- Điện hạ đọc chú ngữ a.
Hùng Thủ Viên Tuế mở miệng nói.
Mục Thanh Y cũng không nghĩ nhiều, đọc chú ngữ.
Một dòng chú ngữ giống như sợi tóc thật dài bay lên cao. Lập tức đồ họa trên đó rung rung lên, vô số đạo hào quang sáng bong từ trên hào quang hiện ra ngoài, không ngừng đan vào chung quanh Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế, chỗ này là phù văn ẩn giấu trong hư không!
Đồ án này sáng lên rực rỡ lại uy vũ khí phách, giống như có vô số mặt trời cấu thành.
Đồ trận càng ngày càng chói mắt, thời điểm hào quang chói mắt tới cực điểm, bỗng nhiên không gian run lên, sau một khắc Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế đồng thời biến mất tại chỗ.
Hào quang chậm rãi ảm đạm, đại điện dần dần khôi phục lại yên tĩnh và trang nghiêm túc mục như trước, đồ án cũng khôi phục lại như bình thường, mà vừa rồi Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế ngồi ở chỗ này lại hư không tiêu thất, dường như chưa bao giờ xuất hiện ở nơi này.
...
Xiềng xích có dấu vết rỉ sét treo ngang bầu trời, âm thanh rung động giao hòa trong thiên địa.
Xiềng xích giao vào nhau cổ xưa. Nhưng mà trên bầu trời lại có khóa sắt kết lại.
Trên khóa sắt này có lưu lại một ít dấu vết của sinh vật cường đại, cho tới tận bây giờ còn không đứt gãy!
Dây xích thật dài, kéo dài đến tầm mắt không cách nào nhìn thấy, cũng không biết là xiềng xích này đã khóa bao nhiêu sinh vật.
- Khanh! Khanh! ! ! ! Khanh! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên vài dây xích tráng kiện lắc lư. Không ngừng phát ra âm thanh ma sát của kim loại.
Đứng trên xiềng xích này, Mục Thanh Y đi đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dây xích đan vào nhau trên bầu trời.
Mục Thanh Y cũng không phải lần đầu tiên đi tới nơi này, bởi vì nơi này chính là Phong Ấn Tháp tồn tại trong Vạn Tượng Cảnh không biết bao nhiêu năm tháng.
Cho đến tận bây giờ Mục Thanh Y cũng không biêt rằng Phong Ấn Tháp đã nhốt bao nhiêu sinh vật, lại có bao nhiêu sinh vật từng mang tới tai nạn cho nhân loại và những tồn tại chúa tể không thể giết chết, thi thể vẫn trói trên các sợi xích, thẳng đến khi thân thể hư thối!
- Trước kia Ẩm Huyết Ma táo bạo nhất, hôm nay đã trung thực rồi sao?
Mục Thanh Y nhìn qua một đầu xiềng xích màu xám cách mình không xa.
Đầu xiềng xích này là Mục Thanh Y tự mình trói Ẩm Huyết Ma lên đó, sau đó đem hắn phong ấn vào trong Phong Ấn Tháp này, dĩ vãng thời điểm mình xuất hiện trong Phong Ấn Tháp thì Ẩm Huyết Ma sẽ bắt đầu nổi giận, không ngừng khẽ động xiềng xích, tỏ vẻ tức giận của nó với nàng.
Kỳ quái là lần này Mục Thanh Y đến đây Ẩm Huyết Ma vô cùng trung thực.
- Ngươi tới đây thì biết rõ.
Hùng Thủ Viên Tuế nói ra.
Mục Thanh Y cũng không có hỏi lại, khống chế Bạch Hổ bay tới nơi xiềng xích giao hội.
Thời điểm đi tới thì trong tầm mắt dần dần xuất hiện một tòa cự tháp cổ xưa yên lặng dừng lại trên hư không!
Trên ngọn tháp có vô số ngọn núi nguy nga, cuối cùng diện tích đại địa cực lớn, trung bộ có mấy đám mây trên đó, chắc hẳn chỗ cao nhất nhất định có thể chạm trời, cao đến mức không cách nào nhìn rõ được.
Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế rất tự nhiên vượt qua không gian, bay thẳng đến tầng cao nhất.
Mục Thanh Y vẫn bay qua xiềng xích của Ẩm Huyết Ma, cuối cùng đến tầng thứ ba mươi sáu.
Phong Ấn Tháp tổng cộng bị phân thành mười chín tầng, tầng mười sáu trở lên là sinh vật có uy hiếp cực lớn với nhân loại, Mục Thanh Y phong ấn Ẩm Huyết Ma chính là tầng mười sáu.
Cả Phong Ấn Tháp xây chung quanh cổ thạch, phía trên có văn tự chằng chịt khiến người ta hoa mắt, đây chính là văn tự vào bản đồ cổ, tạo thành không gian trung gian của Phong Ấn Tháp và nơi tiếng hành nhốt tù phạm.
