Cứ như vậy, dưới sự trợ giúp của Tiểu Hoa thì Hạ Đồng tiến bộ từng chút từng chút. Thi giữa kỳ cô còn đang xếp hạng 20 thì cuối kỳ đã nhảy một cái đến hạng 5. Lý Hạo Nam hạng 3, cao hơn cô 2 hạng như Hạ Đồng cũng không có tức giận như trước đây.
Hoa Hoa à! Ba tớ nói tớ lần này thi tốt nên phải cảm ơn cậu thật tốt đó. Hạ Đồng nằm lên trên bàn nhìn sổ liên lạc của mình nói.
Tiểu Hoa nhún nhún vai, hỏi: Cám ơn tớ làm gì? Cậu nếu như không cố gắng thì tớ dù có lại thúc giục thế nào cậu cũng không thể tiến bộ nhanh như vậy à! Bất quá cậu còn có chút sơ ý, cái đề kia rõ ràng biết nhưng lại ra đáp sai rồi. Nếu cậu trả lời đúng thì sẽ kéo hạng 3 của Lý Hạo Nam xuống dưới, tự mình ngồi trên.
Hạ Đồng cũng cảm động lây nói: Đúng vậy, đúng vậy, đều do tớ, nếu như thật sự nghiêm túc một chút thì tốt rồi... ai... đáng tiếc!
Tiểu Hoa cười nhẹ, nguyên nhân bởi vì ở chung một chỗ, còn bằng tuổi cho nên Hạ Đồng xác thật không ít bị người khác so sánh với Lý Hạo Nam. Vì vậy dưỡng thành cô không giây phút nào không có tâm tư nghĩ muốn vượt qua Lý Hạo Nam.
Giang Tiểu Hoa, nghỉ đông tớ có thể đến học tập chung với các cậu được không? Lý Hạo Nam đột nhiên nói.
Tiểu Hoa còn chưa có phản ứng lại thì Hạ Đồng vội lắc đầu nói: Không rảnh, không rảnh, chúng ta không rảnh học với cậu, hơn nữa cậu là một cậu chủ lớn, đi theo phía sau cô gái chúng tớ làm cái gì?
Là ai 3 tuổi không nhìn thấy tớ thì khóc lớn? Là ai buổi tối không nên... ưm... Lý Hạo Nam nói đến một nửa đã bị Hạ Đồng che miệng lại.
Tiểu Hoa nghi ngờ liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, Hạ Đồng vội nịnh nọt nói: Tiểu Hoa, nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu ấy như vậy, ba tớ từ nhỏ để cho tớ chăm sóc cậu ấy, cậu xem có thể mang theo cậu ấy được hay không?
Tiểu Hoa liếc mắt nhìn Lý Hạo Nam nói: Thức ăn nhà chúng tớ không được tốt, đều ăn chay.
Ha ha... Hạ Đồng cười không kềm chế được.
Lý Hạo Nam cũng bó tay, mình thích ăn thịt nhất định là Hạ Đồng truyền bá đi ra ngoài. Cho là có chút ngượng ngùng nói: Cái đó... tớ tự chuẩn bị thức ăn được không?
Tiểu Hoa nhún nhún vai, suy nghĩ đến tiểu Hổ suốt ngày ở chung một chỗ với mình có chút không thỏa đáng. Bây giờ có anh trai đến, nói vậy sẽ thật cao hứng đây! Vì thế nói: Được đó, chỉ cần hai người có thể bảo đảm không quấy rầy việc học tập của tớ thì tớ không sao cả.
* * *
Ngày họp phụ huynh, ba Giang và ba Hạ ngồi chung một chỗ, ba Hạ lại nói ra ý cảm ơn ba Giang…. Ba Hạ là kỹ sư trong xưởng coi như là người chức vụ cao, cho nên ba Giang tự nhiên là biết ông.
Tôi không có giúp đỡ cái gì, đều là công sức của đứa nhỏ tự mình bỏ ra. Hạ Đồng nhà anh rất hiểu chuyện, còn giúp nhà chúng tôi quét sân, chăm sóc con trai nhỏ của tôi nữa. Thật là một đứa trẻ tốt, cũng là do anh dạy dỗ tốt. Ba Giang khiêm tốn một hồi rồi khen ngợi Hạ Đồng.
Ba Hạ cười nói: Hạ Đồng nhà tôi thế nào tôi đã biết, đến đó làm cho tính tình nó yên tĩnh lại, cậu xem hiện tại về nhà nó còn giúp mẹ nó làm việc nhà. Thành tích học tập cũng tăng lên rồi, còn chữ tôi nhìn nó viết cũng đẹp hơn nhiều. Những thứ này đều là công lao của Tiểu Hoa nhà cậu đấy! Tôi và mẹ nó mỗi ngày đều vội vàng đi làm vẫn không có thời gian chăm sóc con gái. Bây giờ Tiểu Hoa không chỉ có tự mình học tập tốt còn theo giúp Hạ Đồng, là một đứa nhỏ thông minh lại hiểu chuyện đó!
