ta mang ngươi đi chỗ có đảo đó, về sau các ngươi đi tới đi lui cũng thuận tiện hơn nhiều.
Tên hải tặc phó tướng kia đè nén xuống vui sướng trong lòng, nhìn Tang Anh nói ra.
- Vậy thì quá tốt, các ngươi thật sự là quá hữu hảo, đại môn của Tân Nguyệt Chi Địa chúng ta tùy thời mở rộng cho mạo hiểm giả các ngươi vào.
Tang Anh mặt mũi tràn đầy mừng rỡ nói ra.
Phần mừng rỡ này Tang Anh thật không có giả vờ, thật sự là vui vẻ từ trong lòng.
Đám hải tặc này dám chủ động mời bọn họ lên đảo nha!
Phải biết rằng Tang Anh vừa rồi còn đang buồn rầu vì không tìm được đảo đấy!
- Bọn chúng đoán chừng sẽ bị gậy ông đập lưng ông.
Hải Thiếp dùng tinh thần chi âm nói với mọi người.
- Ân, bị vây quanh sẽ có chút phiền toái đấy.
Triêu Lãnh Xuyên nói ra.
Trong quân đoàn hải tặc khẳng định có quân đoàn nguyên tố, nếu như bị vây quanh và nguyên tố oanh tạc. Vậy khẳng định sẽ tổn thât thảm trọng, nếu như vì đám hải tặc mà hao tổn những tinh anh của Tân Nguyệt hải quân thì không được lợi chút nào.
- Chuyện này dễ thôi, trong quân ta chuyên bồi dưỡng một đám người tiềm hành, đội ngũ này không những có thể trốn trong rừng rậm, ngay cả dưới nước cũng không thành vấn đề. Bọn chúng đã mời chúng ta vào, như vậy chú ý lực khẳng định đặt ở chung quanh chúng ta thôi, ta sẽ cho đội tiềm hành tránh thoát tàu chúng ta xa xa, từ dưới nước tiềm hành lên đảo, trước tiên là lên đảo ẩn nấp ở nơi an toàn, thời điểm chiến đấu thì cho bảo bọn họ không làm chuyện khác, chỉ chuyên môn đối phó quân đoàn nguyên tố.
Hùng Thủ Viên Tuế nói ra.
- Đây là ý kiến hay, hơn nữa thành lập quân đoàn tiềm hành là sáng suốt.
Sở Mộ chăm chú gật gật đầu.
- Đội ngũ tiềm hành này sẽ do ta suất lĩnh.
Viên Tuế nói ra.
- Ân, ta sẽ cố ý thả chậm tốc độ cho các ngươi tiềm hành, thời điểm các ngươi tiềm hành thì phải cẩn thận, cũng đừng va chạm vào kết giới bẫy rập gì.
Tang Anh nói ra.
- Yên tâm.
Viên Tuế gật gật đầu.
Dẫn Tân Nguyệt hải quân vào trong Ám đảo chỉ là mấy thuyền nhỏ mà thôi, mà Tân Nguyệt hải quân cố ý yểm hộ nên đám hải tặc không biêt có năm trăm hồn sủng sư thủy hệ đã lặn xuống biển rồi.
Bọn họ thần không biết quỷ không hay thoát ly cả đội thuyền lớn, theo hướng thuyền hải tặc đi vào trong đảo
Bởi vì đội tàu tận lực thả chậm tốc độ, trong mắt năm trăm người tiềm hành đã nhìn thấy hải đảo rồi.
Viên Tuế đại khái suy đoán ra có khả năng tiến hành mai phục ở phía đông hải đảo, bởi vì chỗ đó xuất hiện cái vịnh ẩn, một khi tiến vào trong vịnh thì sau đó sẽ xuất hiện nơi kín gió, chỗ đó sẽ hình thành vòng vây triệt để.
