-Chết tiệt, bọn nó đông quá- hắn nghiến răng bắn vào đầu tên sau lưng
-Jim. Anh đi cứu Hải Yến đi, Linh cứ để em!
Nó đứng thẳng dậy, băng lãnh nhìn Linh cùng 3 con rắn. Hắn nghe nó nói thì nhanh chóng gật đầu mà chạy vào trong con đường hun hút trước mặt, hắn không yên tâm mà quay lại nhìn vợ mình. Nó khẽ cười nói
-Mọi chuyện, rồi sẽ ổn thôi!
Đợi đến khi nó chắc chắn rằng hắn sẽ k bị nguy hiểm trong lần này thì mới nhìn Linh băng lãnh. Linh chiếu những tia điên loạn vào người nó, ánh nhìn bị lu mờ bởi sự lạnh lẽo từ mắt nó. Buông súng xuống, cả 2 đấu 1 trận công bằng!...
........
Hắn chạy khắp các căn phòng của ngôi nhà mà vẫn k tìm ta đc bất cứ dấu vết nào của Hải Yến. Bỗng, tiếng thở nhè nhẹ từ cái phòng cuối dãy kéo hắn đến
Đẩy cánh cửa bám dày bụi ra, hắn bước vào. Ánh sáng lờ mờ soi vào khuôn mặt của 1 cô bé đang bị trói bằng dây xích và bịt miệng. Thấy hắn, cô bé mừng rỡ mà ngồi bật dậy. Ra hiệu im lặng, hắn lẻn vào phòng mà tìm cách tháo sợi xích ra...
-Kira, chúng tôi cần tiếp viện- hắn hét vào tai nghe
-Ok! Qua ngay- hắn nghe rõ tiếng bộp khi cô vứt tai nghe xuống
........
Nó và Linh đang mặt đối mặt, võ công của nó đã mạnh hơn rất nhiều kể từ khi nó vào trường đào tạo sát thủ. Nhìn cách Linh thủ thế, nó chắc chắn phần thắng nằm trong tay mình. Linh bắt đầu tấn công dữ dội bằng những cú đấm nhưng nào ăn nhầm vs nó!
-Con quỷ cái. Sao cứ né hoài vậy?- Linh điên tiết hét
-Thế đứng lại cho chị đánh à?- nó mỉa mai mà chặn tay ả lại bằng 1 đòn đá
Ả k nói gì mà rút trong người ra 1 khẩu súng, bắn liên tiếp vào nó. Vs phản xạ nhanh nhẹn, nó liên tục làm các cú lộn vòng né đạn. Đoàng, viên cuối cùng bắn ra, nhắm ngay đầu nó. Trong sự sợ hãi của Linh, nó đưa tay ra nương theo chiều viên đạn rồi nghiến răng đánh bật lại. Kẹo đồng xé gió lao đến tim Linh. Trước khi ả chết, nó nói
-Chị vẫn chưa học hết những gì của sư phụ đâu...
.......
-Mẹ nó!- hắn cố gắng dùng thanh đao của mình chặt đứt sợi xích
Hết cách, dù biết sẽ rất nguy hiểm nhưng hắn để cứu Hải Yến mà đành nổ súng vào sợi xích sát người cô bé
Từ sau lưng hắn, 1 bóng đen lao tới cùng vật sắt nhọn trong ta . Phập, lưỡi dao găm vào vai hắn trong sự hoảng loạn tột cùng của Hải Yến. Hắn nhanh nhẹn quay lại là Misa đang cười như điên, ánh mắt dần dại đi
-Jim à. Nếu anh chết, chúng ta sẽ đc bên nhau mãi mãi!- trước khi hắn kịp phản ứng, con dao đã nhằm tim hắn mà lao đến
Chờ đợi sự đau đớn tột cùng nhưng k, hắn k có cảm giác ấy. Mở mắt ra là nó đã hứng phát dao chí mạng thay cho hắn. Dùng chút hơi tàn, nó bắn 1 phát vào thái dương Misa rồi ngã xuống
Ngay lúc đó, 1 tiếng nói quen thuộc vang lên
-Chậm trễ rồi. Ngoài kia nhiều người quá- Ken cùng Lis, Kira và Lion mình đầy máu
-Kris! Jim, là ai làm?- Kira hét ôm lấy nó
-Misa- hắn gần như gục ngã
-Jim, mày cùng Kira và Ken đi bệnh viện đi. Tụi tao sẽ đưa Hải Yên theo sau- Lion dùng cái kềm mà bẻ xích
Hắn gật đầu rồi cùng 2 người kia bế nó ra xe. Chiếc Audi R8 phóng như bay cùng sự cầu nguyện của 3 người
Đến bệnh viện, nó đc đưa ngay vào phòng cấp cứu. 30' sau, 3 người còn lại cũng đến. Hảo Yến mắt ngấn nước hỏi
-Mama sẽ k sao chứ?- cô bé nhìn hắn
-Mama sẽ k sao đâu. Papa hứa đấy- hắn nén đau mà xoa đầu cô bé
1h... 2h.... 4h...trôi qua 1 cách nhanh chóng. Trời sụp tối, nhóm của Hank cũng đã đến sau khi thu xếp xong mọi việc ở khách sạn. Cánh cửa bật mở, 1 băng ca vs người nằm đc phủ khăn trắng đẩy ra. Hắn không tin vào mắt mình, hỏi
-Đây k phải là em ấy? Đúng k?
