Lý Thế Dân mỉm cười:
- Thiên hạ lực sĩ không ít trong ba mươi vạn năm nghìn đại quân người tài ba nhiều không kể xiết.
- Tại sao hết lần này tới lần khác vẫn không bì được với Bán Duyến Quân? Theo ta thấy chủ yếu vẫn là do Bán Duyến Quân biết cách dùng người.
Hắn lắc lắc đầu lại hâm mộ:
- Những lực sĩ này sao mà trung thành, thủ đoạn của Bán Duyến Quân thật là cao mình.
Lý Huyền Phách khẽ gật đầu, hai con mắt híp lại.
Hắn đến Củng huyện đã mười ngày, Ngôn Khánh cũng không nóng lòng, còn mời một lang y ở nơi này khám chữa bệnh cho Lý Huyền Phách, trong mười ngày này Ngôn Khánh dựa theo đan phương của Tôn Tư Mạc mà bốc thuốc cho Lý Huyền Phách, thể cốt của Lý Huyền Phách theo đó cũng bắt đầu cường tráng.
Đậu phu nhân lúc đầu cũng không yên tâm cho lắm.
Tuy nhiên thấy thân thể của Lý Huyền Phách mỗi ngày một khá hơn trong lòng bà ngày càng vui mừng đối với Ngôn Khánh càng thêm tin tưởng. Bà cũng từng nghe Lý Uyên khi nhắc tới Ngôn Khánh cũng nói ra quan hệ giữa Ngôn Khánh và Lý Cơ có thể là phụ tử. Mối quan hệ này cũng không nhiều người biết, trong đám con cháu đời thứ hai thì ngoài Lý Kiến Thành thì Lý Thế Dân và Lý Vân Tú cũng không được rõ ràng.
Cho nên trong mắt của Đậu phu nhân Trịnh Ngôn Khánh như là con cháu của bà.
Trong nắng sớm Trịnh Ngôn Khánh mang theo hai con chó chạy ở trong rừng.
Hắn mặc một chiếc áo ngắn, so với những đoản y bình thường thì không giống cho lắm có phần giống như kiểu áo của đời sau này. Ngôn Khánh cảm thấy mặc những đoản y kia vô cùng phiền toái hiện tại đang là mùa xuân, thời tiết ấm áp quần áo không cần phải bó sát người, mà mặc áo bào dài không tự nhiên, vì vậy mặc bộ quần áo này ra ngoài.
Dù sao ở nhà mặc thế nào cũng có thể tùy ý.
Lý Thế Dân nhìn thấy Trịnh Ngôn Khánh một thân áo quần lố lăng thì hơi buồn cười.
Hắn tiến lên phía trước mà nói:
- Huynh trưởng lại đi luyện công buổi sáng sao?
Ngôn Khánh dừng bước ở lương đình mà nói:
- Đúng thế, ta mỗi buổi sáng đều chạy bộ nửa canh giờ để điều chỉnh hô hấp cường tráng khí huyết làm cho gân cốt dãn ra mới luyện công.
Nhưng Lý Huyền Phách lại không cho là đúng:
- Chạy bộ như vậy thì có ích gì?
Ngôn Khánh nghe được cũng chỉ cười nhạt.
- Huyền Phách thể cốt của đệ hiện tại thé nào?
Hắn cất bước vào trong đình cầm lấy tay của Lý Huyền Phách mà xem mạch, Lý Huyền Phách cũng không ngăn lại như lần đầu mà chủ động vươn tay ra.
- Ta hôm nay muốn đi phủ nha xử lý chút tạp vụ.
- Thân thể của sư hổ nhi hiện tại cũng không tệ lắm, sau khi ta xử lý mọi chuyện xong sẽ bắt đầu cho đệ uống thuốc.
Lý Thế Dân mày kiếm nhếch lên:
- Huynh trưởng, huynh suy nghĩ kỹ rồi sao?
Ở Củng huyện mười ngày, đối với mâu thuẫn của Ngôn Khánh và Trịnh gia Lý Thế Dân cũng nghe được phong thanh.
Đối với Trịnh gia Lý Thế Dân không cho là đúng nhưng hắn cũng tinh tường thế gia vọng tộc môn phiệt không thể cân nhắc đúng sai như bình thường mà còn liên quan đến thể diện thanh danh. Có lẽ trong mắt Trịnh gia Ngôn Khánh là đệ tử nhà họ Trịnh làm ra chuyện như vậy đúng là đại nghịch bất đạo, tội ác tày trời còn hơn cả Trịnh Tỉnh.
Trịnh Ngôn Khánh cất tiếng nói:
- Ta quyết định đại trượng phu có cái nên làm có cái không nên làm.
