Lấy tu vi mà nói, những người tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này cao hơn Yến Triệu Ca cũng không phải không có, trong đó còn có Võ giả Thông Thiên cảnh.
Võ giả Thông Thiên cảnh mặc dù phần lớn đều tiềm tu, ít đi lại bên ngoài, nhưng dù sao thì Thông Thiên Hội Minh cũng là tình huống đặc thù.
Nhất là dưới tình hình thế cục toàn bộ Bát Cực Đại Thế Giới tương đối khẩn trương như thế này, thì Thông Thiên Hội Minh càng quan trọng.
Nếu bàn về thực lực, Yến Triệu Ca lúc này, cũng chưa chắc độc chiếm ngôi đầu trong quần anh của Thông Thiên Hội Minh.
Nhưng hắn lấy cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư, chiến thắng Lưu Thịnh Phong có tu vi Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư, chuyện này trong Thông Thiên Hội Minh, có thể nói là độc nhất.
Dù sao thì Lưu Thịnh Phong cũng không phải Võ giả Tiên Thiên hậu kỳ tầm thường.
Nếu không để ý các phương diện khác thì, trên tu vi Võ đạo, hắn vẫn là đệ tử hạch tâm của Thánh địa Sơn Vực Thương Mang Sơn, Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư tầm thường, cho dù mấy người bao vây hắn, đều có thể bị hắn đánh chạy.
Ít nhất, bản thân Tạ Du Thiền chống với Lưu Thịnh Phong, phòng chừng cũng là cục diện năm năm mà thôi, thắng bại còn phải xem sự phát huy vượt qua bình thường.
Cho nên lúc này nhìn Yến Triệu Ca, Tạ Du Thiền thật lòng khen ngợi, Trương Dao bên cạnh nàng càng bội phục.
Yến Triệu Ca thu lấy Sùng Sơn Khải của Lưu Thịnh Phong, lưu lại bảo vật này, cũng có nghĩa là Sơn Thạch Ông ngầm thừa nhận nó thuộc về Yến Triệu Ca.
Hắc, nếu ta tổ chức một buổi triển lãm chiến lợi phẩm, tất cả đều là binh khí chiêu bài của đệ tử hạch tâm các nhà, có khi nào vì quá kiêu ngạo mà bị quần ẩu không ta?
Khóe miệng của Yến Triệu Ca co rút một cái, đem vật cất đi, hướng Tạ Du Thiền mỉm cười nói:
- Tạ sư tỷ quá khen.
Yến Triệu Ca nhìn tiểu đảo bốn phía hỗn độn, có chút áy náy nói:
- Chuyện này phá hoại còn nhiều hơn so với đại gia hỏa kia.
Đầu gấu trúc kia cọ cọ hắn, ánh mắt tỏ ra rất vô tội.
Tạ Du Thiền nói:
- Không sao, nguyên nhân chính là do Lưu Thịnh Phong, trưởng bối của bổn môn sẽ cùng Sơn Thạch Ông của Thương Mang Sơn giao thiệp.
Sau chuyện này, mọi người trở lại Thanh Già Đảo.
Lần này trở về, mọi người đều ngồi trên lưng đại gấu trúc, cái hàng này cũng không sợ gì, chở mọi người trên lưng đạp nước mà đi.
Duy nhất ngoại lệ là Võ giả trung niên, đại gấu trúc rất thù dai, nhớ tới đối phương bắn nó một mũi tên trong giai đoạn cuối cùng lên cấp.
Mặc dù không cho hắn leo lên lưng, nhưng cũng tạo ra một dòng nước màu đen mang theo hắn đến Thanh Già Đảo.
Võ giả trung niên này xuất thân một thế lực phụ thuộc Trọc Lãng Các. Được sự cho phép của Trọc Lãng Các tiến vào Thanh Già Hồ tìm cơ duyên, nhưng hắn xảy ra chuyện ở địa giới Thanh Già Hồ, thì Trọc Lãng Các phải bày tỏ thái độ mới được.
Huống chi người này trọng thương quá nặng, nếu không kịp cứu chữ có thể sẽ chết.
Cho nên Tạ Du Thiền vẫn quyết định mang hắn trở về Thanh Già Đảo.
Ngồi trên lưng đại gấu trúc, Trương Dao hứng thú dào dạt, A Hổ cũng cười không ngừng, dù sao Sơn Tỳ rất hiếm thấy.