-Cậu hãy bình tĩnh, chúng tôi đã cố hết sức nhưng cô ấy bị đâm sâu quá...- bác sĩ ngập ngừng rồi nói tiếp
-Mọi người hãy nhìn mặt cô ấy lần cuối đi!
Hắn chạy lại vứt ngay chiếc khăn trắng trên mặt nó. Khuôn mặt xinh đẹp hiện ra nhưng xanh xao quá! Kira dựa vào lòng Ken mà kìm nén tiếng khóc để k đánh thức Hải Yến đang ngủ. Lis thì đã ngất lịm vì đau khổ. Jun ngã xuống mà thút thít trong vòng tay Hank. Ryo và Liam ôm nhau mà nghẹn ngào
-Kris, em giận anh vì k bảo vệ đc e đúng k? Anh xin lỗi...- hắn quỳ xuống
-Anh xin lỗi! Làm ơn, anh xin em, tỉnh dậy đi. Còn Hải Yến, còn mọi người nữa mà- hắn hét lên, ôm lấy thân thể nó
-Làm ơn. Ông trời, đây là lần đầu và cũng là lần cuối con cầu nguyện! Làm ơn...
Bỗng, hắn nghe cái gì đó như...tiếng tim đập trong lòng ngực nó. Như 1 phép màu, chiếc giường đc đẩy vào trong lần nữa
Ting. Tiếng chuông của phòng cấp cứu vang lên sau hơn 1h nữa, lần này, chiếc giường đc đẩy ra vs 1 khuôn mặt hồng hào hơn. Bác sĩ nhìn bọn hắn, nó
-Cô ấy tỉnh lại là 1 ân huệ từ các vị thần, cậu trai ạ!
-Jim. Anh đi cứu Hải Yến đi, Linh cứ để em!
Nó đứng thẳng dậy, băng lãnh nhìn Linh cùng 3 con rắn. Hắn nghe nó nói thì nhanh chóng gật đầu mà chạy vào trong con đường hun hút trước mặt, hắn không yên tâm mà quay lại nhìn vợ mình. Nó khẽ cười nói
-Mọi chuyện, rồi sẽ ổn thôi!
Đợi đến khi nó chắc chắn rằng hắn sẽ k bị nguy hiểm trong lần này thì mới nhìn Linh băng lãnh. Linh chiếu những tia điên loạn vào người nó, ánh nhìn bị lu mờ bởi sự lạnh lẽo từ mắt nó. Buông súng xuống, cả 2 đấu 1 trận công bằng!...
........
Hắn chạy khắp các căn phòng của ngôi nhà mà vẫn k tìm ta đc bất cứ dấu vết nào của Hải Yến. Bỗng, tiếng thở nhè nhẹ từ cái phòng cuối dãy kéo hắn đến
Đẩy cánh cửa bám dày bụi ra, hắn bước vào. Ánh sáng lờ mờ soi vào khuôn mặt của 1 cô bé đang bị trói bằng dây xích và bịt miệng. Thấy hắn, cô bé mừng rỡ mà ngồi bật dậy. Ra hiệu im lặng, hắn lẻn vào phòng mà tìm cách tháo sợi xích ra...
-Kira, chúng tôi cần tiếp viện- hắn hét vào tai nghe
-Ok! Qua ngay- hắn nghe rõ tiếng bộp khi cô vứt tai nghe xuống
........
Nó và Linh đang mặt đối mặt, võ công của nó đã mạnh hơn rất nhiều kể từ khi nó vào trường đào tạo sát thủ. Nhìn cách Linh thủ thế, nó chắc chắn phần thắng nằm trong tay mình. Linh bắt đầu tấn công dữ dội bằng những cú đấm nhưng nào ăn nhầm vs nó!
