Khải Phong đứng dậy đi xuống phòng khách ngồi vừa lúc đó điện thoại anh reng lên
-Tao nghe
-Mày đang ở Pháp với con bé phải không – Minh Quân cười cười
-Ừa. Mày cũng biết chuyện này à ?
-Sao lại không. Con bé vẫn khỏe chứ ?
-Không. Đang sốt cao
-Gì ? Thật chứ , thế vậy mày chăm sóc con bé giúp tao nha
-Cô ta thật chẳng biết nghe lời. Sốt hay không , tao mặc kệ
-Con bé là vậy , mày cũng biết mà
-Tao đã rất kiên nhẫn mà đút cháo , năn nỉ Thục Di cô ta ăn muỗng cháo. Mày cũng thừa biết tao chưa bao giờ đi năn nỉ một đứa con gái cả thế mà Thục Di còn chẳng buồn chịu nghe tao một câu. Bây giờ mày kêu tao lên năn nỉ nữa à. Bỏ đi
-Tao xin lỗi thay mặt con bé. Con bé vốn cứng đầu như thế. Nếu mày không muốn chăm sóc con bé thì chỉ cần đưa con bé vào bệnh viện đưa con bé cho bác sĩ Lê Khang giúp tao…- giọng Minh Quân trầm hẳn
-Thôi được ! – Khải Phong cúp máy
Chỉ là sốt thôi , có cần phải như thế không ? Không đúng , giọng Minh Quân chỉ như thế khi có chuyện không tốt xảy ra. Chẵng lẻ…
*Chỗ cả đám đang ngồi ăn
-Có chuyện xảy ra với Linh Nhi à ?? – Minh Anh lờ mờ hiểu được cuộc đối thoại điện thoại
-Ừm Linh Nhi à không Thục Di. Con bé lại sốt cao – Minh Quân trầm hẳn đi
Thật sự là bây giờ anh rất lo cho cô em gái bé bỏng của mình
-Gì ?? – cả 4 cô gái và 1 chàng trai đồng thanh hét toáng lên ngay sau khi nghe Minh Quân vừa nói
-Sao thế ? – Tuấn Kiệt không khỏi thắc mắc
-Sao cơ ? Linh à..Thục Di sao lại là bây giờ. Không được tụi em phải qua chăm sóc Thục Di – Phương Vy đẩy ghế tính bước đi
-Khoang. Em bình tĩnh mặc dù anh cũng rất lo cho con bé , anh đã nhờ Khải Phong đưa con bé cho bác sĩ Lê Khang. Hiện tại chúng ta dự tính là trốn sang để xem tình hình chuyện tình cảm của Khải Phong và Thục Di. Thôi thì coi như đây là một cơ hội để xem tình cảm của Khải Phong dành cho Thục Di là bao nhiêu
-Nhưng mà..
-Em lo cho Thục Di – Minh Anh mắt ươm ướt
-Có ai có thể kể cho tui nghe không ?? – Khải Hoàng thắc mắc nhìn mọi người
-Chuyện là vậy , chị Linh Nhi à nhầm chị Thục Di từ nhỏ rất ít khi sốt cao. Một khi đã sốt thì li bì suốt cả tuần với lại bệnh tình chị ấy lại phát – Khánh Tú giải thích
-Chị dâu của em bệnh gì cơ ?? – Minh Huy nhìn chằm chằm Khánh Tú và Khánh Ngọc đợi câu trả lời
-Chị ấy có phần kí ức không mấy tốt đẹp , kí ức đấy chỉ toàn máu me đến khiếp người , một sinh mạng vì chị ấy mà đã biến mất khỏi trần gian này khi chị ấy mới 8 tuổi , trong lúc đó do một chút sơ sẩy nên chị ấy bị chứng thương nặng ngay vùng đầu nên đã quên mất một số chuyện. Di chứng của chỗ đó đã hành hạ cơ thể chị ấy suốt những năm liền nhất là những lần sốt cao..
*Bệnh viện
- Tui cần gặp bác sĩ Lê Khang
- Mời anh vào căn phòng cuối dãy tầng trệt – cô ý tác chớp chớp mặt nhìn Khải Phong , tay chỉ hướng phòng mắt tuyệt nhiên không rời gương mặt Khải Phong
Khải Phong quay người đi ra xe , bế Thục Di trên tay đi thẳng vào căn phòng nằm ở cuối dãy
“cốc cốc”
-Mời vào – bác sĩ Lê Khang lên tiếng
-Chào , có người nhờ tui đưa cô ấy đến cho bác sĩ – Khải Phong đặt Thục Di lên ghế
-Linh Nhi sao ? – bác sĩ Lê Khang bật dậy ngay
-Đúng , hiện tại cô ấy tên Thục Di
-Ừm , anh có thể đi. Cứ để cô ấy cho tui – bác sĩ Lê Khang bế Thục Di lên tay , tính đi ra ngoài cửa thì bị Khải Phong chặn lại
-Cô ấy bị gì thế ? Tại sao Minh Quân lại bắt tui đưa cô ấy tận tay cho bác sĩ
-Anh nghĩ cô ấy bị gì ?
-Sốt cao
-Cô ấy không đơn thuần là sốt cao ! Chào anh – bác sĩ Lê Khang nói rồi gấp gáp bế Thục Di đi. Khải Phong vốn không định đi theo bác sĩ Lê Khang nhưng không hiểu sao bước chân của anh cứ đi theo bác sĩ Lê Khang cho đến khi bác sĩ Lê Khang bế Thục Di đi vào phòng cấp cứu..
