Editor: Nhang – Beta: Hann
Tối đó, Nam Chi qua chỗ Chu Tự Bắc, thấy anh đang ngồi trên sofa nhíu mày, dĩ nhiên là bộ dạng giận dỗi rồi.
“Giận rồi à?” Nam Chi đi qua ôm lấy cổ anh hỏi.
Chu Tự Bắc mím môi đáp: “Anh không phải người nhỏ nhen như vậy. Nhưng lúc em đuổi anh đi thì anh bị tổn thương thật rồi.”
Nam Chi hôn lên mặt anh một cái: “Thế này được chưa?”
“Giảm được 30%” Sắc mặt Chu Tự Bắc không đổi mà nói.
Nam Chi đi vào ngồi xuống bên cạnh anh, ôm lấy mặt anh rồi hôn thêm một cái lên môi: “Bây giờ thì sao?”
Chu Tự Bắc nhỏ giọng trả lời: “Giảm được 70%”
Nam Chi nhướng mày: “Như vậy còn chưa đủ á?”
Đột nhiên, Chu Tự Bắc đè Nam Chi lên sofa, ánh mắt tối sầm: “Phần còn lại anh tự bổ sung.”
“A…”
Lúc Chu Tự Bắc ngừng lại thở hổn hển, anh cọ cọ chóp mũi Nam Chi hỏi: “Mấy ngày nữa em phải đi rồi à?”
Nam Chi ôm cổ anh, nhẹ giọng trả lời: “Ừ, anh cũng nói bộ này khởi động rồi mà nên sẽ bắt đầu quay sớm thôi. Ngày mai em phải quay về nhà chuẩn bị quần áo, đêm nay là đêm cuối em ở đây rồi.”
Nói xong câu này, cô cũng không khỏi nhìn chằm chằm Chu Tự Bắc, dù gì bọn họ cũng sắp phải xa nhau ba tháng. Đối với tình yêu thì đây là một đoạn thời gian rất dài.
Chu Tự Bắc thở dài, lên tiếng hỏi: “Anh có thể đi thăm ban không?”
Nam Chi hơi giật mình: “Chỉ là…”
“Yên tâm, sẽ không bị người khác phát hiện đâu.” Chu Tự Bắc cắn đôi môi đỏ mọng của cô: “Anh cũng xem như là nhà đầu tư của bộ phim này mà, còn là người đầu tư lớn nhất nữa. Huống hồ, Túc Hàng là bạn diễn của em nhỉ, anh ta cũng là người của công ty chúng ta, đến lúc đó anh ta cũng có thể tới yểm trợ mà.”
“Cho nên là Túc Hàng đã biết bọn mình yêu nhau rồi?” Nam Chi ngạc nhiên mở to hai mắt.
Chu Tự bắc chột dạ rũ mắt: “Rõ ràng như vậy, không có lý do không phát hiện được.”
Nam Chi thở dài một hơi, có hơi lo lắng hỏi: “Sẽ gặp bất trắc đấy.”
“Sẽ không.” Chu Tự Bắc lắc đầu: “Ở phương diện này Túc Hàng rất có kinh nghiệm, Lâm Dữu đã từng hai lần hợp tác với cậu ấy, em nhớ không. Lúc ấy Lâm Dữu và Trì Uyên quen nhau, anh ta cũng giúp đỡ che giấu đấy.”
Nam Chi cũng biết Lâm Dữu đã từng hợp tác với Túc Hàng nhưng mà không ngờ tới Túc Hàng lại là một nhân vật quan trọng như vậy.
Nhưng mà cô vẫn tò mò hỏi: “Túc Hàng tự nguyện à anh?”
“Cái này có quan trọng không?” Chu Tự Bắc khó hiểu: “Đây là giúp người khác thành công mà.”
“…” Ờ, anh nói đúng.
…
Hôm sau “Đốt cháy hoa hồng” cũng công bố Nam Chi và Túc Hàng. Bộ phim này được chuyển thể từ tiểu thuyết, đại khác là gia đình hào môn Quý gia lục đục với nhau, Nam Chi đóng vai Quý Sơ Mân là đại tiểu thư của Quý gia.