-Con quỷ cái. Sao cứ né hoài vậy?- Linh điên tiết hét
-Thế đứng lại cho chị đánh à?- nó mỉa mai mà chặn tay ả lại bằng 1 đòn đá
Ả k nói gì mà rút trong người ra 1 khẩu súng, bắn liên tiếp vào nó. Vs phản xạ nhanh nhẹn, nó liên tục làm các cú lộn vòng né đạn. Đoàng, viên cuối cùng bắn ra, nhắm ngay đầu nó. Trong sự sợ hãi của Linh, nó đưa tay ra nương theo chiều viên đạn rồi nghiến răng đánh bật lại. Kẹo đồng xé gió lao đến tim Linh. Trước khi ả chết, nó nói
-Chị vẫn chưa học hết những gì của sư phụ đâu...
.......
-Mẹ nó!- hắn cố gắng dùng thanh đao của mình chặt đứt sợi xích
Hết cách, dù biết sẽ rất nguy hiểm nhưng hắn để cứu Hải Yến mà đành nổ súng vào sợi xích sát người cô bé
Từ sau lưng hắn, 1 bóng đen lao tới cùng vật sắt nhọn trong ta . Phập, lưỡi dao găm vào vai hắn trong sự hoảng loạn tột cùng của Hải Yến. Hắn nhanh nhẹn quay lại là Misa đang cười như điên, ánh mắt dần dại đi
-Jim à. Nếu anh chết, chúng ta sẽ đc bên nhau mãi mãi!- trước khi hắn kịp phản ứng, con dao đã nhằm tim hắn mà lao đến
Chờ đợi sự đau đớn tột cùng nhưng k, hắn k có cảm giác ấy. Mở mắt ra là nó đã hứng phát dao chí mạng thay cho hắn. Dùng chút hơi tàn, nó bắn 1 phát vào thái dương Misa rồi ngã xuống
Ngay lúc đó, 1 tiếng nói quen thuộc vang lên
-Chậm trễ rồi. Ngoài kia nhiều người quá- Ken cùng Lis, Kira và Lion mình đầy máu
-Kris! Jim, là ai làm?- Kira hét ôm lấy nó
-Misa- hắn gần như gục ngã
-Jim, mày cùng Kira và Ken đi bệnh viện đi. Tụi tao sẽ đưa Hải Yên theo sau- Lion dùng cái kềm mà bẻ xích
Hắn gật đầu rồi cùng 2 người kia bế nó ra xe. Chiếc Audi R8 phóng như bay cùng sự cầu nguyện của 3 người
Đến bệnh viện, nó đc đưa ngay vào phòng cấp cứu. 30' sau, 3 người còn lại cũng đến. Hảo Yến mắt ngấn nước hỏi
-Mama sẽ k sao chứ?- cô bé nhìn hắn
-Mama sẽ k sao đâu. Papa hứa đấy- hắn nén đau mà xoa đầu cô bé
1h... 2h.... 4h...trôi qua 1 cách nhanh chóng. Trời sụp tối, nhóm của Hank cũng đã đến sau khi thu xếp xong mọi việc ở khách sạn. Cánh cửa bật mở, 1 băng ca vs người nằm đc phủ khăn trắng đẩy ra. Hắn không tin vào mắt mình, hỏi
-Đây k phải là em ấy? Đúng k?
-Cậu hãy bình tĩnh, chúng tôi đã cố hết sức nhưng cô ấy bị đâm sâu quá...- bác sĩ ngập ngừng rồi nói tiếp
-Mọi người hãy nhìn mặt cô ấy lần cuối đi!
Hắn chạy lại vứt ngay chiếc khăn trắng trên mặt nó. Khuôn mặt xinh đẹp hiện ra nhưng xanh xao quá! Kira dựa vào lòng Ken mà kìm nén tiếng khóc để k đánh thức Hải Yến đang ngủ. Lis thì đã ngất lịm vì đau khổ. Jun ngã xuống mà thút thít trong vòng tay Hank. Ryo và Liam ôm nhau mà nghẹn ngào
-Kris, em giận anh vì k bảo vệ đc e đúng k? Anh xin lỗi...- hắn quỳ xuống
-Anh xin lỗi! Làm ơn, anh xin em, tỉnh dậy đi. Còn Hải Yến, còn mọi người nữa mà- hắn hét lên, ôm lấy thân thể nó
-Làm ơn. Ông trời, đây là lần đầu và cũng là lần cuối con cầu nguyện! Làm ơn...
Bỗng, hắn nghe cái gì đó như...tiếng tim đập trong lòng ngực nó. Như 1 phép màu, chiếc giường đc đẩy vào trong lần nữa
Ting. Tiếng chuông của phòng cấp cứu vang lên sau hơn 1h nữa, lần này, chiếc giường đc đẩy ra vs 1 khuôn mặt hồng hào hơn. Bác sĩ nhìn bọn hắn, nó
-Cô ấy tỉnh lại là 1 ân huệ từ các vị thần, cậu trai ạ!
/43
|