Thân tàu thon dài ẩn ước có vài phần phong cách của Hiệp hội sư sĩ, so với cồng kềnh lúc trước, Hoa hoa công tử hiện giờ xem ra thon thả hơn nhiều, chiều dài tàu từ đầu tới đuôi đã được co lại còn 3 km, cả chiến hạm có hình dẹt, 2 bên có 2 động cơ hỗ trợ, có thể làm nó thực hiện đổi hướng linh hoạt, thân tàu cũng càng thêm chắc nịch.
Thân tàu màu đỏ tối không hề phun bất cứ màu sơn nào, mà bản thân lại sử dụng 1 loại hợp kim đặc thù, khoáng thạch mà Diệp Trùng sưu tầm, có rất nhiều thứ đều được dùng ở chỗ này, hợp kim vốn dĩ màu đỏ tươi, bởi vì pha Hắc kim mà hiện ra màu đỏ tối, theo Thương nói, đây là 1 loại hợp kim cực kỳ không tồi, ở phương diện chống đỡ vũ khí năng lượng có biểu hiện tuyệt vời. Thông thường mà nói, loại tài liệu hợp kim này chỉ dùng trên khiên chắn quang giáp cao cấp, nhưng xét thấy số lượng khoáng thạch hiếm có của Diệp Trùng rất nhiều, Thương vô cùng xa xỉ sử dụng loại tài liệu này lên toàn bộ vỏ giáp của thân tàu.
Cho dù là pháo điện từ của Hiệp hội sư sĩ cũng phải 3 pháo bắn trúng cùng vị trí mới có khả năng đục thủng lớp vỏ giáp này.
Cả thân tàu có đường cong vô cùng thanh thoát, ở trong tầng khí quyển cũng có biểu hiện vô cùng xuất sắc, động cơ Phi Thiên do Liên Nguyệt chế tạo là động cơ chính của Hoa hoa công tử, điều này không khỏi làm Diệp Trùng có mong đợi rất lớn đối với tính năng động lực của nó. Trên cả chiến hạm cũng không nhìn ra chút khe hở nào, tất cả vũ khí đều bị ẩn giấu đi. Hơn nữa, theo Thương nói, hỏa lực của chiến hạm tăng cường thêm 1 bước, số lượng pháo điện từ cũng tiến thêm 1 bước, tăng thêm tới 88 khẩu, số lượng thiết bị bắn tia laser cũng được tăng số lượng lớn, 500 thiết bị bắn tia laser dưới sự khống chế của Thương đủ để nghiền nát bất cứ quang giáp nào muốn tới gần.
Ánh mắt tất cả hải tặc đều lộ ra vài phần cuồng nhiệt, chiến hạm này gần như làm người ta vừa nhìn thì đã bị nó hấp dẫn. Nội liễm mà không phô trương, nhưng lại làm người ta không sao bỏ qua sự tồn tại của nó. Mấy thứ vũ khí đó tuy hải tặc chưa từng thấy qua uy lực thật sự của chúng, nhưng do sự kính sợ đối với Diệp Trùng và Thương, mỗi người bọn họ đều tin rằng hỏa lực của chiến hạm này mạnh mẽ không gì sánh bằng. Đây chính là thành quả của mọi người bọn họ mấy ngày này, là người chế tạo, trên mặt mỗi hải tặc đều lộ ra vài phần tự hào, cho dù chiến hạm này không hề là của bọn họ.
Khi 4 chữ Hoa hoa công tử ẩn đi, căn bản nhìn không thấy, nhưng chỉ cần vừa mở đèn, 4 chữ này liền càng trở nên chói mắt hơn trước. Bốn chữ to lớn, vô cùng khoa trương ở trên mũi tàu, Thương thậm chí còn vẽ ở trên đó 1 bức hình người đẹp thật bự lúc ẩn lúc hiện, Diệp Trùng đột nhiên cảm thấy có đôi chút quen mắt, cố gắng lục tung trong đầu, Diệp Trùng lúc này mới nhớ ra cái này hình như là Phượng Túc của Tông sở. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tư thế này nóng bỏng vô cùng, mà trên mặt Phượng Túc cũng lộ hết vẻ quyến rũ, đường cong thanh tú làm người ta máu nóng sôi sục.
