Thời điểm Tần Lạc Y trở về, hội đấu giá còn chưa bắt đầu, nhưng trong hội trường đấu giá đã có biển người tấp nập.
Nàng lập tức lên lầu ba, ngồi xuống bên cạnh đại ca, Thác Bạt Nguyên Hủ cũng ở đây, nàng một bên cười theo chân bọn họ chào hỏi, một bên không dấu vết quét qua toàn bộ phòng đấu giá.
Siêu cấp bảy đại thế gia Huyền Thiên đại lục, Phượng gia, Đoan Mộc gia, Tần gia, Liễu gia, còn bao gồm Thác Bạt gia ở Ráng Sắc thành, đều đến hội bán đấu giá.
Nàng không biết Hoàng Phủ gia cùng Thượng Quan gia có người tới hay không, nói bóng nói gió hướng Thác Bạt Nguyên Hủ hỏi thăm, biết được ngồi cách vách Liễu Hàn Tình là một gã trưởng lão Thượng Quan gia-Thượng Quan Thuỵ. Lần này Hoàng Phủ gia không ai đến hội bán đấu giá cạnh tranh.
Ánh mắt tối đen dừng trên người Thượng Quan Thuỵ. Thượng Quan Thuỵ râu tóc bạc trắng, thân thể gầy yếu, trên mặt không chút thay đổi, ánh mắt thâm trầm nghiêm khắc, đứng thẳng bên cạnh hắn, là hai gã tu sĩ một nam một nữ cực trẻ tuổi, đều là đệ tử đích truyền của hắn.
Hôm nay là ngày cuối cùng của hội đấu giá, đồ vật lấy ra bán đấu giá hôm nay so với hôm qua tốt hơn rất nhiều, đương nhiên giá cạnh tranh càng quý, vật phẩm bán đấu giá từ đầu, đã cạnh tranh thập phần kịch liệt.
Đồ vật bán đấu giá ngày hôm qua, tu sĩ lầu một xuất thủ nhiều nhất, khách quý trong lầu hai, lầu ba chỉ nhìn xem là chính,nrất ít xuất thủ, hôm nay hoàn toàn ngược lại, mỗi một dạng đồ vật lấy ra, cơ hồ đều rơi vào tay tu sĩ trên lầu.
Tuy rằng tu sĩ dưới lầu cũng muốn xuất thủ, bất đắc dĩ đồ vật quá tốt, giá rất cao, chỉ không biết làm gì, dù vậy, vẫn không ai rời đi trước, chỉ cảm thấy tài lực chính mình hữu hạn, không chiếm được đồ vật quý hiếm, ở chỗ này mở rộng tầm mắt cũng tốt.
Hai người Tần Mặc thương lượng chiếm vài gốc linh thực hiếm thấy , phụ-nữ Liễu Khuynh Thành đối diện chiếm được một kiện pháp khí kim hồ lô, còn có một viên thập nhị giai chữa thương đan.
Thập nhị giai chữa thương đan không phải cực phẩm, chỉ là một viên trung phẩm đan dược mà thôi, giá chốt hạ là năm ngàn vạn lượng. Trừ bỏ viên thập nhị giai đan dược, lúc sau không xuất hiện đan dược phẩm giai cao hơn so với vừa rồi, Tần Lạc Y không khỏi kinh ngạc.
Trên Bồng Lai tiên đảo không có thập nhị giai luyện đan sư, nhưng Huyền Thiên trên đại lục có, không chỉ có thập nhị giai luyện đan sư, còn có thập tam giai luyện đan sư, hội đấu giá ở Ráng Sắc thành thành Thác Bạt gia tộc, một viên thập nhị giai trung phẩm đan dược, tại sao lại lưu đến ngày cuối cùng?
Biết nghi hoặc của nàng, Thác Bạt Nguyên Hủ cười khẽ, trong ánh mắt nhìn nàng xẹt qua một chút nhu hoà khác thường.
Mặc dù Huyền Thiên đại lục có đan dược phẩm giai cao, nhưng không mấy người bỏ được đem nó lấy ra bán, trừ phi gặp biến cố trọng đại gì, Huyền Thiên đại lục đông đảo cửa hàng đan dược, bán nhiều nhất là thập nhất giai đan dược, thập nhị giai đan dược cực nhỏ, lại nói, luyện chế một viên thập nhị giai đan dược trở lên, đừng nói luyện chế không dễ, muốn tìm đầy đủ linh thực, cũng cực không dễ.