Tính chất của biển cả ác liệt, mặc dù ở sâu trong biển cũng có sức kéo rất mạnh, nếu như hơi buông lỏng sẽ bị sóng ngầm mang đi.
Thời điểm bọn họ tiềm hành thì có ý định chạy tới đông đảo.
- Hùng Thủ đại nhân, phía trước xuất hiện rất nhiều đá ngầm, hẳn là vách núi biển, nếu như chỗ đó có người trông coi, chúng ta sẽ có phiền toái.
Một gã hồn sủng sư thành Phong Vũ nói ra.
Hồn sủng sư này đi theo Viên Tuế rất nhiều năm, kể cả thời kỳ Hồn Minh vẫn còn thì hắn vẫn xưng hô Viên Tuế như vậy không sửa đổi, có lẽ trong nội tâm của người này thì Viên Tuế vĩnh chính là Hùng Thủ độc nhất vô nhị của thành Vạn Tượng, mặc dù hắn hiện tại đã thuộc về thế lực cung điện.
- Ngươi, ngươi, còn ngươi nữa, đi thăm dò đi, nếu như có thủ vệ thì giải quyêt hết, nếu không có mười thành nắm chắc thì lập tức quay về..
Viên Tuế chỉ ba tên cường giả cấp chua tể, lại cho bọn họ đi tảo thanh chướng ngại.
Ba gã cường giả đi đầu một bước, tốc độ lão đi cực nhanh
Đúng như Viên Tuế đã nói, hiện tại lực chú ý của hải tặc tuyệt đại đa số ở đông đảo chờ Tân Nguyệt hải quân tiến vào, những vị trí khác miễn cưỡng có mấy thủ vệ, nhưng cũng bị Tân Nguyệt hải quân giải quyêt dễ dàng.
Viên Tuế thành lập quân đoàn tiềm hành này, có một nửa là bộ hạ trước kia của hắn, trong đó có hơn hai mươi người đã từng là Thẩm vị hoặc Ngấn vị, đây là bộ hạ cũ, năng lực chiến đấu rất mạnh, từ khi thực lực chỉnh thể của Tân Nguyệt Chi Địa tăng lên, thực lực của bọn họ cũng tăng lên, đối phó những hải tặc tuần tra này không tốn sức.
- Viên thủ lĩnh, đã thanh lý xong, an toàn rồi... Chúng ta cố ý lưu một tên còn sống, thao túng tâm thần của hắn, cho hắn tiếp tục liên lạc với những tên khác.
Bộ hạ cũ nói ra.
Viên Tuế gật gật đầu, những chi tiết nhỏ này không cần Viên Tuế đi bàn giao.
Mà bộ hạ cũ cố ý lưu người sống cũng tiếp tục tiến hành liên hệ với hải tặc khác, đám hải tặc không có khả năng phát hiện nơi này có khác thường.
Mười phút sau Viên Tuế suất lĩnh năm trăm tiềm hành thành công lên đảo, tiềm phục ở trong rừng mưa màu xám.
Địa thế này tương đối cao, có thể liếc nhìn thấy tình huống trong vịnh.
- Chính nam của vịnh có một đám người nấp trong rừng, bọn chúng có khoảng cách gần, hẳn là quân đoàn yêu thú, nhân số có chừng hai ngàn...
Viên Tuế lúc này đã nhìn ra phân bố của hải tặc
- Quân đoàn nguyên tố được quân đoàn thực vật bảo hộ, như vậy ở phía chính tây chính là vị trí cao điểm thích hợp cho quân đoàn nguyên tố.
Từ địa hình và tâận hình Viên Tuế đã suy đoán đại khái vị trí quân đoàn nguyên tố, mà Viên Tuế cũng đã cho thủ hạ lên dò đường, tìm kiếm một đường nhanh nhất tới gần cao điểm, hơn nữa là lộ tuyến không bị phát giác
- Thủ lĩnh, người xem mặt phía bắc bờ biển có gì đang nhúc nhích kìa.