Thương ở 1 bên đắc ý nói: "Hì hì, Diệp tử, đây là số liệu chân thật đó nha, nhớ năm đó, mỗi 1 số liệu của nàng đều được ta quét qua hết, hì hì, thân thể này không tồi a!"
Trúc Linh khinh thường liếc nhìn Thương 1 cái, trong lòng thầm nghĩ, không ngờ tên này lại vô sỉ, hoang dâm như vậy. Nhưng nàng cũng không khỏi thầm hô kỳ diệu, người thật Phượng Túc, nàng cũng từng thấy qua, nhưng loại trạng thái này lại chưa từng nhìn thấy, mà bức tranh này, từ thần thái tới động tác đều cực kỳ chân thật.
Đối với vấn đề này của Thương, Diệp Trùng lười để ý tới, điều khiển quang giáp tên hề dẫn đầu bay vào Hoa hoa công tử.
Tiến vào Hoa hoa công tử, kết cấu bên trong chiến hạm cũng xảy ra thay đổi rõ rệt, trong lần cải tạo này, kết cấu bên trong thực hiện gia cố mức độ lớn, không gian bên trong nhỏ hơn trước rất nhiều, nhưng đối với chút người này, nói thực, vẫn dư dả thoải mái.
Trong ánh mắt của tất cả hải tặc, Hoa hoa công tử rốt cuộc cũng bay lên rồi. Đương nhiên, trước khi bay lên, Hoa hoa công tử đã tiến hành bổ sung, Hyde cảm thấy muốn khóc mà không khóc nổi, vật tư của cả căn cứ căn bản đều bị đưa lên chiến hạm, mà kẻ phụ trách công việc vận chuyển lại là mấy người mình.
Nhưng điều đáng mừng là đám người này cuối cùng cũng sắp đi rồi, trong lòng mỗi hải tặc đều dâng lên sự vui mừng gần giống như hồi sinh vậy. Bất quá, lệnh ngậm miệng lập tức truyền tới làm mọi hải tặc đều hận không thể khâu miệng mình lại, chỉ sợ mình 1 khi không cẩn thận mà tiết lộ ra, thì sẽ đối mặt với kết quả thê thảm nhất.
Lại trở về Hoa hoa công tử, Diệp Trùng cũng lập tức bắt đầu bận túi bụi, đạn ăn mòn mỹ nhân tín trải qua việc tiêu hao lần trước căn bản đã bị sử dụng sạch, Diệp Trùng không thể không vùi đầu trong phòng thí nghiệm điều bồi, bắt đầu tiến hành chế tạo quy mô lớn.
Còn phòng thí nghiệm kim loại và phòng cải tạo lại bị Liên Nguyệt không chút khách khí chiếm lấy, Trúc Linh vẫn ngày ngày thực hiện huấn luyện cực kỳ gian khổ. Khi làm việc, Liên Nguyệt là 1 người điên công việc, nhưng chỉ cần vừa có thời gian liền sẽ sấn tới trước mặt Trúc Linh, đưa ra bộ dạng tâng bốc, nịnh hót, xoay xung quanh nàng. Trúc Linh phiền không chịu nổi, nếu như đây là địa bàn của nàng, chỉ e Liên Nguyệt đã bị chặt thành vô số mảnh rồi.
Hứng thú đối với Diệp Trùng, Liên Nguyệt cũng có rất lớn, nhưng Diệp Trùng không giống Trúc Linh, sau 1 lần trủy thủ sượt qua gương mặt như hoa tựa ngọc của Liên Nguyệt ghim vào cửa, Liên Nguyệt mau chóng biến mất trước mặt Diệp Trùng.
Hoa hoa công tử hướng về hành tinh Minh Hồng của thiên hà Farr. Động cơ Phi Thiên Liên Nguyệt chế tạo quả nhiên xuất sắc, dưới sự điều khiển của Thương, Hoa hoa công tử thực hiện 1 loạt thí nghiệm đổi hướng, tăng tốc, kết quả có được làm Diệp Trùng vô cùng kinh ngạc, Hoa hoa công tử thay đổi sự vụng về lúc trước, động tác trở nên cực kỳ linh hoạt, Diệp Trùng phỏng chừng đối phương muốn khóa Hoa hoa công tử cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Thương đột nhiên cắt ngang Diệp Trùng đang vùi đầu chế tạo mỹ nhân tín: "Diệp tử, mau tới xem."