Quý Sơ Mân đang du học thì nhận được tin ông nội bệnh tình nguy kịch. Sau khi trở về lại tìm đủ loại chứng cứ chứng minh được bệnh tình của ông nội là do có người đứng sau thao túng. Thậm chí chuyện lúc trước cha mẹ bị tai nạn bỏ lại mình cũng giống vậy. Hình như bác trai bác gái cũng đang giấu giếm điều gì đó, cho nên Quý Sơ Mân mới đi lên con đường đi tìm chân tướng.
Mà ở một phương diện khác, Quý Sơ Mân lạnh lùng kiêu ngạo lại gặp gỡ với bác sĩ Thẩm Liệt trầm mặc ít nói. Trong một lần va vào nhau, hai người cùng rơi vào biển ái tình.
Lúc bộ tiểu thuyết này còn trên trang web, rất nhiều người đọc bị cuốn hút bởi CP đại tiểu thư trong ngoài không đồng nhất và bác sĩ mạnh miệng mà mềm lòng. Cho nên lúc bộ phim này muốn chuyển thể thành phim, thì rất nhiều fan nguyên tác phản đối, họ cảm thấy không ai có thể diễn tốt được hai nhân vật này đâu.
Một khi “Đốt cháy hoa hồng” chuyển thể sẽ lên hot search ngay. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, vậy mà Nam Chi lại nhận được bộ phim này, đã vậy bạn diễn còn là Túc Hàng nữa chớ.
[Móa nớ! Đốt cháy hoa hồng vậy mà quay phim truyền hình, tôi là người đầu tiên biết á hả???]
[Đại tiểu thư của tôi không ai diễn được đâu hu hu hu.]
[Nhưng tôi cảm thấy cái đội hình này rất được mà, Nam Chi với Túc Hàng đều có kỹ thuật diễn cả, ngoại hình cũng phù hợp mà. So với mấy minh tinh lưu lượng không có kỹ thuật diễn thì cái đôi này làm người ta yên tâm hơn.]
[Nhìn đạo diễn với biên kịch xem, cái sắp xếp này đỉnh của chóp luôn.]
[Cái này đối với tui rất có thể nha /OK/]
[Tôi chỉ để ý là bây giờ Túc Hàng đang độc thân nhỉ, có khả năng bị tung tin yêu đương không ta ha ha ha.]
[Xin chị @Nam Chi, Túc Hàng là nóc nhà của em, em không muốn sập phòng lần nữa đâu!]
[Thân là fan của Túc Hàng, trong lòng tui có hơi phức tạp, hẳn là Nam Chi sẽ không linh như vậy đâu nhỉ…]
[Lầu trên ơi, tui cũng từng nghĩ như vậy đó, cho đến khi Hứa Gia Vũ và Giang Phong Ngạn…]
[Tôi khóc đây, hai cái nóc nhà của tui hợp tác với nhau, cẩu sinh viên mãn!*]
*
Hình minh hoạ cho câu “Cẩu sinh viên mãn!”
[Nam Chi năm nay xứng đáng là chiến sĩ thi đua nha, nước mắt hạnh phúc chảy xuống rồi nè.]
Lúc Túc Hàng tham gia sự kiện, quả nhiên cũng bị hỏi tới vấn đề trên.
Bây giờ anh ấy làm gì quan tâm tới bản thân mình có yêu đương hay không chứ, chuyện tổng giám đốc yêu đương đã đủ để anh ấy chịu đựng rồi.
Tuy trong lòng lặng lẽ mắng thầm nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười nhạt: “Trước mắt không có tính toán đó, chỉ muốn đóng phim thật tốt, mong mọi người sẽ chú ý tới “Đốt cháy hoa hồng”.”
…
Nam Chi không có thời gian phản ứng tới mấy cái bình luận ở trên mạng, tại vì bây giờ cô đang bị Chu Tự Bắc quấn lấy đây.
“Buổi tối ăn uống xong rồi đi cũng vậy mà, nếu không thì anh đưa em về chuẩn bị đồ đạc rồi xuất phát đi từ chỗ anh luôn.” Chu Tự Bắc nghĩ đủ mọi biện pháp muốn giữ Nam Chi lại.
