Có thể đã quá quen với việc Tịch Cảnh Dương nổi giận vô cớ, Kỷ Thần Hi thở dài lắc đầu rồi nhún vai:"Người ta khen em xinh, chẳng lẻ em đập bàn tức giận sao?"
Tịch Cảnh Dương im lặng mím môi nhìn chằm chằm vào cô gái bên cạnh mà không biết phải nói gì.
Phía đối diện, Diệp Mộc Âm cứ như đang nhìn thấy một điều gì đó rất đáng sợ, khẽ thì thầm bên tai của Tịch Cảnh Đăng:"Chị xinh đẹp...có xu hướng bạo lực lắm à?"
Tịch Cảnh Đăng suýt nữa phụt cười ra tiếng, rồi nhìn lại mấy vết bầm tím trên mặt anh trai mình như hiểu ra điều gì đó, nhẹ giọng đáp:"Ừm."
Nghe câu trả lời của anh, Diệp Mộc Âm không những không sợ hãi, mà đôi mắt như phát sáng nhìn về phía Kỷ Thần Hi. Trong lòng không ngừng gào thét.
Ngầu quá đi! Bá vương Long Thành mà cũng dám đánh, không uổng công là nữ thần của em!
Tịch Cảnh Đăng thì ngược lại, anh cứ tưởng nói như thế sẽ khiến cô e sợ Kỷ Thần Hi, nào ngờ càng làm cho cô thêm sùng bái chị dâu mình.
Lúc này, Kỷ Thần Hi mỉm cười tựa lưng vào lòng Tịch Cảnh Dương, xem như thay anh khẳng định chủ quyền. Nếu anh có tính chiếm hữu cao như thế, cô cũng không ngại mà chiều lòng anh một chút. Dù sao anh luôn nhường nhịn cô đủ điều, cô cũng không thể để anh phải bận lòng với những chuyện không đâu.
"Xin lỗi, nhưng mà...nếu cô cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó, bạn trai tôi sẽ không vui đâu."
Diệp Mộc Âm giật mình, ngay lập tức đứng dậy cúi đầu không ngừng xin lỗi, đến mức Tịch Cảnh Đăng cảm thấy đau lòng liền kéo tay cô ngồi xuống ghế lại.
"Mau giới thiệu đi!" Tịch Cảnh Đăng nhỏ giọng nhắc nhở.
Được nhắc nhở, Diệp Mộc Âm mới nhớ ra chị gái xinh đẹp còn chưa biết tên của cô, thì liền lúng túng giới thiệu bản thân:"À, chào chị xinh...chị dâu của Cảnh Đăng, em tên là Diệp Mộc Âm, là bạn thuở nhỏ của Cảnh Đăng, rất vui được gặp chị!"
Có lẻ chỉ vì năm chữ "chị dâu của Cảnh Đăng" mà thái độ của Tịch Cảnh Dương đã hoà hoãn hơn chút. Đúng lúc ấy có điện thoại gọi đến, anh nhìn số được gọi đến thì hơi nhíu mày, sau đó xoa đầu Kỷ Thần Hi một cái rồi ra bên ngoài nghe.
Kỷ Thần Hi tuy không nhìn thấy rõ được số gọi đến, nhưng vẫn thấy được đó là một dãy số không có tên và đầu dãy số là 0039 xxxx xxxxxxx.
0039? Mã vùng số điện thoại của Nước I? Tịch Cảnh Dương có qua lại với người của quốc gia đó sao? Quốc gia đó hình như tồn tại một tổ chức bất trị lâu năm trong giới hắc đạo...Bỗng nhiên Kỷ Thần Hi giật mình, sao cô lại liên tưởng đến tổ chức đó chứ? Chắc chắn nó không thể nào liên quan đến Tịch Cảnh Dương được, nghĩ rồi cô cũng không để ý đến nữa.
Mà khi Tịch Cảnh Dương vừa rời khỏi phòng, cô gái đáng yêu đối diện không còn kiêng nể gì nữa. Với tốc độ mắt thường không nhìn thấy được, cô phóng như bay đến ngồi cạnh Kỷ Thần Hi, hai mắt phát sáng, giọng điệu phấn khích:"Chị gái xinh đẹp! Chị có thể cho em xin chữ ký không? Có...có thể chụp cùng em một bức ảnh không?"
Hai tròng mắt của Tịch Cảnh Đăng như sắp rớt ra ngoài. Làm sao mới mấy giây trước cô gái nhát gan kia còn dè dặt ngồi cạnh anh, vậy mà giờ lại hoá fan cuồng đu chân chị dâu anh rồi?
Kỷ Thần Hi cũng khá ngạc nhiên, cười cười:"Tôi không phải minh tinh, chữ ký của tôi cũng chẳng có tác dụng gì."
