Xui xẻo hơn bao giờ hết, một trong số những con tin là người đi cùng với Kỷ Thần Hi vào trung tâm thương mại. Nếu để cô ấy rời đi, nhất định bọn liều mạng kia sẽ cho nổ tung hai tầng 6 và 7.
Giờ phút này anh chỉ còn có một lựa chọn duy nhất, chính là phải giữ Kỷ Thần Hi ở lại. Dù sao quen biết từ trước, anh cũng biết thân thủ của cô không hề tệ. Nhưng xui xẻo lại cứ liên tục ập đến, khi cô lại vào đúng quầy trà sữa đã được xác định là có bom. Đã thế vẫn chưa định vị được vị trí của quả bom.
Mọi thứ sắp đi vào bế tắc thì bỗng nhiên anh phát hiện ra điểm lạ thông qua camera giám sát. Ngoại trừ ba tên khủng bố vẫn đang theo dõi từ xa và có những hành động mờ ám, thì có hai người lạ mặt vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của ba tên khủng bố kia.
Dù thế nhưng rõ ràng trọng tâm của hai người lạ mặt vẫn hướng về Kỷ Thần Hi. Vì thế, khi cô bị ba tên khủng bố theo dõi, hai người lạ mặt đó mới âm thầm quan sát bọn chúng.
Nhờ vậy làm anh nghĩ đến ngay một người, chính là Tịch Cảnh Dương! Hai người lạ mặt kia chắc chắn là người của Tịch Cảnh Dương phái theo bảo vệ cho bạn gái cậu ta.
Ngay lập tức anh gọi ngay cho Tịch Cảnh Dương nhờ giúp đỡ. Hai người kia không phải là quân nhân, nên họ sẽ dễ dàng tiếp cận bọn khủng bố hơn bọn họ rất nhiều.
Lần đầu gọi đi thì cuộc gọi ngay lập tức bị ngắt kết nối. Anh nhìn về phía của Kỷ Thần Hi, cô dường như đang nghe điện thoại, không cần nghĩ cũng biết là đang nói chuyện với ai rồi.
Nếu đã không gọi được di động, vậy thì trực tiếp gọi thẳng đến văn phòng làm việc của cậu ta vậy.
Quả nhiên, người bên kia đã bắt máy với thái độ vô cùng khó chịu:"Tôi cho cậu 10 giây!"
"Dưới ghế nhóc siêu quậy ngồi có thể có bom." Anh biết tên bạn kia của mình không nói đùa, giọng nói của hắn ta rõ ràng rất thiếu kiên nhẫn nên anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
"Mặc Bắc Hàn, cậu nói thử xem, có thể là sao?" Tịch Cảnh Dương hạ giọng đến mức thấp nhất như đang cố kiềm nén cơn giận.
Dù không nhìn thấy biểu cảm của Tịch Cảnh Dương lúc này, nhưng Mặc Bắc Hàn cũng cảm thấy sống lưng lành lạnh. Ở trong quân đội lâu như thế, nhưng sát khí trên người anh đúng là không thể so được với một kẻ điên tắm máu từ nhỏ được. Anh có thể tưởng tượng ra biểu cảm muốn giết người của người ở bên kia đầu dây khi vừa lên tiếng.
Mặc Bắc Hàn đúng là đoán không sai. Một hàng người của phòng an ninh mạng sắp bị khí lạnh từ người Tịch Cảnh Dương phát ra làm lạnh chết rồi. Đến Cung Nhu cũng không thoát khỏi cảm giác áp bức mà anh mang lại.
Mặc Bắc Hàn cố gắng trấn an:"Hiện tại tôi đang truy quét một nhóm khủng bố đến từ tam giác vàng. Bọn chúng tấn công vào trung tâm thương mại BHX. Cô gái đi cùng nhóc...Kỷ Thần Hi bị bắt làm con tin. Còn cô ấy lại vào trúng nơi mà chúng tôi nghi ngờ có bom."
"Bom dưới gầm ghế? Là loại nào?" Lúc này Tịch Cảnh Dương đã che loa điện thoại di động lại, sau đó lạnh mặt nói chuyện với Mặc Bắc Hàn thông qua điện thoại trong văn phòng.
Mặc Bắc Hàn hơi ngạc nhiên, vì sao cậu ta biết Kỷ Thần Hi đang ngồi trên ghế?
"Bom chất nổ, sát thương trong phạm vị bán kính một trăm mét, có thể kích hoạt từ xa."
