“Gương mặt ngươi lạnh lùng như vậy cho ai xem?” Hách Liên Diệu Sở ngắt lời hắn, cười lạnh, “Ta còn lâu mới tin chuyện ma quỷ của ngươi ——”
Hoa Tiểu Nhã cau mày, thật sự không nhìn nổi! Đối với một người làm phụ thân cặn bã như vậy, nàng nhìn không nổi nữa!
Hoa Tiểu Nhã sải bước ra ngoài, tay Bạch Trì Hữu nắm vào không trung, không ngờ, hắn vẫn chậm một bước.
Khẽ lắc đầu, đi theo nàng thôi.
“Hoàng thượng, là ông bắt Nhị hoàng tử lập lời thề, bây giờ lại làm khó nhi tử của mình như vậy, có nhiều sứ giả các nước đang ở đây như thế, hoàng thượng để mặc cho các quốc gia khác chê cười sao?” Hoa Tiểu Nhã mặc kệ ông ta là hoàng thượng hay không, dù sao, Thiên sư nói hắn sẽ làm chỗ dựa cho mình.
Dĩ nhiên, làm ‘chỗ dựa’ cũng không có nói là vì chuyện thế này ——
Mặt mũi Hách Liên Diệu Sở có phần không nén được cơn giận, dĩ nhiên, ông ta cố ý làm Hách Liên Kình Thương mất mặt, chính là để cho người trong thiên hạ đều biết, ông ta nhìn không vừa mắt nhi tử thứ hai, sau này cũng không thể truyền ngôi cho hắn, việc này cũng tránh khỏi sau này hắn soán vị.
Bây giờ, bị một tiểu nha đầu chỉ trích trước mặt mọi người, mặt mũi của ông ta dĩ nhiên không tránh khỏi nhục nhã.
Hơn nữa, nữ nhân này là do Thiên sư dẫn tới, ông ta nói cũng không được, bỏ qua cũng không xong.
“Hoa cô nương xin đừng trách, nhi tử thứ hai của ta đây, cố ý mặc toàn thân đồ đen trong ngày vui của đại ca nó! Điềm xấu không nói, còn trưng ra vẻ mặt ——” Hách Liên Diệu Sở cố gắng viện cớ.
Hoa Tiểu Nhã cười càng sâu thêm, “Nhị hoàng tử mặc đồ đen và mang vẻ mặt lạnh lùng, hình như không phải mới ngày một ngày hai?”
“Chuyện này ——” Hách Liên Diệu Sở ngừng một chút, không biết nên nói thế nào.
Hách Liên Kình Thương liếc mắt nhìn Hoa Tiểu Nhã, nàng giúp đỡ mình? Không phải nàng rất ghét mình sao?
“Quay lại, Nhã Nhã.” Giọng nói Bạch Trì Hữu không lớn, nhưng cũng hơi lộ vẻ thanh lãnh.
“Công chúa Tây Sở Quốc đến!” Một tiếng thông báo, cắt ngang khúc dạo đầu nho nhỏ ——
Vì vậy, trên Đại điện, một màn náo nhiệt ——
Đợi bái thiên địa xong, tất cả mọi người vào ngồi, bắt đầu ăn mừng ——
Nhìn thức ăn trên bàn Bạch Trì Hữu, Hoa Tiểu Nhã sờ sờ bụng, buổi sáng ngay cả cơm cũng chưa ăn, sư phụ này không phải muốn bỏ đói mình chứ?
Bạch Trì Hữu hình như có thể nhìn thấu tâm tư của nàng từ đằng sau, vẫy vẫy tay, bảo nàng tới ngồi bên cạnh mình.
Ánh mắt Hoa Tiểu Nhã sáng lên, không khách khí mà ăn ——
Mọi người thấy thế, kinh ngạc cơ hồ rớt cằm.
Thiên sư không màng nữ sắc, mọi người đều biết.
