Chỉ tiếc những người này rất thông minh, mỗi khi có hư ảnh bay ra thì bọn họ sẽ phái hai ba người đuổi theo. Mà những người khác sẽ vây quanh chỗ này, phi thường có kinh nghiệm săn bắt.
Sở Mộ ở xa nhìn thấy đám người này có thương lượng gì đó cũng không lâu lắm, Vĩnh Sùng năm người cùng người của Ngô Trấn tiến vào hai ngọn núi, loại phương thức vây bắt này làm đại Ma Linh không có chỗ trốn.
Mười sinh vật chúa tể cấp thấp, mười tám con chuẩn chúa tể, tổng cộng hai mươi tám sinh vật cấp chúa tể, đội hình này vô cùng hoa lệ.
- Số lượng địch nhân quá nhiều, Thiếu chủ thấy tốt thì lấy đi.
Ly lão nhân mở miệng nói ra.
Khả năn con đại Ma Linh đào tẩu không lớn, nhưng mà Sở Mộ lại muốn lấy cả hai con Ma Linh, nhưng mà địch nhân đúng là raatsa đông. Xác thực không cần phải liều lĩnh như vậy.
Vĩnh Sùng cũng không phải chỉ có năm người, năm mươi tên cường giả cảnh giới cũng tụ tập lại, một khi hình thành vây quanh thì muốn đào thoát cũng khó khăn.
Hơn nữa nếu như chiếm được đại Ma Linh, chắc hẳn sẽ bị hai phe Ngô Trì cũng đuổi theo tới tùng, khi đó sẽ sa vào bẫy rập.
Sở Mộ cũng thấy tốt thì lấy, trực tiếp quay người rời đi.
...
- Ở bên cạnh! ! !
Bỗng nhiên Lâm Bành Phong kêu lên.
Lâm Bành Phong hét lên thì con mắt chín người khác sáng lên, toàn bộ tập trung vào vị trí Ma Linh và xông tới.
Vĩnh Sùng hung hăng nhìn qua Lâm Bành Phong. Trong nội tâm thầm mắng thằng này thật không bình tĩnh,không ngờ trực tiếp kêu lên, đây không phải tương đương với việc báo vị trí cho bọn người Ngô Trì hay sao?
- Ninh...
Ma Linh phi thường thông minh, liên tục chuyển biến vài vị trí hư giả, khi tất cả người xông tới thì thay đổi vị trí, Ma Linh này quỷ dị bay theo hướng ngược lại, hơn nữa không quay đầu mà bay đi, nó vẫn nhắm thẳng một hướng mà trốn, bởi vì nó biết rõ lần này không có cơ hội nắm chắc. Nó không có khả năng đào thoát.
- Ở bên kia.
Lần này Lâm Bành Phong học thông minh, dùng tinh thần chi âm noi cho đồng đội vị trí Ma Linh biến đổi, bay ngược về hướng ngược lại.
Vĩnh Sùng vẫn là người làm ra phản ứng đầu tiên, hai chân Vũ Yêu thay đổi phương hướng đuổi theo sau Ma Linh.
- Hừ hừ, Ma Linh lại của chúng ta!
Vĩnh Sùng tươi cười.
Tốc độ của Vũ Yêu so ra còn nhanh hơn Ma Linh. Khoảng cách chỉ còn lại một ngàn mét mà thôi, Vĩnh Sùng lập tức ra lệnh cho Vũ Yêu thi triển giam cầm.
Lông vũ bay ra biến ảo thành vô số ký hiệu kỳ dị, quấn quanh thân thể của Ma Linh.
Đại Ma Linh phản ứng cũng rất nhanh, liên tục biến hóa vị trí, né tránh giam cầm này.
Nói chung sinh vật cấp chúa tể cấp thấp có thể dễ dàng khống chế hồn sủng cấp Đế Hoàng, nhưng mà Ma Linh lại rất đặc thù, không những có thể lừa gạt sinh vật chúa tể cấp thấp còn có thể né tránh kỹ năng của cấp chúa tể cấp thấp.
