Sau khi có kết quả ADN, người thần bí lần nữa liên hệ với Mộ Nguyệt Vũ. Cuối cùng, sau khi trao đổi qua lại, bọn họ thống nhất sẽ đổ hết mọi tội lỗi mưu sát Mộ Nhược Vi lên đầu người giả mạo.
Một người lai lịch bất minh, hành tung đáng ngờ, lại giả mạo thân của người khác thì dù bản thân trong sạch đến mấy, cũng sẽ trở thành kẻ chết thay.
Kế hoạch hoàn hảo mà Mộ Nguyệt Vũ dày công sắp đặt, chỉ thiếu bước cuối cùng là tiễn Kỷ Thần Hi xuống địa ngục không lối thoát. Nào ngờ, ở phút cuối cùng, kẻ đã phải đặt một chân vào cửa tử lại chính là cô ta.
Mọi thứ diễn ra một cách đột ngột, Mộ Nguyệt Vũ hoàn toàn không ngờ đến chuyện thóp của mình sớm đã bị người ta nắm trong tay. Đến bước này, cô ta như hoàn toàn phát điên mà đập phá lung tung mọi vật trong tầm mắt.
Mà lúc này, người thần bí đứng sau Mộ Nguyệt Vũ cũng đang vô cùng tức giận. Hắn đã tính toán vô cùng cẩn thận và chỉ chờ đợi thời cơ hoàn hảo để hoàn toàn hủy diệt Kỷ Thần Hi. Thế nhưng, con cờ Mộ Nguyệt Vũ quá vô dụng, đã hoàn toàn phá hoại kế hoạch của hắn.
Lúc này, một người đàn ông thân hình to lớn nghiêng người trước kẻ thần bí khó hiểu hỏi:"Nếu Mộ Nguyệt Vũ đã vô dụng như thế, vì sao Ngài vẫn cứu cô ta ra?"
Người thần bí nhìn vào người đàn ông, ánh mắt hắn tràn đầy sự sắc bén và ngoan độc.
"Mặc dù cô ta chỉ là một phế vật vô dụng, nhưng vẫn là còn có thể lợi dụng được. Dù sao, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn..." Hắn trả lời một cách điềm tĩnh.
Người đàn ông lúc này trở nên khá lo lắng:"Nhưng chúng ta có rất nhiều cách để xử lí người phụ nữ đó. Tại sao phải rườm rà như vậy?"
"Người phụ nữ" ở đây chính là đang ám chỉ đến Kỷ Thần Hi.
Người thần bí không giấu được sự độc ác trong giọng nói:"Bởi vì...tôi không chỉ đơn giản là muốn hủy diệt con tiện nhân đó!"
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào người thần bí, nhưng dường như hắn ta không nói gì thêm nữa. Ông ta cũng biết điều nên không nói gì thêm nữa.
Cuộc chơi chỉ mới bắt đầu và không ai có thể dự đoán được kết quả cuối cùng. Những bí ẩn bị che giấu, những âm mưu bị rối tung và những trái tim bị xé tan... Tất cả đều đang âm thầm diễn ra và chỉ có thời gian mới có thể hé lộ mọi sự thật.
...
"Hắc xì!" Kỷ Thần Hi hắc hơi một cái, sau đó đưa tay xoa xoa chóp mũi đã đỏ ửng của mình.
Tịch Cảnh Dương đang lái xe lo lắng nhìn sang:"Lạnh sao?"
Hiện tại đang là giữa thu, gió lạnh theo từng cơn thổi qua cửa sổ xe. Trên đường phố, những chiếc lá vàng rơi rụng tạo nên một không gian trầm mặc và u ám.
Kỷ Thần Hi lắc đầu: "Không phải lạnh...Tự nhiên cảm thấy lạnh lạnh sống lưng..." như đang có người tính kế mình vậy.
Tịch Cảnh Dương nhíu mày rồi dừng xe lại bên đường. Sau đó anh cởi áo khoác trên người ra rồi choàng lên người cô, vẻ mặt lo lắng dặn dò:"Trời lạnh thế này, sao em lại mặc ít thế?"
Kỷ Thần Hi mím môi nhìn bốn lớp quần áo và chiếc áo khoác dài của Tịch Cảnh Dương trên người. Cô mặc ít lắm sao? Thôi được rồi. Có một kiểu lạnh, gọi là "bạn trai của bạn cảm thấy bạn lạnh".
