Lý Cơ nói không sai, hắn và Lý Cơ hai người đều không thể hành tẩu dưới ánh sáng được.
- Cửu gia mặc dù cửu gia không nhận Bán Duyến Quân nhưng chưa chắc Bán Duyến Quân không biết bí mật trong đó.
- Nếu không làm sao Bán Duyến Quân lại cải thành họ Lý? Phải biết rằng hiện nay mọi người đối với họ Lý có chút kiêng kỵ, chuyện này thật quá trùng hợp, đến tột cùng là nguyên nhân gì? Có phải đây là muốn bức cửu gia nhận người không?
- Nếu như là vậy cửu gia không nhận lại khiến cho hắn sinh bất mãn, làm ra chuyện ngu ngốc.
- Ý của tiên sinh là nhận nhau sao?
Lý Cơ kích động đứng dậy:
- Đứa trẻ kia tính tình vốn bướng bỉnh vậy mà ta lại không nghĩ ra, nó dám kháng chỉ bất tuân thì làm ra chuyện ngu ngốc khác cũng không phải là không thể.
Hắn ở trong phòng bồi hồi lúc thì kiên quyết khi thì bàng hoàng.
Vương Cảnh Văn ở bên cạnh nhìn Lý Cơ trong lòng không khỏi nở ra một nụ cười.
Trước đó Lý Cơ cho hắn giác quan là một người trầm ổn lão luyện bất kể chuyện gì cũng bất động như núi.
Nhưng mà lúc này Lý Cơ cho hắn cảm giác rất chân thận.
Là người cha Vương Cảnh Văn dĩ nhiên là biết cảm giác này, lúc trước sau khi bị bắt làm tù binh người mà hắn nghĩ đầu tiên chính là người nhà, còn có hài tử của hắn.
- Cửu gia có một số chuyện cần nên nói rõ ràng.
- Bất kể thế nào thì phụ tử cũng là phụ tử, cửu gia càng muốn giấu diếm thì càng dễ bại lộ, thuộc hạ thấy Bán Duyến Quân kia cũng không phải là thường nhân, hắn nếu như cải biến họ của mình thì đã có cách nghĩ khác.
Hắn có thể chém giết từ đất Cao Ly ra ngoài cho thấy hắn đã có kế sách vẹn toàn, nếu như cửu gia do dự chỉ sợ khiến hài tử đó thương tâm.
- Cảnh Văn huynh, ta đã quyết định đi tới Củng huyện cùng với yêu nhi nói rõ mọi chuyện cho dù nó không tha thứ cho ta ta cũng phải nói rõ tất cả.
Hồi lâu Lý Cơ đã dậm chân quyết định.
Mà trong lúc Lý Cơ quyết định một cảm xúc khó tả dâng tràn toàn thân hắn.
Lúc này Lý Cơ chỉ hận mình không thể mọc cánh bay tới Củng huyện.
Thanh minh qua đi, mưa phùn trở nên dày đặc, khắp nơi trên mặt đất là hoa đào.
Gió xuân ôn nhu ấm áp.
Lý Ngôn Khánh mang theo hai con chó ngao từ đại môn đi ra bắt đầu luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ, sáng sớm mua phùn bay nhè nhẹ không khí thoang thoảng mùi hương hoa thơm mát, đắm mình trong gió sớm đúng là một chuyện vô cùng thích ý, tâm tình khoan khoái dễ chịu.
Sửa họ cũng không phải là điều đơn giản.
May mà với thanh danh của Lý Ngôn Khánh bên ngoài, quan huyện cũng không làm khó hắn, chỉ là đi ra khỏi Trịnh gia Lý Ngôn Khánh đã giảm xuất thân xuống một cấp tuy nhiên hắn cũng không để ý, dù sao thì hiện tại hắn cũng không muốn làm quan, tiền bạc thì hắn lại không thiếu.
Ở trong Củng huyện cũng không phải là không có gia tộc quyền thế.
Nhưng mà đám gia tộc này ai dám chọc vào Lý Ngôn Khánh? Lý Ngôn Khánh tuy không có Trinh gia ủng hộ, nhưng năm đó kết đủ loại thiện duyên không ít người công khai tuyên bố quan hệ với hắn. Sau khi đoạn tuyệt với Trị gia, Thôi Thị ở Quản thành Thôi Chí Nhân đã phái người tới Củng huyện, đem điền trang ở trên núi của Thôi thị định giá bán cho Lý Ngôn Khánh, điều này cho thấy biểu lộ thái độ bất mãn với Trịnh gia.
Thôi thị quản thành chỉ là một phân phòng của Thanh Hà Thôi gia.
Luân địa vị bọn họ không thể sánh được với Huỳnh Dương Trịnh gia có đường hiệu.