"Còn bao lâu nó sẽ nổ?"
"Dựa theo sáu quả vô hiệu quả được ở tầng dưới, vẫn còn hơn hai giờ."
Giờ phút này nét mặt của Tịch Cảnh Dương càng âm u hơn:"Dựa theo? Vậy là các người vẫn chưa nhìn thấy được quả bom ở tầng 7?"
"Cậu bình tĩnh chút đi! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Trễ một phút con tin sẽ thêm nguy hiểm bao nhiêu cậu biết không? Tôi mau gửi số của Kỷ Thần Hi qua đây, đồng thời tôi muốn hai người đang đi theo cô ấy phối hợp một chút."
"Mặc Bắc Hàn, cậu nên cầu nguyện cô ấy không sao, nếu không tôi nhất định sẽ khiến quân khu của cậu, tuẫn! táng! cùng!"
*Tục tuẫn táng xuất hiện từ thời nhà Chu, là hình thức mai táng đáng sợ. Khi các Hoàng đế băng hà, các phi tần sẽ bị chôn theo sau khi bị giết, tự sát hoặc thậm chí chôn sống.
Vừa nói xong ngay thì Tịch Cảnh Dương đã cúp máy ngay lập tức, anh quay sang dặn dò Kỷ Thần Hi, rồi ngay sau đó cầm theo áo khoác và chìa khoá xe đi nhanh ra ngoài.
"Tịch Tổng, chiều nay vẫn còn..." Cung Nhu vừa định lên tiếng thì liền bị tiếng đóng cửa thật lớn làm cho giật mình rồi cũng im bặt.
Mặc Bắc Hàn phía bên kia cũng đã nhận được số điện thoại của Kỷ Thần Hi nên nhanh chóng gọi cho cô, đồng thời hai người lạ mặt cũng đã đồng ý phối hợp cùng với bọn họ.
Ngay thời khắc chuẩn bị tiến hành kế hoạch giải cứu con tin trước, thì từ trong bộ đàm truyền đến một tin dữ.
"Báo cáo! Tình huống khẩn cấp! Chúng tôi vừa phát hiện thêm một quả bom ở gần thang cuốn tầng 6, cấu trúc của quả bom khác hoàn toàn so với các quả trước đó. Phát hiện có thủy ngân đỏ! Yêu cầu đội gỡ bom chi viện khẩn cấp!"
Giờ phút này anh chỉ còn có một lựa chọn duy nhất, chính là phải giữ Kỷ Thần Hi ở lại. Dù sao quen biết từ trước, anh cũng biết thân thủ của cô không hề tệ. Nhưng xui xẻo lại cứ liên tục ập đến, khi cô lại vào đúng quầy trà sữa đã được xác định là có bom. Đã thế vẫn chưa định vị được vị trí của quả bom.
Mọi thứ sắp đi vào bế tắc thì bỗng nhiên anh phát hiện ra điểm lạ thông qua camera giám sát. Ngoại trừ ba tên khủng bố vẫn đang theo dõi từ xa và có những hành động mờ ám, thì có hai người lạ mặt vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của ba tên khủng bố kia.
Dù thế nhưng rõ ràng trọng tâm của hai người lạ mặt vẫn hướng về Kỷ Thần Hi. Vì thế, khi cô bị ba tên khủng bố theo dõi, hai người lạ mặt đó mới âm thầm quan sát bọn chúng.
Nhờ vậy làm anh nghĩ đến ngay một người, chính là Tịch Cảnh Dương! Hai người lạ mặt kia chắc chắn là người của Tịch Cảnh Dương phái theo bảo vệ cho bạn gái cậu ta.
Ngay lập tức anh gọi ngay cho Tịch Cảnh Dương nhờ giúp đỡ. Hai người kia không phải là quân nhân, nên họ sẽ dễ dàng tiếp cận bọn khủng bố hơn bọn họ rất nhiều.
Lần đầu gọi đi thì cuộc gọi ngay lập tức bị ngắt kết nối. Anh nhìn về phía của Kỷ Thần Hi, cô dường như đang nghe điện thoại, không cần nghĩ cũng biết là đang nói chuyện với ai rồi.
Nếu đã không gọi được di động, vậy thì trực tiếp gọi thẳng đến văn phòng làm việc của cậu ta vậy.
Quả nhiên, người bên kia đã bắt máy với thái độ vô cùng khó chịu:"Tôi cho cậu 10 giây!"