Mà mọi người cũng biết, Thiên sư có tính thích sạch sẽ, mọi người đều biết.
Không ngờ, hôm nay vậy mà có người có thể ngồi ăn cùng bàn với Thiên sư, còn là một nữ nhân ——
Hoa Tiểu Nhã tự cảm thấy không việc gì cả, dù sao, cùng ngồi ăn cơm với sư phụ cũng được hơn nửa tháng, đã sớm không còn cảm thấy mất tự nhiên rồi.
“Ăn từ từ thôi.” Bạch Trì Hữu khẽ lắc đầu, thấy nàng ăn cũng không đủ văn nhã, còn lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng Hoa Tiểu Nhã dường như cảm thấy có gì đó không bình thường, hôm nay Thiên sư, từ sáng đã có điểm gì đó không bình thường.
Dịu dàng? Không đủ!
Nhưng mà sự thanh lãnh ngày thường, mất đi phân nửa!
Không phải lấy lòng chứ! Không phải là trộm thì là cướp!
Nhưng trong lòng Hoa Tiểu Nhã đột nhiên hơi thấp thỏm, chẳng lẽ, hắn có chuyện yêu cầu mình?
Hình như cũng không có chuyện gì mình có thể giúp được!
Trước kia nói có người nhờ vả, không biết là ai? Còn chưa lộ diện nữa!
“Sư phụ, ta đi vệ sinh một lát.” Hoa Tiểu Nhã ăn tương đối rồi, nhỏ giọng nói, sau đó len lén đứng lên, chạy ra ngoài.
Đợi khi tìm thấy nhà xí giải quyết xong, Hoa Tiểu Nhã đang đi dạo bên ngoài.
Nhìn thấy trong đình, Thái tử gia mặc hồng y, Hoa Tiểu Nhã sửng sốt một chút, không phải hắn phải đang động phòng sao? Sao lại ở đây?
“Tiểu Nhã.” Thái tử Hách Liên Kình Thiên cũng không quay đầu lại ——
Hoa Tiểu Nhã đột nhiên hiểu ra, hắn đang đợi mình!
Hoa Tiểu Nhã cau mày, thật sự không nhìn nổi! Đối với một người làm phụ thân cặn bã như vậy, nàng nhìn không nổi nữa!
Hoa Tiểu Nhã sải bước ra ngoài, tay Bạch Trì Hữu nắm vào không trung, không ngờ, hắn vẫn chậm một bước.
Khẽ lắc đầu, đi theo nàng thôi.
“Hoàng thượng, là ông bắt Nhị hoàng tử lập lời thề, bây giờ lại làm khó nhi tử của mình như vậy, có nhiều sứ giả các nước đang ở đây như thế, hoàng thượng để mặc cho các quốc gia khác chê cười sao?” Hoa Tiểu Nhã mặc kệ ông ta là hoàng thượng hay không, dù sao, Thiên sư nói hắn sẽ làm chỗ dựa cho mình.
Dĩ nhiên, làm ‘chỗ dựa’ cũng không có nói là vì chuyện thế này ——
Mặt mũi Hách Liên Diệu Sở có phần không nén được cơn giận, dĩ nhiên, ông ta cố ý làm Hách Liên Kình Thương mất mặt, chính là để cho người trong thiên hạ đều biết, ông ta nhìn không vừa mắt nhi tử thứ hai, sau này cũng không thể truyền ngôi cho hắn, việc này cũng tránh khỏi sau này hắn soán vị.
Bây giờ, bị một tiểu nha đầu chỉ trích trước mặt mọi người, mặt mũi của ông ta dĩ nhiên không tránh khỏi nhục nhã.
Hơn nữa, nữ nhân này là do Thiên sư dẫn tới, ông ta nói cũng không được, bỏ qua cũng không xong.
