Ba thế gia lớn cũng nhận được tin tức, bọn họ lập tức mang hai mươi giới giả này và tám giới giả xuất hiện ở Cơ Nguyên thành đó liên hệ với nhau. Ngay lập tức, dưới một loạt mệnh lệnh, vô số lực lượng tập trung về phía hành tinh Nguyệt Mang.
Cùng lúc này, trong buổi đấu giá của chợ đen tự phục vụ, ba mươi thỏi Lưu Kim nguyên chất bị khoáng thương lớn nhất là Thạch gia dùng giá trên trời mua được. Đây là Lưu Kim nguyên chất có độ nguyên chất cao nhất, phẩm chất tốt nhất mà chợ đen tự phục vụ đấu giá từ khi có lịch sử tới nay. Ba mươi thỏi Lưu kim nguyên chất này không biết là dùng loại phương pháp nào mà tinh luyện ra, độ nguyên chất cao tới mức kinh người. Vụ đấu giá này gần như không làm mọi người chú ý, nhưng kẻ ra tay không ai lại không phải là đại thế gia.
Thật ra thứ mấy thế gia này quan tâm không hề là ba mươi thỏi Lưu Kim này, điều bọn họ thấy hứng thú nhất vẫn là loại phương pháp tinh luyện Lưu Kim này, nhưng biết làm sao, muốn tìm được chủ món hàng trong chợ đen tự phục vụ vô nghi là một việc có độ khó siêu cao.
Ở ngoài thành Khuê La, một đội ngũ chiến đấu một ngàn người tiêu chuẩn đang tiến tới với tốc độ cao ở chốn hoang dã, mấy người này đều mang mặt nạ màu bạc. May mà trong số người ra vào Khuê La thành, kẻ đeo mặt nạ rất nhiều, ngược lại chẳng là gì, chỉ là sát khí mà đội ngũ này lộ ra làm người ta liếc nhìn.
Nhưng, người có thể lăn lộn ở Khuê La thành, lại há là kẻ thiện lương?
Bên ngoài khách sạn Diệp Trùng ở đã là biển người, nếu như từ trên không nhìn xuống thì sẽ phát hiện vẫn có rất nhiều người đang dùng tốc độ cao tập trung về bên này.
Đầu óc Greta lúc này đã bình tĩnh lại, thấy cục thế trước mắt, cũng hiểu hôm nay xác định là mắc kẹt ở chỗ này, không khỏi căm hận nói: "Được, các ngươi ngon lắm, hừ hừ, núi không chuyển nước chuyển!" Trong giọng nói tràn đầy oán độc, mà mấy hộ vệ bên cạnh hắn đó ai nấy đều lộ ra dáng vẻ như trút được gánh nặng.
Thính lực Diệp Trùng cực kỳ linh mẫn, lập tức nghe thấy câu nói này của Greta, trong mắt lóe lên quang mang, hắn không có thói quen để cho sau này có thể là uy hiếp thoải mái trở về như vậy.
- Bắt bọn chúng về. Diệp Trùng chỉ đám người Greta.
Đám người vây xem chỉ thấy một gã đeo mặt nạ trong đại sảnh khách sạn trong số đó chỉ Greta, lập tức từ trong khách sạn vọt ra bảy, tám bóng người.
- Giới giả! Trong đám người vây xem lập tức có người kêu lên kinh ngạc. Ồ, nhiệt tình của người đứng xem lập tức bị châm ngòi, mọi người ai nấy đều mở to mắt, chỉ sợ bỏ qua một màn đặc sắc.
Bảy cái tàn ảnh đọng lại trên không, giống như thực chất. Mà trong đám người Greta này lập tức vang lên vài tiếng bốp bốp đấm đá, tốc độ của bảy người cực nhanh, người có nhãn lực yếu chỉ có thể nhìn thấy vài bóng xám.
