"Mạc Tà, dọn dẹp mấy thứ chướng ngại này đi." Sở Mộ nói với Mạc Tà đang nằm gục trên đầu Dạ Lôi Mộng Thú.
Mạc Tà biếng nhác ngáp một cái thật dài, chậm rãi há miệng phun ra một đoàn Yêu Hỏa Tà Diễm, nhanh chóng đốt cháy một đống tơ trắng ở trước mặt.
Đám tơ trắng bị đốt liền bốc cháy hừng hực, sau đó trước mặt đã hiện ra một chỗ trống khá lớn. Sở Mộ lập tức khống chế Dạ Lôi Mộng Thú đi xuyên qua vị trí đó.
"Thật là đáng sợ, sợ rằng đã vượt ra khỏi phạm vi Hồn sủng bình thường rồi."
Đứng ở trong thế giới trắng xóa này, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn quanh trong lòng lại càng sợ hãi, một trận sóng to gió lớn bỗng nhiên dâng trào không thể nào kìm hãm nổi.
Khi Sở Mộ đi về phía trước năm trăm thước, một cái kén trùng cực lớn hiện ra ở trước mắt, từ đàng xa nhìn lại y như một quả trứng trắng noãn thần bí.
Ở chung quanh kén trùng là đống tơ trắng tùy ý giăng khắp nơi, toàn bộ rừng rậm giống như một thế giới phụ thuộc vào cái kén này vậy.
Rung động chưa từng có.
Sở Mộ nhớ một năm trước rừng rậm chung quanh chỉ bị tơ trắng bao bọc tương đối kín kẽ mà thôi, nhìn qua không khác gì một cái tổ mối màu trắng. Nhưng mà một năm vừa trôi qua, cái kén trùng đã thể hiện rõ ràng sự bá đạo của nó, ma trận tơ trắng bao phủ vô cùng phức tạp, một sự hỗn loạn và thần bí vô tình áp bách lòng người, chân đứng ở nơi này nhưng tầm mắt lại giống như đang tồn tại trong một thế giới khác vậy.
Sở Mộ chưa từng thấy qua hình ảnh nào kinh người như thế, cho dù là ở trong sách cũng chưa từng thấy qua một con Hồn sủng nào lại có phương thức lột xác kinh khủng như thế này.
Trong lòng rung động căn bản không thể nào bình tĩnh lại nổi, lúc ban đầu trong lúc vô tình hắn chỉ cho nó ăn như một hành vi lương thiện, thế nhưng lại gặp được một Hồn sủng cường hãn tới bậc này, có ai ngờ được đây?
Mang theo cảm giác rung động không nói nên lời, Sở Mộ tiếp tục đi về phía trước, Dạ Lôi Mộng Thú đã nhảy lên trên nhánh cây gần cái kén, chậm rãi đẩy dạt chút ít tơ trắng ở gần đó.
Từ nơi xa nhìn lại đã thấy cái kén trùng vô cùng to lớn, lúc này bản thân Sở Mộ đứng ở dưới nhìn lên mới có cảm giác y như bị một ngọn núi lớn đè lên người, thậm chí hắn bắt đầu hít thở không thông.
Tiếp tục tiếp cận cái kén trắng khổng lồ kia, lúc này Dạ Lôi Mộng Thú cũng phải hành động vô cùng cẩn thận, dù sao sinh vật cấp thống lĩnh như nó cũng chưa từng thấy qua Hồn sủng nào kinh khủng cỡ này.
"Đã qua ba năm rồi, vẫn chưa hoàn thành lột xác sao?" Sở Mộ nhìn tới cái kén trùng to lớn, lầm bầm một câu.
Sở Mộ từ trên người Dạ Lôi Mộng Thú nhảy xuống, lấy chân vuốt ve đám tơ tằm sềnh sệch, thử dùng hồn niệm của mình thăm dò vào trong đó tìm kiếm khí tức tiểu Thanh Trùng.