Mục Thanh Y lại bảo Bạch Hổ bay qua vùng trời này, bay tới cái khóa khóa Ẩm Huyết Ma và vị trí giao nhau của Phong Ấn Tháp, sau đó nhìn qua vị trí những chú ngữ này.
Niệm chú ngữ thì cả xiềng xích của hư không rung động lên, từng đạo đồ án văn tự sáng lên, chậm rãi biến thành từng đạo quang ảnh xiềng xích, giao thoa với Phong Ấn Tháp!
Trong quá trình xiềng xích giao thoa có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ ở trên Phong Ấn Tháp, xiềng xích tung hoành buộc chặt dán cả vào Phong Ấn Tháp vài vòng, mà vị trí thân ảnh mơ hồ này xiềng xích lại nổi lên cao, giống như có thi thể buộc vào tháp!
Thân hình này theo không gian lắc lư dần dần trở nên rõ ràng, cuối cùng là hoàn toàn ngưng thực, mà thân ảnh ngưng thực là sinh vật chân chính! !
Sinh vật này có lăng không hiện ra bên ngoài Phong Ấn Tháp, bị những xiềng xích kia khóa chặt lại, càng kinh người là có xiềng xích xuyên qua thân thể của sinh vật này đánh vào thân tháp, sau đó chỗ khác không biết là nơi nào, có thể nói tháp không ngã, xiềng xích không ngừng, thân thể sẽ vĩnh viễn ở tại đâu đó.
- Nó chết như thế nào?
Mục Thanh Y nhìn thấy Ẩm Huyết Ma mất đi dấu hiệu tính mạng, nhíu mày hỏi.
Dây xích quang ảnh này phong tỏa khả năng hoạt động của sinh vật, khiến chúng nó không cách nào nhúc nhích. Thiên liệm xích xuyên qua thân thể phong tỏa linh hồn của chúng, khiến chúng nó một khi giãy giụa sẽ vô cùng thống khổ!
Nhưng mà những điều này sẽ không làm hồn sủng chết đi! Sẽ chỉ làm chúng phải thừa nhận thống khổ và tra tấn vì gây ra tai nạn cho nhân loại.
Ẩm Huyết Ma tử vong làm cho Mục Thanh Y phi thường kinh ngạc, hơn nữa rất rõ ràng lồng ngực của nó bị xé mở ra, nội tạng kết tinh bị trộm đi!
Hùng Thủ Viên Tuế lắc đầu, mở miệng nói:
- Ta nghĩ nó đã khôi phục thể năng rồi, đem sinh vật phong ấn nơi này làm đồ ăn của nó.
- Đi lên một tầng nữa.
Trên mặt Mục Thanh Y hiện ra nét lo lắng.
Nói xong Mục Thanh Y đã khống chế Bạch Hổ bay lên tầng mười bảy.
Nhưng mà vừa lên tầng mười bảy thì một đầu dây xích trên Phong Ấn Tháp rủ xuống.
Tất cả dây xích đều đan vào Phong Ấn Tháp một đầu, một chỗ khác thì không biết nằm ở nơi nào, hơn nữa mỗi một dây xích đều vô cùng cứng rắn.
Những dây xích này không phải là tầm thường, nhưng mà vấn đề chân chính lại không nằm ở đây, mà ở đây có một dây xích đứt gãy!
Dây xích tầng mười bảy kiên cố tới mức sinh vật chúa tể cũng không thể phá hư, cho dù kéo đứt cũng chỉ làm linh hồn bị chấn thương thống khổ khủng bố, đủ để làm linh hồn của hồn sủng bị chấn tan.
- Cái này...
Ánh mắt Mục Thanh Y ngây ngốc nhìn qua dây xích này, sắc mặt trở nên ngưng trọng!
Mục Thanh Y vốn tưởng rằng sinh vật kia thông qua phương pháp nào đó đào thoát, lại không ngờ nó bứt đứt một dây xích thoát ra.
- Dây xích này từng khóa hồn sủng của ai?
Âm thanh Mục Thanh Y bình tĩnh hỏi.
Hùng Thủ Viên Tuế chậm rãi mở miệng nói:
- Ba nhân vật chính Hàng Phong năm đó -- Sở Thiên Mang!
Yểm Ma Tuyệt Địa
Vùng đất tràn ngập ma diễm, vô số ma ảnh màu xanh, màu xanh da trời, màu trắng cùng binh sĩ chỉnh tề hai bên, chiếm lấy một khu vực thổ địa.
Ma diễm và khí tức hắc ám tràn ngập thiên địa nơi đây, không ngừng hình thành Hắc Ám Phong Bạo và lạnh như băng, tùy ý mang theo tất cả.
Hùng Thủ Viên Tuế mở miệng nói.
