Ở phía Nam của Thần giới, trăm hoa đua nở hết sức tươi đẹp, sắc màu rực rỡ, bừng bừng sức sống. Ân trưởng lão nhìn cuộn giấy được phong ấn, tức giận đến mức đạp mạnh chân.
Quý trưởng lão đứng bên cạnh thấy vậy, kinh ngạc liếc nhìn Ngọc trưởng lão. Ân trưởng lão là người chững chạc nhất, sao lại tức giận đến như vậy? Rốt cuộc trong phong thư này nói cái gì mà khiến Ân trưởng lão tức giận như thế?
Ân trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì? Quý trưởng lão mở miệng hỏi.
Tiểu tử khốn kiếp! Hắn dám hạ 'Tỏa hồn chú' với Thượng thần! Ân trưởng lão thật sự bị chọc tức, người bình tĩnh như hắn mà sau khi biết được chuyện này cũng nhịn không được chửi bậy.
Cái gì! Chẳng lẽ Ma quân hạ 'Tỏa hồn chú' với Thượng thần của chúng ta! Hạ với ai? Quý trưởng lão nghe vậy cũng hết sức khiếp sợ, trong đó còn có chút tức giận. Nhưng mà Quý trưởng lão vẫn còn rất lý trí, nhất định phải hỏi rõ ràng xem ai bị hạ thần chú với Thượng thần của bọn họ. Nếu như biết là ai thì quá tốt rồi, nắm giữ người đó trước thì sẽ không sợ Thượng thần bị uy hiếp nữa.
Chính là Ma quân Đoạn Thần! Không ngờ hắn ra lại hạ 'Tỏa hồn chú' với Thượng thần vào ngày người xuất thế! Hơn nữa còn gắn kết với linh hồn của hắn nữa! Đúng là yêu ma âm hiểm, thật sự đáng chết! Ân trưởng lão lại gắt gỏng.
Ngọc trưởng lão xưa nay trầm mặc ít nói nghe thấy thì cũng không nhịn được tức giận, cũng mắng Đoạn Thần hai câu giống Ân trưởng lão.
Mặc dù Quý trưởng lão cũng rất tức giận, hắn đang muốn nói gì đó thì bỗng chốc liền nghĩ đến ý của Ma quân. Nhăn lông mi trắng lại, chậm rãi lên tiếng nói: Xem ra Ma quân đang uy hiếp chúng ta. Chắc là hắn đã biết tin tức Thượng thần Kỳ Lân xuất quan, hắn sợ Thiên đế sẽ phái Thượng thần Kỳ Lân lãnh binh tấn công Ma giới cho nên mới truyền tin này cho chúng ta, mục đích là muốn chúng ta ngăn cản Thiên đế xuất binh đánh Ma giới.
Ân trưởng lão khôi phục lại vẻ tỉnh táo, đồng ý gật đầu, đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén, nghiêng đầu nhìn Quý trưởng lão, hỏi: Ngươi nói xem chúng ta nên làm thế nào để Ma quân cam tâm tình nguyện trả Thượng thần lại cho chúng ta?
Quý trưởng lão trầm mặc không nói, suy nghĩ bay xa. Ngọc trưởng lão lắc đầu, nói: Có cơ hội tốt kèm cặp hai bên của tộc chúng ta như vậy, sẽ rất khó để Ma quân chủ động buông tay.
Ân trưởng lão phất tay, nói một câu sâu cao khó lường: Nhất định phải làm cho hắn chủ động buông tha mới được? Chúng ta không thể chủ động xuất kích sao?
Nghe thấy thế thì Quý trưởng lão liền nhìn chằm chằm Ân trưởng lão, nói: Ân trưởng lão có cách nào thì mau nói đi!
Cách thì tất nhiên là có, dù sao cũng bí quá hóa liều, Thượng thần phải chịu chút khổ rồi. Ân trưởng lão thừa nước đục thả câu.
Ngươi nói trước đi xem là cách nào. Quý trưởng lão thúc giục Ân trưởng lão.
Chẳng lẽ các ngươi đã quên Chu Tước chính là Linh thú cổ rồi sao? Linh thú cổ có linh hồn rất ương ngạnh, dù bị trọng thương đến mức chỉ còn lại một hồn hai phách thì cũng có thể luân hồi chuyển thế, làm lại lần nữa! Ân trưởng lão có hàm ý sâu xa.
Ngươi nói là lấy độc trị độc, cắt đứt sự liên lạc giữa linh hồn của Thượng thần và linh hồn Ma quân sao? Quý trưởng lão chăm chú hỏi.
Không sai! Bây giờ đây là cách duy nhất để có thể giải cứu Thượng thần một cách triệt để đi! Chúng ta nhất định phải thử! Ân trưởng lão kiên định nhìn Quý trưởng lão.
Ngọc trưởng lão do dự nhìn về phía Quý trưởng lão, chờ Quý trưởng lão lên tiếng phát biểu.
Quý trưởng lão im lặng một hồi lâu rồi mới chậm rãi gật đầu. Hỏi Ân trưởng lão: Nếu Ân trưởng lão đã nghĩ ra cách này thì có biết làm cách nào để áp dụng không?
Áp dụng? Chuyện này không dễ làm! Chúng ta đi cầu Thiên đế làm chủ cho Phượng Hoàng tộc thì có lẽ còn hợp với tâm tư Thiên đế, vừa vặn viện cớ đi thu thập Ma giới. Đến lúc đó chúng ta tranh thủ lúc tham chiến, gian lận trong chiến đấu, không được sao! Khi Quý trưởng lão vừa mới quyết định thì Ân trưởng lão liền nghĩ
/83
|