Diệp Thiên muốn ngăn cản bản thân nhưng mà hormone trong cơ thể căn bản không nghe theo sự điều khiển, cảm nhận thấy được mùi thơm trên người nữ nhân mà các cơ quan trong cơ thể bắt đầu điên cuồng bài tiết..., tiểu đệ dưới háng bất tri bất giác đã ngóc cao đầu lên, bộ dáng giống như cảnh tượng "Nộ long xuất hải".
Bên ngoài mưa to mưa lớn, nhưng trong phòng lại yên tĩnh đến thần kỳ, đến âm thanh hô hấp của hai người cũng có thể nghe được!
Không chỉ có Diệp Thiên khẩn trương, Ninh Lạc cũng không chỉ khẩn trương mà còn cảm thấy hối hận, vừa mới chỉ có một tiếng sấm đã dọa nàng hồn phi phách tán, cho nên đầu óc trống rỗng, căn bản chưa kịp suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ còn một tia ý thức vọt vào phòng Diệp Thiên, không nói hai lời liền tiến vào trong chăn, hiện tại bây giờ đã tỉnh táo, trái tim nhảy loạn bịch bịch.
Vạn nhất hắn... Ninh Lạc không dám nghĩ tiếp, nàng biết rõ một nữ nhân ngủ bên cạnh nam nhân lực hấp dẫn lớn đến cỡ nào, Ninh Lạc từng ở khoa phụ sản thường xuyên thấy nhiều nữ hài tử đến phá thai hoặc bị sảy, một vài cô bé nói ra chuyện của mình hối hận không thôi, nam nhân lừa gạt các nàng nói ngủ cùng một chỗ sẽ không động đến, kết quả nguyên một đám bụng đều bị phình ra.
Cho nên Ninh Lạc bắt đầu có chút bận tâm..., Diệp Thiên là nam nhân trưởng thành bình thường, chính mình ngủ ở bên cạnh hắn chắc chắn không có chuyện hắn tâm tính không rung động, vạn nhất hắn muốn cùng mình phát sinh quan hệ thì phải làm sao bây giờ? Ninh Lạc có cảm giác đâm lao là phải theo lao tới cùng. "Ầm ầm..." Đột nhiên, tia chớp sáng lên, trong phòng bỗng dưng sáng rực như ban ngày, ngay sau đó tiếng sâm đinh tai nhức óc vang lên, dọa Ninh Lạc hoa dung thất sắc, theo bản năng chui vào trong chăn ôm thật chặt Diệp Thiên.
Đang cố gắng tự ổn định nội tâm thì bỗng dưng Diệp Thiên có cảm giác ngực mình bị hai trái núi lớn mềm mại của Ninh Lạc dính chặt lại với nhau, hô hấp ngày càng dồn dập, Ninh Lạc lúc này mới phát hiện mình đang bám chặt vào cơ thể Diệp Thiên, hơn nữa, hình như trên người Diệp Thiên trần truồng không mặc gì cả, chỉ có cơ bắp to lớn mà thôi.
Bởi vì ngủ mặt đối mặt bên cạnh, cho nên hàng nóng của Diệp Thiên cũng vừa tốt chỉa vào khu vực dưới bụng của Ninh Lạc, nếu như không phải Ninh Lạc đang mặc đồ ngủ mà nói..., có lẽ khúc cây kia đã tiến sâu vào trong cái khe núi thần bí rồi.
Ninh Lạc cảm nhận một chút, mới phát giác ra Diệp Thiên đang khỏa thân, lập tức mặt đỏ tới mang tai, tim đập rộn lên. "Ngươi như thế nào ngủ lại không mặc quần áo!" Ninh Lạc vội vàng xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía Diệp Thiên thầm nói, Diệp Thiên cười khổ hai cái, "Mẹ kế, ta không nghĩ tới việc người sẽ đến phòng ta, hơn nữa ta bình thường đều là ngủ như thế này đấy." Ninh Lạc im lặng, đích thật là chính mình tự tiên xông vào phòng của hắn.