Ba Giang có chút tự hào, mặc dù con gái nhà mình trải qua chuyện đặc biệt nhưng không có ai không thích người khác khen ngợi con của mình, ngoài miệng lại nói: Anh quá khen! Đột nhiên ba Giang bật cười nói với ba Hạ: Chúng ta cũng đừng khen ngợi lẫn nhau nữa!
Ba Hạ cũng cười gật đầu một cái.
Anh Hạ, người này chính là ba của Giang Tiểu Hoa phải không? Ba của Lý Hạo Nam xếp ngồi sau vỗ bả vai ba Hạ nói.
Ba Hạ gật đầu một cái nói: Chính là cậu ấy.
Ai... một học kỳ này Hạ Đồng nhà anh cũng không tới nhà của em tìm thằng nhóc nhà em đó, làm cho thằng nhóc nhà em không được vui. Hai đứa nhỏ là lớn lên cùng nhau, Hạ Đồng cũng giống như là con gái ruột của em vậy, bây giờ đứa nhỏ trưởng thành cũng có bạn của mình. Thằng nhóc nhà em lại nói, muốn nghỉ đông đến học tập cùng Hạ Đồng và Giang Tiểu Hoa. Thầy Giang, anh cũng đừng để ý nha! Ba Lý Hạo Nam có chút sảng khoái nói.
Ba Giang vội nói không ngại, không ngại...
Sổ liên lạc vừa phát xuống 3 người ba đều là rất hài lòng. Tiểu Hoa xếp hạng nhất cả lớp, Lý Hạo Nam xếp hạng 3 cả lớp, năm trước xếp hạng 7. Hạ Đồng xếp hạng 5 cả lớp, năm trước xếp ở mức trung bình là hạng 10.
Cô Trần trước cường điệu khen ngợi vài tên, cũng phát ra giấy khen và phần thưởng. Phần thưởng cho hạng thứ nhất là một hộp bút máy Hero, coi như tương đối tốt. Ba Giang không biết nhưng biết tặng cái hộp này hẳn là không tệ. Lý Hạo Nam là máy tính bỏ túi. Hạ Đồng cũng bởi vì năm trước hạng 10 nên được một cái máy tính bỏ túi chất lượng kém một chút và thưởng một hộp bút máy vì tiến bộ.
* * *
Về đến nhà, Hạ Đồng bởi vì lần đầu tiên nhận được giấy khen và phần thưởng nên vui vẻ đến điên. Ba Hạ nói lúc mình ở trên lớp họp thì được người khác khen ngợi rất nhiều. Mẹ Hạ có chút hối hận, mình vì sao lại đẩy cho ba đứa nhỏ đi họp chứ? Lại trừng mắt nhìn Hạ Đồng một cái, đứa nhỏ này mình đi họp cho nó nhiều lần rồi mà cũng không thấy nó cho mình mặt mũi. Bây giờ ba nó mới đi một lần thì...
Tiểu Hoa, Tiểu Hoa... ba tớ câu rất nhiều cá, mẹ tớ cũng không biết làm nên tớ mang hết lại cho cậu nè! Lúc chạng vạng, Hạ Đồng chỉ huy Lý Hạo Nam mang theo một bao cá lớn đến cửa nhà Tiểu Hoa thì kêu to.
Khóe miệng của Tiểu Hoa giật giật, vừa thấy thì biết không ít, lớn nhỏ cũng rất nhiều nhưng tại sao không thể lấy nước nuôi cho tốt, không nên... Bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ đã chết.... Tiểu Hoa ngại dơ sân nên trực tiếp để cho Lý Hạo Nam đứng ở cửa, kêu Hạ Đồng và tiểu Hổ cầm hai cái chậu, còn mình cầm kéo và dao nhỏ, mấy người cùng nhau chạy đến vòi nước công cộng trong thôn. Dọc theo đường đi 4 đứa nhỏ và một bao cá lớn dẫn đến sự chú ý của mọi người. Tiểu Hoa chỉ có thể không ngừng chào hỏi chú thím bác trai bác gái chung quanh nhưng cũng không dám chia, dù sao có nhiều hơn nữa cũng không thể chia!