- Người ta đã khi dễ lên đầu của ta, ta làm sao có thể im hơi lặng tiếng, cần gì phải chịu nhục? Nhị lang chuyện này ta đã quyết định rồi.
Lý Thế Dân gật đầu liên tục:
- Huynh trưởng đã quyết ý thì đệ cũng không nói nhiều nữa.
- Ngày sau có gì trợ giúp cứ nói chỉ cần đệ có thể giúp đỡ thì quyết không từ chối.
Triả qua trong thời gian ngắn tiếp xúc, Trịnh Ngôn Khánh phát hiện ra Lý Thế Dân rất thông minh, khí lượng cũng rất rộng rãi như Hán cao tổ, oai hùng như Ngụy Vũ đế, thậm chí văn sử cũng là kỳ tài ngút rời, lòng ôm chí lớn.
Có lẽ hắn chỉ cần thành thục ổn trọng một chút nữa là có thể trở thành một đại trượng phu.
Lý Huyền Phách tiếp lời:
- Nếu như có người khi dễ huynh trưởng Sư hổ nhi nhất định sẽ không buông tha cho hắn.
Ngôn Khánh nghe được không khỏi cười rộ lên.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai, Kinh Trập vừa qua Thanh Minh buông xuống.
Ở phương bắc chiến hỏa chậm lại Tùy Dạng Đế chinh phạt Liêu Đông từ Trác Quận thẳng tiến tới Cao Ly, trước khi ra quân Dương Quảng đã đăng đàn chém đầu Cao Kiến Vũ, tế cờ lập lời thề chưa bình được Cao Ly thì chưa thu binh.
Đối với cuộc chiến ở Liêu Đông quan lại xuất hiện hai tư tưởng.
Một bên chủ chiến mãnh liệt muốn rửa nhục thất bại lần trước do đám quan võ chủ trương, còn một bên thì do quan văn làm chủ đề nghị bình định dẹp yên đạo phỉ các nơi sau đó mới chinh phạt Cao Ly.
Lần chinh chiến Cao Ly này khiến cho cả nước rối loạn.
Đạo phỉ các nơi hiện lên tầng tầng lớp lớp.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng giêng Linh Vũ ở Bạch Du Sa khởi binh cướp lấy quan mã, cùng liên kết với Đột Quyết được gọi là Nô tặc.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai, Mạnh Hải Công tạo phản ở Tế Âm.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai Mạnh Nhương liên kết với Vương Bạc làm loạn ở Tề quận.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai Quách Phương Dự khởi binh ở Bắc Hải.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai Hách Hiếu Đức tụ hợp mấy vạn dân tạo phản ở Bình Nguyên, cùng với Vương Bạc Tô Tuyên Nhã liên kết tạo thành liên quân hơn mười vạn người.
Cách Khiêm khởi nghĩa Tô Tuyên Nhã tạo phản.
Trong nhất thời phản tặc liên tiếp xuất hiện, giống như là ước định với nhau vậy đồng thời ở Tề quận Tề Bắc, Đông Lai khắp nơi đều đạo phỉ hoành hạnh dự báo sự bất ổn.
Mà tình huống này lại khiến cho triều đình cãi lộn ầm ĩ.
Cùng tháng Dương Quảng hạ kiếu mệnh cho Lý Uyên nhận chức An phủ sứ Sơn Tây, Thái Nguyên lưu thủ, bất luận Trường An Lạc Dương náo động, Dương Quảng cũng phải khai chiến một lần với Cao Ly rửa sạch mối nhục năm ngoái, trong mắt Dương Quảng sở dĩ có nhiều phản tặc như vậy xuất hiện là do hắn không thể đánh bại Cao Ly, hiện tại nếu như san bằng Cao Ly thì tất cả phản tặc đều tự động dẹp loạn.
Nhưng mà đúng lúc này Củng huyện truyền tới một tin tức khiến cho người khác phải chú ý.
Vân Kỵ Úy trước đây nổi danh trong giới sĩ lâm, ở trong cuộc chiến Cao Ly lúc trước lập nhiều công lớn. Bán Duyến Quân Ngỗng công tử ở Củng huyện đã quyết định rời khỏi nhà họ Trịnh, từ nay không còn là Trịnh họ nữa mà đổi thành họ Lý, tên là Lý Ngôn Khánh, đoạn tuyệt quan hệ với Trịnh gia.
Tin tức này sau khi truyền đi khiến cho cả triều đình oanh động.
Tin tức này khiến cho rất nhiều người giật mình, Ngôn Khánh đoạt tuyệt với Trịnh gia, đây là vì sao?