Yến Triệu Ca thì có chút quấn quýt, sắc mặt cổ quái nhìn con hàng giống đại gấu trúc dưới mông mình.
Phong cách này có chút kỳ quái...
Yến Triệu Ca dè dặt quan sát những người khác, bọn hắn ngược lại cũng không để ý, mà rất hứng thú, điều này làm trong lòng hắn dễ chịu một chút.
Yến Triệu Ca hướng Tạ Du Thiền hỏi:
- Tạ sư tỷ, nơi này của các ngươi có Xích Diễm Thiết cùng Hàn Quang Thiết hay không?
Tạ Du Thiền đáp:
- Đây đều là tài nguyên khoáng sản rất thường gặp, sản lượng rất nhiều, mặc dù khu vực Thanh Già Hồ không có quặng mỏ, nhưng trên Thanh Già Đảo cũng có một ít, ngươi cần sao?
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Xin Tạ sư tỷ giúp ta liên hệ một chút, giá cả ta sẽ không để quý phái thua thiệt.
Tạ Du Thiền nhìn đại gấu trúc, cười nói:
- Ngươi muốn đút cho đại gia hỏa này sao? Cái này phải chuẩn bị nhiều một chút.
Yến Triệu Ca cười khổ:
- Phải a?
Đoàn người cười nói trở về Thanh Già Đảo, Yến Triệu Ca cùng Tạ Du Thiền, Trương Dao tạm biệt, mang theo A Hổ cùng đầu đại gấu trúc kia trở lại trúc lâu của mình.
Lên tầng hai trúc lầu đã thấy một thân ảnh đứng đó.
Đối phương đứng gần cửa sổ, nhìn về mặt hồ phương xa, khi Yến Triệu Ca lên lầu, xoay người lại nói:
- Triệu Ca trở lại rồi à?
Người này mặt mũi gầy gò tuấn nhã, ba chòm râu dài rũ xuống, chính là Phương Chuẩn.
Yến Triệu Ca cùng Phương Chuẩn thi lễ:
- Nhị sư bá.
- Chuyện cùng Lưu Thịnh Phong của Thương Mang Sơn, ta đã biết, không phải ngươi sai, không cần để ở trong lòng.
Phương Chuẩn nói:
- Lần này ta tới vì một chuyện khác.
Yến Triệu Ca gật đầu một cái, an tĩnh nghe Phương Chuẩn nói tiếp.
Phương Chuẩn từ từ nói:
- Liên quan đến tổ chức Tuyệt Uyên ngày đó có ý đồ làm loạn Địa Vực, Thiên Lôi Điện đã có được đầu mối quan trọng.
Yến Triệu Ca nghiêm nghị:
- Tuyệt Uyên?
Phương Chuẩn gật đầu:
- Không sai, cái tổ chức này thẩm thấu sâu hơn so với dự tính.
- Không chỉ có những Võ giả bất mãn với sáu Thánh địa, mà trong sáu Thánh địa cũng có người của bọn chúng!
Con ngươi của Yến Triệu Ca đột nhiên co rụt, liền nghe Phương Chuẩn nói tiếp:
- Thiên Lôi Điện, lần này bọn họ phát hiện thành viên của tổ chức Tuyệt Uyên trong nội bộ, đạt được nhiều tình báo hữu dụng.
- Mục tiêu của Tuyệt Uyên chính là để Cửu U trong truyền thuyết hạ xuống Bát Cực Đại Thế Giới.
Lúc này vẻ mặt của Phương Chuẩn cũng có chút nghiêm trọng âm u.
Yến Triệu Ca lúc này cũng nghiêm túc hẳn lên, trong đầu có nhiều ý niệm thoáng qua.
Địa Vực rất có thể tồn tại khe hở thông tới Cửu U.
Nhưng không biết có nguyên nhân gì, lực lượng gì đem khe hở trấn áp, ngăn chặn.
Yến Triệu Ca nhíu mày:
Người của tổ chức Tuyệt Uyên có mục tiêu cuối cùng, quả nhiên là muốn mở ra khe hở, dẫn Cửu U hạ xuống sao?
Tà Ma giỏi đầu độc lòng người, chui vào sơ hở tâm linh, cuối cùng hóa thân thành ma, nhưng cũng giỏi ẩn núp, rất khó phát hiện.