Câu nói này của Thương triệu tập tất cả mọi người trên tàu tới phòng thuyền trưởng.
Trên màn hình nổi bật nhất trong phòng thuyền trưởng, 2 cái quang giáp Thần Thức đang truy đuổi 1 tàu tốc độ, tàu tốc độ này không hề xa lạ với Diệp Trùng, rõ ràng chính là tàu tốc độ mang theo vị Hắc Diệu sư sĩ đó. Mấy ngày trước, Diệp Trùng vẫn luôn không ngừng giao đấu với vị Hắc Diệu sư sĩ đó, đối với tàu tốc độ này cũng quen thuộc vô cùng.
- Hai cái Thần Thức? Diệp Trùng có chút hoài nghi, 2 cái quang giáp Thần Thức mà dám đuổi theo tàu tốc độ này? Hơn nữa, nhìn dáng vẻ trước mắt, tàu tốc độ này còn đang hốt hoảng bỏ chạy.
Trúc Linh rất hiển nhiên lĩnh hội được ý tứ của Diệp Trùng, rất lạnh nhạt nói: "Vị sư sĩ đó chắc là bị Phượng Túc đánh bại."
Sự thay đổi của Hoa hoa công tử quả thật là quá lớn, tàu tốc độ và 2 cái quang giáp Thần Thức này đều không nhận ra, liền cho Hoa hoa công tử là 1 tàu vũ trụ bình thường.
- Vị Hắc Diệu sư sĩ kia nếu như không ở đây, vậy trong đó chắc là tiểu Thạch đầu. Thương nói tiếp: "Diệp tử, chi bằng chúng ta cứu hắn, tên này rất lợi hại a."
- Lợi hại?
- Ừ, hắn ở phương diện tính toán là 1 thiên tài!
Liên Nguyệt đứng bên cạnh Trúc Linh khinh thường hừ 1 tiếng: "Thiên tài? Thiên tài bây giờ không đáng tiền vậy sao?"
Chính ngay lúc này, hình ảnh trên màn hình đột ngột hấp dẫn ánh mắt của Diệp Trùng.
Sư sĩ truyền thuyết
Thân tàu màu đỏ tối không hề phun bất cứ màu sơn nào, mà bản thân lại sử dụng 1 loại hợp kim đặc thù, khoáng thạch mà Diệp Trùng sưu tầm, có rất nhiều thứ đều được dùng ở chỗ này, hợp kim vốn dĩ màu đỏ tươi, bởi vì pha Hắc kim mà hiện ra màu đỏ tối, theo Thương nói, đây là 1 loại hợp kim cực kỳ không tồi, ở phương diện chống đỡ vũ khí năng lượng có biểu hiện tuyệt vời. Thông thường mà nói, loại tài liệu hợp kim này chỉ dùng trên khiên chắn quang giáp cao cấp, nhưng xét thấy số lượng khoáng thạch hiếm có của Diệp Trùng rất nhiều, Thương vô cùng xa xỉ sử dụng loại tài liệu này lên toàn bộ vỏ giáp của thân tàu.
Cho dù là pháo điện từ của Hiệp hội sư sĩ cũng phải 3 pháo bắn trúng cùng vị trí mới có khả năng đục thủng lớp vỏ giáp này.
Cả thân tàu có đường cong vô cùng thanh thoát, ở trong tầng khí quyển cũng có biểu hiện vô cùng xuất sắc, động cơ Phi Thiên do Liên Nguyệt chế tạo là động cơ chính của Hoa hoa công tử, điều này không khỏi làm Diệp Trùng có mong đợi rất lớn đối với tính năng động lực của nó. Trên cả chiến hạm cũng không nhìn ra chút khe hở nào, tất cả vũ khí đều bị ẩn giấu đi. Hơn nữa, theo Thương nói, hỏa lực của chiến hạm tăng cường thêm 1 bước, số lượng pháo điện từ cũng tiến thêm 1 bước, tăng thêm tới 88 khẩu, số lượng thiết bị bắn tia laser cũng được tăng số lượng lớn, 500 thiết bị bắn tia laser dưới sự khống chế của Thương đủ để nghiền nát bất cứ quang giáp nào muốn tới gần.
