Phía sau cung điện, dưới ánh nến mờ nhạt, không khí mờ mịt, mông lung như sương trắng ở Thanh Trì, nhìn bằng mắt thường sẽ không thấy rõ.
Cởi y phục ra, treo quần áo bằng tờ tằm lên, Đoạn Thần chậm rãi chìm vào trong nước. Dựa vào cạnh ao nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi vận lực điều trị vết thương trong cơ thể. Nước ao vốn trong suốt thấy được đáy thì lại nhiễm đỏ chỉ trong chốc lát.
Bức thương thế trong cơ thể ra, Đoạn Thần bỗng nhiên đứng dậy khỏi hồ nước đầy máu, đi vào trong hồ nước sạch sẽ bên cạnh. Ngâm người trong nước ấm, buông lỏng cả người, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngâm được một lúc, Đoạn Thần cảm thấy có gì đó không đúng, giống như có thứ gì đó đang rình trộm hắn. Nhưng Đoạn Thần không cảm nhận được hơi thở yêu ma xung quanh, điều này càng khiến hắn nghi hoặc khó hiểu. Vung tay lên, bọt nước bị Đoạn Thần đánh vương vãi khắp nơi. Ánh sáng màu xanh nhạt chợt lóe lên, cung điện vốn dĩ đang tràn ngập trong sương khói mờ mịt thì lập tức trở nên quang đãng.
Sau đó, Đoạn Thần thấy một quả trứng khổng lồ tròn vo, sáng bóng, trắng nõn! Dọa hắn nhảy dựng lên, cơ thể đang ngâm trong nước vội vàng lui về phía sau hai bước, dán chặt lên thành ao.
Quả trứng này là cái gì vậy! Đoạn Thần khẳng định quả trứng trước mắt này rực rỡ hẳn lên, trước khi bị hắn ném vào trong lò luyện đan để tiêu hủy nó còn trông rất xấu xí, vì sao bây giờ lại thay đổi rồi! Còn chạy từ bên ngoài ra sau cung điện rình hắn tắm rửa nữa! Đây rốt cụ là thứ quái quỷ gì vậy, quá thần bí mà!
Đối với một thứ kỳ quái còn chưa xuất thế đã bắn ma tính khắp bốn phía, trong lòng Đoạn Thần hơi sợ hãi. Hắn muốn hủy mà không hủy được, ngược lại còn thôn tính pháp lực của hắn. Thật sự khiến cho lòng dạ người khác đều sợ sệt, chùn bước.
Giằng co với quả trứng kỳ lạ này một lúc lâu, Đoạn Thần nhảy ra khỏi ao nhanh như tia chớp, hong khô bọt nước trên người rồi nhanh chóng mặc quần áo vào. Tất cả động tác đều như nước chảy mây trôi, nhanh nhẹn lưu loát.
Mặc xong y phục, Đoạn Thần nắm chặt quả đấm đi về phía quả trứng. Đã chứng kiến sự lợi hại của nó nên Đoạn Thần không dám dùng pháp lực đưa nó theo mà là dùng một tay ôm lấy quả trứng trơn mượt này.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Đoạn Thần đầy vẻ ghét bỏ, thật vất vả lắm mới đè nén được cảm giác muốn vứt nó xuống, chạy thẳng ra bên ngoài, ném nó vào trong góc khuất. Không ngờ vừa mới ném đi quả trứng lại bay về phía hắn! Bổ nhào vào ngực Đoạn Thần. Sợ nó bị thương nên Đoạn Thần vội vàng vươn tay đỡ nó, lúc này nó mới ổn lại.