Vừa nói xong cô đưa ánh mắt về phía của Tịch Cảnh Đăng, nói tiếp:"Nhưng chữ ký và ảnh chụp của Vân ảnh đế chẳng phải mang giá trị hơn rất nhiều sao?"
Có thể nói Diệp Mộc Âm chính là một cô gái vô cùng đơn thuần, mọi cảm xúc đều thể hiện hết trên gương mặt. Vậy nên, khi Kỷ Thần Hi từ chối cho chữ ký, cô liền buồn bã ra mặt và không ngần ngại chê bai người bạn thuở nhỏ của mình.
"Cậu ta được mỗi cái lớn lên có chút dễ nhìn mà thôi...làm sao so với chị xinh đẹp được."
Khoé miệng Tịch Cảnh Đăng giật mạnh. Lớn lên có chút dễ nhìn? Cô gái à, cô không sợ fan của tôi nghe thấy câu này sẽ liều chết với cô à?
Kỷ Thần Hi thì lại cảm thấy thú vị với thái độ ngây thơ của Diệp Mộc Âm. Cô đưa mắt nhìn ra cửa phòng, có vẻ như Tịch Cảnh Dương vẫn chưa trở lại, nên vui vẻ đồng ý với cô gái đáng yêu bên cạnh:"Chữ ký thì thôi đi, nhưng chụp một bức...có thể."
Kỷ Thần Hi vừa dứt lời, Diệp Mộc Âm đã phấn khích không kìm được niềm vui, nhanh chóng lấy ra chiếc điện thoại di động và chụp một bức ảnh cùng với chị gái xinh đẹp. Hạnh phúc tràn đầy trên gương mặt cô khi nhìn vào bức ảnh.
Kỷ Thần Hi nhìn thấy thái độ của Diệp Mộc Âm thì chỉ biết cười cười nhắc nhở:"Có thể chụp ảnh, nhưng không được đăng lên mạng nhé."
Dù sao hiệu ứng của tấm ảnh trước đó vẫn còn rõ mồn một. Cô không muốn nhận thêm phiền phức vào người đâu.
Diệp Mộc Âm cũng rất dứt khoát đồng ý rồi nói một câu khiến cho Kỷ Thần Hi phải bất ngờ.
"Được chứ ạ, dù sao đợi chị cùng tham gia Farmer Life thì sẽ còn nhiều ảnh chụp chung hơn nữa. Đến lúc đó đăng một lần luôn."
Tịch Cảnh Dương im lặng mím môi nhìn chằm chằm vào cô gái bên cạnh mà không biết phải nói gì.
Phía đối diện, Diệp Mộc Âm cứ như đang nhìn thấy một điều gì đó rất đáng sợ, khẽ thì thầm bên tai của Tịch Cảnh Đăng:"Chị xinh đẹp...có xu hướng bạo lực lắm à?"
Tịch Cảnh Đăng suýt nữa phụt cười ra tiếng, rồi nhìn lại mấy vết bầm tím trên mặt anh trai mình như hiểu ra điều gì đó, nhẹ giọng đáp:"Ừm."
Nghe câu trả lời của anh, Diệp Mộc Âm không những không sợ hãi, mà đôi mắt như phát sáng nhìn về phía Kỷ Thần Hi. Trong lòng không ngừng gào thét.
Ngầu quá đi! Bá vương Long Thành mà cũng dám đánh, không uổng công là nữ thần của em!
Tịch Cảnh Đăng thì ngược lại, anh cứ tưởng nói như thế sẽ khiến cô e sợ Kỷ Thần Hi, nào ngờ càng làm cho cô thêm sùng bái chị dâu mình.
Lúc này, Kỷ Thần Hi mỉm cười tựa lưng vào lòng Tịch Cảnh Dương, xem như thay anh khẳng định chủ quyền. Nếu anh có tính chiếm hữu cao như thế, cô cũng không ngại mà chiều lòng anh một chút. Dù sao anh luôn nhường nhịn cô đủ điều, cô cũng không thể để anh phải bận lòng với những chuyện không đâu.
"Xin lỗi, nhưng mà...nếu cô cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó, bạn trai tôi sẽ không vui đâu."
Diệp Mộc Âm giật mình, ngay lập tức đứng dậy cúi đầu không ngừng xin lỗi, đến mức Tịch Cảnh Đăng cảm thấy đau lòng liền kéo tay cô ngồi xuống ghế lại.
"Mau giới thiệu đi!" Tịch Cảnh Đăng nhỏ giọng nhắc nhở.