Đám người lập tức sôi sục lên, giới giả, đây nhất định là giới giả trong truyền thuyết. Đối với Greta, ngược lại không mấy ai để ý, tên hoa hoa công tử này ở Khuê La thành tác ác đa đoan, bình thường chỉ là có cha hắn che chở, mọi người mới không thể không nhịn tức, ngậm lời. Nhưng hôm nay, hắn lại đâm đầu vào tay đám người càng cường hãn hơn, rất nhiều người thầm kêu tốt ở trong lòng.
Không dùng tới nửa phút, chỗ đám người Greta đứng vừa rồi đã không còn một ai. Mà mọi người, ngay cả Greta trong đó, toàn bộ bị xách về, Greta xui xẻo nhất, toàn thân đều bị đánh bầm tím. Tang tộc mang lửa giận có từ việc nghe những tao ngộ của Bạch Văn tộc phát tiết toàn bộ trên người hắn, tự nhiên tránh không được sự chiếu cố đặc biệt.
Mấy tên bình thường khoa trương vô bì này giờ đây tên nào cùng cuộn lại trên mặt đất, kêu rên không thôi. Quả lão đại lặng lẽ tiến tới bên tai Diệp Trùng: "Lão đại, Kim Quy tộc giàu có vô bì, chi bằng, chúng ta…" Nói rồi, ngón cái và ngón giữa tay phải hắn làm một cái tư thế xoa tay.
Trước mắt Diệp Trùng sáng lên, gật đầu, nói: "Ừm, việc này giao cho ngươi."
Quả lão đại ra dấu đã hiểu, đi tới trước mặt đám người này, chân trái đá đá, chân phải đá đá, giống như dưới chân là một đám heo vậy.
- Này, là ngươi đó. Quả lão đại chỉ một hộ vệ nằm trên đất, hộ vệ đó cho rằng mình sẽ bị hành hạ, sắc mặt sợ hãi tới mức trắng bệch. "Đứng dậy, đứng dậy." Trong giọng nói của Quả lão đại đầy mất kiên nhẫn: "Bây giờ thả ngươi trở về, nói với tộc trưởng của ngươi, công tử của các ngươi làm đại nhân nhà ta khó chịu, chậc chậc, không chỉ như vậy, còn muốn bất lợi với đại nhân nhà ta, cho nên là, người thì bị đại nhân nhà ta giữ lại. Nhưng đại nhân nhà ta nghĩ tới tình cảm của hai bên, lại không muốn ra tay độc ác, chỉ cần các người trả đủ tiền chuộc, người à, chúng ta sẽ thả ra hoàn hảo không tổn thương, nghe rõ rồi chưa?"
Thấy tính mạng của mình đã có bảo đảm, người hộ vệ này mừng rỡ trong lòng, lia lịa gật đầu: "Nghe rõ rồi, nghe rõ rồi."
- Ừ. Quả lão đại dường như hơi vừa ý: "Mỗi hộ vệ năm triệu điểm, ngươi chúng ta coi như tặng không, coi như biểu đạt thành ý. Nơi này có mười hộ vệ, cũng tức là sáu mươi triệu điểm thì đủ rồi. Công tử nhà ngươi thân phận tôn quý, ừm, vậy thì hai mươi triệu điểm đi." Ngữ khí Quả lão đại bỗng nhiên thay đổi, trở nên có chút lạnh lùng uy nghiêm: "Tổng cộng tám mươi triệu điểm, cho ngươi hai tiếng, hắc hắc, quá giờ miễn bàn. Nghe rõ chưa?"
Hộ vệ đó nuốt nước bọt ừng ực, liều mạng gật đầu: "Hiểu, hiểu rõ..."
- Hiểu rõ còn không mau lăn đi? Nhớ kỹ a, hai tiếng đó! Quả lão đại liếc hắn một cái.
- Vâng, vâng. Hộ vệ này gật đầu khôm lưng, xoay người ù té chạy, giống như phía sau có thứ gì đó đuổi theo hắn vậy.