Vĩnh Sùng cũng không nóng nảy, thời điểm đại Ma Linh né tránh thì Vũ Yêu của hắn cũng tiếp cận vị trí năm trăm mét, khoảng cách này dù đại Ma Linh có phiêu hốt bất định, Vĩnh Sùng cũng tuyệt đối có thể bắt nó lại.
- Tiên Vũ Thuẫn!
Vĩnh Sùng đọc tên kỹ năng, lông vũ của Vũ Yêu phiêu tán trên không trung, hơn nữa rất nhanh tạo thành tấm chắn lông vũ trắng noãn bao phủ thân thể Ma Linh!
Lông vũ này bao phủ bốn phương tám hướng, dễ dàng đem phương hướng đại Ma Linh có thể đào thoát phong kín lại, con đường di động duy nhất chính là hướng của Vĩnh Sùng cùng Vũ Yêu của hắn.
- Còn muốn chạy đi đâu? Ngoan ngoãn số phận bị bắt đi!
Vĩnh Sùng cười ha hả, trực tiếp cho Vũ Yêu xông về phía Ma Linh.
Vĩnh Sùng và các đội hữu phi thường thông minh, trông thấy Vĩnh Sùng đã nắm chắc thì quyết đoán thay người, trực tiếp tiến hành quấy nhiễu bọn người Ngô Trì xông tới, kiên quyết không thể cho bọn họ quấy nhiễu Vĩnh Sùng bắ lấy con Ma Linh cấp Đế Hoàng kia!
- Vĩnh Sùng, lòng tham của ngươi sẽ làm ngươi không có kết cục tốt.
Cách đó không xa Ngô Trì đã bắn tiếng.
Hiện tại Vĩnh Sùng làm gì có thời gian chú ý tới Ngô Trì, trực tiếp niệm chú ngữ muốn mạnh mẽ bắt đại Ma Linh vào trong không gian bắt hồn.
Đại Ma Linh đã không chỗ trốn, dưới tình huống tinh thần bị áp chế thì không có gì ngoài ý muốn sẽ bị Vĩnh Sùng bắt được, cho nên Vĩnh Sùng niệm chú ngữ thì hai mắt hiện ra nét hưng phấn.
Nhưng mà đúng vào lúc này một thân ảnh quỷ dị xuất hiện, thời điểm Vĩnh Sùng sắp hoàn thành quá trình thu Ma Linh thì nhìn thấy đại Ma Linh đã biến mất.
Vĩnh Sùng mở to hai mắt, "con vịt" ở trong tay còn bay đi, hơn nữa là dưới tình huống có khống chế!
Vĩnh Sùng giận tím mặt, gương mặt của hắn đỏ bừng, thời điểm vũ thuẫn tán đi thì liếc mắt nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi đứng trước mặt của hắn, trên ngón tay có một chiếc nhẫn bắt hồn tỏa ra hào quang màu xanh đậm.
Vĩnh Sùng sửng sốt, hắn căn bản không nghĩ tới khu vực đã bố trí cảnh giới lại xuất hiện người ngoài, hắn tức giận chỉ vào nam tử nói ra:
- Cho ngươi cơ hội sống, lập tức đem chiếc nhẫn cho ta!
Nam tử trẻ tuổi kia hờ hững nhìn quét qua người của Vĩnh Sùng, bỗng nhiên trên người xuất hiện ma diễm màu bạc bao phủ toàn thân của hắn.
Biểu hiện trên mặt của Vĩnh Sùng lúc này ngẩn ngơ, lấy lại tinh thần đã phát hiện ma nhân kia đã cách hắn vài dặm.
Thời điểm Vĩnh Sùng đang định đuổi theo thì đột nhiên cảm giác được không gian giam cầm ở ngay trước mặt của hắn, hắn không cách nào tiến lên được, chuyện này làm cho Vĩnh Sùng càng tức giận không thôi
- Đáng giận đến cực điểm! Bao vây lại cho ta.
