Quy mô hải quân hiện giờ là ba ngàn, toàn bộ đều là một ít hồn sủng sư tinh nhuệ du lịch Tân Nguyệt Chi Địa, đều là cường giả cấp Hồn Hoàng.
Đương nhiên ba ngàn thủy thủ Tân Nguyệt hải quân thực lực chỉnh thể vẫn còn yếu, kém hơn Từ Khuông dẫn đầu đám hải quân kia nhiều, thu thập một ít hải đảo thì không có gì đáng ngại.
Đoàn thể như hải tặc chỉ dựa vào thực lực bản thân là không thắng được.
Số lượng hải đảo rất nhiều, mục tiêu tấn công của chúng dùng thành thị làm đơn vị, thường thường tiên vào thành thị cướp bóc thì rút lui ngay, nếu như có một ít hải tặc khôn khéo, bọn chúng cướp đoạt tài nguyên vô cùng khổng lồ.
...
- Xuất phát!
Ba ngàn thủy thủ Tân Nguyệt hải quân chia làm ba mươi chiếc thuyền, bắt đầu đi tới hòn đảo gần vị trí của Vân Vụ Cự Thú.
Ba mươi chiếc thuyền đều có màu sắc và cờ xí thống nhất, chưa nói tới đại quy mô gì, cũng đã có khí thế trang nghiêm và cường đại.
Phá sóng mà đi, mỗi một chiếc chiến thuyền đều có được tốc độ chuẩn chúa tể thủy hệ, hiện tại hồn hạch, hồn tinh của Tân Nguyệt Chi Địa rất hiếm có, vì thể hiện cường đại của hải quân, vì có thể làm cho người bên ngoài biêt được phồn vinh của Tân Nguyệt Chi Địa cho nên phương diện kiến thiết hải quân Liễu Băng Lam không keo kiệt, đầu nhập rất nhiều tài nguyên, nhất là cấu tạo ba mươi chiến thuyền này đều là tài liệu cấp chúa tể, tuy còn kém xa thuyền hải thống của Từ Khuông tặng, nhưng cũng không kém quá xa.
- Sở Mộ, chúng ta tìm được một đám nhân tài hiểu biển cả ở bên ngoài, thực lực người của thành Phong Vũ vẫn có hạn.
Tang Anh nhìn Sở Mộ nói ra.
- Ngươi nói đại khái nên phát triển như thế nào.
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ dốt đặc cán mai với những chuyện khiến thiết như thế này, hắn có thể đầu nhập và dò xét nhưng hắn ít nhất cũng biết rõ trình độ Tân Nguyệt hải quân ở mức nào.
- Là như thế này, lệnh của nữ tôn điện hạ, Bàng nguyên lão hiện tại đầu nhập hảo quân của chúng ta phát triển thành cửu bộ quân đoàn số năm của Ô Bàn hải quân, loại thực lực này so với quân đoàn của đại thông lĩnh Từ Khuông suất lĩnh còn chênh lệch nhiều, thành viên chủ yếu là hải sĩ, tạo thuyền viên, tu thuyền viên, điều tra đội, hậu cần đội... Những phương diện này không phải rất hoàn thiện.
Tang Anh nói ra.
- Có thể hoàn thiện thì đạt tới cấp bậc gì?
Sở Mộ dò hỏi.
- Có thể hoàn thiện thì không khác gì xưng bá vùng biển Ám Thiên Hải. Thực lực sẽ mạnh hơn cửu bộ quân đoàn bốn của Ô Bàn hải quân đóng ở Ám Thiên Hải.
Tang Anh nói ra.
- Hoàn thiện cần bao nhiêu tài chính?
Sở Mộ phi thường rõ ràng giải quyết vấn đề tài chính thì tuyệt đối có thể giải quyết rất nhiều vấn đề.
- Nếu như Tân Nguyệt Chi Địa không có nhân tài phương diện này. Đại khái có thể trả cái giá cao đi đào người ở nơi khác, hiện tại Tân Nguyệt Chi Địa đã cởi mở, cộng thêm có không ít đường thông hành. Trừ đường xá xa một chút thì không khó mời người... Cần ít nhất một vạn năm ngàn huyền, trong một năm qua nữ tôn và Bàng nguyên lão đầu nhập không ít tài chính, hiện tại quy mô hải quân chúng ta không kém, tuy còn không có khả năng đi tới chỗ xa xôi như yêu mộ, nhưng tiếp nhận một ít treo thưởng cũng không thành vấn đề.