Nhưng Trịnh gia đang ở trong thời kỳ suy yếu, đặc biệt trong triều không có quan lại, ở sĩ lâm yên ắng, đặc biệt sau khi Trịnh Thiện Quả và Trịnh Nguyên Thọ từ chức Trịnh gia chỉ có một người duy nhất làm quan là Trịnh Hoành Nghị, nhưng mà hiện tại Trịnh Hoành Nghị niên kỷ còn quá nhỏ lại không nổi danh so với Thôi Quân Túc của Thôi Thị thì một trời một vực.
Nhìn hành vi của Thôi thị, Trinh gia chỉ có thể trầm mặc.
Điền trang ở trên núi của Thôi Thị cũng không lớn lắm, Lý Ngôn Khánh cũng không có cơ hội đi xem xét, tình hình hiện tại không cho phép hắn phân thân.
Đầu tháng ba Dương Hạ tạ thị phái Tạ Ánh Đăng cùng với Tạ Hoằng tới cảm tạ Lý Ngôn Khánh đã mang Tạ Khoa tù Cao Ly trở về an toàn.
Ngoại trừ tặng hậu lễ Tạ Ánh Đăng còn được để lại Củng huyện làm bạn với Lý Ngôn Khánh. Dù sao hiện tại tình huống ở Dương Hạ cũng không phải là quá tốt, đạo phỉ qua lại khá nhiều, Tạ Khoa ở Dương Hạ đọc sách chẳng bằng để hắn tới Củng huyện theo Lý Ngôn Khánh học võ.
Đối với sự sắp xếp này của gia tộc Tạ Khoa cầu còn không được.
Hắn không có nửa câu bất mãn, vui vẻ hớn hở cùng với Tạ Hoằng tới Củng huyện còn mang theo năm mươi tên võ sĩ bảo vệ an toàn. Lý Ngôn Khánh không có nhiều nơi ở để sắp xếp cho nhiều người như vậy may mà Thôi Chí Nhân bán cho hắn một khối điền trang Đảng Sĩ Hùng liền mang theo bốn mươi tên hộ vệ tới đó trông coi, nhân thủ vẫn chưa được đầy đủ vì vậy năm mươi tên võ sĩ Tạ gia cũng theo quản sự Tạ An Dân lên trên đó.
Tạ An Dân năm nay bốn mươi mốt tuổi luận bối phận là thúc phụ của Tạ Ánh Đăng.
Nhưng mà hắn là bàng chi của Tạ thị cho nên làm quản sự, người này võ nghệ cao cường có thể vừa cưỡi ngựa dùng thương bắn cung.
Thủ hạ của Lý Ngôn Khánh không nhiều lắm vừa lúc này Tạ An Dân lại tới giúp đỡ.
Tuy nhiên Trịnh gia vẫn trầm mặc khiến cho Lý Ngôn Khánh cảm thấy bất an, giống như đối với Ngôn Khánh Trịnh gia chưa từng bao giờ có liên quan.
Chuyện này xem ra cũng có chút quan hệ với việc Đậu phu nhân ở Củng huyện.
Trịnh gia không có phản ứng Lý Ngôn Khánh cũng không khiêu khích, mọi người bình an vô sự là tốt nhất nhưng Lý Ngôn Khánh vẫn mơ hồ đề phòng.
Bệnh tình của Lý Huyền Phách đã có chuyển biến tốt đẹp.
Không còn như lúc đầu vận động sẽ bị phát bệnh nữa.
Căn cứ vào việc đã điều trị cho Trưởng Tôn Vô Cấu thì Lý Huyền Phách muốn khỏi ngay thì không thể, cho dù thể chất của hắn tốt hơn Trưởng Tôn Vô Cấu rất nhiều, ít nhất cũng phải mất một hai năm.
Nhưng mà Đậu phu nhân lại không chờ được.
Lý Uyên tới Thái Nguyên cần phải có người chiếu cố.
Trước đây vì chuyện của Lý Huyền Phách mà Đậu phu nhân tới Củng huyện bây giờ bệnh tình của Lý Huyền Phách tốt lên nàng cảm thấy đứng ngồi không yên.
Bây giờ tới Lạc Dương mời danh y Ngô Cảnh Mậu chiếu cố cho Lý Huyền Phách thì đã không còn trở ngại.
Cho nên hôm qua Đậu phu nhân chính thức đưa ra lời cáo từ.
Người ta tưởng niệm lão công của người ta Ngôn Khánh cũng không ngăn cản.
Tuy nhiên Lý Ngôn Khánh đang định bước thêm một bước trong mối quan hệ với Lý Thế Dân, dù sao trong vòng một tháng này dưới sự kết giao tận lực của Lý Ngôn Khánh, quan hệ của hai người đã không tệ.