Tang Thiết sáp tới trước mặt Quả lão đại, xoay vòng quanh Quả lão đại, vẻ mặt có vẻ hiếm lạ, miệng còn không ngừng phát ra tiếng chậc chậc. Quả lão đại kỳ quái nhìn Tang Thiết, tay không khỏi sờ lên mặt nạ, lấy làm lạ hỏi: "A Thiết, sao thế? Trên mặt ta có gì à?"
Tang Thiết mang theo chút chế giễu nói: "Lão Quả à, nhìn không ra nha, ngươi cũng rất có thủ đoạn a, lúc trước từng làm gian thương à? Hắc, ra giá cũng thật là độc a, năm triệu một người, ngươi cũng thật là sư tử miệng to a."
Quả lão đại lập tức lộ ra chút khó xử, ngượng nghịu nói: "Ta đây là thấy trong đoàn thiếu tiền, lại nữa, đối với mấy người bọn họ mà nói, năm triệu bất quá là sợi lông của chín con trâu. Ngươi xem tên này." Tay hắn chỉ Greta kêu gào trên đất: "Tiền tiêu vặt một năm của hắn chỉ e chính là con số này."
Tang Thiết nhìn Greta, trong lòng không khỏi lại tức giận, đám người mình thực lực như vậy, muốn kiếm chút tiền cũng không dễ dàng, tiền tiêu vặt một năm của tên này lại có con số này, không kiềm được, chân phải lại "nhẹ nhàng" đạp một cái lên mông của Greta.
Sizzz, âm thanh hít một hơi khí lạnh, cả người Greta đau tới mức co lại, giống như một cái cung sau khi bẻ cong, cặp mắt đào hoa lúc này giống như mắt cá chết lồi ra ngoài. Mấy hộ vệ xung quanh đó ai nấy run bần bật, ánh mắt nhìn Tang Thiết đầy hoảng sợ.
Thấy hai người Tang Thiết và Quả lão đại đùa giỡn, Tang Lăng không kiềm được cười hì hì, cặp mắt băng lạnh giống như được gió xuân làm tan chảy, làm cho Tang Phàm ở một bên nhìn tới hai mắt phát ngốc.
Ngoài khách sạn vây đầy người, nhưng khoảng đất trống ở cửa đó lại không có ai dám xông lên. Uy danh của giới giả trong lòng người bình thường ăn sâu bén rễ, hơn nữa, mấy ngày trước không phải còn lưu truyền một giới giả tay không đánh hư vỏ ngoài quang giáp sao?
Thạch Hinh lạnh lùng đứng nhìn, một màn vừa rồi đó đều lọt hết vào mắt nàng, chỉ là nàng có lẽ nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới mấy người Diệp Trùng lại đưa ra yêu cầu đưa tiền chuộc. Thạch gia và Kim Quy tộc có quan hệ mật thiết, tuy vì Thạch gia thế lớn, chiếm vị trí chủ động, nhưng hai bên thật ra vẫn chỉ là một loại quan hệ hợp tác. Vô luận thế nào, một số việc ở đây vẫn phải làm. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hơi trầm tư một lúc, trong lòng lại định rõ chủ ý. Chỉ thấy Thạch Hinh một mình bước lên, hướng về phía cửa chính khách sạn hành lễ, cao giọng nói: "Thiên tinh giác Thạch gia Thạch Hinh bái kiến các vị tiền bối." Nàng làm chính là lễ của vãn bối.
Danh tiếng của Thạch gia vẫn khá lớn, tiếng nghị luận vừa lắng dịu trong đám người thoáng cái lại dâng cao.
- Con gái Thạch Thiên Thành sinh ra a! Một người trung niên trong đám người có chút hứng thú nhìn Thạch Hinh, trong ánh mắt có chút tán thưởng. Dù sao là một người con gái, ở trước mặt nhiều người thế này lại vẫn có thể điềm đạm như thường, thỏa đáng, đúng mực, phong phạm đại gia lộ ra rõ ràng.
