Cảm ơn đạo hữu Le_Quang_Binh đã donate cho mình nha:3
- --------
Chủ nhiệm Lý Tuyết Vân đẩy đảy cái kính xuống một chút, nói: "Tiểu Ninh ah, người ngươi muốn giới thiệu là bạn trai ngươi a?" Ninh Lạc ở bệnh viện nổi tiếng là mỹ nữ, không chỉ vật, kỹ thuật chữa bệnh cũng tương đối thành thạo, mới đến bệnh viện ba năm đã đạt được toàn bộ giải nhất cấp thành phố khi thi đấu về năng lực của y tá, hơn nữa còn được công nhận là hoa khôi bệnh viện.
Hơn nữa Ninh Lạc tính cách hiền lành nên được rất nhiều người ưa thích, từ bác sĩ, hộ lý cho đến cả bệnh nhân, Lý Tuyết Vân cũng là một trong số đó, cho nên khi nghe Ninh Lạc muốn tiến cử người, rất là sảng khoái đồng ý.
Ninh Lạc trên mặt ửng đỏ lên, không phủ nhận nhưng cũng không có thừa nhận, nhưng trong mắt Lý Tuyết Vân thì Ninh Lạc không nói gì tức là đồng ý rồi, cho nên cũng không tiếp tục hỏi tiếp. "Vậy thì cám ơn Lý chủ nhiệm rồi, hôm nào ta mời ngài ăn cơm!" Ninh Lạc hào phóng nói, có lẽ người gặp việc vui nên tinh thần thoải mái, Ninh Lạc sau khi nghe câu nói kia của Lý Tuyết Vân, cũng không biết vì sao, trong lòng cảm thấy rất cao hứng. Bạn trai sao? Diệp Thiên khuôn mặt soái khí lập tức thoáng hiện qua trong đầu nàng, trong lòng ảm đạm nói, hắn là con của ta a!
Lý Tuyết Vân cười cười, "Như thế nào? Muốn công khai hối lộ chủ nhiệm khoa ah! Cái này không được a!" Ninh Lạc đương nhiên biết rõ đối phương đang nói đùa, người ta đường đường là chủ nhiệm khoa, hơi đâu quan tâm một bữa cơm của mình, số người mỗi ngày mời nàng ăn cơm đoán chừng kéo dài đến tận nhà ga luôn quá. "Ta chỉ là một tiểu hộ sĩ, tiền lương chỉ đủ nuôi chình mình mà thôi! Cho nên chỉ có thể mời người ăn bữa cơm rau dưa, coi như là cảm tạ, Lý chủ nhiệm ngài cũng đừng suy nghĩ nhiều!" Ninh Lạc mỉm cười ngọt ngào nói. "Nha đầu ngươi miệng thật là ngọt!" Lý Tuyết Vân lắc đầu cười nói, "Vậy cứ như thế a, ăn cơm thì không cần, lập tức muốn đi thăm phòng rồi, ngươi công việc bề bộn đi trước, hôm nào bảo bạn trai ngươi đến thẳng đây là được." Ninh Lạc lần nữa cảm ơn Lý chủ nhiệm rồi mới ly khai, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Thiên, "Này, con ngoan, rời giường chưa vậy? Mụ mụ có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi ah" Diệp Thiên sớm đã ngủ dậy, lúc hắn thức dậy Ninh Lạc còn đang ngủ say a, Diệp Thiên ở nước ngoài mỗi sáng sớm đúng sáu giờ rời giường, mấy năm trôi qua sớm đã thành thói quen, hắn ở bên ngoài chạy một vòng mới về nhà, bất quá lúc đó Ninh Lạc đã rời giường đi làm, cho nên hai người không có đụng mặt.
Diệp Thiên muốn lên mạng tìm kiếm tư liệu, cho nên đi vào phòng Ninh Lạc chuẩn bị mang Laptop nàng ra sử dụng, không nghĩ tới vừa đi vào phòng nàng lại gọi điện thoại tới, dọa Diệp Thiên còn tưởng rằng Ninh Lạc trang bị camera trong phòng mình, vội vàng đẩy ra.
Thế nhưng mà trong điện thoại Ninh Lạc căn bản không phải nói về chuyện này, Diệp Thiên hít sâu một hơi, "Sớm đã dậy rồi, đang chuẩn bị làm bữa sáng, có tin tức gì tốt à?" "Con hãy nghe cho kỹ, chủ nhiệm khoa đã đáp ứng cho con vào làm thử trong một thời gian ngắn, nếu biểu hiện tốt sẽ lưu lại trở thành bác sĩ chính thức, Diệp Thiên, con nhất định phải hảo hảo nắm chắc cơ hội này!" Ninh Lạc không có thừa nước đục thả câu trực tiếp nói cho Diệp Thiên, còn dặn dò hắn biểu hiện cho thật tốt.
Diệp Thiên lắp bắp kinh hãi, không nghĩ Ninh Lạc làm việc hiệu suất cao đến như vậy, vui vẻ nói: "Cảm ơn mẹ, ta đời này nhất định làm trâu làm ngựa báo đáp người!" "Thôi, bớt lắm mồm!" Ninh Lạc trong điện thoại cười nói: "Không thèm nghe con nói nữa, mẹ bên này chuẩn bị đi thăm bệnh buổi sáng đây này!" Ninh Lạc nói xong lập tức cúp điện thoại.
Diệp Thiên cảm thấy có chút khẩn trương cùng hưng phấn, trước kia hắn là sát nhân, bất quá giết đều là những kẻ đáng chết, nhưng hôm nay lại trở thành hiệp sĩ áo trắng cứu người, hai nghề đối lập bất đồng, không biết mình có thể làm được không nữa.