- Cửu gia mặc dù cửu gia không nhận Bán Duyến Quân nhưng chưa chắc Bán Duyến Quân không biết bí mật trong đó.
- Nếu không làm sao Bán Duyến Quân lại cải thành họ Lý? Phải biết rằng hiện nay mọi người đối với họ Lý có chút kiêng kỵ, chuyện này thật quá trùng hợp, đến tột cùng là nguyên nhân gì? Có phải đây là muốn bức cửu gia nhận người không?
- Nếu như là vậy cửu gia không nhận lại khiến cho hắn sinh bất mãn, làm ra chuyện ngu ngốc.
- Ý của tiên sinh là nhận nhau sao?
Lý Cơ kích động đứng dậy:
- Đứa trẻ kia tính tình vốn bướng bỉnh vậy mà ta lại không nghĩ ra, nó dám kháng chỉ bất tuân thì làm ra chuyện ngu ngốc khác cũng không phải là không thể.
Hắn ở trong phòng bồi hồi lúc thì kiên quyết khi thì bàng hoàng.
Vương Cảnh Văn ở bên cạnh nhìn Lý Cơ trong lòng không khỏi nở ra một nụ cười.
Trước đó Lý Cơ cho hắn giác quan là một người trầm ổn lão luyện bất kể chuyện gì cũng bất động như núi.
Nhưng mà lúc này Lý Cơ cho hắn cảm giác rất chân thận.
Là người cha Vương Cảnh Văn dĩ nhiên là biết cảm giác này, lúc trước sau khi bị bắt làm tù binh người mà hắn nghĩ đầu tiên chính là người nhà, còn có hài tử của hắn.
- Cửu gia có một số chuyện cần nên nói rõ ràng.
- Bất kể thế nào thì phụ tử cũng là phụ tử, cửu gia càng muốn giấu diếm thì càng dễ bại lộ, thuộc hạ thấy Bán Duyến Quân kia cũng không phải là thường nhân, hắn nếu như cải biến họ của mình thì đã có cách nghĩ khác.
Hắn có thể chém giết từ đất Cao Ly ra ngoài cho thấy hắn đã có kế sách vẹn toàn, nếu như cửu gia do dự chỉ sợ khiến hài tử đó thương tâm.
- Cảnh Văn huynh, ta đã quyết định đi tới Củng huyện cùng với yêu nhi nói rõ mọi chuyện cho dù nó không tha thứ cho ta ta cũng phải nói rõ tất cả.
Hồi lâu Lý Cơ đã dậm chân quyết định.
Mà trong lúc Lý Cơ quyết định một cảm xúc khó tả dâng tràn toàn thân hắn.
Lúc này Lý Cơ chỉ hận mình không thể mọc cánh bay tới Củng huyện.
Thanh minh qua đi, mưa phùn trở nên dày đặc, khắp nơi trên mặt đất là hoa đào.
Gió xuân ôn nhu ấm áp.
Lý Ngôn Khánh mang theo hai con chó ngao từ đại môn đi ra bắt đầu luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ, sáng sớm mua phùn bay nhè nhẹ không khí thoang thoảng mùi hương hoa thơm mát, đắm mình trong gió sớm đúng là một chuyện vô cùng thích ý, tâm tình khoan khoái dễ chịu.
Sửa họ cũng không phải là điều đơn giản.
May mà với thanh danh của Lý Ngôn Khánh bên ngoài, quan huyện cũng không làm khó hắn, chỉ là đi ra khỏi Trịnh gia Lý Ngôn Khánh đã giảm xuất thân xuống một cấp tuy nhiên hắn cũng không để ý, dù sao thì hiện tại hắn cũng không muốn làm quan, tiền bạc thì hắn lại không thiếu.
Ở trong Củng huyện cũng không phải là không có gia tộc quyền thế.
Nhưng mà đám gia tộc này ai dám chọc vào Lý Ngôn Khánh? Lý Ngôn Khánh tuy không có Trinh gia ủng hộ, nhưng năm đó kết đủ loại thiện duyên không ít người công khai tuyên bố quan hệ với hắn. Sau khi đoạn tuyệt với Trị gia, Thôi Thị ở Quản thành Thôi Chí Nhân đã phái người tới Củng huyện, đem điền trang ở trên núi của Thôi thị định giá bán cho Lý Ngôn Khánh, điều này cho thấy biểu lộ thái độ bất mãn với Trịnh gia.
Thôi thị quản thành chỉ là một phân phòng của Thanh Hà Thôi gia.
Luân địa vị bọn họ không thể sánh được với Huỳnh Dương Trịnh gia có đường hiệu.