Một gã hải tương nói ra.
Viên Tuế lập tức nhi9nf qua nơi đó, quả nhiên phát hiện bờ biển phía bắc có gì đó động đậy, nếu không nhìn kỹ thì không phát giác.
- Vong linh đoàn? Bọn hải tăc này có hồn sủng sư vong linh sao?
Viên Tuế có chút nhíu mày.
Sinh vật vong linh tại Tân Nguyệt Chi Địa tương đối ít thấy, hơn nữa tuyệt đại bộ phận hồn sủng sư cũng không ưa thích ký kết hồn ước với vong linh, cho nên dù sử dụng vong linh khắc chế vong linh thì Viên Tuế cũng không phải rất am hiểu.
Từ khi Tân Nguyệt Chi Địa biến hóa, hồn sủng sư vong linh cũng là khái niệm hiện ra trong mắt mọi người.
Hồn sủng sư vong linh và hồn sủng sư không có vong linh là hai khái niệm khác nhau, hồn sủng sư vong linh có đặc điểm lớn nhất là tất cả hồn sủng đều là vong linh, bọn họ hiểu được cách rèn luyện và cường hóa vong linh, Viên Tuế cũng nghe thấy nhiều cách cường hóa vong linh không giống cường hóa hồn sủng bình thường...
- Số lượng còn không ít đấy, đám vong linh giết chết lại đứng lên này tạo thành uy hiếp không nhỏ cho chúng ta.
Viên Tuế tự nhủ.
- Thủ lĩnh đại nhân, Sở vương ở đây thì đám vong linh này không đủ gây sợ.
Một gã hải sĩ của cung điện nói ra.
Viên Tuế gật gật đầu, có Sở Mộ ở đây thì có biện pháp đối phó vong linh.
- Đã có ba ngàn người, thực lực của bọn họ cũng không phải yếu, ta không muốn tổn thất quá nhiều người, dù sao hải quân hiện tại đang nhìn chằm chằm vào chúng ta.
- Đại thủ lĩnh, đường biển của chúng có sai lệch một ít, cho nên mới tới gần chỗ chúng ta, ta đã cho phó tướng dẫn đường cho chúng, chỉ cần ngài nói một câu thì phó tướng lập tức sẽ dẫn chúng lên đảo của chúng ta, đến lúc đó chúng ta bắt rùa trong hủ, bọn chúng chỉ có thể ngoan ngoãn giao đồ cho ta, sau đó chúng ta sẽ ném toàn bộ bọn chúng cho quái vật Ám hải ăn, tạo thành dấu hiệu quái vật biển quần công, cho dù Tân Nguyệt Chi Địa biết là chúng ta làm, bọn chúng có thể phái quân thảo phạt sao?
Trác Hùng đã sớm nghĩ ra biện pháp.
Trác Thanh nghe Trác Hung nói lời này thì con mắt sáng ngời lên, cháu trai này quả nhiên càng ngày càng tốt, không ngờ đã sớm làm tốt chuẩn bị phía sau rồi.
Trác Thanh khen ngợi gật gật đầu, dùng âm thanh thật to nói:
- Tốt, thuyền của Tân Nguyệt chúng ta sẽ ăn, lại bảo tất cả huynh đệ ở đông hải đảo ẩn nấp đi, Trác Hung, ngươi tận lực dẫn thuyền của chúng rời thuyền, miễn cho chiến đấu làm thuyền bị hư hao, nếu bọn chúng không xuống thuyền thì cho các huynh đệ vây quanh bọn chúng lại, tuyệt đối không cho chiếc thuyền và tên nào chạy được cả!
- Ha ha, khó được có cá lớn tự động đưa tới chỗ chúng ta nha.
Nữ thủ lĩnh không chút phong độ cười ha hả.