Khóe miệng của Vĩnh Sùng co giật, thậm chí có người cướp lấy Ma Linh có giá trị không kém gì huyền vật tứ cấp ngũ cấp trước mặt của hắn.
Vĩnh Sùng đầu tiên là phát lệnh triệu tập, bảo những người đang cảnh giới bên ngoài bao vây nam nhân ma diễm kia lại.
- Vĩnh đại nhân, chuyện gì xảy ra, Ma Linh đến tay chưa?
Lâm Bành Phong xông tới và hỏi.
- Ngươi mò mẫm cái gì, không thấy được ma nhân kia cướp đi sau, còn không đuổi theo.
Vĩnh Sùng trực tiếp gầm hét lên.
Vĩnh Sùng vừa mới dứt lời thì bọn người Ngô Trì còn đang triền đấu thì thấy một màn Vĩnh Sùng bị đoạt Ma Linh, dung mạo của Ngô Trì âm như phát ra tiếng cười giống như nữ nhân, nói:
- Vĩnh đại nhân, chúng ta có tính là ngao cò tranh nhau hay không?
- Chúng ta đi trước một bước.
Ngô Trì cũng nói với đồng bạn một câu, liền trực tiếp khống chế hồn sủng bay qua trước mặt Vĩnh Sùng, chuyện này làm sắc mặt Vĩnh Sùng trở nên tái nhợt.
Tốc độ của Ngân Sắc Ma Nhân phi hành thật nhanh, ít nhất còn nhanh hơn bất cứ người nào trong hai phe Ngô Trì cùng Vĩnh Sùng gấp hai lần, dùng tốc độ của bọn họ đuổi kịp là quá không sự thật.
Nhưng mà hai đội nhân mã đều có bố trí của mình, sau đó không lâu thì phương hướng đào tẩu của Ngân Sắc Ma Nhân đã có trên trăm hồn sủng ngăn cản.
Trên bầu trời có hơn hai mươi sinh vật dực hệ, đại bộ phận dùng Vũ Yêu làm chủ, chuyện này cho thấy là bộ hạ của Vĩnh Sùng, chủng tộc hình thể khác nhau nhưng đều to lớn, chúng giống như mây đen bao phủ bầu trời.
Sở Mộ ở xa nhìn thấy đám người này có thương lượng gì đó cũng không lâu lắm, Vĩnh Sùng năm người cùng người của Ngô Trấn tiến vào hai ngọn núi, loại phương thức vây bắt này làm đại Ma Linh không có chỗ trốn.
Mười sinh vật chúa tể cấp thấp, mười tám con chuẩn chúa tể, tổng cộng hai mươi tám sinh vật cấp chúa tể, đội hình này vô cùng hoa lệ.
- Số lượng địch nhân quá nhiều, Thiếu chủ thấy tốt thì lấy đi.
Ly lão nhân mở miệng nói ra.
Khả năn con đại Ma Linh đào tẩu không lớn, nhưng mà Sở Mộ lại muốn lấy cả hai con Ma Linh, nhưng mà địch nhân đúng là raatsa đông. Xác thực không cần phải liều lĩnh như vậy.
Vĩnh Sùng cũng không phải chỉ có năm người, năm mươi tên cường giả cảnh giới cũng tụ tập lại, một khi hình thành vây quanh thì muốn đào thoát cũng khó khăn.
Hơn nữa nếu như chiếm được đại Ma Linh, chắc hẳn sẽ bị hai phe Ngô Trì cũng đuổi theo tới tùng, khi đó sẽ sa vào bẫy rập.
Sở Mộ cũng thấy tốt thì lấy, trực tiếp quay người rời đi.
...
- Ở bên cạnh! ! !
Bỗng nhiên Lâm Bành Phong kêu lên.
Lâm Bành Phong hét lên thì con mắt chín người khác sáng lên, toàn bộ tập trung vào vị trí Ma Linh và xông tới.
Vĩnh Sùng hung hăng nhìn qua Lâm Bành Phong. Trong nội tâm thầm mắng thằng này thật không bình tĩnh,không ngờ trực tiếp kêu lên, đây không phải tương đương với việc báo vị trí cho bọn người Ngô Trì hay sao?