Ánh mắt tất cả hải tặc đều lộ ra vài phần cuồng nhiệt, chiến hạm này gần như làm người ta vừa nhìn thì đã bị nó hấp dẫn. Nội liễm mà không phô trương, nhưng lại làm người ta không sao bỏ qua sự tồn tại của nó. Mấy thứ vũ khí đó tuy hải tặc chưa từng thấy qua uy lực thật sự của chúng, nhưng do sự kính sợ đối với Diệp Trùng và Thương, mỗi người bọn họ đều tin rằng hỏa lực của chiến hạm này mạnh mẽ không gì sánh bằng. Đây chính là thành quả của mọi người bọn họ mấy ngày này, là người chế tạo, trên mặt mỗi hải tặc đều lộ ra vài phần tự hào, cho dù chiến hạm này không hề là của bọn họ.
Khi 4 chữ Hoa hoa công tử ẩn đi, căn bản nhìn không thấy, nhưng chỉ cần vừa mở đèn, 4 chữ này liền càng trở nên chói mắt hơn trước. Bốn chữ to lớn, vô cùng khoa trương ở trên mũi tàu, Thương thậm chí còn vẽ ở trên đó 1 bức hình người đẹp thật bự lúc ẩn lúc hiện, Diệp Trùng đột nhiên cảm thấy có đôi chút quen mắt, cố gắng lục tung trong đầu, Diệp Trùng lúc này mới nhớ ra cái này hình như là Phượng Túc của Tông sở. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tư thế này nóng bỏng vô cùng, mà trên mặt Phượng Túc cũng lộ hết vẻ quyến rũ, đường cong thanh tú làm người ta máu nóng sôi sục.
Thương ở 1 bên đắc ý nói: "Hì hì, Diệp tử, đây là số liệu chân thật đó nha, nhớ năm đó, mỗi 1 số liệu của nàng đều được ta quét qua hết, hì hì, thân thể này không tồi a!"
Trúc Linh khinh thường liếc nhìn Thương 1 cái, trong lòng thầm nghĩ, không ngờ tên này lại vô sỉ, hoang dâm như vậy. Nhưng nàng cũng không khỏi thầm hô kỳ diệu, người thật Phượng Túc, nàng cũng từng thấy qua, nhưng loại trạng thái này lại chưa từng nhìn thấy, mà bức tranh này, từ thần thái tới động tác đều cực kỳ chân thật.
Đối với vấn đề này của Thương, Diệp Trùng lười để ý tới, điều khiển quang giáp tên hề dẫn đầu bay vào Hoa hoa công tử.
Tiến vào Hoa hoa công tử, kết cấu bên trong chiến hạm cũng xảy ra thay đổi rõ rệt, trong lần cải tạo này, kết cấu bên trong thực hiện gia cố mức độ lớn, không gian bên trong nhỏ hơn trước rất nhiều, nhưng đối với chút người này, nói thực, vẫn dư dả thoải mái.
Trong ánh mắt của tất cả hải tặc, Hoa hoa công tử rốt cuộc cũng bay lên rồi. Đương nhiên, trước khi bay lên, Hoa hoa công tử đã tiến hành bổ sung, Hyde cảm thấy muốn khóc mà không khóc nổi, vật tư của cả căn cứ căn bản đều bị đưa lên chiến hạm, mà kẻ phụ trách công việc vận chuyển lại là mấy người mình.
Nhưng điều đáng mừng là đám người này cuối cùng cũng sắp đi rồi, trong lòng mỗi hải tặc đều dâng lên sự vui mừng gần giống như hồi sinh vậy. Bất quá, lệnh ngậm miệng lập tức truyền tới làm mọi hải tặc đều hận không thể khâu miệng mình lại, chỉ sợ mình 1 khi không cẩn thận mà tiết lộ ra, thì sẽ đối mặt với kết quả thê thảm nhất.
