Anh đi tới ôm lấy cô vào lòng, tựa cằm lên đỉnh đầu cô, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống mái tóc đen nhánh ở phía dưới " Minh Minh, anh xin lỗi, xin lỗi " giọng anh nghẹn ngào
Kiều Minh Minh nép ở trong lòng anh khóc oà lên như một đứa trẻ, những đau đớn của ca phẫu thuật, sự cô đơn giữa xứ lạ quê người, nỗi nhớ nhung khi nghĩ tới anh, từng cái một hiện về. Tám năm, cô chịu đựng thật không dễ dàng, cố buộc bản thân phải trở nên mạnh mẽ. Nhưng mà khoảnh khắc rơi vào lồng ngực ấm áp quen thuộc ấy, mọi thứ liền đổ vỡ, chỉ còn lại cô gái mỏng manh yếu đuối cũng cần được chở che.
Tô Gia Kỹ buông cô ra, anh cúi xuống hôn lên mắt của cô, rồi xuống mũi, má, từng giọt nước mắt cô ngấm vào trong miệng anh đắng chát, trái tim anh đau đớt. Cuối cùng anh dịu dàng hôn lên môi cô.
9 giờ sáng, ở bệnh viện
Kiều Minh Minh cùng Tô Gia Kỳ đi vào phòng bác sĩ. Anh nhất quyết muốn cùng cô đi kiểm tra, không có biện pháp nên cô đành thuận theo
Nhận kết quả kiểm tra xong, bởi đây là lần kiểm tra quyết định cô đã khỏe hẳn hay chưa, nên Kiều Minh Minh trở nên căng thẳng, cô hỏi bác sĩ " Bác sĩ, kết quả của tôi thế nào ạ? "
Sau khi lật tài liệu xem xong, bác sĩ gật đầu nhìn cô mỉm cười nói " rất tốt, các tế bào ung thư đã bị tiêu diệt hết không có dấu hiệu tái phát, có thể xem như là đã khoẻ, chúc mừng cô "
Kiều Minh Minh vui mừng hưng phấn, nhưng mà nghĩ tới chuyện làm mẹ, cô trở nên lo lắng, nhìn bác sĩ hỏi " Vậy tôi có thể mang thai không ạ? "
Tô Văn Vũ ngồi một bên nghe bác sĩ thông báo kết quả cũng kích động, hai tay của anh nắm chặt lấy nhau, nhưng nghe đến câu hỏi của Kiều Minh Minh, anh sững sờ nhìn cô, sau đó đưa bàn tay ra nắm lấy tay cô.
Kiều Minh Minh đang hồi hộp chờ đợi bác sĩ, cảm nhận được sự ấm áp, cô liếc nhìn bàn tay đang được anh nắm rồi liếc nhìn anh, anh đang mỉm cười nhìn cô. Hốc mắt cô liền đỏ lên vì cảm động
" Điều này không thể phán đoán chính xác, tuy tỉ lệ không cao nhưng không phải không có khả năng, có cần dùng thuốc để điều dưỡng một thời gian " lúc này bác sĩ nói
Lông mi cô hơi cụp xuống, lòng có chút mất mát. Tô Văn Vũ càng nắm chặt tay cô, anh ghé sát nói " đừng lo lắng, ít ra còn có hy vọng "
" Đúng vậy, hai cô cậu còn rất trẻ, ít ra còn có hy vọng " bác sĩ cũng lên tiếng an ủi
Kiều Minh Minh gậy gật đầu, lúc này mới vui hơn một chút
*********************************************
Tập đoàn Kỳ Vũ
Tô Gia Kỳ vừa kết thúc cuộc trở lại văn phòng thì điện thoại di động vang lên
" Alo "
" Gia Kỳ, con xem lời ba mẹ là nước lã phải không, sao tới giờ vẫn chưa dẫn hai mẹ con bảo bối về nhà ăn một bữa cơm " Võ Thanh Hoa giọng nóng nảy nói
" mẹ, để con gọi cho cô ấy rồi sắp xếp "
" tên chết tiệt không có tiền đồ, con phải nhanh lên cho mẹ đấy " nói xong bà cúp điện thoại
Anh chỉ biết cười bất đắc dĩ, vốn là đứa con nổi bật nhất trong gia đình, luôn là đề tài trong miệng Võ Thanh Hoa để khoe khoang mỗi khi ra ngoài. Nhưng từ ngày cô cùng bảo bối xuất hiện, giá trị của anh liền rớt xuống không còn một điểm.
Buổi tối ngày hôm sau, Tô Gia Kỳ mang hai mẹ con Trần Mỹ Kiều trở về Tô gia
Vợ chồng Tô Gia Trang ra tận của biệt thự để đón họ, nhìn thấy một nhà ba người bước xuống xe, Võ Thanh Hoa hai mắt sáng lên, mừng rỡ như muốn chạy tới kéo bọn họ vào.
Tô Gia Trang thấy biểu cảm của vợ mình, ông nắm tay che miệng ho một cái, liếc mắt nhìn bà ý bảo " Bà hơi lố rồi đấy "
Võ Thanh Hoa đành nín nhịn đứng chờ ba người bọn họ đi tới
Tới nơi, Tô Gia Kỳ chỉ tay về hương cô giới thiệu " Ba, mẹ, cô ấy là Trần Mỹ Kiều "
" Cháu chào hai bác " cô cúi đầu lịch sự chào hỏi, vì sợ trưởng bối không thấy cô đeo sẽ buồn lòng, hôm nay cô trước khi tới còn mang vòng tay lần trước Võ Thanh Hoa tặng
" tốt, tốt " hai ông bà gật đầu cười
Lúc này Trần bảo bối cũng tiến lên, lễ phép nói " Cháu chào ông nội, bà nội, cháu là Trần Gia Bảo, mẹ gọi cháu là bảo bối "
Nhìn thấy cháu trai, còn được nghe hai tiếng ' ông nội ' ' bà nội ' phát ra từ cái miệng nhỏ, hai ông bà mừng muốn phát khóc, hận không thể đem Trần bảo bối ngậm trong miệng còn sợ tan.
" Bảo bối, qua đây, ta dắt con vào! " Tô Gia Trang vẫy tay gọi cháu trai
Trần bảo bối bịch bịch chạy qua, bàn tay phấn nộn cầm lấy tay ông. Hai ông cháu họ đi trước, mấy người còn lại theo sau tạo thành một đoàn đi vào nhà.
Hôm nay, Võ Thanh Hoa đích thân xuống bếp, để chiêu đãi cháu trai và bà làm rất nhiều món.
/64
|