- Gần đây hải quân nhìn chằm chằm vào, ta cũng đã lâu không có nếm mùi máu tươi, ba ngàn người của Tân Nguyệt Chi Địa mong rằng không nên quá mềm, để cho ta giết thật thống khoái.
Một gã đại hán vuốt chòm râu cười rộ lên.
Một đám hải tặc trong đại sảnh cười rộ lên, trong không khí đều tràn ngập mùi tham lam.
...
...
Trên hải dương, thuyền Tân Nguyệt hải quân.
Tang Anh vẫn bảo trì thong dong bình tĩnh phàn nàn với đám hải tặc giả danh kia về chuyện biển cả ác liệt.
Những hải tặc ngụy trang kia rất có kinh nghiệm, không đếm xỉa tới Tang Anh mà mang mọi người đi tới Ám đảo.
- Tang thủ lĩnh, ngươi xem khí trời, nói không chừng nhanh chong có bão, vùng biển này thường xuyên có sóng lớn chúa tể cấp ba, không khéo bị cuốn vào những nơi hiểm địa thì khốn.
Tên hải tặc phó tướng sầu khổ nói ra.
- Ta xem cũng thế.
Tang Anh làm ra bộ dáng đau đầu.
- Ta thường xuyên đi qua vùng biển này, ta biết rõ kề bên này có một hải đảo. Hòn đảo này chúng ta thường xuyên tránh nạn đấy.
Tên hải tặc phó tướng kia tiếp tục ném mồi nhử.
- Có đảo? Đây là chuyện tốt nha, về sau chúng ta thường xuyên đi qua thành Quan Hải, hành trình hai tháng trên biển là tra tấn người. Nếu như có một hòn đảo làm nơi trung chuyển, đây tuyệt đối là đại hảo sự!
Tang Anh lập tức hiện ra thần sắc kinh hỉ.
Thấy Tang Anh như thế, tên hải tặc phó tướng mở cờ trong bụng.
Cá lớn dễ dàng mắc câu! !
- Ha ha. Có thể kết giao với đại nhân vĩ đại như ngài là vinh hạnh của ta, như vậy đi, tuy chúng ta cũng muốn đi nơi khác nhưng cũng không vội chút thời gian này, chúng ta mang ngươi đi chỗ có đảo đó, về sau các ngươi đi tới đi lui cũng thuận tiện hơn nhiều.
Tên hải tặc phó tướng kia đè nén xuống vui sướng trong lòng, nhìn Tang Anh nói ra.
- Vậy thì quá tốt, các ngươi thật sự là quá hữu hảo, đại môn của Tân Nguyệt Chi Địa chúng ta tùy thời mở rộng cho mạo hiểm giả các ngươi vào.
Tang Anh mặt mũi tràn đầy mừng rỡ nói ra.
Phần mừng rỡ này Tang Anh thật không có giả vờ, thật sự là vui vẻ từ trong lòng.
Đám hải tặc này dám chủ động mời bọn họ lên đảo nha!
Phải biết rằng Tang Anh vừa rồi còn đang buồn rầu vì không tìm được đảo đấy!
- Bọn chúng đoán chừng sẽ bị gậy ông đập lưng ông.
Hải Thiếp dùng tinh thần chi âm nói với mọi người.
- Ân, bị vây quanh sẽ có chút phiền toái đấy.
Triêu Lãnh Xuyên nói ra.
Trong quân đoàn hải tặc khẳng định có quân đoàn nguyên tố, nếu như bị vây quanh và nguyên tố oanh tạc. Vậy khẳng định sẽ tổn thât thảm trọng, nếu như vì đám hải tặc mà hao tổn những tinh anh của Tân Nguyệt hải quân thì không được lợi chút nào.