Mà hắn trọng thương đe dọa, nàng không chỉ lấy ra cứu hắn, còn cho hắn dùng hai viên cao giai đan dược, ở trong sơn động bồi hắn, thẳng đến khi hắn tỉnh lại. Mấy ngày này chỉ cần nhớ đến lúc hắn tỉnh, nhìn thấy trên mặt nàng vui mừng thoải mái, trong lòng tràn ngập một cỗ ấm áp khác thường chưa từng có.
Tần Lạc Y bừng tỉnh. Cũng đúng. Linh thực luyện chế thập nhị giai đan dược, mỗi một loại đều vô giá, còn không dễ dàng tìm kiếm, vì nàng có vòng tay không gian nghịch thiên, lấy được rất nhiều từ Băng Vực, ngoài ý muốn rơi xuống Sư Hổ Nhai, cũng có bảo vật trong Động Thiên Phúc, nhét đầy trữ vật giới, nên không cảm thấy như thế nào...Đã quên phần lớn tu sĩ suốt cuộc đời, không gặp được kỳ ngộ giống nàng.
Dư quang khoé mắt Thác Bạt Nguyên Hủ nhìn thoáng qua Tần Thiên cùng Tần Mặc chỉ chú ý đến kiện pháp khí trong tay Bảo Cầm, ánh mắt mọi người chung quanh đều tụ tập trên đài cao dưới lầu, hơi hơi nghiêng người ghé sát vào nàng, đè thấp thanh âm nhỏ giọng nói: Viên đan dược này không coi là quá tốt, trong phủ không có sẵn cao giai đan dược, chờ ta tìm được luyện đan sư, đến luyện cho nàng hai viên vô cùng tốt.
Không có sẵn? Tần Lạc Y chớp mắt nhìn nhìn, trong mắt hiện lên chút ánh sáng ngọc lưu ly. Thác Bạt Nguyên Hủ luôn nói phải bổ khuyết hai viên chữa thương đan cho nàng, nàng đương nhiên không cự tuyệt. Cong môi cười khẽ nghiêng đầu nhìn hắn nói: Không có sẵn chữa thương đan, vậy có sẵn linh thực không?
Đương nhiên có sẵn linh thực, chờ tìm được luyện đan sư, lập tức khai lô luyện đan, sẽ không kéo dài quá lâu. Thác Bạt Nguyên Hủ cười nói.
Như vậy đi, ngươi cũng không cần tiếp tục tìm luyện đan sư, quá phiền toái, ngươi trực tiếp đem linh thực cho ta là được. Trong mắt Tần Lạc Y sáng ngời, linh thực hữu dụng hơn so với đan dược, thứ nàng không thiếu nhất là chữa thương đan, linh thực đặt trong trữ vật giới tốt hơn, về sau muốn luyện đan dược gì liền luyện đan dược đó.
Thác Bạt Nguyên Hủ có chút chần chờ. Không phải hắn luyến tiếc linh thực, mặc kệ luyện đan sư luyện đan thuật rất cao, khai lô luyện đan cũng không nắm chắc thập phần thành công, nếu hắn tìm người đến luyện đan, bại đan còn có thể tiếp tục tìm linh thực khai lô luyện, nếu đưa linh thực cho Tần Lạc Y, nàng tìm người đến luyện, bại đan nàng khẳng định sẽ không nói cho chính mình.
Chúng ta cứ quyết định như vậy là được. Tần Lạc Y hướng về phía hắn cười sáng lạn, nhanh chóng đem chuyện này định xuống, ngay sau đó không nhìn hắn, đem ánh mắt rời về phía Bảo Cầm tươi cười xinh đẹp trên đài bán đấu giá .
Tần Thiên hơi hơi nghiêng đầu, vừa lúc nhìn đến sườn mặt Thác Bạt Nguyên Hủ ôn nhu nhìn muội muội, trong mắt mang theo một chút nóng rực...Không khỏi mím chặt bạc môi, mi tâm nhíu nhỏ đến khó phát hiện.
Đây là một quyển công pháp cao giai, tên là Long Ngâm Quyết, giá khởi điểm là năm ngàn vạn lượng. Bảo Cầm cười dài xuất ra một khối ngọc giản tên Long Ngâm Quyết, trong lòng Tần Lạc Y nhất thời rùng mình, ánh mắt dừng trên tay nàng.