"Xào xạc, xào xạc ~~~!"
Bỗng nhiên từ bên trong cái kén trùng truyền đến thanh âm Sở Mộ quen thuộc, đây hiển nhiên là thanh âm tiểu Thanh Trùng. Mặc dù đã trở nên trầm trọng mấy phần, nhưng mà cảm giác này không thể nào sai được.
"Tiểu tử, ngươi hoàn thành thuế biến xong chưa?" Sở Mộ lập tức thi triển ngôn ngữ yêu thú truyền thanh âm truyền vào trong kén trùng.
"Sa sa sa ~~~!"
“…”
Tiểu tử truyền về một đoạn tin tức tinh thần, chẳng qua Sở Mộ bất đắc dĩ phát hiện mình chả hiểu gì ngôn ngữ yêu thú cả, vẫn không thể nào tiến hành câu thông với tiểu tử này.
"Ta chuẩn bị rời khỏi nơi này rồi, nếu như ngươi vẫn chưa hoàn thành lột xác thì ta chỉ có thể tạm thời rời khỏi mà thôi. Chờ một đoạn thời gian nữa sẽ quay lại đón ngươi." Sở Mộ nói.
"Sa sa sa ~~~~~~! "
Bên ngoài rừng rậm lãnh địa Băng Chuẩn.
"Dương Tranh đại nhân, ngươi nhìn xem, cả khu rừng đã bị tơ trắng bao phủ." Dương Hà chỉ vào khu rừng trắng xóa, kinh hãi nói một câu.
"Mấy tờ quyển trục kia hẳn là là ở chỗ này rồi, kỳ quái, tại sao khu rừng lại biến thành như thế này?" Dương Tranh cau mày nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kỳ lạ kia.
"Hạ xuống trước đã, khu rừng này vô cùng quái dị." Dương Hà mở miệng nói.
Hai người này cũng có lịch duyệt tương đối phong phú, một khi tiến vào hung địa tốt nhất không nên phi hành. Bởi vì bay lượn trên không trung sẽ vượt qua lãnh địa các Hồn sủng cường đại, dễ dàng bị chúng nó nghĩ là hành động xâm lấn lãnh địa rồi tiến hành trả thù.
Dương Tranh và Dương Hà hạ xuống đất liền phát hiện toàn bộ khu rừng đã bị tơ trắng bao trùm kín mít, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ trầm trọng. Bởi vì bọn họ không nghĩ tới lại gặp phải một khu rừng quỷ dị như thế này.
"Dương Tranh đại nhân, người xem kìa !" Dương Hà khiếp đảm nhìn quanh bốn phía. Cảnh tượng kinh khủng cỡ này cho thấy bên trong phải có Hồn sủng cường đại sinh sống, Dương Hà hiển nhiên là lo lắng tới điểm này.
"Trước kia hình như từng nghe gia chủ từng đề cập tới chuyện này." Dương Tranh chậm rãi nói.
"Chẳng lẽ thật sự có Hồn sủng cường đại chiếm cứ nơi đây?" Dương Hà đã bắt đầu sợ hãi, chùn bước không dám tiến lên.
Dương Tranh lắc đầu nói: "Hẳn là Trùng hệ Hồn sủng cổ xưa tiến hành lột xác, ta từng nghe gia tộc nói đến Thần Nội Tạng.”
(Nội tạng của thần.)
"Thần Nội Tạng?" Dương Hà hiển nhiên là chưa từng nghe thấy mấy từ này.
"Thần Nội Tạng là một danh từ vô cùng cổ xưa, từng được dùng để miêu tả quá trình Trùng hệ Hồn sủng hóa kén lột xác. Biến một khu rừng và toàn bộ sinh vật trong đó thành một thế giới thần bí, cây cối và sinh vật chính là máu thịt, tơ trắng phức tạp đan xen vào nhau tựa như mạch máu trong thân thể. Hơn nữa vị trí kén trùng chính là trái tim của thế giới này, mọi nguồn năng lượng sẽ di chuyển xuyên qua nó, từ từ phát triển lan tràn ra bốn phía và cung cấp năng lượng cho kén trùng tiến hóa."