"Dưới ghế nhóc siêu quậy ngồi có thể có bom." Anh biết tên bạn kia của mình không nói đùa, giọng nói của hắn ta rõ ràng rất thiếu kiên nhẫn nên anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
"Mặc Bắc Hàn, cậu nói thử xem, có thể là sao?" Tịch Cảnh Dương hạ giọng đến mức thấp nhất như đang cố kiềm nén cơn giận.
Dù không nhìn thấy biểu cảm của Tịch Cảnh Dương lúc này, nhưng Mặc Bắc Hàn cũng cảm thấy sống lưng lành lạnh. Ở trong quân đội lâu như thế, nhưng sát khí trên người anh đúng là không thể so được với một kẻ điên tắm máu từ nhỏ được. Anh có thể tưởng tượng ra biểu cảm muốn giết người của người ở bên kia đầu dây khi vừa lên tiếng.
Mặc Bắc Hàn đúng là đoán không sai. Một hàng người của phòng an ninh mạng sắp bị khí lạnh từ người Tịch Cảnh Dương phát ra làm lạnh chết rồi. Đến Cung Nhu cũng không thoát khỏi cảm giác áp bức mà anh mang lại.
Mặc Bắc Hàn cố gắng trấn an:"Hiện tại tôi đang truy quét một nhóm khủng bố đến từ tam giác vàng. Bọn chúng tấn công vào trung tâm thương mại BHX. Cô gái đi cùng nhóc...Kỷ Thần Hi bị bắt làm con tin. Còn cô ấy lại vào trúng nơi mà chúng tôi nghi ngờ có bom."
"Bom dưới gầm ghế? Là loại nào?" Lúc này Tịch Cảnh Dương đã che loa điện thoại di động lại, sau đó lạnh mặt nói chuyện với Mặc Bắc Hàn thông qua điện thoại trong văn phòng.
Mặc Bắc Hàn hơi ngạc nhiên, vì sao cậu ta biết Kỷ Thần Hi đang ngồi trên ghế?
"Bom chất nổ, sát thương trong phạm vị bán kính một trăm mét, có thể kích hoạt từ xa."
"Còn bao lâu nó sẽ nổ?"
"Dựa theo sáu quả vô hiệu quả được ở tầng dưới, vẫn còn hơn hai giờ."
Giờ phút này nét mặt của Tịch Cảnh Dương càng âm u hơn:"Dựa theo? Vậy là các người vẫn chưa nhìn thấy được quả bom ở tầng 7?"
"Cậu bình tĩnh chút đi! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Trễ một phút con tin sẽ thêm nguy hiểm bao nhiêu cậu biết không? Tôi mau gửi số của Kỷ Thần Hi qua đây, đồng thời tôi muốn hai người đang đi theo cô ấy phối hợp một chút."
"Mặc Bắc Hàn, cậu nên cầu nguyện cô ấy không sao, nếu không tôi nhất định sẽ khiến quân khu của cậu, tuẫn! táng! cùng!"
*Tục tuẫn táng xuất hiện từ thời nhà Chu, là hình thức mai táng đáng sợ. Khi các Hoàng đế băng hà, các phi tần sẽ bị chôn theo sau khi bị giết, tự sát hoặc thậm chí chôn sống.
Vừa nói xong ngay thì Tịch Cảnh Dương đã cúp máy ngay lập tức, anh quay sang dặn dò Kỷ Thần Hi, rồi ngay sau đó cầm theo áo khoác và chìa khoá xe đi nhanh ra ngoài.
"Tịch Tổng, chiều nay vẫn còn..." Cung Nhu vừa định lên tiếng thì liền bị tiếng đóng cửa thật lớn làm cho giật mình rồi cũng im bặt.
Mặc Bắc Hàn phía bên kia cũng đã nhận được số điện thoại của Kỷ Thần Hi nên nhanh chóng gọi cho cô, đồng thời hai người lạ mặt cũng đã đồng ý phối hợp cùng với bọn họ.
Ngay thời khắc chuẩn bị tiến hành kế hoạch giải cứu con tin trước, thì từ trong bộ đàm truyền đến một tin dữ.
"Báo cáo! Tình huống khẩn cấp! Chúng tôi vừa phát hiện thêm một quả bom ở gần thang cuốn tầng 6, cấu trúc của quả bom khác hoàn toàn so với các quả trước đó. Phát hiện có thủy ngân đỏ! Yêu cầu đội gỡ bom chi viện khẩn cấp!"
/485
|