- Thạch Hinh, nữ, hai mươi tuổi. Mười bảy tuổi ra ngoài rèn luyện, vì biểu hiện xuất sắc, được tộc trưởng, cũng chính là cha nàng, Thạch Thiên Thành chỉ định là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm. Kim Thạch liên minh, một loạt hành động trọng đại như đàm phái hai bên đều có thể thấy bóng dáng sôi nổi của nàng ta. Ngoài ra, ngày mười hai tháng ba năm ngoái, nàng ta bí mật đính hôn, đối tượng không biết. Một thanh niên tuấn tú có làn da trắng nõn bên cạnh người trung niên không hề suy nghĩ, mở miệng nói ra. Trên mặt người trung niên này đeo mặt nạ, xung quanh được hộ vệ vây kín nghiêm ngặt.
Người trung niên hơi cười, cũng không nói gì.
Quả lão đại dưới sự ra dấu của Diệp Trùng xuất hiện trước mặt mọi người, cao giọng nói: "Hân hạnh được gặp, hân hạnh được gặp, không biết Thạch tiểu thư có gì chỉ giáo?" Lúc đầu hắn còn có chút cẩn trọng, nhưng rất nhanh, hắn liền bắt đầu trở nên thong thả tự nhiên. Đời người quả thật là kỳ diệu vô thường, mấy tháng trước, hắn vẫn là tầng thấp nhất của xã hội này, nháy mắt cái, liền có thể cùng đại thế gia giống như Thạch gia thế này bình đẳng nói chuyện đĩnh đạc.
Thạch Hinh cung kính nói: "Thật là mạo muội vô cùng, Lauren thúc thúc vẫn luôn khá chiếu cố tôi, Greta cũng tình như huynh muội với tôi. Lần này hắn phạm lỗi xúc phạm các vị tiền bối, quả thật là tội đáng chết vạn lần. Nhưng vẫn mong các vị tiền bối niệm tình hắn trẻ tuổi vô tri, đại nhân có đại lượng mà tha hắn một lần này. Chắc là hắn nhất định sẽ trở về sám hối thật tốt, thay đổi bản thân, làm lại người mới."
Người trung niên không nhịn được khen: "Con nha đầu này thật có tài ăn nói." Thấy trên mặt thanh niên ở bên cạnh mình có chút không cho là đúng, trong lòng thở dài một tiếng, giải thích nói: "Con nha đầu này làm người kín kẽ không lọt giọt nước, không rõ lai lịch đối phương, cho nên nàng ta không hề tùy tiện lôi Thạch gia ra, mà dùng thân phận cá nhân, chỉ nói tình nghĩa Lauren chiếu cố mình, tình cảm huynh muội, cho nên nàng ta mở miệng cầu xin phen này, không chỉ không đắc tội đám người này, chỉ e người ta còn cho rằng nàng ta biết ơn báo đáp mà vô cùng khen ngợi. Tự nhiên cũng sẽ không làm khó nàng, lợi hại!"
Thấy người trung niên tâng bốc Thạch Hinh như vậy, thanh niên bên cạnh không khỏi có chút không phục: "Loại lời nói hình thức này cũng rất là bình thường a."
Người trung niên liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói: "Trước mặt mấy ngàn người, trước hai mươi giới giả, trong vài hơi thở mà suy nghĩ thỏa đáng, ngươi làm được không?"
Thanh niên lập tức nín lặng, trầm tư hồi lâu, mặt hiện vẻ hổ thẹn: "Là tôi nghĩ đơn giản rồi."
Tuy có chút không thích loại kiêu căng đặc hữu của đại thế gia đó trên người Thạch Hinh, nhưng từ góc độ khác mà nói, Thạch Hinh cũng coi như không thể bắt bẻ gì. Quả lão đại cười ha hả: "Thạch tiểu thư đừng gấp, chờ lát thì biết."
Thạch Hinh ngớ người, tâm tư nàng cực kỳ hiểu biết, lập tức hiểu đối phương cũng không hề có ý giết Greta, do đó lại làm một thái độ cung kính: "Cám ơn các vị tiền bối độ lượng." Nói xong liền lui vào trong đám người.