Ngọc giản lớn như hai ngón tay, chất ngọc vô cùng tốt, trắng trong oánh nhuận, bên trên điêu khắc long văn tinh xảo.Mấy vạn năm trước Long Ngâm Quyết từng hiện thân, một gã tán tu ngoài ý muốn chiếm được bộ công pháp này, mấy trăm năm nhanh chóng quật khởi, nghe nói cuối cùng hắn tu luyện đến tử phủ cửu giai đỉnh, sống hơn tám ngàn tuổi.
Gia tộc hắn cũng bởi vì Long Ngâm Quyết quyết cường đại gần hai vạn năm, chỉ là sau khi tên cường giả kia mất đi, Long Ngâm Quyết cũng biến mất, tuy rằng trong gia tộc từng xuất hiện tu sĩ tử phủ, chỉ là tử phủ sơ giai mà thôi, hơn nữa mất đi Long Ngâm Quyết quật khởi, cuối cùng xuống dốc.
Về Long Ngâm Quyết, rất nhiều tu sĩ đều biết đến, trên hội đấu giá hôm nay có công pháp cao giai như vậy, chúng tu sĩ nhất thời kích động. Trong mắt Tần Mặc sáng ngời. Ánh mắt sáng quắc nhìn ngọc giản trong tay Bảo Cầm, cảm thấy hứng thú nói: Công pháp Long Ngâm Quyết kia cũng thế, tuy nói là công pháp cao giai, có nó còn phải có chút thiên phú, có lẽ sẽ tu luyện đến tử phủ đỉnh, bất quá công pháp trên Huyền Thiên đại lục có thể cùng nó so sánh, thậm chí so với nó còn cao giai hơn, không phải không có, công pháp tu luyện của bảy đại thế cũng không yếu hơn so với nó, chỉ là nghe nói bên trong có một loại pháp thuật công kích kỳ dị, tu luyện đại thành sẽ tùy ý chế tạo ảo cảnh, đem đối thủ vây trong ảo cảnh mặc chính mình lăn lộn, so với ảo trận còn lợi hại hơn, có thể vây khốn đối thủ tu vi cao hơn so với chính mình...
Thần sắc Tần Thiên cũng cảm thấy hứng thú.
Vài năm trước ngẫu nhiên nghe sư tổ nhắc tới Long Ngâm Quyết đã mất tích mấy vạn năm, khi sư tổ nói mang theo tiếc nuối, vừa lúc sắp đến ngày sinh thần lão nhân gia, đem Long Ngâm Quyết làm lễ chúc thọ cho người. Qua năm tháng nữa, chính là chỉnh thọ năm ngàn tuổi Tần lão gia tử, nhi tử tên Tần Hướng duy nhất của người đã lên tiếng, năm nay phải tổ chức sinh thần thật lớn cho lão gia tử.
Chủ ý này không sai. Tần Mặc cười gật đầu.
Năm ngàn một trăm vạn lượng.
Năm ngàn hai trăm vạn lượng.
... ...
Rất nhanh, Long Ngâm Quyết giá khởi điểm là năm ngàn vạn lượng, một đường tăng lên bảy ngàn vạn lượng.
Ánh mắt Tần Lạc Y dừng trên người thanh y nam tử ẩn trong chúng tu sĩ dưới lầu một, không nhìn sai trên mặt hắn hiện lên tươi cười đắc ý cực nhạt.
Sau khi chuyện thành, ngươi lặng lẽ tản ra tin tức, Long Ngâm Quyết này không phải Long Ngâm Quyết, mà là Kinh Long Quyết trong truyền thuyết, nhớ rõ thời điểm bán đấu giá không cho ngươi nhúng tay, mặc kệ lúc đó Kinh Long Quyết dừng trong tay ai, thuận theo tự nhiên, có thể dừng trong tay siêu cấp thế gia là tốt nhất, không thể cũng không sao, nghe đến Kinh Long Quyết, bọn họ sẽ không ngồi yên. Lời Đoan Mộc Trường Anh nói với thanh y nam tử còn vang vọng bên tai nàng.
Kinh Long Quyết là một quyển công pháp tồn trong truyền thuyết, truyền thuyết rằng tu luyện nó có thể đột phá tử phủ đỉnh, ở trên tu luyện tiến thêm một bước, cũng có truyền thuyết rằng có người bởi vì tu luyện Kinh Long Quyết mà tiến nhập Tiên giới, nếu có người được đến tin tức Kinh Long Quyết tản ra, sẽ theo như lời Đoan Mộc Trường Anh, cho dù bảy đại siêu cấp thế gia cũng không ngồi yên được.