Đến bên cạnh vòi nước, Tiểu Hoa lanh lợi lựa ra cá nhỏ lớn cỡ bàn tay, làm sạch cạo vẫy... Lập tức xử lý xong cá nhỏ, nhìn mấy con cá lớn kia đại khái có hơn 7 – 8 con. Tiểu Hoa làm xong một con cá lớn nhất để cho tiểu Hổ mang đưa cho thầy. Sau đó làm
Hoa Hoa à! Ba tớ nói tớ lần này thi tốt nên phải cảm ơn cậu thật tốt đó. Hạ Đồng nằm lên trên bàn nhìn sổ liên lạc của mình nói.
Tiểu Hoa nhún nhún vai, hỏi: Cám ơn tớ làm gì? Cậu nếu như không cố gắng thì tớ dù có lại thúc giục thế nào cậu cũng không thể tiến bộ nhanh như vậy à! Bất quá cậu còn có chút sơ ý, cái đề kia rõ ràng biết nhưng lại ra đáp sai rồi. Nếu cậu trả lời đúng thì sẽ kéo hạng 3 của Lý Hạo Nam xuống dưới, tự mình ngồi trên.
Hạ Đồng cũng cảm động lây nói: Đúng vậy, đúng vậy, đều do tớ, nếu như thật sự nghiêm túc một chút thì tốt rồi... ai... đáng tiếc!
Tiểu Hoa cười nhẹ, nguyên nhân bởi vì ở chung một chỗ, còn bằng tuổi cho nên Hạ Đồng xác thật không ít bị người khác so sánh với Lý Hạo Nam. Vì vậy dưỡng thành cô không giây phút nào không có tâm tư nghĩ muốn vượt qua Lý Hạo Nam.
Giang Tiểu Hoa, nghỉ đông tớ có thể đến học tập chung với các cậu được không? Lý Hạo Nam đột nhiên nói.
Tiểu Hoa còn chưa có phản ứng lại thì Hạ Đồng vội lắc đầu nói: Không rảnh, không rảnh, chúng ta không rảnh học với cậu, hơn nữa cậu là một cậu chủ lớn, đi theo phía sau cô gái chúng tớ làm cái gì?
Là ai 3 tuổi không nhìn thấy tớ thì khóc lớn? Là ai buổi tối không nên... ưm... Lý Hạo Nam nói đến một nửa đã bị Hạ Đồng che miệng lại.
Tiểu Hoa nghi ngờ liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, Hạ Đồng vội nịnh nọt nói: Tiểu Hoa, nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu ấy như vậy, ba tớ từ nhỏ để cho tớ chăm sóc cậu ấy, cậu xem có thể mang theo cậu ấy được hay không?
Tiểu Hoa liếc mắt nhìn Lý Hạo Nam nói: Thức ăn nhà chúng tớ không được tốt, đều ăn chay.
Ha ha... Hạ Đồng cười không kềm chế được.
Lý Hạo Nam cũng bó tay, mình thích ăn thịt nhất định là Hạ Đồng truyền bá đi ra ngoài. Cho là có chút ngượng ngùng nói: Cái đó... tớ tự chuẩn bị thức ăn được không?
Tiểu Hoa nhún nhún vai, suy nghĩ đến tiểu Hổ suốt ngày ở chung một chỗ với mình có chút không thỏa đáng. Bây giờ có anh trai đến, nói vậy sẽ thật cao hứng đây! Vì thế nói: Được đó, chỉ cần hai người có thể bảo đảm không quấy rầy việc học tập của tớ thì tớ không sao cả.
* * *
Ngày họp phụ huynh, ba Giang và ba Hạ ngồi chung một chỗ, ba Hạ lại nói ra ý cảm ơn ba Giang…. Ba Hạ là kỹ sư trong xưởng coi như là người chức vụ cao, cho nên ba Giang tự nhiên là biết ông.
Tôi không có giúp đỡ cái gì, đều là công sức của đứa nhỏ tự mình bỏ ra. Hạ Đồng nhà anh rất hiểu chuyện, còn giúp nhà chúng tôi quét sân, chăm sóc con trai nhỏ của tôi nữa. Thật là một đứa trẻ tốt, cũng là do anh dạy dỗ tốt. Ba Giang khiêm tốn một hồi rồi khen ngợi Hạ Đồng.
Ba Hạ cười nói: Hạ Đồng nhà tôi thế nào tôi đã biết, đến đó làm cho tính tình nó yên tĩnh lại, cậu xem hiện tại về nhà nó còn giúp mẹ nó làm việc nhà. Thành tích học tập cũng tăng lên rồi, còn chữ tôi nhìn nó viết cũng đẹp hơn nhiều. Những thứ này đều là công lao của Tiểu Hoa nhà cậu đấy! Tôi và mẹ nó mỗi ngày đều vội vàng đi làm vẫn không có thời gian chăm sóc con gái. Bây giờ Tiểu Hoa không chỉ có tự mình học tập tốt còn theo giúp Hạ Đồng, là một đứa nhỏ thông minh lại hiểu chuyện đó!