-Tao nghe
-Mày đang ở Pháp với con bé phải không – Minh Quân cười cười
-Ừa. Mày cũng biết chuyện này à ?
-Sao lại không. Con bé vẫn khỏe chứ ?
-Không. Đang sốt cao
-Gì ? Thật chứ , thế vậy mày chăm sóc con bé giúp tao nha
-Cô ta thật chẳng biết nghe lời. Sốt hay không , tao mặc kệ
-Con bé là vậy , mày cũng biết mà
-Tao đã rất kiên nhẫn mà đút cháo , năn nỉ Thục Di cô ta ăn muỗng cháo. Mày cũng thừa biết tao chưa bao giờ đi năn nỉ một đứa con gái cả thế mà Thục Di còn chẳng buồn chịu nghe tao một câu. Bây giờ mày kêu tao lên năn nỉ nữa à. Bỏ đi
-Tao xin lỗi thay mặt con bé. Con bé vốn cứng đầu như thế. Nếu mày không muốn chăm sóc con bé thì chỉ cần đưa con bé vào bệnh viện đưa con bé cho bác sĩ Lê Khang giúp tao…- giọng Minh Quân trầm hẳn
-Thôi được ! – Khải Phong cúp máy
Chỉ là sốt thôi , có cần phải như thế không ? Không đúng , giọng Minh Quân chỉ như thế khi có chuyện không tốt xảy ra. Chẵng lẻ…
*Chỗ cả đám đang ngồi ăn
-Có chuyện xảy ra với Linh Nhi à ?? – Minh Anh lờ mờ hiểu được cuộc đối thoại điện thoại
-Ừm Linh Nhi à không Thục Di. Con bé lại sốt cao – Minh Quân trầm hẳn đi
Thật sự là bây giờ anh rất lo cho cô em gái bé bỏng của mình
-Gì ?? – cả 4 cô gái và 1 chàng trai đồng thanh hét toáng lên ngay sau khi nghe Minh Quân vừa nói
-Sao thế ? – Tuấn Kiệt không khỏi thắc mắc
-Sao cơ ? Linh à..Thục Di sao lại là bây giờ. Không được tụi em phải qua chăm sóc Thục Di – Phương Vy đẩy ghế tính bước đi
-Khoang. Em bình tĩnh mặc dù anh cũng rất lo cho con bé , anh đã nhờ Khải Phong đưa con bé cho bác sĩ Lê Khang. Hiện tại chúng ta dự tính là trốn sang để xem tình hình chuyện tình cảm của Khải Phong và Thục Di. Thôi thì coi như đây là một cơ hội để xem tình cảm của Khải Phong dành cho Thục Di là bao nhiêu
-Nhưng mà..
-Em lo cho Thục Di – Minh Anh mắt ươm ướt
-Có ai có thể kể cho tui nghe không ?? – Khải Hoàng thắc mắc nhìn mọi người
-Chuyện là vậy , chị Linh Nhi à nhầm chị Thục Di từ nhỏ rất ít khi sốt cao. Một khi đã sốt thì li bì suốt cả tuần với lại bệnh tình chị ấy lại phát – Khánh Tú giải thích
-Chị dâu của em bệnh gì cơ ?? – Minh Huy nhìn chằm chằm Khánh Tú và Khánh Ngọc đợi câu trả lời
-Chị ấy có phần kí ức không mấy tốt đẹp , kí ức đấy chỉ toàn máu me đến khiếp người , một sinh mạng vì chị ấy mà đã biến mất khỏi trần gian này khi chị ấy mới 8 tuổi , trong lúc đó do một chút sơ sẩy nên chị ấy bị chứng thương nặng ngay vùng đầu nên đã quên mất một số chuyện. Di chứng của chỗ đó đã hành hạ cơ thể chị ấy suốt những năm liền nhất là những lần sốt cao..
*Bệnh viện
- Tui cần gặp bác sĩ Lê Khang
- Mời anh vào căn phòng cuối dãy tầng trệt – cô ý tác chớp chớp mặt nhìn Khải Phong , tay chỉ hướng phòng mắt tuyệt nhiên không rời gương mặt Khải Phong
Khải Phong quay người đi ra xe , bế Thục Di trên tay đi thẳng vào căn phòng nằm ở cuối dãy
“cốc cốc”
-Mời vào – bác sĩ Lê Khang lên tiếng
-Chào , có người nhờ tui đưa cô ấy đến cho bác sĩ – Khải Phong đặt Thục Di lên ghế
-Linh Nhi sao ? – bác sĩ Lê Khang bật dậy ngay
-Đúng , hiện tại cô ấy tên Thục Di
-Ừm , anh có thể đi. Cứ để cô ấy cho tui – bác sĩ Lê Khang bế Thục Di lên tay , tính đi ra ngoài cửa thì bị Khải Phong chặn lại
-Cô ấy bị gì thế ? Tại sao Minh Quân lại bắt tui đưa cô ấy tận tay cho bác sĩ
-Anh nghĩ cô ấy bị gì ?
-Sốt cao
-Cô ấy không đơn thuần là sốt cao ! Chào anh – bác sĩ Lê Khang nói rồi gấp gáp bế Thục Di đi. Khải Phong vốn không định đi theo bác sĩ Lê Khang nhưng không hiểu sao bước chân của anh cứ đi theo bác sĩ Lê Khang cho đến khi bác sĩ Lê Khang bế Thục Di đi vào phòng cấp cứu..
/71
|