"Dương Tranh đại nhân. Vậy ý của ngài là… chúng ta bây giờ đang ở bên trong một cái Thần Nội Tạng?" Dương Hà càng nghe càng sợ hãi.
"Hẳn là không sai, người ban đầu nhìn thấy Thần Nội Tạng chính là tiến vào một thế giới đỏ như máu, nhìn qua giống như thân thể máu thịt của sinh vật, cho nên đặt tên là Thần Nội Tạng. Nhưng nơi này là một mảnh tơ trắng cho thấy sinh vật Trùng hệ cổ xưa kia là chủng tộc tương tự như tằm." Dương Tranh nói.
Thật ra khi thấy cảnh tượng rung động thế này, trên mặt Dương cũng lộ vẻ kinh hãi không dứt, nhưng mà cảm giác kinh hãi này chuyển thành mừng rỡ như điên. Bởi vì hắn từng nghe nói qua truyền thuyết tương tự, tình cảnh trước mắt đã nói lên rằng mọi thứ trong truyền thuyết là có thật, và ở chỗ này xuất hiện một con Hồn sủng cổ xưa đang trong quá trình hóa kén lột xác.
Hồn sủng cổ xưa rất khó phán đoán đẳng cấp chủng tộc, bởi vì trên thế giới này hầu như chẳng có ai gặp được chủng tộc xa xưa này. Mà chưa từng gặp thì làm sao phán đoán ra đẳng cấp đây?
Thế nhưng mọi người đều có thể khẳng định là Hồn sủng cổ xưa cực kỳ cường đại, chỉ riêng quá trình lột xác đã bá đạo như thế. Vậy thì thực lực Trùng hệ cổ xưa Hồn sủng này đến tột cùng kinh khủng đến mức nào chứ?
Mạc Tà biếng nhác ngáp một cái thật dài, chậm rãi há miệng phun ra một đoàn Yêu Hỏa Tà Diễm, nhanh chóng đốt cháy một đống tơ trắng ở trước mặt.
Đám tơ trắng bị đốt liền bốc cháy hừng hực, sau đó trước mặt đã hiện ra một chỗ trống khá lớn. Sở Mộ lập tức khống chế Dạ Lôi Mộng Thú đi xuyên qua vị trí đó.
"Thật là đáng sợ, sợ rằng đã vượt ra khỏi phạm vi Hồn sủng bình thường rồi."
Đứng ở trong thế giới trắng xóa này, Sở Mộ ngẩng đầu nhìn quanh trong lòng lại càng sợ hãi, một trận sóng to gió lớn bỗng nhiên dâng trào không thể nào kìm hãm nổi.
Khi Sở Mộ đi về phía trước năm trăm thước, một cái kén trùng cực lớn hiện ra ở trước mắt, từ đàng xa nhìn lại y như một quả trứng trắng noãn thần bí.
Ở chung quanh kén trùng là đống tơ trắng tùy ý giăng khắp nơi, toàn bộ rừng rậm giống như một thế giới phụ thuộc vào cái kén này vậy.
Rung động chưa từng có.
Sở Mộ nhớ một năm trước rừng rậm chung quanh chỉ bị tơ trắng bao bọc tương đối kín kẽ mà thôi, nhìn qua không khác gì một cái tổ mối màu trắng. Nhưng mà một năm vừa trôi qua, cái kén trùng đã thể hiện rõ ràng sự bá đạo của nó, ma trận tơ trắng bao phủ vô cùng phức tạp, một sự hỗn loạn và thần bí vô tình áp bách lòng người, chân đứng ở nơi này nhưng tầm mắt lại giống như đang tồn tại trong một thế giới khác vậy.