Thấy nhiệm vụ hoàn thành, Quả lão đại cũng thở phào một hơi, vừa muốn quay lại đại sảnh khách sạn, trong đám người đột nhiên có người nhảy ra.
Sư sĩ truyền thuyết
Cùng lúc này, trong buổi đấu giá của chợ đen tự phục vụ, ba mươi thỏi Lưu Kim nguyên chất bị khoáng thương lớn nhất là Thạch gia dùng giá trên trời mua được. Đây là Lưu Kim nguyên chất có độ nguyên chất cao nhất, phẩm chất tốt nhất mà chợ đen tự phục vụ đấu giá từ khi có lịch sử tới nay. Ba mươi thỏi Lưu kim nguyên chất này không biết là dùng loại phương pháp nào mà tinh luyện ra, độ nguyên chất cao tới mức kinh người. Vụ đấu giá này gần như không làm mọi người chú ý, nhưng kẻ ra tay không ai lại không phải là đại thế gia.
Thật ra thứ mấy thế gia này quan tâm không hề là ba mươi thỏi Lưu Kim này, điều bọn họ thấy hứng thú nhất vẫn là loại phương pháp tinh luyện Lưu Kim này, nhưng biết làm sao, muốn tìm được chủ món hàng trong chợ đen tự phục vụ vô nghi là một việc có độ khó siêu cao.
Ở ngoài thành Khuê La, một đội ngũ chiến đấu một ngàn người tiêu chuẩn đang tiến tới với tốc độ cao ở chốn hoang dã, mấy người này đều mang mặt nạ màu bạc. May mà trong số người ra vào Khuê La thành, kẻ đeo mặt nạ rất nhiều, ngược lại chẳng là gì, chỉ là sát khí mà đội ngũ này lộ ra làm người ta liếc nhìn.
Nhưng, người có thể lăn lộn ở Khuê La thành, lại há là kẻ thiện lương?
Bên ngoài khách sạn Diệp Trùng ở đã là biển người, nếu như từ trên không nhìn xuống thì sẽ phát hiện vẫn có rất nhiều người đang dùng tốc độ cao tập trung về bên này.
Đầu óc Greta lúc này đã bình tĩnh lại, thấy cục thế trước mắt, cũng hiểu hôm nay xác định là mắc kẹt ở chỗ này, không khỏi căm hận nói: "Được, các ngươi ngon lắm, hừ hừ, núi không chuyển nước chuyển!" Trong giọng nói tràn đầy oán độc, mà mấy hộ vệ bên cạnh hắn đó ai nấy đều lộ ra dáng vẻ như trút được gánh nặng.
Thính lực Diệp Trùng cực kỳ linh mẫn, lập tức nghe thấy câu nói này của Greta, trong mắt lóe lên quang mang, hắn không có thói quen để cho sau này có thể là uy hiếp thoải mái trở về như vậy.
- Bắt bọn chúng về. Diệp Trùng chỉ đám người Greta.
Đám người vây xem chỉ thấy một gã đeo mặt nạ trong đại sảnh khách sạn trong số đó chỉ Greta, lập tức từ trong khách sạn vọt ra bảy, tám bóng người.
- Giới giả! Trong đám người vây xem lập tức có người kêu lên kinh ngạc. Ồ, nhiệt tình của người đứng xem lập tức bị châm ngòi, mọi người ai nấy đều mở to mắt, chỉ sợ bỏ qua một màn đặc sắc.
Bảy cái tàn ảnh đọng lại trên không, giống như thực chất. Mà trong đám người Greta này lập tức vang lên vài tiếng bốp bốp đấm đá, tốc độ của bảy người cực nhanh, người có nhãn lực yếu chỉ có thể nhìn thấy vài bóng xám.
Đám người lập tức sôi sục lên, giới giả, đây nhất định là giới giả trong truyền thuyết. Đối với Greta, ngược lại không mấy ai để ý, tên hoa hoa công tử này ở Khuê La thành tác ác đa đoan, bình thường chỉ là có cha hắn che chở, mọi người mới không thể không nhịn tức, ngậm lời. Nhưng hôm nay, hắn lại đâm đầu vào tay đám người càng cường hãn hơn, rất nhiều người thầm kêu tốt ở trong lòng.