Tang Anh nói ra.
Thời điểm vừa thành lập hải quân, tiếp nhận treo giải thưởng là phi thường cần thiết, thứ nhất có thể quen thuộc vùng biển này, thứ hai có thể đạt được thù lao phong phú, thứ ba cũng thành lập thanh danh và uy vọng của mình trong vùng biển. Trọng yếu nhất là treo giải thưởng là một loại tôi luyện, chiến đấu là không thể thiếu được, sẽ giúp thực lực thủy thủ tăng lên thật nhiều.
- Ha ha, nếu có được chín ngàn huyền của đám hải tặc, giải quyết hơn một nửa vấn đề rồi.
Triêu Lãnh Xuyên vừa cười vừa nói.
Mặt khác sáu ngàn huyền với cung điện là không quá lớn, từ khi người vào trong thánh vực càng nhiều, mỗi tháng cung điện kiếm tài nguyên càng khổng lồ.
- Quy mô hải đảo bị treo thưởng thế nào?
Sở Mộ dò hỏi.
Nếu trả cái giá chín ngàn huyền tiêu diệt nơi đó, vậy thì đám hải tặc ở Ám Hải Hải Đảo kia không phải tiểu đả tiểu nháo.
- Ta nghe người ở thành Quan Hải nói, đám hải tặc ở Ám Hải Hải Đảo kia gây hại gần trăm năm, tin tức của chúng ta nhận được đều ở tòa thành đó. Chúng ta không vội mà động thủ, đi tới thành Quan Hải xem treo thưởng rồi nói tiếp, tuyên dương Tân Nguyệt hải quân của chúng ta, sau đó lại ra tay tiêu diệt, như vậy danh khí của chúng ta sẽ tăng lên thật lớn.
Tang Anh nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu, thời gian này mình không làm gì, ở này đi dạo trên biển vậy.
Sở Mộ tiến vào biển thời gian không dài, thủy hệ hồn sủng chính là thứ Sở Mộ thiếu nhất.
...
Hải thuyền có tốc độ thật nhanh, vốn trong mắt người thành Phong Vũ thì không cách nào vượt qua Ám Thiên Hải, nhưng mà bọn họ đi chừng hai tháng thì rốt cục nhìn thấy một khối đại lục khác.
Trên thực tế Ô Bàn đại địa chính là một lục địa tương liên với Tranh Minh đại địa, ở đầu phía đông tiếp giáp với Nam Cấm Vực, ở khu vực phía nam thì Ô Bàn đại địa có thể trực tiếp tiến vào khu vực Ám Thiên Hải ở khắp nơi.
Nhưng mà cơ hồ không có người nào đi con đường kia, bởi vì Nam Cấm Vực hung danh không chỉ truyền bá ở Tân Nguyệt Chi Địa, cho dù ở Tranh Minh đại địa và Ô Bàn đại địa ai nghe cũng biến sắc.
Sở Mộ không có từ Nam Cấm Vực trực tiếp đi ngang qua để đến Ô Bàn đại địa, một phương diện là từ nơi này tiến vào Ô Bàn đại địa thì nhất định không có tấm bản đồ nào, một phương diện khác từ nơi ấy đi chưa chắc gần hơn, bởi vì Nam Cấm Vực bắc dán thành Hướng Vinh của Tân Nguyệt Chi Địa, nam lại dán sâu vào cương giới của Ô Bàn đại địa, một phương diện đường xá xa xôi, một phương diện khác còn có hồn sủng đế quốc và hồn sủng trở ngại, không có một năm nửa năm đoán chừng không đi hết.
Đường ven biển thì ở ngay trước mặ, dõi mắt chung quanh là sóng biển trắng xóa, chim biển bay trên trời, bãi cát màu vàng, thuyền đánh cá màu xám, khung cảnh tú lệ này làm đám người đi biển hơn hai tháng sáng mắt nhìn quanh.