Nhanh chóng đem ánh mắt từ trên người thanh y nam tử rời đi, nhìn mọi người trong đại lâu bán đấu giá bắt đầu nâng giá cạnh tranh. Tần Mặc cũng nâng thêm lần. Biết rõ đó là âm mưu của Đoan Mộc Trường Anh cùng kẻ được gọi là Tông Chủ kia, Tần Lạc Y không lập tức ngăn cản Tần Mặc. Long Ngâm Quyết quá nổi danh, chỉ cần người bình thường đều mong muốn, nếu không tranh, hành xử khác người quá mức, ngược lại không tốt.
Thiếu chủ. Quản sự nhà đấu giá vội vàng đến, nói cho hắn rằng Thác Bạt Tiêu Dao đã trở lại, đang trong đại lâu bán đấu giá. Thác Bạt Nguyên Hủ đứng lên theo hắn rời đi.
Long Ngâm Quyết tranh đoạt gay cấn, giá bán đấu giá từ lúc đầu năm ngàn vạn lượng trải qua thời gian tăng giá ngắn ngủi, đã nâng lên tới chín ngàn vạn lượng, khách quý trên lầu hai-lầu ba chừng mấy chục nhà, nguyên bản đều tham dự tranh đoạt, theo giá cả càng lên càng cao, dần dần bắt đầu có người rời khỏi cạnh tranh, đến cuối cùng chỉ còn lại không đủ mười nhà đang tăng giá tranh đoạt.
Theo giá cả tăng lên tới một trăm ngàn vạn lượng, Tần Mặc vẫn đang tăng giá, vẻ mặt thoải mái, đối với Tần gia là siêu cấp thế gia mà nói, một trăm ngàn vạn lượng tuy lớn, lại không coi là gì, hơn nữa dùng bạc mua một quyển công pháp cao giai, còn là công pháp gia gia chính mình từng nhắc tới, thực đáng giá.
Tần Lạc Y cảm thấy không sai biệt lắm. Nàng không muốn công pháp này thật sự lọt vào tay Tần gia, đây là bẫy rập của Đoan Mộc Trường Anh cùng Tông Chủ kia. Cuối cùng ai được đến công pháp, khẳng định sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, giống như Hỗn Độn Chi Nguyên, dụ hoặc Kinh Long Quyết đối với mọi người tuyệt đối kinh người, đặc biệt tu sĩ tu luyện đến tử phủ cùng tử phủ đỉnh.
Long Ngâm Quyết là giả. Sợ người nghe được, nàng truyền âm mật cho Tần Thiên cùng Tần Mặc.
Hai người đồng thời ngẩn ra, nhưng trên mặt không biểu hiện ra ngoài, dư quang khóe mắt liếc nhìn nàng một cái, Tần Lạc Y hướng bọn họ chớp mắt nhìn, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu.
Tuy rằng hai người Tần Thiên nghi hoặc vì cái gì nàng đột nhiên nói Long Ngâm Quyết là giả, lúc này không mở miệng hỏi nàng nguyên nhân. Đặc biệt ngày hôm qua Tần Lạc Y còn chiếm được một khối hoả huyễn thạch chứa bốn hạt bồ đề, Tần Lạc Y nói như thế, khẳng định đã biết cái gì.
Trong mắt Tần Mặc hiện lên tinh quang, không từ bỏ ngay, ngược lại tăng giá thêm hai lần, giá đã nâng lên tới một trăm năm ngàn vạn lượng, lúc này mới cố tình buồn bã buông tay.
Ngay sau đó Tống Vô Ngân cùng Mạc Ngữ cũng rời khỏi tranh đoạt. Toàn bộ phòng đấu giá chỉ còn lại Liễu gia cùng Thượng Quan gia tranh đoạt, cuối cùng Long Ngâm Quyết bị Liễu Hàn Tình dùng một trăm tám ngàn vạn lượng mua đi. Trên mặt Liễu Khuynh Thành xinh đẹp không dấu được vui mừng.
Tần Lạc Y nhịn không được âm thầm phiết phiết môi, mất giá cao mua củ khoai lang phỏng tay, nghĩ đến Liễu Hàn Tình có một đoạn thời gian rất dài không biện pháp tìm đến gây phiền toái cho nàng, về phần Liễu Khuynh Thành...Ở thời điểm bọn họ bị người tìm đến gây phiền toái, chết một, hai người trước, ha ha, cũng không phải chuyện gì quan trọng.
/479
|