Đêm càng ngày càng đen, gió dần dần yếu bớt, thế nhưng mà tia chớp cùng tiếng sấm thỉnh thoảng vẫn còn vang lên, không biết qua bao lâu, Ninh Lạc bỗng nhiên nhỏ giọng hỏi: "Nhi tử, ngươi đã từng có bao giờ ngủ chung với nữ nhân chưa?" Diệp Thiên không có giấu diếm Ninh Lạc, gật gật đầu, "Đã từng!" Ninh Lạc trùng trùng điệp điệp thở dài một hơi, có cảm giác như trút được gánh nặng, nếu Diệp Thiên còn là một sơ ca (*newbie) chỉ sợ mình ngủ ở bên cạnh đối với hắn lực hấp dẫn sẽ càng lớn, nếu đã cùng nữ nhân làm qua chuyện này, có lẽ lúc kháng cự sẽ cường hãn hơn một chút. "Vậy ngươi cùng mẹ kế ngủ cùng một chỗ có khó chịu không?" Ninh Lạc thấy Diệp Thiên một mực quy củ ngủ ở bên cạnh, rất tò mò hỏi.
Đây không phải nói nhảm sao? Đương nhiên là khó chịu, Diệp Thiên thấy mình nhanh hỏng mất, chính mình cắn răng nhẫn nại, loại tình huống này đổi lại bất luận là nam nhân nào cũng sẽ khó chịu, chỉ là xem ai định lực cường đại hơn mà thôi, Diệp Thiên đã từng huấn luyện chống cự với việc bị sắc đẹp quyến rũ, cho nên có thể kiềm chế, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không khó chịu. "Ân! Hết mưa rồi, người hay là về phòng của mình a, ta sợ... chính mình sẽ khống chế không nổi!" Diệp Thiên có chút ngại ngùng nói.
Ninh Lạc nhìn Diệp Thiên với bộ dạng kinh ngạc, PHỐC một tiếng, cười nói: "Tiểu tử này, chẳng lẽ còn dám có suy nghĩ đó đối với mẹ kế sao, nhìn xem đêm nay chỉ sợ mưa gió sẽ không ngừng được, ta lại không dám một mình quay trở lại phòng ngủ, cho nên ngươi thành thật một chút, chúng ta bình an vô sự, nếu dám xằng bậy, xem ta thu thập ngươi như thế nào a!"
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!
Bên ngoài mưa to mưa lớn, nhưng trong phòng lại yên tĩnh đến thần kỳ, đến âm thanh hô hấp của hai người cũng có thể nghe được!
Không chỉ có Diệp Thiên khẩn trương, Ninh Lạc cũng không chỉ khẩn trương mà còn cảm thấy hối hận, vừa mới chỉ có một tiếng sấm đã dọa nàng hồn phi phách tán, cho nên đầu óc trống rỗng, căn bản chưa kịp suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ còn một tia ý thức vọt vào phòng Diệp Thiên, không nói hai lời liền tiến vào trong chăn, hiện tại bây giờ đã tỉnh táo, trái tim nhảy loạn bịch bịch.
Vạn nhất hắn... Ninh Lạc không dám nghĩ tiếp, nàng biết rõ một nữ nhân ngủ bên cạnh nam nhân lực hấp dẫn lớn đến cỡ nào, Ninh Lạc từng ở khoa phụ sản thường xuyên thấy nhiều nữ hài tử đến phá thai hoặc bị sảy, một vài cô bé nói ra chuyện của mình hối hận không thôi, nam nhân lừa gạt các nàng nói ngủ cùng một chỗ sẽ không động đến, kết quả nguyên một đám bụng đều bị phình ra.
Cho nên Ninh Lạc bắt đầu có chút bận tâm..., Diệp Thiên là nam nhân trưởng thành bình thường, chính mình ngủ ở bên cạnh hắn chắc chắn không có chuyện hắn tâm tính không rung động, vạn nhất hắn muốn cùng mình phát sinh quan hệ thì phải làm sao bây giờ? Ninh Lạc có cảm giác đâm lao là phải theo lao tới cùng. "Ầm ầm..." Đột nhiên, tia chớp sáng lên, trong phòng bỗng dưng sáng rực như ban ngày, ngay sau đó tiếng sâm đinh tai nhức óc vang lên, dọa Ninh Lạc hoa dung thất sắc, theo bản năng chui vào trong chăn ôm thật chặt Diệp Thiên.