- Cuối cùng cũng đến, nhưng mà hải trình của chúng ta xuất hiện một ít độ lệch. Ai, cũng không ảnh hưởng, rất nhanh sẽ đi tới thành Quan Hải.
Tang Anh nói ra.
Dọc theo đường ven biển lại đi thêm một đoạn thì bởi vì tốc độ thuyền, gần sát thành Quan Hải thì có Ô Bàn hải quân mới phát hiện ra ba mươi chiếc thuyền hải quân màu bạc này.
- Chỗ đó có ba chiếc quân thuyền của Ô Bàn hải quân, bọn họ đang đi tới chỗ chúng ta.
Thủy thủ đứng ở chỗ cao nhất quan sát nói với Tang Anh.
- Không có việc gì, ta sẽ đi qua bắt chuyện với bọn họ, tốc độ tiến lên của chúng ta chậm lại, miễn cho bọn họ đuổi không kịp.
Tang Anh nói ra.
Tiến vào hải vực của người ta thì quan trọng nhất là chào hỏi trước, bằng không thì bị xử lý theo kiểu thuyền xâm lấn.
Ba mươi chiếc thuyền của Tân Nguyệt hải quân chậm lại, ba chiếc quân thuyền của Ô Bàn hải quân chậm rãi tới gần, nhưng mà nhìn ra được người ta rất cẩn thận.
- Xin hỏi là hải đoàn của thế lực nào, có giấy thông hành không, nếu như không có thì chắc hẳn đường biển của các ngươi sai rồi, nơi này là khu vực của thành Quan Hải.
Một chiếc thuyền to dùng tinh thần chi âm nói vọng tới.
Thuyền của Tân Nguyệt hải quân to gấp hai ba lần ba chiếc thuyền kia, ba mươi chiếc thuyền màu bạc này giống như ba mươi tráng hán và ba hài tử, khí thế đã áp đảo người ta.
- Ha ha, bọn họ khách khí với chúng ta thật, lần trước chúng ta tới thì bọn họ la to đấy, bộ dạng như hải vực này chính là hoa viên nhà của bọn họ, có đội thuyền lớn đúng là không giống.
Một gã đội trưởng đội thuyền Tang Anh cười ha hả nói ra.
Hải đội trưởng này là cao thủ trẻ tuổi của thành Phong Vũ, tên là Tằng Bang Dương, đã là chuẩn chúa tể, tuổi còn trẻ có loại thực lực này tuyệt đối rất khó được, xem như người được Tang Anh trọng điểm bồi dưỡng.
Bang Dương đã sớm đi theo Viên Tuế tới thành Phong Vũ, một năm trước Tang Anh dẫn bọn họ xuyên qua Ám Thiên Hải thì đám Ô Bàn hải quân bộ dáng khí thế hiên ngang, nhìn bọn họ như đối đãi với thuyền đánh cá bình thường, không nghĩ tới cũng không lâu lắm đám hải quân này lại khách khí với mình, quả nhiên thực lực chính là vương đạo.
- Chúng ta là Tân Nguyệt hải quân, đã bắt chuyện với hải thống của các ngươi rồi, hiện tại chúng ta sẽ đi hải cảng thành Quan Hải, có thể thỉnh các hạ dẫn đường hay không.
Tang Anh dùng tinh thần chi âm truyền lại ba chiêc thuyền kia.
...
Trên tàu của Ô Bàn hải quân, người đội mũ thuyền trưởng biến thành nghi hoặc.
- Tân Nguyệt hải quân, đây là thế lực nào? Các ngươi có nghe nói qua chưa.
Thuyền trưởng Trịnh Cát hỏi thăm thuyền viên bên cạnh.
- Trịnh hải sĩ, là Tân Nguyệt Chi Địa, chính là bên kia Ám Thiên Hải đấy, lần trước bọn họ tới đây một lần, đến thu hoạch thông hành của chúng ta, nhưng ta nghe nói khi đó bọn họ đều dùng thuyền bình thường.
Lái chính trả lời.