Không dùng tới nửa phút, chỗ đám người Greta đứng vừa rồi đã không còn một ai. Mà mọi người, ngay cả Greta trong đó, toàn bộ bị xách về, Greta xui xẻo nhất, toàn thân đều bị đánh bầm tím. Tang tộc mang lửa giận có từ việc nghe những tao ngộ của Bạch Văn tộc phát tiết toàn bộ trên người hắn, tự nhiên tránh không được sự chiếu cố đặc biệt.
Mấy tên bình thường khoa trương vô bì này giờ đây tên nào cùng cuộn lại trên mặt đất, kêu rên không thôi. Quả lão đại lặng lẽ tiến tới bên tai Diệp Trùng: "Lão đại, Kim Quy tộc giàu có vô bì, chi bằng, chúng ta…" Nói rồi, ngón cái và ngón giữa tay phải hắn làm một cái tư thế xoa tay.
Trước mắt Diệp Trùng sáng lên, gật đầu, nói: "Ừm, việc này giao cho ngươi."
Quả lão đại ra dấu đã hiểu, đi tới trước mặt đám người này, chân trái đá đá, chân phải đá đá, giống như dưới chân là một đám heo vậy.
- Này, là ngươi đó. Quả lão đại chỉ một hộ vệ nằm trên đất, hộ vệ đó cho rằng mình sẽ bị hành hạ, sắc mặt sợ hãi tới mức trắng bệch. "Đứng dậy, đứng dậy." Trong giọng nói của Quả lão đại đầy mất kiên nhẫn: "Bây giờ thả ngươi trở về, nói với tộc trưởng của ngươi, công tử của các ngươi làm đại nhân nhà ta khó chịu, chậc chậc, không chỉ như vậy, còn muốn bất lợi với đại nhân nhà ta, cho nên là, người thì bị đại nhân nhà ta giữ lại. Nhưng đại nhân nhà ta nghĩ tới tình cảm của hai bên, lại không muốn ra tay độc ác, chỉ cần các người trả đủ tiền chuộc, người à, chúng ta sẽ thả ra hoàn hảo không tổn thương, nghe rõ rồi chưa?"
Thấy tính mạng của mình đã có bảo đảm, người hộ vệ này mừng rỡ trong lòng, lia lịa gật đầu: "Nghe rõ rồi, nghe rõ rồi."
- Ừ. Quả lão đại dường như hơi vừa ý: "Mỗi hộ vệ năm triệu điểm, ngươi chúng ta coi như tặng không, coi như biểu đạt thành ý. Nơi này có mười hộ vệ, cũng tức là sáu mươi triệu điểm thì đủ rồi. Công tử nhà ngươi thân phận tôn quý, ừm, vậy thì hai mươi triệu điểm đi." Ngữ khí Quả lão đại bỗng nhiên thay đổi, trở nên có chút lạnh lùng uy nghiêm: "Tổng cộng tám mươi triệu điểm, cho ngươi hai tiếng, hắc hắc, quá giờ miễn bàn. Nghe rõ chưa?"
Hộ vệ đó nuốt nước bọt ừng ực, liều mạng gật đầu: "Hiểu, hiểu rõ..."
- Hiểu rõ còn không mau lăn đi? Nhớ kỹ a, hai tiếng đó! Quả lão đại liếc hắn một cái.
- Vâng, vâng. Hộ vệ này gật đầu khôm lưng, xoay người ù té chạy, giống như phía sau có thứ gì đó đuổi theo hắn vậy.
Tang Thiết sáp tới trước mặt Quả lão đại, xoay vòng quanh Quả lão đại, vẻ mặt có vẻ hiếm lạ, miệng còn không ngừng phát ra tiếng chậc chậc. Quả lão đại kỳ quái nhìn Tang Thiết, tay không khỏi sờ lên mặt nạ, lấy làm lạ hỏi: "A Thiết, sao thế? Trên mặt ta có gì à?"