- Thiên hạ lực sĩ không ít trong ba mươi vạn năm nghìn đại quân người tài ba nhiều không kể xiết.
- Tại sao hết lần này tới lần khác vẫn không bì được với Bán Duyến Quân? Theo ta thấy chủ yếu vẫn là do Bán Duyến Quân biết cách dùng người.
Hắn lắc lắc đầu lại hâm mộ:
- Những lực sĩ này sao mà trung thành, thủ đoạn của Bán Duyến Quân thật là cao mình.
Lý Huyền Phách khẽ gật đầu, hai con mắt híp lại.
Hắn đến Củng huyện đã mười ngày, Ngôn Khánh cũng không nóng lòng, còn mời một lang y ở nơi này khám chữa bệnh cho Lý Huyền Phách, trong mười ngày này Ngôn Khánh dựa theo đan phương của Tôn Tư Mạc mà bốc thuốc cho Lý Huyền Phách, thể cốt của Lý Huyền Phách theo đó cũng bắt đầu cường tráng.
Đậu phu nhân lúc đầu cũng không yên tâm cho lắm.
Tuy nhiên thấy thân thể của Lý Huyền Phách mỗi ngày một khá hơn trong lòng bà ngày càng vui mừng đối với Ngôn Khánh càng thêm tin tưởng. Bà cũng từng nghe Lý Uyên khi nhắc tới Ngôn Khánh cũng nói ra quan hệ giữa Ngôn Khánh và Lý Cơ có thể là phụ tử. Mối quan hệ này cũng không nhiều người biết, trong đám con cháu đời thứ hai thì ngoài Lý Kiến Thành thì Lý Thế Dân và Lý Vân Tú cũng không được rõ ràng.
Cho nên trong mắt của Đậu phu nhân Trịnh Ngôn Khánh như là con cháu của bà.
Trong nắng sớm Trịnh Ngôn Khánh mang theo hai con chó chạy ở trong rừng.
Hắn mặc một chiếc áo ngắn, so với những đoản y bình thường thì không giống cho lắm có phần giống như kiểu áo của đời sau này. Ngôn Khánh cảm thấy mặc những đoản y kia vô cùng phiền toái hiện tại đang là mùa xuân, thời tiết ấm áp quần áo không cần phải bó sát người, mà mặc áo bào dài không tự nhiên, vì vậy mặc bộ quần áo này ra ngoài.
Dù sao ở nhà mặc thế nào cũng có thể tùy ý.
Lý Thế Dân nhìn thấy Trịnh Ngôn Khánh một thân áo quần lố lăng thì hơi buồn cười.
Hắn tiến lên phía trước mà nói:
- Huynh trưởng lại đi luyện công buổi sáng sao?
Ngôn Khánh dừng bước ở lương đình mà nói:
- Đúng thế, ta mỗi buổi sáng đều chạy bộ nửa canh giờ để điều chỉnh hô hấp cường tráng khí huyết làm cho gân cốt dãn ra mới luyện công.
Nhưng Lý Huyền Phách lại không cho là đúng:
- Chạy bộ như vậy thì có ích gì?
Ngôn Khánh nghe được cũng chỉ cười nhạt.
- Huyền Phách thể cốt của đệ hiện tại thé nào?
Hắn cất bước vào trong đình cầm lấy tay của Lý Huyền Phách mà xem mạch, Lý Huyền Phách cũng không ngăn lại như lần đầu mà chủ động vươn tay ra.
- Ta hôm nay muốn đi phủ nha xử lý chút tạp vụ.
- Thân thể của sư hổ nhi hiện tại cũng không tệ lắm, sau khi ta xử lý mọi chuyện xong sẽ bắt đầu cho đệ uống thuốc.
Lý Thế Dân mày kiếm nhếch lên:
- Huynh trưởng, huynh suy nghĩ kỹ rồi sao?
Ở Củng huyện mười ngày, đối với mâu thuẫn của Ngôn Khánh và Trịnh gia Lý Thế Dân cũng nghe được phong thanh.
Đối với Trịnh gia Lý Thế Dân không cho là đúng nhưng hắn cũng tinh tường thế gia vọng tộc môn phiệt không thể cân nhắc đúng sai như bình thường mà còn liên quan đến thể diện thanh danh. Có lẽ trong mắt Trịnh gia Ngôn Khánh là đệ tử nhà họ Trịnh làm ra chuyện như vậy đúng là đại nghịch bất đạo, tội ác tày trời còn hơn cả Trịnh Tỉnh.
Trịnh Ngôn Khánh cất tiếng nói:
- Ta quyết định đại trượng phu có cái nên làm có cái không nên làm.