Cô không thể nhịn được cười trước hành động quan tâm của Tịch Cảnh Dương. Đôi mắt ấm áp của anh làm tan biến đi những lo lắng và lạnh lẽo trong lòng cô.
"Được, lần sau sẽ mặc nhiều hơn." Giọng nói dịu dàng của cô gái khẽ vang lên.
Tịch Cảnh Dương cười nhẹ và gật đầu hài lòng. Anh khởi động xe trở lại và tiếp tục chạy đi.
"Tiểu Hi, chuyện thân phận của em cũng bị lộ rồi, sắp tới em muốn tiếp tục đến trường không?"
Kỷ Thần Hi thoáng do dự:"Để sau đi, dù sao mới thi xong, cũng phải hai tuần nữa mới có kết quả."
Tịch Cảnh Dương mỉm cười:"Lựa chọn thế nào không quan trọng, chỉ cần em thích là được."
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn Tịch Cảnh Dương bằng ánh mắt sâu xa:"Bảo Bảo, anh đừng nói với em, anh đã tính trước chuyện em bị lộ, nên phiếu đăng kí dự thi ngoại trừ tên giả ra thì toàn là thông tin cá nhân của em đây nhé."
Tịch Cảnh Dương cũng không ngạc nhiên gì mấy mà hỏi lại:"Em biết từ khi nào?"
Khoé miệng Kỷ Thần Hi khẽ giật:"Anh nghĩ em ngốc hay là bị đui?" Nói rồi cô chóng tay lên cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài.
Vốn dĩ ngay từ đầu, Kỷ Thần Hi chưa từng quan tâm đến mấy thông tin cá nhân trên giấy dự thi, dù sao cũng chẳng phải thông tin của cô và cô tham gia kì thi cũng chỉ để không thua cược với tên Kỷ Dược Phàm mà thôi.
Tuy nhiên, lúc đưa phiếu dự thi, giám thị nhìn Kỷ Thần Hi với ánh mắt kiểu phán xét vô cùng lộ liễu, làm cô phải xem thử thông tin trên giấy dự thi. Không xem thì thôi, đến khi xem rồi thì suýt cô xé luôn tờ giấy.
Không cần xem gì quá nhiều, vì cái dòng ngày sinh 07/07/2000 đã đập thẳng vào mắt cô.
Thí sinh hai mươi ba tuổi vẫn đang học cấp ba:"..."
Một người lai lịch bất minh, hành tung đáng ngờ, lại giả mạo thân của người khác thì dù bản thân trong sạch đến mấy, cũng sẽ trở thành kẻ chết thay.
Kế hoạch hoàn hảo mà Mộ Nguyệt Vũ dày công sắp đặt, chỉ thiếu bước cuối cùng là tiễn Kỷ Thần Hi xuống địa ngục không lối thoát. Nào ngờ, ở phút cuối cùng, kẻ đã phải đặt một chân vào cửa tử lại chính là cô ta.
Mọi thứ diễn ra một cách đột ngột, Mộ Nguyệt Vũ hoàn toàn không ngờ đến chuyện thóp của mình sớm đã bị người ta nắm trong tay. Đến bước này, cô ta như hoàn toàn phát điên mà đập phá lung tung mọi vật trong tầm mắt.
Mà lúc này, người thần bí đứng sau Mộ Nguyệt Vũ cũng đang vô cùng tức giận. Hắn đã tính toán vô cùng cẩn thận và chỉ chờ đợi thời cơ hoàn hảo để hoàn toàn hủy diệt Kỷ Thần Hi. Thế nhưng, con cờ Mộ Nguyệt Vũ quá vô dụng, đã hoàn toàn phá hoại kế hoạch của hắn.
Lúc này, một người đàn ông thân hình to lớn nghiêng người trước kẻ thần bí khó hiểu hỏi:"Nếu Mộ Nguyệt Vũ đã vô dụng như thế, vì sao Ngài vẫn cứu cô ta ra?"
Người thần bí nhìn vào người đàn ông, ánh mắt hắn tràn đầy sự sắc bén và ngoan độc.
"Mặc dù cô ta chỉ là một phế vật vô dụng, nhưng vẫn là còn có thể lợi dụng được. Dù sao, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn..." Hắn trả lời một cách điềm tĩnh.
Người đàn ông lúc này trở nên khá lo lắng:"Nhưng chúng ta có rất nhiều cách để xử lí người phụ nữ đó. Tại sao phải rườm rà như vậy?"