- Chuyện này dễ thôi, trong quân ta chuyên bồi dưỡng một đám người tiềm hành, đội ngũ này không những có thể trốn trong rừng rậm, ngay cả dưới nước cũng không thành vấn đề. Bọn chúng đã mời chúng ta vào, như vậy chú ý lực khẳng định đặt ở chung quanh chúng ta thôi, ta sẽ cho đội tiềm hành tránh thoát tàu chúng ta xa xa, từ dưới nước tiềm hành lên đảo, trước tiên là lên đảo ẩn nấp ở nơi an toàn, thời điểm chiến đấu thì cho bảo bọn họ không làm chuyện khác, chỉ chuyên môn đối phó quân đoàn nguyên tố.
Hùng Thủ Viên Tuế nói ra.
- Đây là ý kiến hay, hơn nữa thành lập quân đoàn tiềm hành là sáng suốt.
Sở Mộ chăm chú gật gật đầu.
- Đội ngũ tiềm hành này sẽ do ta suất lĩnh.
Viên Tuế nói ra.
- Ân, ta sẽ cố ý thả chậm tốc độ cho các ngươi tiềm hành, thời điểm các ngươi tiềm hành thì phải cẩn thận, cũng đừng va chạm vào kết giới bẫy rập gì.
Tang Anh nói ra.
- Yên tâm.
Viên Tuế gật gật đầu.
Dẫn Tân Nguyệt hải quân vào trong Ám đảo chỉ là mấy thuyền nhỏ mà thôi, mà Tân Nguyệt hải quân cố ý yểm hộ nên đám hải tặc không biêt có năm trăm hồn sủng sư thủy hệ đã lặn xuống biển rồi.
Bọn họ thần không biết quỷ không hay thoát ly cả đội thuyền lớn, theo hướng thuyền hải tặc đi vào trong đảo
Bởi vì đội tàu tận lực thả chậm tốc độ, trong mắt năm trăm người tiềm hành đã nhìn thấy hải đảo rồi.
Viên Tuế đại khái suy đoán ra có khả năng tiến hành mai phục ở phía đông hải đảo, bởi vì chỗ đó xuất hiện cái vịnh ẩn, một khi tiến vào trong vịnh thì sau đó sẽ xuất hiện nơi kín gió, chỗ đó sẽ hình thành vòng vây triệt để.
Tính chất của biển cả ác liệt, mặc dù ở sâu trong biển cũng có sức kéo rất mạnh, nếu như hơi buông lỏng sẽ bị sóng ngầm mang đi.
Thời điểm bọn họ tiềm hành thì có ý định chạy tới đông đảo.
- Hùng Thủ đại nhân, phía trước xuất hiện rất nhiều đá ngầm, hẳn là vách núi biển, nếu như chỗ đó có người trông coi, chúng ta sẽ có phiền toái.
Một gã hồn sủng sư thành Phong Vũ nói ra.
Hồn sủng sư này đi theo Viên Tuế rất nhiều năm, kể cả thời kỳ Hồn Minh vẫn còn thì hắn vẫn xưng hô Viên Tuế như vậy không sửa đổi, có lẽ trong nội tâm của người này thì Viên Tuế vĩnh chính là Hùng Thủ độc nhất vô nhị của thành Vạn Tượng, mặc dù hắn hiện tại đã thuộc về thế lực cung điện.
- Ngươi, ngươi, còn ngươi nữa, đi thăm dò đi, nếu như có thủ vệ thì giải quyêt hết, nếu không có mười thành nắm chắc thì lập tức quay về..
Viên Tuế chỉ ba tên cường giả cấp chua tể, lại cho bọn họ đi tảo thanh chướng ngại.
Ba gã cường giả đi đầu một bước, tốc độ lão đi cực nhanh
Đúng như Viên Tuế đã nói, hiện tại lực chú ý của hải tặc tuyệt đại đa số ở đông đảo chờ Tân Nguyệt hải quân tiến vào, những vị trí khác miễn cưỡng có mấy thủ vệ, nhưng cũng bị Tân Nguyệt hải quân giải quyêt dễ dàng.