Nam Chi mím môi cười: “Rất nhanh thôi chị Diêu sẽ tới đây đó.”
Chu Tự Bắc miết miết mi tâm, anh thở dài: “Xem ra là không còn cách nào rồi.”
“Thật ra ba tháng rất nhanh thôi.” Nam Chi an ủi: “Hơn nữa em cũng quay ở Định Hải mà, không xa lắm đâu.”
Đây cũng coi là an ủi duy nhất trong lòng Chu Tự Bắc, quay ở Định Hải thì cho dù có xa vẫn có thể lái xe tới. Nhưng nhất định đến lúc đó Nam Chi sẽ ở khách sạn chung với đoàn phim, kẻ đến người đi nên ra vào sẽ không tiện lắm.
“Quay xong bộ phim này em sẽ không nhận thêm phim ngay đâu đúng không?” Trong lòng Chu Tự Bắc bất an hỏi, nếu thật là như vậy thì cuộc sống này của anh khó khăn quá rồi.
Nam Chi cười lắc đầu: “Sao thế được, quay xong bộ này thì “Hồng Mai” sẽ bắt đầu công chiếu, sáu tháng tới đó em sẽ rảnh rỗi thôi.”
Vừa tuyên truyền vừa đóng phim, cơ thể của cô nhất định không chịu nổi, đã vậy cô còn những lịch trình khác nữa.
Chu Tự Bắc cũng an tâm phần nào, lúc này chuông cửa bên ngoài cũng vang lên.
Đoán được người ngoài cửa là Diêu San, vẻ mặt của Chu Tự Bắc liền uể oải.
“Giúp em mở cửa nhé, em dọn dẹp đồ tí.” Nam Chi nói.
Chu Tự Bắc lười biếng trả lời: “Không muốn đi.” Anh thậm chí còn nghĩ tới việc cứ để Diêu San ở ngoài đó đi.
“Đi đi mà, em đang bận đấy.” Nam Chi lại giục tiếng nữa.
Chu Tự Bắc thở dài, nhận mệnh lệnh mở cửa.
Diêu San đi thẳng vào, tới mắt mèo lại thấy sắc mặt âm trầm của Chu Tự Bắc thì trong lòng cũng đại khái đoán được lý do.
“Lúc Lẫm Thanh đi đóng phim ở nước ngoài, tách bạn gái tận 4 tháng cũng chưa giống Chu tổng như vầy đâu.” Diêu San trêu một câu: “Nam Chi quay ở Định Hải, hai người cũng không phải không thấy mặt nhau.”
“Một ngày tôi cũng không chịu được.” Ánh mắt Chu Tự Bắc nhìn Diêu San cứ như người cầm gậy đánh gãy uyên ương vậy.
Khóe miệng Diêu San hơi giật, sau đó nói: “Đàn ông dính người quá không tốt đâu, nghe nói Chu tổng chọn bộ này cho Nam Chi mà.”
Chu Tự Bắc: “…”
Có hơi đau tim.
Nam Chi thu dọn một vài đồ vật bỏ vào vali nhỏ, không nhiều đồ lắm. Đa phần đều là đồ vật thường dùng cho nên phải mang đi.
Cô đem hành lý giao cho Diêu San, sau đó nói: “Em nói với anh ấy vài câu tạm biệt đã.”
Diêu San nhận vali, thức thời mà đi ra ngoài, để lại không gian cho hai người.
Chu Tự Bắc ôm Nam Chi vào lòng, luyến tiếc không muốn buông: “Lần này đóng phim không cho phép bị thương.”
Nam Chi nhẹ giọng trả lời: “Được, em chờ anh tới thăm ban.”
…
Sang hôm sau, Nam Chi đi tới hiện trường khai máy. Đây là bộ phim trọng điểm của Húc Tinh năm nay nên nhân viên nòng cốt cũng rất đông.
Hiện trường khai máy được tung lên Weibo khiến mọi người nóng lòng mong mỏi lần nữa.