"Người phụ nữ" ở đây chính là đang ám chỉ đến Kỷ Thần Hi.
Người thần bí không giấu được sự độc ác trong giọng nói:"Bởi vì...tôi không chỉ đơn giản là muốn hủy diệt con tiện nhân đó!"
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào người thần bí, nhưng dường như hắn ta không nói gì thêm nữa. Ông ta cũng biết điều nên không nói gì thêm nữa.
Cuộc chơi chỉ mới bắt đầu và không ai có thể dự đoán được kết quả cuối cùng. Những bí ẩn bị che giấu, những âm mưu bị rối tung và những trái tim bị xé tan... Tất cả đều đang âm thầm diễn ra và chỉ có thời gian mới có thể hé lộ mọi sự thật.
...
"Hắc xì!" Kỷ Thần Hi hắc hơi một cái, sau đó đưa tay xoa xoa chóp mũi đã đỏ ửng của mình.
Tịch Cảnh Dương đang lái xe lo lắng nhìn sang:"Lạnh sao?"
Hiện tại đang là giữa thu, gió lạnh theo từng cơn thổi qua cửa sổ xe. Trên đường phố, những chiếc lá vàng rơi rụng tạo nên một không gian trầm mặc và u ám.
Kỷ Thần Hi lắc đầu: "Không phải lạnh...Tự nhiên cảm thấy lạnh lạnh sống lưng..." như đang có người tính kế mình vậy.
Tịch Cảnh Dương nhíu mày rồi dừng xe lại bên đường. Sau đó anh cởi áo khoác trên người ra rồi choàng lên người cô, vẻ mặt lo lắng dặn dò:"Trời lạnh thế này, sao em lại mặc ít thế?"
Kỷ Thần Hi mím môi nhìn bốn lớp quần áo và chiếc áo khoác dài của Tịch Cảnh Dương trên người. Cô mặc ít lắm sao? Thôi được rồi. Có một kiểu lạnh, gọi là "bạn trai của bạn cảm thấy bạn lạnh".
Cô không thể nhịn được cười trước hành động quan tâm của Tịch Cảnh Dương. Đôi mắt ấm áp của anh làm tan biến đi những lo lắng và lạnh lẽo trong lòng cô.
"Được, lần sau sẽ mặc nhiều hơn." Giọng nói dịu dàng của cô gái khẽ vang lên.
Tịch Cảnh Dương cười nhẹ và gật đầu hài lòng. Anh khởi động xe trở lại và tiếp tục chạy đi.
"Tiểu Hi, chuyện thân phận của em cũng bị lộ rồi, sắp tới em muốn tiếp tục đến trường không?"
Kỷ Thần Hi thoáng do dự:"Để sau đi, dù sao mới thi xong, cũng phải hai tuần nữa mới có kết quả."
Tịch Cảnh Dương mỉm cười:"Lựa chọn thế nào không quan trọng, chỉ cần em thích là được."
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn Tịch Cảnh Dương bằng ánh mắt sâu xa:"Bảo Bảo, anh đừng nói với em, anh đã tính trước chuyện em bị lộ, nên phiếu đăng kí dự thi ngoại trừ tên giả ra thì toàn là thông tin cá nhân của em đây nhé."
Tịch Cảnh Dương cũng không ngạc nhiên gì mấy mà hỏi lại:"Em biết từ khi nào?"
Khoé miệng Kỷ Thần Hi khẽ giật:"Anh nghĩ em ngốc hay là bị đui?" Nói rồi cô chóng tay lên cửa sổ xe nhìn ra bên ngoài.
Vốn dĩ ngay từ đầu, Kỷ Thần Hi chưa từng quan tâm đến mấy thông tin cá nhân trên giấy dự thi, dù sao cũng chẳng phải thông tin của cô và cô tham gia kì thi cũng chỉ để không thua cược với tên Kỷ Dược Phàm mà thôi.
Tuy nhiên, lúc đưa phiếu dự thi, giám thị nhìn Kỷ Thần Hi với ánh mắt kiểu phán xét vô cùng lộ liễu, làm cô phải xem thử thông tin trên giấy dự thi. Không xem thì thôi, đến khi xem rồi thì suýt cô xé luôn tờ giấy.
Không cần xem gì quá nhiều, vì cái dòng ngày sinh 07/07/2000 đã đập thẳng vào mắt cô.
Thí sinh hai mươi ba tuổi vẫn đang học cấp ba:"..."
/485
|