Mục Thanh Y cũng không nghĩ nhiều, đọc chú ngữ.
Một dòng chú ngữ giống như sợi tóc thật dài bay lên cao. Lập tức đồ họa trên đó rung rung lên, vô số đạo hào quang sáng bong từ trên hào quang hiện ra ngoài, không ngừng đan vào chung quanh Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế, chỗ này là phù văn ẩn giấu trong hư không!
Đồ án này sáng lên rực rỡ lại uy vũ khí phách, giống như có vô số mặt trời cấu thành.
Đồ trận càng ngày càng chói mắt, thời điểm hào quang chói mắt tới cực điểm, bỗng nhiên không gian run lên, sau một khắc Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế đồng thời biến mất tại chỗ.
Hào quang chậm rãi ảm đạm, đại điện dần dần khôi phục lại yên tĩnh và trang nghiêm túc mục như trước, đồ án cũng khôi phục lại như bình thường, mà vừa rồi Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế ngồi ở chỗ này lại hư không tiêu thất, dường như chưa bao giờ xuất hiện ở nơi này.
...
Xiềng xích có dấu vết rỉ sét treo ngang bầu trời, âm thanh rung động giao hòa trong thiên địa.
Xiềng xích giao vào nhau cổ xưa. Nhưng mà trên bầu trời lại có khóa sắt kết lại.
Trên khóa sắt này có lưu lại một ít dấu vết của sinh vật cường đại, cho tới tận bây giờ còn không đứt gãy!
Dây xích thật dài, kéo dài đến tầm mắt không cách nào nhìn thấy, cũng không biết là xiềng xích này đã khóa bao nhiêu sinh vật.
- Khanh! Khanh! ! ! ! Khanh! ! ! ! ! ! !
Bỗng nhiên vài dây xích tráng kiện lắc lư. Không ngừng phát ra âm thanh ma sát của kim loại.
Đứng trên xiềng xích này, Mục Thanh Y đi đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào dây xích đan vào nhau trên bầu trời.
Mục Thanh Y cũng không phải lần đầu tiên đi tới nơi này, bởi vì nơi này chính là Phong Ấn Tháp tồn tại trong Vạn Tượng Cảnh không biết bao nhiêu năm tháng.
Cho đến tận bây giờ Mục Thanh Y cũng không biêt rằng Phong Ấn Tháp đã nhốt bao nhiêu sinh vật, lại có bao nhiêu sinh vật từng mang tới tai nạn cho nhân loại và những tồn tại chúa tể không thể giết chết, thi thể vẫn trói trên các sợi xích, thẳng đến khi thân thể hư thối!
- Trước kia Ẩm Huyết Ma táo bạo nhất, hôm nay đã trung thực rồi sao?
Mục Thanh Y nhìn qua một đầu xiềng xích màu xám cách mình không xa.
Đầu xiềng xích này là Mục Thanh Y tự mình trói Ẩm Huyết Ma lên đó, sau đó đem hắn phong ấn vào trong Phong Ấn Tháp này, dĩ vãng thời điểm mình xuất hiện trong Phong Ấn Tháp thì Ẩm Huyết Ma sẽ bắt đầu nổi giận, không ngừng khẽ động xiềng xích, tỏ vẻ tức giận của nó với nàng.
Kỳ quái là lần này Mục Thanh Y đến đây Ẩm Huyết Ma vô cùng trung thực.
- Ngươi tới đây thì biết rõ.
Hùng Thủ Viên Tuế nói ra.
Mục Thanh Y cũng không có hỏi lại, khống chế Bạch Hổ bay tới nơi xiềng xích giao hội.
Thời điểm đi tới thì trong tầm mắt dần dần xuất hiện một tòa cự tháp cổ xưa yên lặng dừng lại trên hư không!
Trên ngọn tháp có vô số ngọn núi nguy nga, cuối cùng diện tích đại địa cực lớn, trung bộ có mấy đám mây trên đó, chắc hẳn chỗ cao nhất nhất định có thể chạm trời, cao đến mức không cách nào nhìn rõ được.
Mục Thanh Y cùng Hùng Thủ Viên Tuế rất tự nhiên vượt qua không gian, bay thẳng đến tầng cao nhất.
Mục Thanh Y vẫn bay qua xiềng xích của Ẩm Huyết Ma, cuối cùng đến tầng thứ ba mươi sáu.
Phong Ấn Tháp tổng cộng bị phân thành mười chín tầng, tầng mười sáu trở lên là sinh vật có uy hiếp cực lớn với nhân loại, Mục Thanh Y phong ấn Ẩm Huyết Ma chính là tầng mười sáu.
Cả Phong Ấn Tháp xây chung quanh cổ thạch, phía trên có văn tự chằng chịt khiến người ta hoa mắt, đây chính là văn tự vào bản đồ cổ, tạo thành không gian trung gian của Phong Ấn Tháp và nơi tiếng hành nhốt tù phạm.