[Tài nguyên này của Nam Chi tôi thật sự mê…]
[Tuy là như thế nhưng có cảm giác bộ phim này sẽ cực bạo luôn.]
[Nam Chi với Túc Hàng đứng chung một chỗ cũng xứng phết, nếu như hiện tại Túc Hàng không tính yêu đương, vậy tôi gặm CP của bộ phim này chắc không sao đâu nhỉ?]
[Tôi nghe nói bộ phim mới đã được quay và quyết định xong ngôi sao rồi. Ôi chao, hình như Nam Chi là nữ chính bộ phim ấy đấy.]
[Nhìn thấy hào quang của Nam Chi trong đám người, cô ấy quá thích hợp với nhân vật Quý Sơ Mân rồi.]
[Fan nguyên tác chạy tới nói một câu rất thích hợp nha, sau khi tuyên bố đã chờ mong nhìn Nam Chi được biên tập lại, hoàn toàn là truyền nhân của Quý Sơ Mân!]
[Tôi bắt đầu hóng bộ này rồi á!!]
[Chi Chi xông lên đê!]
Ý định ban đầu lúc nhận bộ phim này là do nhìn trúng nhân vật này, cô chưa từng thử diễn qua một đại tiểu thư nhà giàu thời hiện đại đâu, huống chi nhân vật như vậy cũng rất có hứng thú nha.
Tạo hình lần này của cô sẽ là điểm nhấn của bộ phim, nghe nói stylist đã vì cô chuẩn bị hơn trăm bộ quần áo, đã vậy số đó vẫn chưa phải toàn bộ.
Cảnh diễn đầu tiên của Nam Chi là diễn chung với Túc Hàng, hai người đều là diễn viên có kinh nghiệm nên chỉ cần một lần là qua.
Sau khi diễn xong, Túc Hàng tới tìm Nam Chi. Nam Chi cứ nghĩ anh ấy muốn tới nói chuyện kịch bản, kết quả Túc Hàng mở miệng là hỏi: “Chừng nào Chu tổng tới thăm ban thế?”
Nam Chi nhìn những người xung quanh, lại nhìn thoáng qua Trang Khả Khả, cũng thấy hơi khó hiểu với vấn đề này của Túc Hàng.
Nhưng thấy vẻ mặt thành khẩn của anh ấy, Nam Chi lập tức trả lời: “Cái này tôi cũng không biết, anh ấy không có nói qua.”
Vẻ mặt Túc Hàng đau khổ: “Nếu Chu tổng nói muốn tới thăm ban, làm ơn nói cho tôi trước nhé để tôi chuẩn bị.”
Nam Chi ngơ ngẩn gật đầu.
Chờ Túc Hàng đi rồi, Trang Khả mới đi tới bên cạnh Nam Chi giải thích nghi hoặc: “Nghe nói Túc Hàng ở “Không giấu được yêu thích” cũng là lúc hợp tác với Lâm Dữu ấy, bị anh Trì qua thăm ban. Em đoán chắc sinh ra bóng ma tâm lý đấy.”
Nghe giọng nói vui sướng khi thấy người khác gặp họa của Trang Khả Khả, Nam Chi càng mơ hồ hơn: “Thăm ban thì có sao đâu?”
“Chị với Túc Hàng nếu đang diễn cảnh thân mật mà Chu tổng tới thăm ban, chị nói sao giờ?” Trang Khả Khả hỏi.
Nam Chi trầm mặc một hồi mới đáp: “Chắc là uống phải một lu giấm đấy…”
Trang Khả Khả nào có ngại xem náo nhiệt: “Em rất mong chờ cảnh Chu tổng tới thăm ban nha.”
Nam Chi: “…”
Đây là lời mà con người có thể nói ra à?
Buổi tối, Nam Chi nhận được điện thoại của Chu Tự Bắc, cô đang định dựa vào lịch trình còn một ngày không có cảnh diễn chung với Túc Hàng để Chu Tự Bắc tới thăm ban.
Kết quả, Chu Tự Bắc mở miệng hỏi luôn: “Nếu mỗi tuần anh đều tới thăm ban một lần thì có thường xuyên quá không em?”