Đoạn Thần đã nhiều lần muốn đẩy quả trứng này ra nhưng lại phát hiện nó lại cứ chui vào trong lòng hắn. Lần nào cũng vậy. Điều này khiến Đoạn Thần nổi gân xanh, trong lòng hắn cực kỳ muốn đập nát quả trứng này ra. Trên đời này điều gì khiến người ta oán hận nhất? Không phải đó là người ngươi chán ghét nhất cứ liên tục xuất hiện bên cạnh người, đuổi mãi mà không đi, lại không thể làm gì được sao, thật đúng là khiến cho người ta giận đến nghiến răng! Lúc này Đoạn Thần đã gặp phải chuyện như vậy rồi.
Khẳng định mình bị cái quả trứng này bám lấy, Đoạn Thần coi như mặc kệ. Bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu nó. Mò mẫm quả trứng một vòng liền phát hiện nó có sự thay đổi rất lớn.
Hừ. Biến thành cái bộ dáng này, chắc hấp bản không ít pháp lực của bản quân đi! Gõ nhẹ quả trứng một cái, Đoạn Thần híp mắt, bất mãn cúi đầu nói với nó.
Quả trứng động đậy mấy cái trong lòng Đoạn Thần, rồi dúi dúi vào ngực hắn.
Bây giờ Đoạn Thần đã không sợ hãi nữa mà hắn lại cảm thấy quả trứng này gần như đã coi hắn là 'Nương' của nó. Nghĩ như vậy, Đoạn Thần liền nảy sinh một ý nghĩ. Nếu hắn ấp quả trứng thần bí này tới lúc nó nở, nuôi nó lớn lên, có lẽ sẽ là cánh tay đắc lực cho hắn. Dù sao hắn cũng không nghĩ tới việc lập Ma hậu, rồi sinh con. Nếu quả trứng kỳ quái này có tình cảm với hắn, trung thành với hắn thì sau này giao Ma giới cho nó chắc cũng không phải không được.
Híp mắt lại, Đoạn Thần suy nghĩ quan sát quả trứng trong lòng. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt vỏ trứng, phát hiện nó lại chui vào trong lòng hắn lần nữa. Đoạn Thần cảm thấy có thể thử một lần, nếu đến lúc đó phát hiện quả trứng ma quái này không chịu sự khống chế của hắn nữa thì hắn sẽ tìm
Cởi y phục ra, treo quần áo bằng tờ tằm lên, Đoạn Thần chậm rãi chìm vào trong nước. Dựa vào cạnh ao nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi vận lực điều trị vết thương trong cơ thể. Nước ao vốn trong suốt thấy được đáy thì lại nhiễm đỏ chỉ trong chốc lát.
Bức thương thế trong cơ thể ra, Đoạn Thần bỗng nhiên đứng dậy khỏi hồ nước đầy máu, đi vào trong hồ nước sạch sẽ bên cạnh. Ngâm người trong nước ấm, buông lỏng cả người, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngâm được một lúc, Đoạn Thần cảm thấy có gì đó không đúng, giống như có thứ gì đó đang rình trộm hắn. Nhưng Đoạn Thần không cảm nhận được hơi thở yêu ma xung quanh, điều này càng khiến hắn nghi hoặc khó hiểu. Vung tay lên, bọt nước bị Đoạn Thần đánh vương vãi khắp nơi. Ánh sáng màu xanh nhạt chợt lóe lên, cung điện vốn dĩ đang tràn ngập trong sương khói mờ mịt thì lập tức trở nên quang đãng.
Sau đó, Đoạn Thần thấy một quả trứng khổng lồ tròn vo, sáng bóng, trắng nõn! Dọa hắn nhảy dựng lên, cơ thể đang ngâm trong nước vội vàng lui về phía sau hai bước, dán chặt lên thành ao.
Quả trứng này là cái gì vậy! Đoạn Thần khẳng định quả trứng trước mắt này rực rỡ hẳn lên, trước khi bị hắn ném vào trong lò luyện đan để tiêu hủy nó còn trông rất xấu xí, vì sao bây giờ lại thay đổi rồi! Còn chạy từ bên ngoài ra sau cung điện rình hắn tắm rửa nữa! Đây rốt cụ là thứ quái quỷ gì vậy, quá thần bí mà!