Quỷ Phủ Lão Nhân - Hàn Thịnh, nhìn như cực đoan, nhưng ngược lại cũng chưa chân chính ma hóa. . .
Người giống như hắn, muốn cải biến cục diện Thánh địa cao cao tại thượng hiện nay, thay trời đổi đất, đập ra một tương lai mới.
Mà Võ giả xuất thân từ sáu Thánh địa là vì cái gì chứ? Trong lòng bọn họ có mưu cầu, sau đó mới bị đầu độc, không ngừng phóng ra dục niệm, rồi từ từ đắm chìm vào trong đó sao?
Yến Triệu Ca suy nghĩ rất nhiều trong đầu, sau khi thu lại suy nghĩ, nhìn về phía Phương Chuẩn.
Mặc dù sự tình quan trọng, nhưng Phương Chuẩn vẫn kiên nhẫn chờ Yến Triệu Ca tiêu hóa xong những tin tức này, thấy Yến Triệu Ca phục hồi lại tinh thần, liền nói tiếp:
- Mặc dù Thiên Lôi Điện chưa nói, nhưng đường dây tin tức của chúng ta ở Lôi Vực cho biết, người bắt được gian tế của Tuyệt Uyên ẩn núp trong nội bộ tông môn, chính là Lâm Thiên Phong.
- Bằng chuyện này, ưu thế của hắn trong việc cạnh tranh điện chủ kế tiếp của Thiên Lôi Điện sẽ lớn hơn.
Yến Triệu Ca híp mắt.
Lâm Thiên Phong, chính là cha của Lôi Minh công tử - Lâm Chu.
Yến Triệu Ca nhìn về phía Phương Chuẩn nói:
- Thiên Lôi Điện lấy được nhiều tin tức tình báo có lợi, trong đó bao gồm thân phận gian tế của tổ chức Tuyệt Uyên trong năm Thánh địa?
- Không sai.
Phương Chuẩn gật đầu một cái, giọng nói chậm lại:
- Hơn nữa, lần Thông Thiên Hội Minh này, tại Thanh Già Hồ, Tuyệt Uyên lại muốn làm loạn một lần nữa.
Võ giả Thông Thiên cảnh mặc dù phần lớn đều tiềm tu, ít đi lại bên ngoài, nhưng dù sao thì Thông Thiên Hội Minh cũng là tình huống đặc thù.
Nhất là dưới tình hình thế cục toàn bộ Bát Cực Đại Thế Giới tương đối khẩn trương như thế này, thì Thông Thiên Hội Minh càng quan trọng.
Nếu bàn về thực lực, Yến Triệu Ca lúc này, cũng chưa chắc độc chiếm ngôi đầu trong quần anh của Thông Thiên Hội Minh.
Nhưng hắn lấy cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ Tông Sư, chiến thắng Lưu Thịnh Phong có tu vi Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư, chuyện này trong Thông Thiên Hội Minh, có thể nói là độc nhất.
Dù sao thì Lưu Thịnh Phong cũng không phải Võ giả Tiên Thiên hậu kỳ tầm thường.
Nếu không để ý các phương diện khác thì, trên tu vi Võ đạo, hắn vẫn là đệ tử hạch tâm của Thánh địa Sơn Vực Thương Mang Sơn, Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư tầm thường, cho dù mấy người bao vây hắn, đều có thể bị hắn đánh chạy.
Ít nhất, bản thân Tạ Du Thiền chống với Lưu Thịnh Phong, phòng chừng cũng là cục diện năm năm mà thôi, thắng bại còn phải xem sự phát huy vượt qua bình thường.
Cho nên lúc này nhìn Yến Triệu Ca, Tạ Du Thiền thật lòng khen ngợi, Trương Dao bên cạnh nàng càng bội phục.
Yến Triệu Ca thu lấy Sùng Sơn Khải của Lưu Thịnh Phong, lưu lại bảo vật này, cũng có nghĩa là Sơn Thạch Ông ngầm thừa nhận nó thuộc về Yến Triệu Ca.
Hắc, nếu ta tổ chức một buổi triển lãm chiến lợi phẩm, tất cả đều là binh khí chiêu bài của đệ tử hạch tâm các nhà, có khi nào vì quá kiêu ngạo mà bị quần ẩu không ta?