Sở Mộ chưa từng thấy qua hình ảnh nào kinh người như thế, cho dù là ở trong sách cũng chưa từng thấy qua một con Hồn sủng nào lại có phương thức lột xác kinh khủng như thế này.
Trong lòng rung động căn bản không thể nào bình tĩnh lại nổi, lúc ban đầu trong lúc vô tình hắn chỉ cho nó ăn như một hành vi lương thiện, thế nhưng lại gặp được một Hồn sủng cường hãn tới bậc này, có ai ngờ được đây?
Mang theo cảm giác rung động không nói nên lời, Sở Mộ tiếp tục đi về phía trước, Dạ Lôi Mộng Thú đã nhảy lên trên nhánh cây gần cái kén, chậm rãi đẩy dạt chút ít tơ trắng ở gần đó.
Từ nơi xa nhìn lại đã thấy cái kén trùng vô cùng to lớn, lúc này bản thân Sở Mộ đứng ở dưới nhìn lên mới có cảm giác y như bị một ngọn núi lớn đè lên người, thậm chí hắn bắt đầu hít thở không thông.
Tiếp tục tiếp cận cái kén trắng khổng lồ kia, lúc này Dạ Lôi Mộng Thú cũng phải hành động vô cùng cẩn thận, dù sao sinh vật cấp thống lĩnh như nó cũng chưa từng thấy qua Hồn sủng nào kinh khủng cỡ này.
"Đã qua ba năm rồi, vẫn chưa hoàn thành lột xác sao?" Sở Mộ nhìn tới cái kén trùng to lớn, lầm bầm một câu.
Sở Mộ từ trên người Dạ Lôi Mộng Thú nhảy xuống, lấy chân vuốt ve đám tơ tằm sềnh sệch, thử dùng hồn niệm của mình thăm dò vào trong đó tìm kiếm khí tức tiểu Thanh Trùng.
"Xào xạc, xào xạc ~~~!"
Bỗng nhiên từ bên trong cái kén trùng truyền đến thanh âm Sở Mộ quen thuộc, đây hiển nhiên là thanh âm tiểu Thanh Trùng. Mặc dù đã trở nên trầm trọng mấy phần, nhưng mà cảm giác này không thể nào sai được.
"Tiểu tử, ngươi hoàn thành thuế biến xong chưa?" Sở Mộ lập tức thi triển ngôn ngữ yêu thú truyền thanh âm truyền vào trong kén trùng.
"Sa sa sa ~~~!"
“…”
Tiểu tử truyền về một đoạn tin tức tinh thần, chẳng qua Sở Mộ bất đắc dĩ phát hiện mình chả hiểu gì ngôn ngữ yêu thú cả, vẫn không thể nào tiến hành câu thông với tiểu tử này.
"Ta chuẩn bị rời khỏi nơi này rồi, nếu như ngươi vẫn chưa hoàn thành lột xác thì ta chỉ có thể tạm thời rời khỏi mà thôi. Chờ một đoạn thời gian nữa sẽ quay lại đón ngươi." Sở Mộ nói.
"Sa sa sa ~~~~~~! "
Bên ngoài rừng rậm lãnh địa Băng Chuẩn.
"Dương Tranh đại nhân, ngươi nhìn xem, cả khu rừng đã bị tơ trắng bao phủ." Dương Hà chỉ vào khu rừng trắng xóa, kinh hãi nói một câu.
"Mấy tờ quyển trục kia hẳn là là ở chỗ này rồi, kỳ quái, tại sao khu rừng lại biến thành như thế này?" Dương Tranh cau mày nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kỳ lạ kia.
"Hạ xuống trước đã, khu rừng này vô cùng quái dị." Dương Hà mở miệng nói.