Đối với một thứ kỳ quái còn chưa xuất thế đã bắn ma tính khắp bốn phía, trong lòng Đoạn Thần hơi sợ hãi. Hắn muốn hủy mà không hủy được, ngược lại còn thôn tính pháp lực của hắn. Thật sự khiến cho lòng dạ người khác đều sợ sệt, chùn bước.
Giằng co với quả trứng kỳ lạ này một lúc lâu, Đoạn Thần nhảy ra khỏi ao nhanh như tia chớp, hong khô bọt nước trên người rồi nhanh chóng mặc quần áo vào. Tất cả động tác đều như nước chảy mây trôi, nhanh nhẹn lưu loát.
Mặc xong y phục, Đoạn Thần nắm chặt quả đấm đi về phía quả trứng. Đã chứng kiến sự lợi hại của nó nên Đoạn Thần không dám dùng pháp lực đưa nó theo mà là dùng một tay ôm lấy quả trứng trơn mượt này.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Đoạn Thần đầy vẻ ghét bỏ, thật vất vả lắm mới đè nén được cảm giác muốn vứt nó xuống, chạy thẳng ra bên ngoài, ném nó vào trong góc khuất. Không ngờ vừa mới ném đi quả trứng lại bay về phía hắn! Bổ nhào vào ngực Đoạn Thần. Sợ nó bị thương nên Đoạn Thần vội vàng vươn tay đỡ nó, lúc này nó mới ổn lại.
Đoạn Thần đã nhiều lần muốn đẩy quả trứng này ra nhưng lại phát hiện nó lại cứ chui vào trong lòng hắn. Lần nào cũng vậy. Điều này khiến Đoạn Thần nổi gân xanh, trong lòng hắn cực kỳ muốn đập nát quả trứng này ra. Trên đời này điều gì khiến người ta oán hận nhất? Không phải đó là người ngươi chán ghét nhất cứ liên tục xuất hiện bên cạnh người, đuổi mãi mà không đi, lại không thể làm gì được sao, thật đúng là khiến cho người ta giận đến nghiến răng! Lúc này Đoạn Thần đã gặp phải chuyện như vậy rồi.
Khẳng định mình bị cái quả trứng này bám lấy, Đoạn Thần coi như mặc kệ. Bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu nó. Mò mẫm quả trứng một vòng liền phát hiện nó có sự thay đổi rất lớn.
Hừ. Biến thành cái bộ dáng này, chắc hấp bản không ít pháp lực của bản quân đi! Gõ nhẹ quả trứng một cái, Đoạn Thần híp mắt, bất mãn cúi đầu nói với nó.
Quả trứng động đậy mấy cái trong lòng Đoạn Thần, rồi dúi dúi vào ngực hắn.
Bây giờ Đoạn Thần đã không sợ hãi nữa mà hắn lại cảm thấy quả trứng này gần như đã coi hắn là 'Nương' của nó. Nghĩ như vậy, Đoạn Thần liền nảy sinh một ý nghĩ. Nếu hắn ấp quả trứng thần bí này tới lúc nó nở, nuôi nó lớn lên, có lẽ sẽ là cánh tay đắc lực cho hắn. Dù sao hắn cũng không nghĩ tới việc lập Ma hậu, rồi sinh con. Nếu quả trứng kỳ quái này có tình cảm với hắn, trung thành với hắn thì sau này giao Ma giới cho nó chắc cũng không phải không được.
Híp mắt lại, Đoạn Thần suy nghĩ quan sát quả trứng trong lòng. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt vỏ trứng, phát hiện nó lại chui vào trong lòng hắn lần nữa. Đoạn Thần cảm thấy có thể thử một lần, nếu đến lúc đó phát hiện quả trứng ma quái này không chịu sự khống chế của hắn nữa thì hắn sẽ tìm
/83
|