“Hoa cô nương xin đừng trách, nhi tử thứ hai của ta đây, cố ý mặc toàn thân đồ đen trong ngày vui của đại ca nó! Điềm xấu không nói, còn trưng ra vẻ mặt ——” Hách Liên Diệu Sở cố gắng viện cớ.
Hoa Tiểu Nhã cười càng sâu thêm, “Nhị hoàng tử mặc đồ đen và mang vẻ mặt lạnh lùng, hình như không phải mới ngày một ngày hai?”
“Chuyện này ——” Hách Liên Diệu Sở ngừng một chút, không biết nên nói thế nào.
Hách Liên Kình Thương liếc mắt nhìn Hoa Tiểu Nhã, nàng giúp đỡ mình? Không phải nàng rất ghét mình sao?
“Quay lại, Nhã Nhã.” Giọng nói Bạch Trì Hữu không lớn, nhưng cũng hơi lộ vẻ thanh lãnh.
“Công chúa Tây Sở Quốc đến!” Một tiếng thông báo, cắt ngang khúc dạo đầu nho nhỏ ——
Vì vậy, trên Đại điện, một màn náo nhiệt ——
Đợi bái thiên địa xong, tất cả mọi người vào ngồi, bắt đầu ăn mừng ——
Nhìn thức ăn trên bàn Bạch Trì Hữu, Hoa Tiểu Nhã sờ sờ bụng, buổi sáng ngay cả cơm cũng chưa ăn, sư phụ này không phải muốn bỏ đói mình chứ?
Bạch Trì Hữu hình như có thể nhìn thấu tâm tư của nàng từ đằng sau, vẫy vẫy tay, bảo nàng tới ngồi bên cạnh mình.
Ánh mắt Hoa Tiểu Nhã sáng lên, không khách khí mà ăn ——
Mọi người thấy thế, kinh ngạc cơ hồ rớt cằm.
Thiên sư không màng nữ sắc, mọi người đều biết.
Mà mọi người cũng biết, Thiên sư có tính thích sạch sẽ, mọi người đều biết.
Không ngờ, hôm nay vậy mà có người có thể ngồi ăn cùng bàn với Thiên sư, còn là một nữ nhân ——
Hoa Tiểu Nhã tự cảm thấy không việc gì cả, dù sao, cùng ngồi ăn cơm với sư phụ cũng được hơn nửa tháng, đã sớm không còn cảm thấy mất tự nhiên rồi.
“Ăn từ từ thôi.” Bạch Trì Hữu khẽ lắc đầu, thấy nàng ăn cũng không đủ văn nhã, còn lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng Hoa Tiểu Nhã dường như cảm thấy có gì đó không bình thường, hôm nay Thiên sư, từ sáng đã có điểm gì đó không bình thường.
Dịu dàng? Không đủ!
Nhưng mà sự thanh lãnh ngày thường, mất đi phân nửa!
Không phải lấy lòng chứ! Không phải là trộm thì là cướp!
Nhưng trong lòng Hoa Tiểu Nhã đột nhiên hơi thấp thỏm, chẳng lẽ, hắn có chuyện yêu cầu mình?
Hình như cũng không có chuyện gì mình có thể giúp được!
Trước kia nói có người nhờ vả, không biết là ai? Còn chưa lộ diện nữa!
“Sư phụ, ta đi vệ sinh một lát.” Hoa Tiểu Nhã ăn tương đối rồi, nhỏ giọng nói, sau đó len lén đứng lên, chạy ra ngoài.
Đợi khi tìm thấy nhà xí giải quyết xong, Hoa Tiểu Nhã đang đi dạo bên ngoài.
Nhìn thấy trong đình, Thái tử gia mặc hồng y, Hoa Tiểu Nhã sửng sốt một chút, không phải hắn phải đang động phòng sao? Sao lại ở đây?
“Tiểu Nhã.” Thái tử Hách Liên Kình Thiên cũng không quay đầu lại ——
Hoa Tiểu Nhã đột nhiên hiểu ra, hắn đang đợi mình!
/160
|