Hai người này cũng có lịch duyệt tương đối phong phú, một khi tiến vào hung địa tốt nhất không nên phi hành. Bởi vì bay lượn trên không trung sẽ vượt qua lãnh địa các Hồn sủng cường đại, dễ dàng bị chúng nó nghĩ là hành động xâm lấn lãnh địa rồi tiến hành trả thù.
Dương Tranh và Dương Hà hạ xuống đất liền phát hiện toàn bộ khu rừng đã bị tơ trắng bao trùm kín mít, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ trầm trọng. Bởi vì bọn họ không nghĩ tới lại gặp phải một khu rừng quỷ dị như thế này.
"Dương Tranh đại nhân, người xem kìa !" Dương Hà khiếp đảm nhìn quanh bốn phía. Cảnh tượng kinh khủng cỡ này cho thấy bên trong phải có Hồn sủng cường đại sinh sống, Dương Hà hiển nhiên là lo lắng tới điểm này.
"Trước kia hình như từng nghe gia chủ từng đề cập tới chuyện này." Dương Tranh chậm rãi nói.
"Chẳng lẽ thật sự có Hồn sủng cường đại chiếm cứ nơi đây?" Dương Hà đã bắt đầu sợ hãi, chùn bước không dám tiến lên.
Dương Tranh lắc đầu nói: "Hẳn là Trùng hệ Hồn sủng cổ xưa tiến hành lột xác, ta từng nghe gia tộc nói đến Thần Nội Tạng.”
(Nội tạng của thần.)
"Thần Nội Tạng?" Dương Hà hiển nhiên là chưa từng nghe thấy mấy từ này.
"Thần Nội Tạng là một danh từ vô cùng cổ xưa, từng được dùng để miêu tả quá trình Trùng hệ Hồn sủng hóa kén lột xác. Biến một khu rừng và toàn bộ sinh vật trong đó thành một thế giới thần bí, cây cối và sinh vật chính là máu thịt, tơ trắng phức tạp đan xen vào nhau tựa như mạch máu trong thân thể. Hơn nữa vị trí kén trùng chính là trái tim của thế giới này, mọi nguồn năng lượng sẽ di chuyển xuyên qua nó, từ từ phát triển lan tràn ra bốn phía và cung cấp năng lượng cho kén trùng tiến hóa."
"Dương Tranh đại nhân. Vậy ý của ngài là… chúng ta bây giờ đang ở bên trong một cái Thần Nội Tạng?" Dương Hà càng nghe càng sợ hãi.
"Hẳn là không sai, người ban đầu nhìn thấy Thần Nội Tạng chính là tiến vào một thế giới đỏ như máu, nhìn qua giống như thân thể máu thịt của sinh vật, cho nên đặt tên là Thần Nội Tạng. Nhưng nơi này là một mảnh tơ trắng cho thấy sinh vật Trùng hệ cổ xưa kia là chủng tộc tương tự như tằm." Dương Tranh nói.
Thật ra khi thấy cảnh tượng rung động thế này, trên mặt Dương cũng lộ vẻ kinh hãi không dứt, nhưng mà cảm giác kinh hãi này chuyển thành mừng rỡ như điên. Bởi vì hắn từng nghe nói qua truyền thuyết tương tự, tình cảnh trước mắt đã nói lên rằng mọi thứ trong truyền thuyết là có thật, và ở chỗ này xuất hiện một con Hồn sủng cổ xưa đang trong quá trình hóa kén lột xác.
Hồn sủng cổ xưa rất khó phán đoán đẳng cấp chủng tộc, bởi vì trên thế giới này hầu như chẳng có ai gặp được chủng tộc xa xưa này. Mà chưa từng gặp thì làm sao phán đoán ra đẳng cấp đây?
Thế nhưng mọi người đều có thể khẳng định là Hồn sủng cổ xưa cực kỳ cường đại, chỉ riêng quá trình lột xác đã bá đạo như thế. Vậy thì thực lực Trùng hệ cổ xưa Hồn sủng này đến tột cùng kinh khủng đến mức nào chứ?
/1793
|