Tối đó, Nam Chi qua chỗ Chu Tự Bắc, thấy anh đang ngồi trên sofa nhíu mày, dĩ nhiên là bộ dạng giận dỗi rồi.
“Giận rồi à?” Nam Chi đi qua ôm lấy cổ anh hỏi.
Chu Tự Bắc mím môi đáp: “Anh không phải người nhỏ nhen như vậy. Nhưng lúc em đuổi anh đi thì anh bị tổn thương thật rồi.”
Nam Chi hôn lên mặt anh một cái: “Thế này được chưa?”
“Giảm được 30%” Sắc mặt Chu Tự Bắc không đổi mà nói.
Nam Chi đi vào ngồi xuống bên cạnh anh, ôm lấy mặt anh rồi hôn thêm một cái lên môi: “Bây giờ thì sao?”
Chu Tự Bắc nhỏ giọng trả lời: “Giảm được 70%”
Nam Chi nhướng mày: “Như vậy còn chưa đủ á?”
Đột nhiên, Chu Tự Bắc đè Nam Chi lên sofa, ánh mắt tối sầm: “Phần còn lại anh tự bổ sung.”
“A…”
Lúc Chu Tự Bắc ngừng lại thở hổn hển, anh cọ cọ chóp mũi Nam Chi hỏi: “Mấy ngày nữa em phải đi rồi à?”
Nam Chi ôm cổ anh, nhẹ giọng trả lời: “Ừ, anh cũng nói bộ này khởi động rồi mà nên sẽ bắt đầu quay sớm thôi. Ngày mai em phải quay về nhà chuẩn bị quần áo, đêm nay là đêm cuối em ở đây rồi.”
Nói xong câu này, cô cũng không khỏi nhìn chằm chằm Chu Tự Bắc, dù gì bọn họ cũng sắp phải xa nhau ba tháng. Đối với tình yêu thì đây là một đoạn thời gian rất dài.
Chu Tự Bắc thở dài, lên tiếng hỏi: “Anh có thể đi thăm ban không?”
Nam Chi hơi giật mình: “Chỉ là…”
“Yên tâm, sẽ không bị người khác phát hiện đâu.” Chu Tự Bắc cắn đôi môi đỏ mọng của cô: “Anh cũng xem như là nhà đầu tư của bộ phim này mà, còn là người đầu tư lớn nhất nữa. Huống hồ, Túc Hàng là bạn diễn của em nhỉ, anh ta cũng là người của công ty chúng ta, đến lúc đó anh ta cũng có thể tới yểm trợ mà.”
“Cho nên là Túc Hàng đã biết bọn mình yêu nhau rồi?” Nam Chi ngạc nhiên mở to hai mắt.
Chu Tự bắc chột dạ rũ mắt: “Rõ ràng như vậy, không có lý do không phát hiện được.”
Nam Chi thở dài một hơi, có hơi lo lắng hỏi: “Sẽ gặp bất trắc đấy.”
“Sẽ không.” Chu Tự Bắc lắc đầu: “Ở phương diện này Túc Hàng rất có kinh nghiệm, Lâm Dữu đã từng hai lần hợp tác với cậu ấy, em nhớ không. Lúc ấy Lâm Dữu và Trì Uyên quen nhau, anh ta cũng giúp đỡ che giấu đấy.”
Nam Chi cũng biết Lâm Dữu đã từng hợp tác với Túc Hàng nhưng mà không ngờ tới Túc Hàng lại là một nhân vật quan trọng như vậy.
Nhưng mà cô vẫn tò mò hỏi: “Túc Hàng tự nguyện à anh?”
“Cái này có quan trọng không?” Chu Tự Bắc khó hiểu: “Đây là giúp người khác thành công mà.”
“…” Ờ, anh nói đúng.
…
Hôm sau “Đốt cháy hoa hồng” cũng công bố Nam Chi và Túc Hàng. Bộ phim này được chuyển thể từ tiểu thuyết, đại khác là gia đình hào môn Quý gia lục đục với nhau, Nam Chi đóng vai Quý Sơ Mân là đại tiểu thư của Quý gia.