- Quá bình thường? Trong bên kia quá bình thường sao, chiến thuyền của người ta đều là cấp chúa tể, nếu không phải bọn họ cố ý thả chậm tốc độ, chúng ta ngay cả đuổi còn không kịp, còn chủ thuyền của người ta, chủ thuyền này cùng cấp bậc với thuyền hải thống của chúng ta đấy!
Thuyền trưởng Trịnh Cát nói ra.
- Cái này... Thuộc hạ cũng không biết.
Tên lái chính không nói thêm gì nữa.
- Lại nói Tân Nguyệt Chi Địa không phải là nơi cằn cỗi sao, lúc nào có được hải quân mạnh mẽ như vậy, loại quy mô này không kém gì quân đoàn ba của chúng ta đâu.
Phó thủ lĩnh nói ra.
- Quỷ biết rõ, nhưng mà bọn họ nói có giấy thông hành, vậy dẫn đường cho bọn họ đi.
- Thuyền trưởng, Ô Bàn hải quân dẫn đường cho đội thuyền, chuyện này quá không phù hợp nha!
- Cái gì phù hợp hay không thích hợp, không thấy thuyền của người ta là cấp chúa tể à, chắc là khách quý của hải thống.
Trịnh thuyền trưởng nói ra.
...
Đối mặt với hải quân cường đại như vậy, những hải quân tầm mắt cao hơn đầu kia cũng phải cúi xuống, ngoan ngoãn chạy lên mở đường cho Tân Nguyệt hải quân.
Đường ven biển có rất nhiều đội thuyền, thuyền đánh cá, tư thuyền, thương thuyền, những thuyền này gặp được thuyền tuần tra sẽ dừng lại tránh đường. Kết quả những thuyền này gặp được bọn họ thì tránh ra thật xa, hận không thể chạy nhanh hơn, cũng chính là muốn né sóng biển to lớn của đội thuyền Tân Nguyệt hải quân...
Bất kể là thuyền gì, thời điểm nhìn thấy hải thuyền của Tân Nguyệt Hải hải quân bá đạo như vậy, nhao nhao lộ ra kinh ngạc cùng nghi hoặc.
Cuối cùng là thế lực hải quân nào, vì sao chưa từng nhìn thấy cờ xí hình trăng non vậy?
Đương nhiên ba ngàn thủy thủ Tân Nguyệt hải quân thực lực chỉnh thể vẫn còn yếu, kém hơn Từ Khuông dẫn đầu đám hải quân kia nhiều, thu thập một ít hải đảo thì không có gì đáng ngại.
Đoàn thể như hải tặc chỉ dựa vào thực lực bản thân là không thắng được.
Số lượng hải đảo rất nhiều, mục tiêu tấn công của chúng dùng thành thị làm đơn vị, thường thường tiên vào thành thị cướp bóc thì rút lui ngay, nếu như có một ít hải tặc khôn khéo, bọn chúng cướp đoạt tài nguyên vô cùng khổng lồ.
...
- Xuất phát!
Ba ngàn thủy thủ Tân Nguyệt hải quân chia làm ba mươi chiếc thuyền, bắt đầu đi tới hòn đảo gần vị trí của Vân Vụ Cự Thú.
Ba mươi chiếc thuyền đều có màu sắc và cờ xí thống nhất, chưa nói tới đại quy mô gì, cũng đã có khí thế trang nghiêm và cường đại.
Phá sóng mà đi, mỗi một chiếc chiến thuyền đều có được tốc độ chuẩn chúa tể thủy hệ, hiện tại hồn hạch, hồn tinh của Tân Nguyệt Chi Địa rất hiếm có, vì thể hiện cường đại của hải quân, vì có thể làm cho người bên ngoài biêt được phồn vinh của Tân Nguyệt Chi Địa cho nên phương diện kiến thiết hải quân Liễu Băng Lam không keo kiệt, đầu nhập rất nhiều tài nguyên, nhất là cấu tạo ba mươi chiến thuyền này đều là tài liệu cấp chúa tể, tuy còn kém xa thuyền hải thống của Từ Khuông tặng, nhưng cũng không kém quá xa.
- Sở Mộ, chúng ta tìm được một đám nhân tài hiểu biển cả ở bên ngoài, thực lực người của thành Phong Vũ vẫn có hạn.