Được nhắc nhở, Diệp Mộc Âm mới nhớ ra chị gái xinh đẹp còn chưa biết tên của cô, thì liền lúng túng giới thiệu bản thân:"À, chào chị xinh...chị dâu của Cảnh Đăng, em tên là Diệp Mộc Âm, là bạn thuở nhỏ của Cảnh Đăng, rất vui được gặp chị!"
Có lẻ chỉ vì năm chữ "chị dâu của Cảnh Đăng" mà thái độ của Tịch Cảnh Dương đã hoà hoãn hơn chút. Đúng lúc ấy có điện thoại gọi đến, anh nhìn số được gọi đến thì hơi nhíu mày, sau đó xoa đầu Kỷ Thần Hi một cái rồi ra bên ngoài nghe.
Kỷ Thần Hi tuy không nhìn thấy rõ được số gọi đến, nhưng vẫn thấy được đó là một dãy số không có tên và đầu dãy số là 0039 xxxx xxxxxxx.
0039? Mã vùng số điện thoại của Nước I? Tịch Cảnh Dương có qua lại với người của quốc gia đó sao? Quốc gia đó hình như tồn tại một tổ chức bất trị lâu năm trong giới hắc đạo...Bỗng nhiên Kỷ Thần Hi giật mình, sao cô lại liên tưởng đến tổ chức đó chứ? Chắc chắn nó không thể nào liên quan đến Tịch Cảnh Dương được, nghĩ rồi cô cũng không để ý đến nữa.
Mà khi Tịch Cảnh Dương vừa rời khỏi phòng, cô gái đáng yêu đối diện không còn kiêng nể gì nữa. Với tốc độ mắt thường không nhìn thấy được, cô phóng như bay đến ngồi cạnh Kỷ Thần Hi, hai mắt phát sáng, giọng điệu phấn khích:"Chị gái xinh đẹp! Chị có thể cho em xin chữ ký không? Có...có thể chụp cùng em một bức ảnh không?"
Hai tròng mắt của Tịch Cảnh Đăng như sắp rớt ra ngoài. Làm sao mới mấy giây trước cô gái nhát gan kia còn dè dặt ngồi cạnh anh, vậy mà giờ lại hoá fan cuồng đu chân chị dâu anh rồi?
Kỷ Thần Hi cũng khá ngạc nhiên, cười cười:"Tôi không phải minh tinh, chữ ký của tôi cũng chẳng có tác dụng gì."
Vừa nói xong cô đưa ánh mắt về phía của Tịch Cảnh Đăng, nói tiếp:"Nhưng chữ ký và ảnh chụp của Vân ảnh đế chẳng phải mang giá trị hơn rất nhiều sao?"
Có thể nói Diệp Mộc Âm chính là một cô gái vô cùng đơn thuần, mọi cảm xúc đều thể hiện hết trên gương mặt. Vậy nên, khi Kỷ Thần Hi từ chối cho chữ ký, cô liền buồn bã ra mặt và không ngần ngại chê bai người bạn thuở nhỏ của mình.
"Cậu ta được mỗi cái lớn lên có chút dễ nhìn mà thôi...làm sao so với chị xinh đẹp được."
Khoé miệng Tịch Cảnh Đăng giật mạnh. Lớn lên có chút dễ nhìn? Cô gái à, cô không sợ fan của tôi nghe thấy câu này sẽ liều chết với cô à?
Kỷ Thần Hi thì lại cảm thấy thú vị với thái độ ngây thơ của Diệp Mộc Âm. Cô đưa mắt nhìn ra cửa phòng, có vẻ như Tịch Cảnh Dương vẫn chưa trở lại, nên vui vẻ đồng ý với cô gái đáng yêu bên cạnh:"Chữ ký thì thôi đi, nhưng chụp một bức...có thể."
Kỷ Thần Hi vừa dứt lời, Diệp Mộc Âm đã phấn khích không kìm được niềm vui, nhanh chóng lấy ra chiếc điện thoại di động và chụp một bức ảnh cùng với chị gái xinh đẹp. Hạnh phúc tràn đầy trên gương mặt cô khi nhìn vào bức ảnh.
Kỷ Thần Hi nhìn thấy thái độ của Diệp Mộc Âm thì chỉ biết cười cười nhắc nhở:"Có thể chụp ảnh, nhưng không được đăng lên mạng nhé."
Dù sao hiệu ứng của tấm ảnh trước đó vẫn còn rõ mồn một. Cô không muốn nhận thêm phiền phức vào người đâu.
Diệp Mộc Âm cũng rất dứt khoát đồng ý rồi nói một câu khiến cho Kỷ Thần Hi phải bất ngờ.
"Được chứ ạ, dù sao đợi chị cùng tham gia Farmer Life thì sẽ còn nhiều ảnh chụp chung hơn nữa. Đến lúc đó đăng một lần luôn."
/485
|