Tang Thiết mang theo chút chế giễu nói: "Lão Quả à, nhìn không ra nha, ngươi cũng rất có thủ đoạn a, lúc trước từng làm gian thương à? Hắc, ra giá cũng thật là độc a, năm triệu một người, ngươi cũng thật là sư tử miệng to a."
Quả lão đại lập tức lộ ra chút khó xử, ngượng nghịu nói: "Ta đây là thấy trong đoàn thiếu tiền, lại nữa, đối với mấy người bọn họ mà nói, năm triệu bất quá là sợi lông của chín con trâu. Ngươi xem tên này." Tay hắn chỉ Greta kêu gào trên đất: "Tiền tiêu vặt một năm của hắn chỉ e chính là con số này."
Tang Thiết nhìn Greta, trong lòng không khỏi lại tức giận, đám người mình thực lực như vậy, muốn kiếm chút tiền cũng không dễ dàng, tiền tiêu vặt một năm của tên này lại có con số này, không kiềm được, chân phải lại "nhẹ nhàng" đạp một cái lên mông của Greta.
Sizzz, âm thanh hít một hơi khí lạnh, cả người Greta đau tới mức co lại, giống như một cái cung sau khi bẻ cong, cặp mắt đào hoa lúc này giống như mắt cá chết lồi ra ngoài. Mấy hộ vệ xung quanh đó ai nấy run bần bật, ánh mắt nhìn Tang Thiết đầy hoảng sợ.
Thấy hai người Tang Thiết và Quả lão đại đùa giỡn, Tang Lăng không kiềm được cười hì hì, cặp mắt băng lạnh giống như được gió xuân làm tan chảy, làm cho Tang Phàm ở một bên nhìn tới hai mắt phát ngốc.
Ngoài khách sạn vây đầy người, nhưng khoảng đất trống ở cửa đó lại không có ai dám xông lên. Uy danh của giới giả trong lòng người bình thường ăn sâu bén rễ, hơn nữa, mấy ngày trước không phải còn lưu truyền một giới giả tay không đánh hư vỏ ngoài quang giáp sao?
Thạch Hinh lạnh lùng đứng nhìn, một màn vừa rồi đó đều lọt hết vào mắt nàng, chỉ là nàng có lẽ nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới mấy người Diệp Trùng lại đưa ra yêu cầu đưa tiền chuộc. Thạch gia và Kim Quy tộc có quan hệ mật thiết, tuy vì Thạch gia thế lớn, chiếm vị trí chủ động, nhưng hai bên thật ra vẫn chỉ là một loại quan hệ hợp tác. Vô luận thế nào, một số việc ở đây vẫn phải làm. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hơi trầm tư một lúc, trong lòng lại định rõ chủ ý. Chỉ thấy Thạch Hinh một mình bước lên, hướng về phía cửa chính khách sạn hành lễ, cao giọng nói: "Thiên tinh giác Thạch gia Thạch Hinh bái kiến các vị tiền bối." Nàng làm chính là lễ của vãn bối.
Danh tiếng của Thạch gia vẫn khá lớn, tiếng nghị luận vừa lắng dịu trong đám người thoáng cái lại dâng cao.
- Con gái Thạch Thiên Thành sinh ra a! Một người trung niên trong đám người có chút hứng thú nhìn Thạch Hinh, trong ánh mắt có chút tán thưởng. Dù sao là một người con gái, ở trước mặt nhiều người thế này lại vẫn có thể điềm đạm như thường, thỏa đáng, đúng mực, phong phạm đại gia lộ ra rõ ràng.
- Thạch Hinh, nữ, hai mươi tuổi. Mười bảy tuổi ra ngoài rèn luyện, vì biểu hiện xuất sắc, được tộc trưởng, cũng chính là cha nàng, Thạch Thiên Thành chỉ định là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm. Kim Thạch liên minh, một loạt hành động trọng đại như đàm phái hai bên đều có thể thấy bóng dáng sôi nổi của nàng ta. Ngoài ra, ngày mười hai tháng ba năm ngoái, nàng ta bí mật đính hôn, đối tượng không biết. Một thanh niên tuấn tú có làn da trắng nõn bên cạnh người trung niên không hề suy nghĩ, mở miệng nói ra. Trên mặt người trung niên này đeo mặt nạ, xung quanh được hộ vệ vây kín nghiêm ngặt.