Tang Anh nhìn Sở Mộ nói ra.
- Ngươi nói đại khái nên phát triển như thế nào.
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ dốt đặc cán mai với những chuyện khiến thiết như thế này, hắn có thể đầu nhập và dò xét nhưng hắn ít nhất cũng biết rõ trình độ Tân Nguyệt hải quân ở mức nào.
- Là như thế này, lệnh của nữ tôn điện hạ, Bàng nguyên lão hiện tại đầu nhập hảo quân của chúng ta phát triển thành cửu bộ quân đoàn số năm của Ô Bàn hải quân, loại thực lực này so với quân đoàn của đại thông lĩnh Từ Khuông suất lĩnh còn chênh lệch nhiều, thành viên chủ yếu là hải sĩ, tạo thuyền viên, tu thuyền viên, điều tra đội, hậu cần đội... Những phương diện này không phải rất hoàn thiện.
Tang Anh nói ra.
- Có thể hoàn thiện thì đạt tới cấp bậc gì?
Sở Mộ dò hỏi.
- Có thể hoàn thiện thì không khác gì xưng bá vùng biển Ám Thiên Hải. Thực lực sẽ mạnh hơn cửu bộ quân đoàn bốn của Ô Bàn hải quân đóng ở Ám Thiên Hải.
Tang Anh nói ra.
- Hoàn thiện cần bao nhiêu tài chính?
Sở Mộ phi thường rõ ràng giải quyết vấn đề tài chính thì tuyệt đối có thể giải quyết rất nhiều vấn đề.
- Nếu như Tân Nguyệt Chi Địa không có nhân tài phương diện này. Đại khái có thể trả cái giá cao đi đào người ở nơi khác, hiện tại Tân Nguyệt Chi Địa đã cởi mở, cộng thêm có không ít đường thông hành. Trừ đường xá xa một chút thì không khó mời người... Cần ít nhất một vạn năm ngàn huyền, trong một năm qua nữ tôn và Bàng nguyên lão đầu nhập không ít tài chính, hiện tại quy mô hải quân chúng ta không kém, tuy còn không có khả năng đi tới chỗ xa xôi như yêu mộ, nhưng tiếp nhận một ít treo thưởng cũng không thành vấn đề.
Tang Anh nói ra.
Thời điểm vừa thành lập hải quân, tiếp nhận treo giải thưởng là phi thường cần thiết, thứ nhất có thể quen thuộc vùng biển này, thứ hai có thể đạt được thù lao phong phú, thứ ba cũng thành lập thanh danh và uy vọng của mình trong vùng biển. Trọng yếu nhất là treo giải thưởng là một loại tôi luyện, chiến đấu là không thể thiếu được, sẽ giúp thực lực thủy thủ tăng lên thật nhiều.
- Ha ha, nếu có được chín ngàn huyền của đám hải tặc, giải quyết hơn một nửa vấn đề rồi.
Triêu Lãnh Xuyên vừa cười vừa nói.
Mặt khác sáu ngàn huyền với cung điện là không quá lớn, từ khi người vào trong thánh vực càng nhiều, mỗi tháng cung điện kiếm tài nguyên càng khổng lồ.
- Quy mô hải đảo bị treo thưởng thế nào?
Sở Mộ dò hỏi.
Nếu trả cái giá chín ngàn huyền tiêu diệt nơi đó, vậy thì đám hải tặc ở Ám Hải Hải Đảo kia không phải tiểu đả tiểu nháo.
- Ta nghe người ở thành Quan Hải nói, đám hải tặc ở Ám Hải Hải Đảo kia gây hại gần trăm năm, tin tức của chúng ta nhận được đều ở tòa thành đó. Chúng ta không vội mà động thủ, đi tới thành Quan Hải xem treo thưởng rồi nói tiếp, tuyên dương Tân Nguyệt hải quân của chúng ta, sau đó lại ra tay tiêu diệt, như vậy danh khí của chúng ta sẽ tăng lên thật lớn.
Tang Anh nói ra.
Sở Mộ gật gật đầu, thời gian này mình không làm gì, ở này đi dạo trên biển vậy.