Quý Sơ Mân đang du học thì nhận được tin ông nội bệnh tình nguy kịch. Sau khi trở về lại tìm đủ loại chứng cứ chứng minh được bệnh tình của ông nội là do có người đứng sau thao túng. Thậm chí chuyện lúc trước cha mẹ bị tai nạn bỏ lại mình cũng giống vậy. Hình như bác trai bác gái cũng đang giấu giếm điều gì đó, cho nên Quý Sơ Mân mới đi lên con đường đi tìm chân tướng.
Mà ở một phương diện khác, Quý Sơ Mân lạnh lùng kiêu ngạo lại gặp gỡ với bác sĩ Thẩm Liệt trầm mặc ít nói. Trong một lần va vào nhau, hai người cùng rơi vào biển ái tình.
Lúc bộ tiểu thuyết này còn trên trang web, rất nhiều người đọc bị cuốn hút bởi CP đại tiểu thư trong ngoài không đồng nhất và bác sĩ mạnh miệng mà mềm lòng. Cho nên lúc bộ phim này muốn chuyển thể thành phim, thì rất nhiều fan nguyên tác phản đối, họ cảm thấy không ai có thể diễn tốt được hai nhân vật này đâu.
Một khi “Đốt cháy hoa hồng” chuyển thể sẽ lên hot search ngay. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, vậy mà Nam Chi lại nhận được bộ phim này, đã vậy bạn diễn còn là Túc Hàng nữa chớ.
[Móa nớ! Đốt cháy hoa hồng vậy mà quay phim truyền hình, tôi là người đầu tiên biết á hả???]
[Đại tiểu thư của tôi không ai diễn được đâu hu hu hu.]
[Nhưng tôi cảm thấy cái đội hình này rất được mà, Nam Chi với Túc Hàng đều có kỹ thuật diễn cả, ngoại hình cũng phù hợp mà. So với mấy minh tinh lưu lượng không có kỹ thuật diễn thì cái đôi này làm người ta yên tâm hơn.]
[Nhìn đạo diễn với biên kịch xem, cái sắp xếp này đỉnh của chóp luôn.]
[Cái này đối với tui rất có thể nha /OK/]
[Tôi chỉ để ý là bây giờ Túc Hàng đang độc thân nhỉ, có khả năng bị tung tin yêu đương không ta ha ha ha.]
[Xin chị @Nam Chi, Túc Hàng là nóc nhà của em, em không muốn sập phòng lần nữa đâu!]
[Thân là fan của Túc Hàng, trong lòng tui có hơi phức tạp, hẳn là Nam Chi sẽ không linh như vậy đâu nhỉ…]
[Lầu trên ơi, tui cũng từng nghĩ như vậy đó, cho đến khi Hứa Gia Vũ và Giang Phong Ngạn…]
[Tôi khóc đây, hai cái nóc nhà của tui hợp tác với nhau, cẩu sinh viên mãn!*]
*
Hình minh hoạ cho câu “Cẩu sinh viên mãn!”
[Nam Chi năm nay xứng đáng là chiến sĩ thi đua nha, nước mắt hạnh phúc chảy xuống rồi nè.]
Lúc Túc Hàng tham gia sự kiện, quả nhiên cũng bị hỏi tới vấn đề trên.
Bây giờ anh ấy làm gì quan tâm tới bản thân mình có yêu đương hay không chứ, chuyện tổng giám đốc yêu đương đã đủ để anh ấy chịu đựng rồi.
Tuy trong lòng lặng lẽ mắng thầm nhưng trên mặt vẫn nở một nụ cười nhạt: “Trước mắt không có tính toán đó, chỉ muốn đóng phim thật tốt, mong mọi người sẽ chú ý tới “Đốt cháy hoa hồng”.”
…
Nam Chi không có thời gian phản ứng tới mấy cái bình luận ở trên mạng, tại vì bây giờ cô đang bị Chu Tự Bắc quấn lấy đây.
“Buổi tối ăn uống xong rồi đi cũng vậy mà, nếu không thì anh đưa em về chuẩn bị đồ đạc rồi xuất phát đi từ chỗ anh luôn.” Chu Tự Bắc nghĩ đủ mọi biện pháp muốn giữ Nam Chi lại.