- Ninh...
Ma Linh phi thường thông minh, liên tục chuyển biến vài vị trí hư giả, khi tất cả người xông tới thì thay đổi vị trí, Ma Linh này quỷ dị bay theo hướng ngược lại, hơn nữa không quay đầu mà bay đi, nó vẫn nhắm thẳng một hướng mà trốn, bởi vì nó biết rõ lần này không có cơ hội nắm chắc. Nó không có khả năng đào thoát.
- Ở bên kia.
Lần này Lâm Bành Phong học thông minh, dùng tinh thần chi âm noi cho đồng đội vị trí Ma Linh biến đổi, bay ngược về hướng ngược lại.
Vĩnh Sùng vẫn là người làm ra phản ứng đầu tiên, hai chân Vũ Yêu thay đổi phương hướng đuổi theo sau Ma Linh.
- Hừ hừ, Ma Linh lại của chúng ta!
Vĩnh Sùng tươi cười.
Tốc độ của Vũ Yêu so ra còn nhanh hơn Ma Linh. Khoảng cách chỉ còn lại một ngàn mét mà thôi, Vĩnh Sùng lập tức ra lệnh cho Vũ Yêu thi triển giam cầm.
Lông vũ bay ra biến ảo thành vô số ký hiệu kỳ dị, quấn quanh thân thể của Ma Linh.
Đại Ma Linh phản ứng cũng rất nhanh, liên tục biến hóa vị trí, né tránh giam cầm này.
Nói chung sinh vật cấp chúa tể cấp thấp có thể dễ dàng khống chế hồn sủng cấp Đế Hoàng, nhưng mà Ma Linh lại rất đặc thù, không những có thể lừa gạt sinh vật chúa tể cấp thấp còn có thể né tránh kỹ năng của cấp chúa tể cấp thấp.
Vĩnh Sùng cũng không nóng nảy, thời điểm đại Ma Linh né tránh thì Vũ Yêu của hắn cũng tiếp cận vị trí năm trăm mét, khoảng cách này dù đại Ma Linh có phiêu hốt bất định, Vĩnh Sùng cũng tuyệt đối có thể bắt nó lại.
- Tiên Vũ Thuẫn!
Vĩnh Sùng đọc tên kỹ năng, lông vũ của Vũ Yêu phiêu tán trên không trung, hơn nữa rất nhanh tạo thành tấm chắn lông vũ trắng noãn bao phủ thân thể Ma Linh!
Lông vũ này bao phủ bốn phương tám hướng, dễ dàng đem phương hướng đại Ma Linh có thể đào thoát phong kín lại, con đường di động duy nhất chính là hướng của Vĩnh Sùng cùng Vũ Yêu của hắn.
- Còn muốn chạy đi đâu? Ngoan ngoãn số phận bị bắt đi!
Vĩnh Sùng cười ha hả, trực tiếp cho Vũ Yêu xông về phía Ma Linh.
Vĩnh Sùng và các đội hữu phi thường thông minh, trông thấy Vĩnh Sùng đã nắm chắc thì quyết đoán thay người, trực tiếp tiến hành quấy nhiễu bọn người Ngô Trì xông tới, kiên quyết không thể cho bọn họ quấy nhiễu Vĩnh Sùng bắ lấy con Ma Linh cấp Đế Hoàng kia!
- Vĩnh Sùng, lòng tham của ngươi sẽ làm ngươi không có kết cục tốt.
Cách đó không xa Ngô Trì đã bắn tiếng.
Hiện tại Vĩnh Sùng làm gì có thời gian chú ý tới Ngô Trì, trực tiếp niệm chú ngữ muốn mạnh mẽ bắt đại Ma Linh vào trong không gian bắt hồn.
Đại Ma Linh đã không chỗ trốn, dưới tình huống tinh thần bị áp chế thì không có gì ngoài ý muốn sẽ bị Vĩnh Sùng bắt được, cho nên Vĩnh Sùng niệm chú ngữ thì hai mắt hiện ra nét hưng phấn.