Mục Thanh Y lại bảo Bạch Hổ bay qua vùng trời này, bay tới cái khóa khóa Ẩm Huyết Ma và vị trí giao nhau của Phong Ấn Tháp, sau đó nhìn qua vị trí những chú ngữ này.
Niệm chú ngữ thì cả xiềng xích của hư không rung động lên, từng đạo đồ án văn tự sáng lên, chậm rãi biến thành từng đạo quang ảnh xiềng xích, giao thoa với Phong Ấn Tháp!
Trong quá trình xiềng xích giao thoa có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ ở trên Phong Ấn Tháp, xiềng xích tung hoành buộc chặt dán cả vào Phong Ấn Tháp vài vòng, mà vị trí thân ảnh mơ hồ này xiềng xích lại nổi lên cao, giống như có thi thể buộc vào tháp!
Thân hình này theo không gian lắc lư dần dần trở nên rõ ràng, cuối cùng là hoàn toàn ngưng thực, mà thân ảnh ngưng thực là sinh vật chân chính! !
Sinh vật này có lăng không hiện ra bên ngoài Phong Ấn Tháp, bị những xiềng xích kia khóa chặt lại, càng kinh người là có xiềng xích xuyên qua thân thể của sinh vật này đánh vào thân tháp, sau đó chỗ khác không biết là nơi nào, có thể nói tháp không ngã, xiềng xích không ngừng, thân thể sẽ vĩnh viễn ở tại đâu đó.
- Nó chết như thế nào?
Mục Thanh Y nhìn thấy Ẩm Huyết Ma mất đi dấu hiệu tính mạng, nhíu mày hỏi.
Dây xích quang ảnh này phong tỏa khả năng hoạt động của sinh vật, khiến chúng nó không cách nào nhúc nhích. Thiên liệm xích xuyên qua thân thể phong tỏa linh hồn của chúng, khiến chúng nó một khi giãy giụa sẽ vô cùng thống khổ!
Nhưng mà những điều này sẽ không làm hồn sủng chết đi! Sẽ chỉ làm chúng phải thừa nhận thống khổ và tra tấn vì gây ra tai nạn cho nhân loại.
Ẩm Huyết Ma tử vong làm cho Mục Thanh Y phi thường kinh ngạc, hơn nữa rất rõ ràng lồng ngực của nó bị xé mở ra, nội tạng kết tinh bị trộm đi!
Hùng Thủ Viên Tuế lắc đầu, mở miệng nói:
- Ta nghĩ nó đã khôi phục thể năng rồi, đem sinh vật phong ấn nơi này làm đồ ăn của nó.
- Đi lên một tầng nữa.
Trên mặt Mục Thanh Y hiện ra nét lo lắng.
Nói xong Mục Thanh Y đã khống chế Bạch Hổ bay lên tầng mười bảy.
Nhưng mà vừa lên tầng mười bảy thì một đầu dây xích trên Phong Ấn Tháp rủ xuống.
Tất cả dây xích đều đan vào Phong Ấn Tháp một đầu, một chỗ khác thì không biết nằm ở nơi nào, hơn nữa mỗi một dây xích đều vô cùng cứng rắn.
Những dây xích này không phải là tầm thường, nhưng mà vấn đề chân chính lại không nằm ở đây, mà ở đây có một dây xích đứt gãy!
Dây xích tầng mười bảy kiên cố tới mức sinh vật chúa tể cũng không thể phá hư, cho dù kéo đứt cũng chỉ làm linh hồn bị chấn thương thống khổ khủng bố, đủ để làm linh hồn của hồn sủng bị chấn tan.
- Cái này...
Ánh mắt Mục Thanh Y ngây ngốc nhìn qua dây xích này, sắc mặt trở nên ngưng trọng!
Mục Thanh Y vốn tưởng rằng sinh vật kia thông qua phương pháp nào đó đào thoát, lại không ngờ nó bứt đứt một dây xích thoát ra.
- Dây xích này từng khóa hồn sủng của ai?
Âm thanh Mục Thanh Y bình tĩnh hỏi.
Hùng Thủ Viên Tuế chậm rãi mở miệng nói:
- Ba nhân vật chính Hàng Phong năm đó -- Sở Thiên Mang!
Yểm Ma Tuyệt Địa
Vùng đất tràn ngập ma diễm, vô số ma ảnh màu xanh, màu xanh da trời, màu trắng cùng binh sĩ chỉnh tề hai bên, chiếm lấy một khu vực thổ địa.
Ma diễm và khí tức hắc ám tràn ngập thiên địa nơi đây, không ngừng hình thành Hắc Ám Phong Bạo và lạnh như băng, tùy ý mang theo tất cả.
/1793
|