Tết âm lịch từ từ, rồi cũng đi qua.
Tô Nhiên và Tần Trạch dự định lợi dụng vài ngày cuối của tết âm lịch, hẹn hò thật tốt một lần..
Ngày xuân hoà thuận vui vẻ, bên cạnh còn có một người con trai đẹp làm bạn, thật là cảnh đẹp mà!
Hai người đi trên con đường nhỏ ở nông thôn.
Đột nhiên phát hiện, nông trại phía trước, phát ra tiếng khóc, tiếng mắng, âm thanh cầu xin, trộn lẫn thành một mảnh.
Làm sao thế?
Hình như là chú chó vàng nhà bà Lý, đã xảy ra chuyện! !
Ai, thật là điềm xấu, tối hôm qua ổ chó sụp, đè xuống chân chó vàng, mời bác sĩ thú y đến xem, cũng không có biện pháp thỏa đáng, thật là buồn chết người mà!
Bà Lý, bà là người già cô độc, chỉ có con chó vàng này làm bạn, nếu như con chó vàng này ra đi, e rằng bà cũng chẳng sống được bao lâu. . .
Tô Nhiên nghe đến đó, nấm tay xiết chặt.
Chó vàng nhà bà Lý, chẳng phải là chồng của bà tặng bà?
Tần Trạch nhếch đôi môi tuấn tú lên, vỗ đầu Tô Nhiên: Muốn làm gì, thì thử xem sao.
Trong mắt anh tràn đầy tin tưởng
Tô Nhiên nuốt ngụm nước miếng, cô đã xem qua sách nhiều năm, đã thuận lợi thí nghiệm trên con người, đến trung học, trùng hợp gặp chó mèo bị thương lưu lạc, cô cũng đã động dao phẩu thuật, chỉ là lúc này dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người, mà cứu con chó!
Lỡ như thất bại, con chó chết trước mắt cô, còn những lời đồn đại xung quanh, cô phải đối mặt với sự chỉ trích của người khác, còn có thể sống được không?
Cô do dự!
Tần Trạch cúi đầu, dùng đầu của mình hung
Tô Nhiên và Tần Trạch dự định lợi dụng vài ngày cuối của tết âm lịch, hẹn hò thật tốt một lần..
Ngày xuân hoà thuận vui vẻ, bên cạnh còn có một người con trai đẹp làm bạn, thật là cảnh đẹp mà!
Hai người đi trên con đường nhỏ ở nông thôn.
Đột nhiên phát hiện, nông trại phía trước, phát ra tiếng khóc, tiếng mắng, âm thanh cầu xin, trộn lẫn thành một mảnh.
Làm sao thế?
Hình như là chú chó vàng nhà bà Lý, đã xảy ra chuyện! !
Ai, thật là điềm xấu, tối hôm qua ổ chó sụp, đè xuống chân chó vàng, mời bác sĩ thú y đến xem, cũng không có biện pháp thỏa đáng, thật là buồn chết người mà!
Bà Lý, bà là người già cô độc, chỉ có con chó vàng này làm bạn, nếu như con chó vàng này ra đi, e rằng bà cũng chẳng sống được bao lâu. . .
Tô Nhiên nghe đến đó, nấm tay xiết chặt.
Chó vàng nhà bà Lý, chẳng phải là chồng của bà tặng bà?
Tần Trạch nhếch đôi môi tuấn tú lên, vỗ đầu Tô Nhiên: Muốn làm gì, thì thử xem sao.
Trong mắt anh tràn đầy tin tưởng
Tô Nhiên nuốt ngụm nước miếng, cô đã xem qua sách nhiều năm, đã thuận lợi thí nghiệm trên con người, đến trung học, trùng hợp gặp chó mèo bị thương lưu lạc, cô cũng đã động dao phẩu thuật, chỉ là lúc này dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người, mà cứu con chó!
Lỡ như thất bại, con chó chết trước mắt cô, còn những lời đồn đại xung quanh, cô phải đối mặt với sự chỉ trích của người khác, còn có thể sống được không?
Cô do dự!
Tần Trạch cúi đầu, dùng đầu của mình hung
/160
|