“Xong đời, các anh em, chúng ta nên lên sàn
“Giết...”
Hơn một trăm người cùng hò hét. Đăng đăng sát khí!
Lý Trạch Vũ liếc xéo mọi người, nghiêm mặt nói: “Mặc dù sống chết có số,nhưng tôi hy vọng các người đều sống sót thật tốt.”
“OK!”
“Đại đương gia yên tâm... Mọi người rối rít."
Lý Trạch Vũ khẽ gật đầu, lập tức xông về phía máy bay trực thăng đã sớm chuẩn bị kỹ càng kia trước.
Có người thì leo lên máy bay trực thăng, có người thì cùng Brien chạy bộ về phía trước.
Nhiệm vụ tối nay của bọn họ chính là ôm cây đợi thỏ bên ngoài căn cứ số 0, người U Linh điện hễ dám trốn thì sẽ lập tức bị bọn họ xử lý.
Lý Trạch Vũ hạ mệnh lệnh chết, không cần tù binh mà chám tận giết tuyệt. Mấy phút đồng hồ sau.
Một tiếng phá hủy đinh tai nhức óc vang vọng căn cứ số 0, cửa lớn ầm vang ngã xuống đấy.
Mười mấy thành viên U Linh điện đứng gác ngay lập tức nhấc súng máy hạng nặng lên.
“Bằng bằng..” Bọn họ còn chưa kịp mở khóa an toàn thì tiếng súng khác đã vang lên trước.
“A... A..” Trên bầu trời, mấy binh sĩ quân U Minh đang nã súng bản tỉa. Không phát nào trượt! Trong tòa nhà căn cứ.
U Linh vẫn chưa thấy sợ, ngược lại vô cùng kích động hét lớn: “Không cần tìm, tự bọn họ đưa tới cửa.”
Milro cười lạnh: “Lá gan Quân Đế quả thật đủ lớn, biết rõ rơi vào tình huống ắt phải chết còn dám tới.”
“Hắn không thể không đến” Ibu cười chế giễu.
Lang Vương tràn đầy tinh thần chiến đấu và trang bị vũ khí cho mình: “Đừng tán dọc nữa, bây giờ chúng ta đi bắt Quân Đế.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy.”
U Linh mang theo ẩn ý nhìn Lang Vương, trong mắt lóe lên tia chết chóc.
Giờ phút này ông ta đã vứt lời dặn dò của Elif ra sau đầu, chỉ muốn sau khi xử lý Quân Đế thì cũng làm gỏi luôn Lang Vương.
Cứ như vậy, ông ta sẽ có thể độc bá cả thế giới ngầm.
Mang theo trái tim kích động, lúc này U Linh đã hạ lệnh để mấy trăm thành viên U Linh điện nghênh chiến.
Sau khi thấy một đám quân U Minh đeo mặt nạ xuất hiện, thành viên U Linh điện cũng không sợ hãi mà chỉ có hưng phấn.
Bởi vì qua đêm nay, thế giới ngầm sẽ chỉ có U Linh điện †ồn tại.
“Bằng bằng bằng...”
Tiếng súng kịch liệt không ngừng lướt qua, đạn bay tới từ bốn phương tám hướng.
U Linh nhìn căn cứ mình tốn một đống tiên lớn xây dựng trong chớp mắt thủng trăm ngàn lỗ, nói không đau lòng là giả.
Có điều nghĩ tới mình có thể độc bá thế giới ngầm thì lại cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.
“A!”
"Hai bên giao chiến chỉ mất mười phút ngắn ngủi, thành viên U Linh điện đã bị xử lý ba mươi, bốn mươi người."
Maipi cau mày nói: “Không hổ là quân U Minh, năng lực tác chiến này cho dù là đội đặc chiến tinh nhuệ nhất toàn cầu cũng không theo kịp.”
“Vậy thì thế nào?”
U Linh cười lạnh nói: “Đợi lát nữa đội ngũ này sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới.”
