Vẻ mặt Bạch Tố Y lo lắng, nói: "Người Nhật Bản có thái độ rất thù địch với chúng ta, như thế này cho dù chúng ta có đánh bại đám võ giả Nhật Bản, e là
cũng sẽ không thể yên bình mà trở về được."
Cô ấy vừa dứt lời, chưởng môn các phái ở xung quanh sắc mặt cũng chợt thay đổi.
Đánh một mình bọn họ chẳng kiêng dè bất kỳ ai, nhưng dù sao thì đây cũng là địa bàn của người ta, có cái gọi là rồng có mạnh đến mấy cũng không thắng được bọn rắn độc, bọn họ vẫn nên suy nghĩ xem sau chuyện này thì làm thế nào để có
thể rời khỏi Nhật Bản.
"Các vị không cần lo lắng, chỉ cần có tôi ở đây, mọi người chắc chắn có thể an toàn rời đi”
'Yoshikawa Tomirou vô cùng tự tin hứa hẹn.
Lý Trạch Vũ cũng làm yên lòng mọi người: "Tôi có thể dẫn mọi người tới đây thì đương nhiên cũng có thể dẫn mọi người an toàn trở về, không cần phải lo lắng."
Nghe hắn nói vậy, chưởng môn các phái cũng không còn lo lắng gì nữa.
"Hội trưởng Tano tới rồi!"
Không biết là tên nào đã gào lên, mọi người đều đưa mắt nhìn về phía cổng lớn.
Ngay sau đó.
Chỉ thấy Tano Futao hùng hổ đi đầu tiên, theo sát phía sau là một đám võ giả Nhật Bản.
"Hội trưởng Tano tới rồi, lần này đám người Hạ Quốc ngông cuồng kia không ngóc đầu lên được đâu."
"Hahaha, đám chó Hạ Quốc đáng chết, chuẩn bị quan tài đi là vừa..."
Cho dù là người đang có mặt trực tiếp ở đây hay là nhân dân Nhật Bản đang ngồi xem trước màn hình đều hăng hái trở lại, giống như đã nhìn thấy được cảnh thua cuộc của đoàn người Lý Trạch Vũ.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Tano Futao dẫn người đi thẳng đến trước mặt Lý Trạch Vũ: "Xin hỏi ai là người đứng đầu của các vị?"
Vừa dứt lời, ánh mắt chưởng môn các phái đều hướng về phía Lý Trạch Vũ.
€ó thể là Tano Futao không thích nói mấy lời thừa thãi, cũng có thể muốn cứu vấn lại thể diện của đất nước sớm hơn một chút nên không hề dây dưa: "Ba trận thắng hai thì sẽ thắng, có dám đấu hay không?”
"Có gì mà không dám? Nhưng mà..."
Đôi mắt Lý Trạch Vũ híp lại nói: "Nếu đã là thi đấu, thì thắng thua cũng nên có phần thưởng chứ?"
"Tôi cũng có ý này!"
Tano Futao cười giễu: “Nếu như các vị thua, thì các vị phải tuyên bố với toàn thế giới rằng võ giả Hoa Hạ khuất phục dưới chân võ giả Nhật Bản chúng tôi, thế nào?”
“Vậy các ông thua thì sao?”
Lý Trạch Vũ hỏi lại.
“Khốn kiếp, chúng tôi sẽ không thua đâu.”
Một tên võ giả Nhật Bản lên tiếng.
cũng sẽ không thể yên bình mà trở về được."
Cô ấy vừa dứt lời, chưởng môn các phái ở xung quanh sắc mặt cũng chợt thay đổi.
Đánh một mình bọn họ chẳng kiêng dè bất kỳ ai, nhưng dù sao thì đây cũng là địa bàn của người ta, có cái gọi là rồng có mạnh đến mấy cũng không thắng được bọn rắn độc, bọn họ vẫn nên suy nghĩ xem sau chuyện này thì làm thế nào để có
thể rời khỏi Nhật Bản.
"Các vị không cần lo lắng, chỉ cần có tôi ở đây, mọi người chắc chắn có thể an toàn rời đi”
'Yoshikawa Tomirou vô cùng tự tin hứa hẹn.
Lý Trạch Vũ cũng làm yên lòng mọi người: "Tôi có thể dẫn mọi người tới đây thì đương nhiên cũng có thể dẫn mọi người an toàn trở về, không cần phải lo lắng."
Nghe hắn nói vậy, chưởng môn các phái cũng không còn lo lắng gì nữa.
"Hội trưởng Tano tới rồi!"
Không biết là tên nào đã gào lên, mọi người đều đưa mắt nhìn về phía cổng lớn.
Ngay sau đó.
Chỉ thấy Tano Futao hùng hổ đi đầu tiên, theo sát phía sau là một đám võ giả Nhật Bản.
"Hội trưởng Tano tới rồi, lần này đám người Hạ Quốc ngông cuồng kia không ngóc đầu lên được đâu."
"Hahaha, đám chó Hạ Quốc đáng chết, chuẩn bị quan tài đi là vừa..."
Cho dù là người đang có mặt trực tiếp ở đây hay là nhân dân Nhật Bản đang ngồi xem trước màn hình đều hăng hái trở lại, giống như đã nhìn thấy được cảnh thua cuộc của đoàn người Lý Trạch Vũ.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Tano Futao dẫn người đi thẳng đến trước mặt Lý Trạch Vũ: "Xin hỏi ai là người đứng đầu của các vị?"
Vừa dứt lời, ánh mắt chưởng môn các phái đều hướng về phía Lý Trạch Vũ.
€ó thể là Tano Futao không thích nói mấy lời thừa thãi, cũng có thể muốn cứu vấn lại thể diện của đất nước sớm hơn một chút nên không hề dây dưa: "Ba trận thắng hai thì sẽ thắng, có dám đấu hay không?”
"Có gì mà không dám? Nhưng mà..."
Đôi mắt Lý Trạch Vũ híp lại nói: "Nếu đã là thi đấu, thì thắng thua cũng nên có phần thưởng chứ?"
"Tôi cũng có ý này!"
Tano Futao cười giễu: “Nếu như các vị thua, thì các vị phải tuyên bố với toàn thế giới rằng võ giả Hoa Hạ khuất phục dưới chân võ giả Nhật Bản chúng tôi, thế nào?”
“Vậy các ông thua thì sao?”
Lý Trạch Vũ hỏi lại.
“Khốn kiếp, chúng tôi sẽ không thua đâu.”
Một tên võ giả Nhật Bản lên tiếng.
/787
|