Đang cố gắng tự ổn định nội tâm thì bỗng dưng Diệp Thiên có cảm giác ngực mình bị hai trái núi lớn mềm mại của Ninh Lạc dính chặt lại với nhau, hô hấp ngày càng dồn dập, Ninh Lạc lúc này mới phát hiện mình đang bám chặt vào cơ thể Diệp Thiên, hơn nữa, hình như trên người Diệp Thiên trần truồng không mặc gì cả, chỉ có cơ bắp to lớn mà thôi.
Bởi vì ngủ mặt đối mặt bên cạnh, cho nên hàng nóng của Diệp Thiên cũng vừa tốt chỉa vào khu vực dưới bụng của Ninh Lạc, nếu như không phải Ninh Lạc đang mặc đồ ngủ mà nói..., có lẽ khúc cây kia đã tiến sâu vào trong cái khe núi thần bí rồi.
Ninh Lạc cảm nhận một chút, mới phát giác ra Diệp Thiên đang khỏa thân, lập tức mặt đỏ tới mang tai, tim đập rộn lên. "Ngươi như thế nào ngủ lại không mặc quần áo!" Ninh Lạc vội vàng xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía Diệp Thiên thầm nói, Diệp Thiên cười khổ hai cái, "Mẹ kế, ta không nghĩ tới việc người sẽ đến phòng ta, hơn nữa ta bình thường đều là ngủ như thế này đấy." Ninh Lạc im lặng, đích thật là chính mình tự tiên xông vào phòng của hắn.
Đêm càng ngày càng đen, gió dần dần yếu bớt, thế nhưng mà tia chớp cùng tiếng sấm thỉnh thoảng vẫn còn vang lên, không biết qua bao lâu, Ninh Lạc bỗng nhiên nhỏ giọng hỏi: "Nhi tử, ngươi đã từng có bao giờ ngủ chung với nữ nhân chưa?" Diệp Thiên không có giấu diếm Ninh Lạc, gật gật đầu, "Đã từng!" Ninh Lạc trùng trùng điệp điệp thở dài một hơi, có cảm giác như trút được gánh nặng, nếu Diệp Thiên còn là một sơ ca (*newbie) chỉ sợ mình ngủ ở bên cạnh đối với hắn lực hấp dẫn sẽ càng lớn, nếu đã cùng nữ nhân làm qua chuyện này, có lẽ lúc kháng cự sẽ cường hãn hơn một chút. "Vậy ngươi cùng mẹ kế ngủ cùng một chỗ có khó chịu không?" Ninh Lạc thấy Diệp Thiên một mực quy củ ngủ ở bên cạnh, rất tò mò hỏi.
Đây không phải nói nhảm sao? Đương nhiên là khó chịu, Diệp Thiên thấy mình nhanh hỏng mất, chính mình cắn răng nhẫn nại, loại tình huống này đổi lại bất luận là nam nhân nào cũng sẽ khó chịu, chỉ là xem ai định lực cường đại hơn mà thôi, Diệp Thiên đã từng huấn luyện chống cự với việc bị sắc đẹp quyến rũ, cho nên có thể kiềm chế, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không khó chịu. "Ân! Hết mưa rồi, người hay là về phòng của mình a, ta sợ... chính mình sẽ khống chế không nổi!" Diệp Thiên có chút ngại ngùng nói.
Ninh Lạc nhìn Diệp Thiên với bộ dạng kinh ngạc, PHỐC một tiếng, cười nói: "Tiểu tử này, chẳng lẽ còn dám có suy nghĩ đó đối với mẹ kế sao, nhìn xem đêm nay chỉ sợ mưa gió sẽ không ngừng được, ta lại không dám một mình quay trở lại phòng ngủ, cho nên ngươi thành thật một chút, chúng ta bình an vô sự, nếu dám xằng bậy, xem ta thu thập ngươi như thế nào a!"
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!
/91
|