Nam Chi mím môi cười: “Rất nhanh thôi chị Diêu sẽ tới đây đó.”
Chu Tự Bắc miết miết mi tâm, anh thở dài: “Xem ra là không còn cách nào rồi.”
“Thật ra ba tháng rất nhanh thôi.” Nam Chi an ủi: “Hơn nữa em cũng quay ở Định Hải mà, không xa lắm đâu.”
Đây cũng coi là an ủi duy nhất trong lòng Chu Tự Bắc, quay ở Định Hải thì cho dù có xa vẫn có thể lái xe tới. Nhưng nhất định đến lúc đó Nam Chi sẽ ở khách sạn chung với đoàn phim, kẻ đến người đi nên ra vào sẽ không tiện lắm.
“Quay xong bộ phim này em sẽ không nhận thêm phim ngay đâu đúng không?” Trong lòng Chu Tự Bắc bất an hỏi, nếu thật là như vậy thì cuộc sống này của anh khó khăn quá rồi.
Nam Chi cười lắc đầu: “Sao thế được, quay xong bộ này thì “Hồng Mai” sẽ bắt đầu công chiếu, sáu tháng tới đó em sẽ rảnh rỗi thôi.”
Vừa tuyên truyền vừa đóng phim, cơ thể của cô nhất định không chịu nổi, đã vậy cô còn những lịch trình khác nữa.
Chu Tự Bắc cũng an tâm phần nào, lúc này chuông cửa bên ngoài cũng vang lên.
Đoán được người ngoài cửa là Diêu San, vẻ mặt của Chu Tự Bắc liền uể oải.
“Giúp em mở cửa nhé, em dọn dẹp đồ tí.” Nam Chi nói.
Chu Tự Bắc lười biếng trả lời: “Không muốn đi.” Anh thậm chí còn nghĩ tới việc cứ để Diêu San ở ngoài đó đi.
“Đi đi mà, em đang bận đấy.” Nam Chi lại giục tiếng nữa.
Chu Tự Bắc thở dài, nhận mệnh lệnh mở cửa.
Diêu San đi thẳng vào, tới mắt mèo lại thấy sắc mặt âm trầm của Chu Tự Bắc thì trong lòng cũng đại khái đoán được lý do.
“Lúc Lẫm Thanh đi đóng phim ở nước ngoài, tách bạn gái tận 4 tháng cũng chưa giống Chu tổng như vầy đâu.” Diêu San trêu một câu: “Nam Chi quay ở Định Hải, hai người cũng không phải không thấy mặt nhau.”
“Một ngày tôi cũng không chịu được.” Ánh mắt Chu Tự Bắc nhìn Diêu San cứ như người cầm gậy đánh gãy uyên ương vậy.
Khóe miệng Diêu San hơi giật, sau đó nói: “Đàn ông dính người quá không tốt đâu, nghe nói Chu tổng chọn bộ này cho Nam Chi mà.”
Chu Tự Bắc: “…”
Có hơi đau tim.
Nam Chi thu dọn một vài đồ vật bỏ vào vali nhỏ, không nhiều đồ lắm. Đa phần đều là đồ vật thường dùng cho nên phải mang đi.
Cô đem hành lý giao cho Diêu San, sau đó nói: “Em nói với anh ấy vài câu tạm biệt đã.”
Diêu San nhận vali, thức thời mà đi ra ngoài, để lại không gian cho hai người.
Chu Tự Bắc ôm Nam Chi vào lòng, luyến tiếc không muốn buông: “Lần này đóng phim không cho phép bị thương.”
Nam Chi nhẹ giọng trả lời: “Được, em chờ anh tới thăm ban.”
…
Sang hôm sau, Nam Chi đi tới hiện trường khai máy. Đây là bộ phim trọng điểm của Húc Tinh năm nay nên nhân viên nòng cốt cũng rất đông.
Hiện trường khai máy được tung lên Weibo khiến mọi người nóng lòng mong mỏi lần nữa.