Lại trở về Hoa hoa công tử, Diệp Trùng cũng lập tức bắt đầu bận túi bụi, đạn ăn mòn mỹ nhân tín trải qua việc tiêu hao lần trước căn bản đã bị sử dụng sạch, Diệp Trùng không thể không vùi đầu trong phòng thí nghiệm điều bồi, bắt đầu tiến hành chế tạo quy mô lớn.
Còn phòng thí nghiệm kim loại và phòng cải tạo lại bị Liên Nguyệt không chút khách khí chiếm lấy, Trúc Linh vẫn ngày ngày thực hiện huấn luyện cực kỳ gian khổ. Khi làm việc, Liên Nguyệt là 1 người điên công việc, nhưng chỉ cần vừa có thời gian liền sẽ sấn tới trước mặt Trúc Linh, đưa ra bộ dạng tâng bốc, nịnh hót, xoay xung quanh nàng. Trúc Linh phiền không chịu nổi, nếu như đây là địa bàn của nàng, chỉ e Liên Nguyệt đã bị chặt thành vô số mảnh rồi.
Hứng thú đối với Diệp Trùng, Liên Nguyệt cũng có rất lớn, nhưng Diệp Trùng không giống Trúc Linh, sau 1 lần trủy thủ sượt qua gương mặt như hoa tựa ngọc của Liên Nguyệt ghim vào cửa, Liên Nguyệt mau chóng biến mất trước mặt Diệp Trùng.
Hoa hoa công tử hướng về hành tinh Minh Hồng của thiên hà Farr. Động cơ Phi Thiên Liên Nguyệt chế tạo quả nhiên xuất sắc, dưới sự điều khiển của Thương, Hoa hoa công tử thực hiện 1 loạt thí nghiệm đổi hướng, tăng tốc, kết quả có được làm Diệp Trùng vô cùng kinh ngạc, Hoa hoa công tử thay đổi sự vụng về lúc trước, động tác trở nên cực kỳ linh hoạt, Diệp Trùng phỏng chừng đối phương muốn khóa Hoa hoa công tử cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Thương đột nhiên cắt ngang Diệp Trùng đang vùi đầu chế tạo mỹ nhân tín: "Diệp tử, mau tới xem."
Câu nói này của Thương triệu tập tất cả mọi người trên tàu tới phòng thuyền trưởng.
Trên màn hình nổi bật nhất trong phòng thuyền trưởng, 2 cái quang giáp Thần Thức đang truy đuổi 1 tàu tốc độ, tàu tốc độ này không hề xa lạ với Diệp Trùng, rõ ràng chính là tàu tốc độ mang theo vị Hắc Diệu sư sĩ đó. Mấy ngày trước, Diệp Trùng vẫn luôn không ngừng giao đấu với vị Hắc Diệu sư sĩ đó, đối với tàu tốc độ này cũng quen thuộc vô cùng.
- Hai cái Thần Thức? Diệp Trùng có chút hoài nghi, 2 cái quang giáp Thần Thức mà dám đuổi theo tàu tốc độ này? Hơn nữa, nhìn dáng vẻ trước mắt, tàu tốc độ này còn đang hốt hoảng bỏ chạy.
Trúc Linh rất hiển nhiên lĩnh hội được ý tứ của Diệp Trùng, rất lạnh nhạt nói: "Vị sư sĩ đó chắc là bị Phượng Túc đánh bại."
Sự thay đổi của Hoa hoa công tử quả thật là quá lớn, tàu tốc độ và 2 cái quang giáp Thần Thức này đều không nhận ra, liền cho Hoa hoa công tử là 1 tàu vũ trụ bình thường.
- Vị Hắc Diệu sư sĩ kia nếu như không ở đây, vậy trong đó chắc là tiểu Thạch đầu. Thương nói tiếp: "Diệp tử, chi bằng chúng ta cứu hắn, tên này rất lợi hại a."
- Lợi hại?
- Ừ, hắn ở phương diện tính toán là 1 thiên tài!
Liên Nguyệt đứng bên cạnh Trúc Linh khinh thường hừ 1 tiếng: "Thiên tài? Thiên tài bây giờ không đáng tiền vậy sao?"
Chính ngay lúc này, hình ảnh trên màn hình đột ngột hấp dẫn ánh mắt của Diệp Trùng.
Sư sĩ truyền thuyết
/606
|