Khóe miệng của Yến Triệu Ca co rút một cái, đem vật cất đi, hướng Tạ Du Thiền mỉm cười nói:
- Tạ sư tỷ quá khen.
Yến Triệu Ca nhìn tiểu đảo bốn phía hỗn độn, có chút áy náy nói:
- Chuyện này phá hoại còn nhiều hơn so với đại gia hỏa kia.
Đầu gấu trúc kia cọ cọ hắn, ánh mắt tỏ ra rất vô tội.
Tạ Du Thiền nói:
- Không sao, nguyên nhân chính là do Lưu Thịnh Phong, trưởng bối của bổn môn sẽ cùng Sơn Thạch Ông của Thương Mang Sơn giao thiệp.
Sau chuyện này, mọi người trở lại Thanh Già Đảo.
Lần này trở về, mọi người đều ngồi trên lưng đại gấu trúc, cái hàng này cũng không sợ gì, chở mọi người trên lưng đạp nước mà đi.
Duy nhất ngoại lệ là Võ giả trung niên, đại gấu trúc rất thù dai, nhớ tới đối phương bắn nó một mũi tên trong giai đoạn cuối cùng lên cấp.
Mặc dù không cho hắn leo lên lưng, nhưng cũng tạo ra một dòng nước màu đen mang theo hắn đến Thanh Già Đảo.
Võ giả trung niên này xuất thân một thế lực phụ thuộc Trọc Lãng Các. Được sự cho phép của Trọc Lãng Các tiến vào Thanh Già Hồ tìm cơ duyên, nhưng hắn xảy ra chuyện ở địa giới Thanh Già Hồ, thì Trọc Lãng Các phải bày tỏ thái độ mới được.
Huống chi người này trọng thương quá nặng, nếu không kịp cứu chữ có thể sẽ chết.
Cho nên Tạ Du Thiền vẫn quyết định mang hắn trở về Thanh Già Đảo.
Ngồi trên lưng đại gấu trúc, Trương Dao hứng thú dào dạt, A Hổ cũng cười không ngừng, dù sao Sơn Tỳ rất hiếm thấy.
Yến Triệu Ca thì có chút quấn quýt, sắc mặt cổ quái nhìn con hàng giống đại gấu trúc dưới mông mình.
Phong cách này có chút kỳ quái...
Yến Triệu Ca dè dặt quan sát những người khác, bọn hắn ngược lại cũng không để ý, mà rất hứng thú, điều này làm trong lòng hắn dễ chịu một chút.
Yến Triệu Ca hướng Tạ Du Thiền hỏi:
- Tạ sư tỷ, nơi này của các ngươi có Xích Diễm Thiết cùng Hàn Quang Thiết hay không?
Tạ Du Thiền đáp:
- Đây đều là tài nguyên khoáng sản rất thường gặp, sản lượng rất nhiều, mặc dù khu vực Thanh Già Hồ không có quặng mỏ, nhưng trên Thanh Già Đảo cũng có một ít, ngươi cần sao?
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Xin Tạ sư tỷ giúp ta liên hệ một chút, giá cả ta sẽ không để quý phái thua thiệt.
Tạ Du Thiền nhìn đại gấu trúc, cười nói:
- Ngươi muốn đút cho đại gia hỏa này sao? Cái này phải chuẩn bị nhiều một chút.
Yến Triệu Ca cười khổ:
- Phải a?
Đoàn người cười nói trở về Thanh Già Đảo, Yến Triệu Ca cùng Tạ Du Thiền, Trương Dao tạm biệt, mang theo A Hổ cùng đầu đại gấu trúc kia trở lại trúc lâu của mình.
Lên tầng hai trúc lầu đã thấy một thân ảnh đứng đó.
Đối phương đứng gần cửa sổ, nhìn về mặt hồ phương xa, khi Yến Triệu Ca lên lầu, xoay người lại nói:
- Triệu Ca trở lại rồi à?
Người này mặt mũi gầy gò tuấn nhã, ba chòm râu dài rũ xuống, chính là Phương Chuẩn.
Yến Triệu Ca cùng Phương Chuẩn thi lễ:
- Nhị sư bá.
- Chuyện cùng Lưu Thịnh Phong của Thương Mang Sơn, ta đã biết, không phải ngươi sai, không cần để ở trong lòng.