“Giết...”
Hơn một trăm người cùng hò hét. Đăng đăng sát khí!
Lý Trạch Vũ liếc xéo mọi người, nghiêm mặt nói: “Mặc dù sống chết có số,nhưng tôi hy vọng các người đều sống sót thật tốt.”
“OK!”
“Đại đương gia yên tâm... Mọi người rối rít."
Lý Trạch Vũ khẽ gật đầu, lập tức xông về phía máy bay trực thăng đã sớm chuẩn bị kỹ càng kia trước.
Có người thì leo lên máy bay trực thăng, có người thì cùng Brien chạy bộ về phía trước.
Nhiệm vụ tối nay của bọn họ chính là ôm cây đợi thỏ bên ngoài căn cứ số 0, người U Linh điện hễ dám trốn thì sẽ lập tức bị bọn họ xử lý.
Lý Trạch Vũ hạ mệnh lệnh chết, không cần tù binh mà chám tận giết tuyệt. Mấy phút đồng hồ sau.
Một tiếng phá hủy đinh tai nhức óc vang vọng căn cứ số 0, cửa lớn ầm vang ngã xuống đấy.
Mười mấy thành viên U Linh điện đứng gác ngay lập tức nhấc súng máy hạng nặng lên.
“Bằng bằng..” Bọn họ còn chưa kịp mở khóa an toàn thì tiếng súng khác đã vang lên trước.
“A... A..” Trên bầu trời, mấy binh sĩ quân U Minh đang nã súng bản tỉa. Không phát nào trượt! Trong tòa nhà căn cứ.
U Linh vẫn chưa thấy sợ, ngược lại vô cùng kích động hét lớn: “Không cần tìm, tự bọn họ đưa tới cửa.”
Milro cười lạnh: “Lá gan Quân Đế quả thật đủ lớn, biết rõ rơi vào tình huống ắt phải chết còn dám tới.”
“Hắn không thể không đến” Ibu cười chế giễu.
Lang Vương tràn đầy tinh thần chiến đấu và trang bị vũ khí cho mình: “Đừng tán dọc nữa, bây giờ chúng ta đi bắt Quân Đế.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy.”
U Linh mang theo ẩn ý nhìn Lang Vương, trong mắt lóe lên tia chết chóc.
Giờ phút này ông ta đã vứt lời dặn dò của Elif ra sau đầu, chỉ muốn sau khi xử lý Quân Đế thì cũng làm gỏi luôn Lang Vương.
Cứ như vậy, ông ta sẽ có thể độc bá cả thế giới ngầm.
Mang theo trái tim kích động, lúc này U Linh đã hạ lệnh để mấy trăm thành viên U Linh điện nghênh chiến.
Sau khi thấy một đám quân U Minh đeo mặt nạ xuất hiện, thành viên U Linh điện cũng không sợ hãi mà chỉ có hưng phấn.
Bởi vì qua đêm nay, thế giới ngầm sẽ chỉ có U Linh điện †ồn tại.
“Bằng bằng bằng...”
Tiếng súng kịch liệt không ngừng lướt qua, đạn bay tới từ bốn phương tám hướng.
U Linh nhìn căn cứ mình tốn một đống tiên lớn xây dựng trong chớp mắt thủng trăm ngàn lỗ, nói không đau lòng là giả.
Có điều nghĩ tới mình có thể độc bá thế giới ngầm thì lại cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.
“A!”
"Hai bên giao chiến chỉ mất mười phút ngắn ngủi, thành viên U Linh điện đã bị xử lý ba mươi, bốn mươi người."
Maipi cau mày nói: “Không hổ là quân U Minh, năng lực tác chiến này cho dù là đội đặc chiến tinh nhuệ nhất toàn cầu cũng không theo kịp.”
“Vậy thì thế nào?”
U Linh cười lạnh nói: “Đợi lát nữa đội ngũ này sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới.”
/787
|