Nhưng Trịnh gia đang ở trong thời kỳ suy yếu, đặc biệt trong triều không có quan lại, ở sĩ lâm yên ắng, đặc biệt sau khi Trịnh Thiện Quả và Trịnh Nguyên Thọ từ chức Trịnh gia chỉ có một người duy nhất làm quan là Trịnh Hoành Nghị, nhưng mà hiện tại Trịnh Hoành Nghị niên kỷ còn quá nhỏ lại không nổi danh so với Thôi Quân Túc của Thôi Thị thì một trời một vực.
Nhìn hành vi của Thôi thị, Trinh gia chỉ có thể trầm mặc.
Điền trang ở trên núi của Thôi Thị cũng không lớn lắm, Lý Ngôn Khánh cũng không có cơ hội đi xem xét, tình hình hiện tại không cho phép hắn phân thân.
Đầu tháng ba Dương Hạ tạ thị phái Tạ Ánh Đăng cùng với Tạ Hoằng tới cảm tạ Lý Ngôn Khánh đã mang Tạ Khoa tù Cao Ly trở về an toàn.
Ngoại trừ tặng hậu lễ Tạ Ánh Đăng còn được để lại Củng huyện làm bạn với Lý Ngôn Khánh. Dù sao hiện tại tình huống ở Dương Hạ cũng không phải là quá tốt, đạo phỉ qua lại khá nhiều, Tạ Khoa ở Dương Hạ đọc sách chẳng bằng để hắn tới Củng huyện theo Lý Ngôn Khánh học võ.
Đối với sự sắp xếp này của gia tộc Tạ Khoa cầu còn không được.
Hắn không có nửa câu bất mãn, vui vẻ hớn hở cùng với Tạ Hoằng tới Củng huyện còn mang theo năm mươi tên võ sĩ bảo vệ an toàn. Lý Ngôn Khánh không có nhiều nơi ở để sắp xếp cho nhiều người như vậy may mà Thôi Chí Nhân bán cho hắn một khối điền trang Đảng Sĩ Hùng liền mang theo bốn mươi tên hộ vệ tới đó trông coi, nhân thủ vẫn chưa được đầy đủ vì vậy năm mươi tên võ sĩ Tạ gia cũng theo quản sự Tạ An Dân lên trên đó.
Tạ An Dân năm nay bốn mươi mốt tuổi luận bối phận là thúc phụ của Tạ Ánh Đăng.
Nhưng mà hắn là bàng chi của Tạ thị cho nên làm quản sự, người này võ nghệ cao cường có thể vừa cưỡi ngựa dùng thương bắn cung.
Thủ hạ của Lý Ngôn Khánh không nhiều lắm vừa lúc này Tạ An Dân lại tới giúp đỡ.
Tuy nhiên Trịnh gia vẫn trầm mặc khiến cho Lý Ngôn Khánh cảm thấy bất an, giống như đối với Ngôn Khánh Trịnh gia chưa từng bao giờ có liên quan.
Chuyện này xem ra cũng có chút quan hệ với việc Đậu phu nhân ở Củng huyện.
Trịnh gia không có phản ứng Lý Ngôn Khánh cũng không khiêu khích, mọi người bình an vô sự là tốt nhất nhưng Lý Ngôn Khánh vẫn mơ hồ đề phòng.
Bệnh tình của Lý Huyền Phách đã có chuyển biến tốt đẹp.
Không còn như lúc đầu vận động sẽ bị phát bệnh nữa.
Căn cứ vào việc đã điều trị cho Trưởng Tôn Vô Cấu thì Lý Huyền Phách muốn khỏi ngay thì không thể, cho dù thể chất của hắn tốt hơn Trưởng Tôn Vô Cấu rất nhiều, ít nhất cũng phải mất một hai năm.
Nhưng mà Đậu phu nhân lại không chờ được.
Lý Uyên tới Thái Nguyên cần phải có người chiếu cố.
Trước đây vì chuyện của Lý Huyền Phách mà Đậu phu nhân tới Củng huyện bây giờ bệnh tình của Lý Huyền Phách tốt lên nàng cảm thấy đứng ngồi không yên.
Bây giờ tới Lạc Dương mời danh y Ngô Cảnh Mậu chiếu cố cho Lý Huyền Phách thì đã không còn trở ngại.
Cho nên hôm qua Đậu phu nhân chính thức đưa ra lời cáo từ.
Người ta tưởng niệm lão công của người ta Ngôn Khánh cũng không ngăn cản.
Tuy nhiên Lý Ngôn Khánh đang định bước thêm một bước trong mối quan hệ với Lý Thế Dân, dù sao trong vòng một tháng này dưới sự kết giao tận lực của Lý Ngôn Khánh, quan hệ của hai người đã không tệ.
/876
|