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!
- --------
Chủ nhiệm Lý Tuyết Vân đẩy đảy cái kính xuống một chút, nói: "Tiểu Ninh ah, người ngươi muốn giới thiệu là bạn trai ngươi a?" Ninh Lạc ở bệnh viện nổi tiếng là mỹ nữ, không chỉ vật, kỹ thuật chữa bệnh cũng tương đối thành thạo, mới đến bệnh viện ba năm đã đạt được toàn bộ giải nhất cấp thành phố khi thi đấu về năng lực của y tá, hơn nữa còn được công nhận là hoa khôi bệnh viện.
Hơn nữa Ninh Lạc tính cách hiền lành nên được rất nhiều người ưa thích, từ bác sĩ, hộ lý cho đến cả bệnh nhân, Lý Tuyết Vân cũng là một trong số đó, cho nên khi nghe Ninh Lạc muốn tiến cử người, rất là sảng khoái đồng ý.
Ninh Lạc trên mặt ửng đỏ lên, không phủ nhận nhưng cũng không có thừa nhận, nhưng trong mắt Lý Tuyết Vân thì Ninh Lạc không nói gì tức là đồng ý rồi, cho nên cũng không tiếp tục hỏi tiếp. "Vậy thì cám ơn Lý chủ nhiệm rồi, hôm nào ta mời ngài ăn cơm!" Ninh Lạc hào phóng nói, có lẽ người gặp việc vui nên tinh thần thoải mái, Ninh Lạc sau khi nghe câu nói kia của Lý Tuyết Vân, cũng không biết vì sao, trong lòng cảm thấy rất cao hứng. Bạn trai sao? Diệp Thiên khuôn mặt soái khí lập tức thoáng hiện qua trong đầu nàng, trong lòng ảm đạm nói, hắn là con của ta a!
Lý Tuyết Vân cười cười, "Như thế nào? Muốn công khai hối lộ chủ nhiệm khoa ah! Cái này không được a!" Ninh Lạc đương nhiên biết rõ đối phương đang nói đùa, người ta đường đường là chủ nhiệm khoa, hơi đâu quan tâm một bữa cơm của mình, số người mỗi ngày mời nàng ăn cơm đoán chừng kéo dài đến tận nhà ga luôn quá. "Ta chỉ là một tiểu hộ sĩ, tiền lương chỉ đủ nuôi chình mình mà thôi! Cho nên chỉ có thể mời người ăn bữa cơm rau dưa, coi như là cảm tạ, Lý chủ nhiệm ngài cũng đừng suy nghĩ nhiều!" Ninh Lạc mỉm cười ngọt ngào nói. "Nha đầu ngươi miệng thật là ngọt!" Lý Tuyết Vân lắc đầu cười nói, "Vậy cứ như thế a, ăn cơm thì không cần, lập tức muốn đi thăm phòng rồi, ngươi công việc bề bộn đi trước, hôm nào bảo bạn trai ngươi đến thẳng đây là được." Ninh Lạc lần nữa cảm ơn Lý chủ nhiệm rồi mới ly khai, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Thiên, "Này, con ngoan, rời giường chưa vậy? Mụ mụ có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi ah" Diệp Thiên sớm đã ngủ dậy, lúc hắn thức dậy Ninh Lạc còn đang ngủ say a, Diệp Thiên ở nước ngoài mỗi sáng sớm đúng sáu giờ rời giường, mấy năm trôi qua sớm đã thành thói quen, hắn ở bên ngoài chạy một vòng mới về nhà, bất quá lúc đó Ninh Lạc đã rời giường đi làm, cho nên hai người không có đụng mặt.
Diệp Thiên muốn lên mạng tìm kiếm tư liệu, cho nên đi vào phòng Ninh Lạc chuẩn bị mang Laptop nàng ra sử dụng, không nghĩ tới vừa đi vào phòng nàng lại gọi điện thoại tới, dọa Diệp Thiên còn tưởng rằng Ninh Lạc trang bị camera trong phòng mình, vội vàng đẩy ra.
Thế nhưng mà trong điện thoại Ninh Lạc căn bản không phải nói về chuyện này, Diệp Thiên hít sâu một hơi, "Sớm đã dậy rồi, đang chuẩn bị làm bữa sáng, có tin tức gì tốt à?" "Con hãy nghe cho kỹ, chủ nhiệm khoa đã đáp ứng cho con vào làm thử trong một thời gian ngắn, nếu biểu hiện tốt sẽ lưu lại trở thành bác sĩ chính thức, Diệp Thiên, con nhất định phải hảo hảo nắm chắc cơ hội này!" Ninh Lạc không có thừa nước đục thả câu trực tiếp nói cho Diệp Thiên, còn dặn dò hắn biểu hiện cho thật tốt.
Diệp Thiên lắp bắp kinh hãi, không nghĩ Ninh Lạc làm việc hiệu suất cao đến như vậy, vui vẻ nói: "Cảm ơn mẹ, ta đời này nhất định làm trâu làm ngựa báo đáp người!" "Thôi, bớt lắm mồm!" Ninh Lạc trong điện thoại cười nói: "Không thèm nghe con nói nữa, mẹ bên này chuẩn bị đi thăm bệnh buổi sáng đây này!" Ninh Lạc nói xong lập tức cúp điện thoại.
Diệp Thiên cảm thấy có chút khẩn trương cùng hưng phấn, trước kia hắn là sát nhân, bất quá giết đều là những kẻ đáng chết, nhưng hôm nay lại trở thành hiệp sĩ áo trắng cứu người, hai nghề đối lập bất đồng, không biết mình có thể làm được không nữa.
- ------------
Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha
Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!
/91
|