Người trung niên hơi cười, cũng không nói gì.
Quả lão đại dưới sự ra dấu của Diệp Trùng xuất hiện trước mặt mọi người, cao giọng nói: "Hân hạnh được gặp, hân hạnh được gặp, không biết Thạch tiểu thư có gì chỉ giáo?" Lúc đầu hắn còn có chút cẩn trọng, nhưng rất nhanh, hắn liền bắt đầu trở nên thong thả tự nhiên. Đời người quả thật là kỳ diệu vô thường, mấy tháng trước, hắn vẫn là tầng thấp nhất của xã hội này, nháy mắt cái, liền có thể cùng đại thế gia giống như Thạch gia thế này bình đẳng nói chuyện đĩnh đạc.
Thạch Hinh cung kính nói: "Thật là mạo muội vô cùng, Lauren thúc thúc vẫn luôn khá chiếu cố tôi, Greta cũng tình như huynh muội với tôi. Lần này hắn phạm lỗi xúc phạm các vị tiền bối, quả thật là tội đáng chết vạn lần. Nhưng vẫn mong các vị tiền bối niệm tình hắn trẻ tuổi vô tri, đại nhân có đại lượng mà tha hắn một lần này. Chắc là hắn nhất định sẽ trở về sám hối thật tốt, thay đổi bản thân, làm lại người mới."
Người trung niên không nhịn được khen: "Con nha đầu này thật có tài ăn nói." Thấy trên mặt thanh niên ở bên cạnh mình có chút không cho là đúng, trong lòng thở dài một tiếng, giải thích nói: "Con nha đầu này làm người kín kẽ không lọt giọt nước, không rõ lai lịch đối phương, cho nên nàng ta không hề tùy tiện lôi Thạch gia ra, mà dùng thân phận cá nhân, chỉ nói tình nghĩa Lauren chiếu cố mình, tình cảm huynh muội, cho nên nàng ta mở miệng cầu xin phen này, không chỉ không đắc tội đám người này, chỉ e người ta còn cho rằng nàng ta biết ơn báo đáp mà vô cùng khen ngợi. Tự nhiên cũng sẽ không làm khó nàng, lợi hại!"
Thấy người trung niên tâng bốc Thạch Hinh như vậy, thanh niên bên cạnh không khỏi có chút không phục: "Loại lời nói hình thức này cũng rất là bình thường a."
Người trung niên liếc hắn một cái, lạnh nhạt nói: "Trước mặt mấy ngàn người, trước hai mươi giới giả, trong vài hơi thở mà suy nghĩ thỏa đáng, ngươi làm được không?"
Thanh niên lập tức nín lặng, trầm tư hồi lâu, mặt hiện vẻ hổ thẹn: "Là tôi nghĩ đơn giản rồi."
Tuy có chút không thích loại kiêu căng đặc hữu của đại thế gia đó trên người Thạch Hinh, nhưng từ góc độ khác mà nói, Thạch Hinh cũng coi như không thể bắt bẻ gì. Quả lão đại cười ha hả: "Thạch tiểu thư đừng gấp, chờ lát thì biết."
Thạch Hinh ngớ người, tâm tư nàng cực kỳ hiểu biết, lập tức hiểu đối phương cũng không hề có ý giết Greta, do đó lại làm một thái độ cung kính: "Cám ơn các vị tiền bối độ lượng." Nói xong liền lui vào trong đám người.
Thấy nhiệm vụ hoàn thành, Quả lão đại cũng thở phào một hơi, vừa muốn quay lại đại sảnh khách sạn, trong đám người đột nhiên có người nhảy ra.
Sư sĩ truyền thuyết
/606
|