Sở Mộ tiến vào biển thời gian không dài, thủy hệ hồn sủng chính là thứ Sở Mộ thiếu nhất.
...
Hải thuyền có tốc độ thật nhanh, vốn trong mắt người thành Phong Vũ thì không cách nào vượt qua Ám Thiên Hải, nhưng mà bọn họ đi chừng hai tháng thì rốt cục nhìn thấy một khối đại lục khác.
Trên thực tế Ô Bàn đại địa chính là một lục địa tương liên với Tranh Minh đại địa, ở đầu phía đông tiếp giáp với Nam Cấm Vực, ở khu vực phía nam thì Ô Bàn đại địa có thể trực tiếp tiến vào khu vực Ám Thiên Hải ở khắp nơi.
Nhưng mà cơ hồ không có người nào đi con đường kia, bởi vì Nam Cấm Vực hung danh không chỉ truyền bá ở Tân Nguyệt Chi Địa, cho dù ở Tranh Minh đại địa và Ô Bàn đại địa ai nghe cũng biến sắc.
Sở Mộ không có từ Nam Cấm Vực trực tiếp đi ngang qua để đến Ô Bàn đại địa, một phương diện là từ nơi này tiến vào Ô Bàn đại địa thì nhất định không có tấm bản đồ nào, một phương diện khác từ nơi ấy đi chưa chắc gần hơn, bởi vì Nam Cấm Vực bắc dán thành Hướng Vinh của Tân Nguyệt Chi Địa, nam lại dán sâu vào cương giới của Ô Bàn đại địa, một phương diện đường xá xa xôi, một phương diện khác còn có hồn sủng đế quốc và hồn sủng trở ngại, không có một năm nửa năm đoán chừng không đi hết.
Đường ven biển thì ở ngay trước mặ, dõi mắt chung quanh là sóng biển trắng xóa, chim biển bay trên trời, bãi cát màu vàng, thuyền đánh cá màu xám, khung cảnh tú lệ này làm đám người đi biển hơn hai tháng sáng mắt nhìn quanh.
- Cuối cùng cũng đến, nhưng mà hải trình của chúng ta xuất hiện một ít độ lệch. Ai, cũng không ảnh hưởng, rất nhanh sẽ đi tới thành Quan Hải.
Tang Anh nói ra.
Dọc theo đường ven biển lại đi thêm một đoạn thì bởi vì tốc độ thuyền, gần sát thành Quan Hải thì có Ô Bàn hải quân mới phát hiện ra ba mươi chiếc thuyền hải quân màu bạc này.
- Chỗ đó có ba chiếc quân thuyền của Ô Bàn hải quân, bọn họ đang đi tới chỗ chúng ta.
Thủy thủ đứng ở chỗ cao nhất quan sát nói với Tang Anh.
- Không có việc gì, ta sẽ đi qua bắt chuyện với bọn họ, tốc độ tiến lên của chúng ta chậm lại, miễn cho bọn họ đuổi không kịp.
Tang Anh nói ra.
Tiến vào hải vực của người ta thì quan trọng nhất là chào hỏi trước, bằng không thì bị xử lý theo kiểu thuyền xâm lấn.
Ba mươi chiếc thuyền của Tân Nguyệt hải quân chậm lại, ba chiếc quân thuyền của Ô Bàn hải quân chậm rãi tới gần, nhưng mà nhìn ra được người ta rất cẩn thận.
- Xin hỏi là hải đoàn của thế lực nào, có giấy thông hành không, nếu như không có thì chắc hẳn đường biển của các ngươi sai rồi, nơi này là khu vực của thành Quan Hải.
Một chiếc thuyền to dùng tinh thần chi âm nói vọng tới.
Thuyền của Tân Nguyệt hải quân to gấp hai ba lần ba chiếc thuyền kia, ba mươi chiếc thuyền màu bạc này giống như ba mươi tráng hán và ba hài tử, khí thế đã áp đảo người ta.
- Ha ha, bọn họ khách khí với chúng ta thật, lần trước chúng ta tới thì bọn họ la to đấy, bộ dạng như hải vực này chính là hoa viên nhà của bọn họ, có đội thuyền lớn đúng là không giống.