Phương Chuẩn nói:
- Lần này ta tới vì một chuyện khác.
Yến Triệu Ca gật đầu một cái, an tĩnh nghe Phương Chuẩn nói tiếp.
Phương Chuẩn từ từ nói:
- Liên quan đến tổ chức Tuyệt Uyên ngày đó có ý đồ làm loạn Địa Vực, Thiên Lôi Điện đã có được đầu mối quan trọng.
Yến Triệu Ca nghiêm nghị:
- Tuyệt Uyên?
Phương Chuẩn gật đầu:
- Không sai, cái tổ chức này thẩm thấu sâu hơn so với dự tính.
- Không chỉ có những Võ giả bất mãn với sáu Thánh địa, mà trong sáu Thánh địa cũng có người của bọn chúng!
Con ngươi của Yến Triệu Ca đột nhiên co rụt, liền nghe Phương Chuẩn nói tiếp:
- Thiên Lôi Điện, lần này bọn họ phát hiện thành viên của tổ chức Tuyệt Uyên trong nội bộ, đạt được nhiều tình báo hữu dụng.
- Mục tiêu của Tuyệt Uyên chính là để Cửu U trong truyền thuyết hạ xuống Bát Cực Đại Thế Giới.
Lúc này vẻ mặt của Phương Chuẩn cũng có chút nghiêm trọng âm u.
Yến Triệu Ca lúc này cũng nghiêm túc hẳn lên, trong đầu có nhiều ý niệm thoáng qua.
Địa Vực rất có thể tồn tại khe hở thông tới Cửu U.
Nhưng không biết có nguyên nhân gì, lực lượng gì đem khe hở trấn áp, ngăn chặn.
Yến Triệu Ca nhíu mày:
Người của tổ chức Tuyệt Uyên có mục tiêu cuối cùng, quả nhiên là muốn mở ra khe hở, dẫn Cửu U hạ xuống sao?
Tà Ma giỏi đầu độc lòng người, chui vào sơ hở tâm linh, cuối cùng hóa thân thành ma, nhưng cũng giỏi ẩn núp, rất khó phát hiện.
Quỷ Phủ Lão Nhân - Hàn Thịnh, nhìn như cực đoan, nhưng ngược lại cũng chưa chân chính ma hóa. . .
Người giống như hắn, muốn cải biến cục diện Thánh địa cao cao tại thượng hiện nay, thay trời đổi đất, đập ra một tương lai mới.
Mà Võ giả xuất thân từ sáu Thánh địa là vì cái gì chứ? Trong lòng bọn họ có mưu cầu, sau đó mới bị đầu độc, không ngừng phóng ra dục niệm, rồi từ từ đắm chìm vào trong đó sao?
Yến Triệu Ca suy nghĩ rất nhiều trong đầu, sau khi thu lại suy nghĩ, nhìn về phía Phương Chuẩn.
Mặc dù sự tình quan trọng, nhưng Phương Chuẩn vẫn kiên nhẫn chờ Yến Triệu Ca tiêu hóa xong những tin tức này, thấy Yến Triệu Ca phục hồi lại tinh thần, liền nói tiếp:
- Mặc dù Thiên Lôi Điện chưa nói, nhưng đường dây tin tức của chúng ta ở Lôi Vực cho biết, người bắt được gian tế của Tuyệt Uyên ẩn núp trong nội bộ tông môn, chính là Lâm Thiên Phong.
- Bằng chuyện này, ưu thế của hắn trong việc cạnh tranh điện chủ kế tiếp của Thiên Lôi Điện sẽ lớn hơn.
Yến Triệu Ca híp mắt.
Lâm Thiên Phong, chính là cha của Lôi Minh công tử - Lâm Chu.
Yến Triệu Ca nhìn về phía Phương Chuẩn nói:
- Thiên Lôi Điện lấy được nhiều tin tức tình báo có lợi, trong đó bao gồm thân phận gian tế của tổ chức Tuyệt Uyên trong năm Thánh địa?
- Không sai.
Phương Chuẩn gật đầu một cái, giọng nói chậm lại:
- Hơn nữa, lần Thông Thiên Hội Minh này, tại Thanh Già Hồ, Tuyệt Uyên lại muốn làm loạn một lần nữa.
/205
|