Thấy Đặng phu nhân bỏ đi, A Sửu vội vàng đuổi theo ra ngoài, nhưng bị A Cửu cản lại. A Sửu tức giận, thấy tình huống không đúng, hai tay nắm thành quyền đánh nhau với A Cửu.
Không đến ba chiêu A Sửu đã bị A Cửu áp chế té trên mặt đất.
Ngươi thả ta ra! Bại hoại! Người xấu! Thả ta ra! A Sửu tức đỏ mặt, mắt to ngập nước mắt trừng mắt nhìn Tô Ngọc, thân thể không ngừng vặn vẹo, muốn thoát ra khỏi tay A Cửu.
A Cửu sít sao ngăn chặn A Sửu, kinh ngạc nói với Tô Ngọc: Công tử, võ công của cô nương này giống với cô nương xấu xa kia!
Nghe vậy Tô Ngọc nghiêm túc nhìn kỹ A Sửu, hai đầu lông mày ngưng trọng. Giọng nói lạnh như băng mở miệng hỏi A Sửu: Rốt cục ngươi là ai! Không phải là Đặng Mỹ Mỹ! Mau nói coi ngươi là ai mà lại giả trang thành khuê nữ Đặng gia, mục đích là gì! Ngươi học võ công từ ai!
Mắc mớ gì tới ngươi! Thả ta ra! Thả ta ra! A Sửu không ngừng uốn éo người, dùng sức liều mạng trốn thoát. Trong lòng sợ hãi, không dám nhìn Tô Ngọc.
Thấy A Sửu không dám nhìn thẳng hắn, Tô Ngọc đi tới bên nàng, ngồi xổm xuống, nâng cằm A Sửu lên, ép hỏi: Nói! Ngươi học võ công từ ai. Giả dạng tiểu thư Đặng gia có mục đích gì! Tô Ngọc kích động, trong lòng mơ hồ cảm thấy hưng phấn. Thật muốn biết cô nương này học võ từ người nào, điều tra từ đây thì nhất định có thể lấy được tin tức của A Sửu...
A Sửu không lên tiếng, nổi giận đùng đùng cúi đầu hung hăng cắn Tô Ngọc một cái.
Thấy thế hai tay bàn tay A Cửu đang kìm chặt A Sửu lập tức bóp chặt cổ nàng, dùng sức bấm một cái.
A Sửu đau đến mức chảy nước mắt, há miệng ra. Trừ lúc đánh nhau với Hổ vương, linh hồn bị thương đến bây giờ, đây là lần đầu tiên A Sửu cảm nhận được sự đau đớn đến từ thân thể. Giờ phút này A Sửu rất nhớ Đoạn Thần. Nếu sư phụ ở đây thì tốt rồi, bọn họ nhất định không dám ức hiếp nàng như vậy!
Bị A Sửu hung hăng cắn một cái, máu cũng chảy ra, Tô Ngọc không cảm thấy đau, ngược lại còn nhìn A Sửu đến ngây ngẩn cả người. Thấy cô nương trước mặt đang uất ức chảy nước mắt, mà bọn họ thì đúng thật là 'Người xấu' như lời cô nương này nói, đang ức hiếp nàng.
Tô Ngọc im lặng, thấy A Cửu còn bóp cổ A Sửu thì lên tiếng nói: Buông nàng ra.
Công tử, mặc dù nữ nhân này không khác gì nữ tử bình thường, không có sức như người luyện võ. Nhưng võ công của nữ nhân
Không đến ba chiêu A Sửu đã bị A Cửu áp chế té trên mặt đất.
Ngươi thả ta ra! Bại hoại! Người xấu! Thả ta ra! A Sửu tức đỏ mặt, mắt to ngập nước mắt trừng mắt nhìn Tô Ngọc, thân thể không ngừng vặn vẹo, muốn thoát ra khỏi tay A Cửu.
A Cửu sít sao ngăn chặn A Sửu, kinh ngạc nói với Tô Ngọc: Công tử, võ công của cô nương này giống với cô nương xấu xa kia!
Nghe vậy Tô Ngọc nghiêm túc nhìn kỹ A Sửu, hai đầu lông mày ngưng trọng. Giọng nói lạnh như băng mở miệng hỏi A Sửu: Rốt cục ngươi là ai! Không phải là Đặng Mỹ Mỹ! Mau nói coi ngươi là ai mà lại giả trang thành khuê nữ Đặng gia, mục đích là gì! Ngươi học võ công từ ai!
Mắc mớ gì tới ngươi! Thả ta ra! Thả ta ra! A Sửu không ngừng uốn éo người, dùng sức liều mạng trốn thoát. Trong lòng sợ hãi, không dám nhìn Tô Ngọc.
Thấy A Sửu không dám nhìn thẳng hắn, Tô Ngọc đi tới bên nàng, ngồi xổm xuống, nâng cằm A Sửu lên, ép hỏi: Nói! Ngươi học võ công từ ai. Giả dạng tiểu thư Đặng gia có mục đích gì! Tô Ngọc kích động, trong lòng mơ hồ cảm thấy hưng phấn. Thật muốn biết cô nương này học võ từ người nào, điều tra từ đây thì nhất định có thể lấy được tin tức của A Sửu...
A Sửu không lên tiếng, nổi giận đùng đùng cúi đầu hung hăng cắn Tô Ngọc một cái.
Thấy thế hai tay bàn tay A Cửu đang kìm chặt A Sửu lập tức bóp chặt cổ nàng, dùng sức bấm một cái.
A Sửu đau đến mức chảy nước mắt, há miệng ra. Trừ lúc đánh nhau với Hổ vương, linh hồn bị thương đến bây giờ, đây là lần đầu tiên A Sửu cảm nhận được sự đau đớn đến từ thân thể. Giờ phút này A Sửu rất nhớ Đoạn Thần. Nếu sư phụ ở đây thì tốt rồi, bọn họ nhất định không dám ức hiếp nàng như vậy!
Bị A Sửu hung hăng cắn một cái, máu cũng chảy ra, Tô Ngọc không cảm thấy đau, ngược lại còn nhìn A Sửu đến ngây ngẩn cả người. Thấy cô nương trước mặt đang uất ức chảy nước mắt, mà bọn họ thì đúng thật là 'Người xấu' như lời cô nương này nói, đang ức hiếp nàng.
Tô Ngọc im lặng, thấy A Cửu còn bóp cổ A Sửu thì lên tiếng nói: Buông nàng ra.
Công tử, mặc dù nữ nhân này không khác gì nữ tử bình thường, không có sức như người luyện võ. Nhưng võ công của nữ nhân
/83
|