Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Chương 11 - Chương 11

/83


Đoạn Thần vốn nghĩ sẽ thưởng cho A Sửu mấy trái Ma quả trăm năm, nhưng sau khi biết mình bị A Sửu chùi nước mũi vào người thì Đoạn Thần chỉ thưởng cho nàng Ma quả mấy chục năm. Hai loại kém nhau rất nhiều, vốn dĩ Ma quả trăm năm có thể gia tăng tu vi vài chục năm, nhưng bây giờ Ma quả mấy chục năm thì chỉ có thể tăng tu vi vài năm thôi.

Ngốc nghếch như A Sửu sau khi ăn cũng phát hiện ra có chút không bình thường, chạy tới hỏi Đoạn Thần: Sư phụ, vì sao hương vị của nó không giống lần đầu ta ăn?

Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, đều giống nhau cả thôi. Có ăn hay không? Không ăn thì để đó cho bản quân. Mí mắt lười mở ra, Đoạn Thần chuyên tâm luyện đan dược.

Ta ăn! Sư phụ người đã thưởng cho ta rồi, không thể lấy lại. A Sửu bảo vệ ba trái ma quả còn dư lại.

Đoạn Thần liếc mắt nhìn A Sửu một cái, nhàn nhạt nói: Ngươi nhớ kỹ, bản quân có thể cho ngươi cũng có thể lấy lại.

A Sửu cúi đầu im lặng một chút, không có tinh thần đáp lại: A, biết rồi.

Đoạn Thần không thèm trả lời A Sửu, tiếp tục luyện đan dược.

A Sửu từ từ gặm trái cây, tò mò nhìn chằm chằm động tác của Đoạn Thần. Hỏi: Sư phụ, người đang làm cái gì vậy?

Luyện đan dược. Ngươi ngồi qua một bên đi đừng có làm phiền bản quân. Ghét bỏ A Sửu vướng tay vướng chân, Đoạn Thần đuổi nàng đi.

Đan dược là cái gì? Có thể ăn được không? A Sửu không lui ra sau mà ngược lại tò mò duỗi cổ về phía trước đi đến bên cạnh Đoạn Thần nhìn tay hắn đảo qua đảo lại.

Có thể ăn, nhưng chỉ khi bị thương mới có thể ăn. Ngươi muốn ăn cũng được, vừa đúng lúc làm vật thí nghiệm giùm bản quân. Đoạn Thần nhướn mày không có ý tốt nhìn về phía A Sửu.

A, vậy thì cho ta nếm thử đi! Sư phụ, ăn ngon không? Ăn hết trái Ma quả cuối cùng, A Sửu mong đợi nhìn chằm chằm viên thuốc đủ màu sắc trong chén.

Đoạn Thần không trả lời câu hỏi của A Sửu mà trực tiếp cầm lấy viên thuốc, bóp cằm A Sửu, mở miệng nàng ra, ném viên thuốc vào miệng A Sửu.

A Sửu khép miệng lại, nếm vài cái, cảm thấy ngọt ngào, thấy rất thích hương vị này. Sau đó cắn một cái, lập tức một mùi vị đắng ngắt lấn át vị ngọt trước đó.

Thấy sắc mặt A Sửu thay đổi, bộ dạng muốn ói. Đoạn Thần lạnh mặt đi, nhìn chằm chằm A Sửu, lành lạnh nói: Còn nhớ lúc xuất cung bản quân đã nói với ngươi cái gì không? Bản thân mình đã chọn cái gì thì mặc kệ hương vị thế nào cũng đều phải ăn cho hết. Nếu dám lãng phí lương thực thì sau này sẽ giảm một nửa đồ ăn.

Mắt A Sửu đỏ lên, đôi mắt màu hổ phách


/83

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status