Một gã đội trưởng đội thuyền Tang Anh cười ha hả nói ra.
Hải đội trưởng này là cao thủ trẻ tuổi của thành Phong Vũ, tên là Tằng Bang Dương, đã là chuẩn chúa tể, tuổi còn trẻ có loại thực lực này tuyệt đối rất khó được, xem như người được Tang Anh trọng điểm bồi dưỡng.
Bang Dương đã sớm đi theo Viên Tuế tới thành Phong Vũ, một năm trước Tang Anh dẫn bọn họ xuyên qua Ám Thiên Hải thì đám Ô Bàn hải quân bộ dáng khí thế hiên ngang, nhìn bọn họ như đối đãi với thuyền đánh cá bình thường, không nghĩ tới cũng không lâu lắm đám hải quân này lại khách khí với mình, quả nhiên thực lực chính là vương đạo.
- Chúng ta là Tân Nguyệt hải quân, đã bắt chuyện với hải thống của các ngươi rồi, hiện tại chúng ta sẽ đi hải cảng thành Quan Hải, có thể thỉnh các hạ dẫn đường hay không.
Tang Anh dùng tinh thần chi âm truyền lại ba chiêc thuyền kia.
...
Trên tàu của Ô Bàn hải quân, người đội mũ thuyền trưởng biến thành nghi hoặc.
- Tân Nguyệt hải quân, đây là thế lực nào? Các ngươi có nghe nói qua chưa.
Thuyền trưởng Trịnh Cát hỏi thăm thuyền viên bên cạnh.
- Trịnh hải sĩ, là Tân Nguyệt Chi Địa, chính là bên kia Ám Thiên Hải đấy, lần trước bọn họ tới đây một lần, đến thu hoạch thông hành của chúng ta, nhưng ta nghe nói khi đó bọn họ đều dùng thuyền bình thường.
Lái chính trả lời.
- Quá bình thường? Trong bên kia quá bình thường sao, chiến thuyền của người ta đều là cấp chúa tể, nếu không phải bọn họ cố ý thả chậm tốc độ, chúng ta ngay cả đuổi còn không kịp, còn chủ thuyền của người ta, chủ thuyền này cùng cấp bậc với thuyền hải thống của chúng ta đấy!
Thuyền trưởng Trịnh Cát nói ra.
- Cái này... Thuộc hạ cũng không biết.
Tên lái chính không nói thêm gì nữa.
- Lại nói Tân Nguyệt Chi Địa không phải là nơi cằn cỗi sao, lúc nào có được hải quân mạnh mẽ như vậy, loại quy mô này không kém gì quân đoàn ba của chúng ta đâu.
Phó thủ lĩnh nói ra.
- Quỷ biết rõ, nhưng mà bọn họ nói có giấy thông hành, vậy dẫn đường cho bọn họ đi.
- Thuyền trưởng, Ô Bàn hải quân dẫn đường cho đội thuyền, chuyện này quá không phù hợp nha!
- Cái gì phù hợp hay không thích hợp, không thấy thuyền của người ta là cấp chúa tể à, chắc là khách quý của hải thống.
Trịnh thuyền trưởng nói ra.
...
Đối mặt với hải quân cường đại như vậy, những hải quân tầm mắt cao hơn đầu kia cũng phải cúi xuống, ngoan ngoãn chạy lên mở đường cho Tân Nguyệt hải quân.
Đường ven biển có rất nhiều đội thuyền, thuyền đánh cá, tư thuyền, thương thuyền, những thuyền này gặp được thuyền tuần tra sẽ dừng lại tránh đường. Kết quả những thuyền này gặp được bọn họ thì tránh ra thật xa, hận không thể chạy nhanh hơn, cũng chính là muốn né sóng biển to lớn của đội thuyền Tân Nguyệt hải quân...
Bất kể là thuyền gì, thời điểm nhìn thấy hải thuyền của Tân Nguyệt Hải hải quân bá đạo như vậy, nhao nhao lộ ra kinh ngạc cùng nghi hoặc.
Cuối cùng là thế lực hải quân nào, vì sao chưa từng nhìn thấy cờ xí hình trăng non vậy?
/1793
|