Nhưng mà đúng vào lúc này một thân ảnh quỷ dị xuất hiện, thời điểm Vĩnh Sùng sắp hoàn thành quá trình thu Ma Linh thì nhìn thấy đại Ma Linh đã biến mất.
Vĩnh Sùng mở to hai mắt, "con vịt" ở trong tay còn bay đi, hơn nữa là dưới tình huống có khống chế!
Vĩnh Sùng giận tím mặt, gương mặt của hắn đỏ bừng, thời điểm vũ thuẫn tán đi thì liếc mắt nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi đứng trước mặt của hắn, trên ngón tay có một chiếc nhẫn bắt hồn tỏa ra hào quang màu xanh đậm.
Vĩnh Sùng sửng sốt, hắn căn bản không nghĩ tới khu vực đã bố trí cảnh giới lại xuất hiện người ngoài, hắn tức giận chỉ vào nam tử nói ra:
- Cho ngươi cơ hội sống, lập tức đem chiếc nhẫn cho ta!
Nam tử trẻ tuổi kia hờ hững nhìn quét qua người của Vĩnh Sùng, bỗng nhiên trên người xuất hiện ma diễm màu bạc bao phủ toàn thân của hắn.
Biểu hiện trên mặt của Vĩnh Sùng lúc này ngẩn ngơ, lấy lại tinh thần đã phát hiện ma nhân kia đã cách hắn vài dặm.
Thời điểm Vĩnh Sùng đang định đuổi theo thì đột nhiên cảm giác được không gian giam cầm ở ngay trước mặt của hắn, hắn không cách nào tiến lên được, chuyện này làm cho Vĩnh Sùng càng tức giận không thôi
- Đáng giận đến cực điểm! Bao vây lại cho ta.
Khóe miệng của Vĩnh Sùng co giật, thậm chí có người cướp lấy Ma Linh có giá trị không kém gì huyền vật tứ cấp ngũ cấp trước mặt của hắn.
Vĩnh Sùng đầu tiên là phát lệnh triệu tập, bảo những người đang cảnh giới bên ngoài bao vây nam nhân ma diễm kia lại.
- Vĩnh đại nhân, chuyện gì xảy ra, Ma Linh đến tay chưa?
Lâm Bành Phong xông tới và hỏi.
- Ngươi mò mẫm cái gì, không thấy được ma nhân kia cướp đi sau, còn không đuổi theo.
Vĩnh Sùng trực tiếp gầm hét lên.
Vĩnh Sùng vừa mới dứt lời thì bọn người Ngô Trì còn đang triền đấu thì thấy một màn Vĩnh Sùng bị đoạt Ma Linh, dung mạo của Ngô Trì âm như phát ra tiếng cười giống như nữ nhân, nói:
- Vĩnh đại nhân, chúng ta có tính là ngao cò tranh nhau hay không?
- Chúng ta đi trước một bước.
Ngô Trì cũng nói với đồng bạn một câu, liền trực tiếp khống chế hồn sủng bay qua trước mặt Vĩnh Sùng, chuyện này làm sắc mặt Vĩnh Sùng trở nên tái nhợt.
Tốc độ của Ngân Sắc Ma Nhân phi hành thật nhanh, ít nhất còn nhanh hơn bất cứ người nào trong hai phe Ngô Trì cùng Vĩnh Sùng gấp hai lần, dùng tốc độ của bọn họ đuổi kịp là quá không sự thật.
Nhưng mà hai đội nhân mã đều có bố trí của mình, sau đó không lâu thì phương hướng đào tẩu của Ngân Sắc Ma Nhân đã có trên trăm hồn sủng ngăn cản.
Trên bầu trời có hơn hai mươi sinh vật dực hệ, đại bộ phận dùng Vũ Yêu làm chủ, chuyện này cho thấy là bộ hạ của Vĩnh Sùng, chủng tộc hình thể khác nhau nhưng đều to lớn, chúng giống như mây đen bao phủ bầu trời.
/1793
|