Viên Tuế thành lập quân đoàn tiềm hành này, có một nửa là bộ hạ trước kia của hắn, trong đó có hơn hai mươi người đã từng là Thẩm vị hoặc Ngấn vị, đây là bộ hạ cũ, năng lực chiến đấu rất mạnh, từ khi thực lực chỉnh thể của Tân Nguyệt Chi Địa tăng lên, thực lực của bọn họ cũng tăng lên, đối phó những hải tặc tuần tra này không tốn sức.
- Viên thủ lĩnh, đã thanh lý xong, an toàn rồi... Chúng ta cố ý lưu một tên còn sống, thao túng tâm thần của hắn, cho hắn tiếp tục liên lạc với những tên khác.
Bộ hạ cũ nói ra.
Viên Tuế gật gật đầu, những chi tiết nhỏ này không cần Viên Tuế đi bàn giao.
Mà bộ hạ cũ cố ý lưu người sống cũng tiếp tục tiến hành liên hệ với hải tặc khác, đám hải tặc không có khả năng phát hiện nơi này có khác thường.
Mười phút sau Viên Tuế suất lĩnh năm trăm tiềm hành thành công lên đảo, tiềm phục ở trong rừng mưa màu xám.
Địa thế này tương đối cao, có thể liếc nhìn thấy tình huống trong vịnh.
- Chính nam của vịnh có một đám người nấp trong rừng, bọn chúng có khoảng cách gần, hẳn là quân đoàn yêu thú, nhân số có chừng hai ngàn...
Viên Tuế lúc này đã nhìn ra phân bố của hải tặc
- Quân đoàn nguyên tố được quân đoàn thực vật bảo hộ, như vậy ở phía chính tây chính là vị trí cao điểm thích hợp cho quân đoàn nguyên tố.
Từ địa hình và tâận hình Viên Tuế đã suy đoán đại khái vị trí quân đoàn nguyên tố, mà Viên Tuế cũng đã cho thủ hạ lên dò đường, tìm kiếm một đường nhanh nhất tới gần cao điểm, hơn nữa là lộ tuyến không bị phát giác
- Thủ lĩnh, người xem mặt phía bắc bờ biển có gì đang nhúc nhích kìa.
Một gã hải tương nói ra.
Viên Tuế lập tức nhi9nf qua nơi đó, quả nhiên phát hiện bờ biển phía bắc có gì đó động đậy, nếu không nhìn kỹ thì không phát giác.
- Vong linh đoàn? Bọn hải tăc này có hồn sủng sư vong linh sao?
Viên Tuế có chút nhíu mày.
Sinh vật vong linh tại Tân Nguyệt Chi Địa tương đối ít thấy, hơn nữa tuyệt đại bộ phận hồn sủng sư cũng không ưa thích ký kết hồn ước với vong linh, cho nên dù sử dụng vong linh khắc chế vong linh thì Viên Tuế cũng không phải rất am hiểu.
Từ khi Tân Nguyệt Chi Địa biến hóa, hồn sủng sư vong linh cũng là khái niệm hiện ra trong mắt mọi người.
Hồn sủng sư vong linh và hồn sủng sư không có vong linh là hai khái niệm khác nhau, hồn sủng sư vong linh có đặc điểm lớn nhất là tất cả hồn sủng đều là vong linh, bọn họ hiểu được cách rèn luyện và cường hóa vong linh, Viên Tuế cũng nghe thấy nhiều cách cường hóa vong linh không giống cường hóa hồn sủng bình thường...
- Số lượng còn không ít đấy, đám vong linh giết chết lại đứng lên này tạo thành uy hiếp không nhỏ cho chúng ta.
Viên Tuế tự nhủ.
- Thủ lĩnh đại nhân, Sở vương ở đây thì đám vong linh này không đủ gây sợ.
Một gã hải sĩ của cung điện nói ra.
Viên Tuế gật gật đầu, có Sở Mộ ở đây thì có biện pháp đối phó vong linh.
/1793
|