- Người ta đã khi dễ lên đầu của ta, ta làm sao có thể im hơi lặng tiếng, cần gì phải chịu nhục? Nhị lang chuyện này ta đã quyết định rồi.
Lý Thế Dân gật đầu liên tục:
- Huynh trưởng đã quyết ý thì đệ cũng không nói nhiều nữa.
- Ngày sau có gì trợ giúp cứ nói chỉ cần đệ có thể giúp đỡ thì quyết không từ chối.
Triả qua trong thời gian ngắn tiếp xúc, Trịnh Ngôn Khánh phát hiện ra Lý Thế Dân rất thông minh, khí lượng cũng rất rộng rãi như Hán cao tổ, oai hùng như Ngụy Vũ đế, thậm chí văn sử cũng là kỳ tài ngút rời, lòng ôm chí lớn.
Có lẽ hắn chỉ cần thành thục ổn trọng một chút nữa là có thể trở thành một đại trượng phu.
Lý Huyền Phách tiếp lời:
- Nếu như có người khi dễ huynh trưởng Sư hổ nhi nhất định sẽ không buông tha cho hắn.
Ngôn Khánh nghe được không khỏi cười rộ lên.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai, Kinh Trập vừa qua Thanh Minh buông xuống.
Ở phương bắc chiến hỏa chậm lại Tùy Dạng Đế chinh phạt Liêu Đông từ Trác Quận thẳng tiến tới Cao Ly, trước khi ra quân Dương Quảng đã đăng đàn chém đầu Cao Kiến Vũ, tế cờ lập lời thề chưa bình được Cao Ly thì chưa thu binh.
Đối với cuộc chiến ở Liêu Đông quan lại xuất hiện hai tư tưởng.
Một bên chủ chiến mãnh liệt muốn rửa nhục thất bại lần trước do đám quan võ chủ trương, còn một bên thì do quan văn làm chủ đề nghị bình định dẹp yên đạo phỉ các nơi sau đó mới chinh phạt Cao Ly.
Lần chinh chiến Cao Ly này khiến cho cả nước rối loạn.
Đạo phỉ các nơi hiện lên tầng tầng lớp lớp.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng giêng Linh Vũ ở Bạch Du Sa khởi binh cướp lấy quan mã, cùng liên kết với Đột Quyết được gọi là Nô tặc.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai, Mạnh Hải Công tạo phản ở Tế Âm.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai Mạnh Nhương liên kết với Vương Bạc làm loạn ở Tề quận.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai Quách Phương Dự khởi binh ở Bắc Hải.
Đại Nghiệp năm thứ chín tháng hai Hách Hiếu Đức tụ hợp mấy vạn dân tạo phản ở Bình Nguyên, cùng với Vương Bạc Tô Tuyên Nhã liên kết tạo thành liên quân hơn mười vạn người.
Cách Khiêm khởi nghĩa Tô Tuyên Nhã tạo phản.
Trong nhất thời phản tặc liên tiếp xuất hiện, giống như là ước định với nhau vậy đồng thời ở Tề quận Tề Bắc, Đông Lai khắp nơi đều đạo phỉ hoành hạnh dự báo sự bất ổn.
Mà tình huống này lại khiến cho triều đình cãi lộn ầm ĩ.
Cùng tháng Dương Quảng hạ kiếu mệnh cho Lý Uyên nhận chức An phủ sứ Sơn Tây, Thái Nguyên lưu thủ, bất luận Trường An Lạc Dương náo động, Dương Quảng cũng phải khai chiến một lần với Cao Ly rửa sạch mối nhục năm ngoái, trong mắt Dương Quảng sở dĩ có nhiều phản tặc như vậy xuất hiện là do hắn không thể đánh bại Cao Ly, hiện tại nếu như san bằng Cao Ly thì tất cả phản tặc đều tự động dẹp loạn.
Nhưng mà đúng lúc này Củng huyện truyền tới một tin tức khiến cho người khác phải chú ý.
Vân Kỵ Úy trước đây nổi danh trong giới sĩ lâm, ở trong cuộc chiến Cao Ly lúc trước lập nhiều công lớn. Bán Duyến Quân Ngỗng công tử ở Củng huyện đã quyết định rời khỏi nhà họ Trịnh, từ nay không còn là Trịnh họ nữa mà đổi thành họ Lý, tên là Lý Ngôn Khánh, đoạn tuyệt quan hệ với Trịnh gia.
Tin tức này sau khi truyền đi khiến cho cả triều đình oanh động.
Tin tức này khiến cho rất nhiều người giật mình, Ngôn Khánh đoạt tuyệt với Trịnh gia, đây là vì sao?
/876
|