Ba Giang có chút tự hào, mặc dù con gái nhà mình trải qua chuyện đặc biệt nhưng không có ai không thích người khác khen ngợi con của mình, ngoài miệng lại nói: Anh quá khen! Đột nhiên ba Giang bật cười nói với ba Hạ: Chúng ta cũng đừng khen ngợi lẫn nhau nữa!
Ba Hạ cũng cười gật đầu một cái.
Anh Hạ, người này chính là ba của Giang Tiểu Hoa phải không? Ba của Lý Hạo Nam xếp ngồi sau vỗ bả vai ba Hạ nói.
Ba Hạ gật đầu một cái nói: Chính là cậu ấy.
Ai... một học kỳ này Hạ Đồng nhà anh cũng không tới nhà của em tìm thằng nhóc nhà em đó, làm cho thằng nhóc nhà em không được vui. Hai đứa nhỏ là lớn lên cùng nhau, Hạ Đồng cũng giống như là con gái ruột của em vậy, bây giờ đứa nhỏ trưởng thành cũng có bạn của mình. Thằng nhóc nhà em lại nói, muốn nghỉ đông đến học tập cùng Hạ Đồng và Giang Tiểu Hoa. Thầy Giang, anh cũng đừng để ý nha! Ba Lý Hạo Nam có chút sảng khoái nói.
Ba Giang vội nói không ngại, không ngại...
Sổ liên lạc vừa phát xuống 3 người ba đều là rất hài lòng. Tiểu Hoa xếp hạng nhất cả lớp, Lý Hạo Nam xếp hạng 3 cả lớp, năm trước xếp hạng 7. Hạ Đồng xếp hạng 5 cả lớp, năm trước xếp ở mức trung bình là hạng 10.
Cô Trần trước cường điệu khen ngợi vài tên, cũng phát ra giấy khen và phần thưởng. Phần thưởng cho hạng thứ nhất là một hộp bút máy Hero, coi như tương đối tốt. Ba Giang không biết nhưng biết tặng cái hộp này hẳn là không tệ. Lý Hạo Nam là máy tính bỏ túi. Hạ Đồng cũng bởi vì năm trước hạng 10 nên được một cái máy tính bỏ túi chất lượng kém một chút và thưởng một hộp bút máy vì tiến bộ.
* * *
Về đến nhà, Hạ Đồng bởi vì lần đầu tiên nhận được giấy khen và phần thưởng nên vui vẻ đến điên. Ba Hạ nói lúc mình ở trên lớp họp thì được người khác khen ngợi rất nhiều. Mẹ Hạ có chút hối hận, mình vì sao lại đẩy cho ba đứa nhỏ đi họp chứ? Lại trừng mắt nhìn Hạ Đồng một cái, đứa nhỏ này mình đi họp cho nó nhiều lần rồi mà cũng không thấy nó cho mình mặt mũi. Bây giờ ba nó mới đi một lần thì...
Tiểu Hoa, Tiểu Hoa... ba tớ câu rất nhiều cá, mẹ tớ cũng không biết làm nên tớ mang hết lại cho cậu nè! Lúc chạng vạng, Hạ Đồng chỉ huy Lý Hạo Nam mang theo một bao cá lớn đến cửa nhà Tiểu Hoa thì kêu to.
Khóe miệng của Tiểu Hoa giật giật, vừa thấy thì biết không ít, lớn nhỏ cũng rất nhiều nhưng tại sao không thể lấy nước nuôi cho tốt, không nên... Bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ đã chết.... Tiểu Hoa ngại dơ sân nên trực tiếp để cho Lý Hạo Nam đứng ở cửa, kêu Hạ Đồng và tiểu Hổ cầm hai cái chậu, còn mình cầm kéo và dao nhỏ, mấy người cùng nhau chạy đến vòi nước công cộng trong thôn. Dọc theo đường đi 4 đứa nhỏ và một bao cá lớn dẫn đến sự chú ý của mọi người. Tiểu Hoa chỉ có thể không ngừng chào hỏi chú thím bác trai bác gái chung quanh nhưng cũng không dám chia, dù sao có nhiều hơn nữa cũng không thể chia!
Đến bên cạnh vòi nước, Tiểu Hoa lanh lợi lựa ra cá nhỏ lớn cỡ bàn tay, làm sạch cạo vẫy... Lập tức xử lý xong cá nhỏ, nhìn mấy con cá lớn kia đại khái có hơn 7 – 8 con. Tiểu Hoa làm xong một con cá lớn nhất để cho tiểu Hổ mang đưa cho thầy. Sau đó làm
/57
|