[Tài nguyên này của Nam Chi tôi thật sự mê…]
[Tuy là như thế nhưng có cảm giác bộ phim này sẽ cực bạo luôn.]
[Nam Chi với Túc Hàng đứng chung một chỗ cũng xứng phết, nếu như hiện tại Túc Hàng không tính yêu đương, vậy tôi gặm CP của bộ phim này chắc không sao đâu nhỉ?]
[Tôi nghe nói bộ phim mới đã được quay và quyết định xong ngôi sao rồi. Ôi chao, hình như Nam Chi là nữ chính bộ phim ấy đấy.]
[Nhìn thấy hào quang của Nam Chi trong đám người, cô ấy quá thích hợp với nhân vật Quý Sơ Mân rồi.]
[Fan nguyên tác chạy tới nói một câu rất thích hợp nha, sau khi tuyên bố đã chờ mong nhìn Nam Chi được biên tập lại, hoàn toàn là truyền nhân của Quý Sơ Mân!]
[Tôi bắt đầu hóng bộ này rồi á!!]
[Chi Chi xông lên đê!]
Ý định ban đầu lúc nhận bộ phim này là do nhìn trúng nhân vật này, cô chưa từng thử diễn qua một đại tiểu thư nhà giàu thời hiện đại đâu, huống chi nhân vật như vậy cũng rất có hứng thú nha.
Tạo hình lần này của cô sẽ là điểm nhấn của bộ phim, nghe nói stylist đã vì cô chuẩn bị hơn trăm bộ quần áo, đã vậy số đó vẫn chưa phải toàn bộ.
Cảnh diễn đầu tiên của Nam Chi là diễn chung với Túc Hàng, hai người đều là diễn viên có kinh nghiệm nên chỉ cần một lần là qua.
Sau khi diễn xong, Túc Hàng tới tìm Nam Chi. Nam Chi cứ nghĩ anh ấy muốn tới nói chuyện kịch bản, kết quả Túc Hàng mở miệng là hỏi: “Chừng nào Chu tổng tới thăm ban thế?”
Nam Chi nhìn những người xung quanh, lại nhìn thoáng qua Trang Khả Khả, cũng thấy hơi khó hiểu với vấn đề này của Túc Hàng.
Nhưng thấy vẻ mặt thành khẩn của anh ấy, Nam Chi lập tức trả lời: “Cái này tôi cũng không biết, anh ấy không có nói qua.”
Vẻ mặt Túc Hàng đau khổ: “Nếu Chu tổng nói muốn tới thăm ban, làm ơn nói cho tôi trước nhé để tôi chuẩn bị.”
Nam Chi ngơ ngẩn gật đầu.
Chờ Túc Hàng đi rồi, Trang Khả mới đi tới bên cạnh Nam Chi giải thích nghi hoặc: “Nghe nói Túc Hàng ở “Không giấu được yêu thích” cũng là lúc hợp tác với Lâm Dữu ấy, bị anh Trì qua thăm ban. Em đoán chắc sinh ra bóng ma tâm lý đấy.”
Nghe giọng nói vui sướng khi thấy người khác gặp họa của Trang Khả Khả, Nam Chi càng mơ hồ hơn: “Thăm ban thì có sao đâu?”
“Chị với Túc Hàng nếu đang diễn cảnh thân mật mà Chu tổng tới thăm ban, chị nói sao giờ?” Trang Khả Khả hỏi.
Nam Chi trầm mặc một hồi mới đáp: “Chắc là uống phải một lu giấm đấy…”
Trang Khả Khả nào có ngại xem náo nhiệt: “Em rất mong chờ cảnh Chu tổng tới thăm ban nha.”
Nam Chi: “…”
Đây là lời mà con người có thể nói ra à?
Buổi tối, Nam Chi nhận được điện thoại của Chu Tự Bắc, cô đang định dựa vào lịch trình còn một ngày không có cảnh diễn chung với Túc Hàng để Chu Tự Bắc tới thăm ban.
Kết quả, Chu Tự Bắc mở miệng hỏi luôn: “Nếu mỗi tuần anh đều tới thăm ban một lần thì có thường xuyên quá không em?”
/54
|